Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 257: Chương 186-3: Bốc đồng yếu ớt
Mạch Kiêu Dương
13/09/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
Hinh Hinh bắt đầu truyền nhân chứng liên quan lên tòa làm chứng, bao gồm cảnh sát, người nhà Dương Tiểu Quân, pháp y. Những thứ này cũng không có thể chứng minh trực tiếp Cổ Dương là hung thủ giết chết Dương Tiểu Quân.
Buổi sáng kết thúc toà án thẩm vấn, Mậu Hinh im lặng thu dọn đồ, toà án thẩm vấn lần thứ hai tại thứ tư.
Diệp Diệu Tư cũng đang chuẩn bị đồ, Cổ Bá đi tới: "Luật sư Diệp, vất vả cậu rồi."
"Tôi không làm cái gì, giáo sư Cổ quá khách khí." Diệp Diệu Tư nói.
Minh Ý cũng tới đây cùng Cổ Bá, anh nhìn Hinh Hinh vùi đầu thu dọn văn kiện, liền chậm rãi đi qua.
"Giữa trưa ăn cơm cùng nhau?" Minh Ý nói.
"Hiện tại thân phận của em là kiểm sát trưởng, anh là bạn cha bị cáo, bất tiện." Hinh Hinh nhét đồ vào trong túi, chuẩn bị rời khỏi.
Minh Ý nghe giọng điệu nói chuyện này nhất thời muốn cười, anh giữ chặt cổ tay cô: "Hiện tại không phải là thời gian nghỉ ngơi sao?"
"Kiểm sát trưởng không có thời gian nghỉ ngơi." Hinh Hinh dùng lực rút tay về, "Đồng bọn hợp tác của anh, bạn tốt chờ anh, Minh tổng, không chậm trễ thời gian anh."
Nói xong, cô cũng không quay đầu lại tiêu sái rồi.
Tiểu Nam ở bên cạnh nhìn xem Minh Ý lại nhìn xem xem Mậu kiểm, đi nhanh theo sau.
"Minh tổng, hi vọng sẽ không bởi vì tôi ảnh hưởng tình cảm anh và Mậu kiểm sát trưởng." Cổ Bá nói.
"Đương nhiên sẽ không, giáo sư Cổ, tôi nói rồi chỉ cần Cổ Dương không có giết người, pháp luật nhất định sẽ trả trong sạch cho anh." Minh Ý nói xong quay đầu xem Diệp Diệu Tư, "Luật sư Diệp, anh nói đúng không?"
"Là như thế này không sai." Diệp Diệu Tư nói.
Mậu Hinh lên xe vẫn nghiêm mặt, Tiểu Nam liền thật cẩn thận nói: "Mậu kiểm, kết quả thẩm vấn không phải trong dự kiến của chị à? Hơn nữa không quan hệ cùng Minh tổng đi."
"Tôi biết." Hinh Hinh trầm tĩnh lại, nhưng là nhìn đến anh cùng với Cổ Bá, cô vẫn lại là sẽ tức giận. Nếu là người khác phỏng chừng cũng chưa nói, nhưng là anh, cái loại bốc đồng này sẽ dũng mãnh tiến ra.
Vậy chị còn như vậy với Minh tổng! Tiểu Nam không nói chuyện ra, chỉ chắn ở trong lòng rồi.
Giữa trưa Minh Ý ăn cơm cùng Cổ Dương Diệp Diệu Tư, Diệp Diệu Tư cho là vụ án này nhất định thắng, nếu theo tình huống hiện tại phát triển.
Anh nói lời này, tâm tình Cổ Bá thật tốt. Trước nói chuyện với Minh Ý đều đã mang theo vài phần cảm xúc, hiện tại quả thực là hòa ngôn duyệt sắc rồi.
Buổi tối Hinh Hinh về nhà đúng giờ tan tầm, Minh Ý đang nấu cơm ở phòng bếp, Tiểu Sâm chơi ghép hình tại phòng mình.
Cô trở về phòng thay quần áo trước, tắm, cả người thanh sảng ra, bữa tối cũng làm xong.
"Ăn cơm rồi." Minh Ý tựa hồ tâm tình tốt, bày ra đồ ăn khóe miệng còn tươi cười.
Nhìn đến anh cười, tâm tình Hinh Hinh không tốt, nhàn nhạt đáp lại một tiếng ngồi xuống ăn cơm.
Khi ăn cơm cô lại càng nói rất ít, chỉ chuyên tâm ăn.
Cơm nước xong, Hinh Hinh bồi con trai ngoạn chơi ở trong phòng, Minh Ý vội vàng tại phòng sách, chờ anh ra Hinh Hinh lại đi bận việc rồi.
Anh có thể cảm nhận được cô không vui, anh tắm xong cô còn đang tại vội vàng, anh liền trở về phòng nghỉ ngơi trước.
Đến hơn 10 giờ tối Hinh Hinh mới trở về phòng ngủ, cô trở về phòng Minh Ý đã ngủ, cô nhẹ chân nhẹ tay nằm xuống một bên.
Ai biết cô mới vừa nằm xuống, Minh Ý liền xoay người đè trên thân cô, hung hăng đoạt đi môi của cô.
"Uy!" Anh cư nhiên giả bộ ngủ, người đàn ông này quá dối trá rồi.
Không đợi cô nói chuyện, áo ngủ của cô bị cởi ném ra chăn, chỉ chốc lát sau nệm bắt đầu có tiết tấu y nha y nha.
Hinh Hinh bắt đầu truyền nhân chứng liên quan lên tòa làm chứng, bao gồm cảnh sát, người nhà Dương Tiểu Quân, pháp y. Những thứ này cũng không có thể chứng minh trực tiếp Cổ Dương là hung thủ giết chết Dương Tiểu Quân.
Buổi sáng kết thúc toà án thẩm vấn, Mậu Hinh im lặng thu dọn đồ, toà án thẩm vấn lần thứ hai tại thứ tư.
Diệp Diệu Tư cũng đang chuẩn bị đồ, Cổ Bá đi tới: "Luật sư Diệp, vất vả cậu rồi."
"Tôi không làm cái gì, giáo sư Cổ quá khách khí." Diệp Diệu Tư nói.
Minh Ý cũng tới đây cùng Cổ Bá, anh nhìn Hinh Hinh vùi đầu thu dọn văn kiện, liền chậm rãi đi qua.
"Giữa trưa ăn cơm cùng nhau?" Minh Ý nói.
"Hiện tại thân phận của em là kiểm sát trưởng, anh là bạn cha bị cáo, bất tiện." Hinh Hinh nhét đồ vào trong túi, chuẩn bị rời khỏi.
Minh Ý nghe giọng điệu nói chuyện này nhất thời muốn cười, anh giữ chặt cổ tay cô: "Hiện tại không phải là thời gian nghỉ ngơi sao?"
"Kiểm sát trưởng không có thời gian nghỉ ngơi." Hinh Hinh dùng lực rút tay về, "Đồng bọn hợp tác của anh, bạn tốt chờ anh, Minh tổng, không chậm trễ thời gian anh."
Nói xong, cô cũng không quay đầu lại tiêu sái rồi.
Tiểu Nam ở bên cạnh nhìn xem Minh Ý lại nhìn xem xem Mậu kiểm, đi nhanh theo sau.
"Minh tổng, hi vọng sẽ không bởi vì tôi ảnh hưởng tình cảm anh và Mậu kiểm sát trưởng." Cổ Bá nói.
"Đương nhiên sẽ không, giáo sư Cổ, tôi nói rồi chỉ cần Cổ Dương không có giết người, pháp luật nhất định sẽ trả trong sạch cho anh." Minh Ý nói xong quay đầu xem Diệp Diệu Tư, "Luật sư Diệp, anh nói đúng không?"
"Là như thế này không sai." Diệp Diệu Tư nói.
Mậu Hinh lên xe vẫn nghiêm mặt, Tiểu Nam liền thật cẩn thận nói: "Mậu kiểm, kết quả thẩm vấn không phải trong dự kiến của chị à? Hơn nữa không quan hệ cùng Minh tổng đi."
"Tôi biết." Hinh Hinh trầm tĩnh lại, nhưng là nhìn đến anh cùng với Cổ Bá, cô vẫn lại là sẽ tức giận. Nếu là người khác phỏng chừng cũng chưa nói, nhưng là anh, cái loại bốc đồng này sẽ dũng mãnh tiến ra.
Vậy chị còn như vậy với Minh tổng! Tiểu Nam không nói chuyện ra, chỉ chắn ở trong lòng rồi.
Giữa trưa Minh Ý ăn cơm cùng Cổ Dương Diệp Diệu Tư, Diệp Diệu Tư cho là vụ án này nhất định thắng, nếu theo tình huống hiện tại phát triển.
Anh nói lời này, tâm tình Cổ Bá thật tốt. Trước nói chuyện với Minh Ý đều đã mang theo vài phần cảm xúc, hiện tại quả thực là hòa ngôn duyệt sắc rồi.
Buổi tối Hinh Hinh về nhà đúng giờ tan tầm, Minh Ý đang nấu cơm ở phòng bếp, Tiểu Sâm chơi ghép hình tại phòng mình.
Cô trở về phòng thay quần áo trước, tắm, cả người thanh sảng ra, bữa tối cũng làm xong.
"Ăn cơm rồi." Minh Ý tựa hồ tâm tình tốt, bày ra đồ ăn khóe miệng còn tươi cười.
Nhìn đến anh cười, tâm tình Hinh Hinh không tốt, nhàn nhạt đáp lại một tiếng ngồi xuống ăn cơm.
Khi ăn cơm cô lại càng nói rất ít, chỉ chuyên tâm ăn.
Cơm nước xong, Hinh Hinh bồi con trai ngoạn chơi ở trong phòng, Minh Ý vội vàng tại phòng sách, chờ anh ra Hinh Hinh lại đi bận việc rồi.
Anh có thể cảm nhận được cô không vui, anh tắm xong cô còn đang tại vội vàng, anh liền trở về phòng nghỉ ngơi trước.
Đến hơn 10 giờ tối Hinh Hinh mới trở về phòng ngủ, cô trở về phòng Minh Ý đã ngủ, cô nhẹ chân nhẹ tay nằm xuống một bên.
Ai biết cô mới vừa nằm xuống, Minh Ý liền xoay người đè trên thân cô, hung hăng đoạt đi môi của cô.
"Uy!" Anh cư nhiên giả bộ ngủ, người đàn ông này quá dối trá rồi.
Không đợi cô nói chuyện, áo ngủ của cô bị cởi ném ra chăn, chỉ chốc lát sau nệm bắt đầu có tiết tấu y nha y nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.