Quan Thanh

Quyển 4 - Chương 278: Ông xuống đài, tôi lên đài.

Cách Ngư

22/04/2013



An Tại Đào chậm rãi giậm chân ga, trong lòng bắt dần buông lỏng. Đại cục trước mắt đã định, Tôn Cốc nhất định không cách nào vượt qua được tấm lưới lớn hắn bện tỉ mỉ hồi lâu.

Hết thảy, yên tâm rồi. Mà người phụ nữ trẻ tuổi mạnh mẽ bên người này, kỳ thật cũng là một trong những con mồi sa vào lưới của mình. An Tại Đào nghĩ đi nghĩ lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười nghiền ngầm.

Nụ cười này, đã rơi vào mắt Lãnh Mai, giống như nụ cười u ám của ác ma, khiến nội tâm cô run rẩy toàn thân rét lạnh.

****

Rạng sáng ngày thứ hai mưa tanh gió tan, mặc dù là giữa hè chói chang, nhưng sau khi trải qua một cơn bão tố tẩy rửa như vậy, khí trởi mát mẻ khác thường.

Hơn 8h sáng, người của cơ quan Huyện ủy vẫn lái xe hoặc ngồi xe đi làm giống như dĩ vãng, trong tòa nhà làm việc trước 8h30, dòng người đi làm thưa thớt một mực nối liền không dứt.

An Tại Đào chậm rãi đi vào trong tòa nhà làm việc, ngẫu nhiên chào hỏi với đám cán bộ cơ quan gặp trên đường. Đi lên lầu hai, lúc đi ngang qua cửa của Tôn Cốc, hắn vô ý thức liếc quay, thấy Tôn Cốc đang ngồi trong phòng làm việc xem báo chí, trên sống mũi đeo kính, thần sắc rõ ràng cực kỳ chăm chú.

Khóe miệng của hắn khẽ động một cái, liền đi nhanh tới phòng làm việc của mình. Cửa lớn văn phòng mở rộng ra, nữ nhân viên văn phòng Huyện Ủy Tiểu Lý đang cúi người quét tước cho hắn, thấy An Tại Đào tiến vào, đứng dậy cười nói:

- Bí thư An tới sớm vậy!

- Không còn sớm, ha ha, ngay cả Bí thư Tôn cũng sớm tới, tôi còn sớm sao? Ha ha, Tiểu Lý, không cần thu dọn, như vậy là tốt rồi.

An Tại Đào khoát tay áo:

- Cậu cũng trở về nói một tiếng với Chủ nhiệm Đồng, để ông ta lập tức tới phòng làm việc của tôi một chút.

...

...

Tôn Cốc ở trong phòng làm việc đọc báo một buổi sáng, tới gần trưa, gọi một cuộc điện thoại tìm Đồng Hồng Cương, chuẩn bị để gã thông báo Lãnh Mai tới. Nhưng điện thoại đã nối hơn nửa ngày cũng không ai nhận, Tôn Cốc nhíu mày, liền trực tiếp nhấn số điện thoại văn phòng Lãnh Mai.

- Alo, tôi là Lãnh Mai.

- Chủ tịch huyện Lãnh, tôi là Tôn Cốc, cô tới đây một chuyến, về chuyện điều chính cán bộ khu kinh tế mới Tư Hà, tôi có chút vấn đề chi tiết muốn bàn lại với cô.

Lãnh Mai cười nhạt một tiếng:

- Không có ý tứ, Bí thư Tôn, một lát tôi sẽ lập tức tổ chức hội nghị văn phòng Chủ tịch huyện, chờ tôi mở hội xong, sẽ qua sau.

Nói xong, Lãnh Mai liền dứt khoát cúp điện thoại.

Tôn Cốc khẽ giật mình, sắc mặt chợt tức giận bắt đầu đỏ lên. Ông ta hung hăng dập điện thoại, thở phốc một cái, nhưng trong lòng đột nhiên nhảy dựng, một loại dự cảm cực kỳ xấu nổi lên trong lòng.

Một khi loại dự cảm này bắt đầu xuất hiện, cũng sẽ không tiêu tán đi.

Có thể nói là ông ta đứng ngồi không yên trong phòng làm việc, rốt cục vẫn nhịn không được đẩy cửa rời khỏi phòng. Ông ta đứng ngoài cửa bồi hồi một lát, thấy cửa phòng An Tại Đào cách đó không xa mở rộng, liền đi nhanh tới.

An Tại Đào đang tựa bàn xem tài liệu, Tôn Cốc đứng ngoài cửa nhẹ nhàng gõ cửa:

- Bí thư Tiểu An, làm việc tại cơ quan Huyện ủy, cảm giác thế nào?

An Tại Đào cười lạnh trong lòng một tiếng, nhưng trên mặt lại mỉm cười, hắn đứng dậy đáp lại một tiếng:

- Bí thư Tôn, tới, mời ngồi!

Tôn Cốc ngồi xuống, tùy ý tán gẫu với An Tại Đào một chút, tâm thần lúc này mới an tâm một chút. Bản thân ông ta cũng không rõ ràng lắm, tại sao tâm thần ông ta đột nhiên hơi mất tập trung, mà tại nói chuyện tào lao với An Tại Đào một chút liền chậm rãi trở nên bình thường.

Trở về văn phòng làm việc của mình, Tôn Cốc lại chơi games một hồi. Buổi chiều lúc sắp tan việc, vợ ông Triệu Thị đột nhiên khóc lóc gọi điện tới, nói là Tôn Cương đi với hai người xa lạ.

- Chuyện gì xảy ra?



Nghe xong tin này từ bà xã của mình, trong lòng Tôn Cốc bắt đầu hơi hãi hùng. Tâm tình ông ta vừa mới bình thường lại bắt đầu rung động, ông thở hổn hển vội vàng nói:

- Nói nhanh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì!

- Buổi sáng nó tới nhà bạn học chơi game, giữa trưa cũng không trở lại ăn cơm, tới giờ vẫn chưa trở về, tôi gọi điện cho bạn học của nó, nhưng bạn học nó nói, hơn 3h chiều, có hai người xa lạ gõ cửa nhà, sau đó Tôn Cương liền đi theo bọn họ... Lão Tôn, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!

Triệu thị nói xong liền khóc lên.

- Đừng khóc! Câm mồm cho ông!

Tôn Cốc buồn bực rống một tiếng, hung hăng mà vứt điện thoại.

Sắc mặt ông ta tái nhợt nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ, loại dự cảm không tốt trong ngày ngày càng nặng. Do dự thật lâu, liền gọi điện tới thành phố. Trong thành phố không có tin tức không tốt gì, ông liền âm thầm thở dài một hơi, cảm thấy hôm nay thần kinh mình quá nhạy cảm.

****

Vào ban đêm, Tôn Cương gọi điện thoại về, nói là tới nhà bạn học ở thành phố chơi hai ngày. Lúc này hai vợ chồng Tôn Cốc mới hoàn toàn yên lòng, con trai bọn họ gần đây quen kiêu ngạo bướng bỉnh không thể quản giáo, thường xuyên ra ngoài chơi vài ngày, cũng không để ở trong lòng.

Ba ngày sau.

Kết quả giám định tại thủ đô đưa ra, Tôn Cương có 99,9999 quan hệ thân thuộc với đứa bé Tôn Hiểu Đan sinh ra, nói cách khác, Tôn Cương đúng là cha sinh học của đứa bé này. Kết quả vừa ra, Tôn Cương lập tức bị bắt giam, người của Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng lập tức gọi điện trở về, báo kết quả này cho Âu Dương Bằng.

Âu Dương Bằng kết nối với hai người Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi, liền trực tiếp áp dụng nhà nước điều tra đối với Tôn Cốc. Lúc Tổ thanh tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh quyết định thực hành điều tra Tôn Cốc, Tôn Cốc đang chủ trì tổ chức đại hội càn bộ trung tầng khu kinh tế mới cùng Lãnh Mai.

Vị trí Tôn Cốc ngồi trên đài chủ tịch kia vốn thuộc vầ An Tại Đào, Lãnh Mai ngồi bên trái, mà Phó Trưởng Ban Tổ chức Huyện ủy Lão Lý ngồi bên phải, bên cạnh Lão Lý mới là Tôn Hiểu Linh.

Tôn Hiểu Linh do dự một chút, đứng dậy trầm thấp nói với Tôn Cốc:

- Bí thư Tôn, có cần chờ Bí thư An một chút hay không? Bí thư An gọi điện thoại trả lời, ngài sẽ lập tức tới!

Tôn Cốc nhìn qua đám người đông nghìn nghịt dưới đài, lại lạnh lùng liếc Tôn Hiểu Linh, trầm giọng nói:

- Không cần đợi, trước mắt Bí thư An nắm công tác hàng ngày của cơ quan Huyện ủy, công tác rất bận rộn, có lẽ không có thời gian mở đại hội này không biết chừng!

Tôn Hiểu Linh bất đắc dĩ, thầm than trong lòng một tiếng, trở về vị trí của mình, nắm micro lên, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta họp. Đầu tiên, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay chào đón Bí thư Huyện ủy Tôn cùng Chủ tịch huyện Lãnh tới đây!

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, trên mặt Tôn Cốc lộ ra nụ cười nồng đậm, dĩ nhiên hơi hạ thấp người gật nhẹ dưới đài.

- Xin Bí thư Tôn nói chuyện.

Tôn Hiểu Linh phiền muộn trong lòng, cũng không nói những lời khách sáo vô cụng kia, trực tiếp đưa micro cho Tôn Cốc.

- Các đồng chí, hôm nay tôi cùng Chủ tịch huyện Lãnh tới tham gia đại hội cán bộ trung tầng của khu kinh tế mới, chủ yếu là vì truyền đạt văn bản tinh thần phát triển gần đây của chính quyền Huyện ủy về khu kinh tế mới...

Tôn Cốc mỉm cười, nhưng giọng nói lại bắt đầu trở nên trầm thấp:

- Khu kinh tế mới từ khi thành lập đến nay, phát triển rất nhanh, thành tích cũng rất tốt, dẫn dắt đầu tư bước từng bước lớn, các đồng chí bỏ ra công sức cần cù làm việc. Điểm này, chính quyền Huyện ủy nhìn trong mắt, nhớ trong lòng. Tương lai, sau khi toàn bộ hạng mục công trình đầu tư khu kinh tế mới hoàn thành, chính quyền Huyện ủy sẽ ghi công cho mọi người!

- Nhưng, thành tích thì thành tích, vấn đề cũng không ít. Điển hình nhất, ván đề nổi bật nhất chính là ---- trải qua đoạn thời gian nghiên cứu điều tra khảo sát này, chúng ta phát hiện, khu kinh tế mới có rất nhiều tập tục dư thừa. Một là tác phong trên dưới sơ sài, một không khí dân chủ phai nhạt... Sở dĩ như vậy, ngay trên người một số lãnh đạo khu kinh tế mới!

Giọng Tôn Cốc bắt đầu cất cao, bắt đầu sẵng giọng:

- ...Trải qua chính quyền Huyện ủy ngiên cứu, quyết định tiến hành điều chỉnh đối với cán bộ trung tầng trở lên của khu kinh tế mới... Tiếp theo, mời Trưởng Ban Tổ chức Lý tuyên bố quyết định điều chỉnh của Ban Tổ chức huyện.

Tôn Cốc vừa thốt ra lời này, hội trường vốn yên tĩnh lập tức bắt đầu trở nên ầm ĩ. Tôn Hiểu Linh trên đài thần sắc kinh ngạc, mà Lương Mậu Tài cùng Lão Lộ dưới đài thì ngoài ý muốn hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều hơi bất an.

Cái gọi là điều chỉnh cán bộ trung tầng trở lên, đơn giản là điều chỉnh mấy người bọn họ?

Mọi người xì xào bàn tán, ngờ vực vô căn cứ.



Thấy thần sắc Tôn Cốc thậm chí hơi phấn khởi, Tôn Hiểu Linh lướt qua đầu vai Tôn Cốc nhìn Lãnh Mai. Thần sắc Lãnh Mai cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh nhìn phía trước, trên mặt vẫn lạnh lùng, chỉ là Mã Hiểu Yến cẩn thận dưới đài phát hiện, bàn tay nắm chặt chén nước của Lãnh Mai hơi run rẩy.

Khụ khụ!

Lão Lý ho khan một tiếng:

- Bí thư Tôn, Chủ tịch huyện Lãnh, các đồng chí khu kinh tế mới! Trải qua Ban Tổ chức Huyện ủy khảo sát, hội nghị thường vụ Huyện ủy nghiên cứu quyết định, miễn đi cực vụ trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới, Cục trưởng Cục đầu tư Lương Mậu Tài, bổ nhiệm đồng chí Lý Đức Vương là trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới, Cục trưởng Cục Đầu tư, đồng chí Lương Mậu Tài có bổ nhiệm khác...

Lý Đức Vượng này là người ra sao, người của khu kinh tế mới cũng không rõ ràng lắm, nhưng Lương Mậu Tài đột nhiên bị cách chức, lại khiến đám cán bộ cao tầng khu kinh tế mới đều kinh hãi. Mà Lương Mậu Tài, nghe vậy quả thực không thể tin vào lỗ tai mình, sắc mặt bắt đầu trắng bệch: làm sao lại không hiểu rõ miễn chức mình như vậy?

Tôn Hiểu Linh vừa động trong lòng: Lão Lương bị miễn chức, chẳng lẽ Bí thư An...

Lão Lý tiếp tục nói:

- Xin các đồng chí yên tĩnh. Miễn chức Chủ nhiệm văn phòng khu kinh tế mới của đồng chí Mã Hiểu Yến, bổ nhiệm đồng chí Trương Khải làm Chủ nhiệm Văn phòng khu kinh tế mới, bổ nhiệm đồng chí Mã Hiểu Yến là Phó Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy... Miễn chức...

Chữ “miễn chức” này của Lão Lý vừa ra khỏi miệng, chỉ nghe cửa vào truyền đến một giọng nói trong trẻo:

- Huyện ủy tiến hành điều chỉnh cán bộ khu kinh tế mới, tại sao tôi không biết?

An Tại Đào nhẹ nhàng đi đến, trong lòng đám người Lương Mậu Tài nóng lên, trái tim tuyệt vọng bắt đầu hoạt động, ánh mắt nhìn An Tại Đào lập tức tràn đầy khát vọng cùng kỳ vọng.

Ánh mắt mạnh mẽ của An Tại Đào quét qua mọi người của khu kinh tế mới, người khác không có gì, chỉ có Trần Quốc Khánh lộp bộp trong lòng, cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt An Tại Đào, chậm rãi cúi đầu.

An Tại Đào nhàn nhạt đứng dưới đài, nhìn Tôn Cốc ngồi kia sắc mặt đỏ lên cười lạnh một tiếng, chợt lớn tiếng nói:

- Bí thư Tôn, khu kinh tế mới Tư hà là khu kinh tế mới cấp Phó huyện do chính quyền Thành ủy thành lập, Huyện ủy điều chỉnh cán bộ khu kinh tế mới, thứ nhất không thông báo với người đứng đầu khu kinh tế mới là tôi, thứ hai không nói chuyện với cán bộ bị điều chỉnh, thứ ba không báo cáo với chính quyền Thành ủy ---- theo như lời Bí thư Tôn mà nói, ngài có còn giữ nguyên tắc Đảng hay không, có còn đặt lãnh đạo chính quyền Thành ủy vào trong mắt hay không?

Tôn Cốc bị nghẹn nuốt nước miếng, yết hầu co rúm lại.

Trước mắt mọi người, thấy An Tại Đào đột nhiên xông tới khiêu khích “Tuyên chiến” mình trước mặt mọi người, trong lòng Tôn Cốc vừa tức giận lại vừa mờ mịt. Buổi sáng hôm qua Huyện ủy tổ chức hội nghị thường ủy, thảo luận hạng mục công việc tiến hành điều chỉnh cán bộ khu kinh tế mới, tuy An Tại Đào xin phép không tham dự, nhưng Tôn Cốc tuyệt đối không tin hắn không biết chuyện này.

Ngày hôm qua hắn không nói ra dị nghị, hôm nay “quấy rối” ở đại hội cán bộ khu kinh tế mới, trong lúc quan trọng bổ nhiệm điều chỉnh cán bộ Huyện ủy, hắn muốn làm gì?!

- Đồng chí An Tại Đào, đây là quyết định tập thể của hội nghị thường ủy Huyện ủy, cá nhân ngài có ý kiến, có thể bảo lưu!

Tôn Cốc cố nén lửa giận trong lòng, thấp giọng nói.

Nhìn xem An Tại Đào biểu diễn dưới đài, khóe miệng Lãnh Mai khẽ nhăn một cái: người đàn ông này thật đáng sợ, thật giảo hoạt! Hắn vốn muốn mượn nơi này, mượn Tôn Cốc xuống đài, lần nữa lập uy với đám cấp dưới khu kinh tế mới!

Nhìn lướt qua, thấy trên khóe miệng An Tại Đào lộ ra một nụ cười trào phúng như có như không, Lãnh Mai thở một hơi thật dài. Giờ khắc này, cô không thể không thán phục, người đàn ông này tâm cơ âm trầm, tâm tư kín đáo, không tương xứng với tuổi của hắn, đây quả thật là một quái vật trời sinh!

Nhìn bề ngoài, hắn không khác gì người trẻ tuổi đương thời, có tật xấu giống nhau: trẻ tuổi khí thịch, xúc động, không biết trời cao đất rộng, cũng giống như hành vi khiêu chiến Tôn Cốc trước mặt mọi người hiện giờ. Thật ra “xúc động” chỉ là biểu tượng, hoặc là “đạo cụ” hắn dùng để thi triển thủ đoạn, hắn thông qua loại “xúc động” này để ngụy trang bản thân mê hoặc người khác, trong lúc lơ đảng đạt được mục đích của hắn. Mà chính mình không phải cũng bị loại biểu hiện giả dối này của hắn mê hoặc thật lâu sao?

Cẩn thận suy nghĩ một chút, mỗi lần hắn biểu hiện “cao điệu” cùng “mạnh mẽ” ra ngoài, thời cơ lựa chọn cùng cảm giác đúng mực đều nắm giữ vô cùng tốt, đả kích đối thủ, biểu dương bản thân, nhưng lại không tới mức mang tới cho bản thân bất cứ ảnh hưởng xấu gì.

Nghĩ tới đây, Lãnh Mai thầm than một tiếng, ánh mắt vô ý liếc về phía cửa phòng họp.

Tuy cô không nhận được tin tức Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ điều tra Tôn Cốc, nhưng từ biểu hiện của An Tại Đào, dùng hiểu biết của cô với An Tại Đào, cô cơ hồ có thể kết luận, Tôn Cốc lập tức sẽ bị điều tra.

An Tại Đào không tới sớm không tới trễ, hết lần này tới lần khác lúc này mới đên, xuất hiện cao giọng mạnh mẽ, nói rất rõ vấn đề này.

An Tại Đào cười lạnh một tiếng, không nhìn Tôn Cốc nữa, chậm rãi đi lên đài.

Lúc này, cửa phòng họp mở ra, Tổ điều tra ba người của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh đã chờ một hồi ở cửa, dưới sự dẫn dắt của Bí thư Ủy ban Kỷ luật huyện Hồ Linh Linh, đi nhanh tới.

- Tôn Cốc, Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh mời ông giúp đỡ điều tra!

Một tiếng này, vô luận là cán bộ trung tầng khu kinh tế mới tại hội trường, hay là đối với Tôn Cốc, đều không thua gì tiếng sét động trời!

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook