Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 291: Chương 198-1: Máu bắn tung toé
Mạch Kiêu Dương
13/09/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Ý lại hôn cô, muốn hôn tới tất cả từ chối của cô, nhưng Hinh Hinh còn đang khóc, khóc so với trước còn thương tâm hơn. Rốt cuộc nhật kí có thứ gì đó để cho cô nhất định phải thiêu hủy, sau khi thiêu đốt lại thương tâm như vậy.
Anh hôn cực kỳ sâu, hôn ra cảm giác, tay một đường đi xuống, sau đó bế cô lên phòng.
Anh muốn làm cái gì? Hinh Hinh bị anh hôn còn mơ mơ màng màng, mãi đến mình bị thả ngã xuống giường cô mới thật sự phản ứng kịp.
"Đừng..." Hiện tại là ban ngày ban mặt, hơn nữa cô còn lờ mờ, liền có chút từ chối làm chuyện này.
"Anh muốn." Anh hôn cằm của cô một cái, tay chống đỡ hai bên thân thể cô, cúi người nhìn cô.
Anh muốn! Ba chữ đơn giản, đáy lòng Hinh Hinh hơi hơi xúc động, có chút không được tự nhiên nói: "Anh liền... Liền không để bụng em từng có người đàn ông khác sao?"
Môi Minh Ý rơi vào môi của cô: "Anh chỉ để ý giờ này phút này và vô số năm tháng về sau, có phải em chỉ có một mình anh hay không?"
Hinh Hinh chịu chấn động, chủ động đi hôn môi của anh.
Hai người quấn cùng một chỗ, Hinh Hinh ôm cổ của anh, môi của anh rơi vào bên gáy của cô, hôn môi qua lại. Hinh Hinh từ từ nhắm hai mắt, cảm nhận hơi thở của anh cuốn tới, bao quanh cô.
Cô dần dần thích anh hôn môi như vậy, chỉ cảm thấy có anh hôn môi như vậy, trên người cô sẽ không còn có dấu vết người khác, trừ bỏ anh cũng chỉ có anh.
Minh Ý cảm giác lần này Hinh Hinh phối hợp tốt, lúc anh hôn cô, cô rên rỉ trầm thấp. Khi anh tiến vào cô, cô hơi hơi cong người lên nghên đón.
Thật sự là thể nghiệm đẹp đẽ, lúc kết thúc Hinh Hinh núp ở trong lòng anh, anh lần lượt hôn môi vai cô tới tới lui lui, cô nằm úp sấp ở trên giường.
"Anh nóng quá." Trên người Hinh Hinh ra rất nhiều mồ hôi, người là ẩm ướt, cô muốn để cho anh ôm, nhưng mà nhiệt độ trên người anh rất cao, hợp lại liền dễ dàng ra mồ hôi.
"Chúng ta đi tắm." Minh Ý nói xong đứng dậy muốn ôm ấp cô, kết quả mới vừa ôm cô tay mềm nhũn, cô lại rơi về trên giường.
Mậu Hinh hoảng sợ, cảm giác anh không quá đúng lắm, một tay kia còn rơi vào trên vai anh, tay cô dán tại trên trán anh, nhất thời hoảng sợ: "Trên trán anh nóng quá, anh cũng phát sốt."
"Anh không sao." Minh Ý thật cảm thấy được thân thể của chính mình rất khỏe mạnh, phát sốt mà thôi thực ra không có gì.
"Anh nóng vô cùng lợi hại." Hinh Hinh nói xong liền muốn ngồi dậy, "Em đo nhiệt độ cho anh."
"Anh thật sự không có việc gì." Minh Ý thật cảm thấy được một hồi vận động vừa rồi, đặc biệt sảng khoái.
Mậu Hinh mới không nghe anh, cô lập tức tìm tới nhiệt kế đo cho anh, kết quả vừa đo nhiệt độ cơ thể 38. 5 độ. Mậu Hinh không nói hai lời, liền muốn đi bệnh viện.
"Thật sự không cần đi bệnh viện." Minh Ý phát ra sốt cao lại vẫn cực kỳ thanh tỉnh, anh giữ chặt tay cô, "Em đi rót ly nước cho anh, anh lại uống thuốc hạ sốt."
"Không được." Hinh Hinh lo lắng, người nầy sẽ không theo cô cùng nhau sốt đi, cô thật sự là sơ ý, không có phát hiện anh cũng sinh bệnh rồi.
"Anh thật sự khỏe lắm, Hinh Hinh." Minh Ý nói, "Như vậy đi, nếu anh uống thuốc rồi buổi chiều còn không có hạ sốt, em đưa anh đi bệnh viện."
Hinh Hinh thật không biết sao người này không thích xem bệnh như vậy, cô đứng lên rót một chén nước cho anh, nhìn anh uống thuốc, vặn khăn mặt tới làm băng phu cho anh, lau người một lần.
Lăn qua lăn lại như vậy một lần, Mậu Hinh mình cũng mệt mỏi, liền ghé vào bên cạnh anh.
Lúc này nhìn mặt của anh, trong lòng cô ấm áp.
Minh Ý lại hôn cô, muốn hôn tới tất cả từ chối của cô, nhưng Hinh Hinh còn đang khóc, khóc so với trước còn thương tâm hơn. Rốt cuộc nhật kí có thứ gì đó để cho cô nhất định phải thiêu hủy, sau khi thiêu đốt lại thương tâm như vậy.
Anh hôn cực kỳ sâu, hôn ra cảm giác, tay một đường đi xuống, sau đó bế cô lên phòng.
Anh muốn làm cái gì? Hinh Hinh bị anh hôn còn mơ mơ màng màng, mãi đến mình bị thả ngã xuống giường cô mới thật sự phản ứng kịp.
"Đừng..." Hiện tại là ban ngày ban mặt, hơn nữa cô còn lờ mờ, liền có chút từ chối làm chuyện này.
"Anh muốn." Anh hôn cằm của cô một cái, tay chống đỡ hai bên thân thể cô, cúi người nhìn cô.
Anh muốn! Ba chữ đơn giản, đáy lòng Hinh Hinh hơi hơi xúc động, có chút không được tự nhiên nói: "Anh liền... Liền không để bụng em từng có người đàn ông khác sao?"
Môi Minh Ý rơi vào môi của cô: "Anh chỉ để ý giờ này phút này và vô số năm tháng về sau, có phải em chỉ có một mình anh hay không?"
Hinh Hinh chịu chấn động, chủ động đi hôn môi của anh.
Hai người quấn cùng một chỗ, Hinh Hinh ôm cổ của anh, môi của anh rơi vào bên gáy của cô, hôn môi qua lại. Hinh Hinh từ từ nhắm hai mắt, cảm nhận hơi thở của anh cuốn tới, bao quanh cô.
Cô dần dần thích anh hôn môi như vậy, chỉ cảm thấy có anh hôn môi như vậy, trên người cô sẽ không còn có dấu vết người khác, trừ bỏ anh cũng chỉ có anh.
Minh Ý cảm giác lần này Hinh Hinh phối hợp tốt, lúc anh hôn cô, cô rên rỉ trầm thấp. Khi anh tiến vào cô, cô hơi hơi cong người lên nghên đón.
Thật sự là thể nghiệm đẹp đẽ, lúc kết thúc Hinh Hinh núp ở trong lòng anh, anh lần lượt hôn môi vai cô tới tới lui lui, cô nằm úp sấp ở trên giường.
"Anh nóng quá." Trên người Hinh Hinh ra rất nhiều mồ hôi, người là ẩm ướt, cô muốn để cho anh ôm, nhưng mà nhiệt độ trên người anh rất cao, hợp lại liền dễ dàng ra mồ hôi.
"Chúng ta đi tắm." Minh Ý nói xong đứng dậy muốn ôm ấp cô, kết quả mới vừa ôm cô tay mềm nhũn, cô lại rơi về trên giường.
Mậu Hinh hoảng sợ, cảm giác anh không quá đúng lắm, một tay kia còn rơi vào trên vai anh, tay cô dán tại trên trán anh, nhất thời hoảng sợ: "Trên trán anh nóng quá, anh cũng phát sốt."
"Anh không sao." Minh Ý thật cảm thấy được thân thể của chính mình rất khỏe mạnh, phát sốt mà thôi thực ra không có gì.
"Anh nóng vô cùng lợi hại." Hinh Hinh nói xong liền muốn ngồi dậy, "Em đo nhiệt độ cho anh."
"Anh thật sự không có việc gì." Minh Ý thật cảm thấy được một hồi vận động vừa rồi, đặc biệt sảng khoái.
Mậu Hinh mới không nghe anh, cô lập tức tìm tới nhiệt kế đo cho anh, kết quả vừa đo nhiệt độ cơ thể 38. 5 độ. Mậu Hinh không nói hai lời, liền muốn đi bệnh viện.
"Thật sự không cần đi bệnh viện." Minh Ý phát ra sốt cao lại vẫn cực kỳ thanh tỉnh, anh giữ chặt tay cô, "Em đi rót ly nước cho anh, anh lại uống thuốc hạ sốt."
"Không được." Hinh Hinh lo lắng, người nầy sẽ không theo cô cùng nhau sốt đi, cô thật sự là sơ ý, không có phát hiện anh cũng sinh bệnh rồi.
"Anh thật sự khỏe lắm, Hinh Hinh." Minh Ý nói, "Như vậy đi, nếu anh uống thuốc rồi buổi chiều còn không có hạ sốt, em đưa anh đi bệnh viện."
Hinh Hinh thật không biết sao người này không thích xem bệnh như vậy, cô đứng lên rót một chén nước cho anh, nhìn anh uống thuốc, vặn khăn mặt tới làm băng phu cho anh, lau người một lần.
Lăn qua lăn lại như vậy một lần, Mậu Hinh mình cũng mệt mỏi, liền ghé vào bên cạnh anh.
Lúc này nhìn mặt của anh, trong lòng cô ấm áp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.