Chương 42: Hôn Kỳ (2)
Tây Mộc Tử
23/04/2023
Khác biệt với kinh thành là vừa vào cửa liền có một bức bình phong, trực tiếp phân căn phòng thành hai gian rộng lớn sáng sủa, trên nền đất là thảm đỏ dày hoa văn áng mây, kéo dài từ giữa bình phong đến tận giường
Khổng Nhan biết, đang ngồi sau bình phong chính là Hà Tây tiết độ sứ phu nhân, Ngụy phu nhân.
Phòng chính rộng lớn sáng sủa, ngoài hai nha hoàn trẻ tuổi thanh y đứng ở phía sau tả hữu hai bên ghế trên cao, còn có một ma ma trung niên ăn mặc thể diện đứng ở bên giường, vừa vào cửa ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Ngụy phu nhân, Khổng Nhan không khỏi lưu tâm nhìn một chút.
Ngụy phu nhân nhìn qua cùng Lý phu nhân tuổi không sai biệt lắm, đều là dáng vẻ hơn bốn mươi tuổi, chỉ là Ngụy phu nhân có lẽ là được bảo dưỡng tốt, sắc mặt hồng nhuận, khí sắc mười phần. Tóc đen nhánh tỏa sáng, cẩn thận chải thành búi cao, cài một cây trâm hồng ngọc, phối thêm áo bào đỏ bên ngoài, khí phái phú quý bao quanh. Lại nhìn gương mặt trắng nõn mịn màng, đúng là cùng Ngụy tam công tử có năm phần tương tự, từ đó có thể thấy được lúc tuổi còn trẻ hẳn cũng là mỹ nhân xuất chúng. Chỉ là hai đầu lông mày lộ ra ngạo khí của người ở địa vị cao lâu ngày, trang dung anh khí nhìn qua có chút cường thế.
Ước chừng tướng môn phu nhân đều là như vậy đi, ít chút khí vị son phấn, lại nhiều thêm chút anh tư mà phu nhân nhà bình thường không có, cũng giống như vị đại thiếu phu nhân tính tình ôn nhu mới gặp trước đó, chẳng phải cũng là trong ôn nhu lộ ra nét nhanh nhẹn lão luyện hay sao?
Phu nhân như vậy đa phần đều là hạng người lòng dạ rộng lớn, so với những phu nhân kinh thành mặt từ tâm lạnh dễ ở chung hơn nhiều, quả nhiên lời đồn không thể tin hết.
Khổng Nhan tâm niệm vừa chuyển đã đi đến đại sảnh phòng chính, lúc này Ngụy phu nhân mới níu lấy cánh tay ma ma đứng lên đón tiếp vui vẻ cởi mở, "Cuối cùng cũng gặp được muội muội, không hổ là Diễn Thánh công phủ tam phu nhân, thật sự là hảo phong nghi."
Không nói tới việc vốn là các nàng muốn kết thân gia với người ta, cho dù chỉ lấy danh nghĩa chủ nhà cũng nên ra đón ở đại môn, nhưng không thể đưa tay đánh người mặt cười, đây còn là nhà chồng tương lai của nữ nhi, Vương thị tất nhiên là không thể hiện sắc mặt, chỉ coi mình so với Ngụy phu nhân nhỏ tuổi hơn, thu lại khó chịu, lấy lễ muội muội bái kiến tỷ tỷ, hướng Ngụy phu nhân phúc thân nói: "Tỷ tỷ quá khen rồi, đã làm phiền tỷ tỷ ngày tết bận rộn còn phải phân thần đến chiêu đãi muội."
Ngụy phu nhân đỡ Vương thị, không để ý nói: "Nhi nữ đại sự, chúng ta cái người làm nương này không lo thì ai lo đây!" Dứt lời thì thở dài.
Giống như không nghĩ tới Ngụy phu nhân không những thụ lễ không trả, lại nửa câu khách khí cũng không có, Vương thị khẽ giật mình, sửng sốt một chút mới giới thiệu Khổng Nhan cùng Khổng Hân : "Đây là hai nữ nhi của muội, đứa lớn tên một chữ Nhan, đứa nhỏ cũng đồng dạng một chữ Hân."
Khổng Nhan nghe vậy, lập tức dấu đi ý cười trong mắt, từ sau lưng Vương thị tiến lên một bước, hướng Ngụy phu nhân cúi người phúc lễ nói: "Khổng Nhan bái kiến Ngụy phu nhân." Nói xong ngẩng đầu hướng Ngụy phu nhân cười một tiếng, lại không kịp lui về sau lưng Vương thị, đã bị Ngụy phu nhân giữ chặt hai tay, Khổng Nhan khẽ giật mình, lại nghe Ngụy phu nhân kinh ngạc nói: "Đúng là dáng vẻ tốt!" Một chút kinh ngạc thoáng qua, cũng không biết là nhớ tới cái gì, Ngụy phu nhân bỗng nhiên cười một tiếng, nhíu mày nói: "Đúng là chuyện tốt trời đất xui khiến!"
Chuyện tốt trời đất xui khiến, đây là ý gì? Có liên quan đến việc Ngụy nhị công tử cứu nàng?
Khổng Nhan trong lòng nghi hoặc, còn đang chờ Ngụy phu nhân nói thêm gì đó để giải tỏa nghi vấn, Ngụy phu nhân đã buông tay nàng ra, nàng cũng chỉ đành lui về sau lưng Vương thị, nhường Khổng Hân tiến lên bái kiến.
Bất quá, không biết Ngụy phu nhân là cố kỵ có Lý gia mẫu nữ ở đây hay là như thế nào, cũng không quá mức thân cận Khổng Hân, chỉ sau khi Khổng Hân hành lễ gật đầu ừ một tiếng, liền giới thiệu Lý gia phu nhân cho các nàng, trong lời nói không thiếu vẻ thân mật: "Đây là phu nhân và tiểu thư của Lý tướng quân, tả binh mã sứ dưới trướng lão gia."
Binh mã sứ, chức vụ trọng yếu nhất dưới tiết độ sứ. Hơn ba mươi năm trước, vị tiết độ sứ làm loạn ở Hà Sóc phiên trấn hồi đó, chức quan ban đầu cũng là binh mã sứ.
Như thế xem ra, Lý gia này tại Hà Tây sợ cũng là phủ đệ số một số hai.
Càng là như vậy lại càng đáng tiếc cho vị Lý tiểu thư , đường đường tiểu thư binh mã sứ, vốn trở thành Ngụy phủ tam thiếu phu nhân, lại vô tội chịu sóng gió biến thành cháu dâu.
Khổng Nhan thầm nghĩ, không quan tâm đến Vương thị mẫu nữ sau khi nghe Ngụy phu nhân giới thiệu thì có suy nghĩ gì, lịch sự tiến lên chào hỏi Lý thị mẫu nữ, sau đó cùng Lý thị mẫu nữ phân ra ngồi ở hai bên ghế cao.
Có lẽ là tới gần buổi trưa, lại vào ngày tết bận rộn, lại còn có chuyện trọng yếu cần trao đổi, ngồi xuống cũng chỉ hàn huyên một lát, Ngụy phu nhân liền bảo ma ma bên người bưng một cái khay hoa sen đỏ đến, phía trên phủ gấm đỏ, ba cây trâm cài được xếp cạnh nhau.
Ba cây trâm cài?
Khổng Nhan ánh mắt ngưng tụ, Lý tiểu thư đã định ra hôn kỳ, Ngụy phu nhân sao lại chuẩn bị ba cây?
Khổng Nhan biết, đang ngồi sau bình phong chính là Hà Tây tiết độ sứ phu nhân, Ngụy phu nhân.
Phòng chính rộng lớn sáng sủa, ngoài hai nha hoàn trẻ tuổi thanh y đứng ở phía sau tả hữu hai bên ghế trên cao, còn có một ma ma trung niên ăn mặc thể diện đứng ở bên giường, vừa vào cửa ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Ngụy phu nhân, Khổng Nhan không khỏi lưu tâm nhìn một chút.
Ngụy phu nhân nhìn qua cùng Lý phu nhân tuổi không sai biệt lắm, đều là dáng vẻ hơn bốn mươi tuổi, chỉ là Ngụy phu nhân có lẽ là được bảo dưỡng tốt, sắc mặt hồng nhuận, khí sắc mười phần. Tóc đen nhánh tỏa sáng, cẩn thận chải thành búi cao, cài một cây trâm hồng ngọc, phối thêm áo bào đỏ bên ngoài, khí phái phú quý bao quanh. Lại nhìn gương mặt trắng nõn mịn màng, đúng là cùng Ngụy tam công tử có năm phần tương tự, từ đó có thể thấy được lúc tuổi còn trẻ hẳn cũng là mỹ nhân xuất chúng. Chỉ là hai đầu lông mày lộ ra ngạo khí của người ở địa vị cao lâu ngày, trang dung anh khí nhìn qua có chút cường thế.
Ước chừng tướng môn phu nhân đều là như vậy đi, ít chút khí vị son phấn, lại nhiều thêm chút anh tư mà phu nhân nhà bình thường không có, cũng giống như vị đại thiếu phu nhân tính tình ôn nhu mới gặp trước đó, chẳng phải cũng là trong ôn nhu lộ ra nét nhanh nhẹn lão luyện hay sao?
Phu nhân như vậy đa phần đều là hạng người lòng dạ rộng lớn, so với những phu nhân kinh thành mặt từ tâm lạnh dễ ở chung hơn nhiều, quả nhiên lời đồn không thể tin hết.
Khổng Nhan tâm niệm vừa chuyển đã đi đến đại sảnh phòng chính, lúc này Ngụy phu nhân mới níu lấy cánh tay ma ma đứng lên đón tiếp vui vẻ cởi mở, "Cuối cùng cũng gặp được muội muội, không hổ là Diễn Thánh công phủ tam phu nhân, thật sự là hảo phong nghi."
Không nói tới việc vốn là các nàng muốn kết thân gia với người ta, cho dù chỉ lấy danh nghĩa chủ nhà cũng nên ra đón ở đại môn, nhưng không thể đưa tay đánh người mặt cười, đây còn là nhà chồng tương lai của nữ nhi, Vương thị tất nhiên là không thể hiện sắc mặt, chỉ coi mình so với Ngụy phu nhân nhỏ tuổi hơn, thu lại khó chịu, lấy lễ muội muội bái kiến tỷ tỷ, hướng Ngụy phu nhân phúc thân nói: "Tỷ tỷ quá khen rồi, đã làm phiền tỷ tỷ ngày tết bận rộn còn phải phân thần đến chiêu đãi muội."
Ngụy phu nhân đỡ Vương thị, không để ý nói: "Nhi nữ đại sự, chúng ta cái người làm nương này không lo thì ai lo đây!" Dứt lời thì thở dài.
Giống như không nghĩ tới Ngụy phu nhân không những thụ lễ không trả, lại nửa câu khách khí cũng không có, Vương thị khẽ giật mình, sửng sốt một chút mới giới thiệu Khổng Nhan cùng Khổng Hân : "Đây là hai nữ nhi của muội, đứa lớn tên một chữ Nhan, đứa nhỏ cũng đồng dạng một chữ Hân."
Khổng Nhan nghe vậy, lập tức dấu đi ý cười trong mắt, từ sau lưng Vương thị tiến lên một bước, hướng Ngụy phu nhân cúi người phúc lễ nói: "Khổng Nhan bái kiến Ngụy phu nhân." Nói xong ngẩng đầu hướng Ngụy phu nhân cười một tiếng, lại không kịp lui về sau lưng Vương thị, đã bị Ngụy phu nhân giữ chặt hai tay, Khổng Nhan khẽ giật mình, lại nghe Ngụy phu nhân kinh ngạc nói: "Đúng là dáng vẻ tốt!" Một chút kinh ngạc thoáng qua, cũng không biết là nhớ tới cái gì, Ngụy phu nhân bỗng nhiên cười một tiếng, nhíu mày nói: "Đúng là chuyện tốt trời đất xui khiến!"
Chuyện tốt trời đất xui khiến, đây là ý gì? Có liên quan đến việc Ngụy nhị công tử cứu nàng?
Khổng Nhan trong lòng nghi hoặc, còn đang chờ Ngụy phu nhân nói thêm gì đó để giải tỏa nghi vấn, Ngụy phu nhân đã buông tay nàng ra, nàng cũng chỉ đành lui về sau lưng Vương thị, nhường Khổng Hân tiến lên bái kiến.
Bất quá, không biết Ngụy phu nhân là cố kỵ có Lý gia mẫu nữ ở đây hay là như thế nào, cũng không quá mức thân cận Khổng Hân, chỉ sau khi Khổng Hân hành lễ gật đầu ừ một tiếng, liền giới thiệu Lý gia phu nhân cho các nàng, trong lời nói không thiếu vẻ thân mật: "Đây là phu nhân và tiểu thư của Lý tướng quân, tả binh mã sứ dưới trướng lão gia."
Binh mã sứ, chức vụ trọng yếu nhất dưới tiết độ sứ. Hơn ba mươi năm trước, vị tiết độ sứ làm loạn ở Hà Sóc phiên trấn hồi đó, chức quan ban đầu cũng là binh mã sứ.
Như thế xem ra, Lý gia này tại Hà Tây sợ cũng là phủ đệ số một số hai.
Càng là như vậy lại càng đáng tiếc cho vị Lý tiểu thư , đường đường tiểu thư binh mã sứ, vốn trở thành Ngụy phủ tam thiếu phu nhân, lại vô tội chịu sóng gió biến thành cháu dâu.
Khổng Nhan thầm nghĩ, không quan tâm đến Vương thị mẫu nữ sau khi nghe Ngụy phu nhân giới thiệu thì có suy nghĩ gì, lịch sự tiến lên chào hỏi Lý thị mẫu nữ, sau đó cùng Lý thị mẫu nữ phân ra ngồi ở hai bên ghế cao.
Có lẽ là tới gần buổi trưa, lại vào ngày tết bận rộn, lại còn có chuyện trọng yếu cần trao đổi, ngồi xuống cũng chỉ hàn huyên một lát, Ngụy phu nhân liền bảo ma ma bên người bưng một cái khay hoa sen đỏ đến, phía trên phủ gấm đỏ, ba cây trâm cài được xếp cạnh nhau.
Ba cây trâm cài?
Khổng Nhan ánh mắt ngưng tụ, Lý tiểu thư đã định ra hôn kỳ, Ngụy phu nhân sao lại chuẩn bị ba cây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.