Quân Thê

Chương 5: Phản Bội(2)

Tây Mộc Tử

08/03/2023

Dịch truyện : Maya Dtruyen.com

Bên cạnh nàng có bốn mươi tám người hầu, hiện tại không thấy một ai, nàng còn có cái gì không rõ!?

Khổng Nhan trong lòng lửa giận bừng bừng, da thịt tuyết trắng dấy lên một vòng đỏ ửng.

Tưởng Mặc Chi thấy thế ánh mắt nóng lên, không kiềm lòng được tiến lên một bước.

Khổng Nhan giật mình, vội lùi về bên trong gian nhà, lớn tiếng quát lên: “Dừng lại “

“Tưởng Mặc Chi, Khổng Nhan ta mặc dù lưu lạc đến nơi này nhưng người đừng quên ta vẫn là người nhà họ Khổng!” Hoang sơn dã lĩnh bốn bề vắng lặng, nam tử trước mắt lại là thanh niên trai tráng, nếu đối đầu không thể nghi ngờ là lấy trứng chọi đá, nhường nhịn nói: “Chuyện hôm nay ta coi như chưa từng phát sinh, ngươi rời đi là được!”

Có lẽ bị ảnh hưởng bởi lời nói của Khổng Nhan, Tưởng Mặc Chi cuối cùng dừng lại ở thềm đá trước nhà, nhưng lại không hề có ý định rời đi, vẫn động tình nói: “Nhan nhi! Ta và nàng vốn có định hôn duyên phận, bất đắc dĩ trời xui đất khiến mới bỏ lỡ nhau, ta tự biết rất khó lại cùng nàng xứng đôi. Nhưng nay nàng và ta một lần nữa quen biết, ta chỉ là ngưỡng mộ tài năng của nàng, vì sao không thể trở thành một đôi *mạc nghịch chi giao?”

(*: đôi bạn tâm đầu ý hợp)

Thời điểm nói một câu cuối cùng, ánh mắt Tưởng Mặc Chi càng dịu dàng, giữa chân mày lại bao phủ ý buồn nhàn nhạt, đáy mắt thì một phen đau thương.

Khổng Nhan tức giận đến toàn thân phát run.

Mạc nghịch chi giao!

Mạc nghịch chi giao!!

Tưởng Mặc Chi làm sao lại vô sỉ đến mức nói ra những lời này!? Sao lại dám nói ra những lời này!? Hắn coi nàng là một sơn dã nữ nhân liều lĩnh thiếu hiểu biết hay sao!?

Thời nay tuy chuyên tình cảm cởi mở và táo bạo, nhưng có người phụ nữ đứng đắn nào lại nguyện cùng nam nhân kết thành mạc nghịch chi giao!?



Vì có một số nữ quan, các nàng xuất thân hào môn, vì một số nguyên nhân mà trở thành đạo cô, vốn là kiều nữ, dung mạo xinh đẹp, có tài vẽ mày điểm phấn, lại biết ngâm thơ, được văn nhân xưng là tài nữ đa tình, dưới sự ngưỡng mộ theo đuổi nhiệt tình, sau khi rung động biến thành mạc nghịch chi giao, thường thường ngày đêm tâm tình, nhưng mà ai chẳng biết là lén lút *bị phiên hồng lãng. Mà những nữ quan nghèo khó, càng là vì tiền cùng người khác qua lại, không khác gì kỹ nữ.

(*: chăn gấm màu đỏ trên giường không ngay thẳng, nhìn giống như những đợt sóng. Chắc nó có ý gì mọi người đều hiểu rồi ha:D)

Cũng chính vì vậy nàng mười năm trước dù không xuống tóc đi tu nhưng cũng không ở lại gia miếu mà chọn một ngôi miếu nhỏ tại nơi hoang vu để cư trú. Dù cho quanh năm chỉ có thể sống trong gian nhà nhỏ phía sau miếu, nàng cũng không muốn giống như những nữ quan kia!

Đáng hận chính là tên Tưởng Mặc Chi này dùng nhưng lời chuyên dụ dỗ nữ quan phóng đãng để nói chuyện với nàng!

Khổng Nhan vốn là người tâm cao khí ngạo, dù cho lưu lạc đến tận đây cũng vẫn là cẩm y ngọc thực, có khi nào gặp qua xúi quẩy như thế này!? Lại hơn mười năm không bị kiềm chế đã quen, đầy tớ bên cạnh lại nghe lời, bây giờ cũng không lo nổi được mất, vịn lan can gian nhà hô to: “Người đâu! Đem kẻ tặc này bắt lại cho ta!”

Tưởng Mặc Chi không nghĩ tới Khổng Nhan cố chấp, hắn nghe ngóng được nàng ba ngày đến đây một lần, lúc này mới tìm cách đuổi người hầu đi để đơn độc gặp giai nhân, nếu làm cho Khổng Nhan gọi người ở trước viện tới thì sẽ lớn chuyện!

Tưởng Mặc Chi vì nóng vội, bước nhanh về phía trước, một tay bắt lấy Khổng Nhan ôm vào lòng, một tay bịt miệng nàng cầu xin.

“ô…ô…” nàng vừa rồi tức giận nên mất đi lí trí, lại nghĩ Tưởng Mặc Chi đối với Khổng gia có chút cố kị, nào ngờ ngược lại đem bức hắn gấp gáp, càng không ngờ một người trước giờ ánh mắt hướng lên trời như hắn lại vứt bỏ hết thảy, làm ra hành động càn rỡ như vậy.

Khổng Nhan tuy đã ba mươi nhưng là tiểu thư khuê các được nuông chiều, sau lại sống một mình trong núi, nào biết rõ tâm tính nam nhân, lại là một nam nhân đã khao khát nàng suốt hai năm mà không có được?

Nhất thời, Khổng Nhan vừa hối hận vừa hận và tức giận nhưng cũng không làm gì được, đôi mắt như bốc hỏa trừng trừng nhìn Tưởng Mặc Chi.

Bị mê hoặc bởi nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, lại nhìn vào đôi mắt mờ sương, liền cảm thấy mềm nhũn, Khổng Nhan là tiểu thư danh môn, lại là nữ nhân hắn ngưỡng mộ đã lâu, dù nàng đã qua thời kì đẹp như hoa nhưng dung mạo và tài năng của nàng vượt trội hơn hàng vạn người, liền kiềm không được nhẹ giọng dụ dỗ: “Nhan nhi, vì sao nàng không thể tiếp nhận ta? Nếu nàng để ý đến Khổng Hân thì không cần lo lắng gì cả, hôm nay chính nàng ta giúp ta dàn xếp với Phùng ma ma để ta và nàng có thể gặp gỡ.”

Khổng Hân giúp hắn dàn xếp Phùng ma ma….

Khổng Nhan cảm thấy thế giới quay cuồng trong chốc lát, thì ra sự sỉ nhục hôm nay là do đích muội và nhũ mẫu của mình lên kế hoạch!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook