Quan Thanh

Quyển 7 - Chương 447: Lửa giận của Trương Hân (tiếp)

Cách Ngư

22/04/2013



Bắt tay hàn huyên đã xong, Hàn Cổ nhẹ nhàng kéo Quý Đức Lỗ

- Sếp Quý, tôi tìm ông có chút việc, chúng ta tới phòng sách ông nói

Quý Đức Lỗ thầm nghĩ: ông tìm tôi con khỉ khô, nhưng con gái con rể Hạ Thiên Nông rõ ràng là tới cửa tìm Tiểu Khiết - bọn họ muốn gì?

Tới tận khi vợ chồng An Tại Đào rời khỏi Quý gia, Quý Đức Lỗ mới tỉnh táo lại, hóa ra con đường làm quan của mình cuối cùng vẫn là hư không, hai vợ chồng An Tại Đào tới là vì Quý Mộng Khiết, không liên quan tới mình

Trong một tiếng đồng hồ, Hàn Cổ, An Tại Đào và Quý Đức Lỗ, ở phòng sách Quý Đức Lỗ tùy ý trò chuyện tán gẫu, mà trong phòng khách, Hạ Hiểu Tuyết và Quý Mộng Khiết trò chuyện với nhau thật vui. Ngay từ đầu, hai cô còn có chút thăm dò lẫn nhau, tới sau đó, ở rất nhiều đề tài đều tìm được điểm chúng, rất nhanh đã rút ngắn khoảng cách.

Nghe nói Hạ Hiểu Tuyết hy vọng mình có thể đến Yến Kinh giúp cô vận hành tập đoàn An Hạ, Quý Mộng Khiết trong lòng âm thầm vui mừng như điên. Cô là một người phụ nữ có khiếu kinh doanh. Đối với quản lý xí nghiệp và cạnh tranh thương trường có tài năng thiên phú, tập đoàn gas Lam Yên tuy rằng cũng không tồi, nhưng so với tập đoàn An Hạ với tư bản siêu khổng lồ, đúng là rất bé nhỏ không đáng kể. Có thể lấy được một sân khấu rộng rãi và to lớn như vậy, cô trong lòng kỳ thật đã sớm vui mừng

Nhưng với Quý Mộng Khiết mà nói, sự dè dặt đã thúc đẩy cô, sẽ không vào lúc này đáp ứng, chỉ nói phải thận trọng suy xét một chút. Hạ Hiểu Tuyết cũng hiểu được suy nghĩ của cô, khẽ mỉm cười, hai người bắt tay chia tay.

Chỉ có điều trước khi rời đi, An Tại Đào đột nhiên nhìn Quý Mộng Khiết nghiền ngẫm cười

- Tổng giám đốc Quý. Miếu khí than Phòng Sơn chúng tôi đương nhiên là không thể thỉnh được Bồ Tát sống như cô, nhưng chỗ Hiểu Tuyết có một ngôi miếu lớn, hy vọng Tổng giám đốc Quý thật sự suy xét một chút, chúng tôi là rất có thành ý. Gia Cát Lượng ba lần đến mời, nếu Tổng giám đốc Quý không đồng ý, chúng tôi cũng học theo Gia Cát Lượng

An Tại Đào tung ra câu vui đùa, đồng thời cũng là vì giảm bớt vướng mắc vô hình nào đó giữa hai người. An Tại Đào là hy vọng Quý Mộng Khiết từ chức đến Yến Kinh giúp đỡ Hạ Hiểu Tuyết, không chỉ là suy xét giúp bà xã “giảm áp lực”, đồng thời hắn còn có điều mượn dùng đối với Quý Mộng Khiết

Toàn diện thay đổi chế độ khí than Phòng Sơn và vận tác tập đoàn hóa vô cùng cấp bách, rồi thêm dự án mới, việc sắp xếp công nhân viên chức làm việc cũng rất rườm rà. Ở phương diện này, Lý Kiệt tuy rằng có khả năng nhưng dù sao cũng không chuyên nghiệp, thời gian tiếp xúc ngành sản xuất khí đốt gas quá ngắn, nhưng Quý Mộng Khiết là người chuyên nghiệp, là chuyên gia trong phương diện này.

An Tại Đào hy vọng Quý Mộng Khiết trước khi đến Yến Kinh, giúp hắn làm việc trong một thời gian trước, làm nhân vật cố vấn cho Công ty Than - Khí ga Phòng Sơn. Đương nhiên, tiền lương là do Hạ Hiểu Tuyết gánh vác. Thời gian cũng sẽ không quá dài, cũng chỉ trong mấy tháng mà thôi.

Quý Mộng Khiết sắc mặt đỏ lên, trừng mắt nhìn An Tại Đào một cái, nhưng không để ý đến hắn, ngược lại chủ động hướng Hạ Hiểu Tuyết cười nói,

- Chủ tịch Hạ, khi nào thì rời khỏi Lam Yên? Khi đi, tôi sẽ đến tiễn

Hạ Hiểu Tuyết cười cười, kéo tay Quý Mộng Khiết cười nói,

- Tổng giám đốc Quý, chúng ta vừa gặp liền hợp ý, ngày mai nếu có thời gian, chúng ta cùng ra ngoài uống cà phê tâm sự, chúng tôi chuẩn bị ngày mốt đi!

Tiễn bước ba người Hạ Hiểu Tuyết và An Tại Đào cùng với Hàn Cổ, Quý Đức Lỗ đứng ở trước mặt Quý Mộng Khiết, cúi đầu nói

- Tiểu Khiết, con gái bí thư Hạ tới tìm con làm gì?

- Ồ, cô ấy muốn con từ chức đi Yến Kinh, giúp cô ấy quản lý tập đoàn An Hạ, nói là cho con điều kiện, là chức vụ Tổng giám đốc điều hành tập đoàn An Hạ, lương một năm 400 ngàn, một căn hộ ba phòng và một chiếc xe Yến Kinh, đương nhiên còn có một chút phúc lợi vv



Quý Mộng Khiết cười cười.

Quý Đức Lỗ cả kinh, 400 ngàn một năm, vào năm 2003 là một khoản thu nhập rất rất cao, Quý Mộng Khiết vất vả làm việc ở Lam Yên một năm cũng không tới 100 ngàn, thu nhập thoáng chốc tăng lên mấy lần. Hơn nữa nhà ở và xe cùng với triển vọng phát triển rộng lớn, đây đối với Quý Mộng Khiết mà nói quả thực chính là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống

Quý Đức Lỗ dừng một chút,

- Tiểu Khiết, điều kiện này rất tốt đấy, tập đoàn An Hạ và tập đoàn dầu mỏ Long Đằng, ba cũng nghe nói qua. Là công ti lớn trong nước, con có thể tới đó là rất thích hợp. Cho dù là làm vài năm về hưu, cũng đáng

- Hơn nữa. Bí thư Hạ để Hàn Cổ đưa cô ta đến… Tiểu Khiết, ba cũng không thể không nể mặt mũi bí thư Hạ

Ngẫm nghĩ một chút, Quý Đức Lỗ lại thở dài một tiếng

- Ban tổ chức cán bộ Thành ủy mới tìm ba nói chuyện. Để ba đi Mặt trận Tổ quốc làm Phó chủ tịch. Tiểu Khiết, con mau đáp ứng đi, cùng con gái bí thư Hạ tạo quan hệ cho tốt, nói không chừng tiền đồ tương lai của ba trông cậy vào con

-Con vẫn chưa đáp ứng đâu, con chỉ đáp ứng với cô ấy là sẽ suy xét

Quý Mộng Khiết đột nhiên kinh ngạc nói

- Ba, sao tự dưng để ba tới Mặt trận Tổ quốc thế? Có phải để lại vị trí cho người phía dưới không!

Lời Quý Mộng Khiết có thể nói là nói trúng tim đen. Kỳ thật trong lòng Quý Đức Lỗ cũng biết rõ, chỉ là ông ta không chịu thừa nhận mà thôi.

Nghe con gái nói như vậy, sắc mặt Quý Đức Lỗ bỗng tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi chà chà chân, oán hận nói

- Con bà nó đúng là chuyện này!

Thấy người cha luôn tao nhã, nay ở trước mặt mình nói lời thô tục, Quý Mộng Khiết trong lòng thở dài, biết chuyện này đối với Quý Đức Lỗ đả kích rất lớn. Liền âm thầm trong lòng quyết định chủ ý. Ngày mai cho dù là mặt dày mày dạn, cũng tìm tới Hạ Hiểu Tuyết, xem có thể dàn xếp một chút hay không, tìm đường ra cho Quý Đức Lỗ

Mà vào lúc này, Phòng Sơn đã xảy ra một chuyện lớn

Vào đêm ngày mùng sáu, tại cổng đợi của nhà ga, đội viên dân phòng phát hiện được một tên trộm đang lén lút.

Tên trộm bị bắt thú nhận rằng đêm nay y đột nhập được vào ba căn nhà trong tiểu khu, trong đó hai nhà là tay không ra về. Người tại đồn công an khiếp sợ khi phát hiện rằng số tiền tên trộm này trộm được không ngờ là một số tiền rất lớn.

Khi thẩm vấn tại đồn công an, mọi người lại phát hiện được nhà mà tên trộm này đột nhập vào chính là nhà của Chủ nhiệm Ủy ban xây dưng thành phố Phòng Sơn Tôn Chính Quân. Tiền mặt là trộm được trong phòng sách. Bởi vì đây là một số tiền lớn nên suốt đêm chuẩn bị ngồi xe lửa rời khỏi Phòng Sơn. Do đó biểu hiện có chút kích động, khiến cho đội viên dân phòng chú ý.

Đồn công an không dám chậm trễ, lập tức báo cáo cho Cục công an thành phố Phòng Sơn. Lãnh đạo thành phố lại làm báo cáo cho lãnh đạo có liên quan nhưng chuyện này rốt cuộc lại bị đè ép xuống dưới.

Nhưng chuyện như vậy làm sao có thể đè ép được? Ngày hôm sau, tin tức nhà Chủ nhiệm Ủy ban Xây dưng bị trộm đột nhập lấy đi không ít tiền đã bắt đầu lan truyền khắp Phòng Sơn.

Nếu chỉ là tin tức nhỏ thì khi lan truyền nó cũng như khói mây mà trôi đi mất. Nhưng tin tức này là do phóng viên báo chiều Phòng Sơn lan truyền ra ngoài khiến cho dư luận cảm thấy nghi ngờ.



- Không ngờ lại là vụ cướp có kế hoạch, người bị hại lại có thân phận đặc biệt và liên quan đến tiền mặt. Đến nay vẫn là đề tài bàn tán của nhân dân thành phố Phòng Sơn. Vào rạng sáng ngày mùng sáu, bọn trộm cắp đột nhập vào nhà của Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thành phố Phòng Sơn Tôn Chính Quân. Điều kỳ lạ chính là, khi kẻ bị tình nghi phạm tội bị bắt quy án, thu được số tiền bị trộm cắp nhưng cảnh sát lại tỏ vẻ không rõ ràng lắm có bao nhiêu tiền bị trộm.

- 3h chiều ngày mùng 7, tại phòng Công tác chính trị cục Công an thành phố Phòng Sơn, một cảnh sát nhân dân phát biểu rằng, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dưng Tôn Chính Quân xác thực nhà bị bị trộm nhưng lại không biết là bị trộm bao nhiêu tiền. Cho nên người cảnh sát nhân dân đó đã đến văn phòng khác xin ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo có liên quan. Vài phút sau, người cảnh sát nhân dân đó tay cầm thẻ công tác của phóng viên quay trở lại văn phòng và nói rằng: “Cụ thể vụ án thì chúng tôi không thể nói. Các người cứ đến Ban tuyên giáo trước đi”.

“Chúng tôi không nghe nói qua sự việc này. Các người từ chỗ nào lại có được tin tức này?” Khi phóng viên đến Ban tuyên giáo Thành ủy, nhân viên xử lý công tác ngoại giao Mao Lỵ với vẻ mặt kinh ngạc, sau khi xin chỉ thị xong thì lại nói: “Sự việc liên quan đến cán bộ lãnh đạo, chúng tôi không thể phối hợp”.

- 4h30 chiều, phóng viên lại đến Ủy ban Kỷ luật thành phố Phòng Sơn. Tiếp đãi phóng viên, một nhân viên công tác tên họ Trương đã nói cho phóng viên biết, trước mắt thì Ủy ban Kỷ luật thành phố còn chưa nhận được bất luận đơn tố cáo nào của Tôn Chính Quân. Cho nên lãnh đạo cũng không yêu cầu điều tra.

An Tại Đào trên đường trở lại Phòng Sơn đã đọc được bản tin đăng trên báo chiều Đông Sơn. Tờ báo phát hành vào buổi sáng, khi xuất phát hắn thuận tay mang theo từ Hạ gia, mục đích giết thời gian trên đường đi.

Hạ Hiểu Tuyết bởi vì công việc quá bận. Vì chuyến thăm gia đình này mà cô rời khỏi Yên Kinh hơn nửa tháng nay. Công ty bên kia cứ một ngày là gọi điện thoại thúc giục cô quay về. Không biết làm sao hơn, Hạ Hiểu Tuyết chỉ có thể mang theo trợ lý và hai người vệ sĩ từ Lam Yên trực tiếp đáp máy bay đi Tân Thành, từ đó lại chuyển máy bay đi Yên Kinh.

Về phần Quý Mộng Khiết, cô đã đồng ý chuẩn bị tất cả thủ tục từ chức. Mười lăm tháng giêng sẽ đến Yên Kinh ký hợp đồng với tập đoàn An Hạ, chính thức nhậm chức Tổng giám đốc điều hành kiêm Chủ tịch công ty trong nước của tập đoàn An Hạ với mức lương không dưới một triệu tệ một năm.

Đương nhiên, trước khi chính thức đến làm việc tại tập đoàn An Hạ, Quý Mộng Khiết cần đến Phòng Sơn trước, làm công tác cố vấn cho An Tại Đào một thời gian. Đây là kết quả thương lượng của Hạ Hiểu Tuyết và Quý Mộng Khiết.

Để có được điều này, Hạ Hiểu Tuyết đã năn nỉ cha mình làm công tác cho cha của Quý Mộng Khiết là Quý Đức Lỗ. Nếu Hạ Thiên Nông đồng ý thì việc Quý Đức Lỗ đến Mặt trận tổ quốc sẽ không có vấn đề gì. Còn về phần sau này có thăng quan tiến chức hay không thì còn phải xem giữa Quý Mộng Khiết và Hạ Hiểu Tuyết nữa.

An Tại Đào một mình rời khỏi Lam Yên về lại thành phố Phòng Sơn. Hai nhân viên lái xe lái hai chiếc xe Mercedes Benz màu đen rời đi. Một chiếc sẽ để cho An Tại Đào dùng ở Phòng Sơn. Một chiếc sẽ dùng ở Yên Kinh.

“Số tiền bị mất cắp của Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thành phố chính là một phong thư báo cáo”.

Tiêu đề bài báo bắt mắt được đăng trên báo chiều Đông Sơn, ký tên là Đông Sơn đao khách. Trong bài báo, phóng viên dùng những lời nói sắc bén để lên án.

- Trong nhà cán bộ này tại sao lại có nhiều tiền mặt đến như vậy?

Đây chính là tiền hợp pháp sau nhiều năm tích góp hay là của những thành viên khác trong gia đình kiếm được? Số tiền lớn như vậy sao không gửi ngân hàng mà lại để ở nhà? Hy vọng Ủy ban Kỷ luật thành phố có thể cho quần chúng một câu trả lời hợp lý.

An Tại Đào đọc xong bài báo, không khỏi cười thầm. Hắn nghĩ đây không phải là quá rõ ràng sao? Số tiền đó, một cán bộ cấp Huyện cục lại có nhiều như vậy? Ngoại trừ tham ô nhận hối lộ thì còn con đường nào nữa.

Hắn trong lòng hiểu được, Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra hay không thì Tôn Chính Quân xem như xong rồi. Tối thiểu là con đường làm quan kết thúc.

Trong nhận thức của An Tại Đào thì Tôn Chính Quân là một người trẻ trung, thông minh, tháo vát. Nghe nói là bản lĩnh về lịch sử nhân văn rất cao, tài văn chương rất tốt. Còn có thể viết được thư pháp, trên quan trường Phòng Sơn có thể được xưng là một quan nho nhã.

Khi về đến Phòng Sơn thì cũng đã giữa trưa. An Tại Đào cho lái xe của Hạ Hiểu Tuyết ra về, còn mình thì tự lái đến tiểu khu. Hắn đã mua một căn nhà tại tiểu khu này. Hiện giờ hắn ở thành phố công tác, mỗi ngày đều chạy về Quy Ninh thì thật sự không tiện.

Vừa mới mở cửa ra thì An Tại Đào liền ngửi thấy một mùi thơm của thức ăn. Đi vào trong phòng khách, thì Lãnh Mai vừa đeo tạp dề, trong tay còn bưng hai đĩa thức ăn, kinh ngạc nhìn hắn, đôi mắt mơ hồ có chút đỏ lên.

- Anh quay về rồi à. Em đã nấu cơm xong, lại đây ăn cơm đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook