Quân Thiếu Kiêu Sủng: Kiều Thê Hung Hãn Không Thể Trêu Vào
Chương 24:
Cô Mộc Song
07/11/2024
Trước mặt gia đình, cô luôn là cô con gái ngoan ngoãn, nghe lời. Cũng vì thế mà Tề Nguyệt Phượng lo lắng không biết con gái có chịu nổi sự nghiêm khắc của quân đội hay không.
Ở đó, người ta phải tập luyện vất vả, kỷ luật nghiêm ngặt, người tính cách mềm mỏng như Cố Thanh Tửu liệu có chịu đựng nổi nếu bị cấp trên khiển trách? Nghĩ đến cảnh đó, trái tim bà đau thắt.
Thôi không nghĩ thêm nữa, bà sợ rằng nếu cứ nghĩ vậy sẽ không đành lòng để con đi.
Ngày hôm sau, Cố Thanh Tửu sẽ đi kiểm tra sức khỏe. Tề Nguyệt Phượng biết con gái có thể lực yếu nhưng cơ thể không có bệnh gì, nên việc nhập ngũ chắc chắn không bị trì hoãn. Vì thế, bà về phòng chuẩn bị hành lý cho cô.
Kỷ luật quân đội rất nghiêm, không thể mang nhiều đồ nên Tề Nguyệt Phượng cảm thấy lo lắng, thật sự không nỡ để con gái đi chịu khổ. Lẽ ra bà phải sớm quyết định để Cố Thanh Mạc đưa em đi thành phố lớn học, chứ đâu đến mức để Cố Thanh Tửu có ý định nhập ngũ rồi nhanh chóng quyết định như vậy.
Tối đó, khi Cố Hồng trở về, Tề Nguyệt Phượng kể cho ông nghe chuyện Cố Thanh Tửu đã đủ điều kiện vào quân đội.
So với vợ, Cố Hồng điềm tĩnh hơn một chút. Dù trong lòng cũng không muốn con gái đi, nhưng ông là trụ cột gia đình, có những việc không thể quá do dự.
“Tửu à, vào quân đội rồi, mọi thứ sẽ không như ở nhà. Nếu con thật sự có ước mơ, hãy kiên trì, mọi khó khăn con đều phải vượt qua để thành công!”
Lời ông nói, khác với vợ, không chứa nỗi lo lắng mà là sự động viên.
Cố Hồng vuốt tóc Cố Thanh Tửu, vẻ mặt tự hào: “Ba mẹ rất vui vì con đã trưởng thành, vì con biết mình muốn gì.”
Cố Thanh Tửu có cơ địa yếu, điều này Cố Hồng hiểu rất rõ. Ông thường đùa rằng con gái mình đúng là có "số công chúa," nhưng Cố Thanh Tửu biết rõ bản thân chẳng phải sinh ra để làm công chúa.
Nghe ba khuyên nhủ, cô gật đầu đầy kiên quyết: “Ba, con biết mà, con nhất định sẽ cố gắng hết mình!”
Cô hiểu ba muốn dặn dò rằng nếu thấy không chịu nổi thì cứ trở về, nhưng ông không nói ra, vì sợ làm giảm sự tự tin của cô. Nhìn con gái đứng trước mặt, ánh mắt kiên nghị đầy quyết tâm, lòng Cố Hồng dâng lên chút thương cảm.
Con gái ông giờ đã trưởng thành, có suy nghĩ riêng và chuẩn bị bước ra thế giới ngoài kia. Ông không biết tương lai cô sẽ làm nên chuyện gì, nhưng chỉ cần cô sẵn sàng thử thách bản thân, thế là đủ rồi.
Ngày mùng 3, từ sáng sớm, Cố Thanh Tửu đã có mặt ở trường đúng giờ. Hôm nay, chủ nhiệm giáo dục sẽ dẫn những học sinh đủ tiêu chuẩn đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe.
Khi các học sinh khác đến trường, họ vẫn theo lịch học bình thường. Thỉnh thoảng họ đi ngang qua nhóm của Cố Thanh Tửu, nhìn những người sắp bước vào một thế giới khác biệt. Có người ngưỡng mộ, có người ánh mắt lại lộ vẻ khinh thường.
Một số người nghĩ rằng đây là cơ hội thoát khỏi áp lực học hành, số khác lại xem đây như lối thoát duy nhất cho những ai không giỏi việc học. Từ giờ, họ sẽ bước vào những cuộc sống hoàn toàn khác nhau, như thể mỗi người sẽ đi về hai thế giới riêng biệt, trừ phi có sự trùng hợp nào đó xảy ra.
Cố Thanh Tửu nhìn quanh sân trường một lần cuối, rồi theo sự thúc giục của giáo viên chủ nhiệm lên chiếc xe bus quân đội đưa đến bệnh viện trung tâm ở thành phố Đại Ấp để kiểm tra sức khỏe.
Vì đây là cuộc kiểm tra đặc biệt, từng học sinh sẽ được kiểm tra toàn diện, và kết quả sẽ được xử lý nhanh chóng để kịp thời gửi về cho đơn vị quân đội. Suốt buổi sáng, Cố Thanh Tửu phải nhịn đói cả sáng lẫn trưa. Với cơ thể vốn yếu, cô chịu không nổi, đến mức đói lả, đầu váng mắt hoa. Vất vả lắm cô mới hoàn thành xong các xét nghiệm lấy máu và chụp phim. Phải đợi kết quả, cô xin phép một chú lính gác và nhanh chóng ra ngoài ăn một bát hoành thánh để hồi phục sức lực.
Sau khi ăn, sờ tay lên bụng đã no hơn chút ít, cô thầm cảm thán. Với thể chất thế này, việc nhập ngũ chắc chắn sẽ đầy thử thách, nếu không chịu nổi e là mọi cố gắng của cô sẽ đổ sông đổ biển.
Sau khi ăn xong, cô xem lại giờ và quay trở lại bệnh viện đúng lúc nhận thông báo kết quả.
Kết quả kiểm tra cho thấy sức khỏe của Cố Thanh Tửu hoàn toàn đạt tiêu chuẩn. Cô chính thức trở thành một tân binh!
Ở đó, người ta phải tập luyện vất vả, kỷ luật nghiêm ngặt, người tính cách mềm mỏng như Cố Thanh Tửu liệu có chịu đựng nổi nếu bị cấp trên khiển trách? Nghĩ đến cảnh đó, trái tim bà đau thắt.
Thôi không nghĩ thêm nữa, bà sợ rằng nếu cứ nghĩ vậy sẽ không đành lòng để con đi.
Ngày hôm sau, Cố Thanh Tửu sẽ đi kiểm tra sức khỏe. Tề Nguyệt Phượng biết con gái có thể lực yếu nhưng cơ thể không có bệnh gì, nên việc nhập ngũ chắc chắn không bị trì hoãn. Vì thế, bà về phòng chuẩn bị hành lý cho cô.
Kỷ luật quân đội rất nghiêm, không thể mang nhiều đồ nên Tề Nguyệt Phượng cảm thấy lo lắng, thật sự không nỡ để con gái đi chịu khổ. Lẽ ra bà phải sớm quyết định để Cố Thanh Mạc đưa em đi thành phố lớn học, chứ đâu đến mức để Cố Thanh Tửu có ý định nhập ngũ rồi nhanh chóng quyết định như vậy.
Tối đó, khi Cố Hồng trở về, Tề Nguyệt Phượng kể cho ông nghe chuyện Cố Thanh Tửu đã đủ điều kiện vào quân đội.
So với vợ, Cố Hồng điềm tĩnh hơn một chút. Dù trong lòng cũng không muốn con gái đi, nhưng ông là trụ cột gia đình, có những việc không thể quá do dự.
“Tửu à, vào quân đội rồi, mọi thứ sẽ không như ở nhà. Nếu con thật sự có ước mơ, hãy kiên trì, mọi khó khăn con đều phải vượt qua để thành công!”
Lời ông nói, khác với vợ, không chứa nỗi lo lắng mà là sự động viên.
Cố Hồng vuốt tóc Cố Thanh Tửu, vẻ mặt tự hào: “Ba mẹ rất vui vì con đã trưởng thành, vì con biết mình muốn gì.”
Cố Thanh Tửu có cơ địa yếu, điều này Cố Hồng hiểu rất rõ. Ông thường đùa rằng con gái mình đúng là có "số công chúa," nhưng Cố Thanh Tửu biết rõ bản thân chẳng phải sinh ra để làm công chúa.
Nghe ba khuyên nhủ, cô gật đầu đầy kiên quyết: “Ba, con biết mà, con nhất định sẽ cố gắng hết mình!”
Cô hiểu ba muốn dặn dò rằng nếu thấy không chịu nổi thì cứ trở về, nhưng ông không nói ra, vì sợ làm giảm sự tự tin của cô. Nhìn con gái đứng trước mặt, ánh mắt kiên nghị đầy quyết tâm, lòng Cố Hồng dâng lên chút thương cảm.
Con gái ông giờ đã trưởng thành, có suy nghĩ riêng và chuẩn bị bước ra thế giới ngoài kia. Ông không biết tương lai cô sẽ làm nên chuyện gì, nhưng chỉ cần cô sẵn sàng thử thách bản thân, thế là đủ rồi.
Ngày mùng 3, từ sáng sớm, Cố Thanh Tửu đã có mặt ở trường đúng giờ. Hôm nay, chủ nhiệm giáo dục sẽ dẫn những học sinh đủ tiêu chuẩn đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe.
Khi các học sinh khác đến trường, họ vẫn theo lịch học bình thường. Thỉnh thoảng họ đi ngang qua nhóm của Cố Thanh Tửu, nhìn những người sắp bước vào một thế giới khác biệt. Có người ngưỡng mộ, có người ánh mắt lại lộ vẻ khinh thường.
Một số người nghĩ rằng đây là cơ hội thoát khỏi áp lực học hành, số khác lại xem đây như lối thoát duy nhất cho những ai không giỏi việc học. Từ giờ, họ sẽ bước vào những cuộc sống hoàn toàn khác nhau, như thể mỗi người sẽ đi về hai thế giới riêng biệt, trừ phi có sự trùng hợp nào đó xảy ra.
Cố Thanh Tửu nhìn quanh sân trường một lần cuối, rồi theo sự thúc giục của giáo viên chủ nhiệm lên chiếc xe bus quân đội đưa đến bệnh viện trung tâm ở thành phố Đại Ấp để kiểm tra sức khỏe.
Vì đây là cuộc kiểm tra đặc biệt, từng học sinh sẽ được kiểm tra toàn diện, và kết quả sẽ được xử lý nhanh chóng để kịp thời gửi về cho đơn vị quân đội. Suốt buổi sáng, Cố Thanh Tửu phải nhịn đói cả sáng lẫn trưa. Với cơ thể vốn yếu, cô chịu không nổi, đến mức đói lả, đầu váng mắt hoa. Vất vả lắm cô mới hoàn thành xong các xét nghiệm lấy máu và chụp phim. Phải đợi kết quả, cô xin phép một chú lính gác và nhanh chóng ra ngoài ăn một bát hoành thánh để hồi phục sức lực.
Sau khi ăn, sờ tay lên bụng đã no hơn chút ít, cô thầm cảm thán. Với thể chất thế này, việc nhập ngũ chắc chắn sẽ đầy thử thách, nếu không chịu nổi e là mọi cố gắng của cô sẽ đổ sông đổ biển.
Sau khi ăn xong, cô xem lại giờ và quay trở lại bệnh viện đúng lúc nhận thông báo kết quả.
Kết quả kiểm tra cho thấy sức khỏe của Cố Thanh Tửu hoàn toàn đạt tiêu chuẩn. Cô chính thức trở thành một tân binh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.