Chương 32: Phó phòng thường trực
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
12/04/2013
Phòng Lâm nghiệp thành lập Trạm tổng kiểm tra gỗ, Phòng cảnh sát kiểm lâm, Chu Sâm Lâm bị điều động thành Trạm trưởng trạm tổng kiểm tra gỗ, Mông Hổ được điều làm Trưởng phòng Phòng cảnh sát kiểm lâm.
Trần Kinh chính thức được làm Phó phòng thường trực Phòng Lâm nghiệp, Phó bí thư Đảng.
Việc bổ nhiệm Trần Kinh đã chứng tỏ việc Trần Kinh tiến tới làm ở Văn phòng Ủy ban nhân dân Huyện là hoàn toàn không có khả năng.
Đối với sự chuyển biến này, Trần Kinh đã có sự chuẩn bị tinh thần từ trước, gần đây với sự quan tâm chăm sóc tăng cường của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện, sự phát triển của Phòng Lâm nghiệp cũng tiến triển rất nhanh. Ngày trước Phòng Lâm nghiệp vắng vẻ lạnh tanh thì hôm nay lại đông vui như trảy hội, những khuôn mặt xa lạ không ngừng xuất hiện, gần như trong vòng một tháng, Phòng Lâm nghiệp hồi trước từ hơn 40 người bây giờ đã tăng lên hơn trăm người.
Dựa theo kế hoạch phát triển, công trình mở rộng trụ sở làm việc Đông Thành của Phòng Lâm nghiệp đã bắt đầu khởi công, thiết kế tòa nhà mới của Phòng Lâm nghiệp cũng đã được đưa vào nhật trình, dự tính sáu tháng cuối năm sẽ động thổ khởi công.
Phòng Lâm nghiệp bổ sung thêm 3 chiếc xe mới, hai chiếc Santana mới và một chiếc Jeep.
Ngoài ra, toàn bộ trụ sở làm việc và cơ quan lớn của Phòng Lâm nghiệp đều được sửa chữa lại, công trình cũng đã khởi công, bây giờ cả Phòng Lâm nghiệp trên dưới náo nhiệt, một cảnh tượng phồn thịnh.
Việc bổ nhiệm Trần Kinh rất có ý nghĩa.
Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Hàn Gia đã đích thân đến Phòng Lâm nghiệp tuyên bố quyết định tổ chức, buổi chiều Trần Kinh và Lâm Trung Tắc - Trưởng phòng Phòng Lâm nghiệp cùng đến Huyện ủy để nói chuyện.
Ở Huyện ủy, Thường vụ Huyện ủy, Trưởng Ban tổ chức Biện Triệu Nam tiếp hai người, trong khi nói chuyện, thái độ của Biện Triệu Nam khá rõ ràng, mục đích là khiến cho Lâm Trung Tắc đặt lên vai Trần Kinh thêm một gánh nặng, mặt khác, y cũng hết sức nhấn mạnh người phụ trách phân công ở Phòng Lâm nghiệp phải phân công rõ ràng.
Xem ra, mặt trên đối với Lâm Trung Tắc ở Phòng Lâm nghiệp muốn thống nhất, muốn làm vương quốc độc lập là rất có cái nhìn, cách Biện Triệu Nam nói chuyện rất có tính châm chích.
Sắc mặt Lâm Trung Tắc rất trắng, nói chuyện xong, Trần Kinh và Lâm Trung Tắc từ Huyện ủy đi ra, Trần Kinh mời y tối cùng đi ăn cơm, Lâm Trung Tắc hừ lạnh một tiếng rồi gọi một chiếc taxi lập tức đi luôn.
Trần Kinh âm thầm lắc đầu.
Trong lòng hắn biết rõ rằng, Lâm Trung Tắc không phải là giận chính mình, nhưng theo hắn nghĩ, bây giờ Lâm Trung Tắc nóng nảy là không cần thiết.
Tình hình trước mắt của Phòng Lâm nghiệp rất tốt, Lâm Trung Tắc làm Trưởng phòng chính là thời gian để thể hiện tài năng. Chỉ cần y vứt bỏ cái tu tưởng cổ hủ, trong Phòng dân chủ hơn một tí, sự phát triển của Phòng Lâm nghiệp tuyệt đối sẽ rất nhanh, mà y có thể từ đó mà công thành danh toại.
Đến ngày thứ ba sau khi điều chỉnh nhân sự ở Phòng Lâm nghiệp, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện trong cuộc họp công tác của Ủy ban nhân dân huyện xin xác nhận tổ dự bị khu bảo hộ tự nhiên Hỏa Lật Tiêm, Trần Kinh của Phòng Lâm nghiệp được bổ nhiệm làm Phó tổ trưởng Tổ dự bị, Tổ trưởng Tổ dự bị do Vương Hàm - Phó chủ tịch thường trực Huyện đảm nhận.
Mặt khác, Huyện ủy trong hội nghị công tác Huyện ủy đã xác nhận thành lập Tổ lãnh đạo chương trình Văn hóa Trà toàn quốc, Tổ trưởng Tổ lãnh đạo do Thư Trị Quốc- Bí thư Huyện ủy đích thân đảm nhận, còn Phó tổ trưởng do Mã Bộ Bình- Chủ tịch Huyện, Phó Bí thư huyện ủy đảm nhận.
Tổ lãnh đạo được xếp làm văn phòng, Trần Kinh được bổ nhiệm làm Phó chủ nhiệm Văn phòng Tổ lãnh đạo chương trình Văn hóa trà.
Liên tiếp hai dự án trọng điểm của huyện có sự tham dự của Phòng Lâm nghiệp Huyện, Trần Kinh là lãnh đạo của Phòng Lâm nghiệp đều dẫn đầu, chuyện này khiến rất nhiều người ở Lễ Hà chú ý đến.
Những người có chút hiểu biết về chính trị đều thấy rõ rằng, thời đại của Lâm Trung Tắc ở Phòng Lâm nghiệp e rằng sắp kết thúc, mặc dù trước mắt Lâm Trung Tắc vẫn là Trưởng phòng Lâm nghiệp, vẫn là Bí thư Đảng, nhưng đây càng có thể chỉ là tình thế thôi, sang năm bộ máy các cấp cán bộ thay đổi thì sự nghiệp chính trị của Lâm Trung Tắc có khả năng kết thúc.
So với việc hạ màn của người anh hùng Lâm Trung Tắc thì việc nổi lên của Trần Kinh lại trở thành cảnh sáng nhất của chính đàn Lễ Hà, Trần Kinh ẩn mình ở Lễ Hà hai năm nay, cả Lễ Hà hoàn toàn xem nhẹ việc tồn tại của hắn trong hai năm nay.
Nhưng một khi Trần Kinh đã nổi dậy, thông qua hai sự kiện Bình Động và niêm phong quán cơm Hà Tây, bỗng chốc cả Lễ Hà danh tiếng này ai cũng biết đến vị Phó phòng trẻ tuổi được điều từ trên tỉnh huyện xuống.
Căn cứ vào tình hình hiện nay của Trần Kinh mà nói, nhiệm kỳ sang năm, hắn đảm nhiệm chức Trưởng phòng Phòng Lâm nghiệp Huyện gần như không có gì là lo lắng cả.
Mà cái này thì chính Trần Kinh cũng rất rõ, dạo này hắn liên tục xuống nông thôn thị sát, phải hết sức hiểu rõ công tác toàn diện của Phòng Lâm nghiệp, đồng thời từ trong thâm tâm, hắn cũng suy xét con đường và phương hướng phát triển của Ngành Lâm nghiệp huyện Lễ Hà.
Khiêm tốn mà nói rằng, Trần Kinh hiện tại hả lòng hả dạ, trạng thái tinh thần cả con người hắn đã qua thời kỳ khủng hoảng, hoàn toàn có thể hòa nhập với công việc.
Tình trạng của hắn lúc này làm hắn nhớ tới câu nói của ông nội đã từng nói:
- Đời người bao giờ cũng trưởng thành hơn ở vài cái nháy mắt.
Ngày trước câu nói này hắn nghe không hiểu lắm, nhưng bây giờ thì hắn lại lý giải rất sâu sắc.
Các tòa nhà cao chót vót dần được mọc lên, tất cả đều phải nắm chắc lấy đất thì mai sau mới có thể dùng được.
Phải nắm chắc tất cả những gì mình có thể nắm được, việc nào làm được phải làm cho tốt, tất cả đều vì tương lai...
Đứng trước sự phát triển của ngành Lâm nghiệp huyện Lễ Hà, Trần Kinh trải qua những đợt điều tra nghiên cứu kỹ lưỡng, sau bằng chứng khoa học, hàng chục trang thư đề nghị đã được trình lên Chính quyền huyện và Huyện ủy. Thư đề nghị với nhan đề “Những suy xét và kiến nghị liên quan đến việc quy hoạch phát triển Ngành Lâm nghiệp huyện ta”.
Trọng tâm của “ Đề nghị” chính là, sự phát triển của ngành Lâm nghiệp phải đi liền với tư tưởng xây dựng nền kinh tế, phát triển ngành Lâm nghiệp như thế nào để phục vụ xây dựng nền kinh tế địa phương, có sự hỗ trợ lẫn nhau giữa bảo vệ môi trường sinh thái như thế nào và phát triển kinh tế địa phương.
Suy nghĩ của Trần Kinh rất rõ ràng, đó chính là sự phát triển ngành Lâm nghiệp huyện Lễ Hà nhất thiết phải phụng sự xây dựng nền kinh tế, phải hết sức phát động quần chúng, toàn dân cùng phát triển ngành Lâm nghiệp, cùng với việc bảo vệ sinh thái, bảo vệ động thực vật Lễ Hà, muốn cho nông dân nhìn thấy tia hy vọng về lĩnh vực kinh tế.
Ngoài ra, trong những vấn đề trọng điểm Trần Kinh cũng đề cập đến việc tương tác hỗ trợ giữa phát triển ngành Lâm nghiệp huyện Lễ Hà và phát triển ngành Nông nghiệp.
Huyện Lễ Hà tổng cộng có hơn 600.000 nhân khẩu, nông dân chiếm 80%, gia tăng sản xuất tăng thu nhập của nông dân chủ yếu dựa vào việc phát triển mạnh ngành Nông nghiệp. Ở đồng bằng Nam bộ, Nhà nước có thể quan tâm sát sao đến sản xuất nông nghiệp. Nhưng ở vùng núi rộng lớn Tây Bắc bộ, việc phát triển kinh tế vẫn chưa tìm thấy hướng tốt.
Trần Kinh đề xuất ra ý tưởng phát triển ngành Lâm nghiệp, chính là dựa trên suy nghĩ ngành Lâm nghiệp làm sao gắn kết được nông dân gia tăng thu nhập.
Trên lĩnh vực này, Trần Kinh rất tốn công tốn sức.
Là một ngôi sao mới của chính đàn, bây giờ hắn rất được chú ý, trong tình huống như thế này, ở phương diện công việc, hắn cần phải có sự khác biệt.
Nhưng hiện tại Trần Kinh đang hướng lên trên đề xuất kiến nghị, viết báo cáo, xem như đi con đường tuyến trên. Cả huyện có mấy chục phòng ban, muốn đi bằng đường trên không chỉ có một mình Trần Kinh?
Còn bàn về huyện Lễ Hà, phòng ban nào không hy vọng một phần ba mẫu ruộng của mình được Huyện ủy, Ủy an nhân dân Huyện coi trọng cơ chứ? Trong tình huống này, Trần Kinh chiếm ưu thế, hắn biểu hiện quá mức, có khả năng còn liên dính đến những tin đồn đại của những đơn vị khác.
Ở nước cộng hòa, con người đều như vậy, ghen tuông đố kỵ, Trần Kinh quá nổi bật, lại liên tục làm náo động, vậy rõ ràng đã đi nhầm phương hướng!
Trong bối cảnh này, Trần Kinh mới nghĩ đến cách phối hợp đoàn kết lại.
Ngành Lâm nghiệp và Nông nghiệp có thể kết hợp bổ sung cho nhau, hiện nay Phòng Nông nghiệp hàng năm bị vấn đề gia tăng thu nhập sản xuất nông dân quấy nhiễu đến mức sứt đầu mẻ trán, Trưởng phòng Nông nghiệp Từ Bân Nhã vì chuyện này mà chạy tứ phía nghĩ cách. Ở cục diện này, Trần Kinh không lo suy nghĩ của y, Phòng Nông nghiệp không xứng.
Trên thực tế thì Trần Kinh cũng nói ra rồi.
Hắn đã nói chuyện cũng với Phó phòng Nông nghiệp Liêu Vĩ trong cuộc họp dự bị chương trình Văn hóa trà toàn quốc, liền nói nửa đùa, Phòng Nông nghiệp đã quá lo rồi, nguyên nhân căn bản chính là việc gì cũng nghĩ một người làm, một bát cơm một người ăn.
Phòng Nông nghiệp, Phòng Thủy lợi, có chút nguồn vốn có thể hỗ trợ sử dụng, không có ai mở miệng cần, chủ động đưa ra, lại lo mặt nóng dán mông lạnh, có lúc rất khó xử lý.
Liêu Vĩ vừa nghe vậy, tối hôm đó liền mời Trần Kinh đi ăn cơm.
Trần Kinh tự nhiên không sớm như vậy đã chịu hạ giọng xuống, nhất quyết từ chối lời mời của Liêu Vĩ. Không ngờ, đến ngày thứ hai thì nhận được điện thoại của Từ Bân Nhã, hắn từ trước đến giờ vẫn chưa gặp Từ Bân Nhã lần nào, nhưng trong điện thoại Từ Bân Nhã mở miệng ra là gọi Lão đệ Trần, cứ như hai người quen biết nhau mấy chục năm rồi vậy.
Thái độ của Trần Kinh rất rõ ràng, Trưởng phòng Từ muốn cùng ăn cơm, thì xin lỗi không có thời gian. Nhưng nếu Từ Bân Nhã muốn nói chuyện hợp tác giữa hai Phòng thì Trần Kinh luôn hoan nghênh.
Tư tưởng hợp tác của Trần Kinh rất rõ ràng, tư tưởng hợp tác của hắn trong cuốn “ Đề nghị” đã viết rất rõ ràng, phần kiến nghị này đã trình cho Huyện ủy và lãnh đạo Ủy ban nhân dân huyện. Trưởng phòng Từ gan có to đến đâu, thì tiền đồ kia còn rộng lớn, nếu như “Đề nghị” được Huyện ủy hoặc các lãnh đạo liên quan của Ủy ban nhân dân huyện coi trọng, thì tiền đồ phát triển của ngành Nông nghiệp rất mênh mông.
Loại người cáo già như Từ Bân Nhã, y tự nhiên hiểu được ý muốn của Trần Kinh.
Trần Kinh cũng không cất giấu tâm tư của mình, Phòng Nông nghiệp muốn tiến bước, thì Phòng Lâm nghiệp cũng phải có thành tích, cần hợp tác, hai bên phải chân thành đoàn kết, Trần Kinh thậm chí đề nghị cũng có thể đưa lãnh đạo Phòng Du lịch huyện vào phe phát triển ngành Nông nghiệp.
Trần Kinh không lo Từ Bân Nhã không ra tay, tình thế phát triển hiện tại của phòng Lâm nghiệp ai cũng có thể nhìn ra, từ bốn mươi mấy người, bỗng chốc tăng lên hơn hai lần, lên đến hơn trăm người.
Vài năm sau, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chắc chắn sẽ nắm được trọng điểm công việc ngành Lâm nghiệp toàn huyện, cái gọi làm nắm trọng điểm đó chính là các phương diện nghiêng như tài chính, nhân tài, chính sách, có tiền có người có dự án, đó chính là một chiếc bánh gato lớn, chiếc bánh gato đó ai chẳng muốn?
Từ Bân Nhã lại không phải là con mèo ăn chay, đều là người trần tục lăn lồ\n trên thế gian này, biết rõ cơ hội và rủi ro cùng tồn tại, biết rõ đằng sau miếng mồi là móc câu, chính là kiềm chế ham muốn và kích động ở trong lòng, đây chính là nhân tính.
Từ Bân Nhã đi theo suy nghĩ này, Trần Kinh thị sát các xã,thị trấn phía Tây Bắc huyện, suy nghĩ của hắn và Từ Bân Nhã giống nhau y hệt.
Từ Bân Nhã có khoản, có tiền, có dự án, cái gì cũng có, những dự án và khoản tiền này chắc chắn đầu tư vào cơ sở hạ tầng, điểm này không thể nghi ngờ, với việc đầu tư vào đâu, đầu tư vào xã thị trấn nào, chuyện này thảo luận riêng.
- Tài tán nhân tụ!
Trần Kinh biết rất rõ điều này, lấy một miếng bánh gato phân cho mọi người, Trần Kinh chỉ là người cầm dao, chuôi dao là cái gì? Chuôi dao chính là quyền lực!
Sức hấp dẫn của vận hành quyền lực chính là ở đây, không phải là dùng quyền lực làm cho người ta ra làm sao, mà là muốn con người chủ động đến, lĩnh ngộ cách vận dụng nhưng lại khó nói thành lời, sâu thẳm trong đáy lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.