Quan Sách

Chương 417: Rớt thật rồi!

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

08/10/2015

Vì vụ án của Chương Vũ Hiệp mà hệ thống y tế Đức Thủy rồi dẫn đến hệ thống chính trị Đức Thủy lại thêm 1 lần thanh trừ lớn.

Người chịu trách nhiệm chính của hàng loạt vụ án này là Vương Lâm Ba, vì tội đút lót và nhiều tội danh khác nên cuối cùng gã bị phán 7 năm tù giam, chuyện của Chương Vũ Hiệp vì thế căn bản được sửa lại, Cục công an khôi phục lại biên chế, sắp xếp lại thích đáng vấn đề cuộc sống của các nhân và gia đình này.

Sự kiện Chương Vũ Hiệp lần này, Trần Kinh đã đích thân bắt, phối hợp mật thiết với tòa án, mọi người đồng tâm hiệp lực làm đại sự

Hiện nay Đức Thủy đang chú trọng đến xây dựng kinh tế, những hành động của Trần Kinh lúc này có thể nói là mũi kiếm đi lệch, từ 1 góc độ khác khiến cho các giới của Đức Thủy nhìn thấy được hắn xử lý mọi việc gọn gàng thế nào.

Cùng với nắm bắt kinh tế, Đức Thủy cũng chỉnh đốn ngành y tế và hệ thống chính trị pháp luật, cũng là giải quyết những vấn đề lớn trong dân.

Từng ấy năm, ngành sản xuất, khám chữa bệnh này quả là vấn đề quan trọng trong quận, ngành sản xuất, khám chữa bệnh nửa nạc nửa mở, có thế lực đen nhúng vào, thu phí thì lung tung... đủ các vấn đề xảy ra, chuyện này đã gây thiệt hại lớn cho dân chúng. Lần này Trần Kinh đã đánh 1 đòn mạnh vào thế lực đen của ngành sản xuất, khám chữa bệnh, sự phát triển lành mạnh của toàn ngành sản xuất, khám chữa bệnh có ý nghĩa vô cùng lớn.

Ngành sản xuất, khám chữa bệnh phát triển lành mạnh, chức năng hệ thống công an, kiểm soát, tòa án cũng thêm khoa học rõ ràng, vì sự phát triển của Đức Thủy, cung cấp lực ủng hộ hậu thuẫn mạnh mẽ, cho nên, lúc này Quận ủy Đức Thủy chủ trì sự lý loạt án Chương Vũ Hiệp đã được xã hội hưởng ứng vô cùng tích cực.

Còn về những phương diện khác, Trần Kinh đã lật lại vụ án Chương Võ Hiệp, âm thầm bắt đầu có kẻ tình nghi, tại sao 1 vụ án như vậy mà từ sớm không có phán quyết chính xác? 1 cụ già hơn 60 tuổi, cả 1 năm trời cứ liều mạng kêu oan, dẫn đến sự chú ý của lãnh đạo, cuối cùng mới được trả công bằng?

Người hữu tâm tìm tận căn nguyên thì sẽ hướng mũi nhọn vào Chủ tịch quận Nhiếp Quang.

Hồ sơ lúc đầu, Nhiếp Quang đã đưa ra chỉ thị với Viện kiểm sát và tòa án về vụ án này, tất cả mọi chuyện họ đều làm theo chỉ thị của Nhiếp Quang.

Có phải lúc đầu Nhiếp Quang đã bao che đương sự? Do đó đã giấu đi chân tướng của việc này?

Hiện tại Trần Kinh lật lại vụ án, có phải là trên chính đàn Đức Thủy, Trần Kinh và Nhiếp Quang đã xuất hiện mâu thuẫn, 2 người bắt đầu bát tiên quá hải, các hiển thần thông (tám vị tiên vượt biển, mỗi người đều tự thể hiện thần thông của mình)?

Giữa Trần Kinh và Nhiếp Quang vốn không có mâu thuẫn, giữa 2 người lần đầu tiên bị bên ngoài chăm chú nhìn vào, lại đúng vào thời điểm Lưu Tích Nhân đang bổ sung lý lịch để điều đi.

Ở Đức Thủy, người có tư cách tiếp nhận vị trí Bí thư Quận ủy Đức Thủy của Lưu Tích Nhân chỉ có Trần Kinh và Nhiếp Quang, so 2 người này với nhau, Nhiếp Quang nhiều kinh nghiệm hơn Trần Kinh 1 chút. Nhưng Trần Kinh có bối cảnh cứng hơn, kể ra, Lưu Tích Nhân dường như cũng tín nhiệm Trần Kinh hơn

Trần Kinh có 2 ưu thế đủ để triệt tiêu ưu thế kinh nghiệm của Nhiếp Quang.

Bên ngoài đồn rằng, Trần Kinh và Nhiếp Quang tranh giành cái ghế Bí thư Quận ủy, thế lực ngang nhau, 2 người phải quyết chiến 1 phen.

Từ vụ án Chương Võ Hiệp, người hữu tâm đều thấn đây là trận đấu giữa Trần Kinh và Nhiếp Quang, từ kết quả đó mà nhìn có lẽ Trần Kinh đã thắng lợi rồi!

