Quân Thiếu Kiêu Sủng: Kiều Thê Hung Hãn Không Thể Trêu Vào
Chương 7:
Cô Mộc Song
05/11/2024
Ý nghĩ lóe lên làm cô như bừng tỉnh. Cô đã được trùng sinh, trở về trước khi bị gia đình họ Du tìm đến, điều đó nghĩa là… ba mẹ cô vẫn còn sống!
Làn sóng hy vọng bùng lên trong ánh mắt của Cố Thanh Tửu. Không màng giờ đang là giờ học, cô lập tức quay người chạy về nhà, lòng chỉ mong được gặp lại ba mẹ.
May mắn là lúc này bảo vệ không có mặt ở cổng, cô thoát ra ngoài trường mà không gặp trở ngại.
Không khí tươi mát, đường phố nhộn nhịp, người qua lại đông đúc, khung cảnh sống động xung quanh khiến Cố Thanh Tửu như vừa tỉnh khỏi một giấc mơ dài. Cảnh tượng này, sự phồn hoa rực rỡ, cô đã lâu rồi không được nhìn thấy.
Những tháng ngày trong tù, tất cả chỉ là bóng tối và nỗi tuyệt vọng.
Trên đường về nhà, trong lòng cô tràn ngập niềm vui không sao diễn tả nổi. Cô đã thực sự được sống lại, trở về thời điểm mà mọi thứ vẫn còn chưa bắt đầu, khi cô vẫn còn cơ hội để thay đổi tương lai.
Đúng lúc ấy, một tiếng hét thất thanh vang lên kéo Cố Thanh Tửu trở về thực tại.
Quay sang nhìn, cô thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá đậm đang chuẩn bị lùi lại. Một đứa trẻ khoảng ba tuổi bất ngờ chạy ra từ phía sau xe, vì chiếc Jeep quá cao nên người lái không thể nhìn thấy. Nếu không có tiếng hét của người qua đường, đứa trẻ đã bị xe va phải khi xe lùi.
Đứa trẻ sợ đến mức đứng sững lại, trong xe Jeep cũng không có ai thò đầu ra xem xét.
Một người đi đường đã kịp ôm đứa trẻ sang một bên, còn mẹ của nó vội chạy tới, hoảng sợ ôm con vào lòng.
Lúc này, từ trong xe, một thanh niên trẻ bước ra, trên tóc nhuộm một lọn màu trắng, mặc áo ba lỗ xanh lá, miệng ngậm điếu thuốc, nhìn bặm trợn và thô lỗ.
Hắn ta quát mẹ đứa trẻ: “Con lớn thế này mà trông con còn không xong à?”
Người mẹ ôm đứa trẻ, bị thái độ hung dữ của thanh niên dọa cho không dám nói gì.
Những người đi đường thấy vậy liền lên tiếng chỉ trích thanh niên kia vì thái độ vô trách nhiệm.
Cố Thanh Tửu chỉ liếc qua cảnh này với vẻ mặt lạnh nhạt. Lúc này trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là được về gặp lại bố mẹ.
Vừa định bước đi, Cố Thanh Tửu thấy tài xế xe Jeep tức giận vì bị mọi người chỉ trích, nhấn ga muốn rời đi. Lúc ấy, một số người qua đường đứng chắn bên sườn xe, hạn chế tầm nhìn của tài xế. Ngay khi Cố Thanh Tửu vừa bước ra, chiếc xe bỗng phóng lên suýt chút nữa đâm thẳng vào cô!
“Két!”
Tiếng phanh xe rít lên chói tai, khiến những người xung quanh đều giật mình hoảng hốt.
Làn sóng hy vọng bùng lên trong ánh mắt của Cố Thanh Tửu. Không màng giờ đang là giờ học, cô lập tức quay người chạy về nhà, lòng chỉ mong được gặp lại ba mẹ.
May mắn là lúc này bảo vệ không có mặt ở cổng, cô thoát ra ngoài trường mà không gặp trở ngại.
Không khí tươi mát, đường phố nhộn nhịp, người qua lại đông đúc, khung cảnh sống động xung quanh khiến Cố Thanh Tửu như vừa tỉnh khỏi một giấc mơ dài. Cảnh tượng này, sự phồn hoa rực rỡ, cô đã lâu rồi không được nhìn thấy.
Những tháng ngày trong tù, tất cả chỉ là bóng tối và nỗi tuyệt vọng.
Trên đường về nhà, trong lòng cô tràn ngập niềm vui không sao diễn tả nổi. Cô đã thực sự được sống lại, trở về thời điểm mà mọi thứ vẫn còn chưa bắt đầu, khi cô vẫn còn cơ hội để thay đổi tương lai.
Đúng lúc ấy, một tiếng hét thất thanh vang lên kéo Cố Thanh Tửu trở về thực tại.
Quay sang nhìn, cô thấy một chiếc xe Jeep màu xanh lá đậm đang chuẩn bị lùi lại. Một đứa trẻ khoảng ba tuổi bất ngờ chạy ra từ phía sau xe, vì chiếc Jeep quá cao nên người lái không thể nhìn thấy. Nếu không có tiếng hét của người qua đường, đứa trẻ đã bị xe va phải khi xe lùi.
Đứa trẻ sợ đến mức đứng sững lại, trong xe Jeep cũng không có ai thò đầu ra xem xét.
Một người đi đường đã kịp ôm đứa trẻ sang một bên, còn mẹ của nó vội chạy tới, hoảng sợ ôm con vào lòng.
Lúc này, từ trong xe, một thanh niên trẻ bước ra, trên tóc nhuộm một lọn màu trắng, mặc áo ba lỗ xanh lá, miệng ngậm điếu thuốc, nhìn bặm trợn và thô lỗ.
Hắn ta quát mẹ đứa trẻ: “Con lớn thế này mà trông con còn không xong à?”
Người mẹ ôm đứa trẻ, bị thái độ hung dữ của thanh niên dọa cho không dám nói gì.
Những người đi đường thấy vậy liền lên tiếng chỉ trích thanh niên kia vì thái độ vô trách nhiệm.
Cố Thanh Tửu chỉ liếc qua cảnh này với vẻ mặt lạnh nhạt. Lúc này trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là được về gặp lại bố mẹ.
Vừa định bước đi, Cố Thanh Tửu thấy tài xế xe Jeep tức giận vì bị mọi người chỉ trích, nhấn ga muốn rời đi. Lúc ấy, một số người qua đường đứng chắn bên sườn xe, hạn chế tầm nhìn của tài xế. Ngay khi Cố Thanh Tửu vừa bước ra, chiếc xe bỗng phóng lên suýt chút nữa đâm thẳng vào cô!
“Két!”
Tiếng phanh xe rít lên chói tai, khiến những người xung quanh đều giật mình hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.