Quan Thương

Quyển 3 - Chương 37: Chạm trán ở Yến Kinh

Cảnh Tục

04/11/2014

Khi tất cả mọi người đều mâu thuẫn về khác biệt giữa tình yêu và tình dục, Lâm Tuyền thời khắc phát sinh quan hệ với Trần Vũ thực sự cảm thụ được tình dục là tình yêu kéo dài và sâu hơn.

- May mà ngày hôm đó em nhịn được không cho anh thành công.

Lâm Tuyền vuốt ve làn da mịn màng của Trần Vũ:

- Ừm, có gì khác nhau à, rốt cuộc chẳng phải vẫn lọt vào tay anh sao?

Trần Vũ trả lời với giọng nói xen lẫn giận dỗi và nũng nịu:

- Nếu ngay từ đầu đã làm chuyện đó, có lẽ anh sẽ càng thích cơ thể của em hơn.

Lâm Tuyền ghé sát tai Trần Vũ cắn nhẹ:

Trần Vũ thở dốc, vặn vẹo người:

- Thế hiện giờ không thích à?

- Đương nhiên là thích.

Lâm Tuyền say mê nắn ngực cô:

- Có điều phát hiện ra trên người em có rất nhiều thứ đáng để thích, với hai người yêu nhau mà nói, càng quan trọng hơn.

Ngày cuối cùng Lâm Tuyền đưa Trần Vũ đi triển lãm cùng, đám Trương Bích Quân, Lạc Tình, Thiệu Binh lại coi đây là cơ hội cuối cùng để đi du lịch, cho nên không xuất hiện.

- Công việc của anh là đây à?

- Ừ, vất vả lắm đấy.

Trần Vũ nhìn những cô người mẫu mặc áo sườn xám tươi cười phát tờ rơi cho khách hàng, nhéo tay Lâm Tuyền một cái :

- Vất vả cái đầu anh ấy, nhiều mỹ nữ như thế này, chẳng trách anh không muốn đưa em đi.

- Xì, nhìn bọn họ, chẳng bằng về nhìn em, nói ra các cô ấy lộ ra đâu được nhiều bằng em ...

- Muốn chết à?



Trần Vũ đuổi theo Lâm Tuyền, hai người cười đùa trong đám đông, khiến rất nhiều người chú ý.

- Tiểu Vũ, anh muốn xây cho em một tòa nhà cao thế này ...

Lâm Tuyền hưng phấn nói với Trần Vũ, nhưng phát hiện ra cô không đi theo, quay đầu lại nhìn thấy Trần Vũ đứng cách mình hơn mười bước chân, đang nhìn chằm chằm vào mặt bên một nam nhân trung niên, sắc mặt tái nhợt. Trước khi người trung niên kia quay mặt qua thì Trần Vũ đã quay đi trước, người cứng đờ, nhìn thấy Lâm Tuyền cũng không nói gì cả, đi thẳng ra cửa chính.

Lâm Tuyền vội vàng đuổi theo, nắm lấy tay Trần Vũ cùng cô ra ngoài, rời đại sảnh triển lãm, không kìm được quay đầu lại nhì, thấy người trung niên kia đang nhìn về phía mình, bên cạnh có một thanh niên chừng 30 tuổi ghé vào tai người trung niên thì thầm gì đó.

Lâm Tuyền nghi hoặc, hình như bọn họ cũng biết mình.

Bắt kịp Trần Vũ, thấy sắc mặt cô cực kém, Lâm Tuyền lo lắng hỏi :

- Vừa rồi là ai thế?

Trần Vũ mím môi không nói, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu, nắm lấy tay Lâm Tuyền kéo đi như muốn chạy trốn khỏi nơi này, lên xe rồi mới thở ra một hơi, nhìn ánh mắt lo lắng của Lâm Tuyền, cười gượng nói:

- Sau này có cơ hội em sẽ nói cho anh biết, anh đừng hỏi em được không?

Lâm Tuyền trong lòng mang nghi hoặc lớn, nhưng nhìn ánh mắt né tránh kinh hoàng của Trần Vũ liền không hỏi gì nữa, chỉ khẽ nắm lấy tay cô.

Cả hai im lặng một lúc lâu, Trần Vũ ôm tay Lâm Tuyền, ngước mắt lên nhìn y :

- Giận rồi à?

- À, không.

Lâm Tuyền lắc đầu, y có chút không vui, nhưng không hề giận :

- Thực không có chuyện gì to tát đâu, đợi em thi xong nghiên cứu sinh sẽ nói cho anh biết. Chuyện của anh em cũng không hỏi, đợi tới lúc đó anh cũng nói hết cho em được không?

- Không công bằng rõ ràng em biết anh hiếu kỳ hơn em nhiều, em định để anh bị dày vò tới chết sao?

Lâm Tuyền làm bộ mặt đau khổ:

Trần Vũ bật cười, nụ cười thật hồn nhiên ngây thơ, ôm lấy tay Lâm Tuyền, dựa đầu vào vai y:



- Vậy thì khi anh sắp bị dày vò chết, em sẽ cứu mạng anh.

Trần Vũ lòng có tâm sự, về tới khách sạn liền không muốn ra ngoài chơi nữa, Lâm Tuyền trêu cô:

- Một thành phố lớn thế này khả năng gặp được một người như mò trăng đáy bể ấy.

- Vừa rồi chẳng phải gặp rồi sao ...

Trần Vũ nói nửa chừng nhéo Lâm Tuyền một cái:

- Á, anh không được hỏi, nói bóng nói gió cũng không được, trí thông minh của em không thấp như anh nghĩ đâu.

Hai người ở lỳ trong khách sạn tới tận trưa hôm sau, rồi ngồi xe khách sạn ra sân bay, Lâm Tuyền mới biết chuyện nam nữ, như con mèo tham ăn mãi không biết chán, Trần Vũ không muốn ra ngoài, vừa vặn có thể triền miên với nhau, chỉ có điều khi xuống máy bay, hai chân xoắn vào nhau, không được tươi tỉnh phấn chấn như Trần Vũ.

Ngày 26 tháng 9, Cao ốc Tĩnh Hải lại tổ chức bán đấu giá khoản nợ lần thứ hai, lần này Tổng cty xây dựng Tĩnh Hải chỉ đồng ý giảm giá sàn xuống 2 triệu nữa, bán đấu giá tiếp tục thất bại.

Ngày 28 tháng 9, lễ khởi công trung tâm hành chính mới thành phố Tĩnh Hải, đánh dấu chính thức vén màn thành lập khu khai phát mới, ngày hôm sau tới lượt lễ khởi công Cao ốc Nam Cảng do bốn công ty liên hợp đầu tư, tân thành trấn đi vào lịch trình, cả Tĩnh Hải tức thì trở nên tấp nập.

Trải qua bảy tháng marketing, tỉ lệ nhà trống của Tinh Hồ Uyển giảm xuống tới 15%, tài chính thu hồi đạt tới 37 triệu.

Hạng mục nhà ở giá rẻ Tân Hồ Viên nằm ở phía đông trấn Lục Hồng cũng được xây dựng tới tầng trên cùng, mặc dù thời gian giao nhà là tháng 5 năm sau, nhưng sau khi cho đặt trước, chỉ trong một thời gian ngắn đã được bán hết sạch.

Khấu trừ đi 50 triệu khoản vay ngân hàng và 24 triệu tiền xây dựng, Thiên Tinh Hồ ở hạng mục nhà giá rẻ đầu tiên đã kiếm được 36 triệu.

Tỉ suất lợi nhuận của nhà giá rẻ mặc dù thấp, nhưng chu kỳ khai phát chỉ có một năm rưỡi tới hai năm, thời gian thu hồi vốn càng ngắn hơn, gần như chỉ cần mở cửa giao dịch là có thể thu hồi lại toàn bộ số tiền, còn tiền nợ ngân hàng có thể trì hoãn tới khi kết thúc hạng mục mới kết toán, tới lúc đó Thiên Tinh Hồ gần như đã gom được cả trăm triệu rồi, chỉ cần thao tác thỏa đáng, lợi nhuận hàng năm sẽ không thua kém gì nhà ở thương mại, vả lại về mặt tiêu thụ lại không lo có nguy hiểm.

Trước kia Từ Kiến và Trần Chí Lập định ra quy hoạch phát triển của Thiên Tinh Hồ bị Lâm Tuyền hoàn toàn phủ quyết, trong lòng có chút khó chịu, giờ thì hoàn toàn tiêu trừ rồi, ít nhất thể hiện ra bên ngoài là như thế. Những chủ đầu tư lấy đất ở phía bắc khu khai phát, trừ Hào Thành động tác nhanh một chút, những người khác đều chưa tới giai đoạn cho bán trước, chuyện thu hồi tài chính kết toán doanh lợi càng thêm xa vời.

Thiên Tinh Hồ bắt đầu vào xây dựng công trình kỳ hai Tân Hồ, sử dụng 180 mẫu đất, theo kế hoạch sẽ dung nạp 1000 hộ dân.

Sự thành công của Thiên Tinh Hồ ở nhà giá rẻ Tân Hồ Viên đã thu hút sự chú ý của những nhà đầu tư khác, dưới sự ủng hộ của Trương Quyền, Lệ Cảnh của Trần Minh Hàng cũng lập hạng mục nhà giá rẻ Hoa viên Á Đông, nối tiếp ngay sau công trình kỳ hai của Tân Hồ, tiến vào giai đoạn trù bị khẩn trương.

Hạng mục nhà ở giá rẻ trong quy hoạch của thành phố Tĩnh Hải vào năm 2000 chỉ có hai cái, các nhà đầu tư khác chỉ biết nhìn mà thở dài, đợi sang năm tiến vào thị trường đặc thù này.

Lâm Tuyền cho rằng Thiên Tinh Hồ nên tập trung toàn bộ nhân lực, vực lực, tài lực, lợi nhuận của năm 2000 đầu tư vào trong kiến thiết Tân thành Nam Cảng. Để bồi thường cho Đông Đô và Từ Kiến, Liên hợp Tĩnh Hải tiếp tục đầu tư vào Thiên Tinh Hồ 20 triệu, Cty đầu tư Nam Cảng thì đem 150 mẫu đất quy hoạch làm nhà cấp cho Thiên Tinh Hồ với giá 400.000 mỗi mẫu bán cho Thiên Tinh Hồ để giữ tỉ trọng cổ phần đại cổ đông thứ tư ở Thiên Tinh Hồ không đổi.

Thiên Tinh Hồ ném ra liền 200 triệu, lần lượt mua năm mảnh đất xây nhà trong phạm vi quy hoạch tân thành Nam Cảng với diện tích 500 mẫu. Như thế, không tính đất dụng xây dựng nhà ở kinh tế, lượng đất dự trữ trong tay Thiên Tinh Hồ đã lên tới 960 mẫu. Dựa theo hiệp nghị giữa Cty đầu tư Nam Cảng và cơ cấu đất đai quốc gia, Cty đầu tư Nam Cảng thu được 100 triệu trong khoản tiền đó, bộ phận này dùng vào đầu tư thị chính cho tân thành thị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook