Quan Thanh

Quyển 5 - Chương 294: Tính toán của Lãnh Mai

Cách Ngư

22/04/2013



Tình thế có phần lúng túng và khó chịu, Trương Quốc Lực chủ động đứng lên cười nói:

- Chủ tịch Ngô, Chủ tịch Lãnh, Bí thư An ba vị lãnh đạo ở huyện và thành phố đến tham dự cuộc họp của công ty chúng tôi, bộ máy lãnh đạo nhà máy rượu chúng tôi cảm thấy rất phấn chấn, cũng thấy có áp lực rất lớn. Chén rượu này tôi xin đại diện Đảng uỷ nhà máy kính ba vị lãnh đạo, từ nay hoan nghênh câc lãnh đạo thường đến xí nghiệp chỉ đạo công tác. Tôi xin được uống trước!

Ngô Quốc Cẩm cười ha hả, vẻ mặt rạng rỡ, nâng ly ừ một tiếng, An Tại Đào chỉ im lặng nâng ly lên uống một ngụm, còn Lãnh Mai nhẹ nhàng chúm cái miệng nhỏ đỏ chót nhẹ nhàng nhấp một chút rượu trong chiếc ly chân cao, phong thái đặc biệt tao nhã và động lòng người.

Vẻ tao nhã và đẹp đẽ này khiến một Phó tổng một hãn rượu Quy Ninh ngồi nhìn ngẩn ngơ, trong mắt không tự chủ, liền toát ra tia nhìn ham muốn. Nhưng bất chợt thấy ánh mắt cực kỳ lãnh đạm của Lãnh Mai từ trên cao nhìn xuống, còn thoáng chút phẫn nộ, lập tức trong lòng liền nghiêm túc lại, lúng túng cúi đầu.

Lãnh Mai nhẹ nhàng phát ra một tiếng hừ lạnh, Phó tổng kia tự biết đã mạo phạm nữ Chủ tịch huyện, trong lòng không yên, vội uống một ngụm nước trà, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt linh hoạt, sắc bén của Lãnh Mai nữa.

An Tại Đào nhìn thấy, cười thầm, ngươi dám mạo phạm Chủ tịch Lãnh, phen này ngươi tránh không thoát! Chọc giận người phụ nữ lạnh lùng cao ngạo, tuyệt tình này, chức Phó tổng kia liền chấm dứt.

- Ba vị lãnh đạo, cạn ly!

Thấy ba người đều có ý tứ, không uống nhiều, Trương Quốc Lực vội vã mời rượu, coi như là vì cấp dưới giải vây.

Lãnh Mai đột nhiên khoát tay áo, mày liễu nhướng lên, trầm giọng nói:

- Tốt lắm, Trương tổng, uống rượu chủ yếu là hứng thú, hứng thú tới rồi là được. Chủ tịch Ngô đã uống không ít, anh chẳng lẽ còn muốn làm lãnh đạo quá chén? Anh chỉ cần điều hành dự án cho tốt, sắp tới lập thành tích, đó mới là sự kính ý lớn nhất đối với lãnh đạo! Dự án đầu tư tương lai này, ngược lại chúng ta coi như là chúc mừng anh cũng có thể!

Ngô Quốc Cẩm cười, nói:

- Đúng vậy, Quốc Lực này, xí nghiệp của anh coi như là số một, số hai ở thành phố. Mấy năm nay thành tích không tệ, biến một nhà máy rượu nhỏ thành một xí nghiệp lớn, thúc đẩy mạnh mẽ kinh tế thành phố phát triển, anh là công dân có nhiều công lao của thành phố. Nhưng phát triển thì luôn luôn không có giới hạn, Thành uỷ và Ủy ban nhân dân thành phố hy vọng các anh tiếp tục không tự mãn, không nóng vội, phát huy tinh thần vượt qua gian khổ, phấn đấu gây dựng sự nghiệp, xây dựng khu xí nghiệp rượu ngàn mẫu này thật tốt, tiến thêm một bước đem nền công nghiệp rượu Quy Ninh mạnh mẽ vươn lên, cố gắng trở thành tập đoàn chế biến rượu đứng đầu tỉnh và nổi tiếng toàn quốc!

Lãnh đạo thành phố đối với khu chế biến rượu này cũng rất chú ý, trước khi tôi đến đây, Chủ tịch thành phố Trương còn tự mình dặn tôi, bảo tôi chuyển lời đến anh, nếu lên cái dự án này, nhất định phải nắm vững, nắm chắc, không thể buông lỏng! Chủ tịch huyện Lãnh, Bí thư An, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện mấy người cũng phải mạnh mẽ ủng hộ dự án này, tương lai thành công, đối với sự phát triển của huyện là một nền tảng quan trọng.

- Vâng, xin lãnh đạo thành phố yên tâm, dự án này tôi se đích thân theo dõi.

Giọng Lãnh Mai hơi dịu đi một chút:

- Trương tổng, hôm nay chỉ mới đặt nền móng, còn chưa thể nói tới tiến triển thực chất. Về phía Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, luôn hy vọng dự án của câc anh có thể mau chóng động thổ khởi công. Đây là dự án lớn của huyện, thậm chí của thành phố, đến lúc đó ở huyện lại trợ giúp các anh tổ chức một lễ khởi công to lớn, mời rộng rãi các cơ quan truyền thông tới tham gia, coi như là tuyên truyền một chút cho công nghiệp rượu Quy Ninh, về cải cách phương thức quản lý đã giúp các doanh nghiệp nhà nước điển hình làm ăn ngày càng phát đạt.



Lãnh Mai nói xong, ánh mắt đắc ý lướt qua người An Tại Đào. Trong lòng An Tại Đào hơi căng thẳng, khoé miệng hơi nhếch lên, biết người phụ nữ này lại giở chiêu trò mới.

Ngược lai, trong lòng Lãnh Mai rất hưng phấn. Cô cũng chỉ vừa mới nghĩ ra ý tưởng, dù cho Khu kinh tế mới Tư Hà có phát triển mạnh hơn nữa, thì cũng là thành tích của An Tại Đào, ngay cả mình có tham gia thì cũng chỉ là chia với hắn một chén canh. Thay vì phối hợp với An Tại Đào làm cho Khu kinh tế mới Tư Hà càng nổi bật, chi bằng tự mình chủ động nắm lấy khu công nghiệp rượu ngàn mẫu này, cũng là tuyên truyền, cũng là hướng dẫn dư luận, toàn bộ thành tích lại quy về một mình mình, cớ sao lại không làm?

Nghĩ đến đây, gần như Lãnh Mai liền quyết định, ngày mai phải đi thành phố và tỉnh vận động. Tranh thủ mời lãnh đạo tỉnh và thành phố đến tham dự lễ khởi công khu công nghiệp rượu ngàn mẫu này. Về phần An Tại Đào, cái gọi là công trình đưa khí mê-tan đến với từng hộ dân của công ty Phú Thành, để hắn tự đi mà vận động lấy.

Dù sao, mặc kệ hắn vận động như thế nào, mình làm chủ quản ở huyện, việc hắn làm đều có một phần công lao của mình ở trong đó, cứ việc ngồi mát ăn bát vàng.

Đây là tính toán của Lãnh Mai, một tính toán bất chợt. Tính toán của cô không thể nói là cao tay, nhưng cũng không thể nói là không có đầu óc, hoặc là làm theo bản năng ưa tranh đoạt của một người phụ nữ.

Trương Quốc Lực hơi sửng sốt, thầm nghĩ đã tiến hành xong nghi thức đặt móng lại còn làm lễ khởi công cái gì chứ? Y vốn không có ý định này, nhưng Lãnh Mai đã nói như vậy, y đành phải phụ hoạ:

- Vâng, rất cảm ơn Chủ tịch huyện Lãnh. Tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp, để mời các lãnh đạo tỉnh và thành phố trợ giúp chúng tôi đến đây cổ vũ cho buổi lễ.

Tuy Trương Quốc Lực luôn kiêu ngạo nhưng đối với Lãnh Mai y cũng có phần kính sợ. Sự kính sợ này thậm chí còn hơn so với lãnh đạo thành phố. Thứ nhất là do Lãnh Mai trực tiếp nắm dự án này, cũng vì cái dự án đã được phê duyệt này có tác dụng tranh thủ tài chính rất lớn, đồng thời qua đó cho thấy Lãnh Mai là người rất có năng lực; thứ hai, nghe nói Lãnh Mai có sự hậu thuẫn rất lớn sau lưng, chẳng những có quan hệ thân mật với Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn, còn có quan hệ thân thích với một vị lãnh đạo nào đó trên tỉnh, y thật sự là không dám thất lễ.

Thấy Trương Quốc Lực tỏ vẻ kính trọng, sự bất mãn trong lòng Lãnh Mai lúc này mới giảm bớt vài phần. Cô cười khẽ một tiếng:

- Ừ, Trương tổng yên tâm, huyện sẽ xem xét.

Nói xong, Lãnh Mai lại liếc mắt nhìn An Tại Đào, thấy sắc mặt hắn không thay đổi, đang quay sang nói chuyện với Ngô Quốc Cẩm, hai người vẫn cười nói như trước, cô không khỏi cảm thấy khó chịu.

Cô hết sức mong muốn An Tại Đào phải ở trước mặt mình tỏ vẻ “kinh ngạc”, đáng tiếc là rốt cuộc cô đã không được như ý nguyện. Cô âm thầm cắn chặt răng, thầm nghĩ: “An Tại Đào, một ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi cười không nổi!”

Thật ra, Lãnh Mai cũng không có bao nhiêu “thù hận” đối với An Tại Đào. Không những không thù hận, mà còn là đồng minh chính trị, có cùng lợi ích chính trị, Lãnh Mai nhắm đến vị trí Bí thư huyện uỷ, còn An Tại Đào nhắm vào chiếc ghế Chủ tịch huyện. Nhưng vì ngay từ đầu cô rất khinh thường An Tại Đào, sau đó lại phát hiện hắn quá ưu tú, trong lòng Lãnh Mai liền mơ hồ nảy sinh lòng hiếu thắng, cô không thể chấp nhận một người đàn ông ưu tú hơn mình, nhất là người đàn ông này còn ở bên cạnh mình, cùng mình tồn tại ở quan trường Quy Ninh. Cô không muốn hào quang của An Tại Đào làm bản thân mình lu mờ đi.

Tiễn bước nhóm Ngô Quốc Cẩm xong, Lãnh Mai thong thả đi về phía xe của mình. Cô uống chút rượu, vẻ lạnh lùng bị màu đỏ bởi rượu trên khuôn mặt che lấp, ngược lại, làm lộ rõ nét xinh đẹp quyến rũ đầy nữ tính ít thấy. Một số người của huyện uỷ đi bên cạnh bỗng nhiên phát hiện Chủ tịch Lãnh lúc này mới giống một phụ nữ chân chính, một phụ nữ sống động bằng xương bằng thịt.

Lúc bình thường, cho dù dung mạo cô xinh đẹp tuyệt trần, nhưng từ trong xương tuỷ lộ ra một loại ngạo mạn và lạnh như băng, hơn nữa quyền lực tự nhiên toát ra khí thế làm cho người ta căn bản không thể tiếp cận.

Nói một cách khách quan thì ngay cả An Tại Đào cũng không thể phủ nhận, dáng người Lãnh Mai vô cùng hoàn hảo, thon dài mà nở nang, trước lồi sau lõm, ăn mặc cũng rất có phong cách và trình độ thẩm mỹ, rất biết phối hợp y phục sao cho hài hoà, về mặt này, cô có vài phần giống Lưu Ngạn. Quần áo cô mặc không hẳn đều là hàng hiệu, kiểu dáng cũng không mới mẻ và theo thời trang, nhưng với sự phối hợp khéo léo và được mặc trên cơ thể cân đối của cô, đều có vẻ hết sức lịch sự tao nhã.



Chỉ có điều Lưu Ngạn vừa có xuất thân cao quý tạo nên sự kiêu ngạo từ trong trứng nước, vừa hết sức tài hoa mà hình thành một thân phóng khoáng thoát tục; mà Lãnh Mai thì tính tình lạnh lùng, cao ngạo khác người, đặc biệt là lạnh lùng, cho nên quần áo của cô luôn thiên về sắc lạnh.

Có một số nhân viên ở Uỷ ban nhân dân huyện thường ở sau lưng bàn tán, nói Lãnh Mai này chỉ sợ là một phụ nữ lòng dạ nham hiểm độc ác. Bài xích nam giới đến mức tuyệt tình cực đoan như thế, e là chẳng khác Diệt Tuyệt sư thái.

Lái xe của Lãnh Mai đã mở cửa xe, nhưng bỗng nhiên cô dừng bước, quay đàu lại liếc nhìn, thấy cách đó không xa, An Tại Đào khuôn mặt đỏ lên đang nhích người chui vào trong xe, liền bĩu môi, cũng lên xe.

An Tại Đào ngồi trong xe, nhind chiếc xe của Lãnh Mai ở phía trước, sắc mặt hơi âm trầm, lạnh lùng nói:

- Vượt qua đi!

Giọng hắn đột nhiên cũng hết sức trầm thấp, u âm, Hoàng Thao giật mình kinh hãi, đột nhiên khẩn trương nhấn ga, liền vọt đi.

Ngồi trong xe, Lãnh Mai thấy An Tại Đào không ngờ lại ấn còi vượt qua xe mình, tức giận đến vai run lên nhè nhẹ.

Trong quan trường có phép tắc, bình thường khi lãnh đạo lên xe đồng thời đi, xe ai phía trước, xe ai phía sau đều rất chú ý. Như tình huống vừa rồi, Lãnh Mai trên thực tế là nhân vật số một ở huyện, nếu xe của cô ở phía trước, An Tại Đào không được vượt qua. Đây là sự tôn trọng bình thường của một lãnh đạo đối với lãnh đạo chủ chốt nào đó.

Lái xe của Lãnh Mai hơi nhíu mày, thầm nghĩ hôm nay Tiểu Hoàng sao lại không hiểu phép tắc như thế?

Trong xe phía trước, Hoàng Thao trong lòng có chút không yên, liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu thấy xe của Lãnh Mai đang bám theo sát nút, lo sợ không yên nói:

- Bí thư An…

- Đừng lo. Anh cứ lái xe cho tốt là được.

An Tại Đào cười thản nhiên, từ từ nhắm mắt lại.

Không bao lâu, hai xe một trước một sau vào tới cơ quan. An Tại Đào vội vào phòng làm việc của mình ngồi xuống uống hớp nước, chợt nghe Lãnh Mai duyên dáng đứng ở cửa thản nhiên nói:

- Bí thư An, chúng ta nói chuyện một lát?

An Tại Đào ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lãnh Mai một cái, khẽ mỉm cười đứng dậy nói:

- Chủ tịch Lãnh, mời vào. Chủ tịch Lãnh có chỉ thị xin cứ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook