Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 503: Chương 269-1: Đây là kiên trì của anh
Mạch Kiêu Dương
13/09/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Em chờ một lát, anh lập tức tới ngay." Anh cởi dây an toàn xuống xe.
Hinh Hinh do dự muốn qua đi hay không, nhưng cô nghĩ Minh Ý sẽ có chừng mực, lại thêm chuyện đã xảy ra gần đây, Minh gia đều không có thông báo mình, nhất định là đề phòng cô, một khi đã như vậy cô tự nhiên sẽ không đi tốn nước miếng, hỏi đến những cái chuyện này.
Minh Ý chậm rãi đi qua, lên xe Minh Chí Côn, anh ngồi thật lâu ở trong xe mới ra.
Chỉ chốc lát sau xe Minh Chí Côn chạy đi, Minh Ý mới trở lại đến trên xe một lần nữa.
" Ông nội tìm anh sẽ không là vì chuyện Minh Nhất Kỳ đi?" Anh lên xe Hinh Hinh liền hỏi.
"..." Minh Ý không nói chuyện, chuyên tâm lái xe đi vào.
Tâm tình thật không tốt nha! Kỳ thật tối hôm nay cô liền cảm giác anh cực kỳ có tâm sự, nhưng anh không nói nhiều cô cũng không có hỏi. Trở về trong nhà, Hinh Hinh chăm sóc Tiểu Sâm ngủ ngon trước, lúc này Minh Ý đã tiến vào phòng tắm đi tắm rồi.
Hinh Hinh sửa sang đồ cho anh, theo ý cô, anh đi ra ngoài một chuyến, những cái quần áo này phỏng chừng đều phải giặt một lần. Cô tại trong rương anh tìm đến một cái hộp gấm màu tím sậm nho nhỏ, cô mở ra phát hiện là một sợi dây, phía trên đồ trang sức chỉ là một cái bảo thạch hoa hồng màu đỏ.
"Tặng cho em." Thanh âm Minh Ý vang lên sau lưng cô, anh chỉ khoác áo tắm, tóc lại vẫn nhỏ nước.
Hinh Hinh sờ khối bảo thạch này, cực kỳ nhẵn mịn, vừa thấy chính là bảo thạch cực phẩm. Cô cực kì thích, đã nói: "Thật sự là đẹp."
"Anh đeo lên cho em." Minh Ý lấy từ trong tay cô đeo lên trên cổ cô, " Đá Hoa hồng là tảng đá vô cùng tôn quý bên kia, hoa hồng lại càng là hoa tình yêu đẹp nhất, đá hoa hồng đó là đưa cho người yêu thương."
Rất êm tai! Hinh Hinh cảm thấy được Minh Ý là càng ngày càng có thể nói, mỗi câu nói đều nói đến trái tim cô rồi.
Cô sờ sờ đá hoa hồng, vừa mới chuyển đầu liền bị anh hôn, rất nhanh chính mình bị anh chặn ngang ôm lấy.
Hai người tách ra lâu như vậy, đàn ông có phần sốt ruột khó nén, trực tiếp ôm ấp cô trở về phòng.
Hồi lâu sau, Hinh Hinh ghé vào đầu vai Minh Ý, mà lại thấy anh cầm một điếu thuốc tới, nhưng cũng không có đốt. Cô nhớ rõ anh là không hút thuốc lá, liền lấy thuốc lá trong tay anh tới đây: "Làm sao có thể có thuốc lá?"
"Bạn đưa." Minh Ý trả lời, ôm đầu vai cô, "Chỉ là thưởng thức một phen, không có muốn hút."
"Ngoạn chơi cũng không được, ngoạn chơi liền hút." Nói xong cô để tới đầu giường.
Minh Ý bật cười, tiến đến trên vai cô hôn.
" Ông nội tìm anh, sẽ không là vì chuyện Minh Nhất Kỳ đi!" Hinh Hinh vẫn lại là nhịn không được hỏi.
"Uh`m." Minh Ý đáp lại, nhưng không muốn nói chuyện nhiều.
" Anh thấy vụ án Minh Nhất Kỳ thế nào?" Mậu Hinh vẫn lại là muốn biết ý nghĩ của anh.
"Em lấy thân phận vợ Minh Ý hỏi vẫn lại là thân phận kiểm sát trưởng hỏi?" Minh Ý thấy cô nghiêm túc như vậy, anh cũng nghiêm túc.
"Có khác nhau sao?" Thấy anh thái độ này, sắc mặt Hinh Hinh ngưng trọng lên.
"Đương nhiên là có khác nhau, nếu em lấy thân phận của kiểm sát trưởng hỏi anh, anh sẽ nói cho em. Vụ án A Kỳ này có luật sư. Nếu em lấy thân phận vợ anh hỏi mà nói, anh sẽ nói, mặc kệ việc làm A Kỳ bao nhiêu không thể tha thứ, anh làm cho luật sư biết hơn nữa tất phải làm được, đó chính là nhất định phải bảo vệ mạng của anh." Minh Ý trả lời.
Hinh Hinh lập tức ngồi dậy, vẻ mặt không dám tin nhìn Minh Ý, không tin này đúng là anh nói ra.
"Anh xác định muốn như vậy?" Hinh Hinh nói.
"Phải." Minh Ý tìm quần áo khoác lên trên người cô, không muốn cô cảm lạnh, "Hinh Hinh,anh biết lập trường của em, em là kiểm sát trưởng, mặc dù vụ án này không do em phụ trách, nhưng lập trường Luật Chính Tư nhất định là để cho A Kỳ nhập tội. Mà làm anh cả A Kỳ, anh ta đã làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng mục đích của anh vẫn rõ ràng như cũ, anh không thể để cho nó chết."
"Em chờ một lát, anh lập tức tới ngay." Anh cởi dây an toàn xuống xe.
Hinh Hinh do dự muốn qua đi hay không, nhưng cô nghĩ Minh Ý sẽ có chừng mực, lại thêm chuyện đã xảy ra gần đây, Minh gia đều không có thông báo mình, nhất định là đề phòng cô, một khi đã như vậy cô tự nhiên sẽ không đi tốn nước miếng, hỏi đến những cái chuyện này.
Minh Ý chậm rãi đi qua, lên xe Minh Chí Côn, anh ngồi thật lâu ở trong xe mới ra.
Chỉ chốc lát sau xe Minh Chí Côn chạy đi, Minh Ý mới trở lại đến trên xe một lần nữa.
" Ông nội tìm anh sẽ không là vì chuyện Minh Nhất Kỳ đi?" Anh lên xe Hinh Hinh liền hỏi.
"..." Minh Ý không nói chuyện, chuyên tâm lái xe đi vào.
Tâm tình thật không tốt nha! Kỳ thật tối hôm nay cô liền cảm giác anh cực kỳ có tâm sự, nhưng anh không nói nhiều cô cũng không có hỏi. Trở về trong nhà, Hinh Hinh chăm sóc Tiểu Sâm ngủ ngon trước, lúc này Minh Ý đã tiến vào phòng tắm đi tắm rồi.
Hinh Hinh sửa sang đồ cho anh, theo ý cô, anh đi ra ngoài một chuyến, những cái quần áo này phỏng chừng đều phải giặt một lần. Cô tại trong rương anh tìm đến một cái hộp gấm màu tím sậm nho nhỏ, cô mở ra phát hiện là một sợi dây, phía trên đồ trang sức chỉ là một cái bảo thạch hoa hồng màu đỏ.
"Tặng cho em." Thanh âm Minh Ý vang lên sau lưng cô, anh chỉ khoác áo tắm, tóc lại vẫn nhỏ nước.
Hinh Hinh sờ khối bảo thạch này, cực kỳ nhẵn mịn, vừa thấy chính là bảo thạch cực phẩm. Cô cực kì thích, đã nói: "Thật sự là đẹp."
"Anh đeo lên cho em." Minh Ý lấy từ trong tay cô đeo lên trên cổ cô, " Đá Hoa hồng là tảng đá vô cùng tôn quý bên kia, hoa hồng lại càng là hoa tình yêu đẹp nhất, đá hoa hồng đó là đưa cho người yêu thương."
Rất êm tai! Hinh Hinh cảm thấy được Minh Ý là càng ngày càng có thể nói, mỗi câu nói đều nói đến trái tim cô rồi.
Cô sờ sờ đá hoa hồng, vừa mới chuyển đầu liền bị anh hôn, rất nhanh chính mình bị anh chặn ngang ôm lấy.
Hai người tách ra lâu như vậy, đàn ông có phần sốt ruột khó nén, trực tiếp ôm ấp cô trở về phòng.
Hồi lâu sau, Hinh Hinh ghé vào đầu vai Minh Ý, mà lại thấy anh cầm một điếu thuốc tới, nhưng cũng không có đốt. Cô nhớ rõ anh là không hút thuốc lá, liền lấy thuốc lá trong tay anh tới đây: "Làm sao có thể có thuốc lá?"
"Bạn đưa." Minh Ý trả lời, ôm đầu vai cô, "Chỉ là thưởng thức một phen, không có muốn hút."
"Ngoạn chơi cũng không được, ngoạn chơi liền hút." Nói xong cô để tới đầu giường.
Minh Ý bật cười, tiến đến trên vai cô hôn.
" Ông nội tìm anh, sẽ không là vì chuyện Minh Nhất Kỳ đi!" Hinh Hinh vẫn lại là nhịn không được hỏi.
"Uh`m." Minh Ý đáp lại, nhưng không muốn nói chuyện nhiều.
" Anh thấy vụ án Minh Nhất Kỳ thế nào?" Mậu Hinh vẫn lại là muốn biết ý nghĩ của anh.
"Em lấy thân phận vợ Minh Ý hỏi vẫn lại là thân phận kiểm sát trưởng hỏi?" Minh Ý thấy cô nghiêm túc như vậy, anh cũng nghiêm túc.
"Có khác nhau sao?" Thấy anh thái độ này, sắc mặt Hinh Hinh ngưng trọng lên.
"Đương nhiên là có khác nhau, nếu em lấy thân phận của kiểm sát trưởng hỏi anh, anh sẽ nói cho em. Vụ án A Kỳ này có luật sư. Nếu em lấy thân phận vợ anh hỏi mà nói, anh sẽ nói, mặc kệ việc làm A Kỳ bao nhiêu không thể tha thứ, anh làm cho luật sư biết hơn nữa tất phải làm được, đó chính là nhất định phải bảo vệ mạng của anh." Minh Ý trả lời.
Hinh Hinh lập tức ngồi dậy, vẻ mặt không dám tin nhìn Minh Ý, không tin này đúng là anh nói ra.
"Anh xác định muốn như vậy?" Hinh Hinh nói.
"Phải." Minh Ý tìm quần áo khoác lên trên người cô, không muốn cô cảm lạnh, "Hinh Hinh,anh biết lập trường của em, em là kiểm sát trưởng, mặc dù vụ án này không do em phụ trách, nhưng lập trường Luật Chính Tư nhất định là để cho A Kỳ nhập tội. Mà làm anh cả A Kỳ, anh ta đã làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng mục đích của anh vẫn rõ ràng như cũ, anh không thể để cho nó chết."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.