Chương 1073: Nhiệm vụ thứ nhất!
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
17/05/2016
Tin tức Trần Kinh làm việc ở phòng chỉnh đốn tác phong của Quốc vụ viện đã nhanh chóng truyền ra ngoài.
Không chỉ có người nhà Trần Kinh biết, mà ngay cả Lĩnh Nam và Sở Giang xa ngàn dặm đều biết tin tức này.
Mấy ngày nay, Trần Kinh liên tiếp nhận được rất nhiều điện thoại, đều là thông qua điện thoại bày tỏ chúc mừng hắn.
Trần Kinh trước kia ở Lĩnh Nam, lực ảnh hưởng tối đa cũng chỉ đến Hoàn Thành mà thôi, nhưng hiện tại hắn đảm nhiệm cán bộ ở phòng chỉnh đốn tác phong của Quốc vụ viện, tình hình lại hoàn toàn không giống trước.
Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, tuy rằng thanh danh không có hiển hách bằng phòng Giám sát, nhưng ở nơi này mà nói, quyền lợi của phòng chỉnh đốn tác phong cũng tương đối lớn.
Khuynh hướng không lành mạnh ở nơi này, bao gồm xã hội, kinh tế, giáo dục, y tế và nhiều lĩnh vực khác, tài liệu của phòng chỉnh đốn tác phong đều nhận được sự coi trọng cao độ của Quốc vụ viện, mà sự coi trọng như vậy, thường thường cũng đồng nghĩa với việc cán bộ tương đối sợ hãi phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật.
Không thể không nói, Trần Kinh làm chủ nhiệm thường trực phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, phụ trách toàn bộ công tác trong phòng, quyền bính trên tay hắn rất là thịnh đấy.
Cũng không thể nói mỗi người đều nịnh hót, nhưng Trần Kinh hiện tại ở vào vị trí mấu chốt này, một số người quen ở nơi nàyđương nhiên sẽ không từ bỏ ý định kéo gần quan hệ với hắn.
Xét thấy kỷ luật đặc thù của cán bộ kiểm tra kỷ luật, phía dưới không dám đưa lễ, nhưng đặc sản của địa phương, cũng vô thưởng vô phạt.
Trần Kinh làm việc ở phòng chỉnh đốn tác phong chưa đến một tuần, đã nhận được một số tâm ý của Sở Giang còn có một chút tấm lòng của mấy vị ở thành phố Lĩnh Nam.
Mà một số văn phòng của huyện thành phố ở Bắc Kinh, trên danh sách cán bộ mà họ phải giao thiệp qua lại trong các dịp lễ, rõ ràng cũng có tên chủ nhiệm Trần Kinh.
Thậm chí Phó chủ tịch tỉnhưu Hải Lâm ở Sở Giang khi đến công tác ở Bắc Kinh còn đặc biệt gọi điện cho Trần Kinh. Muốn mời hắn đi ăn cơm.
Đối với lời mời như vậy, có khi rất khó cự tuyệt, nhưng Trần Kinh lại lại lấy lý do phải dẫn đội công tác cho nên từ chối khéo.
Đương nhiên, hắn nhận được hưởng ứng lớn ở địa phương, là vì Trần Kinh khi đi đến một số địa phương, hắn đều tạo dựng mạng lưới quan hệ với nơi đó. Còn ở Bắc Kinh, Trần Kinh thân chỉ là một cán bộ cấp Cục, cũng không có dấy lên làn sóng lớn, ít nhất ở ngoài mặt là như thế.
Nhưng cũng không loại bỏ có một số phe phái chú ý tới sự tồn tại của Trần Kinh.
Nước của Bắc Kinh rất sâu, Trần Kinh trước kia chưa từng làm việc qua ở Bắc Kinh. Cho nên hắn cũng không có nhiều kinh nghiệm. Xem như kẻ không biết thì không sợ.
Mấy ngày nay, Trần Kinh cố gắng đem tình hình của mình kết nối với Phương Lộ Kiên, nhưng Phương Lộ Kiên đi Châu Âu rồi, Trần Kinh căn bản không liên lạc được với ông ta.
Tuy nhiên Phương Lộ Kiên lại gọi điện cho hắn. ông tavừa gặp đã nói: - Trần Kinh, có thể đảm nhiệm Phó chủ nhiệm thường trực ở phòng chỉnh đốn tác phong, vị trí này rất mấu chốt. Khá hơn một chút so với Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, con không cần lo lắng suy nghĩ của tam thúc, tổ chức tán thưởng con. Cho con cơ hội, đây là sự nỗ lực bao năm mà con cố gắng giành được.
Là bề trên, chúng ta đều mừng thay cho con.
Lời nói của Phương Lộ Kiên xem như là một lời giải thích, Trần Kinh gọi điện cho Kiều Chính Thanh có chút gian khổ.
Kiều Chính Thanh ở đầu bên kia điện thoại im lặng thật lâu sau mới nói: - Người hướng lên trên, cậu có thể đi đến vị trí này rất tốt. Lĩnh Nam cậu tới không được, rõ ràng bên này ao quá nhỏ. Nếu là trường Đảng đề cử cậu, đừng nói tôi không có biện pháp, cứ cho là tam thúc của cậu phỏng chừng cũng khó có thể can thiệp được, cậu không cần ôm quá nhiều gánh nặng trong lòng.
Năng lực của cậu tôi rất yên tâm, nhưng việc thiếu kinh nghiệm làm việc ở Bắc Kinh là tạm thời, tất cả đều dựa vào sự cố gắng của cậu, không ai giúp được cậu.
- Cảm ơn Chủ tịch Tỉnh Kiều, tôi sẽ cố gắng công tác. Trần Kinh có chút cảm kích mà nói.
Trần Kinh đã làm việc nhiều năm ở Lĩnh Nam, Kiều Chính Thanh đối với hắn cũng không tệ, Kiều Chính Thanh là lãnh đạo có tinh thần thực quyền, ông ta có quan hệ khá gần với Phương Lộ Kiên, Trần Kinh có chút cảm kích ông ta.
Buổi tối, nhà Trần Kinh đãi tiệc.
Khách là Tam Ca, Trần Kinh rời Lĩnh Nam, có chút vướng bận, nhất là vấn đề công việc của Trần Lập Trung và Trương Quốc Dân, trong lòng của hắn thường thấp thỏm.
Nhưng hai người kia hắn không thể dẫn vào Bắc Kinh, vì không đủ năng lực, duy chỉ có Tam ca Trần Kinh phải mang đi cùng.
Ủy ban Kỷ luật bên này Trần Kinh không tiện sắp xếp chỗ cho anh ta, Trần Kinh tìm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước cho anh ta làm, Tam ca vốn cũng đồng ý.
Nhưng Phương Uyển Kỳ nói công ty họ thiếu Trưởng ban an ninh, muốn cho Tam ca đến công ty làm việc, tiền lương hơn mười nghìn, cuối năm còn có chia hoa hồng trích phần trăm, so với biên chế của một lái xe tốt hơn gấp trăm ngàn lần.
Trần Kinh muốn đem chuyện này nói riêng với Tam Ca, anh ta cũng muốn đổi công việc, nhưng lại lo lắng làm không tốt công việc.
Trần Kinh cười ha hả, nói: - Trưởng ban bảo vệ anh cũng làm không được, anh có phải là bộ đội đặc chủng nằm trong danh sách lực lượng của quân đội giải phóng nhân dân không? Phương diện công việc không thành vấn đề, chỉ cần anh đồng ý ngay lập tức có thể đi làm.
Cứ như vậy, sự tình của Tam Ca đã được định rồi.
Thời gian mà Trần Kinh quen biết với Tam Ca cũng khá lâu, cho nên hắn hiểu hếttính tình của cậu ta.
Cậu ta nói không nhiều lắm, có thể nói là trầm mặc ít lời, nhưng người này rất đáng tin cậy, hơn nữa rất trung thành.
Anh ta ở với Trần Kinh lâu như vậy, ngoài miệng chưa bao giờ nói những lời kiểu vì Trần Kinh đỡ cho hai dao, cảm ơn ân cứu mạng của Trần Kinh, nhưng trong mỗi hành động của anh ta đều có mang tấm lòng cảm ơn với Trần Kinh.
Anh ta nói riêng cho Trần Lập Trung biết, nói mạng này của anh ta là do Trần Kinh cứu, cho nên cả đời này cũng sẽ theo Trần Kinh.
Những chuyện chém giết trong quá khứ, anh ta cũng đã mệt mỏi, có một cuộc sống ổn định, anh ta cũng thỏa mãn rồi.
...
Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, cuộc họp cán bộ cấp trưởng phòng trở lên.
Hội nghị chủ yếu thảo luận phương án hành động trừng phạt nghiêm khắc sự hỗn loạn của ngành công nghiệp dược phẩm gần đây trong phạm vi cả nước.
Vì chuẩn bị hội nghị lần này, hai Phó trưởng ban là Dư Hạo Kiệt và Hầu Tô Quang đều tích cực tham dự, đem lại ủng hộ lớn cho Trần Kinh.
Đối với sự ủng hộ này, Trần Kinh cảm thấy cao hứng, cũng rất vui mừng, nhưng hắn cũng không có đắc ý vênh váo.
Tuần lễ này hắn tập quen thuộc với hoàn cảnh, muốn lĩnh hội môi trường và điểm khác biệt của các bộ và ủy ban trung ương.
Ở các bộ và uỷ ban trung ương, tố chất của mọi người đều rất cao, qua lại rất khách khí, công tư rõ ràng, sẽ không như địa phương chính phó cấu xé nhau, mấy phe phái đánh đập tàn nhẫn, hay cục diện giằng co.
Nhưng cái này cũng không có thể nói nội bộ của các bộ và uỷ ban trung ương là bền chắc như thép, nơi màcó người thì sẽ có giang hồ, sao lại có thể là bền chắc như thép?
Trừ phi mọi người âm thầm bí mật tranh đấu vừa che khuất vừa hàm súc.
Trần Kinh lúc trước đã từng nghe qua một số lời đồn đại, đồn rằngDư Hạo KiệtHầu Tô Quang có mâu thuẫn rất sâu, hai người thường đấu đá nhau trên công việc, nhưng Trần Kinh lên vị trí mới một tuần, hai người đều tỏ ra hợp tác chân thành, làm sao có thể nhìn thấy mâu thuẫn của hai người?
Trần Kinh trong cuộc họp đã dàn xếp mọi thứ, phòng chỉnh đốn tác phong được phân ra hai tổ, Dư Hạo Kiệt phụ trách một tổ mang một tổ đến hai nơi hỏa hoạn nặng ở Hoa Nam Trung Nam để tìm hiểu rõ tình hình. Còn Huỳnh Hiểu Quang giám sát viên cấp Cục mang một tổ đi Đông Bắc Hoa Bắc tìm hiểu tình hình.
Hành động lần này, toàn bộ tổ địa phương đều hành động, Trần Kinh yêu cầu hai tổ phải giữ liên lạc chặt chẽ với Bắc Kinh, có tình hình, tìm hiểu rõ ngọn nguồn, không nên hành động thiếu suy nghĩ, nói cách khác chỉ tra tình hình, không làm án.
Trần Kinh đưara chỉ thị này, cũng là đã suy tính rất cẩn thận.
Cuối cùng đề cập rất nhiều đến ích lợi đoàn thể của y dược, trong lúc này liên lụy đến đủ mối quan hệ quyền lợi.
Trần Kinh mới đến, nếu như không trói buộc, không cẩn thận sẽ làm tổn thương một số lợi ích đoàn thể, như vậy hắn sẽ sống không yên ổn, và có thể sẽ tạo ra sự công kích rất lớn với hắn.
Nghĩ đến đây, hắn lại không kìm nổi liền thở dài.
Trù tính chung cho cả nước quả nhiên không phải là chuyện dễ, rất nhiều thứ cần phải suy nghĩ, lĩnh ngộ không được ý tứ của Trung ương, sờ không chính xác tình hình phía dưới, có làm sự tình cũng sẽ gặp nhiều khó khăn, cái gọi là cẩn thận, nơm nớp lo sợ, chính là đang khắc họa chân thật nội tâm của Trần Kinh.
Sau khi hội nghị được bố trí xong, Trần Kinh liền gọi Dư Hạo Nhiên lên văn phòng nói chuyện: - Lão Dư, chuyến này tất cả người của tổ địa phương các anh đều phải đi. Thật sự là có chút vất vả. Tôi cũng không cho các anh thực hành, tôi hoàn toàn tin vào kinh nghiệm và năng lực làm việc của các anh.
Cho dù thế nào cũng chú ý giữ bí mật, chúng ta lần này là âm thầm tiến vào điều tra, nắm rõ tình hình đằng sau.
Dư Hạo Kiệt thẳng thắn nói: - Chủ nhiệm Trần anh cứ yên tâm đi, chúng tôi thường làm những vụ án như vậy, tôi nắm bắt được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Trần Kinh gật đầu, không nói gì nữa.
Hắn biết rất rõ, hành động của phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật cũng đồng nghĩamỗi một động tác của Ủy ban Kỷ luật rơi vào tay phía dưới kia sẽ tạo ra một trận động đất.
Trần Kinh có thể không muốn bởi vì một lần điều tra ngầm, sẽ tạo ra động tĩnh lớn, quấy nhiễu trật tự vốn có của địa phương, trách nhiệm này cũng không nhỏ.
Dư Hạo Kiệt vừa đi, dẫn theo gần ba mươi người, phòng chỉnh đốn tác phong trở nên yên tĩnh.
Buổi chiều khi tan tầm, Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang đến phòng Trần Kinh nói chuyện: - Chủ nhiệm Trần, anh đến đã lâu nhưng tôi chưa mời anh ăn bữa cơm. Hôm nay mấy cán bộ của tổ chúng tôi tụ họp, anh có thời gian, nhất định phải tham gia.
Trần Kinh gật đầu nói: - Đó không thành vấn đề. Có người đãi ăn ai mà không thích? Tan tầm chúng ta cùng đi.
Trần Kinh nói tan tầm cùng đi nhưng thật ra là suy xét đến vấn đề xe.
Trung ương không thể so sánh với địa phương, các đơn vị xe công đều kẹt, toàn bộ phòng chỉnh đốn tác phong chỉ có hai chiếc xe con. Hơn nữa lái xe của phòng chỉnh đốn tác phong ra ngoài tụ họp quả không thỏa đáng, cho nên chỉ có thể lái xe của cá nhân
Cho dù là cán bộ phòng chỉnh đốn tác phong, cũng không phải là mỗi người đều có xe, quan ở kinh thành đều công tác dưới mắt của lãnh đạo, nhất là cán bộ kiểm tra kỷ luật, lại phải nghiêm khắc, cán bộ trưởng phòng rất ít khi có xe.
Đúng giờ tan sở, Trần Kinh đến cơ quan tổ hợp gặp mặt đám người của tổ họp cơ quan, sau đó cùng nhau xuống lầu.
Mới vừa xuống dưới lầu, lãnh đạo cũng vừa mở cửa thang máy đi ra, đoàn người từ bên trong đi ra, đúng lúc đụng phải mấy người của Trần Kinh.
Mấy người của Hầu Tô Quang vội vàng đứng lại, cung kính nói: - Bí thư Biện
Phó bí thư của Ủy ban Kỷ luật Biện Triệu Binh?
Trần Kinh cũng vội chào Bí thư Biện.
Biện Triệu Binh gật đầu cười, đang chuẩn bị tiếp tục đi lên phía trước, chợt nhìn thấy Trần Kinh, ông ta bước dừng chân một chút, vươn tay ra nói: - Trần Kinh, cậu đến đây rồi hả?
Trần kinh vội vươn tay ra bắt tay với ông ta nói: - Tôi đến một tuần lễ rồi. Biện Triệu Binh lần trước đi cùng Phó chủ tịch đến trường Đảng nghe cuộc tranh luận, Trần Kinh không ngờ ông ta có thể nhận ra mình.
Biện Triệu Binh cười ha hả, nói: - Mọi thứ cũng còn thích ứng đi. Cậu là người mà trưởng ban Mễ đề cử giới thiệu cho tôi. Ánh mắt của Trưởng ban Mễ sáng như đuốc, cậu phải chăm chỉ làm việc, để không phụ lại sự tín nhiệm của Trường ban Mễ.
Không chỉ có người nhà Trần Kinh biết, mà ngay cả Lĩnh Nam và Sở Giang xa ngàn dặm đều biết tin tức này.
Mấy ngày nay, Trần Kinh liên tiếp nhận được rất nhiều điện thoại, đều là thông qua điện thoại bày tỏ chúc mừng hắn.
Trần Kinh trước kia ở Lĩnh Nam, lực ảnh hưởng tối đa cũng chỉ đến Hoàn Thành mà thôi, nhưng hiện tại hắn đảm nhiệm cán bộ ở phòng chỉnh đốn tác phong của Quốc vụ viện, tình hình lại hoàn toàn không giống trước.
Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, tuy rằng thanh danh không có hiển hách bằng phòng Giám sát, nhưng ở nơi này mà nói, quyền lợi của phòng chỉnh đốn tác phong cũng tương đối lớn.
Khuynh hướng không lành mạnh ở nơi này, bao gồm xã hội, kinh tế, giáo dục, y tế và nhiều lĩnh vực khác, tài liệu của phòng chỉnh đốn tác phong đều nhận được sự coi trọng cao độ của Quốc vụ viện, mà sự coi trọng như vậy, thường thường cũng đồng nghĩa với việc cán bộ tương đối sợ hãi phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật.
Không thể không nói, Trần Kinh làm chủ nhiệm thường trực phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, phụ trách toàn bộ công tác trong phòng, quyền bính trên tay hắn rất là thịnh đấy.
Cũng không thể nói mỗi người đều nịnh hót, nhưng Trần Kinh hiện tại ở vào vị trí mấu chốt này, một số người quen ở nơi nàyđương nhiên sẽ không từ bỏ ý định kéo gần quan hệ với hắn.
Xét thấy kỷ luật đặc thù của cán bộ kiểm tra kỷ luật, phía dưới không dám đưa lễ, nhưng đặc sản của địa phương, cũng vô thưởng vô phạt.
Trần Kinh làm việc ở phòng chỉnh đốn tác phong chưa đến một tuần, đã nhận được một số tâm ý của Sở Giang còn có một chút tấm lòng của mấy vị ở thành phố Lĩnh Nam.
Mà một số văn phòng của huyện thành phố ở Bắc Kinh, trên danh sách cán bộ mà họ phải giao thiệp qua lại trong các dịp lễ, rõ ràng cũng có tên chủ nhiệm Trần Kinh.
Thậm chí Phó chủ tịch tỉnhưu Hải Lâm ở Sở Giang khi đến công tác ở Bắc Kinh còn đặc biệt gọi điện cho Trần Kinh. Muốn mời hắn đi ăn cơm.
Đối với lời mời như vậy, có khi rất khó cự tuyệt, nhưng Trần Kinh lại lại lấy lý do phải dẫn đội công tác cho nên từ chối khéo.
Đương nhiên, hắn nhận được hưởng ứng lớn ở địa phương, là vì Trần Kinh khi đi đến một số địa phương, hắn đều tạo dựng mạng lưới quan hệ với nơi đó. Còn ở Bắc Kinh, Trần Kinh thân chỉ là một cán bộ cấp Cục, cũng không có dấy lên làn sóng lớn, ít nhất ở ngoài mặt là như thế.
Nhưng cũng không loại bỏ có một số phe phái chú ý tới sự tồn tại của Trần Kinh.
Nước của Bắc Kinh rất sâu, Trần Kinh trước kia chưa từng làm việc qua ở Bắc Kinh. Cho nên hắn cũng không có nhiều kinh nghiệm. Xem như kẻ không biết thì không sợ.
Mấy ngày nay, Trần Kinh cố gắng đem tình hình của mình kết nối với Phương Lộ Kiên, nhưng Phương Lộ Kiên đi Châu Âu rồi, Trần Kinh căn bản không liên lạc được với ông ta.
Tuy nhiên Phương Lộ Kiên lại gọi điện cho hắn. ông tavừa gặp đã nói: - Trần Kinh, có thể đảm nhiệm Phó chủ nhiệm thường trực ở phòng chỉnh đốn tác phong, vị trí này rất mấu chốt. Khá hơn một chút so với Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, con không cần lo lắng suy nghĩ của tam thúc, tổ chức tán thưởng con. Cho con cơ hội, đây là sự nỗ lực bao năm mà con cố gắng giành được.
Là bề trên, chúng ta đều mừng thay cho con.
Lời nói của Phương Lộ Kiên xem như là một lời giải thích, Trần Kinh gọi điện cho Kiều Chính Thanh có chút gian khổ.
Kiều Chính Thanh ở đầu bên kia điện thoại im lặng thật lâu sau mới nói: - Người hướng lên trên, cậu có thể đi đến vị trí này rất tốt. Lĩnh Nam cậu tới không được, rõ ràng bên này ao quá nhỏ. Nếu là trường Đảng đề cử cậu, đừng nói tôi không có biện pháp, cứ cho là tam thúc của cậu phỏng chừng cũng khó có thể can thiệp được, cậu không cần ôm quá nhiều gánh nặng trong lòng.
Năng lực của cậu tôi rất yên tâm, nhưng việc thiếu kinh nghiệm làm việc ở Bắc Kinh là tạm thời, tất cả đều dựa vào sự cố gắng của cậu, không ai giúp được cậu.
- Cảm ơn Chủ tịch Tỉnh Kiều, tôi sẽ cố gắng công tác. Trần Kinh có chút cảm kích mà nói.
Trần Kinh đã làm việc nhiều năm ở Lĩnh Nam, Kiều Chính Thanh đối với hắn cũng không tệ, Kiều Chính Thanh là lãnh đạo có tinh thần thực quyền, ông ta có quan hệ khá gần với Phương Lộ Kiên, Trần Kinh có chút cảm kích ông ta.
Buổi tối, nhà Trần Kinh đãi tiệc.
Khách là Tam Ca, Trần Kinh rời Lĩnh Nam, có chút vướng bận, nhất là vấn đề công việc của Trần Lập Trung và Trương Quốc Dân, trong lòng của hắn thường thấp thỏm.
Nhưng hai người kia hắn không thể dẫn vào Bắc Kinh, vì không đủ năng lực, duy chỉ có Tam ca Trần Kinh phải mang đi cùng.
Ủy ban Kỷ luật bên này Trần Kinh không tiện sắp xếp chỗ cho anh ta, Trần Kinh tìm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước cho anh ta làm, Tam ca vốn cũng đồng ý.
Nhưng Phương Uyển Kỳ nói công ty họ thiếu Trưởng ban an ninh, muốn cho Tam ca đến công ty làm việc, tiền lương hơn mười nghìn, cuối năm còn có chia hoa hồng trích phần trăm, so với biên chế của một lái xe tốt hơn gấp trăm ngàn lần.
Trần Kinh muốn đem chuyện này nói riêng với Tam Ca, anh ta cũng muốn đổi công việc, nhưng lại lo lắng làm không tốt công việc.
Trần Kinh cười ha hả, nói: - Trưởng ban bảo vệ anh cũng làm không được, anh có phải là bộ đội đặc chủng nằm trong danh sách lực lượng của quân đội giải phóng nhân dân không? Phương diện công việc không thành vấn đề, chỉ cần anh đồng ý ngay lập tức có thể đi làm.
Cứ như vậy, sự tình của Tam Ca đã được định rồi.
Thời gian mà Trần Kinh quen biết với Tam Ca cũng khá lâu, cho nên hắn hiểu hếttính tình của cậu ta.
Cậu ta nói không nhiều lắm, có thể nói là trầm mặc ít lời, nhưng người này rất đáng tin cậy, hơn nữa rất trung thành.
Anh ta ở với Trần Kinh lâu như vậy, ngoài miệng chưa bao giờ nói những lời kiểu vì Trần Kinh đỡ cho hai dao, cảm ơn ân cứu mạng của Trần Kinh, nhưng trong mỗi hành động của anh ta đều có mang tấm lòng cảm ơn với Trần Kinh.
Anh ta nói riêng cho Trần Lập Trung biết, nói mạng này của anh ta là do Trần Kinh cứu, cho nên cả đời này cũng sẽ theo Trần Kinh.
Những chuyện chém giết trong quá khứ, anh ta cũng đã mệt mỏi, có một cuộc sống ổn định, anh ta cũng thỏa mãn rồi.
...
Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, cuộc họp cán bộ cấp trưởng phòng trở lên.
Hội nghị chủ yếu thảo luận phương án hành động trừng phạt nghiêm khắc sự hỗn loạn của ngành công nghiệp dược phẩm gần đây trong phạm vi cả nước.
Vì chuẩn bị hội nghị lần này, hai Phó trưởng ban là Dư Hạo Kiệt và Hầu Tô Quang đều tích cực tham dự, đem lại ủng hộ lớn cho Trần Kinh.
Đối với sự ủng hộ này, Trần Kinh cảm thấy cao hứng, cũng rất vui mừng, nhưng hắn cũng không có đắc ý vênh váo.
Tuần lễ này hắn tập quen thuộc với hoàn cảnh, muốn lĩnh hội môi trường và điểm khác biệt của các bộ và ủy ban trung ương.
Ở các bộ và uỷ ban trung ương, tố chất của mọi người đều rất cao, qua lại rất khách khí, công tư rõ ràng, sẽ không như địa phương chính phó cấu xé nhau, mấy phe phái đánh đập tàn nhẫn, hay cục diện giằng co.
Nhưng cái này cũng không có thể nói nội bộ của các bộ và uỷ ban trung ương là bền chắc như thép, nơi màcó người thì sẽ có giang hồ, sao lại có thể là bền chắc như thép?
Trừ phi mọi người âm thầm bí mật tranh đấu vừa che khuất vừa hàm súc.
Trần Kinh lúc trước đã từng nghe qua một số lời đồn đại, đồn rằngDư Hạo KiệtHầu Tô Quang có mâu thuẫn rất sâu, hai người thường đấu đá nhau trên công việc, nhưng Trần Kinh lên vị trí mới một tuần, hai người đều tỏ ra hợp tác chân thành, làm sao có thể nhìn thấy mâu thuẫn của hai người?
Trần Kinh trong cuộc họp đã dàn xếp mọi thứ, phòng chỉnh đốn tác phong được phân ra hai tổ, Dư Hạo Kiệt phụ trách một tổ mang một tổ đến hai nơi hỏa hoạn nặng ở Hoa Nam Trung Nam để tìm hiểu rõ tình hình. Còn Huỳnh Hiểu Quang giám sát viên cấp Cục mang một tổ đi Đông Bắc Hoa Bắc tìm hiểu tình hình.
Hành động lần này, toàn bộ tổ địa phương đều hành động, Trần Kinh yêu cầu hai tổ phải giữ liên lạc chặt chẽ với Bắc Kinh, có tình hình, tìm hiểu rõ ngọn nguồn, không nên hành động thiếu suy nghĩ, nói cách khác chỉ tra tình hình, không làm án.
Trần Kinh đưara chỉ thị này, cũng là đã suy tính rất cẩn thận.
Cuối cùng đề cập rất nhiều đến ích lợi đoàn thể của y dược, trong lúc này liên lụy đến đủ mối quan hệ quyền lợi.
Trần Kinh mới đến, nếu như không trói buộc, không cẩn thận sẽ làm tổn thương một số lợi ích đoàn thể, như vậy hắn sẽ sống không yên ổn, và có thể sẽ tạo ra sự công kích rất lớn với hắn.
Nghĩ đến đây, hắn lại không kìm nổi liền thở dài.
Trù tính chung cho cả nước quả nhiên không phải là chuyện dễ, rất nhiều thứ cần phải suy nghĩ, lĩnh ngộ không được ý tứ của Trung ương, sờ không chính xác tình hình phía dưới, có làm sự tình cũng sẽ gặp nhiều khó khăn, cái gọi là cẩn thận, nơm nớp lo sợ, chính là đang khắc họa chân thật nội tâm của Trần Kinh.
Sau khi hội nghị được bố trí xong, Trần Kinh liền gọi Dư Hạo Nhiên lên văn phòng nói chuyện: - Lão Dư, chuyến này tất cả người của tổ địa phương các anh đều phải đi. Thật sự là có chút vất vả. Tôi cũng không cho các anh thực hành, tôi hoàn toàn tin vào kinh nghiệm và năng lực làm việc của các anh.
Cho dù thế nào cũng chú ý giữ bí mật, chúng ta lần này là âm thầm tiến vào điều tra, nắm rõ tình hình đằng sau.
Dư Hạo Kiệt thẳng thắn nói: - Chủ nhiệm Trần anh cứ yên tâm đi, chúng tôi thường làm những vụ án như vậy, tôi nắm bắt được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Trần Kinh gật đầu, không nói gì nữa.
Hắn biết rất rõ, hành động của phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật cũng đồng nghĩamỗi một động tác của Ủy ban Kỷ luật rơi vào tay phía dưới kia sẽ tạo ra một trận động đất.
Trần Kinh có thể không muốn bởi vì một lần điều tra ngầm, sẽ tạo ra động tĩnh lớn, quấy nhiễu trật tự vốn có của địa phương, trách nhiệm này cũng không nhỏ.
Dư Hạo Kiệt vừa đi, dẫn theo gần ba mươi người, phòng chỉnh đốn tác phong trở nên yên tĩnh.
Buổi chiều khi tan tầm, Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang đến phòng Trần Kinh nói chuyện: - Chủ nhiệm Trần, anh đến đã lâu nhưng tôi chưa mời anh ăn bữa cơm. Hôm nay mấy cán bộ của tổ chúng tôi tụ họp, anh có thời gian, nhất định phải tham gia.
Trần Kinh gật đầu nói: - Đó không thành vấn đề. Có người đãi ăn ai mà không thích? Tan tầm chúng ta cùng đi.
Trần Kinh nói tan tầm cùng đi nhưng thật ra là suy xét đến vấn đề xe.
Trung ương không thể so sánh với địa phương, các đơn vị xe công đều kẹt, toàn bộ phòng chỉnh đốn tác phong chỉ có hai chiếc xe con. Hơn nữa lái xe của phòng chỉnh đốn tác phong ra ngoài tụ họp quả không thỏa đáng, cho nên chỉ có thể lái xe của cá nhân
Cho dù là cán bộ phòng chỉnh đốn tác phong, cũng không phải là mỗi người đều có xe, quan ở kinh thành đều công tác dưới mắt của lãnh đạo, nhất là cán bộ kiểm tra kỷ luật, lại phải nghiêm khắc, cán bộ trưởng phòng rất ít khi có xe.
Đúng giờ tan sở, Trần Kinh đến cơ quan tổ hợp gặp mặt đám người của tổ họp cơ quan, sau đó cùng nhau xuống lầu.
Mới vừa xuống dưới lầu, lãnh đạo cũng vừa mở cửa thang máy đi ra, đoàn người từ bên trong đi ra, đúng lúc đụng phải mấy người của Trần Kinh.
Mấy người của Hầu Tô Quang vội vàng đứng lại, cung kính nói: - Bí thư Biện
Phó bí thư của Ủy ban Kỷ luật Biện Triệu Binh?
Trần Kinh cũng vội chào Bí thư Biện.
Biện Triệu Binh gật đầu cười, đang chuẩn bị tiếp tục đi lên phía trước, chợt nhìn thấy Trần Kinh, ông ta bước dừng chân một chút, vươn tay ra nói: - Trần Kinh, cậu đến đây rồi hả?
Trần kinh vội vươn tay ra bắt tay với ông ta nói: - Tôi đến một tuần lễ rồi. Biện Triệu Binh lần trước đi cùng Phó chủ tịch đến trường Đảng nghe cuộc tranh luận, Trần Kinh không ngờ ông ta có thể nhận ra mình.
Biện Triệu Binh cười ha hả, nói: - Mọi thứ cũng còn thích ứng đi. Cậu là người mà trưởng ban Mễ đề cử giới thiệu cho tôi. Ánh mắt của Trưởng ban Mễ sáng như đuốc, cậu phải chăm chỉ làm việc, để không phụ lại sự tín nhiệm của Trường ban Mễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.