Chương 23:
Hà Thường Tại
20/04/2023
Quả nhiên bảo vệ thấy biển số xe liền lập tức cho vào, xe Audi chạy đến cửa phòng giám sát, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê xuống xe, hắn ném cho Lý Khiết Phu một bao thuốc rồi nói:
– Lý đại ca vất vả rồi. Anh đi dạo một chút, tôi và Thù Lệ vào xem hiện trường.
Lý Khiết Phu có thể làm lái xe cho Tào Vĩnh Quốc, đương nhiên cũng có ánh mắt. Tuy không rõ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tào gia là gì, nhưng Giám đốc Tào nếu đồng ý để cô con gái bảo bối đi cùng Hạ Tưởng thì quan hệ không bình thường. Lại nói Hạ Tưởng rất lễ phép làm y có ấn tượng tốt thì sao có thể không biết xấu hổ cầm lấy thuốc? Lý Khiết Phu muốn trả lại.
Hạ Tưởng không cho y cơ hội, cười cười xua tay rồi rời đi.
Hạ Tưởng đi vài bước rồi nhỏ giọng nói:
– Thù Lệ, bàn với em một chút. Chờ lát nữa trước mặt người ngoài em đóng làm bạn gái anh, được không?
Tào Thù Lê ôm sổ trước ngực, đôi môi đỏ chu lên, khó hiểu hỏi:
– Sao em cảm thấy đứng trước mặt mình là con sói nhỉ? Em rất muốn biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì?
Hạ Tưởng đành phải nói dối:
– Có bạn học cùng học đại học của anh làm kỹ thuật viên ở đây, lúc thấy mặt liền cười anh bị bạn gái bỏ. Đàn ông ai chẳng sĩ diện. Nếu anh đưa bạn gái tới thì sẽ ngăn được mấy cái mồm xấu xa kia.
Tào Thù Lê lộ rõ vẻ vui mừng nói:
– Ý anh là em còn xinh hơn bạn gái trước đây của anh?
– Hình như xinh hơn một chút.
Vì làm cho Tào Thù Lê đồng ý, Hạ Tưởng đành phải nói quá sự thật. Trên thực tế theo hắn thấy Tào Thù Lê dù xinh hơn Dương Bối một chút nhưng Dương Bối cũng là người đẹp hiếm có.
– Anh nói không tính, nếu gặp bạn học của anh, từ miệng y nói ra mới càng đáng giá.
– Cái này hay đó, em đồng ý.
Tào Thù Lê đóng vai rất nhanh, liền khoác tay Hạ Tưởng. Hạ Tưởng vội vàng nhìn thì may là Lý Khiết Phu đã đi đâu đó. Hắn biết nếu Lý Khiết Phu biết thì nhất định Tào Vĩnh Quốc sẽ biết.
Giám đốc phụ trách thi công hạng mục xây dựng siêu thị Giai Gia là Giám đốc công ty con của Công ty Xây dựng số 2 tên là Lý Hồng Giang. Sáng hôm nay Lý Hồng Giang đến công trường, biết công trình còn một khoản tiền chưa lĩnh liền có chút tức giận, vì thế y gọi tất cả đốc công lại họp gấp. Trong cuộc họp có hai điểm, một là đình công, hai là không có chỉ thị của hắn thì không ai được làm tiếp. Ai không nghe theo thì lập tức đuổi.
Năm 1998, thị trường xây dựng không phải là thị trường mua bán như sau này, Công ty xây dựng đối mặt với bên thuê thì lưng có thể ưỡn thẳng, cũng có thể đưa ra yêu cầu bên thuê trả tiền đúng hạn, nếu không sẽ lấy cách đình công mà uy hiếp. Vài năm sau Công ty xây dựng vì tranh đoạt thị trường có hạn nên dùng đến mọi biện pháp. Cuối cùng phát triển đến mức độ chỉ cần có công trình thì Công ty xây dựng sẽ nhận, thậm chí san nền hay xây ba tầng đều được. Vì thế khiến cho sự canh tranh quyết liệt trong ngành xây dựng, làm cho một loạt Công ty xây dựng đóng cửa, vì thế mới sinh ra các công trình hủ bại.
Đồng thời cũng khiến cho ngành bất động sản trở nên hút khách. Chỉ cần có bản lĩnh lấy được đất thì sẽ tìm được Công ty xây dựng, để Công ty xây dựng bỏ tiền ra trước xây nhà rồi trả tiền, sau đó lấy một khoản tiền từ ngân hàng, rồi tiếp tục xây nhà mới, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ cần vài mảnh đất làm thành trùm bất động sản.
Lý Hồng Giang là giám đốc công ty con của Công ty Xây dựng số 2, ít nhiều cũng là lãnh đạo. Y giục Phùng Húc Quang ba lần nhưng không lấy được tiền thì rất mất mặt. Vì tỏ ra chút quyền lực của lãnh đạo để Phùng Húc Quang biết ai mới là người định đoạt, y liền quyết định tỏ vẻ uy phong. Y biết thái độ của mình rất nhanh sẽ đến tai Phùng Húc Quang.
Sau khi ra tay, Lý Hồng Giang từ trong văn phòng đi ra. Từ xa nhìn thấy cửa văn phòng Phùng Húc Quang đang đóng chặt, không chút động tĩnh. Y cười lạnh một tiếng, lúc này còn có thể nhịn được, công trình dừng lại, chậm ngày khai trương của siêu thị thì xem ai sốt ruột, xem ai chịu tổn thất lớn hơn?
Cả siêu thị Giai Gia chiếm diện tích 60 mẫu, trong đó kiến trúc chính là 15 mẫu, còn lại là mấy công trình phụ thuộc như điều hòa Trung ương, bãi đỗ xe và kho hàng. Tất cả công trình đều được một bước tường vây quanh, bên thuê cũng chính là siêu thị Giai Gia có một văn phòng đơn giản ở công trình. Bên thi công cũng chính là Công ty Xây dựng số 2 có văn phòng đơn giản ở đây, ở hai bên phân biệt ở trên công trường, xa xa nhìn đối mặt nhau.
Mấy lần Phùng Húc Quang đùn đẩy làm Lý Hồng Giang rất giận. Y không buồn tìm đối phương để cãi cọ, lập tức đình công để xem đối phương dám đùn đẩy nữa không? Lý Hồng Giang cũng mặc kệ Phùng Húc Quang có tiền thật hay không? Không tiền thì không xây dựng, không tiền đừng chơi bất động sản.
Bỗng nhiên, ánh mắt Lý Hồng Giang dừng lại trên xe Audi dừng trước văn phòng Phùng Húc Quang. Bởi vì cách khá xa, y không thấy rõ biển số xe, chỉ mơ hồ thấy sau chữ YếnA là hai số 0, sau đó là ba con số. Ba con số này là mấy, y mở to mắt ra không dám xác định đó có phải là 1 không. Y không nhịn được, và rất khó chịu.
Có xe Audi không đáng gì, người có tiền cũng nhiều mà. Nhưng biển số xe là YếnA00XX thì rất ít. Bởi vì có thể có biển này chỉ là mấy trăm xe, đều là nhân vật có đầu có mặt, rất có thể là lãnh đạo các sở trên tỉnh.
Chẳng lẽ Phùng Húc Quang mời được nhân vật lớn nào?
Lý Hồng Giang không dám chắc, trong lòng không nhịn được lo lắng, lo lắng chẳng may chọc vào nhân vật không thể trêu được. Y chỉ là giám đốc một công ty con, con đến độ không thể con hơn, một câu nói của người ta là cắt đứt tiền đồ của y. Nghĩ như vậy, y từ từ đi đến gần xe Audi. Chờ khi y đến gần và thấy rõ biển số xe thì kêu lên sợ hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên:
– Thì ra là xe của Giám đốc Tào.
Xe Giám đốc Tào sao dừng trước văn phòng Phùng Húc Quang? Chẳng lẽ Phùng Húc Quang biết Giám đốc Tào? Không thể, y nếu có quan hệ với Giám đốc Tào thì còn bị một Giám đốc công ty con như mình làm khó sao?
Nếu là Thị trưởng hoặc lãnh đạo khác của sở đến, Lý Hồng Giang không lo như vậy. Tốt xấu y cũng gặp nhiều người, nếu thực sự có lãnh đạo nói giúp Phùng Húc Quang, y cũng có nhiều lý do lấy cớ. Ví dụ như tài chính khó khăn, không có tiền từ chủ đầu tư thì không thể nào ăn nói với công nhân, không có tiền không mua được vật liệu xây dựng .. một loạt khó khăn khiến lãnh đạo cũng biết không phải y gây khó dễ. Nói lý thì Lý Hồng Giang cũng là người có bản lĩnh, nếu không thì y cũng không thể lên chức giám đốc công ty.
Nhưng nếu thực sự là Giám đốc Tào thì y không dám nói dối một câu. Không chỉ bởi vì giám đốc Tào cũng xuất thân trong ngành xây dựng, hơn nữa Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 Đỗ Đồng Xuân do một tay Giám đốc Tào đề bạt. Có thể nói là người của Giám đốc Tào, mà y chỉ là người của Đỗ Đồng Xuân. Như vậy tính ra y coi như là người của giám đốc Tào. Nếu đúng thực có lời nói của giám đốc Tào, đừng nói không tiền, chính là có tiền cũng phải ra vẻ không cần tiền, sau đó dù không có khó khăn cũng phải tạo ra một loạt khó khăn cuối cùng vượt qua tình hình khó khăn, rồi cam đoan với giám đốc Tào đảm bảo chất lượng công trình, và hoàn thành đúng hạn.
Nếu giám đốc Tào nhớ hắn, vị trí phó Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 không chừng có hy vọng. Lý Hồng Giang càng nghĩ càng hưng phấn. y xoa xoa hai tay rồi chạy đến trước xe Audi, chuẩn bị hỏi lái xe Lý Khiết Phu để tìm hiểu tin tức.
Khác với Lý Hồng Giang đang rất hưng phấn thì Phùng Húc Quang bây giờ lại đau đầu. Y không ngừng gọi điện thì kết quả đều là “Không có tiền”. Y cũng biết rất nhiều bạn không phải không có tiền, không muốn cho y mượn là vì thấy siêu thị của y không có tương lai tốt. Thành phố Yến là thành phố mới phát triển, tuy rằng là tỉnh thành nhưng thu nhập của dân không cao, sức tiêu thụ có hạn. Y xây dựng siêu thị lớn như vậy, theo nhiều người thấy chỉ có đường chết. Ai cũng không muốn mình cấp tiền cho hạng mục thất bại cả.
Phùng Húc Quang đang không còn cách nào và cũng nghĩ tới Hạ Tưởng. Chẳng qua theo y thấy Hạ Tưởng giống một thằng đang giở trò, dọa mình, muốn mình có ấn tượng tốt. Nếu muốn đối phương giải quyết lỗ thủng một triệu thì khác gì nằm mơ giữa ban ngày. Cho dù y đúng là đang rất lo lắng nhưng cũng không đến mức mất mặt nhờ sinh viên vừa tốt nghiệp.
Phùng Húc Quang bỏ điện thoại xuống mà rất bực mình chuẩn bị sang công trường, xem có thể thuyết phục Lý Hồng Giang hay không, cho y một tháng để quyên tiền. Thực ra cũng có người bạn nói muốn cho y vay một triệu qua cửa khó nhưng điều kiện là 20% cổ phần, làm y mắng tên kia là đồ lang sói, uổng là bạn tốt nhiều năm, không ngờ nhân lúc người ta cháy nhà mà hôi của.
Phùng Húc Quang mở cửa không ngờ thấy xe Audi dừng ở cửa khiến y ngẩn ra. Lại nhìn biển số xe, y không khỏi thầm nói vị lãnh đạo kia sao lại đột nhiên đến kiểm tra hạng mục siêu thị Giai Gia, sao không ai thông báo với mình?
Đang khi khó hiểu thì chợt nghe đến giọng nói nhiệt tình, thân thiết của Lý Hồng Giang truyền tới:
– Tổng giám đốc Phùng, tôi nói Tổng giám đốc Phùng. Anh biết giám đốc Tào từ bao giờ vậy? Anh đúng là không tốt rồi, nếu biết Giám đốc Tào thì sao không nói tôi một tiếng, sợ tôi không đảm bảo chất lượng công trình nên giấu nhẹm sao?
Phùng Húc Quang gãi đầu, hôm nay sao vậy?
– Lý đại ca vất vả rồi. Anh đi dạo một chút, tôi và Thù Lệ vào xem hiện trường.
Lý Khiết Phu có thể làm lái xe cho Tào Vĩnh Quốc, đương nhiên cũng có ánh mắt. Tuy không rõ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tào gia là gì, nhưng Giám đốc Tào nếu đồng ý để cô con gái bảo bối đi cùng Hạ Tưởng thì quan hệ không bình thường. Lại nói Hạ Tưởng rất lễ phép làm y có ấn tượng tốt thì sao có thể không biết xấu hổ cầm lấy thuốc? Lý Khiết Phu muốn trả lại.
Hạ Tưởng không cho y cơ hội, cười cười xua tay rồi rời đi.
Hạ Tưởng đi vài bước rồi nhỏ giọng nói:
– Thù Lệ, bàn với em một chút. Chờ lát nữa trước mặt người ngoài em đóng làm bạn gái anh, được không?
Tào Thù Lê ôm sổ trước ngực, đôi môi đỏ chu lên, khó hiểu hỏi:
– Sao em cảm thấy đứng trước mặt mình là con sói nhỉ? Em rất muốn biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì?
Hạ Tưởng đành phải nói dối:
– Có bạn học cùng học đại học của anh làm kỹ thuật viên ở đây, lúc thấy mặt liền cười anh bị bạn gái bỏ. Đàn ông ai chẳng sĩ diện. Nếu anh đưa bạn gái tới thì sẽ ngăn được mấy cái mồm xấu xa kia.
Tào Thù Lê lộ rõ vẻ vui mừng nói:
– Ý anh là em còn xinh hơn bạn gái trước đây của anh?
– Hình như xinh hơn một chút.
Vì làm cho Tào Thù Lê đồng ý, Hạ Tưởng đành phải nói quá sự thật. Trên thực tế theo hắn thấy Tào Thù Lê dù xinh hơn Dương Bối một chút nhưng Dương Bối cũng là người đẹp hiếm có.
– Anh nói không tính, nếu gặp bạn học của anh, từ miệng y nói ra mới càng đáng giá.
– Cái này hay đó, em đồng ý.
Tào Thù Lê đóng vai rất nhanh, liền khoác tay Hạ Tưởng. Hạ Tưởng vội vàng nhìn thì may là Lý Khiết Phu đã đi đâu đó. Hắn biết nếu Lý Khiết Phu biết thì nhất định Tào Vĩnh Quốc sẽ biết.
Giám đốc phụ trách thi công hạng mục xây dựng siêu thị Giai Gia là Giám đốc công ty con của Công ty Xây dựng số 2 tên là Lý Hồng Giang. Sáng hôm nay Lý Hồng Giang đến công trường, biết công trình còn một khoản tiền chưa lĩnh liền có chút tức giận, vì thế y gọi tất cả đốc công lại họp gấp. Trong cuộc họp có hai điểm, một là đình công, hai là không có chỉ thị của hắn thì không ai được làm tiếp. Ai không nghe theo thì lập tức đuổi.
Năm 1998, thị trường xây dựng không phải là thị trường mua bán như sau này, Công ty xây dựng đối mặt với bên thuê thì lưng có thể ưỡn thẳng, cũng có thể đưa ra yêu cầu bên thuê trả tiền đúng hạn, nếu không sẽ lấy cách đình công mà uy hiếp. Vài năm sau Công ty xây dựng vì tranh đoạt thị trường có hạn nên dùng đến mọi biện pháp. Cuối cùng phát triển đến mức độ chỉ cần có công trình thì Công ty xây dựng sẽ nhận, thậm chí san nền hay xây ba tầng đều được. Vì thế khiến cho sự canh tranh quyết liệt trong ngành xây dựng, làm cho một loạt Công ty xây dựng đóng cửa, vì thế mới sinh ra các công trình hủ bại.
Đồng thời cũng khiến cho ngành bất động sản trở nên hút khách. Chỉ cần có bản lĩnh lấy được đất thì sẽ tìm được Công ty xây dựng, để Công ty xây dựng bỏ tiền ra trước xây nhà rồi trả tiền, sau đó lấy một khoản tiền từ ngân hàng, rồi tiếp tục xây nhà mới, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ cần vài mảnh đất làm thành trùm bất động sản.
Lý Hồng Giang là giám đốc công ty con của Công ty Xây dựng số 2, ít nhiều cũng là lãnh đạo. Y giục Phùng Húc Quang ba lần nhưng không lấy được tiền thì rất mất mặt. Vì tỏ ra chút quyền lực của lãnh đạo để Phùng Húc Quang biết ai mới là người định đoạt, y liền quyết định tỏ vẻ uy phong. Y biết thái độ của mình rất nhanh sẽ đến tai Phùng Húc Quang.
Sau khi ra tay, Lý Hồng Giang từ trong văn phòng đi ra. Từ xa nhìn thấy cửa văn phòng Phùng Húc Quang đang đóng chặt, không chút động tĩnh. Y cười lạnh một tiếng, lúc này còn có thể nhịn được, công trình dừng lại, chậm ngày khai trương của siêu thị thì xem ai sốt ruột, xem ai chịu tổn thất lớn hơn?
Cả siêu thị Giai Gia chiếm diện tích 60 mẫu, trong đó kiến trúc chính là 15 mẫu, còn lại là mấy công trình phụ thuộc như điều hòa Trung ương, bãi đỗ xe và kho hàng. Tất cả công trình đều được một bước tường vây quanh, bên thuê cũng chính là siêu thị Giai Gia có một văn phòng đơn giản ở công trình. Bên thi công cũng chính là Công ty Xây dựng số 2 có văn phòng đơn giản ở đây, ở hai bên phân biệt ở trên công trường, xa xa nhìn đối mặt nhau.
Mấy lần Phùng Húc Quang đùn đẩy làm Lý Hồng Giang rất giận. Y không buồn tìm đối phương để cãi cọ, lập tức đình công để xem đối phương dám đùn đẩy nữa không? Lý Hồng Giang cũng mặc kệ Phùng Húc Quang có tiền thật hay không? Không tiền thì không xây dựng, không tiền đừng chơi bất động sản.
Bỗng nhiên, ánh mắt Lý Hồng Giang dừng lại trên xe Audi dừng trước văn phòng Phùng Húc Quang. Bởi vì cách khá xa, y không thấy rõ biển số xe, chỉ mơ hồ thấy sau chữ YếnA là hai số 0, sau đó là ba con số. Ba con số này là mấy, y mở to mắt ra không dám xác định đó có phải là 1 không. Y không nhịn được, và rất khó chịu.
Có xe Audi không đáng gì, người có tiền cũng nhiều mà. Nhưng biển số xe là YếnA00XX thì rất ít. Bởi vì có thể có biển này chỉ là mấy trăm xe, đều là nhân vật có đầu có mặt, rất có thể là lãnh đạo các sở trên tỉnh.
Chẳng lẽ Phùng Húc Quang mời được nhân vật lớn nào?
Lý Hồng Giang không dám chắc, trong lòng không nhịn được lo lắng, lo lắng chẳng may chọc vào nhân vật không thể trêu được. Y chỉ là giám đốc một công ty con, con đến độ không thể con hơn, một câu nói của người ta là cắt đứt tiền đồ của y. Nghĩ như vậy, y từ từ đi đến gần xe Audi. Chờ khi y đến gần và thấy rõ biển số xe thì kêu lên sợ hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên:
– Thì ra là xe của Giám đốc Tào.
Xe Giám đốc Tào sao dừng trước văn phòng Phùng Húc Quang? Chẳng lẽ Phùng Húc Quang biết Giám đốc Tào? Không thể, y nếu có quan hệ với Giám đốc Tào thì còn bị một Giám đốc công ty con như mình làm khó sao?
Nếu là Thị trưởng hoặc lãnh đạo khác của sở đến, Lý Hồng Giang không lo như vậy. Tốt xấu y cũng gặp nhiều người, nếu thực sự có lãnh đạo nói giúp Phùng Húc Quang, y cũng có nhiều lý do lấy cớ. Ví dụ như tài chính khó khăn, không có tiền từ chủ đầu tư thì không thể nào ăn nói với công nhân, không có tiền không mua được vật liệu xây dựng .. một loạt khó khăn khiến lãnh đạo cũng biết không phải y gây khó dễ. Nói lý thì Lý Hồng Giang cũng là người có bản lĩnh, nếu không thì y cũng không thể lên chức giám đốc công ty.
Nhưng nếu thực sự là Giám đốc Tào thì y không dám nói dối một câu. Không chỉ bởi vì giám đốc Tào cũng xuất thân trong ngành xây dựng, hơn nữa Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 Đỗ Đồng Xuân do một tay Giám đốc Tào đề bạt. Có thể nói là người của Giám đốc Tào, mà y chỉ là người của Đỗ Đồng Xuân. Như vậy tính ra y coi như là người của giám đốc Tào. Nếu đúng thực có lời nói của giám đốc Tào, đừng nói không tiền, chính là có tiền cũng phải ra vẻ không cần tiền, sau đó dù không có khó khăn cũng phải tạo ra một loạt khó khăn cuối cùng vượt qua tình hình khó khăn, rồi cam đoan với giám đốc Tào đảm bảo chất lượng công trình, và hoàn thành đúng hạn.
Nếu giám đốc Tào nhớ hắn, vị trí phó Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 2 không chừng có hy vọng. Lý Hồng Giang càng nghĩ càng hưng phấn. y xoa xoa hai tay rồi chạy đến trước xe Audi, chuẩn bị hỏi lái xe Lý Khiết Phu để tìm hiểu tin tức.
Khác với Lý Hồng Giang đang rất hưng phấn thì Phùng Húc Quang bây giờ lại đau đầu. Y không ngừng gọi điện thì kết quả đều là “Không có tiền”. Y cũng biết rất nhiều bạn không phải không có tiền, không muốn cho y mượn là vì thấy siêu thị của y không có tương lai tốt. Thành phố Yến là thành phố mới phát triển, tuy rằng là tỉnh thành nhưng thu nhập của dân không cao, sức tiêu thụ có hạn. Y xây dựng siêu thị lớn như vậy, theo nhiều người thấy chỉ có đường chết. Ai cũng không muốn mình cấp tiền cho hạng mục thất bại cả.
Phùng Húc Quang đang không còn cách nào và cũng nghĩ tới Hạ Tưởng. Chẳng qua theo y thấy Hạ Tưởng giống một thằng đang giở trò, dọa mình, muốn mình có ấn tượng tốt. Nếu muốn đối phương giải quyết lỗ thủng một triệu thì khác gì nằm mơ giữa ban ngày. Cho dù y đúng là đang rất lo lắng nhưng cũng không đến mức mất mặt nhờ sinh viên vừa tốt nghiệp.
Phùng Húc Quang bỏ điện thoại xuống mà rất bực mình chuẩn bị sang công trường, xem có thể thuyết phục Lý Hồng Giang hay không, cho y một tháng để quyên tiền. Thực ra cũng có người bạn nói muốn cho y vay một triệu qua cửa khó nhưng điều kiện là 20% cổ phần, làm y mắng tên kia là đồ lang sói, uổng là bạn tốt nhiều năm, không ngờ nhân lúc người ta cháy nhà mà hôi của.
Phùng Húc Quang mở cửa không ngờ thấy xe Audi dừng ở cửa khiến y ngẩn ra. Lại nhìn biển số xe, y không khỏi thầm nói vị lãnh đạo kia sao lại đột nhiên đến kiểm tra hạng mục siêu thị Giai Gia, sao không ai thông báo với mình?
Đang khi khó hiểu thì chợt nghe đến giọng nói nhiệt tình, thân thiết của Lý Hồng Giang truyền tới:
– Tổng giám đốc Phùng, tôi nói Tổng giám đốc Phùng. Anh biết giám đốc Tào từ bao giờ vậy? Anh đúng là không tốt rồi, nếu biết Giám đốc Tào thì sao không nói tôi một tiếng, sợ tôi không đảm bảo chất lượng công trình nên giấu nhẹm sao?
Phùng Húc Quang gãi đầu, hôm nay sao vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.