Quân Thê

Chương 2: Khổng Nhan(2)

Tây Mộc Tử

16/08/2022

Mọi người nghe ông chủ quán trà nói đến đây có vẻ như biết được chút nội tình không hẹn mà gặp cùng chờ ông chủ nói tiếp.

Cô gái mặc hồng la sam từ giận chuyển sang ngạc nhiên hỏi: “Có gì đáng xem!? Lẽ nào còn đáng xem hơn tiệc ngắm hoa của Quắc Quốc phu nhân sao!?”

Ông chủ quán trà thấy cô gái mặc hồng la sam đã tiêu trừ cơn giận, cũng chú ý đến người ngồi trong lều, trong lòng đắc ý, chậc chậc hai tiếng, cố làm ra vẻ thâm sâu nói: “Đừng nói, hoa mẫu đơn trong Mao Bình am này thực sự cùng Quắc Quốc phu nhân có vài phần quan hệ đấy!“

Đối diện lều tranh cũng có một quán trà, tục ngữ nói *đồng hàng tướng kị

(* ý chỉ người cùng ngành không hợp nhau)

nhưng đối diện nếu nói là quán trà còn không bằng nói là một nhà “ dịch trạm” dân gian, hay còn gọi là trạm ngựa nhỏ, chuyên cung cấp thức ăn ngựa cùng ăn uống cho mã phu, cùng với một quán trà tinh tế dành cho du khách đương nhiên không quá mức tướng kị. Đã không có hại, lại quen biết, ông chủ trạm ngựa cũng không kiêng kị, vừa giao ba chiếc bánh nướng to cho bàn ở đầu lều vừa ngẩn đầu quát: “Lão già! Bớt thừa nước đục thả câu!“

Ông chủ quán trà bị quát cũng không để ý, cười tủm tỉm, đôi mắt tam giác tinh quang loé lên, nhìn sang chiếc bàn đầu lều phía đối diện có một nhóm người đang ngồi ăn bánh nướng. Chỉ thấy ngồi đầu bàn là một người đàn ông khoảng tầm trên 30, đầu đội phốc đầu đuôi dài, thân mặc thanh bố bào sam cổ tròn, chân mang ủng ngắn. Hắn lúc này lông mày hơi nhíu, nhìn không rõ sắc mặt, bất quá tư thế ngồi thẳng tắp, có lẽ vì dáng người gầy gò nên nhìn có phần nho nhã.

Mặc thanh bào, khí chất nho nhã, nhìn thế nào cũng không phải là một văn sĩ kém cỏi. Lại nhìn bên cạnh bốn người đi theo đều là tráng niên eo to vai rộng, khí phách hiên ngang, dù ngồi trong lều cỏ đơn sơ cũng lộ ra sát khí dường như đã trải qua ngàn vạn lần tôi luyện, lại đối với thanh bào nam tử cực kì cung kính, sao lại có thể đoán không ra quan hệ của năm người này được?



Ông chủ quán trà trong lòng đắc ý, biết rằng là con cái quan lại địa phương mang theo bốn tên quân binh đi du lịch, những người này mặc dù chức quan không cao nhưng trong tay rất thong thả, lúc nghỉ chân nghe thấy có tin đồn li kì thú vị nếu kể hay ắt sẽ được thưởng. Cho dù lần này có nhìn nhầm gặp phải một tay keo kiệt nhưng nếu vô hại phô trương một phen chẳng phải quán trà cũng có thể thêm phần nổi danh hay sao? Bàn tính của chủ quán trà đánh vang răng rắc, miệng cũng trình bày một cách sinh động.

“Diễn Thánh công Khổng gia không cần ta phải nhiều lời đi, đây chính là thánh địa trong lòng văn nhân! Kinh thành đệ nhất mỹ nhân Quắc Quốc phu nhân cũng là Khổng gia đích tiểu thư! “ Chủ quán trà thổn thức: “Chao ôi! Vị Quắc Quốc phu nhân này thì không còn gì để nói rồi, xuất thân thanh quý, dung mạo tuyệt sắc, chẳng những có tri thức hiểu lễ nghĩa còn là người hiền lành, nữ tử trong thiên hạ đều lấy đó làm gương, nếu không phải dựa theo Khổng gia tổ huấn không thể kết thân cùng hoàng thất, Quắc Quốc phu nhân có thể làm thái tử phi rồi cũng nên! Bất quá phu quân hiện tại của Quắc Quốc phu nhân cũng là nhất đẳng, là cháu trai của đương kim hoàng hậu nương nương, thế tử gia của Định Quốc công phủ, chân chính là *thiên chi kiêu tử đấy!, năm tuổi được phong thế tử, mười bảy tuổi đổ trạng nguyên, mười tám tuổi thành hôn cùng Quắc Quốc phu nhân.

(*: con cưng của trời, ý là người có tài năng và thiên phú)

Nói xong vỗ đầu một phát: “Đúng rồi, năm mười sáu tuổi còn làm một bài [Hiểu Sinh Hận] danh chấn kinh sư khiến bao nhiêu văn sĩ vứt bút tòng quân! Hào môn quý tử dạng này mới xứng có được mỹ nhân, mà vị thế tử gia này đối với Quắc Quốc phu nhân cũng cực kì tình cảm, hai người phu xướng phụ tuỳ làm người khác ghen tị, phải biết rằng………”

“Phải biết rằng phong hào Quắc Quốc phu nhân này là thế tử gia vì nàng dùng phong thưởng của bản thân đổi lấy đấy!” Ông chủ quán trà vừa nói được một nửa thì bị ông chủ trạm ngựa cắt ngang sốt ruột hỏi: “Được rồi đấy! Chuyện thế tử gia và phu nhân *cầm sắt hoà minh toàn bộ kinh thành ai mà không biết!? Vẫn là mau nói mẫu đơn của Mao Bình am này và Quắc Quốc phu nhân có quan hệ gì đi!?”

(*: vợ chồng ân ái hoà hợp)

Bị cứng rắn cướp mạch chuyện, ông chủ trong lòng có chút bực bội, hắn đây không phải vì để vị công tử từ nơi khác tới hiểu rõ hay sao!? Lại thấy một chủ bốn bộc gần như nghỉ ngơi đủ rồi, mà hắn nói một hồi cũng không thấy vị thanh bào nam tử đó ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng gấp gáp cũng không quản chút bực bội kia vội la lên: “Chẳng phải sắp nói rồi hay sao!”Rồi tiếp: “Thế tử gia và Quắc Quốc phu nhân định thân từ nhỏ vốn là thanh mai trúc mã lại là tài tử giai nhân có thể nói là ông trời tác hợp. Nhưng mà…..Ôi!” Đang nói thì thở dài nặng nề ngó nhìn bốn phía xung quanh như tên trộm một hồi rồi mới tiếp tục: “…..thực ra có lời đồn rằng người từ nhỏ định thân cùng thế tử gia không phải Quắc Quốc phu nhân mà là trưởng tỷ của nàng Khổng gia đại tiểu thư.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook