Quan Sách

Chương 246: Không hiểu ra sao cả

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

06/09/2013

Bây giờ Trần Kinh đang ở Tân Hồ Hoa Viên ở Đức Cao, nơi này không được coi là khu đô thị mới, nhưng rất nổi tiếng ở Đức Cao.

Lúc trước, khi cải cách bất động sản, thương phẩm khu chung cư đầu tiên ở thành phố Đức Cao chính là Tân Hồ Hoa Viên.

Lúc đó, bất động sản thương phẩm hóa, chính phủ và người dân đều rất coi trọng nó, và đều giữ thái độ dè dặt, chính phủ vì kiên định quyết tâm cải cách nhà ở, đồng thời cũng vì nâng cao lòng tin của nhân dân đối với cải cách nhà ở, Tân Hồ Hoa Viên lúc đó là một bản mẫu xây dựng cải tạo ở thành phố Đức Cao.

Không gian khu Hoa Viên rất rộng lớn, xanh hóa và khu trồng cây cảnh được bố trí hết sức khoa học, mặc dù khu chung cư này được khai thác rất nhiều năm rồi, nhưng Tân Hồ Hoa Viên vẫn là một khu chung cư tiêu biểu của thành phố Đức Cao!

Trần Kinh an cư ở trong khu Tân Hồ Hoa Viên này, nơi này gần với Thành ủy, đi làm cũng thuận tiện.

Đồng thời Trần Kinh ở nơi có sự quản lý nghiệm ngặt như này, cũng có thể tránh được khá nhiều chuyện rắc rối. Có rất nhiều khách, có thể trực tiếp thông qua khu bảo an đứng chắn ngoài cổng, điều này mang cho Trần Kinh một không gian cá nhân độc lập.

Môi trường của khu này rất tuyệt, mỗi buổi sáng sớm, Trần Kinh đều mặc quần áo thể thao chạy xung quanh khu Hoa Viên vài vòng, một mặt là tập thể dục, những cụ ông cụ bà dậy sớm Trần Kinh cũng quen biết khá nhiều! Trần Kinh vốn trẻ tuổi, bộ dạng mặc quần áo thể thao, lại càng giống sinh viên đại học mới tốt nghiệp.

Tướng mạo hắn cao ráo đẹp trai, cùng với tính nết lễ phép, rất nhanh tăng thiện cảm của mọi người, nhiều cụ bà hỏi bóng gió về bạn gái của hắn, điều này làm hắn không biết phải làm sao, mỗi lần đều ấp a ấp úng, mập mờ cho qua chuyện!

Nói đến bạn gái, Trần Kinh khó tránh khỏi ngĩ đến Kim Lộ, khi nghĩ đến Kim Lộ, hắn sẽ gọi điện cho Kim Lộ, hai người nấu cháo điện thoại, cùng nhau tán gẫu để giải tỏa nỗi khổ tương tư trong lòng.

Nhưng cơ hội như này dù sao cũng không nhiều, hai người Trần Kinh và Kim Lộ đều rất bận, nhiều khi, đó chỉ là suy nghĩ trong đầu, suy nghĩ trong đầu này chưa kịp làm, thời gian đã bị việc khác chiếm mất!

Hiện tại công việc của Trần Kinh vẫn rất bận, nhưng việc của Lâm Hà giải quyết rồi, nhưng gánh nặng tinh thần vẫn còn rất nhiều, bây giờ Trần Kinh thường có chút thời gian rảnh rỗi rồi.

Nhưng những lúc rảnh rỗi hiếm hoi này, Trần Kinh thường dùng nó để ở nhà đọc sách.

Sách dùng cho đối phương thì ít, Trần Kinh hiện tại thấy kiến thức của mình vẫn chưa đủ, nhất là để làm thư ký cho Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh học vấn quá phong phú, để đuổi kịp đầu óc của Ngũ Đại Minh, trong lòng Trần Kinh biết rõ, không khổ công không được.

Ngày cuối tuần này, Ngũ Đại Minh và Chu Thanh cùng lên tỉnh, còn Trần Kinh thì ở nhà!

Hắn lại nhảy vào nghiên cứu tài chính quốc tế học của Mã Bộ Bình, quyển sách này Trần Kinh đã đọc đi đọc lại 4,5 lần! Mỗi lần đều thấy trong đó có thứ mới. Môn Tài chính quốc tế học là một học vấn phức tạp, Trần Kinh mới học được sơ sơ.

Nhưng nhiều hơn, Trần Kinh lại học được trí tuệ làm quan của Mã Bộ Bình.

Lúc trước Mã Bộ Bình tặng sách Trần Kinh, tình hình lúc đó không được tốt, Mã Bộ Bình có nguy cơ bị xét xử. Trong hoàn cảnh như vậy, ông ta tặng sách cho Trần Kinh, khả năng ông ta gửi gắm tình cảm của mình nhiều hơn.

Sâu trong thâm tâm Trần Kinh, hắn rất kính trọng Mã Bộ Bình thầm tôn ông ta làm thầy!

Mã Bộ Bình trong giới quan lại, mưu kế tinh ranh, những thủ đoạn mà Mã Bộ Bình dùng để làm việc khá tuyệt, khiến người khác xem thế là đủ rồi!

Thực ra, người lợi hại trong giới quan trường quả thực không ít, giống như Hoàng Tiểu Hoa, Thư Trị Quốc, ai mà không phải là người lợi hại chứ? Còn có người giống như Chu Thanh, Trần Kinh cũng mới chứng kiến bản lĩnh tùy cơ ứng biến của anh ta!

Nhưng khí tiết chính trực và kiêu ngạo trong con người Mã Bộ Bình, Mã Bộ Bình tinh thông mưu kế ứng biến! Ông ta đặc biệt nhấn mạnh đường đường chính chính, quang minh chính đại. Cho rằng mưu lược dưới ánh mặt trời, mới là mưu lược chân chính, còn những cái khác đều là bản lĩnh sâu bọ, không đáng để nhắc đến…

- Cốc, cốc!

Có người gõ cửa, Trần Kinh có chút giật mình, hắn ở chỗ này có ít người biết, sao lại có người gõ cửa chứ?

Trần Kinh đứng dậy đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra, có một làn gió thơm nức mũi, hắn ngẩng đầu, là một cô gái trẻ trung đang đứng ngoài cửa, cô gái ngẩng đầu lên, mặc một chiếc áo gió ôm sát người rất thời trang, chiếc áo màu trắng, cổ áo dựng đứng, khuôn mặt trái xoan làm nổi lên sự lạnh lùng của cô.

Cô gái này rất xinh đẹp, nhất là đôi lông mày, cong cong lá liễu, đôi mắt của cô cũng rất linh hoạt, con ngươi chuyển động, có chút cảm giác giảo hoạt nganh ngạnh!



Trần Kinh hơi sửng sốt, người con gái này không phải là lần đầu gặp, đối phương cũng ở cùng 1 tầng, ở ngay nhà đối diện!

Mấy ngày hôm nay, khi Trần Kinh hết giờ làm thỉnh thoảng nhìn thấy cô, nhưng đối phương luôn có thái độ lạnh lùng, làm cho Trần Kinh cũng không dám đến gần.

- Xin hỏi… có chuyện gì vậy?

Trần Kinh hỏi.

Có người gõ cửa, mở cửa ra, một cô gái xinh đẹp lạnh lùng đứng ngoài cửa, lẳng lặng nhìn mình mà không nói một lời, thực ra có chút kỳ quặc!

- Đừng giả bộ nữa!

Cô gái lạnh lùng nói:

- Có giả bộ thế nào rồi cũng sẽ lộ ra giấu đầu hở đuôi. Cho rằng giả bộ như vậy là vô tội, tôi sẽ có ấn tượng tốt, về sau giữa chúng ta sẽ có chút chuyện sao?

Cô lạnh lùng cười, lắc đầu nói:

- Cái đó cũng không tránh khỏi quá ngây thơ rồi! Tôi nói cho anh biết, Thẩm Đồng không phải loại người như vậy!

Trần Kinh kinh ngạc đứng ngây ra như phỗng, chỉ cảm thấy quái lạ, sao lại có việc đáng xấu hổ như thế này?

Trần Kinh đang định phân bua, cô gái lại nói:

- Không cần phải nói, mấy ngày hôm nay tôi đều quan sát rồi! Sáng sớm tinh mơ đã dậy tập thể dục, tối khuya tối khoắt mới đi ngủ, đều là thức thâu đêm, quy luật sống, tiết tấu nhanh, chí tiến thủ mạnh mẽ!

- Quan trọng còn có…

Cô gái chỉ chỉ chiếc đồng hồ Omega đeo trên tay Trần Kinh nói:

- Gia cảnh tốt! Nhà có tiền, những cái này tôi đều nhìn ra hết, được đấy!

- Điều kiện tốt như vậy, sao lại ăn no rỗi việc, lại đi làm những trò đó? Tật xấu à? Nói với chị, có tật xấu gì, để chị đây chữa cho!

Cô gái nói mà nước miếng bay tứ tung, vừa mới mở miệng nói là phanh không kịp, càng nói càng kích động, dùng từ càng lúc càng khó nghe!

- Chị Thẩm! Tôi nghĩ có khi hiểu lầm rồi! Tôi và cô không quen biết, từ trước tới giờ chưa gặp mặt bao giờ, những chuyện này tôi nghe không hiểu!

Trần Kinh nói.

Cô gái sửng sốt chớp chớp mắt, nhưng tự nhiên lại cười ha ha!

Cô vừa cười một cái, hình ảnh lạnh lùng hồi trước của cô không còn nữa, mà thay vào đó là một cái gì đó ngỗ ngược, nhất là mái tóc dài đằng sau kia, gió vừa thổi, kiểu dáng bay tung lên, làm cho khuôn mặt cô ta có sức co dãn rất đặc biệt.

- Còn giả bộ chúng ta không quen biết! Còn phải để tôi nhắc nhở hay sao? Nếu như chúng ta sớm đã quen biết, vẫn còn có cơ hội thi thố thủ đoạn 3 lạm này sao? Không có! Một chút cơ hội cũng không có!

Cô gái với giọng điệu nói toạc móng heo…

Mặc dù ngoài kia trời rất lạnh, nhưng trán Trần Kinh cũng đổ mổ hôi rồi, hắn muốn nhẫn nại giải thích, nhưng nhìn bộ dạng của cô gái trước mặt mình, hắn sao mà giải thích được?

- Được rồi! Đừng cố tìm cách lẩn trốn, tôi muốn nói rõ ràng, cả tầng 3 này đều là mẹ thôi thuê, tôi không rõ là, sao anh lại ở trong này được? Không cần nói với tôi là phòng này là phòng của anh đấy nhé?



Cô gái nói.

Trần Kinh thở dài một hơi, đầu có chút căng ra, chuyện phòng ốc do hắn khá bận nên để cho Đỗ Thanh thuê.

Đỗ Thanh không phải ở Đức Cao lâu rồi sao? Lên đại học liền ở Đức Cao, động tác của cô rất nhanh nhẹn, nhanh chân nhanh tay hoàn thành nhiệm vụ mà Trần Kinh giao phó, trong chuyện này làm gì có vấn đề gì?

- Chị à, bình tĩnh! Bình tĩnh lại đã nào!

Trần Kinh kiên trì nói:

- Trong chuyện này nhất định có hiếu lầm, tôi vốn không biết! Làm gì tôi cũng không biết, tôi giả bộ cái gì mà giả bộ?

Trần Kinh cao giọng nói, cảm xúc của cô gái cuối cùng cũng ổn định được chút, cô chằm chằm nhìn Trần Kinh nói:

- Thật sự là không biết gì sao?

Trần Kinh gật gật đầu, cô gái quay đầu đi nói:

- Đợi một chút! Tôi đi ra đây lát rồi trở lại!

Cô gái quay người chạy về phòng mình, “Bịch!” một tiếng, cửa đóng lại. Trần Kinh thở dài, đúng là dở khóc dở cười!

Trên thế gian này thật lắm chuyện kỳ quái, nhưng chuyện kỳ quái như ngày hôm nay thì là lần đầu hắn gặp, một người con gái xa lạ chưa từng một lần chào hỏi, tự nhiên lại đến cửa mình thừa nhận là người theo đuổi cô ta, đúng là càng hạ thấp mình, những chuyện kỳ lạ như này ai muốn gặp chứ?

Trần Kinh cũng đóng cửa lại, cười khổ một mình, bỗng nhiên, hắn đứng sững người lại, lấy điện thoại từ trong túi ra gọi điện cho Đỗ Thanh.

Đỗ Thanh vẫn chưa có di động, chỉ có máy báo tin, gửi tin nhắn cho đối phương, nhưng thật lâu vẫn không thấy đối phương trả lời lại. Hắn lại đi ra mở cửa nhìn đối diện, cửa phòng đối diện vẫn khóa, hình như đối phương cũng không có ý muốn bới móc nữa!

Lúc này Trần Kinh mới có thể thở phào nhẹ nhõm!

Thật vất vả, Trần Kinh định thần lại tâm trạng, chuẩn bị lại đi đọc sách.

Chu Thanh gọi điện đến rồi, anh ta báo với Trần Kinh, sáng sớm mai Bí thư phải trở về, để Trần Kinh ngày mai đến Thành ủy đúng giờ.

Mặt khác, sau khi Bí thư quay về, buổi chiều còn đi thị sát những đơn vị đặc thù trực thuộc thành phố trong ngày nghỉ lễ vẫn giữ vững cương vị công tác, để Trần Kinh sắp xếp hợp tác một chút, lịch trình do Trần Kinh quyết định!

Có một chuyện, cái cô kỳ quái vừa nãy, Trần Kinh cũng gác qua một bên, suy nghĩ của hắn lại trở về với công việc.

Lần này Ngũ Đại Minh đi lên tỉnh, đi cần phải có chính sách kinh tế, nền kinh tế du lịch của Ngũ Đức làm trung tâm tư tưởng, cần phải có gắng sức bỏ một vốn đầu tư lớn, không có tài chính ủng hộ, Đức Cao làm sao có thể đi lên được?

Mà đối với Trần Kinh, hắn lại rất rõ ràng, mấy ngày hôm nay là Ngũ Đại Minh cố ý dành cho mình.

Ngũ Đại Minh từ tỉnh trở về, việc cần làm ngay lập tức chính là quyết định bộ máy Lâm Hà. Chuyện này có thể là chuyện sẽ huy động tất cả các giới có thần kinh nhạy cảm trong xã hội Đức Cao! Bộ máy Lâm Hà rốt cục sẽ điều chỉnh như thế nào, rồi sau khi điều chỉnh bộ máy Lễ Hà, lại sẽ có những mắt xích nào phản đối, đây đều là vấn đề mà rất nhiều người đang vắt óc suy nghĩ.

Gần đây, liên quan đến chuyện điều chỉnh bộ máy Lâm Hà, trong nội bộ thành phố Đức Cao đã hình thành lên nhiều phương án, mọi người đều toàn lực vì bản thân mà tranh thủ được những lợi ích tốt nhất.

Bây giờ, cái mũ này cuối cùng cũng phải gỡ ra rồi, bây giờ ở Đức Cao có rất nhiều ý kiến bàn luận, rất nhiều người đều coi việc điều chỉnh bộ máy Lâm Hà lần này là Ngũ Đại Minh đến Đức Cao để mắt thấy tai nghe.

Chuyện này cũng là tiêu chí chủ yếu của Ngũ Đại Minh chính thức dần dần nắm trong tay chính đàn Đức Cao, qua được chuyện này, vận mệnh của chính đàn Đức Cao từ nay sẽ không còn như cũ nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook