Chương 102: Người trên tỉnh đến
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
12/04/2013
Trần Kinh uống rất nhiều rượu, một mình trong bóng đêm mờ mịt, hắn đứng trênbờ đê.
Đàm Thu Lâm cuối cùng cũng đã mất chức, hiểm họa lớn nhất của Trần Kinh cũng đã được xóa bỏ, điều này khiến cho Trần Kinh thở phào nhẹ nhõm.
Đối thủ Đàm Thu Lâm này là áp lực lớn nhất, thiếu biện pháp nhất, đồng thời cũng là đối thủ khó giải quyết nhất mà Trần Kinh gặp phải, trong quá trình lật đổ Đàm Thu Lâm, có hai người khá quan trọng, một là Ân Hồng, người kia chính là Thang Dịch Dương.
Ân Hồng là người khéo léo, còn Thang Dịch Dương là quân cờ Trần Kinh đã thu phục.
Thang Dịch Dương là người có thể sử dụng được, khi Mông Hổ giới thiệu Thang Dịch Dương cho Trần Kinh thì Thang Dịch Dương ra sức ủng hộ quyết tâm của Trần Kinh.
Sau đó, tin tức liên quan tới việc huy động của Trần Kinh bỗng nổi lên, lúc đó trong đầu Trần Kinh bỗng nảy ra một ý tưởng, là sẽ không sử dụng quân cờ đã được bày sẵn này, việc làm loạn ở lâm trường Hồng Thổ Pha, Thang Dịch Dương kiên quyết thực hiện mệnh lệnh của Đàm Thu Lâm, điều này khiến Đàm Thu Lâm thả lỏng cảnh giác, để Thang Dịch Dương có cơ hội được đề bạt.
Sau đó quả nhiên Phó đội trưởngThang Dịch Dương đã lập công lớn.
Tiếp xúc với Lôi Minh, Thang Dịch Dương nói rõ ngọn ngành cho Lôi Minh biết, Đàm Thu Lâm dường như đang trấn an người nhà của y.
Lôi Minh vừa nghe xong liền rất khẩn trương, bởi vì Đàm Thu Lâm trấn an người nhà là có ý gì? Rõ ràng là muốn Lôi Minh đừng xử lý, trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Lôi Minh hỏi Thang Dịch Dương, nếu y có tình hình quan trọng cần phản hồi với chính phủ thì có thể lấy công chuộc tội không.
Thang Dịch Dương vội nói về chính sách cho y, sau đó Lôi Minh im lặng.
Là do Thang Dịch Dương thuphục Lôi Minh, Trần Kinh đầu tiên sẽ thuphục để đạt được hiệu quả lớn, việc này làm như thế nào trước tiên không ai có thể nghĩ đến.
Tất cả đều dựa vào bản thân!
Trần Kinh lại nhớ đến lời nói của Mã Bộ Bình, bây giờ gã cẩn thận suy nghĩ những câu này, lại thưởng thức các hương vị khác. Đấu tranh với Đàm Thu Lâm, Trần Kinh đầu tiên là trốn tránh, sách lược né tránh, hắnchưa từng nghĩ nhất định phải giành được thắng lợi.
Trên thực tế, nói không khoa trương chứ Trần Kinh không lo lắng chút nào.
Saunày, chỉ trách Đàm Thu Lâm ra tay quá ác độc, ép Trần Kinh vào đường cùng, Trần Kinh không còn cách nào, con giun xéo lắm cũng oằn, làm ra chuyện khiến người ta kinh ngạc.
Bây giờ hắn xem lại tất cả những thứ hắnlàm... Hắnthật không dám tưởng tượng.
Đêmđó, chính là buổi tối Đàm Thu Lâm dẫn người từ Phònglâm nghiệp đi, Trần Kinh tự nhốt một mình trong phòng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng gọi được cho Mã Bộ Bình, phản ánh với ông ta vấn đề của Lôi Minh.
Trần Kinh đem toàn bộ tình hình mà hắn có được từ chỗ của Ân Hồng báo cho Hồ Cam biết.
Nửa tiếng đồng hồ... Hồ Cam gọi điện lại...nói Lôi Minh xảy ra chuyện, có thể bị bắt.
Từ lúc Lôi Minh bị bắt, Trần Kinh mới quyết định chỉ ra đầu mối cho Đàm Thu Lâm biết, tất cả hành động đằng sau nó đều do hắn dày công sắp đặt, cuối cùng, Đàm Thu Lâm làm nhiều hành động không có nghĩa, va phải đá ngầm lật thuyền, xem như là toi mạng.
Trần Kinh và đối thủ Đàm Thu Lâm, sau cùng đã đánh bại được Đàm Thu Lâm, đây là một kế sách phức tạp.
Giờ phút này, Trần Kinh bỗng cảm thấy mình bây giờ không thể so sánh với trước kia ... Nhất là lúc đối mặt với khó khăn.
Lúc trước khi đối diện với khó khăn, hắn liền nhức đầu, căng thẳng, ban đêm thường không thể ngon giấc do áp lực nặng nề. Nhưng bây giờ, hắn cảm thấy năng lực chịu áp lực của mình tốt hơn trước rồi, năng lực nắm tình hình trong tay cũng mạnh mẽ hơn trước.
Trong đầu đột nhiên hiện ra một suy nghĩ kỳ lạ... Hắn cảm thấy mình nên cám ơn Đàm Thu Lâm, lấy yếu thắng mạnh, đánh nhau với con người này, Trần Kinh thấy rất căng thẳng, mà nguồn tài nguyên và năng lượng mà hắn có được cũng được phát huy đến mức tối đa.
Trong quá trình này, hắn đưa ra rất nhiều quyết định khẩn cấp, hắn ra lệnh đưa nhân viên công vụ mới đến đội Chấp Pháp, một thân một mình xử lý chuyện hỗn loạn liên quan đến công nhân ở lâm trường Hồng Thổ Pha, quyết định tuyên truyền việc chấp hành pháp luật lâm nghiệp ở quảng trường chính phủ.
Sau cùng, hắn quyết định cháy nhà ra mặt chuột, dùng tất cả lực lượng đưa Đàm Thu Lâm vào chỗ chết.
Hơn hai mươi năm cuộc đời hắn chưa từng đưa ra những quyết định này, nhưng chỉ trong một tháng ngắn ngủi, một mình hắn làm ra những quyết sách to gan như vậy, hơn nữa thời gian của mỗi quyết sách lại rất ngắn. Đàm Thu Lâm thất bại, còn y thì trở thành viên đá mài tốt nhất trên con đường trưởng thành của Trần Kinh, trải qua quá trình đấu tranh với Đàm Thu Lâm, phong cách làm việc của Trần Kinh ngày một trưởng thành, thêm vào đó, sức ảnh hưởng của hắn tại diễn đàn chính trị Lễ Hà cũng lớn mạnh hơn.
Nói không quá thì trong những trụ cột của diễn đàn chính trị Lễ Hà thì Trần Kinh đã có vị trí rồi...
Gần đây Hoàng Tiểu Hoa rất bận, chủ yếu là bận tiếp đón đoàn giáo sư chuyên gia Đại học Lâm nghiệp tỉnh và Phòng nghiên cứu trà tỉnh đưa xuống khảo sát.
Tiếp đón có đến nơi đến chốn hay không, là tham khảo chỉ tiêu quan trọng về năng lực làm việc của Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, cung cách đón đưa của một huyện, Hoàng Tiểu Hoa đều là người nắm trong tay cục diện, có khi công việc của y tỉ mỉ, lãnh đạo sẽ cảm thấy cách làm việc của bộ máy Lễ Hà tỉ mỉ.
Nếu công việc của y có chút sơ hở thì lãnh đạo sẽ cảm thấy bộ máy Lễ Hà vẫn còn chưa hoàn thiện.
Điểm này cũng là khoa trương, bởi vì lãnh đạo xuống dưới theo dõi tình hình của người dân, điều tra nghiên cứu, đi đến nơi nào đều là đất đỏ ba dan, nơi nào có thể nhìn thấy tình hình gì của nhân dân? Lãnh đạo nhìn thấy bộ máy được hay không, điều đầu tiên chính là cung cách tiếp đón.
Công tác tiếp đãi nhiệt tình, nhưng quá xa hoa, phô trương lãng phí, có thể phạm vào điều tối kỵ, rất khó coi, sức nặng của lãnh đạo không thể hiện ra, lãnh đạo sẽ cho rằng mình không nhận được sự tôn trọng, kết quả đó càng gay go.
Vì vậy, nắm vững chừng mực tiếp đãi, định ra phương án tiếp đãi, điều này là một kiến thức lớn, Hoàng Tiểu Hoa rất có chuyên môn về kiến thức này.
Tấm lòng tiếp đãi của Hoàng Tiểu Hoa chính là việc phải mình phải tự làm, một chuyện tự tay làm không nhất định là vì yên tâm, có khi tự tay mình làm việc, có mình tham gia trong đó, y có thể hiểu rất nhiều thứ bên lề, mà những điều này có khi hoàn toàn có thể tạo ra hiệu quả kỳ diệu.
Ví dụ kinh điển về cách tiếp đãi của Hoàng Tiểu Hoa là việc y tiếp đãi Phó bí thư Thành ủy Hồng Kỳ, lúc đó y cũng chỉ tiếp đón chủ nhiệm.
Hồng Kỳ thích ăn cá, Hoàng Tiểu Hoa căn dặn phải thêm hoa văn trên cá, lúc đó, công việc do y tự nắm lấy...
Trên bàn ăn, Hồng Quyền cảm thấy rất vui, liền hỏi những thông tin liên quan đến món ăn này, do thói quen tự tay mình làm của Hoàng Tiểu Hoa, khi đó y liền giới thiệu với Bí thư Hồng, nói loại cá nào từ đâu đến, khi ăn như thế nào như thế nào. Lúc đó Hồng Kỳ rất cảm động, trên bàn rượu liền khen công việc Lễ Hà phải cụ thể, Hoàng Tiểu Hoa cũng vì lần xuất sắc này mà nhận được sự thưởng thức của lãnh đạo.
Trước tiên y từ bỏ chức Bí thư Đảng ủy làm trong nhiều năm qua ở Bình Động, sau đó được đề bạt trở thành Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy.
Trong lời khen của Thư Trị Quốc với Hoàng Tiểu Hoa có câu: “Tiếp đãi, hầu hạ người khác, Hoàng Tiểu Hoa chính là nhân tài của hôm nay”, người tiếp đón Huyện ủy gọi Hoàng Tiểu Hoa là Hoàng Thiên Tài, có lúc Hoàng Tiểu Hoa nghe thấy cũng không tức giận, y dường như rất thích người khác gọi y như vậy.
Tổ khảo sát Đại học lâm nghiệp tỉnh và Phòng nghiên cứu trà đến Lễ Hà khảo sát trong ba ngày, trong ba ngày đó Chủ tịch huyện Mã Bộ Bình đều đi theo, coi như là cung cấp sự đãi ngộ đặc biệt nhất cho đoàn khảo sát.
Sau khi cuộc khảo sát kết thúc, đoàn khảo sát của Đại học lâm nghiệp tỉnh lúc đó nhắc nhở, phải lập ra phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học tại khu rừng nguyên sinh Hồng Thổ Pha, kinh phí cho lần đầu nghiên cứu khoa học sẽ ở mức mười triệu, mà lãnh đạo Phòng nghiên cứu trà tỉnh cũng xác định mục đích hợp tác bước đầu của xưởng trà Hồng Thổ Pha, chỉ có điều xưởng trà lại thành lập công ty liên doanh, vấn đề liên quan đến thu hút đầu tư tạm thời vẫn chưa xác định.
Không còn nghi ngờ, công tác khảo sát lần này là cuộc khảo sát rất thành công, làm người phụ trách công việc tiếp đón, Hoàng Tiểu Hoa vốn cũng hiểu rõ tình hình của cuộc khảo sát lần này, về cuộc khảo sát có thể đạt được thành tích lớn như vậy, nói thật, y hoàn toàn hoàn toàn không nghĩ đến.
Mỗi ngày gã nhìn thấy Trần Kinh chỉ huy tất cả mọi thứ, mặc một bộ đồ kèm chiếc cà-vạt và xung quanh là các giáo sư, chuyên gia, y cảm thấy có chút hốt hoảng.
Từ lâu y đã xem Trần Kinh là người vùng khác, không có tiền đồ, nhận chức khi còn ít tuổi, mà Trần Kinh thất bại tại Lễ Hà và trục trặc ở chính phủ, tuy nhiên, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, tên này từ con vịt xấu xí bỗng chốc biến thành thiên nga, một loạt biểu hiện như vậy thật khiến người ta hoa cả mắt.
Trong thời gian gần đây, mỗi khi rảnh rỗi hay là lúc nghỉ ngơi, y lại càng nghĩ đến Trần Kinh.
Trần Kinh đã để lại ấn tượng rất lớn trong lòng y chính là, lưng của hắn dường như mãi mãi thẳng như vậy, Hoàng Tiểu Hoa đã lăn lộn nhiều năm như vậy tại diễn đàn chính trị, y luôn giữ gìn thói quen cong lưng ở mức độ nhất định, tại sao tuổi trẻ bây giờ vẫn dám đứng thẳng lưng trước mặt y.
Trần Kinh để lại ấn tượng không tốt trong lòng Hoàng Tiểu Hoa, quan trọng hơn là Trần Kinh lại giữ vị trí người phụ trách tại Phòng Lâm nghiệp, vụ việc cây cầu Trường Bình chính là sự đả kích đối với y.
Trần Kinh đảm nhiệm chức Trưởng phòng cục Lâm nghiệp, rất có khả năng sẽ đầu cơ vào chén cơm nguội cầu Trường Bình kia, Hoàng Tiểu Hoa hiểu rõ Vương Thanh Nhàn là người như thế nào, Vương Thanh Nhàn chính là tên chỗ nào cũng nhúng tay vào. Vương Thanh Nhàn nhiều khả năng sẽ tìm đến Trần Kinh, sau đó móc nối với Trần Kinh, trấn chỉnh việc lớn.
Vì vậy, cho dù nói về góc độ nào thì Hoàng Tiểu Hoa đều không thể dễ dàng tha thứ cho Trần Kinh.
Còn đối với Trần Kinh, hắn cũng không đảm đương việc quá lớn đó, một cán bộ Phó phòng nhỏ bé, nhìn miếng gạch vụn Trạm Hà bị ném đi, không biết phải đập trúng bao nhiêu.
Nhưng Hoàng Tiểu Hoa làm sao có thể lường trước được, y cẩn thận đưa cho Trần Kinh một Đàm Thu Lâm đã được chuẩn bị, sau đó không ngờ vẫn còn cống ngầm lật thuyền, hay phải đặt lại trong tay Trần Kinh?
Ngày đó khi Đàm Thu Lâm gặp chuyện, Hoàng Tiểu Hoa nhận được điện thoại của Lý Sinh Đạo, y quả thực không tin vào tai mình. Y ngừng lại hơn hai mươi giây, mới giật mình hiểu ra, nói một câu:
Con sâu làm rầu nồi canh rồi...
Suốt ngày, Hoàng Tiểu Hoa luôn ngây ngô vượt qua, y liều mạng nghĩ đến quá trình tiếp xúc giữa mình và Đàm Thu Lâm, Đàm Thu Lâm bất ngờ xảy ra chuyện, cho nên Hoàng Tiểu Hoa không có chuẩn bị.
Tuy rằng thời điểm có sớm, Hoàng Tiểu Hoa cũng nhìn thấy sự ngu xuẩn của Đàm Thu Lâm, cho rằng người này không thể quen thân, nhưng y có chút việc vẫn chưa quyết định, bây giờ Đàm Thu Lâm đột nhiên gặp chuyện, trước kia sự rắc rối trong tiếp xúc giữa hai người, Hoàng Tiểu Hoa vẫn cảm thấy có chút rối loạn.
Chờ y tỉnh táo suy nghĩ một chút, thứ mà trong đầu Hoàng Tiểu Hoa nghĩ đến lại là Trần Kinh lưng thẳng kia, chỉ là lần đầu tiên, trong mắt y, Trần Kinh hoàn toàn không giống nhau...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.