Năm ngoái, ở Đức Thủy nhắc tới Bí thư Trần Kinh, ngoại trừ những người trong thể chế thì rất ít ai biết đến

Nhưng hiện tại, thanh danh của Trần Kinh đã được mọi người ở khắp nơi trên Đức Thủy biết đến. Tất cả mọi người đều biết, Đức Thủy có 1 bí thư rất trẻ tuổi, nhưng làm việc rất quyết đoán!

Trong thời gian chưa đến 1 năm, Trần Kinh từ 1 người ngoài đã đi đến được ngày hôm nay, rất nhiều người đều rất khâm phục hắn.

Theo như bình luận ở Đức Thủy, Nhiếp Quang ở Đức Thủy đã lâu như vậy rồi, nhưng hiện nay chỉ cần đứng trong đội ngũ toàn quận, gã lại chẳng chiếm được ưu thế gì!

Danh sách đưa cán bộ trẻ đi bồi dưỡng nước ngoài của Toàn tỉnh đã được xác định, Ban Tổ chức Tỉnh ủy quyết định, để nâng cáo tố chất cán bộ trẻ, khai tác tầm nhìn cán bộ trẻ, nâng cao tri thức và trình độ quản lý của cán bộ trẻ, toàn tỉnh chọn ra 60 cán bộ sang Singapore học 1 năm.



Ở Đức Cao, Mã Bộ Bình, Thanh Dương đều nằm trong danh sách, tổng cộng từ Phó cục trưởng đến Phó giám đốc sở, Đức Cao có 6 người, chia đều cho các cấp.

Thành phố Đức Cao được giao cho làm danh sách cán bộ ưu tú, rồi làm 1 bữa tiệc, Phó bí thư Thành ủy Phương Khắc Ba sẽ đến nói chuyện.

Trong lúc đọc diễn văn, gã đặc biệt nhấn mạnh yêu cầu sàng lọc cán bộ của toàn tỉnh vô cùng nghiêm khắc, cán bộ phù hợp điều kiện của toàn tỉnh thì rất nhiều, trong số nhiều cán bộ đó, chỉ lựa chọn có 60 người, có thể tưởng tượng được, 60 người này chắc chắn đều là tinh anh, chắc chắn đều được tổ chức công nhận là hy vọng tương lai của sự nghiệp Đảng!

Phương Khắc Ba bày tỏ, những đồng chí tham gia bữa tiệc ngày hôm nay, có thể đều nằm trong danh sách 60 người, đây là chuyện vui lớn của thành phố Đức Cao, gã thay mặt Thành ủy Đức Cao chúc mừng các đồng chí, hy vọng mọi người trong thời gian ra nước ngoài học tập, có thể chăm chỉ đầu tư, khắc khổ dụng tâm, sau khi học thành tài, sẽ có những cống hiến đổi mới cho sự phát triển của Đức Cao.

Cuối cùng đài truyền hình thành phố đưa tin, cào phát cả bài báo cáo của Phương Khắc Ba, có vài đồng chí khác không nằm trong danh sách 60 người, Phương Khắc Ba hy vọng những đồng chí này có thể nhìn nhận chính xác lần trượt này. Cần phải đứng trên góc độ bản thân, góc độ chủ quan tìm cho ra vấn đề, không nên nổi giận mà hãy tích cực cố gắng...

Đoạn tin tức này, Trần Kinh vừa hay xem được, nói thực, lần này không được chọn, cũng có chút nằm ngoài dự liệu của hắn, cũng khiến hắn cảm thấy có chút mất mát.

Vấn đề là đã biết chuyện này, hơn nữa đã chuẩn bị đầy đủ cho chuyện này, cuối cùng lại vỡ tan tành như bọt bóng, cảm giác này vô cùng khó chịu.

Hắn nhận được rất nhiều điện thoại an ủi, cuộc thứ nhất là của Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đã an ủi hắn:

- Trần Kinh, lần này cậu không được chọn, nhưng không phải là bản lĩnh của cậu thua người khác, mà là do nguyên nhân khác. Không có gì lớn cả, đi nước ngoài 1 năm, cùng lắm chỉ là mở rộng tầm nhìn, có lợi cũng có hại.

Đừng để chuyện này làm ảnh hưởng, tiếp tục làm tốt công việc ở Đức Thủy đi, dùng thành tích để nói chuyện tác dụng hơn nhiều!

Cú điện thoại này của Ngũ Đại Minh khiến cảm xúc của Trần Kinh bình ổn 1 chút, sau đó Vương Phượng Phi, Mã Bộ Bình đều gọi điện đến an ủi hắn, tâm tình của hắn cũng dần nguôi ngoai.

Bây giờ đang là thời khắc mấu chốt của Đức Thủy, làm thế nào để làm tốt công tác của Đức Thủy, đây là vấn đề hiện nay hắn cần phải giải quyết. Lưu Tích Nhân đã trao cho hắn đủ quyền, hiện nay trách nhiệm ở trên vai hắn nặng hơn nhiều so với trước kia, cho nên, vào lúc này, có thể tiếp tục ở lại Đức Thủy. Đối với sự nghiệp của Trần Kinh mà nói rất quan trọng.

Đêm, trời tối đen, ban ngày trời u ám, buổi tối càng không thấy được chút ánh sáng.

Vừa hay 2 ngày hôm nay vịnh Bùi Thúy đang kéo điện, toàn khu mất điện, khi Trần Kinh về nhà, lần đầu tiên cảm thấy bầu trời đen như vậy.

Từ nhỏ Trần Kinh lớn lên ở thành phố, hồi nhỏ đọc tiểu thuyết thấy tả trời tối đen như mực, hắn còn cảm thấy rất kỳ quái.

Vì cuộc sống của hắn cho tới giờ chưa bao giờ trải qua cảnh tối đen như vậy, trên thực tế, ở thành phố, khung cảnh tối đen như vậy hoàn toàn không dễ thấy được

Trong nhà chỉ có 1 mình, Trần Kinh ngồi trên sofa, chẳng nhìn thấy gì trước mắt

Một ngày mệt nhọc, cuối cùng nhận được tin không được chọn, bây giờ trở về lại vắng ngắt thế này, 1 cảm giác cô độc và thương cảm dâng lên trong lòng Trần Kinh.

1 mình cô độc, 1 mình biệt lập, mỗi ngày dậy sớm, ngủ muộn, đi sớm về tối, cuộc sống như thế xem như thành công sao?

Trần Kinh chợt phát hiện, mấy năm gần đây, hình như mình không có thời gian để suy nghĩ vấn đề này, , không có thời gian để đa sầu đa cảm, nghĩ về cuộc đời và sự nghiệp của mình, , không thể không nói, hiện tại bỗng nhiên nghĩ tới những thứ này, trong lòng hiu quạnh khôn kể

Có đôi khi, cuộc sống cá nhân của Trần Kinh có chút trốn tránh, dường như không muốn đối mặt!

Chẳng hạn như vấn đề cá nhân, bạn đồng lứa với Trần Kinh hầu hết đã lấy vợ sinh còn rồi, còn hắn lại cố ý không đối mặt với vấn đề này.

Xoẹt 1 cái, 1 ánh sáng xanh hiện lên, cả căn phòng tối om bổng sáng lạ thường



Trần Kinh lấy từ trong túi 1 điếu thuốc, tắt bật lửa, trong bóng đêm chỉ còn 1 điểm sáng lấp lóe.

Rít sâu 1 hơi, hút hết khói vào trong phổi, để đầu óc trở nên mộng mị rồi hắn mới từ từ nhả khói ra.

Sự tê tê của điếu thuốc làm tâm tình của Trần Kinh khá hơn 1 chút, nhưng, lại khiến hắn hồi tưởng quá khứ!

Kim Lộ!

Trần Kinh hơi nhắm 2 mắt, hình ảnh đáng yêu của Kim Lộ trước đây hiện rõ trong đầu hắn.

Lần đầu tiên 2 người hôn nhau, lần đầu tiên triền miên, tất cả đều hiện rõ trong trí nhớ của hắn, có đôi lúc, hắn cảm thấy bản thân đã phai nhạt, nhưng thời khắc này, hắn như phát hiện ra, những chuyện này hắn vẫn chưa thể quên được.

Người đã đi xa, chim nhạm đã bay về phía nam, còn có hy vọng ngay về

Nhưng Kim Lộ đi rồi, không hẹn thời gian trở lại, cũng không muốn để lại bất kỳ ký ức gì cho Trần Kinh, khiến Trần Kinh không đủ dũng khí để cho rằng mình còn có thể chờ đợi!

28 tuổi!

Tết đã là 29 tuổi rồi, Trần Kinh có thể cảm nhận được tuổi xuân của mình đang trôi qua giữa những ngón tay

Hắn hiểu rất rõ, vấn đề cá nhân, khi không thể nào tránh được thì phải đối mặt! Nam tử hán đại trượng phu, có thể trốn tránh cả đời sao? Có thể cả đời không đối mặt?

Cuộc đời của mình, không có Kim Lộ, nên đi như thế nào?

Hút xong 1 điếu thuốc, Trần Kinh dụi điếu thuốc vào gạt tàn, trong lòng hắn dĩ nhiên đã có quyết định.

Từ ngày mai trở đi, tất cả các quá khứ đều phải hoàn toàn phong bế lại, không thể tiếp tục như vậy nữa rồi, bản thân phải thay đổi, phải có thái độ sống hoàn toàn mới!

- cốc, cốc!

2 tiếng gõ cửa rất nhẹ

Âm thanh nhẹ nhàng, nhưng trong đêm tối, lại khiến người ta nghe rất rõ ràng

Trần Kinh hơi nhíu nhíu mày, lớn tiếng nói

- Ai đấy?

Hắn chầm chậm đứng dậy, không vội đi mở cửa.

- Là em đây, anh thoải mái mở cửa đi, giờ này, làm gì có trộm chứ?

Ngoài cửa, 1 giọng nữ vang lên, rõ ràng là giọng Phương Uyển Kỳ mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook