Quân Thiếu Kiêu Sủng: Kiều Thê Hung Hãn Không Thể Trêu Vào
Chương 5:
Cô Mộc Song
05/11/2024
Lời mỉa mai của Xạ Vũ Ninh lại vang lên, kéo Cố Thanh Tửu trở về thực tại. Cô chần chừ một chút, mím môi mở tờ đơn phân lớp ra mà không thèm nhìn Xạ Vũ Ninh.
Bị phớt lờ một cách thẳng thừng, gương mặt của Xạ Vũ Ninh thoáng hiện vẻ bối rối. Trong lớp, cô ta luôn là trung tâm chú ý, là cô nữ sinh học giỏi, xinh đẹp, được các bạn ngưỡng mộ. Sao hôm nay lại bị Cố Thanh Tửu người luôn bị xem là kẻ mờ nhạt coi thường như thế này?
Chẳng lẽ Cố Thanh Tửu đang muốn chuốc rắc rối vào người sao?
Những học sinh không nổi bật như Cố Thanh Tửu, học hành yếu kém, sống lặng lẽ, thường bị những người thích phô trương coi là “người vô hình”.
Xạ Vũ Ninh giận đến mức mặt đỏ lên, mấy học sinh bên cạnh lập tức hưởng ứng, người này nói một câu, người kia thêm vào vài lời châm chọc.
“Cố Thanh Tửu, hôm nay cậu làm sao vậy, Vũ Ninh đang nói chuyện với cậu mà cậu không nghe thấy à?”
“Đúng là bất lịch sự, người ta nói chuyện mà làm ngơ à?”
“Ha ha, càng nhìn càng thấy thật là ngốc!”
Những lời mỉa mai văng vẳng xung quanh. Nếu là trước đây, chắc chắn Cố Thanh Tửu sẽ tự giận mình, âm thầm chịu đựng mà không dám phản kháng. Nhưng hôm nay, cô thấy bọn họ ồn ào như một đám ếch nhái.
“Rẹt!”
Cô cầm lấy tờ đơn phân lớp nhàu nát, đứng dậy rồi bước thẳng ra khỏi lớp học.
Phía sau, Xạ Vũ Ninh và nhóm bạn của cô ta ngạc nhiên nhìn nhau, rồi tức giận đến mức không nói thành lời.
Lúc này, Cố Thanh Tửu mười tám tuổi là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, nhưng lại đang trải qua những tháng ngày học đường không mấy dễ chịu.
Cô gái với dáng người hơi tròn trịa, phong cách lỗi thời, không biết cách chăm chút bản thân, tính tình có phần ngây ngô, trông có vẻ khép kín. Trong mắt mọi người, Cố Thanh Tửu luôn là một “kẻ lập dị” không bao giờ hòa nhập với tập thể.
Bộ đồng phục rộng thùng thình làm mất đi vẻ đẹp vốn có của cô. Mái tóc mái dày che khuất khuôn mặt tinh tế, đôi má hơi bầu bĩnh càng khiến cho mọi ưu điểm của cô bị che giấu hoàn toàn. Cô không được ai yêu mến cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Cầm tờ đơn phân lớp, vừa tỉnh ngộ trước sự thật rằng mình đã sống lại, lòng Cố Thanh Tửu không khỏi xáo trộn.
Nhà họ Du…
Chẳng mấy chốc họ sẽ tìm đến cô, và cô tuyệt đối không thể trở về đó!
Nhà họ Du là một gia tộc giàu có và quyền lực ở Bắc Thành, tưởng chừng chẳng liên quan gì đến cô. Trớ trêu thay, cô lại chính là cô con gái thứ hai bị họ bỏ rơi.
Bị phớt lờ một cách thẳng thừng, gương mặt của Xạ Vũ Ninh thoáng hiện vẻ bối rối. Trong lớp, cô ta luôn là trung tâm chú ý, là cô nữ sinh học giỏi, xinh đẹp, được các bạn ngưỡng mộ. Sao hôm nay lại bị Cố Thanh Tửu người luôn bị xem là kẻ mờ nhạt coi thường như thế này?
Chẳng lẽ Cố Thanh Tửu đang muốn chuốc rắc rối vào người sao?
Những học sinh không nổi bật như Cố Thanh Tửu, học hành yếu kém, sống lặng lẽ, thường bị những người thích phô trương coi là “người vô hình”.
Xạ Vũ Ninh giận đến mức mặt đỏ lên, mấy học sinh bên cạnh lập tức hưởng ứng, người này nói một câu, người kia thêm vào vài lời châm chọc.
“Cố Thanh Tửu, hôm nay cậu làm sao vậy, Vũ Ninh đang nói chuyện với cậu mà cậu không nghe thấy à?”
“Đúng là bất lịch sự, người ta nói chuyện mà làm ngơ à?”
“Ha ha, càng nhìn càng thấy thật là ngốc!”
Những lời mỉa mai văng vẳng xung quanh. Nếu là trước đây, chắc chắn Cố Thanh Tửu sẽ tự giận mình, âm thầm chịu đựng mà không dám phản kháng. Nhưng hôm nay, cô thấy bọn họ ồn ào như một đám ếch nhái.
“Rẹt!”
Cô cầm lấy tờ đơn phân lớp nhàu nát, đứng dậy rồi bước thẳng ra khỏi lớp học.
Phía sau, Xạ Vũ Ninh và nhóm bạn của cô ta ngạc nhiên nhìn nhau, rồi tức giận đến mức không nói thành lời.
Lúc này, Cố Thanh Tửu mười tám tuổi là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, nhưng lại đang trải qua những tháng ngày học đường không mấy dễ chịu.
Cô gái với dáng người hơi tròn trịa, phong cách lỗi thời, không biết cách chăm chút bản thân, tính tình có phần ngây ngô, trông có vẻ khép kín. Trong mắt mọi người, Cố Thanh Tửu luôn là một “kẻ lập dị” không bao giờ hòa nhập với tập thể.
Bộ đồng phục rộng thùng thình làm mất đi vẻ đẹp vốn có của cô. Mái tóc mái dày che khuất khuôn mặt tinh tế, đôi má hơi bầu bĩnh càng khiến cho mọi ưu điểm của cô bị che giấu hoàn toàn. Cô không được ai yêu mến cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Cầm tờ đơn phân lớp, vừa tỉnh ngộ trước sự thật rằng mình đã sống lại, lòng Cố Thanh Tửu không khỏi xáo trộn.
Nhà họ Du…
Chẳng mấy chốc họ sẽ tìm đến cô, và cô tuyệt đối không thể trở về đó!
Nhà họ Du là một gia tộc giàu có và quyền lực ở Bắc Thành, tưởng chừng chẳng liên quan gì đến cô. Trớ trêu thay, cô lại chính là cô con gái thứ hai bị họ bỏ rơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.