Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 630: Chương 311-2: Sinh sự từ việc không đâu (2)
Mạch Kiêu Dương
13/09/2018
“Ba con đang nháo cái gì vậy?”. Minh Nhất Hạ hiện tại nhìn không vừa mắt, đem mẹ mình kéo sang một bên, “Hôm nay là tang lễ của bà nội, sao không để cho tang lễ này trôi qua thuận lời, làm bà nội yên tâm nhắm mắt chứ! Ba ở ngoài kia ăn không nói có, người khác sẽ nghĩ Minh gia chúng ta như thế nào?”
“Ba con nói cũng không sai, con có biết nó giúp dì Cát thế nào không? Đã bỏ tiền ra xây mộ cho dì Cát hạ táng, lại tổ chức tang lễ. Nhất Hạ, nó nếu như trong lòng có ông nội bà nội, nó nên báo thù giúp ông nội bà nội, mà không phải là đi giúp bạn của kẻ thù làm tang lễ, bỏ tiền ra xây mộ.”. Tống Mạn Vân cùng con gái nói.
Nhất Hạ đều đã nghe không nổi nữa, cô thực sự chịu không nổi mẹ như vậy, cô nói: "Mẹ, dì cát ở nhà mình hơn hai mươi năm, mẹ sờ một cái tâm của chính mình đi, dì ấy rất tận tâm tận lực. Dì ấy phóng hoả, khẳng định là có nguyên nhân khác.
Nhất Hạ ngay từ đầu cũng đặc biệt hoang mang, rõ ràng Cát tẩu là hung thủ phóng hoả Minh gia, anh trai vì sao vẫn như thế giúp Cát tẩu.
Lúc tang lễ dì Cát, Nhất Hạ đã gọi điện thoại cho Mậu Hinh, cô muốn biết nguyên nhân. Mậu Hinh không muốn anh em bọn họ trong lúc đó có hiểu lầm gì, nhưng mà cô hiểu tâm tư của Minh Ý, Tô Thư Lan và Minh Chí Côn không muốn người khác buồn nôn, anh hiện tại làm như vậy một mặt là giúp dì Cát, cũng làm cho ông nội bà nội có ý tứ chuộc tội, anh, kỳ thực cũng không muốn Nhất Hạ cùng Nhất Sơn biết chuyện xấu ông bà nội mình làm lúc còn sống.
“Nhất Hạ, chị tin tưởng anh trai em làm vậy là có nguyên nhân, chị tin tưởng anh ấy”. Mậu Hinh không thể làm gì khác hơn là nói như vậy.
Nhất Hạ suy nghĩ một chút, việc anh trai làm luôn có nguyên tắc, anh cũng không vô duyên vô cớ làm như thế, không hỏi tới nguyên nhân nữa, cô lựa chọn tin tưởng anh hai. Cho nên, tang lễ dì Cát, cô mới tham gia.
Cô cũng cảm giác được trong chuyện này sẽ có chút khả năng có chân tướng khó tiếp nhận, cô vừa muốn biết lại vừa sợ, cô muốn tìm anh hai để hỏi rõ, nhưng anh hai bận nhiều việc, cuối cùng vẫn là không có hỏi tới.
“Con như thế nào lại thay nó nói giúp”. Tống Mạn Vẫn bắt đầu trách cứ con gái.
“Con không phải là nói giúp anh hai. Con nghĩ thật mất mặt. Trường hợp ngày hôm nay như vậy, con thật không biết rốt cuộc ba muốn làm gì, không phải là con giúp anh hai, là cho nhà mình thể diện”. Minh Nhất Hạ buồn bực nói.
“Nhất Hạ, mẹ hỏi con, nếu như thời điểm mấu chốt ba con để con hỗ trợ ông ấy, con có thể không?”. Tống Mạn Vân bắt đầu lôi kéo con gái hỏi.
Thì ra là còn muốn đánh cái chủ ý này, Minh Nhất Hạ đối với cái việc tranh quyền đoạt lợi này cảm thấy thật phiền chán, lập tức nói, “Mẹ, mẹ cũng biết ngày đó con ở trước giường bệnh của ông nội, ông nói với con cái gì không? Ông nói con việc gì cũng đều nghe theo anh hai, con cũng đáp ứng rồi. Nhưng mà mẹ yên tâm, nếu như ba thật sự cùng anh hai tranh giành cái gì, con cũng sẽ không giúp ai, chuyện công ty con vốn dĩ không quan tâm, hai người muốn thế nào cũng được.”
Sắc mặt Tống Mạn Vân trở nên trắng, bà thật sự không thể tin ưược, không nghĩ tới con gái sẽ nói như vậy.
“Hạ, con thực sự sẽ nghe theo lời anh hai con?”. Tống Mạn Vân có chút không tin hỏi lại con gái.
"Đúng, ông chính miệng nói với con, mẹ nếu không tin có thể đi bệnh viện hỏi ông." Nhất Hạ nói rồi, hất ra tay của mẹ mình, đi vào nghi đường.
Đối với việc Minh Văn Hiên lôi kéo sự đồng tình của cổ đông này, Minh Ý vẫn vô cùng bình tình, anh mang theo Mậu Hinh cùng Tiểu Sâm lẳng lặng đứng ở bên cạnh, tiếp khách cùng nhận những lời an ủi.
Chỉ là, không ít người nhìn Minh Ý với ánh mắt phức tạp, nhưng cũng vì ngại thân phận của Minh Ý nên không dám nói.
“Không nghĩ tới nội bộ Minh gia lại loạn tới như vậy”
“Còn nghe Minh đại tiên sinh nói, Minh Ý rõ ràng chính là một người lục thân không nhận, súc sinh”
“Cậu nhỏ giọng một chút, đừng để người khác nghe”
“Cậu nói Hoàn Vũ do Minh Vũ quản lí, có thể xảy ra vấn đề gì hay không?”
“Tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ tình hình Hoàn Vũ cũng không tồi, Minh Ý còn nói hạng mục vùng Trung Đông kia, nói là năm sau lại kí kết hợp đồng. Anh ta là cổ đông của Hoàn Vũ, hoả hoạn Minh gia tuy rằng làm cổ phiếu có giảm, nhưng theo tin tức mấy ngày nay, lợi nhuận sẽ lại tăng đi”
“Điều này cũng đúng”
“Nhà giàu không dễ làm như vậy đâu, chúng ta chỉ cần làm cổ đông, định kỳ được chia hoa hồng là được, những thứ khác, nhiều chuyện một chút sẽ có chuyện”
“Có lý, chỉ là đáng thương Minh lão tiên sinh cùng lão phu nhân, một đời huy hoàng giờ lại có cảnh này”
“Ba con nói cũng không sai, con có biết nó giúp dì Cát thế nào không? Đã bỏ tiền ra xây mộ cho dì Cát hạ táng, lại tổ chức tang lễ. Nhất Hạ, nó nếu như trong lòng có ông nội bà nội, nó nên báo thù giúp ông nội bà nội, mà không phải là đi giúp bạn của kẻ thù làm tang lễ, bỏ tiền ra xây mộ.”. Tống Mạn Vân cùng con gái nói.
Nhất Hạ đều đã nghe không nổi nữa, cô thực sự chịu không nổi mẹ như vậy, cô nói: "Mẹ, dì cát ở nhà mình hơn hai mươi năm, mẹ sờ một cái tâm của chính mình đi, dì ấy rất tận tâm tận lực. Dì ấy phóng hoả, khẳng định là có nguyên nhân khác.
Nhất Hạ ngay từ đầu cũng đặc biệt hoang mang, rõ ràng Cát tẩu là hung thủ phóng hoả Minh gia, anh trai vì sao vẫn như thế giúp Cát tẩu.
Lúc tang lễ dì Cát, Nhất Hạ đã gọi điện thoại cho Mậu Hinh, cô muốn biết nguyên nhân. Mậu Hinh không muốn anh em bọn họ trong lúc đó có hiểu lầm gì, nhưng mà cô hiểu tâm tư của Minh Ý, Tô Thư Lan và Minh Chí Côn không muốn người khác buồn nôn, anh hiện tại làm như vậy một mặt là giúp dì Cát, cũng làm cho ông nội bà nội có ý tứ chuộc tội, anh, kỳ thực cũng không muốn Nhất Hạ cùng Nhất Sơn biết chuyện xấu ông bà nội mình làm lúc còn sống.
“Nhất Hạ, chị tin tưởng anh trai em làm vậy là có nguyên nhân, chị tin tưởng anh ấy”. Mậu Hinh không thể làm gì khác hơn là nói như vậy.
Nhất Hạ suy nghĩ một chút, việc anh trai làm luôn có nguyên tắc, anh cũng không vô duyên vô cớ làm như thế, không hỏi tới nguyên nhân nữa, cô lựa chọn tin tưởng anh hai. Cho nên, tang lễ dì Cát, cô mới tham gia.
Cô cũng cảm giác được trong chuyện này sẽ có chút khả năng có chân tướng khó tiếp nhận, cô vừa muốn biết lại vừa sợ, cô muốn tìm anh hai để hỏi rõ, nhưng anh hai bận nhiều việc, cuối cùng vẫn là không có hỏi tới.
“Con như thế nào lại thay nó nói giúp”. Tống Mạn Vẫn bắt đầu trách cứ con gái.
“Con không phải là nói giúp anh hai. Con nghĩ thật mất mặt. Trường hợp ngày hôm nay như vậy, con thật không biết rốt cuộc ba muốn làm gì, không phải là con giúp anh hai, là cho nhà mình thể diện”. Minh Nhất Hạ buồn bực nói.
“Nhất Hạ, mẹ hỏi con, nếu như thời điểm mấu chốt ba con để con hỗ trợ ông ấy, con có thể không?”. Tống Mạn Vân bắt đầu lôi kéo con gái hỏi.
Thì ra là còn muốn đánh cái chủ ý này, Minh Nhất Hạ đối với cái việc tranh quyền đoạt lợi này cảm thấy thật phiền chán, lập tức nói, “Mẹ, mẹ cũng biết ngày đó con ở trước giường bệnh của ông nội, ông nói với con cái gì không? Ông nói con việc gì cũng đều nghe theo anh hai, con cũng đáp ứng rồi. Nhưng mà mẹ yên tâm, nếu như ba thật sự cùng anh hai tranh giành cái gì, con cũng sẽ không giúp ai, chuyện công ty con vốn dĩ không quan tâm, hai người muốn thế nào cũng được.”
Sắc mặt Tống Mạn Vân trở nên trắng, bà thật sự không thể tin ưược, không nghĩ tới con gái sẽ nói như vậy.
“Hạ, con thực sự sẽ nghe theo lời anh hai con?”. Tống Mạn Vân có chút không tin hỏi lại con gái.
"Đúng, ông chính miệng nói với con, mẹ nếu không tin có thể đi bệnh viện hỏi ông." Nhất Hạ nói rồi, hất ra tay của mẹ mình, đi vào nghi đường.
Đối với việc Minh Văn Hiên lôi kéo sự đồng tình của cổ đông này, Minh Ý vẫn vô cùng bình tình, anh mang theo Mậu Hinh cùng Tiểu Sâm lẳng lặng đứng ở bên cạnh, tiếp khách cùng nhận những lời an ủi.
Chỉ là, không ít người nhìn Minh Ý với ánh mắt phức tạp, nhưng cũng vì ngại thân phận của Minh Ý nên không dám nói.
“Không nghĩ tới nội bộ Minh gia lại loạn tới như vậy”
“Còn nghe Minh đại tiên sinh nói, Minh Ý rõ ràng chính là một người lục thân không nhận, súc sinh”
“Cậu nhỏ giọng một chút, đừng để người khác nghe”
“Cậu nói Hoàn Vũ do Minh Vũ quản lí, có thể xảy ra vấn đề gì hay không?”
“Tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ tình hình Hoàn Vũ cũng không tồi, Minh Ý còn nói hạng mục vùng Trung Đông kia, nói là năm sau lại kí kết hợp đồng. Anh ta là cổ đông của Hoàn Vũ, hoả hoạn Minh gia tuy rằng làm cổ phiếu có giảm, nhưng theo tin tức mấy ngày nay, lợi nhuận sẽ lại tăng đi”
“Điều này cũng đúng”
“Nhà giàu không dễ làm như vậy đâu, chúng ta chỉ cần làm cổ đông, định kỳ được chia hoa hồng là được, những thứ khác, nhiều chuyện một chút sẽ có chuyện”
“Có lý, chỉ là đáng thương Minh lão tiên sinh cùng lão phu nhân, một đời huy hoàng giờ lại có cảnh này”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.