Chương 315: Người không có phận sự!
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
22/01/2014
Dịch Tiên Bình bị điều tra, bởi lẽ ông ta là cán bộ Phó cục trưởng, hơn nữa sự việc có liên quan đến ông ta rất lớn, về việc điều tra lần này, Dương Kiệt của Ủy ban Kỷ luật đã báo cáo trong hội nghị thường vụ!
Trong hội nghị thường vụ, phương Khắc Ba cực lực ủng hộ Dương Kiệt, ông ta nói rằng phải xử lý nghiêm khắc những cán bộ nhận hối lộ, giờ đây Đức Cao đang trong gian đoạn phát triển nhanh chóng, nếu tố chất đội ngũ cán bộ không theo kịp, thành quả xây dựng của Đức Cao cuối cùng có thể trở về con số không.
Ông ta lại nói giờ đây khu mới là mấu chốt trong việc phát triển toàn thành phố, quyền lợi của Ban quản lý khu mới rất quan trọng, một cán bộ chức vụ quan trọng như vậy vi phạm kỷ luật, mọi người đều rất chú tâm đến, ai nấy đều đợi xem biện pháp xử lý của Thành ủy!
Những lời của Phương Khắc Ba đã làm tất cả mọi người trong hội nghị thường vụ xôn xao, họ đều có thể nhận ra, ông ta đang nhắm đầu mâu vào Đàm Phi Hoa!
Ở Đức Cao, mối quan hệ giữa Dịch Tiên Bình và Đàm Phi Hoa không phải là bí mật, Phương Khắc Ba biết rõ về mối quan hệ giữa hai người này, mà vẫn không buông tha cho Dịch Tiên Bình, làm vậy chẳng phải để đối đầu với Đàm Phi Hoa thì để làm gì?
Rất nhiều người thấy giọng điệu Phương Khắc Ba kiên quyết vậy, lập trường kiên định vậy, đều phải kinh ngạc về sự thay đổi chớp nhoáng trên quan trường.
Không lâu trước đó, phương Khắc Ba và Đàm Phi Hoa đều nhất trí với nhau trong rất nhiều việc, hai người dường như rất hợp ý nhau, cùng muốn khống chế Ngũ Đại Minh.
Nhưng giờ đây tình hình đã thay đổi, đồng minh ngày hôm qua, hôm nay đã tách rời nhanh như vậy, ngay cả Đàm Phi Hoa dường như cũng không ngờ nổi điểm này.
Cuối cùng, mọi người vẫn giữ quan điểm của mình về vấn đề này, chưa đạt được nhận thức chung, đến cuối Ngũ Đại Minh đứng ra kết thúc.
Ngũ Đại Minh từ trước đến giờ luôn rất quyết đoán, nhưng giờ lại tạm gác chuyện này lại, nói rằng tạm thời bàn luận đến đây, cụ thể quyết định thế nào, sẽ quyết định trong cuộc hội nghị thường vụ lần sau.
Động thái kết thúc này của Ngũ Đại Minh, không khỏi làm cho người ta phải suy nghĩ.
Nói ra thì, sử dụng Dịch Tiên Bình là quyết sách của Ngũ Đại Minh. Giờ đây, việc dùng người này không ổn, Ngũ Đại Minh có thái độ thế nào về chuyện này đây?
Và thế là, nội bộ bộ máy đã không còn ai dám nghi ngờ Ngũ Đại Minh nữa. Mặc dù việc sử dụng Dịch Tiên Bình có thể được coi là sơ suất trong dùng người, nhưng về chuyện này, không ai cho rằng Ngũ Đại Minh có lỗi lớn. Mà mọi người đều đang xem rốt cuộc Ngũ Đại Minh sẽ xử lý thế nào với thái độ rất hiếu kỳ.
Vụ án Dịch Tiên Bị tạm gác lại, một bầu không khí nặng nề bao trùm lên toàn bộ Đức Cao.
Dịch Tiên Bình đã không chỉ làm liên lụy đến một mình ông ta, mà còn làm liên lụy đến Tam Sở Nhất Phẩm của anh em họ Hầu, và cả Bất động sản Tam Giang của Liêu Triết Du nữa.
Đến hiện tại, khu mới của Tiền Hương Đức Cao vẫn coi Tam Sở Nhất Phẩm là một doanh nghiệp cốt cán, còn Bất động sản Tam giang thì càng lợi hại hơn, nó đã trở thành doanh nghiệp lớn trọng điểm mà thành phố sẽ thu hút đầu tư, doanh nghiệp được Thành ủy vô cùng xem trọng.
Đầu tiên, hai doanh nghiệp này có tồn tại mâu thuẫn, ngoài ra là, vấn đề đất đai mà Dịch Tiên Bình gây ra, đều có liên quan đến hai doanh nghiệp này.
Rốt cuộc Thành ủy Đức cao và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ xử lý thế nào, các giới trong xã hội Đức Cao, đều đang chờ đợi. Vụ án kinh tế đầu tiên xảy ra từ khi Đức Cao bước vào igai đoạn phát triển vượt bậc, rốt cuộc sẽ kết thúc thế nafod đây!
……
Làng du lịch Ngũ Lý Sơn, đã vào cuối mùa thu, lá phong đỏ rực cả con núi, cảnh sắc đẹp đẽ vô cùng!
Gần đây Ngũ Đại Minh đều làm việc ở làng du lịch này, nên nơi này cũng rộn rịp hơn, hàng ngày có rất nhiều xe lui tới, phần lớn là để báo cáo công tác hoặc gặp Ngũ Đại Minh.
Việc khai thác làng du lịch Ngũ Lý Sơn, là một trong các hạng mục đầu tư du lịch của Đức Cao.
Số tiền đầu tư vào khu du lịch Ngũ Lý Sơn, theo kế hoạch là hai tỷ, phương thức đầu tư là quốc gia đầu tư và liên kết các doanh nghiệp tư nhân.
Hạng mục khai thác du lịch chủ yếu bao gồm khu thám hiểu ngắm cảnh Theien Mục Tiên Động, rừng quýt Vạn Mẫu, khu ngắm cảnh Ngũ Lý Sơn Phiếm Hồ, cáp treo Hoa Tiêm, khu săn bắn ngoài trời Dương Gia Sơn, và còn có ngắm cảnh thiên nhiêm Hồng Thủy Hà.
Cơ sở của tuyến khai thác du lịch này rất tốt.
Mấy ngày này, Trần Kinh và Ngũ Đại Minh đã đi hết một lượt những nơi này cùng những người của Cục du lịch thành phố, Trần Kinh rất ngạc nhiên nhận ra rằng những nơi này đều tiềm ẩn giá trị khai thác.
Đầu tiên là Thiên Mục Tiên Động, cảnh sắc trong động rất đặc sắc, ở sâu trong động, còn có hai kẽ đá tự nhiên, ánh mặt trời bên ngoài có thể chiếu vào trong động qua hai kẽ đá này. Trông giống như trời mở mắt, và đang nhìn xuống những chúng sinh phía dưới.
Nó mang lại cảm giác thị giác rất tuyệt vời cho người xem, cảm giác ông trời mở mắt, nhìn xuống chúng sinh, làm con người ta khi bước chân vào Thiêm Mục Động, cảm thấy như số mệnh của mình đang rất mơ hồ, có người nắm giữ lấy nó.
Còn đập nước của Ngũ Lý Thiên, vốn dĩ môi trường tự nhiên của nó đã khá tốt, những dãy núi trập trùng bao quanh, nước xanh ngăn ngắt, trong vắt và lặng yên như Lệ Giang vậy, đi trên con đường này, diện tích mặt nước mấy chục nghìn mẫu, mỗi bước chân là một cảnh sắc, rất đẹp đẽ.
Còn Hồng Thủy Hà ở thượng du đập nước, lại hội tụ được những dòng nước trên núi để hình thành nên dòng chảy tự nhiên, nước sông chảy khá xiết, là thánh địa để khai thác phiêu lưu trên nước, đặc biệt là vào mùa hè, điều kiện tự nhiên này càng độc đáo.
Cuối cùng là cáp treo Tây Hoa Tiêm, Tây Hoa Tiêm là ngọn núi cao nhất ở Ngũ Lý Sơn, ngọn núi này rất độc đáo, nó xuất hiện nổi bật giữa các ngọn núi xung quanh. Bốn bên ngọn núi đều không có đường, con người không thể trèo lên được.
Muốn lên núi, giờ đây phương pháp an toàn nhất, chỉ có máy bay trực thăng.
Miếu thờ năm xưa ở đỉnh núi, đều dùng đường núi hiểm trở không thông ra ngoài, sự nguy hiểm của đường núi đó, vượt qua cả Hoa Sơn.
Ở đỉnh Tây Hoa Tiêm, không những có thể nhìn thấy các ngọn núi xung quanh, biết bao phong cảnh đều ở dưới chân, điều đặc biệt hơn là, từ đỉnh núi nhìn về phía tây, có thể nhìn thấy sự phồn hoa và thuyền chài trên Động Đình Hồ, từ Đức Cao đến Động Đình Hồ, xa tới mấy trăm km, giữa hai nơi đó là biết bao núi non.
Nhưng, đứng ở Tây Hoa Tiêm, tất cả những núi non này đều thần phục trước núi nó, có thể khiến khách du lịch nhìn ngút tầm mắt, thu gọn cả Bắc Sở Giang vào trong tầm mắt.
Nơi cuối cùng là khu săn bắn Dương Gia Sơn, địa hình của Dương Gia Sơn giống như Trường Bạch Sơn, thế núi hùng vĩ, ngút ngàn tầm mắt. Ngọn núi lớn như vậy, lại có một nơi có nước bao quanh như một kỳ tích, khu vực này, là khu vực đẹp nhất để phát triển trường săn bắn.
Nếu có thể xây dựng một trường săn bắn lớn ở đây, có thể khẳng định rằng, danh tiếng của khu du lịch Ngũ Lý Sơn sẽ lên một tầm cao mới!
Không thể không nói rằng, Ngũ Đại Minh yêu Ngũ Lý Sơn vô hạn, điều này quả là có lý, Trần Kinh tham quan hết đoạn đường, lòng đầy cảm xúc, lòng tin với chiến lược du lịch đặc sắc của Ngũ Đại minh càng sâu sắc hơn gấp bội!
Ngay cả bản thân ông ta, dùng lời của Ngũ Đại minh mà nói, tính tĩnh cũng được nung đúc nhờ đó, gần đây cả diện mạo tinh thần, đều tốt hơn so với trước đó nhiều!
Ngũ Đại Minh nói với Trần Kinh một câu:
- Bất kỳ lúc nào, đều phải nhìn về mục tiêu, chỉ khi nhìn được mục tiêu, mới không bị lệch hướng. Và cũng chỉ như vậy, tấm lòng mới rộng mở, khí chất mới thanh thoát!
Trần Kinh ngẫm kỹ về những lời này của Ngũ Đại Minh, không thể không bái phục.
Quả thật như vậy, chỉ cần nghĩ đến tương lai của Đức Cao, những việc và người như Dịch Tiên Bình, anh em nhà họ Hầu, và cả Thiệu Hồng Ngạn, dường như đều trở nên nhẹ nhàng! Một chút mất mát trong những việc đó, xét cho cùng cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Điều thật sự quan trọng là, tương lai của Đức Cao, là tương lai của hàng triệu người dân Đức Cao!
Dịch Tiên Bình thích câu cá ban đêm, đây đã là thói quen của ông ta!
Câu đêm có thể câu bằng rất nhiều cần, một mình ông ta dùng bốn năm chiếc cần câu, rồi dựng lều ở đó, đợi cá mắc câu, có thể đợi cả một buổi tối như vậy!
Trong thời gian đó, ông ta vẫn chủ trì công việc, nhưng những người ông ta gặp trong giai đoạn này, đều là người ông ta đã nói với Trần Kinh trước, đều là những người thân phận không bình thường.
Buổi tối ngày hôm nay, Dịch Tiên Bình lại hẹn Trần Kinh đi câu cá, khi xuất phát, xe của Liêu Triết Du liền đến, chiếc xe việt dã Mercedes-Benz mới, trông rất khí phách.
Liêu Triết Du bước từ trên xe xuống, từ xa đã giơ tay ra, gần như là chạy tới, rồi nói:
- Bí thư Ngũ, ông thấy thời gian tôi tới có phải là rất vừa vặn không, vừa đúng lúc ông xuất phát?
Trên xe của ông ta không chỉ có một người, Trần Kinh đã lờ mờ nhìn thấy Hồng Khôn, nhưng chỉ có một mình Liêu Triết Du xuống xe.
Hôm nay quần áo của Liêu Triết Du không chính thức, ăn mặc rất thoải mái, trông bộ dạng đó của ông ta, Trần Kinh mới giật mình nhận ra, hóa ra Ngũ Đại Minh đã có hẹn từ trước với Liêu Triết Du.
Ngũ Đại Minh nở một nụ cười điềm đạm, ông quay đầu nói với Trần Kinh:
- Tổng giám đốc Liêu đã đến đây, ông ấy cũng thích câu cá, vậy thì vị trí của cậu nhường cho ông ấy nhé!
Ông ta chỉ vào chiếc xe ô tô, rồi nói:
- Tôi và Liêu tổng đi câu, cậu phụ trách tiếp đón những người khách trong xe nhé.
Trần Kinh gật đầu, đưa công cụ câu trên tay cho Liêu Triết Du, Liêu Triết Du Nhận lấy, giả bộ rất hiểu, nói:
- Ôi chà, được lắm, loại mồi này mà câu cá chép thì quá tuyệt.
Ánh mắt ông ta dừng lại trên người Trần Kinh, Trần Kinh gật đầu với ông ta, rồi nói:
- Tổng giám đốc Liêu!
Đối diện với Liêu Triết Du, Trần Kinh không kiêu ngạo nhưng cũng không tự ti, điều này khiến cho Liêu Triết Du cảm thấy không thoải mái, ông ta liền nói:
- Chủ nhiệm Trần, Thiệu tổng đang ở trên xe, ở Đức Cao, Thiệu tổng mới là tổng giám đốc của Bất động sản Tam Giang. Tôi và Bí thư Ngũ chỉ là bạn bè, cùng hẹn nhau câu cá chơi thôi, nếu thật sự phải bàn chuyện, thì phải bàn với Thiệu tổng!
Trần Kinh mỉm cười rồi nói:
- Cảm ơn Liêu tổng đã nhắc nhở, tôi có việc nhất định sẽ không làm phiền đến ông!
Liêu Triết Du hơi ngớ người, ông ta đã gặp phải một việc khó, Ngũ Đại Minh lúc đó đã bắt đầu bước lên phía trước. Liêu Thiên Du ổn định lại rất nhanh, cười khô khan một tiếng, rồi nói:
- Được, nếu được vậy là tốt nhất! Ha ha, tôi phải đi đây, xem hôm nay có lộc ăn hay không…
Nhìn bóng Liêu Triết Du và Ngũ Đại Minh dần biến mất, Trần Kinh tháo kính xuống lau kỹ, sau đó quay người bước vào làng du lịch.
Hắn không thèm nhìn chiếc xe việt dã Benz dừng bên cạnh, càng không chủ động chào Thiệu Khôn.
Hắn nhớ rất rõ thân phận của mình, ở đây, hắn là thư ký của Ngũ Đại Minh, Đức Cao không có ai ở đây cần ăn phải chủ động đến bắt chuyện.
Đẳng cấp trên quan trường là vậy, trước kia Trần Kinh không quen lắm với việc này, nhưng dần dần, hắn cũng quen rồi! Là thư ký của Bí thư Thành ủy, bất kỳ lúc nào cũng phải làm những việc phù hợp với thân phận của mình, hôm nay khách của Ngũ Đại Minh là Liêu Triết Du.
Ngoài Liêu Triết Du ra, những người khác đều là người không phận sự!
Trong hội nghị thường vụ, phương Khắc Ba cực lực ủng hộ Dương Kiệt, ông ta nói rằng phải xử lý nghiêm khắc những cán bộ nhận hối lộ, giờ đây Đức Cao đang trong gian đoạn phát triển nhanh chóng, nếu tố chất đội ngũ cán bộ không theo kịp, thành quả xây dựng của Đức Cao cuối cùng có thể trở về con số không.
Ông ta lại nói giờ đây khu mới là mấu chốt trong việc phát triển toàn thành phố, quyền lợi của Ban quản lý khu mới rất quan trọng, một cán bộ chức vụ quan trọng như vậy vi phạm kỷ luật, mọi người đều rất chú tâm đến, ai nấy đều đợi xem biện pháp xử lý của Thành ủy!
Những lời của Phương Khắc Ba đã làm tất cả mọi người trong hội nghị thường vụ xôn xao, họ đều có thể nhận ra, ông ta đang nhắm đầu mâu vào Đàm Phi Hoa!
Ở Đức Cao, mối quan hệ giữa Dịch Tiên Bình và Đàm Phi Hoa không phải là bí mật, Phương Khắc Ba biết rõ về mối quan hệ giữa hai người này, mà vẫn không buông tha cho Dịch Tiên Bình, làm vậy chẳng phải để đối đầu với Đàm Phi Hoa thì để làm gì?
Rất nhiều người thấy giọng điệu Phương Khắc Ba kiên quyết vậy, lập trường kiên định vậy, đều phải kinh ngạc về sự thay đổi chớp nhoáng trên quan trường.
Không lâu trước đó, phương Khắc Ba và Đàm Phi Hoa đều nhất trí với nhau trong rất nhiều việc, hai người dường như rất hợp ý nhau, cùng muốn khống chế Ngũ Đại Minh.
Nhưng giờ đây tình hình đã thay đổi, đồng minh ngày hôm qua, hôm nay đã tách rời nhanh như vậy, ngay cả Đàm Phi Hoa dường như cũng không ngờ nổi điểm này.
Cuối cùng, mọi người vẫn giữ quan điểm của mình về vấn đề này, chưa đạt được nhận thức chung, đến cuối Ngũ Đại Minh đứng ra kết thúc.
Ngũ Đại Minh từ trước đến giờ luôn rất quyết đoán, nhưng giờ lại tạm gác chuyện này lại, nói rằng tạm thời bàn luận đến đây, cụ thể quyết định thế nào, sẽ quyết định trong cuộc hội nghị thường vụ lần sau.
Động thái kết thúc này của Ngũ Đại Minh, không khỏi làm cho người ta phải suy nghĩ.
Nói ra thì, sử dụng Dịch Tiên Bình là quyết sách của Ngũ Đại Minh. Giờ đây, việc dùng người này không ổn, Ngũ Đại Minh có thái độ thế nào về chuyện này đây?
Và thế là, nội bộ bộ máy đã không còn ai dám nghi ngờ Ngũ Đại Minh nữa. Mặc dù việc sử dụng Dịch Tiên Bình có thể được coi là sơ suất trong dùng người, nhưng về chuyện này, không ai cho rằng Ngũ Đại Minh có lỗi lớn. Mà mọi người đều đang xem rốt cuộc Ngũ Đại Minh sẽ xử lý thế nào với thái độ rất hiếu kỳ.
Vụ án Dịch Tiên Bị tạm gác lại, một bầu không khí nặng nề bao trùm lên toàn bộ Đức Cao.
Dịch Tiên Bình đã không chỉ làm liên lụy đến một mình ông ta, mà còn làm liên lụy đến Tam Sở Nhất Phẩm của anh em họ Hầu, và cả Bất động sản Tam Giang của Liêu Triết Du nữa.
Đến hiện tại, khu mới của Tiền Hương Đức Cao vẫn coi Tam Sở Nhất Phẩm là một doanh nghiệp cốt cán, còn Bất động sản Tam giang thì càng lợi hại hơn, nó đã trở thành doanh nghiệp lớn trọng điểm mà thành phố sẽ thu hút đầu tư, doanh nghiệp được Thành ủy vô cùng xem trọng.
Đầu tiên, hai doanh nghiệp này có tồn tại mâu thuẫn, ngoài ra là, vấn đề đất đai mà Dịch Tiên Bình gây ra, đều có liên quan đến hai doanh nghiệp này.
Rốt cuộc Thành ủy Đức cao và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ xử lý thế nào, các giới trong xã hội Đức Cao, đều đang chờ đợi. Vụ án kinh tế đầu tiên xảy ra từ khi Đức Cao bước vào igai đoạn phát triển vượt bậc, rốt cuộc sẽ kết thúc thế nafod đây!
……
Làng du lịch Ngũ Lý Sơn, đã vào cuối mùa thu, lá phong đỏ rực cả con núi, cảnh sắc đẹp đẽ vô cùng!
Gần đây Ngũ Đại Minh đều làm việc ở làng du lịch này, nên nơi này cũng rộn rịp hơn, hàng ngày có rất nhiều xe lui tới, phần lớn là để báo cáo công tác hoặc gặp Ngũ Đại Minh.
Việc khai thác làng du lịch Ngũ Lý Sơn, là một trong các hạng mục đầu tư du lịch của Đức Cao.
Số tiền đầu tư vào khu du lịch Ngũ Lý Sơn, theo kế hoạch là hai tỷ, phương thức đầu tư là quốc gia đầu tư và liên kết các doanh nghiệp tư nhân.
Hạng mục khai thác du lịch chủ yếu bao gồm khu thám hiểu ngắm cảnh Theien Mục Tiên Động, rừng quýt Vạn Mẫu, khu ngắm cảnh Ngũ Lý Sơn Phiếm Hồ, cáp treo Hoa Tiêm, khu săn bắn ngoài trời Dương Gia Sơn, và còn có ngắm cảnh thiên nhiêm Hồng Thủy Hà.
Cơ sở của tuyến khai thác du lịch này rất tốt.
Mấy ngày này, Trần Kinh và Ngũ Đại Minh đã đi hết một lượt những nơi này cùng những người của Cục du lịch thành phố, Trần Kinh rất ngạc nhiên nhận ra rằng những nơi này đều tiềm ẩn giá trị khai thác.
Đầu tiên là Thiên Mục Tiên Động, cảnh sắc trong động rất đặc sắc, ở sâu trong động, còn có hai kẽ đá tự nhiên, ánh mặt trời bên ngoài có thể chiếu vào trong động qua hai kẽ đá này. Trông giống như trời mở mắt, và đang nhìn xuống những chúng sinh phía dưới.
Nó mang lại cảm giác thị giác rất tuyệt vời cho người xem, cảm giác ông trời mở mắt, nhìn xuống chúng sinh, làm con người ta khi bước chân vào Thiêm Mục Động, cảm thấy như số mệnh của mình đang rất mơ hồ, có người nắm giữ lấy nó.
Còn đập nước của Ngũ Lý Thiên, vốn dĩ môi trường tự nhiên của nó đã khá tốt, những dãy núi trập trùng bao quanh, nước xanh ngăn ngắt, trong vắt và lặng yên như Lệ Giang vậy, đi trên con đường này, diện tích mặt nước mấy chục nghìn mẫu, mỗi bước chân là một cảnh sắc, rất đẹp đẽ.
Còn Hồng Thủy Hà ở thượng du đập nước, lại hội tụ được những dòng nước trên núi để hình thành nên dòng chảy tự nhiên, nước sông chảy khá xiết, là thánh địa để khai thác phiêu lưu trên nước, đặc biệt là vào mùa hè, điều kiện tự nhiên này càng độc đáo.
Cuối cùng là cáp treo Tây Hoa Tiêm, Tây Hoa Tiêm là ngọn núi cao nhất ở Ngũ Lý Sơn, ngọn núi này rất độc đáo, nó xuất hiện nổi bật giữa các ngọn núi xung quanh. Bốn bên ngọn núi đều không có đường, con người không thể trèo lên được.
Muốn lên núi, giờ đây phương pháp an toàn nhất, chỉ có máy bay trực thăng.
Miếu thờ năm xưa ở đỉnh núi, đều dùng đường núi hiểm trở không thông ra ngoài, sự nguy hiểm của đường núi đó, vượt qua cả Hoa Sơn.
Ở đỉnh Tây Hoa Tiêm, không những có thể nhìn thấy các ngọn núi xung quanh, biết bao phong cảnh đều ở dưới chân, điều đặc biệt hơn là, từ đỉnh núi nhìn về phía tây, có thể nhìn thấy sự phồn hoa và thuyền chài trên Động Đình Hồ, từ Đức Cao đến Động Đình Hồ, xa tới mấy trăm km, giữa hai nơi đó là biết bao núi non.
Nhưng, đứng ở Tây Hoa Tiêm, tất cả những núi non này đều thần phục trước núi nó, có thể khiến khách du lịch nhìn ngút tầm mắt, thu gọn cả Bắc Sở Giang vào trong tầm mắt.
Nơi cuối cùng là khu săn bắn Dương Gia Sơn, địa hình của Dương Gia Sơn giống như Trường Bạch Sơn, thế núi hùng vĩ, ngút ngàn tầm mắt. Ngọn núi lớn như vậy, lại có một nơi có nước bao quanh như một kỳ tích, khu vực này, là khu vực đẹp nhất để phát triển trường săn bắn.
Nếu có thể xây dựng một trường săn bắn lớn ở đây, có thể khẳng định rằng, danh tiếng của khu du lịch Ngũ Lý Sơn sẽ lên một tầm cao mới!
Không thể không nói rằng, Ngũ Đại Minh yêu Ngũ Lý Sơn vô hạn, điều này quả là có lý, Trần Kinh tham quan hết đoạn đường, lòng đầy cảm xúc, lòng tin với chiến lược du lịch đặc sắc của Ngũ Đại minh càng sâu sắc hơn gấp bội!
Ngay cả bản thân ông ta, dùng lời của Ngũ Đại minh mà nói, tính tĩnh cũng được nung đúc nhờ đó, gần đây cả diện mạo tinh thần, đều tốt hơn so với trước đó nhiều!
Ngũ Đại Minh nói với Trần Kinh một câu:
- Bất kỳ lúc nào, đều phải nhìn về mục tiêu, chỉ khi nhìn được mục tiêu, mới không bị lệch hướng. Và cũng chỉ như vậy, tấm lòng mới rộng mở, khí chất mới thanh thoát!
Trần Kinh ngẫm kỹ về những lời này của Ngũ Đại Minh, không thể không bái phục.
Quả thật như vậy, chỉ cần nghĩ đến tương lai của Đức Cao, những việc và người như Dịch Tiên Bình, anh em nhà họ Hầu, và cả Thiệu Hồng Ngạn, dường như đều trở nên nhẹ nhàng! Một chút mất mát trong những việc đó, xét cho cùng cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Điều thật sự quan trọng là, tương lai của Đức Cao, là tương lai của hàng triệu người dân Đức Cao!
Dịch Tiên Bình thích câu cá ban đêm, đây đã là thói quen của ông ta!
Câu đêm có thể câu bằng rất nhiều cần, một mình ông ta dùng bốn năm chiếc cần câu, rồi dựng lều ở đó, đợi cá mắc câu, có thể đợi cả một buổi tối như vậy!
Trong thời gian đó, ông ta vẫn chủ trì công việc, nhưng những người ông ta gặp trong giai đoạn này, đều là người ông ta đã nói với Trần Kinh trước, đều là những người thân phận không bình thường.
Buổi tối ngày hôm nay, Dịch Tiên Bình lại hẹn Trần Kinh đi câu cá, khi xuất phát, xe của Liêu Triết Du liền đến, chiếc xe việt dã Mercedes-Benz mới, trông rất khí phách.
Liêu Triết Du bước từ trên xe xuống, từ xa đã giơ tay ra, gần như là chạy tới, rồi nói:
- Bí thư Ngũ, ông thấy thời gian tôi tới có phải là rất vừa vặn không, vừa đúng lúc ông xuất phát?
Trên xe của ông ta không chỉ có một người, Trần Kinh đã lờ mờ nhìn thấy Hồng Khôn, nhưng chỉ có một mình Liêu Triết Du xuống xe.
Hôm nay quần áo của Liêu Triết Du không chính thức, ăn mặc rất thoải mái, trông bộ dạng đó của ông ta, Trần Kinh mới giật mình nhận ra, hóa ra Ngũ Đại Minh đã có hẹn từ trước với Liêu Triết Du.
Ngũ Đại Minh nở một nụ cười điềm đạm, ông quay đầu nói với Trần Kinh:
- Tổng giám đốc Liêu đã đến đây, ông ấy cũng thích câu cá, vậy thì vị trí của cậu nhường cho ông ấy nhé!
Ông ta chỉ vào chiếc xe ô tô, rồi nói:
- Tôi và Liêu tổng đi câu, cậu phụ trách tiếp đón những người khách trong xe nhé.
Trần Kinh gật đầu, đưa công cụ câu trên tay cho Liêu Triết Du, Liêu Triết Du Nhận lấy, giả bộ rất hiểu, nói:
- Ôi chà, được lắm, loại mồi này mà câu cá chép thì quá tuyệt.
Ánh mắt ông ta dừng lại trên người Trần Kinh, Trần Kinh gật đầu với ông ta, rồi nói:
- Tổng giám đốc Liêu!
Đối diện với Liêu Triết Du, Trần Kinh không kiêu ngạo nhưng cũng không tự ti, điều này khiến cho Liêu Triết Du cảm thấy không thoải mái, ông ta liền nói:
- Chủ nhiệm Trần, Thiệu tổng đang ở trên xe, ở Đức Cao, Thiệu tổng mới là tổng giám đốc của Bất động sản Tam Giang. Tôi và Bí thư Ngũ chỉ là bạn bè, cùng hẹn nhau câu cá chơi thôi, nếu thật sự phải bàn chuyện, thì phải bàn với Thiệu tổng!
Trần Kinh mỉm cười rồi nói:
- Cảm ơn Liêu tổng đã nhắc nhở, tôi có việc nhất định sẽ không làm phiền đến ông!
Liêu Triết Du hơi ngớ người, ông ta đã gặp phải một việc khó, Ngũ Đại Minh lúc đó đã bắt đầu bước lên phía trước. Liêu Thiên Du ổn định lại rất nhanh, cười khô khan một tiếng, rồi nói:
- Được, nếu được vậy là tốt nhất! Ha ha, tôi phải đi đây, xem hôm nay có lộc ăn hay không…
Nhìn bóng Liêu Triết Du và Ngũ Đại Minh dần biến mất, Trần Kinh tháo kính xuống lau kỹ, sau đó quay người bước vào làng du lịch.
Hắn không thèm nhìn chiếc xe việt dã Benz dừng bên cạnh, càng không chủ động chào Thiệu Khôn.
Hắn nhớ rất rõ thân phận của mình, ở đây, hắn là thư ký của Ngũ Đại Minh, Đức Cao không có ai ở đây cần ăn phải chủ động đến bắt chuyện.
Đẳng cấp trên quan trường là vậy, trước kia Trần Kinh không quen lắm với việc này, nhưng dần dần, hắn cũng quen rồi! Là thư ký của Bí thư Thành ủy, bất kỳ lúc nào cũng phải làm những việc phù hợp với thân phận của mình, hôm nay khách của Ngũ Đại Minh là Liêu Triết Du.
Ngoài Liêu Triết Du ra, những người khác đều là người không phận sự!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.