Quan Thanh

Quyển 4 - Chương 180: Bí thư Tỉnh ủy cũng muốn đến (1)

Cách Ngư

22/04/2013



Lương Mậu Tài rùng mình trong lòng, vội vàng đứng dậy vỗ ngực cúi đầu hứa hẹn:

- Bí thư An, ngài cứ việc yên tâm, nếu tôi công tác xảy ra bất cứ vấn đề gì, ngài cứ hỏi tôi! Tôi cam đoan, kiên quyết sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Bí thư An!

An Tại Đào thấy bộ dáng thề son sắt của gã, bật cười:

- Được, tôi liền xem hành động thực tế của anh… Ừ, gần đây thị trấn rất nhiều việc đối ngoại, vừa là nhà đầu tư, vừa là kiều thương, năng lực điều tiết và năng lực phục vụ của anh rất tốt, tôi hy vọng anh có thể thay tôi làm tốt công tác phục vụ này ---- Lão Lương à, tuy rằng thị trấn của chúng ta nghèo, có thể người của chúng ta nghèo nhưng chí không thể ngắn, tất cả công tác tiếp đãi nhất định phải tiết kiệm, chừng mực này chính anh phải nắm chắc!

- Bí thư An. Tôi hiểu được, tôi hiểu được, tôi nhất định sẽ không để lãnh đạo thất vọng!

Lương Mậu Tài hơi hưng phấn mà nhìn An Tại Đào, chợt cúi đầu nói:

- Hậu ái của Bí thư An, Lão Lương tôi ghi nhớ ở trong lòng…

An Tại Đào cười ôn hòa, trong lòng lại thản nhiên bĩu môi:

- Hy vọng anh đừng khiến tôi thất vọng.





Rời khỏi nhà Lương Mậu Tài, trên đường trở về An Tại Đào nhận được điện thoại của Hoàng Á Long trợ lý Tiếu Kim Phong. Nghe nói ngày mốt Tiếu Kim phong muốn tới Quy Ninh và thị trấn Tư Hà nhìn xem, An Tại Đào vội vàng đáp ứng, thần tài muốn tới, làm sao có thể chậm trễ?

Ngẫm nghĩ một chút, An Tại Đào quyết định phải làm một nghi thức, dù sao Tiếu Kim Phong là một kiều thương có lực ảnh hưởng rất lớn ở hải ngoại, còn là trưởng bối đồng tộc của Bí thư Tỉnh ủy, người ta bỏ ra món tiền khổng lồ quyên góp sửa đường cho vùng núi nghèo khó, cho dù về tình hay về lý, đều cần làm một nghi thức hoan nghênh quan trọng, mời lãnh đạo các cấp tham dự, đây cũng là một loại tôn trọng đối với Tiếu Lão người ta.

Nhưng nghi thức nên đặt ở huyện hay đặt ở trấn thì tốt, trong lúc nhất thời hắn hơi do dự không dứt. Nếu đặt ở huyện, chuyện kiều thương yêu nước quyên góp tiền xây dựng đường cho dân chúng vùng núi sẽ trở thành chiến tích của huyện, có mặt lãnh đạo huyện và thành phố, một Bí thư Đảng ủy thị trấn như hắn sẽ trở thành nền, hiện giờ hắn hơi không cam lòng; nhưng nếu đặt ở thị trấn, thứ nhất huyện sẽ có chút ý kiến, thứ hai các điều kiện trên trấn rất đơn sơ, ngay cả chỗ tiếp khách ăn cơm cũng không có.

Lo trước lo sau suy xét hơn nửa ngày, hắn cắn chặt răng, cuối cùng quyết định vẫn đặt ở trấn, về phần vấn đề tiếp đãi sau hoạt động, nghĩ biện pháp giải quyết, thật sự không được liền lâm thời thuê vài đầu bếp ở huyện tới đây, làm vài bàn trong đại viện chính phủ trấn. Cũng may có mấy ngày chuẩn bị, thời gian cũng kịp. Dù sao thị trấn Tư Hà chính là loại điều kiện này, chắc chắn Tiếu Lão cũng sẽ không so đo ---- về phần quan liêu cấp bậc này, để cho bọn họ tới thị trấn Tư Hà "ăn chút cơm khổ" cũng được, cũng khiến bọn họ nhìn xem quần chúng thị trấn nghèo khó sống thế nào!



Lại gọi điện nói chuyện với Hoàng Á Long, quyết định nghi thức hoan nghênh cụ thể chi tiết, đã là hơn 4h chiều. An Tại Đào vốn muốn ở lại thị trấn, sau đó nghĩ lại, quyết định vẫn nên trở lại thành phố, tự mình tìm Tôn Cốc báo cáo chuyện này một chút.

Trở lại huyện, về đến nhà lôi kéo Lưu Ngạn và Trúc Tử ra ngoài ăn cơm chiều, sau đó đưa hai người trở về nhà, lại lái xe đi mua hai bình rượu Mao Đài, xánh tới muốn đi nhà Tôn Cốc.

Thật ra Tôn Cốc ở cùng một tòa nhà với hắn, An Tại Đào là một đơn nguyên, ông ta là trung gian đơn nguyên. Tôn Cốc ở lầu ba, lên trên lầu, An Tại Đào nhẹ nhàng ấn vang chuông cửa Tôn gia.

Cửa chống trộm màu đen bị mở ra rất nhanh, một thiếu niên mặc áo phông quần đùi vận động, vóc người khá cao, dáng người rất khỏe, liếc mắt đánh giá An Tại Đào từ trên xuống dưới, thấy hắn xách hai bình rượu trong tay, dường như quen nhìn thấy người đến nhà mình tặng lễ, cũng lơ đễnh bĩu môi, lạnh lùng quay đầu lại hô:

- Mẹ, tới tặng lễ!

Thiếu niên này để cóc húi cua, vóc dáng cao dáng người lại cường tráng, vừa thấy chính là một kẻ không có đầu óc. Gã nói xong liền đi dép lê trở về phòng khách tiếp tục xem TV, để lại An Tại Đào một người đứng ở cửa, rất không lễ phép.

Một người phụ nữ diễm lệ xuất hiện tại cửa, trên mặt còn trang điểm đậm dường như chưa kịp tẩy đi, đôi môi đỏ tươi gần như quỷ dị, làm nổi bật khuôn mặt trắng trắng khiến người ra chán ngán.

Người phụ nữ này chính là Triệu thị bà xã Tôn Cốc. Triệu thị là Phó quán trưởng nhà văn hóa huyện, bà liếc mắt nhìn An Tại Đào một cái, ánh mắt dừng lại trên hai bình rượu trong tay An Tại Đào, không mặn không nhạt nói:

- Anh tìm ai?

An Tại Đào cười cười:

- Bí thư Tôn ở nhà chứ, tôi tìm Bí thư Tôn.

- Ông Tôn công tác bận nhiều việc, về nhà để nghỉ ngơi, anh có chuyện thì nói với tôi đi ---- anh tiến vào đi!

Trên mặt Triệu thị không có bất luận nụ cười gì, lạnh băng mà tránh ra để An Tại Đào đi vào.

- Nói đi, tìm ông Tôn nhà chúng tôi có chuyện gì? Anh là người của ban ngành nào trong huyện, tại sao tôi chưa từng gặp anh?

Tuy trên mặt An Tại Đào lộ ra nụ cười thản nhiên, nhưng trong lòng hiện giờ hơi chán ghét người phụ nữ này:



- Ha ha, tôi gọi An Tại Đào, ở thị trấn Tư Hà, tìm Bí thư Tôn báo cáo chút chuyện.

Sở dĩ Triệu thị để An Tại Đào tiến vào, là muốn xem có phải An Tại Đào muốn tặng chỉ hai bình rượu hay không, hiện giờ tới nhà Bí thư Huyện ủy tùm Bí thư Huyện làm việc, chỉ mang hai bình rượu đến, đây không phải là vô nghĩa sao? Nhưng Triệu thị nhẫn nại cho An Tại Đào vài phút cơ hội, thấy An Tại Đào chỉ đặt hai bình rượu trong túi dưới chân, cũng không có "động tác" tiếp theo, lại nghe nói hắn là ở thị trấn Tư Hà, không tránh khỏi hơi khinh miệt.

Bà vừa muốn nói gì, lại nghe Tôn Cường con bà quay đầu ra mất kiên nhẫn hô:

- Mẹ, mẹ dông dài cái gì? Ton đang xem bóng đá, đừng nói nữa!... Không phải là hai bình rượu nát sao, để hắn nhanh chóng đi đi là được!

Triệu thị phụng phịu mở cửa phòng, trầm giọng nói:

- Anh quay về đi, có chuyện gì đi văn phòng nói chuyện với ông Tôn…

An Tại Đào không khỏi hơi phẫn nộ, chẳng qua là một Bí thư Huyện ủy nho nhỏ mà thôi, sao bà xã và con trai ông ta ngang ngược như Hoàng hậu và Hoàng Tử. Sắc mặt hắn chợt trầm xuống, đột nhiên la lớn:

- Bí thư Tôn!

Tôn Cốc đang ngồi trong nhà WC, nghe được bên ngoài có người nói chuyện, cũng không để ở trong lòng, người tới nhà tặng lễ rất nhiều, bình thường ông ta sẽ không ra mặt, do Triệu thị ra mặt tiếp đãi. Xong rồi, dựa theo "phong bì" lớn nhỏ của người tặng lễ, ông sẽ quyết định chuyện này xử lý hay không, nên làm tới trình độ nào.

Đồng thời, ông còn có một nguyên tắc thu lễ "ba không thu": Giá trị dưới 1000 đồng không thu, rượu thuốc đường trà không thu, đồ trang sưc không thu. Tiền quá ít ông căn bản không để trong mắt; rượu thuốc linh tinh ông lại không thiếu, phải bỏ qua đồ vô dụng này; mà đồ trang sức xử lý rất phiền toái, hơn nữa dễ dàng lưu lại tai họa ngầm. Nói cách khác, ông chỉ nhận "phong bì".

Đối với "sở thích" này của ông ta, kỳ thật quan trường Quy Ninh này sớm không phải chuyện mới mẻ gì. Truyền thuyết từng có một nhân viên Huyện ủy không hiểu quy củ, tặng Tôn Cốc hai bình Mao Đài ---- tặng cũng tặng rồi, nhân viên này nghĩ rằng mình mất không ít tiền, Tôn Cốc nhất định sẽ đề bạt mình, nhưng đợi hơn một năm cũng không có động tĩnh, gã bắt đầu oán giận trong lòng, trong lúc vô tình trên một tiệc rượu nói lỡ chuyện Tôn Cốc nhận lễ không làm. Ngày hôm sau, Tôn Cốc liền để thư ký của ông ta đem hai rương rượu đến Huyện ủy, đặt ở cửa phòng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, người đút lót này lập tức bị Ủy ban Kỷ luật xét xử… Đương nhiên, đây chỉ là một lời nghe đồn trên phố, cũng không biết là thật hay giả.

An Tại Đào hô tiếng này khá lớn, Tôn Cốc lập tức nghe ra là tiếng của An Tại Đào. Trong lòng ông ta hơi kinh ngạc, vội vã xách quần đi ra khỏi phòng WC, thấy thật sự là An Tại Đào, lập tức lộ ra nụ cười giả dối, cười ha ha:

- Tôi đang đại tiểu tiện, tôi còn cho là ai, lớn giọng như vậy, hóa ra là Bí thư Tiểu An của chúng ta!

An Tại Đào hơi mỉm cười:

- Không có cách nào, nếu tôi không hô tiếng ngày, sẽ không gặp được Bí thư Tôn!

Tôn Cốc liếc An Tại Đào một cái, trong lòng đột nhiên rùng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook