Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 295: Chương 199-2: Giải quyết việc chung
Mạch Kiêu Dương
13/09/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cũng được." Lão phu nhân gật đầu, "Mạn Vân, Văn Hiên, các con ở bệnh viện chăm sóc Nhất Kỳ đi!"
"Chúng ta sẽ, ba mẹ." Minh Văn Hiên vội nói.
Tống Mạn Vân thật sự tức giận, chờ bọn họ đi, bà oán hận trừng con trai: "Văn Hiên, anh nói nó là con em, em cũng không tin."
"Em luôn đối với nó là như thế này, khó trách tâm nó càng rét, tự nhiên cũng sẽ không có hoà nhã đối với em." Minh Văn Hiên nói.
"Anh cũng nói em như vậy." Tống Mạn Vân lườm chồng.
" Thực ra không chỉ em, anh cũng hoài nghi, anh rốt cuộc có phải con trai ruột của anh hay không." Minh Văn Hiên cảm thán.
Mậu Hinh và Minh Ý đưa Minh Chí Côn và lão phu nhân về nhà, lão phu nhân và Minh Chí Côn ngồi ở phía sau, lão phu nhân nói: "A Nhất, tính tình mẹ cháu cháu biết, nhiều năm đều đã như thế, con không chê mẹ, cháu bao dung nó nhiều hơn. Lại nói, Nhất Kỳ là em trai cháu, anh làm việc là có chút không thấy điều, cái gọi là huynh trưởng như cha, cháu phải dạy anh."
Minh Ý cực kỳ cung kính đối với lão phu nhân, Hinh Hinh cũng sẽ không cãi lại người già. Minh Ý nói ︰ "Bà nội, cháu biết rõ."
" Vụ án Nhất Kỳ này cháu cũng để tâm chút, ông không muốn vụ án này bị người lợi dụng, lại xuất hiện tin tức bất lợi Minh gia." Minh Chí Côn nói.
Hinh Hinh nghe lời này hơi nhíu mi, chỉ cảm thấy lời này của Minh Chí Côn giống như có điều ngụ ý, cô đành phải tự động lý giải không có quan hệ gì với cô.
Mậu Hinh và Minh Ý đưa lão phu nhân về nhà, vốn lão phu nhân muốn bọn họ ở nhà ăn cơm, Hinh Hinh nhìn thời gian đã nói muốn đi đón con trai tử tan học, liền không ăn cơm ở chỗ này rồi.
Lão nhân gia không miễn cưỡng, đưa bọn họ vào cửa, sau đó bọn họ liền đi rồi.
Mậu Hinh và Minh Ý cùng đi đón con trai, hai ngày này Tiểu Sâm vô cùng ngoan, ở nhà cũng không nháo giống bình thường, có lẽ cảm giác trong nhà xảy ra chuyện. Hôm nay thấy Minh Ý và Mậu Hinh cùng nhau tới đón mình, vừa mừng vừa sợ nhào vào trong lòng Mậu Hinh.
Mậu Hinh ôm con trai, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bé cười sáng lạn, trong lòng cô mềm mại.
Đây là con trai của cô, con trai duy nhất của cô, máu mủ thân nhất. Mặc kệ con trai thân thế gì, bé đều không có làm sai cái gì. Càng đừng nói con trai tốt như vậy, cô chỉ muốn yêu bé.
Buổi tối bọn họ về nhà nấu cơm, Minh Ý muốn xuống bếp, Mậu Hinh không cho.
"Em tới làm đi!" Hinh Hinh muốn cho anh nghỉ ngơi, "Anh mang Tiểu Sâm chơi một lát, em làm thì tốt rồi."
Sau khi bọn họ kết hôn, phần lớn việc nhà là Minh Ý làm, Hinh Hinh cũng muốn biểu hiện một lần. Càng đừng nói chính anh bị cảm, kết quả lại vẫn vẫn cố chăm sóc cô, để cho cô rất áy náy.
Hinh Hinh làm mấy món ăn thanh đạm, người một nhà vui vẻ ăn cơm.
Ngày kế Hinh Hinh đi làm, Cố Tiểu Nam lo lắng nhìn cô: "Hiện tại chị không có việc gì đi!"
"Chị tốt rồi, Dương kiểm đến đây sao?" Mậu Hinh nhìn hồ sơ hỏi.
"Đã đến đây." Cố Tiểu Nam nói.
Mậu Hinh cầm hồ sơ đi tìm Dương Tại Xuân, cô đã xem sơ lược một lần. Người hiềm nghi gọi Tiết Phi Phi, 23 tuổi, vẫn lại là sinh viên. Cực kỳ tuổi trẻ, tuổi tốt đẹp cư nhiên sẽ nhất thời kích thích giết người.
Cô và Dương Tại Xuân nói vụ án này, khi đó vẫn lại là có băn khoăn: "Người bị hại vụ án này hiện tại là chú em của em, em cần né tránh sao?"
"Em cái tình hình này không tính phải làm né tránh, em có kinh nghiệm loại vụ án này, tôi nghiên cứu một chút hạ quyết định giao cho em xử lý." Dương Tại Xuân nói.
Nếu Dương kiểm nói giao cho mình xử lý, Hinh Hinh cũng không lại từ chối, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu tình tiết vụ án.
Pháp y bên kia xem xét rồi đưa tới một phần báo cáo kiểm tra sức khoẻ mới, lái xe chỉ có một dao ở bụng, miệng vết thương không hề sâu cũng không nguy hiểm đến tính mạng, lại chết ngay tại chỗ, chân chính tạo thành cái chết này là do khi lái xe đang lẩn trốn đụng vào một cây trụ ở bãi đỗ xe. Trên não lái xe có cục u bướu, lái xe va chạm đánh vỡ u, dẫn đến cái chết.
"Cũng được." Lão phu nhân gật đầu, "Mạn Vân, Văn Hiên, các con ở bệnh viện chăm sóc Nhất Kỳ đi!"
"Chúng ta sẽ, ba mẹ." Minh Văn Hiên vội nói.
Tống Mạn Vân thật sự tức giận, chờ bọn họ đi, bà oán hận trừng con trai: "Văn Hiên, anh nói nó là con em, em cũng không tin."
"Em luôn đối với nó là như thế này, khó trách tâm nó càng rét, tự nhiên cũng sẽ không có hoà nhã đối với em." Minh Văn Hiên nói.
"Anh cũng nói em như vậy." Tống Mạn Vân lườm chồng.
" Thực ra không chỉ em, anh cũng hoài nghi, anh rốt cuộc có phải con trai ruột của anh hay không." Minh Văn Hiên cảm thán.
Mậu Hinh và Minh Ý đưa Minh Chí Côn và lão phu nhân về nhà, lão phu nhân và Minh Chí Côn ngồi ở phía sau, lão phu nhân nói: "A Nhất, tính tình mẹ cháu cháu biết, nhiều năm đều đã như thế, con không chê mẹ, cháu bao dung nó nhiều hơn. Lại nói, Nhất Kỳ là em trai cháu, anh làm việc là có chút không thấy điều, cái gọi là huynh trưởng như cha, cháu phải dạy anh."
Minh Ý cực kỳ cung kính đối với lão phu nhân, Hinh Hinh cũng sẽ không cãi lại người già. Minh Ý nói ︰ "Bà nội, cháu biết rõ."
" Vụ án Nhất Kỳ này cháu cũng để tâm chút, ông không muốn vụ án này bị người lợi dụng, lại xuất hiện tin tức bất lợi Minh gia." Minh Chí Côn nói.
Hinh Hinh nghe lời này hơi nhíu mi, chỉ cảm thấy lời này của Minh Chí Côn giống như có điều ngụ ý, cô đành phải tự động lý giải không có quan hệ gì với cô.
Mậu Hinh và Minh Ý đưa lão phu nhân về nhà, vốn lão phu nhân muốn bọn họ ở nhà ăn cơm, Hinh Hinh nhìn thời gian đã nói muốn đi đón con trai tử tan học, liền không ăn cơm ở chỗ này rồi.
Lão nhân gia không miễn cưỡng, đưa bọn họ vào cửa, sau đó bọn họ liền đi rồi.
Mậu Hinh và Minh Ý cùng đi đón con trai, hai ngày này Tiểu Sâm vô cùng ngoan, ở nhà cũng không nháo giống bình thường, có lẽ cảm giác trong nhà xảy ra chuyện. Hôm nay thấy Minh Ý và Mậu Hinh cùng nhau tới đón mình, vừa mừng vừa sợ nhào vào trong lòng Mậu Hinh.
Mậu Hinh ôm con trai, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn bé cười sáng lạn, trong lòng cô mềm mại.
Đây là con trai của cô, con trai duy nhất của cô, máu mủ thân nhất. Mặc kệ con trai thân thế gì, bé đều không có làm sai cái gì. Càng đừng nói con trai tốt như vậy, cô chỉ muốn yêu bé.
Buổi tối bọn họ về nhà nấu cơm, Minh Ý muốn xuống bếp, Mậu Hinh không cho.
"Em tới làm đi!" Hinh Hinh muốn cho anh nghỉ ngơi, "Anh mang Tiểu Sâm chơi một lát, em làm thì tốt rồi."
Sau khi bọn họ kết hôn, phần lớn việc nhà là Minh Ý làm, Hinh Hinh cũng muốn biểu hiện một lần. Càng đừng nói chính anh bị cảm, kết quả lại vẫn vẫn cố chăm sóc cô, để cho cô rất áy náy.
Hinh Hinh làm mấy món ăn thanh đạm, người một nhà vui vẻ ăn cơm.
Ngày kế Hinh Hinh đi làm, Cố Tiểu Nam lo lắng nhìn cô: "Hiện tại chị không có việc gì đi!"
"Chị tốt rồi, Dương kiểm đến đây sao?" Mậu Hinh nhìn hồ sơ hỏi.
"Đã đến đây." Cố Tiểu Nam nói.
Mậu Hinh cầm hồ sơ đi tìm Dương Tại Xuân, cô đã xem sơ lược một lần. Người hiềm nghi gọi Tiết Phi Phi, 23 tuổi, vẫn lại là sinh viên. Cực kỳ tuổi trẻ, tuổi tốt đẹp cư nhiên sẽ nhất thời kích thích giết người.
Cô và Dương Tại Xuân nói vụ án này, khi đó vẫn lại là có băn khoăn: "Người bị hại vụ án này hiện tại là chú em của em, em cần né tránh sao?"
"Em cái tình hình này không tính phải làm né tránh, em có kinh nghiệm loại vụ án này, tôi nghiên cứu một chút hạ quyết định giao cho em xử lý." Dương Tại Xuân nói.
Nếu Dương kiểm nói giao cho mình xử lý, Hinh Hinh cũng không lại từ chối, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu tình tiết vụ án.
Pháp y bên kia xem xét rồi đưa tới một phần báo cáo kiểm tra sức khoẻ mới, lái xe chỉ có một dao ở bụng, miệng vết thương không hề sâu cũng không nguy hiểm đến tính mạng, lại chết ngay tại chỗ, chân chính tạo thành cái chết này là do khi lái xe đang lẩn trốn đụng vào một cây trụ ở bãi đỗ xe. Trên não lái xe có cục u bướu, lái xe va chạm đánh vỡ u, dẫn đến cái chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.