Quan Thanh

Quyển 6 - Chương 431: Hội nghị Chủ tịch thành phố (Phần 2)

Cách Ngư

22/04/2013



Vương Chí Quân và Cổ Lam im lặng nhìn nhau. Họ vừa mới âm thầm quyết định sẽ về phe Ngô Quốc Cẩm, từ trước đến nay đều là hỗ trợ nhau, hiện nay là thời điểm Ngô Quốc Cẩm cần bọn họ, bọn họ cũng không thể không đứng ra nói mấy câu.

Vốn dĩ bọn họ trong lòng là có chút e dè. An Tại Đào dù sao cũng là một cán bộ mà Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn vô cùng coi trọng, hiện giờ đã rõ ràng là hậu bị chức vụ Phó chủ tịch thành phố, giờ lại chống đối An Tại Đào thì tương đướng với việc không nể mặt Bí thư thành ủy.

Nhưng sau bọn họ lại phát hiện, Chủ tịch thành phố Đông Phương Du cũng có thái độ “Chèn ép” rõ ràng đối với An Tại Đào. Trong chuyện này, Đông Phương Du hiển nhiên là muốn làm khó An Tại Đào. Nếu Chủ tịch thành phố cũng “Không ủng hộ”, hai Phó chủ tịch thành phố bọn họ bỏ phiếu chống lại, dường như cũng không gì.

Hơn nữa, một cán bộ trẻ tuổi như thế lại dễ dàng trở thành Phó Chủ tịch thành phố, tiến vào hàng ngũ quyền lực song song với họ, đối với nhóm Phó chủ tịch thành phố “chém giết” hơn mười năm trong quan trường mới đạt được địa vị này mà nói thì ít nhiều cũng có “ý kiến”.

Vương chí quân cười cười:

- Tài liệu tôi đã xem rồi, đối với tình hình của Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn tôi cũng có chút hiểu biết. Tổng thể mà nói, công ty này mấy năm nay tuy cũng có đầu tư bên ngoài, nhưng xét một cách toàn diện thì chưa đủ điều kiện để thành lập công ty tập đoàn. Ý kiến của tôi là hoãn thành lập công ty tập đoàn. Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn trước mắt vượt qua cửa ải khó khăn, tự thân cần phát triển lớn mạnh, sau đó suy xét việc chuyển đổi thành công ty tập đoàn cũng không muộn.

Cổ Lam lập tức tiếp lời nói:

- Lão Vương nói rất có đạo lý. Hiện giờ Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn loạn trong giặc ngoài, tạm thời phải nghĩ cách giải quyết vấn đề. Về phần thành lập công ty tập đoàn, khi nào thời cơ chín muồi thì thực hiện cũng không muộn.

Vương Chí Quân, Cổ Lam, Ngô Quốc Cẩm, ba vị Phó Chủ tịch thành phố đều tỏ vẻ phản đối. Nhất là Ngô Quốc Cẩm lại là Phó chủ tịch thành phố phân công quản lý. Tình hình như vậy khiến không khí hội nghị liền trở nên có chút nặng nề.

Phó Chủ tịch thành phố Chu Nãi Khánh và Phó Chủ tịch thành phố Triệu Kiến Quốc có chút kỳ quái nhìn đám người Vương Chí Quân, thầm nghĩ: “Ba người này về một phe chống đối lại An Tại Đào, chẳng lẽ bọn họ không biết chuyện này là Bí thư Thành ủy Trương đồng ý thúc đẩy sao?”

Ngô Quốc Cẩm ba người không phải không biết, mà là làm bộ như không biết, cố ý gây khó dễ cho An Tại Đào. Dựa theo tâm tư của Ngô Quốc Cẩm, ngay cả là cuối cùng chuyện này Trương Bằng Viễn có can dự vào thì cũng sẽ làm đến cùng.

Dựa theo lẽ thường, Chu Nãi Khánh đã sắp phải lùi về tuyến hai. Trong trường hợp như thế này, đáng lẽ phải đứng ở trung lập, không nên đắc tội với người thì sẽ không đắc tội với người, nhưng ông ta lại cố tình đứng về phía An Tại Đào.

Chu Nãi Khánh nhìn Ngô Quốc Cẩm một cái, lớn tiếng nói:

- Tôi không cho là như vậy. Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn hiện giờ công ty trực thuộc có, năng lực và vốn đều có đầy đủ điều kiện để thành lập công ty tập đoàn. Hơn nữa, quản lý tập đoàn hóa là bảo đảm gia tăng giá trị tài sản quốc hữu, đề cao hiệu suất quản lý xí nghiệp, phát triển hiện đại hóa. Là đại diện cho Chính phủ, chúng ta hẳn là nên hết sức ủng hộ.

Chu Nãi Khánh nói xong, hướng An Tại Đào mỉm cười đầy thiện ý. Hai người trao nhau một ánh mắt hiểu ý.

Thái độ của Chu Nãi Khánh vượt ra ngoài dự liệu của mọi người. Sắp về hưu rồi, dường như không nên vì một Trợ lý chủ tịch thành phố mà đắc tội ba Phó chủ tịch thành phố chứ? Thậm chí còn có khả năng đắc tội Đông Phương Du.

Không ai hiểu được tâm tư của Chu Nãi Khánh. Chu Nãi Khánh là ô dù của Hạ Canh. Hạ Canh ở xí nghiệp điên cuồng vơ vét của cải, cũng không ít lần tiến cống cho ông ta. Nói cách khác, nếu điều tra tận gốc vấn đề thay đổi chế độ xã hội ở công ty Than - Khí gas Phòng Sơn, tuyệt đối có thể bắt được Chu Nãi Khánh.

Chuyện này một khi bị lộ ra, chắc chắn sẽ nguy to.

Trương Bằng Viễn vì muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, vì không muốn làm sự việc của công ty Phòng Sơn lớn lên, không muốn gây ra một vụ đại án kinh tế lớn nên đã tỏ thái độ không muốn đào sâu truy cứu chuyện này.

Hạ Canh khẳng định là phải hoàn toàn miễn chức, rời khỏi đội ngũ lãnh đạo. Những gì y tham ô đoạt được khẳng định là sẽ được “Âm thầm sửa chữa” chứ không công khai đưa ra pháp luật.



Lý Kiệt hiện giờ ở công ty Thiên Nguyên, dưới sự ủng hộ âm thầm của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, phòng Kiểm toán và cục Tài chính, đã tiến hành “mua lại” cổ phần, cái gì cần thu lại thì thu lại, hết thảy đều chiêng trống rùm beng triển khai.

Về mặt ý nghĩa mà nói, việc này đối với bước tiếp theo của An Tại Đào, đối với bước tiếp theo ổn định phát triển của công ty Phòng Sơn cũng đã là có ưu đãi. Nếu sự tình lộ ra, công ty Than – Khí gas Phòng Sơn trở thành đại án tham ô tài sản quốc hữu lớn được toàn bộ Tỉnh, thậm chí là cả nước chú ý, trở thành doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ xã hội phản diện điển hình thì không những công ty này coi như sụp đổ mà sẽ khiến cho quan trường rung chuyển.

Cho nên, Chu Nãi Khánh cũng chỉ là âm thầm “Báo đáp” cho Trương Bằng Viễn và An Tại Đào.

Phó Chủ tịch thành phố Triệu Kiến Quốc vẫn duy trì trầm mặc.

Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Phong nhíu nhíu mày, âm thầm liếc Đông Phương Du, do dự chưa biết nên tỏ thái độ thế nào, lặng yên viết gì đó trên sổ tay. Trong phòng hội nghị không khí lập tức trở nên càng thêm nặng nề.

Ngô Quốc Cẩm đắc ý cười, khoát tay:

- Chủ tịch thành phố Đông Phương, các vị lãnh đạo, nếu tất cả mọi người không có cùng ý kiến, tôi thấy sự việc này nên hoãn lại đã. Chúng ta phân công nhau tiếp tục điều tra nghiên cứu. Đồng chí tiểu An, các cậu cũng tiếp tục tiến hành chuẩn bị. Hội nghị Chủ tịch thành phố lần sau sẽ thảo luận lại vấn đề này, được không?

- Chờ đã, các vị lãnh đạo, tôi có mấy câu muốn nói.

An Tại Đào sắc mặt nghiêm túc ngồi ở chỗ kia, khoát tay nói:

- Xin cho tôi vài phút.

An Tại Đào đem tài liệu trước mặt gạt sang một bên:

- Chúng tôi vì sao đề xuất thành lập công ty tập đoàn? Trên tài liệu viết những gì đều là theo lối mòn sáo rỗng. Hôm nay, ngay trước mặt các vị lãnh đạo, tôi không đọc tài liệu, chỉ nói vài câu thật lòng.

Khi tôi nói xong, nếu các vị lãnh đạo vẫn không đồng ý cho chúng tôi thành lập công ty tập đoàn, tôi, An Tại Đào tuyệt không hai lời, sẽ đi ngay.

Trước mắt, các khoản đầu tư bên ngoài của Công ty Than - Khí ga Phòng Sơn đã đạt con số trên bốn trăm triệu, nhưng tiền lãi thu hồi hàng năm vẫn không đủ. Nói cách khác, nếu tiếp tục đầu tư, công ty sẽ không thu được cái gì.

Vì sao xuất hiện loại tình huống này? Ủy ban Kỷ luật thành phố đang tiến hành xâm nhập điều tra, tôi nghĩ không lâu nữa sẽ có kết quả rõ ràng trình lên các lãnh đạo. Ở đây, tôi chỉ có thể nói, thật sự nếu không thành lập công ty tập đoàn, nguồn lực của các công ty trực thuộc sẽ không được sử dụng, sự quản lý chỉ là hình thức, tài sản quốc hữu sẽ bị thâm hụt ngày càng nghiêm trọng.

Trước đây không lâu, tôi có tới công ty gas Thiên Nguyên, nhưng bọn họ không cho tôi vào, lý do là “Chỉ biết lãnh đạo công ty Thiên Nguyên, không biết lãnh đạo công ty Phòng Sơn”. Ngay công ty mẹ mà cũng không biết, đây là loại việc gì? Cho nên, Đảng ủy công ty sau khi thận trọng suy xét, đã bắt đầu điều chỉnh thành viên của công ty trực thuộc, tăng mạnh việc quản lý đối với công ty trực thuộc.

Trước mắt, các công nhân viên bị thất nghiệp của công ty Than – Khí gas Phòng Sơn có rất nhiều người cần sắp xếp công việc. Đây là khái niệm gì? Điều này đồng nghĩa với việc công ty mới thành lập sẽ có một lượng lao động rất nhiều. Nhưng hiện tại, công ty Phòng Sơn mất đi nguồn thu chủ yếu, tài chính bị thâm hụt nghiêm trọng, thử tính toán xem, liệu còn có thể kiên trì được bao lâu rồi sẽ phá sản? Là mùa hè năm nay hay là cuối năm?

Đương nhiên, dù sao cũng chỉ là một doanh nghiệp nhà nước nho nhỏ, phá sản thì phá sản. Đầu năm nay, các xí nghiệp phá sản đâu chỉ có một, hai nơi. Nhưng, tôi không thể không nhắc nhở các vị lãnh đạo, nếu công ty này bị phá sản thì những công nhân viên chức đang làm việc sẽ bị thất nghiệp, rồi số nhân viên bị cho nghỉ việc trước đây nữa sẽ không từ bỏ ý đồ. Có lẽ, vụ án tham ô tài sản quốc hữu sẽ bị lộ ra, Quốc vụ viện sẽ đốc thúc kiểm tra.

Nếu không thành lập công ty tập đoàn, cục diện rối rắm này tôi không có cách nào giải quyết. Ngay cả khi đã thành lập rồi, cũng chỉ là mang đến một con đường sống cho công ty này. Có thể thoát khỏi khốn cảnh hay không còn phải nói sau.

An Tại Đào thanh âm dần dần trở nên kích động:

- “Không bột đố gột nên hồ. Tôi hướng Ủy ban nhân dân thành phố xin chấm dứt chức vụ hiện tại ở công ty Than - Khí gas Phòng Sơn. Ai muốn làm thì làm, tôi mặc kệ.



An Tại Đào tay cầm bút ném xoẹt lên bàn, thân hình dựng thẳng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm và Giải Vân, không nói gì nữa.

An Tại Đào không ngờ bỏ gánh.

An Tại Đào không ngờ lại có mặt như vậy. Lãnh Mai yên lặng nhìn hắn, trong lòng lại có tâm sự.

Đám người Ngô Quốc Cẩm không nói gì. Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Phong khụ khụ hai tiếng, cười cười giảng hòa:

- Thành tích của đồng chí An Tại Đào ở công ty Than - Khí gas Phòng Sơn, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều rất coi trọng. Hôm qua khi tôi đến nói chuyện với Bí thư Trương, Bí thư Trương nói, đồng chí An Tại Đào rất có năng lực, khó khăn cũng không làm gì được cậu ấy. Ha ha, đồng chí An Tại Đào, cũng không thể phụ lòng lãnh đạo kỳ vọng chứ?

Tôi thấy như thế này đi, việc thành lập công ty tập đoàn Than – Khí gas Phòng Sơn, chúng ta sẽ bàn bạc lại, nếu như thấy khả thi thì sẽ tận lực ủng hộ công tác của đồng chí An Tại Đào. Trước mắt, đồng chí An Tại Đào nhận sự ủy thác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đến công ty Than – Khí gas Phòng Sơn làm đội viên cứu hỏa, nói thật, công tác rất khó khăn.

Đông Phương Du nhìn An Tại Đào đang tỏ vẻ tức giận, khóe miệng hiện lên nét cười kỳ lạ. Cô thầm nghĩ: “Anh chàng này không ngờ cũng học được cách đóng kịch, trò diễn này cũng là khá chuyên nghiệp”.

Việc thành lập công ty tập đoàn khẳng định là không ai ngăn cản được, bởi vì Trương Bằng Viễn đã tỏ thái độ gật đầu, ngay cả Đông Phương Du cũng ngăn không được, nhiều lắm chỉ là gây ra chút trở ngại mà thôi.

Trong chuyện này, người khác có lẽ không rõ ràng lắm, nhưng hai người Đông Phương Du và An Tại Đào thì lại rõ như ban ngày. Cho nên, Đông Phương Du cho rằng, cuộc họp Chủ tịch thành phố hôm nay chỉ là hình thức.

Mặc dù có ba người Ngô Quốc Cẩm phản đối, nhưng dù sao Đông Phương Du vẫn còn chưa tỏ thái độ. Trong hội nghị hôm nay, bất kể thế nào thì Đông Phương Du cũng phải tỏ thái độ, điều này không thể nghi ngờ. Nếu như Đông Phương Du không nói năng gì, để cho Hội nghị chủ tịch thành phố phủ quyết đề xuất của An Tại Đào, phía Trương Bằng Viễn sẽ thế nào?

An Tại Đào biết rõ nếu mình kiên quyết tỏ thái độ thì việc này sẽ được thông qua. Diễn một màn như vậy chỉ đơn giản là cho mấy người Ngô Quốc Cẩm xem, uy hiếp bọn họ?

Đông Phương Du chiếu ánh mắt phức tạp về phía đám người Ngô Quốc Cẩm, trong lòng nghĩ: “Hay là trong sự việc của công ty Than – Khí gas Phòng Sơn, Ngô mập cũng không sạch sẽ?”

- Đồng chí Tại Đào đừng nên có tâm lý ngại khó. Bí thư Thành ủy Trương và tôi, lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều rất kỳ vọng ở cậu. Chúng ta hi vọng dưới sự dẫn dắt của cậu, công ty Than – Khí gas Phòng Sơn sẽ thoát khỏi khó khăn, mau chóng tỏa sáng, giải quyết được vấn đề việc làm của hàng trăm công nhân.

Các đồng chí có sự tranh luận, điều này chứng minh vấn đề của công ty Than – khí gas Phòng Sơn rất nghiêm trọng. Cá nhân tôi cho rằng, đối với công ty Phòng Sơn hiện tại mà nói, việc cải tổ thành lập công ty tập đoàn là khá phù hợp thực tế, có lợi cho công ty, có lợi cho công tác của đồng chí An Tại Đào.

Đông Phương Du mỉm cười, giơ tay lên:

- Tôi và Bí thư Trương cũng đã kết nối qua. Bí thư Trương chỉ thị rằng các phòng ban có liên quan của Ủy ban nhân dân thành phố phải tận lực ủng hộ công tác của đồng chí An Tại Đào. Cho nên, tiếp theo đây, các bộ phận có liên quan của Ủy ban nhân dân thành phố phải toàn lực phối hợp với đồng chí An Tại Đào, nhanh chóng xúc tiến việc thành lập công ty tập đoàn.

Đông Phương Du vừa nói xong, đám người Ngô Quốc Cẩm sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Bọn họ không thể ngờ, người luôn cùng An Tại Đào đối đầu hôm nay lại mạnh mẽ ủng hộ hắn.

Điều này chứng minh rằng: Thái độ của Trương Bằng Viễn là vô cùng kiên quyết! Vương Chí Quân và Cổ Lam không khỏi cảm thấy hối hận, chính mình không nên bị Ngô Quốc Cẩm xúi giục mà lên thuyền cùng với y.

Đắc tội An Tại Đào, bọn họ không cần quan tâm. Nhưng nếu bởi vậy mà đắc tội Bí thư thành ủy, những ngày về sau của bọn họ sẽ không dễ chịu gì.

Ngay cả An Tại Đào và Lãnh Mai cũng có chút không ngờ. Dưới uy quyền của Trương Bằng Viễn, Đông Phương Du không công kahi tỏ thái độ phản đối là tất nhiên, nhưng nếu hoàn toàn ủng hộ như hôm nay thì quả thực có chút kỳ lạ.

Phụ nữ nhanh đổi tính như vậy sao? An Tại Đào tò mò nhìn về phía Đông Phương Du, mà lúc này đây, ánh mắt thông minh sắc sảo của Đông Phương Du cũng phóng lại. Ánh mắt hai người chạm nhau, một nghi hoặc, một thản nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook