Chương 1186: Người đẹp như ngọc!
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
01/08/2018
Đích thân giúp Trần Kinh mở cửa xe, tiễn Trần Kinh lên xe.
Liễu Tân Lâm nhìn chiếc xe đi xa dần, trong lòng ông ta có cảm giác xao động mà trước giờ chưa từng có.
Đến làm việc ở Kinh Giang tròn 3 năm nay, ông ta chưa từng cảm động như vậy. Hiện giờ tình thế ở Kinh Giang rất tốt, Bí thư Trần chính thức đề xuất ra ý tưởng về vấn đề phát triển công nghiệp.
Cứ theo ý tưởng đó, thì mấy năm về sau công việc kêu gọi đầu tư của các doanh nghiệp ở Kinh Giang sẽ có cơ hội lớn chưa từng có, mà Liễu Tâm Lâm lại là Phó chủ tịch thường trực được phân quản mảng doanh nghiệp công nghiệp, không nói quá, Kinh Giang hiện giờ chính là sân khấu để cho ông ta trổ tài của mình.
Liễu Tân Lâm xuất thân là cán bộ của phòng quản lý công thương, đã lăn lộn nhiều năm trên chính đàn, nhất là ông ta đã có thời gian làm việc ở Ủy ban cải cách phát triển, ở đó ông ta đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm và nâng cao sự tự tin, hiện giờ ông ta đang được làm trong lĩnh vực quen thuộc của mình, có thể cảm nhận được cảm giác như cá gặp nước của ông ta.
Không chỉ như vậy, quan trọng hơn là Bí thư Trần là người giỏi dùng người, hắn dùng người không bao giờ nghi ngờ, về vấn đề sử dụng Liễu Tân Lâm, Trần Kinh rất rộng lượng, về cơ bản toàn bộ quyền lực hắn đều giao cho ông ta, để cho Liễu Tân Lâm có không gian phát huy khả năng của mình, một lãnh đạo như vậy khó mà gặp được.
Liễu Tân Lâm đã hoạt động chính trị nửa đời người, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được cơ hội đã đến với mình, kẻ sĩ có thể chết vì tri kỉ, Liễu Tân Lâm cảm thấy Trần Kinh chính là một người tri kỉ đích thực.
Hắn âm thầm cổ vũ ông ta, nhất định ông ta phải làm được việc gì đó, vì Bí thư Trần, và càng vì bản thân ông ta nữa.
"Ting, ting!"
Điện thoại của Liễu Tân Lâm rung lên, ông ta nhíu mày.
Người gọi điện tới là Lạc Hồng Diễm, ông ta nhếch mép, rồi bắt máy.
Đầu dây bên kia là một giọng nói rất dịu dàng: -Phó chủ tịch Liễu, tôi gọi điện lúc này không làm phiền anh chứ!
Liễu Tân Lâm nói: -Hồng Diễm, có làm phiền hay không, dù sao thì tôi cũng bắt máy rồi. Có chuyện gì thì cô nói đi!
Lạc Hồng Diễm cười, nói: -Còn có thể là chuyện gì nữa? Nếu là chuyện riêng tư, đối với một người bận rộng như anh, liệu có thời gian rảnh để tiếp không? Vì vậy tôi gọi đến là vừa vì việc công vừa vì việc riêng, một mặt là tôi thành tâm mời anh đi anh cơm. Mặt khác, tôi cũng mượn cơ hội này, để báo cáo với anh về sự việc xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang.
Anh cũng đừng quên tôi đã làm việc ở quận Cửu Đỉnh nhiều năm, xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang nằm ở quận Cửu Đỉnh, tôi chắc chắn sẽ hiểu rõ tình hình hơn anh một chút.
Tôi biết hiện giờ anh đang gánh vác trọng trách lớn của Ủy ban, lập tức phải đàm phán với phía xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải, tôi nghĩ lúc này tôi cũng chỉ có thể giúp anh được thế này thôi! Chỉ là không biết Phó chủ tịch Liễu có thể cảm nhận được hay không thôi!
Liễu Tân Lâm cười lớn, nói: -Cô đã nói tới mức đó rồi, tôi có nói không nhận, như vậy có phải là không biết điều rồi sao? Cô nói địa điểm đi, tôi sẽ tới!
Khách sạn Vienna, hôm nay Lạc Hồng Diễm không mặc đồng phục, mà cô ta mặc một bộ váy bó liền toàn thân, khoác ngoài một chiếc áo màu vàng.
Chân đi giầy cao gót, khiến cho cô ta cao lên rất nhiều, tóc cô ta hơi xù lên, mặt không trang điểm, nhưng cô ta vốn là một người xinh đẹp, nhất là khi cười lên để lộ má lúm đồng tiền trong rất hấp dẫn.
Liễu Tân Lâm ngơ ngác một lúc.
Lạc Hồng Diễm cười, mắt nhìn Liễu Tân Lâm băn khoăn nói:
-Sao? Phó chủ tịch Liễu, không nhận ra tôi sao?
Mặt Liễu Tân Lâm nóng lên, nói: -Hồng Diễm, hôm nay cô trang điểm như thế này thật là khiến cho tôi chút nữa thì không nhận ra được! Đúng là người đẹp!
Lạc Hồng Diễm trợn mắt nhìn Liễu Tân Lâm một cái, nói:
-Xem anh nói kìa, cái gì mà trẻ đẹp! Đều đã lớn tuổi rồi, còn mĩ nhân cái gì nữa!
Bộ dạng tức giận của Lạc Hồng Diễm lại còn hút hồn người hơn, Liễu Tân Lâm trong lòng thầm nghĩ: -Nếu một người phụ nữ như thế này không được gọi là người đẹp, thì những người mà được gọi là người đẹp đó làm sao sánh được.
Hai người ngồi đối diện nhau, nhưng mãi không nói tới chuyện công việc.
Lạc Hồng Diễm trời sinh là một người giỏi giao tiếp, hôm nay Liễu Tân Lâm làm việc rất căng thẳng, đang cần phải thư giãn, hơn nữa đối phương lại là một người rất hiểu lòng người, hai người nói chuyện rất hợp.
Lần nay cán bộ của quận Cửu Đỉnh bị xử lý tương đối nhiều, Lạc Hồng Diễm từng một phen khiến Liễu Tân Lâm toát mồ hôi lạnh.
Nhưng vào thời điểm quan trọng, sự thông minh của người phụ nữ này đã giúp cô ta rất nhiều.
Sau khi xảy ra vụ án 12.26, Lạc Hồng Diễm chủ động dẫn một đội ra ngoài học tập, và không có một chút dính líu nào tới vụ án đó.
Từ chuyện này có thể thấy được sự nhạy bén của người phụ nữ này, nhưng mặt khác, Liễu Tân Lâm càng tin tương rằng người phụ nữ này vẫn nghe lời cảnh báo của ông ta.
Hiện giờ vụ án 12.26 đã gần kết thúc, nhưng cán bộ cần phải xử lý của quận Cửu Đỉnh thì cũng đã bị xử lý rồi, Liễu Tân Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm, nên ông ta mới có tâm trạng trò chuyện với Lạc Hồng Diễm.
Lạc Hồng Diễm có ý gì với ông ta, ông ta sớm đã biết rõ rồi.
Nhưng hai người quen biết nhau nhiều năm như vậy, nhiều năm thì cũng chỉ tới mức là hồng nhan tri kỉ của nhau, chứ cũng không thể tiến xa hơn nữa.
Nguyên nhân trong chuyện này rất phức tạp, có sự giằng buộc của đạo đức, cũng là vì Liễu Tân Lâm không thuận lợi trong công việc, nên ông ta có chút tự ti.
Nhưng hôm nay Liễu Tân Lâm đang rất vui vẻ, vào lúc này, có rượu ngon có giai nhân, ông ta cũng có chút không làm chủ được bản thân mình.
Hai người đã uống không ít rượu.
Lạc Hồng Diễm chuyển sang chuyện khác, nói: -Phó chủ tịch Liễu, tôi có chuyện muốn nói với anh, theo những gì tôi biết, lần này đoàn khảo sát Hoàng Hải không chỉ đến khảo sát mỗi Kinh Giang chúng ta, bọn họ còn tới khảo sát xí nghiệp đóng tàu Lâm Vũ của Sở Bắc nữa.
Thực lực của xí nghiệp đóng tàu Lâm Vũ cũng không thể khinh thường được, hơn nữa so với xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, thì bọn họ có lợi thế là ở bên cạnh sông Trường Giang, nên việc lưu thông và vận chuyện bằng đường thủy thuận lợi hơn rất nhiều.
Không biết anh đã biết về tin tức này chưa?
Liễu Tân Lâm ngẩn người, nghe thấy tin này đã tỉnh rượu vài phần, ông ta nhíu mày nói:
-Hồng Diễm, chuyện này có thật không?
Lạc Hồng Diễm cười nói: -Điều này tất nhiên là thật rồi, năm đó tôi cũng đã từng được phân quản kinh tế công nghiệp. Một khoảng thời gian tôi phải liên hệ với xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang. Mấy năm trước chúng tôi còn tổ chức một đợt khảo sát lớn về ngành đóng tàu của cả nước.
Mục đích của việc khảo sát đó là học tập và tham khảo kinh nghiệm của những xí nghiệp đóng tàu hàng đầu của cả nước, chúng tôi cũng đã khảo sát qua xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải, cũng có chút quan hệ trong đó.
Tin tức là do bọn họ nói, tuyệt đối không thể là giả được!
Liễu Tân Lâm gật đầu, ông ta biết Lạc Hồng Diễm có chút bản lĩnh, nhất là việc giao tiếp, quan hệ của cô ta rất rộng rãi.
Tin tức mà cô ta cũng cấp thì rất đáng phải quan tâm.
Ông ta dừng lại một lúc lâu mới nói: -Hồng Diễm, tin tức của cô rất đúng lúc. Như vậy đi, nếu quận Cửu Đỉnh các cô đã hiểu rõ về xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang như vậy, tôi nghĩ trong đội đi đàm phán sẽ bổ sung thêm một người nữa. Cô vào trong đội đàm phán được không? Cô có tự tin là sẽ hoàn thành tốt công việc không?
Liễu Tân Lâm nói sang vấn đề khác: -Hồng Diễm, công tác đàm phán của xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang lần này, không chỉ là chuyện lớn của thành phố chúng ta. Nó cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của quận Cửu Đỉnh các cô. Cô cũng biết rồi đó, trong hội nghị công tác kinh tế của Thành ủy năm nay, Bí thư Trần đã đề xuất việc làm mới dây chuyền sản xuất công nghiệp.
Xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang có thể từ chết chuyển thành sống, xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải sẽ đầu tư lớn vào Kinh Giang, có thể đến lúc đó quận các cô sẽ trở thành điểm quan trọng.
Đây là cơ hội hiếm có của các cô, nếu xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải đầu tư với quy mô lớn vào Kinh Giang, sự hưng thịnh của một xí nghiệp đóng tàu có thể khiến cho bao nhiêu ngành sản xuất khác phát triển theo?
Hơn nữa, xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải sớm đã có kế hoạch trưng thu mấy nghìn hecta đất, đến lúc đó có khả năng sẽ lập một khu công nghiệp chuyên sản xuất tàu thuyền, địa điểm đặt khu công nghiệp đó còn có thể là nơi nào ngoài quận Cửu Đỉnh nữa?
Lạc Hồng Diễm cười híp mắt, rồi đánh mắt nhìn Liễu Tân Lâm.
Mục đích hôm nay cô ta nói chuyện với Liễu Tân Lâm chính là điều này.
Quận Cửu Đỉnh quan tâm tới xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang còn hơn cả Thành ủy, đây là một cơ hội lớn của cô ta, nếu cô ta có thể tham gia vào công việc này.
Ban ngành quận Cửu Đỉnh mới được điều chỉnh, trong ban ngành mới lời nói của ai có trọng lực nhất, điều này phụ thuộc vào trong quá trình giải quyết những việc lớn ai có đột phá lớn. Nếu Lạc Hồng Diễm có thể tham gia vào cuộc đàm phán của xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, nói không chừng lần điều chỉnh ban ngành sau của Quận ủy, cô ta sẽ được thăng chức.
Người đẹp như ngọc, rượu ngon khó cưỡng, Lạc Hồng Diễm tiến lại gần Liễu Tân Lâm nói: -Phó chủ tịch Liễu, việc này anh có thể quyết định được không? Có cần phải báo cáo lại với Bí thư Trần không?
Liễu Tân Lâm có chút men rượu trong người, hơn nữa lại trước mặt phụ nữ, khí thế nam nhi bắt đầu trỗi dậy, ông ta vỗ ngực nói:
-Hồng Diễm, cô cứ yên tâm đi. Việc đàm phán lần này do tôi trực tiếp phụ trách, việc sắp xếp người tôi nói là được. Bí thư Trần của chúng ta dùng người không bao giờ hồ nghi, tôi nói cô được là được!
Lạc Hồng Diễm cười lớn, rồi nói: -Vậy tôi xin cám ơn Phó chủ tịch Liễu, cơ hội này đối với quận Cửu Đỉnh chúng tôi là một tin mừng. Anh yên tâm, tôi đảm bảo sẽ phối hợp tốt với anh để hoàn thành công việc!
Liễu Tân Lâm cười, nói: -Một lời đã định, chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, cạn ly!
Hai người chạm ly với nhau, sau đó cùng uống cạn ly rượu.
Lúc đó đèn bắt đầu được bật lên, gió luồn vào trong phòng, cả căn phòng tràn ngập sắc xuân
Có câu người mừng người lo.
Liễu Tân Lâm thăng quan tiến chức thuận lợi, còn Từ Binh thời gian gần đây lại rất khó khăn.
Việc điều chỉnh ban ngành các đơn vị trực thuộc thành phố đã gần kết thúc, lần điều động này hoàn toàn dựa vào biểu hiện của các vị lãnh đạo chủ chốt trong lần công khai báo cáo công tác và thành tích trong chính trị 3 năm gần đây.
Dựa theo yêu cầu của Trần Kinh, lần này hắn đã mạnh dạn đề cử, thậm chí còn vượt dào cản để đề cử một loạt những cán bộ trẻ tuổi, những người đứng đầu của các đơn vị trực thuộc thành phố hầu hết đã được điều chỉnh, đã thay thế 1/3.
Những người đứng đầu ở dưới cấp cục, ủy ban, văn phòng càng thay đổi nhiều, điều này ngầm báo rằng cơ cấu chủ yếu của Ủy ban đang dần thay đổi.
Mà nhân sự được điều chỉnh như vậy, nằm ngoài dự liệu của Từ Binh, cũng không giống với ý đồ của ông ta.
Trong lòng ông ta sớm đã có những dự liệu cho việc này, nhưng vào lúc này, ông ta mới trải qua khó khăn về vụ xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, sự việc này đã giúp Trần Kinh tạo được uy tín lớn ở Kinh Giang. Ông ta lúc nào cũng phải cảnh giác Trần Kinh sẽ thừa thắng xông lên, từng bước chèn ép không gian hoạt động của ông ta.
Trong lòng ông ta có chút lo ngại, trong công việc cụ thể, ông ta cũng không dám tùy ý làm việc như trước kia nữa
Liễu Tân Lâm nhìn chiếc xe đi xa dần, trong lòng ông ta có cảm giác xao động mà trước giờ chưa từng có.
Đến làm việc ở Kinh Giang tròn 3 năm nay, ông ta chưa từng cảm động như vậy. Hiện giờ tình thế ở Kinh Giang rất tốt, Bí thư Trần chính thức đề xuất ra ý tưởng về vấn đề phát triển công nghiệp.
Cứ theo ý tưởng đó, thì mấy năm về sau công việc kêu gọi đầu tư của các doanh nghiệp ở Kinh Giang sẽ có cơ hội lớn chưa từng có, mà Liễu Tâm Lâm lại là Phó chủ tịch thường trực được phân quản mảng doanh nghiệp công nghiệp, không nói quá, Kinh Giang hiện giờ chính là sân khấu để cho ông ta trổ tài của mình.
Liễu Tân Lâm xuất thân là cán bộ của phòng quản lý công thương, đã lăn lộn nhiều năm trên chính đàn, nhất là ông ta đã có thời gian làm việc ở Ủy ban cải cách phát triển, ở đó ông ta đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm và nâng cao sự tự tin, hiện giờ ông ta đang được làm trong lĩnh vực quen thuộc của mình, có thể cảm nhận được cảm giác như cá gặp nước của ông ta.
Không chỉ như vậy, quan trọng hơn là Bí thư Trần là người giỏi dùng người, hắn dùng người không bao giờ nghi ngờ, về vấn đề sử dụng Liễu Tân Lâm, Trần Kinh rất rộng lượng, về cơ bản toàn bộ quyền lực hắn đều giao cho ông ta, để cho Liễu Tân Lâm có không gian phát huy khả năng của mình, một lãnh đạo như vậy khó mà gặp được.
Liễu Tân Lâm đã hoạt động chính trị nửa đời người, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được cơ hội đã đến với mình, kẻ sĩ có thể chết vì tri kỉ, Liễu Tân Lâm cảm thấy Trần Kinh chính là một người tri kỉ đích thực.
Hắn âm thầm cổ vũ ông ta, nhất định ông ta phải làm được việc gì đó, vì Bí thư Trần, và càng vì bản thân ông ta nữa.
"Ting, ting!"
Điện thoại của Liễu Tân Lâm rung lên, ông ta nhíu mày.
Người gọi điện tới là Lạc Hồng Diễm, ông ta nhếch mép, rồi bắt máy.
Đầu dây bên kia là một giọng nói rất dịu dàng: -Phó chủ tịch Liễu, tôi gọi điện lúc này không làm phiền anh chứ!
Liễu Tân Lâm nói: -Hồng Diễm, có làm phiền hay không, dù sao thì tôi cũng bắt máy rồi. Có chuyện gì thì cô nói đi!
Lạc Hồng Diễm cười, nói: -Còn có thể là chuyện gì nữa? Nếu là chuyện riêng tư, đối với một người bận rộng như anh, liệu có thời gian rảnh để tiếp không? Vì vậy tôi gọi đến là vừa vì việc công vừa vì việc riêng, một mặt là tôi thành tâm mời anh đi anh cơm. Mặt khác, tôi cũng mượn cơ hội này, để báo cáo với anh về sự việc xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang.
Anh cũng đừng quên tôi đã làm việc ở quận Cửu Đỉnh nhiều năm, xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang nằm ở quận Cửu Đỉnh, tôi chắc chắn sẽ hiểu rõ tình hình hơn anh một chút.
Tôi biết hiện giờ anh đang gánh vác trọng trách lớn của Ủy ban, lập tức phải đàm phán với phía xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải, tôi nghĩ lúc này tôi cũng chỉ có thể giúp anh được thế này thôi! Chỉ là không biết Phó chủ tịch Liễu có thể cảm nhận được hay không thôi!
Liễu Tân Lâm cười lớn, nói: -Cô đã nói tới mức đó rồi, tôi có nói không nhận, như vậy có phải là không biết điều rồi sao? Cô nói địa điểm đi, tôi sẽ tới!
Khách sạn Vienna, hôm nay Lạc Hồng Diễm không mặc đồng phục, mà cô ta mặc một bộ váy bó liền toàn thân, khoác ngoài một chiếc áo màu vàng.
Chân đi giầy cao gót, khiến cho cô ta cao lên rất nhiều, tóc cô ta hơi xù lên, mặt không trang điểm, nhưng cô ta vốn là một người xinh đẹp, nhất là khi cười lên để lộ má lúm đồng tiền trong rất hấp dẫn.
Liễu Tân Lâm ngơ ngác một lúc.
Lạc Hồng Diễm cười, mắt nhìn Liễu Tân Lâm băn khoăn nói:
-Sao? Phó chủ tịch Liễu, không nhận ra tôi sao?
Mặt Liễu Tân Lâm nóng lên, nói: -Hồng Diễm, hôm nay cô trang điểm như thế này thật là khiến cho tôi chút nữa thì không nhận ra được! Đúng là người đẹp!
Lạc Hồng Diễm trợn mắt nhìn Liễu Tân Lâm một cái, nói:
-Xem anh nói kìa, cái gì mà trẻ đẹp! Đều đã lớn tuổi rồi, còn mĩ nhân cái gì nữa!
Bộ dạng tức giận của Lạc Hồng Diễm lại còn hút hồn người hơn, Liễu Tân Lâm trong lòng thầm nghĩ: -Nếu một người phụ nữ như thế này không được gọi là người đẹp, thì những người mà được gọi là người đẹp đó làm sao sánh được.
Hai người ngồi đối diện nhau, nhưng mãi không nói tới chuyện công việc.
Lạc Hồng Diễm trời sinh là một người giỏi giao tiếp, hôm nay Liễu Tân Lâm làm việc rất căng thẳng, đang cần phải thư giãn, hơn nữa đối phương lại là một người rất hiểu lòng người, hai người nói chuyện rất hợp.
Lần nay cán bộ của quận Cửu Đỉnh bị xử lý tương đối nhiều, Lạc Hồng Diễm từng một phen khiến Liễu Tân Lâm toát mồ hôi lạnh.
Nhưng vào thời điểm quan trọng, sự thông minh của người phụ nữ này đã giúp cô ta rất nhiều.
Sau khi xảy ra vụ án 12.26, Lạc Hồng Diễm chủ động dẫn một đội ra ngoài học tập, và không có một chút dính líu nào tới vụ án đó.
Từ chuyện này có thể thấy được sự nhạy bén của người phụ nữ này, nhưng mặt khác, Liễu Tân Lâm càng tin tương rằng người phụ nữ này vẫn nghe lời cảnh báo của ông ta.
Hiện giờ vụ án 12.26 đã gần kết thúc, nhưng cán bộ cần phải xử lý của quận Cửu Đỉnh thì cũng đã bị xử lý rồi, Liễu Tân Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm, nên ông ta mới có tâm trạng trò chuyện với Lạc Hồng Diễm.
Lạc Hồng Diễm có ý gì với ông ta, ông ta sớm đã biết rõ rồi.
Nhưng hai người quen biết nhau nhiều năm như vậy, nhiều năm thì cũng chỉ tới mức là hồng nhan tri kỉ của nhau, chứ cũng không thể tiến xa hơn nữa.
Nguyên nhân trong chuyện này rất phức tạp, có sự giằng buộc của đạo đức, cũng là vì Liễu Tân Lâm không thuận lợi trong công việc, nên ông ta có chút tự ti.
Nhưng hôm nay Liễu Tân Lâm đang rất vui vẻ, vào lúc này, có rượu ngon có giai nhân, ông ta cũng có chút không làm chủ được bản thân mình.
Hai người đã uống không ít rượu.
Lạc Hồng Diễm chuyển sang chuyện khác, nói: -Phó chủ tịch Liễu, tôi có chuyện muốn nói với anh, theo những gì tôi biết, lần này đoàn khảo sát Hoàng Hải không chỉ đến khảo sát mỗi Kinh Giang chúng ta, bọn họ còn tới khảo sát xí nghiệp đóng tàu Lâm Vũ của Sở Bắc nữa.
Thực lực của xí nghiệp đóng tàu Lâm Vũ cũng không thể khinh thường được, hơn nữa so với xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, thì bọn họ có lợi thế là ở bên cạnh sông Trường Giang, nên việc lưu thông và vận chuyện bằng đường thủy thuận lợi hơn rất nhiều.
Không biết anh đã biết về tin tức này chưa?
Liễu Tân Lâm ngẩn người, nghe thấy tin này đã tỉnh rượu vài phần, ông ta nhíu mày nói:
-Hồng Diễm, chuyện này có thật không?
Lạc Hồng Diễm cười nói: -Điều này tất nhiên là thật rồi, năm đó tôi cũng đã từng được phân quản kinh tế công nghiệp. Một khoảng thời gian tôi phải liên hệ với xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang. Mấy năm trước chúng tôi còn tổ chức một đợt khảo sát lớn về ngành đóng tàu của cả nước.
Mục đích của việc khảo sát đó là học tập và tham khảo kinh nghiệm của những xí nghiệp đóng tàu hàng đầu của cả nước, chúng tôi cũng đã khảo sát qua xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải, cũng có chút quan hệ trong đó.
Tin tức là do bọn họ nói, tuyệt đối không thể là giả được!
Liễu Tân Lâm gật đầu, ông ta biết Lạc Hồng Diễm có chút bản lĩnh, nhất là việc giao tiếp, quan hệ của cô ta rất rộng rãi.
Tin tức mà cô ta cũng cấp thì rất đáng phải quan tâm.
Ông ta dừng lại một lúc lâu mới nói: -Hồng Diễm, tin tức của cô rất đúng lúc. Như vậy đi, nếu quận Cửu Đỉnh các cô đã hiểu rõ về xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang như vậy, tôi nghĩ trong đội đi đàm phán sẽ bổ sung thêm một người nữa. Cô vào trong đội đàm phán được không? Cô có tự tin là sẽ hoàn thành tốt công việc không?
Liễu Tân Lâm nói sang vấn đề khác: -Hồng Diễm, công tác đàm phán của xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang lần này, không chỉ là chuyện lớn của thành phố chúng ta. Nó cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của quận Cửu Đỉnh các cô. Cô cũng biết rồi đó, trong hội nghị công tác kinh tế của Thành ủy năm nay, Bí thư Trần đã đề xuất việc làm mới dây chuyền sản xuất công nghiệp.
Xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang có thể từ chết chuyển thành sống, xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải sẽ đầu tư lớn vào Kinh Giang, có thể đến lúc đó quận các cô sẽ trở thành điểm quan trọng.
Đây là cơ hội hiếm có của các cô, nếu xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải đầu tư với quy mô lớn vào Kinh Giang, sự hưng thịnh của một xí nghiệp đóng tàu có thể khiến cho bao nhiêu ngành sản xuất khác phát triển theo?
Hơn nữa, xí nghiệp đóng tàu Hoàng Hải sớm đã có kế hoạch trưng thu mấy nghìn hecta đất, đến lúc đó có khả năng sẽ lập một khu công nghiệp chuyên sản xuất tàu thuyền, địa điểm đặt khu công nghiệp đó còn có thể là nơi nào ngoài quận Cửu Đỉnh nữa?
Lạc Hồng Diễm cười híp mắt, rồi đánh mắt nhìn Liễu Tân Lâm.
Mục đích hôm nay cô ta nói chuyện với Liễu Tân Lâm chính là điều này.
Quận Cửu Đỉnh quan tâm tới xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang còn hơn cả Thành ủy, đây là một cơ hội lớn của cô ta, nếu cô ta có thể tham gia vào công việc này.
Ban ngành quận Cửu Đỉnh mới được điều chỉnh, trong ban ngành mới lời nói của ai có trọng lực nhất, điều này phụ thuộc vào trong quá trình giải quyết những việc lớn ai có đột phá lớn. Nếu Lạc Hồng Diễm có thể tham gia vào cuộc đàm phán của xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, nói không chừng lần điều chỉnh ban ngành sau của Quận ủy, cô ta sẽ được thăng chức.
Người đẹp như ngọc, rượu ngon khó cưỡng, Lạc Hồng Diễm tiến lại gần Liễu Tân Lâm nói: -Phó chủ tịch Liễu, việc này anh có thể quyết định được không? Có cần phải báo cáo lại với Bí thư Trần không?
Liễu Tân Lâm có chút men rượu trong người, hơn nữa lại trước mặt phụ nữ, khí thế nam nhi bắt đầu trỗi dậy, ông ta vỗ ngực nói:
-Hồng Diễm, cô cứ yên tâm đi. Việc đàm phán lần này do tôi trực tiếp phụ trách, việc sắp xếp người tôi nói là được. Bí thư Trần của chúng ta dùng người không bao giờ hồ nghi, tôi nói cô được là được!
Lạc Hồng Diễm cười lớn, rồi nói: -Vậy tôi xin cám ơn Phó chủ tịch Liễu, cơ hội này đối với quận Cửu Đỉnh chúng tôi là một tin mừng. Anh yên tâm, tôi đảm bảo sẽ phối hợp tốt với anh để hoàn thành công việc!
Liễu Tân Lâm cười, nói: -Một lời đã định, chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ, cạn ly!
Hai người chạm ly với nhau, sau đó cùng uống cạn ly rượu.
Lúc đó đèn bắt đầu được bật lên, gió luồn vào trong phòng, cả căn phòng tràn ngập sắc xuân
Có câu người mừng người lo.
Liễu Tân Lâm thăng quan tiến chức thuận lợi, còn Từ Binh thời gian gần đây lại rất khó khăn.
Việc điều chỉnh ban ngành các đơn vị trực thuộc thành phố đã gần kết thúc, lần điều động này hoàn toàn dựa vào biểu hiện của các vị lãnh đạo chủ chốt trong lần công khai báo cáo công tác và thành tích trong chính trị 3 năm gần đây.
Dựa theo yêu cầu của Trần Kinh, lần này hắn đã mạnh dạn đề cử, thậm chí còn vượt dào cản để đề cử một loạt những cán bộ trẻ tuổi, những người đứng đầu của các đơn vị trực thuộc thành phố hầu hết đã được điều chỉnh, đã thay thế 1/3.
Những người đứng đầu ở dưới cấp cục, ủy ban, văn phòng càng thay đổi nhiều, điều này ngầm báo rằng cơ cấu chủ yếu của Ủy ban đang dần thay đổi.
Mà nhân sự được điều chỉnh như vậy, nằm ngoài dự liệu của Từ Binh, cũng không giống với ý đồ của ông ta.
Trong lòng ông ta sớm đã có những dự liệu cho việc này, nhưng vào lúc này, ông ta mới trải qua khó khăn về vụ xí nghiệp đóng tàu Kinh Giang, sự việc này đã giúp Trần Kinh tạo được uy tín lớn ở Kinh Giang. Ông ta lúc nào cũng phải cảnh giác Trần Kinh sẽ thừa thắng xông lên, từng bước chèn ép không gian hoạt động của ông ta.
Trong lòng ông ta có chút lo ngại, trong công việc cụ thể, ông ta cũng không dám tùy ý làm việc như trước kia nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.