Chương 1176: Tỉnh ủy chấn động!
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
01/08/2018
Lý Tổng thị sát Kinh Giang ngày thứ ba, cũng là ngày cuối cùng.
Trong hai ngày trước, Lý Tổng ở Tỉnh ủy, Bí thư Ngũ và Chủ tịch Từ cùng đi thị sát Sở Thành, thành phố Đức Cao và nhiều địa phương khác.
Từ hành trình của ông ta cho thấy, lần này Lý Tổng cố ý đến thay Sở Giang bắt mạch nền kinh tế, ông ta chủ yếu quan tâm đến một số vấn đề trung tâm.
Vấn đề thứ nhất là bộ máy Sở Giang có đoàn kết hay không, Tỉnh ủy Sở Giang có phát triển quy hoạch khoa học hay không? Vấn đề thứ hai, hiện tại hoàn cảnh đầu tư của Sở Giang đang có chuyển biến tốt đẹp hoặc là có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp gì.
Một tỉnh phát triển, thu hút đầu tư là một điều vô cùng quan trọng, tỉnh nội địa làm sao phá bỏ được cái hàng rào bảo hộ chủ nghĩa tồi tàn, cải thiện hoàn cảnh đầu tư, sáng tạo cơ hội đầu tư, đây là nền tảng chứng minh kinh tế một tỉnh có khả năng khôi phục sức sống hay không.
Vì biết rõ vấn đề này, Lý tổng đi khắp Sở Giang đến tất cả các doanh nghiệp nước ngoài lớn, trong đó tập đoàn Vạn Hải là mục tiêu thị sát trọng điểm của ông ta.
Mặt khác, còn có một vấn đề trọng tâm, đó chính là hiện tại Trung Ương xác minh rõ chính sách Trung Nguyên quật khởi là một phương hướng chiến lược quan trọng, Lý Tổng thị sát tìm hiểu tình hình của Sở Giang, phải hiểu rõ Sở Giang có điều kiện quật khởi hay không.
Mà trong chuyện này, quan trọng nhất chính là doanh nghiệp nhà nước truyền thống của Sở Giang có điều kiện và năng lực quật khởi hay không?
Hai ngày thị sát, Lý tổng không chỉ khảo sát, mà còn tọa đàm cùng mọi tầng lớp xã hội Sở Giang, nhất là giao lưu với lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Sở Giang.
Cán bộ cấp Phó ban trở lên của tỉnh Sở Giang mấy ngày nay đều tập trung tinh thần cao độ, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bị Lý Tổng gọi đến nói chuyện.
Sáng sớm tinh mơ.
Phó bí thư Tỉnh ủy Lã Quân Năm ăn mặc chỉnh tề, bỏ cả thói quen luyện công buổi sáng hàng ngày, hấp tấp đến thẳng biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn, nơi Lý Tổng ngủ lại.
Tiến vào biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn, ông ta liền nhìn thấy xe số 1 của Tỉnh ủy và xe số 1 của Chính phủ chờ ở bãi đỗ xe bên ngoài biệt thự rồi.
Khóe miệng của ông ta khẽ nhếch lên, kêu lái xe dừng ở đây, ông ta sửa sang chỉnh tề một lần cuối, đầy tự tin đi vào biệt thự.
Ông ta đi đến đại viện của biệt thự liền nhìn thấy một nhóm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng đang ở đó.
Mợi người đều đứng ở tiểu hoa viên trong sân, Lý Tổng không có chỉnh trang, mặc một bộ đồ truyền thống rộng thùng thình vui vẻ đi Thái Cực Quyền trong sân. Người xung quanh nhất tề ủng hộ, vô cùng náo nhiệt.
Lã Quân Năm nhanh chóng bước đến, vỗ tay từ xa.
Lý Tổng đi xong bài Thái Cực Quyền, trong lúc mọi người vỗ tay, ông ta khoát tay nói:
-Được rồi, tôi xem như múa rìa qua mắt thợ rồi, tôi không am hiểu việc đánh quyền, có điều tuổi đã cao, thân thể không thể so với năm đó được. Buổi sáng tập luyện một chút, xem như rèn luyện thân thể.
Đúng rồi, hôm nay mọi người đến đầy đủ như vậy, như đã hẹn trước vậy, cuối cùng là có chuyện gì à?
Lý Tổng tìm một cái ghế nhỏ ngồi xuống, Thư ký phía sau ông ta nhắc nhở ông ta bên ngoài rất lạnh, kêu ông ta chú ý sức khỏe.
Ông ta khoát tay một cái nói:
-Được rồi, sức khỏe của tôi tôi hiểu rõ, ngày hôm nay đẹp như vậy, tôi vừa mới ra mồ hồi, không sao đâu!
Ngũ Đại Minh đi qua nói:
-Lý tổng. Chúng tôi không vội báo cáo công tác. Vẫn là sức khỏe quan trọng hơn, ra mồ hôi rất dễ cảm lạnh. Anh nên vào rửa mặt thay quần áo trước đi, sau đó….
Lý Tổng cũng không nói nhiều, chỉ chỉ mọi người nói:
-Vậy mọi người đợi một chút. Tôi sẽ trở lại ngay.
Ông ta nói xong, đứng dậy cùng Thư ký và Cảnh vệ đi cùng vào biệt thự, bên ngoài chỉ còn một nhóm lãnh đạo Ủy viên thường vụ Sở Giang.
Lã Quân Năm tìm một chỗ tương đối được ngồi xuống.
Ông ta ngồi xuống, ngắm nhìn xung quanh cảm thấy không khí dường như có gì đó là lạ.
Hình như ánh mắt các đồng chí nhìn ông ta để lộ ra một sự nhiệt tình không nói ra được, khiến ông ta cảm thấy mất tự nhiên.
Ông ta dùng tay sờ sờ mặt mình, không thấy có gì lạ trên mặt cả.
Ông ta quay đầu lại, nhìn Trưởng ban Tổ chức Biên Kỳ nói:
-Lão Biên, hôm nay có chuyện gì vậy? Tất cả mọi người đến đông đủ như vậy? giống như mở hội nghị thường vụ vậy, có phải Lý Tổng có chỉ thị quan trọng gì muốn truyền đạt hay không?
Biên Kỳ cười cười nói:
-Bí thư Lã, tôi cũng thấy rất kỳ lạ. Tôi nghe Thư ký của Lý Tổng nói ông ấy muốn đến Kinh Giang, tôi qua đây để đưa tiễn thôi!
Lã Quân Năm ngẩn người, xấu hổ cười.
Lý Tổng thị sát, nhân viên đi cùng đã sớm được xác định rồi, một Trưởng ban Tổ chức tỉnh thì đưa đi cái gì chứ? Biên Kỳ chưa đủ tư cách để đi.
Lời nói dối này của Biên Kỳ không đủ trình độ, hơn nữa rõ ràng còn tự nhiên nâng hiềm nghi về thân phận lên, ông ta nói như vậy thật khó hợp tình hợp lý, chẳng khác gì huých cho Lã Quân Năm một cái đinh mềm.
Lã Quân Năm không mấy hứng thú, lại nhìn mọi người, lại càng phát giác được không khí rất cổ quái.
Ánh mắt của ông ta bất giác liếc về phía Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đang cùng Từ Tự Thanh nói chuyện phiếm, hai người tán gẫu dường như rất hợp chuyện, Từ Tự Thành thấp giọng nói gì đó, Ngũ Đại Minh mỉm cười gật đầu liên tiếp, sau đó hai người cũng phá lên cười.
Nhìn thấy cảnh này, Lã Quân Năm không khỏi nheo mắt lại.
Hiện tại cục diện của Tỉnh ủy nhạy cảm như thế nào, Từ Tự Thanh và Ngũ Đại Minh sao lại muốn cùng đi một đường? Hơn nữa thấy hai người nói chuyện vui vẻ như vậy, Lã Quân Năm cảm thấy không được tự nhiên.
Mà đúng lúc này, Ngũ Đại Minh bỗng nhiên quay đầu lại vẫy tay với ông ta, Lã Quân Năm đứng dậy đi qua nói:
-Bí thư, Chủ tịch tỉnh, hai người nói chuyện gì mà vui vậy? Có thể chia sẻ với mọi người một chút hay không?
Từ Tự Thành nhìn Lã Quân Năm, thu lại ý cười nói:
-Phó bí thư Lã, anh đến thật đúng lúc, tôi vừa mới cùng Bí thư nói đến công tác tuyên truyền trong Đảng, vừa hay cũng cũng đến rồi. công tác này xưa nay do anh nắm giữ, hôm nay Lý Tổng nhất định sẽ quan tâm đến công tác này, chúng ta phải nhân cơ hội này thống nhất một chút, để khi Lý Tổng hỏi tới chúng ta lại bị động.
Ông ta dừng lại một chút nói:
-Đúng rồi, Phó bí thư Lã. Sau đó Bí thư nhất định sẽ hỏi đến các vấn đề liên quan tới tập đoàn Vạn Hải, mặt khác còn có công tác Đảng và quần chúng của các doanh nghiệp nhà nước, công tác nhân sự và một số vấn đề nhạy cảm khác, tôi đoán rằng anh chắc phải chuẩn bị sẵn sàng rồi đấy nhỉ!
Theo tôi thì, truyền thông quốc nội của chúng ta thật sự khiến cho người ta không yên. Bọn họ ỷ vào thân phận ông vua không ngai của mình, mưa nắng thất thường khiến cho người ta hoa cả mắt, trở tay không kịp!
Anh xem hôm nay mọi người đều chỉnh tề như vậy, đều là đều do những ông vua ký giả không ngai này đấy, bọn người kia, thực là phiền phức, Bí thư, anh nói có phải hay không?
Khi ông ta nói những lời cuối cùng này, ánh mắt liếc về phía Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh ung dung nói:
-Cho nên, hiện tại cải cách mở ra, trình độ dân chủ cao, ngôn luận cũng tự do. Dưới tình hình tốt như vậy, chúng ta sao có thể chấp chính tốt được, làm sao có thể giữ lời cho dân, đây là một đề tài hoàn toàn mới, cũng là mấu chốt chúng ta nhất định phải cố gắng nắm chắc.
Lần này có chút phức tạp rồi….
Lã Quân Năm kinh ngạc không nói không lên lời, ông ta căn bản không hiểu được ý tứ trong lời nói của Ngũ Đại Minh và Từ Tự Thanh.
Từ Tự Thanh nghi hoặc nhìn ông ta, nói:
-Lão Lã, anh không phải không biết chuyện gì đấy chứ? Tôi thấy anh cứ mơ mơ màng màng hay sao ý?
Lã Quân Năm hết sức khó xử cười nói:
-Chủ tịch tỉnh, không giấu gì ngài. Tôi thật sự vẫn chưa hiểu gì cả, truyền thông của chúng ta xảy ra vấn đề gì sao?
Từ Tự Thanh lắc đầu nói:
-Không vấn đề gì. Chỉ là đêm qua, truyền thông cả nước đều nhìn đến chuyện xưởng đóng tàu của Kinh Giang, khiến Sở Giang chúng ta nổi danh rồi, trong một đêm, ánh mắt của truyền thông đều nhắm đến Sở Giang rồi!
Trong lòng Lã Quân Năm cả kinh, đang vui vẻ, chợt ông ta cảm thấy không hợp lý.
Vấn đề xưởng đóng tàu Kinh Giang, đây không phải là những lời lẽ tầm thường sao? Gần đây tranh chấp trong Tỉnh ủy đều từ đó mà ra, từ một xưởng đóng tàu, dẫn đến một cuộc tranh luận lớn về phương hướng phát triển doanh nghiệp nhà nước ở Sở Giang.
Bởi vậy bày ra cuộc đua quyền lực, trong lòng mọi người đều biết.
Hiện tại chuyện xưởng đóng tàu của Kinh Giang động tĩnh rất lớn, tại sao Từ Tự Thanh và Ngũ Đại Minh lại tựa như ăn ý đến vậy?
Lã Quân Năm cảm thấy không hợp lý, ông ta liền đứng ngồi không yên.
Ngũ Đại Minh ngoắc Trưởng ban thư ký Phùng Bác Dục lại nói:
-Lão Phùng, đã nói toàn bộ tình hình với Phó bí thư Lã hay chưa? Anh sao vậy, tất cả mọi người đều biết rồi, Phó bí thư Lã còn chưa biết là sao?
Phùng Bác Dục lúng túng nói:
-Bí thư, tối hôm qua điện thoại của Phó bí thư Lã không liên lạc được….tôi…tôi
Lã Quân Năm biến sắc, tiến đến bên người Phùng Bác Dục, Phùng Bác Dục liền thì thầm với ông ta.
Giọng điệu báo cáo của Phùng Bác Dục rất nhẹ, nhưng từng câu từng chữ nghe qua tai Lã Quân Năm đều tựa như sét đánh ngang tai.
Tạp chí truyền thông toàn quốc trực tiếp công kinh dây chuyền sản xuất chỉnh thể xưởng đóng tàu Kinh Giang, do đó dẫn đến một loạt sai phạm, nhất là sai phạm lại được xác định là do một số quản lý cấp cao của xưởng đóng tàu tư lợi cá nhân khiến tổ chức kích động vô cùng.
Phùng Bác Dục hồi báo nội dung rất tỉ mỉ, báo cáo tình huống bên ngòai cũng với chỉ thị mới nhất của Bí thư Ngũ Tỉnh ủy cùng với Chủ tịch Từ Ủy ban nhân dân tỉnh cho ông ta.
Hai người đồng thanh công bố chỉ thị phải hoàn toàn nghiêm tra vấn đề sản nghiệp xưởng đóng tàu Kinh Giang, thành lập nhóm điều tra do Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương Bình làm tổ trưởng, tổ điều tra do Tỉnh ủy trực tiếp lãnh đạo.
Phó tổ trưởng nhóm nhỏ do Bí thư Thành ủy Kinh Giang Trần Kinh đảm nhiệm…
Nghe Phùng Bác Dục báo cáo xong, Lã Quân Năm chỉ cảm thấy đầu mình “Oanh” một tiếng, trong nháy mắt trở nên hoàn toàn hỗn độn.
Ông ta gần như không thể tin vào tai mình, làm sao ngày hôm qua tất cả còn bình thường, mới qua một buổi tối lại xuất hiện tình huống như vậy chứ?
Tin tức tiêu cực về Tỉnh ủy và Chính phủ Kinh Giang, trên internet toàn bộ biến mất, mà thay vào đó là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố kiên trì cả cách, kiên trì cải tổ doanh nghiệp nhà nước, trong quá trình gặp phải sự chống đối mãnh liệt, một số tin bịa đặt ác ý bắt đầu bị truyền thông liên tục đưa tin.
Chuyện này sao có thể chứ?
Lã Quân Năm hận không thể lập tức trở về xem hết những cái tin tức này, ông ta muốn nhìn xem ai mà có bản lĩnh lớn như vậy, có thể trong một đêm đổi trắng thay đen.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang tụ hội mấy ngàn công nhân viên chức, đưa ra bài báo công khai phản đối Thành ủy và Trần Kinh, những điều này đều có hình ảnh và video hiện trường làm chứng, chẳng lẽ điều này cũng giả được sao?
Trong khi Lã Quân Năm thất kinh, tâm thần bất định.
Phùng Bác Dục đứng ở bên cạnh ông ta nhẹ giọng nhắc nhở:
-Phó bí thư Lã, Lý Tổng đi ra rồi kìa…
Trong hai ngày trước, Lý Tổng ở Tỉnh ủy, Bí thư Ngũ và Chủ tịch Từ cùng đi thị sát Sở Thành, thành phố Đức Cao và nhiều địa phương khác.
Từ hành trình của ông ta cho thấy, lần này Lý Tổng cố ý đến thay Sở Giang bắt mạch nền kinh tế, ông ta chủ yếu quan tâm đến một số vấn đề trung tâm.
Vấn đề thứ nhất là bộ máy Sở Giang có đoàn kết hay không, Tỉnh ủy Sở Giang có phát triển quy hoạch khoa học hay không? Vấn đề thứ hai, hiện tại hoàn cảnh đầu tư của Sở Giang đang có chuyển biến tốt đẹp hoặc là có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp gì.
Một tỉnh phát triển, thu hút đầu tư là một điều vô cùng quan trọng, tỉnh nội địa làm sao phá bỏ được cái hàng rào bảo hộ chủ nghĩa tồi tàn, cải thiện hoàn cảnh đầu tư, sáng tạo cơ hội đầu tư, đây là nền tảng chứng minh kinh tế một tỉnh có khả năng khôi phục sức sống hay không.
Vì biết rõ vấn đề này, Lý tổng đi khắp Sở Giang đến tất cả các doanh nghiệp nước ngoài lớn, trong đó tập đoàn Vạn Hải là mục tiêu thị sát trọng điểm của ông ta.
Mặt khác, còn có một vấn đề trọng tâm, đó chính là hiện tại Trung Ương xác minh rõ chính sách Trung Nguyên quật khởi là một phương hướng chiến lược quan trọng, Lý Tổng thị sát tìm hiểu tình hình của Sở Giang, phải hiểu rõ Sở Giang có điều kiện quật khởi hay không.
Mà trong chuyện này, quan trọng nhất chính là doanh nghiệp nhà nước truyền thống của Sở Giang có điều kiện và năng lực quật khởi hay không?
Hai ngày thị sát, Lý tổng không chỉ khảo sát, mà còn tọa đàm cùng mọi tầng lớp xã hội Sở Giang, nhất là giao lưu với lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Sở Giang.
Cán bộ cấp Phó ban trở lên của tỉnh Sở Giang mấy ngày nay đều tập trung tinh thần cao độ, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể bị Lý Tổng gọi đến nói chuyện.
Sáng sớm tinh mơ.
Phó bí thư Tỉnh ủy Lã Quân Năm ăn mặc chỉnh tề, bỏ cả thói quen luyện công buổi sáng hàng ngày, hấp tấp đến thẳng biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn, nơi Lý Tổng ngủ lại.
Tiến vào biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn, ông ta liền nhìn thấy xe số 1 của Tỉnh ủy và xe số 1 của Chính phủ chờ ở bãi đỗ xe bên ngoài biệt thự rồi.
Khóe miệng của ông ta khẽ nhếch lên, kêu lái xe dừng ở đây, ông ta sửa sang chỉnh tề một lần cuối, đầy tự tin đi vào biệt thự.
Ông ta đi đến đại viện của biệt thự liền nhìn thấy một nhóm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng đang ở đó.
Mợi người đều đứng ở tiểu hoa viên trong sân, Lý Tổng không có chỉnh trang, mặc một bộ đồ truyền thống rộng thùng thình vui vẻ đi Thái Cực Quyền trong sân. Người xung quanh nhất tề ủng hộ, vô cùng náo nhiệt.
Lã Quân Năm nhanh chóng bước đến, vỗ tay từ xa.
Lý Tổng đi xong bài Thái Cực Quyền, trong lúc mọi người vỗ tay, ông ta khoát tay nói:
-Được rồi, tôi xem như múa rìa qua mắt thợ rồi, tôi không am hiểu việc đánh quyền, có điều tuổi đã cao, thân thể không thể so với năm đó được. Buổi sáng tập luyện một chút, xem như rèn luyện thân thể.
Đúng rồi, hôm nay mọi người đến đầy đủ như vậy, như đã hẹn trước vậy, cuối cùng là có chuyện gì à?
Lý Tổng tìm một cái ghế nhỏ ngồi xuống, Thư ký phía sau ông ta nhắc nhở ông ta bên ngoài rất lạnh, kêu ông ta chú ý sức khỏe.
Ông ta khoát tay một cái nói:
-Được rồi, sức khỏe của tôi tôi hiểu rõ, ngày hôm nay đẹp như vậy, tôi vừa mới ra mồ hồi, không sao đâu!
Ngũ Đại Minh đi qua nói:
-Lý tổng. Chúng tôi không vội báo cáo công tác. Vẫn là sức khỏe quan trọng hơn, ra mồ hôi rất dễ cảm lạnh. Anh nên vào rửa mặt thay quần áo trước đi, sau đó….
Lý Tổng cũng không nói nhiều, chỉ chỉ mọi người nói:
-Vậy mọi người đợi một chút. Tôi sẽ trở lại ngay.
Ông ta nói xong, đứng dậy cùng Thư ký và Cảnh vệ đi cùng vào biệt thự, bên ngoài chỉ còn một nhóm lãnh đạo Ủy viên thường vụ Sở Giang.
Lã Quân Năm tìm một chỗ tương đối được ngồi xuống.
Ông ta ngồi xuống, ngắm nhìn xung quanh cảm thấy không khí dường như có gì đó là lạ.
Hình như ánh mắt các đồng chí nhìn ông ta để lộ ra một sự nhiệt tình không nói ra được, khiến ông ta cảm thấy mất tự nhiên.
Ông ta dùng tay sờ sờ mặt mình, không thấy có gì lạ trên mặt cả.
Ông ta quay đầu lại, nhìn Trưởng ban Tổ chức Biên Kỳ nói:
-Lão Biên, hôm nay có chuyện gì vậy? Tất cả mọi người đến đông đủ như vậy? giống như mở hội nghị thường vụ vậy, có phải Lý Tổng có chỉ thị quan trọng gì muốn truyền đạt hay không?
Biên Kỳ cười cười nói:
-Bí thư Lã, tôi cũng thấy rất kỳ lạ. Tôi nghe Thư ký của Lý Tổng nói ông ấy muốn đến Kinh Giang, tôi qua đây để đưa tiễn thôi!
Lã Quân Năm ngẩn người, xấu hổ cười.
Lý Tổng thị sát, nhân viên đi cùng đã sớm được xác định rồi, một Trưởng ban Tổ chức tỉnh thì đưa đi cái gì chứ? Biên Kỳ chưa đủ tư cách để đi.
Lời nói dối này của Biên Kỳ không đủ trình độ, hơn nữa rõ ràng còn tự nhiên nâng hiềm nghi về thân phận lên, ông ta nói như vậy thật khó hợp tình hợp lý, chẳng khác gì huých cho Lã Quân Năm một cái đinh mềm.
Lã Quân Năm không mấy hứng thú, lại nhìn mọi người, lại càng phát giác được không khí rất cổ quái.
Ánh mắt của ông ta bất giác liếc về phía Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đang cùng Từ Tự Thanh nói chuyện phiếm, hai người tán gẫu dường như rất hợp chuyện, Từ Tự Thành thấp giọng nói gì đó, Ngũ Đại Minh mỉm cười gật đầu liên tiếp, sau đó hai người cũng phá lên cười.
Nhìn thấy cảnh này, Lã Quân Năm không khỏi nheo mắt lại.
Hiện tại cục diện của Tỉnh ủy nhạy cảm như thế nào, Từ Tự Thanh và Ngũ Đại Minh sao lại muốn cùng đi một đường? Hơn nữa thấy hai người nói chuyện vui vẻ như vậy, Lã Quân Năm cảm thấy không được tự nhiên.
Mà đúng lúc này, Ngũ Đại Minh bỗng nhiên quay đầu lại vẫy tay với ông ta, Lã Quân Năm đứng dậy đi qua nói:
-Bí thư, Chủ tịch tỉnh, hai người nói chuyện gì mà vui vậy? Có thể chia sẻ với mọi người một chút hay không?
Từ Tự Thành nhìn Lã Quân Năm, thu lại ý cười nói:
-Phó bí thư Lã, anh đến thật đúng lúc, tôi vừa mới cùng Bí thư nói đến công tác tuyên truyền trong Đảng, vừa hay cũng cũng đến rồi. công tác này xưa nay do anh nắm giữ, hôm nay Lý Tổng nhất định sẽ quan tâm đến công tác này, chúng ta phải nhân cơ hội này thống nhất một chút, để khi Lý Tổng hỏi tới chúng ta lại bị động.
Ông ta dừng lại một chút nói:
-Đúng rồi, Phó bí thư Lã. Sau đó Bí thư nhất định sẽ hỏi đến các vấn đề liên quan tới tập đoàn Vạn Hải, mặt khác còn có công tác Đảng và quần chúng của các doanh nghiệp nhà nước, công tác nhân sự và một số vấn đề nhạy cảm khác, tôi đoán rằng anh chắc phải chuẩn bị sẵn sàng rồi đấy nhỉ!
Theo tôi thì, truyền thông quốc nội của chúng ta thật sự khiến cho người ta không yên. Bọn họ ỷ vào thân phận ông vua không ngai của mình, mưa nắng thất thường khiến cho người ta hoa cả mắt, trở tay không kịp!
Anh xem hôm nay mọi người đều chỉnh tề như vậy, đều là đều do những ông vua ký giả không ngai này đấy, bọn người kia, thực là phiền phức, Bí thư, anh nói có phải hay không?
Khi ông ta nói những lời cuối cùng này, ánh mắt liếc về phía Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh ung dung nói:
-Cho nên, hiện tại cải cách mở ra, trình độ dân chủ cao, ngôn luận cũng tự do. Dưới tình hình tốt như vậy, chúng ta sao có thể chấp chính tốt được, làm sao có thể giữ lời cho dân, đây là một đề tài hoàn toàn mới, cũng là mấu chốt chúng ta nhất định phải cố gắng nắm chắc.
Lần này có chút phức tạp rồi….
Lã Quân Năm kinh ngạc không nói không lên lời, ông ta căn bản không hiểu được ý tứ trong lời nói của Ngũ Đại Minh và Từ Tự Thanh.
Từ Tự Thanh nghi hoặc nhìn ông ta, nói:
-Lão Lã, anh không phải không biết chuyện gì đấy chứ? Tôi thấy anh cứ mơ mơ màng màng hay sao ý?
Lã Quân Năm hết sức khó xử cười nói:
-Chủ tịch tỉnh, không giấu gì ngài. Tôi thật sự vẫn chưa hiểu gì cả, truyền thông của chúng ta xảy ra vấn đề gì sao?
Từ Tự Thanh lắc đầu nói:
-Không vấn đề gì. Chỉ là đêm qua, truyền thông cả nước đều nhìn đến chuyện xưởng đóng tàu của Kinh Giang, khiến Sở Giang chúng ta nổi danh rồi, trong một đêm, ánh mắt của truyền thông đều nhắm đến Sở Giang rồi!
Trong lòng Lã Quân Năm cả kinh, đang vui vẻ, chợt ông ta cảm thấy không hợp lý.
Vấn đề xưởng đóng tàu Kinh Giang, đây không phải là những lời lẽ tầm thường sao? Gần đây tranh chấp trong Tỉnh ủy đều từ đó mà ra, từ một xưởng đóng tàu, dẫn đến một cuộc tranh luận lớn về phương hướng phát triển doanh nghiệp nhà nước ở Sở Giang.
Bởi vậy bày ra cuộc đua quyền lực, trong lòng mọi người đều biết.
Hiện tại chuyện xưởng đóng tàu của Kinh Giang động tĩnh rất lớn, tại sao Từ Tự Thanh và Ngũ Đại Minh lại tựa như ăn ý đến vậy?
Lã Quân Năm cảm thấy không hợp lý, ông ta liền đứng ngồi không yên.
Ngũ Đại Minh ngoắc Trưởng ban thư ký Phùng Bác Dục lại nói:
-Lão Phùng, đã nói toàn bộ tình hình với Phó bí thư Lã hay chưa? Anh sao vậy, tất cả mọi người đều biết rồi, Phó bí thư Lã còn chưa biết là sao?
Phùng Bác Dục lúng túng nói:
-Bí thư, tối hôm qua điện thoại của Phó bí thư Lã không liên lạc được….tôi…tôi
Lã Quân Năm biến sắc, tiến đến bên người Phùng Bác Dục, Phùng Bác Dục liền thì thầm với ông ta.
Giọng điệu báo cáo của Phùng Bác Dục rất nhẹ, nhưng từng câu từng chữ nghe qua tai Lã Quân Năm đều tựa như sét đánh ngang tai.
Tạp chí truyền thông toàn quốc trực tiếp công kinh dây chuyền sản xuất chỉnh thể xưởng đóng tàu Kinh Giang, do đó dẫn đến một loạt sai phạm, nhất là sai phạm lại được xác định là do một số quản lý cấp cao của xưởng đóng tàu tư lợi cá nhân khiến tổ chức kích động vô cùng.
Phùng Bác Dục hồi báo nội dung rất tỉ mỉ, báo cáo tình huống bên ngòai cũng với chỉ thị mới nhất của Bí thư Ngũ Tỉnh ủy cùng với Chủ tịch Từ Ủy ban nhân dân tỉnh cho ông ta.
Hai người đồng thanh công bố chỉ thị phải hoàn toàn nghiêm tra vấn đề sản nghiệp xưởng đóng tàu Kinh Giang, thành lập nhóm điều tra do Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương Bình làm tổ trưởng, tổ điều tra do Tỉnh ủy trực tiếp lãnh đạo.
Phó tổ trưởng nhóm nhỏ do Bí thư Thành ủy Kinh Giang Trần Kinh đảm nhiệm…
Nghe Phùng Bác Dục báo cáo xong, Lã Quân Năm chỉ cảm thấy đầu mình “Oanh” một tiếng, trong nháy mắt trở nên hoàn toàn hỗn độn.
Ông ta gần như không thể tin vào tai mình, làm sao ngày hôm qua tất cả còn bình thường, mới qua một buổi tối lại xuất hiện tình huống như vậy chứ?
Tin tức tiêu cực về Tỉnh ủy và Chính phủ Kinh Giang, trên internet toàn bộ biến mất, mà thay vào đó là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố kiên trì cả cách, kiên trì cải tổ doanh nghiệp nhà nước, trong quá trình gặp phải sự chống đối mãnh liệt, một số tin bịa đặt ác ý bắt đầu bị truyền thông liên tục đưa tin.
Chuyện này sao có thể chứ?
Lã Quân Năm hận không thể lập tức trở về xem hết những cái tin tức này, ông ta muốn nhìn xem ai mà có bản lĩnh lớn như vậy, có thể trong một đêm đổi trắng thay đen.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang tụ hội mấy ngàn công nhân viên chức, đưa ra bài báo công khai phản đối Thành ủy và Trần Kinh, những điều này đều có hình ảnh và video hiện trường làm chứng, chẳng lẽ điều này cũng giả được sao?
Trong khi Lã Quân Năm thất kinh, tâm thần bất định.
Phùng Bác Dục đứng ở bên cạnh ông ta nhẹ giọng nhắc nhở:
-Phó bí thư Lã, Lý Tổng đi ra rồi kìa…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.