Quyển 4 - Chương 30: Cuộc sống luôn xoắn vào nhau (3).
Cảnh Tục
27/11/2014
Tiếng chuông hết tiết vang lên, Lâm Tuyền thấy Trương Đào thập thò ngoài cửa, liền bước ra.
- Lão Đại, anh dạy học ở đây thật à?
Trương Đào tới bây giờ vẫn thấy khó tin:
- Sao, tôi lừa cậu làm cái gì?
- Không có gì, hỏi cho biết thôi, anh làm việc luốn khiến người ta bất ngờ, mà Tây Trạch là trường tư, lương chắc cũng khá.
- Lương?
Lâm Tuyền đúng là quên việc này, kéo Chu Sơn đang chuẩn bị vào lớp dậy tiết tiếp theo:
- Lão Chu, lương của tôi là bao nhiêu thế?
- Lương?
Chu Sơn cũng ngớ người:
- Hình như phải trả lương thật, chuyện này để chúng tôi nghiên cứu ... Mà sao hôm nay cái lớp này im lặng thế?
Thò đầu vào trong lớp, thấy học sinh đứa nào ngồi đúng chỗ đứa nấy, sách vở đã mở trước mặt:
- Thầy Tiểu Lâm, chuyện trong lớp là sao?
- À, môn số học của tôi là thế, sáu đứa thành tích tệ nhất phải đứng học.
- Tốt, để cho bọn chúng đứng.
Chu Sơn gật đầu tán thành, chuyện Lâm Tuyền làm thì ông ta tán thành hết:
Trương Đào lấy khuỷu tay huých Lâm Tuyền một cái:
- Mấy em nữ sinh xinh tươi thế kia mà anh nỡ lòng nào.
Khó khăn lắm mới dựng lên được uy nghiêm, không thể để cho Trương Đào hủy được, Lâm Tuyền kéo hắn ra ngoài:
- Đi nào, chúng ta đi xe bus tới thành phố ăn cơm.
Trương Đào nói:
- Khỏi, tới Khách sạn Nam Cảng đi, Điền Lệ đợi chúng ta ăn cơm ở đó.
Bình thường những nhân viên cấp chủ quản trở lên của công ty đều ăn cơm ở khách sạn Nam Cảng, tối còn đỡ, chứ buổi trưa đi thế này thì thành một buổi tụ họp lớn mất, Lâm Tuyền lắc đầu:
- Tôi về thành phố còn có chút việc.
Ở trong một góc của Khách sạn Nam Cảng, Điền Lệ nhìn Trương Đào tới một mình, hỏi:
- Lâm Tuyền đâu?
- Anh ấy có chuyện về thành phố rồi?
- Tìm được anh ấy ở trường Tây Trạch thật sao?
Điền Lệ vẫn thấy khó tin vào chuyện này:
- Lão Đại đúng là Lão Đại, chẳng những đi dạy học rồi mà vẫn như trước kia, tuyệt đối không nể tình với mỹ nữ, lớp của anh ấy có hai tiểu mỹ nhân như thủy tiên tắm sương sớm, vậy mà anh ấy phạt đứng 2 tiết liền, còn mắng người ta là rác rưởi, rác rưởi mà như thế anh không ngại đời này thêm nhiều rác rười một chút. Thật không biết trái tim anh ấy làm bằng thứ gì.
Trương Đào cứ nhớ tới bộ dạng ủy khuất đáng thương của Tiêu Lỵ Lỵ, Văn Nhàn là hận không thể kéo Lâm Tuyền tới đây đấm cho một trận.
Điền Lệ gõ hắn một cái, không cho hắn nói năng bậy bạ, quay sang nhìn Trần Vũ:
- Vẫn muốn gặp anh ấy chứ?
Trần Vũ lắc đầu, mắt thâm quầng, rõ ràng là đêm qua không ngủ, bộ dạng làm người ta nhìn mà xót xa:
- Mai mình sẽ về Anh.
- Bạn tin những lời giám đốc Trương nói sao?
- Mình biết anh ấy không phải là người như thế, nhưng anh ấy và cô Phương Nam kia ... Hai người cũng đã thấy rồi.
Điền Lệ là người bàng quan, cô biết Lâm Tuyền còn rất nặng tình với Trần Vũ, nếu không đã chẳng có tai nạn kia, nếu không hôm qua nhìn thấy Trần Vũ đã không làm rơi thức ăn, song không nói gì cả.
Không ngờ rằng Trương Bích Quân và Tôn Phi Phi ngồi ngay ở bàn bên cạnh, nghe hết được cuộc nói chuyện của bọn họ, Lâm Tuyền và Phương Nam thực sự đã phát sinh chuyện gì rồi sao? Quan trong hơn, cô gái Trần Vũ kia có quan hệ gì với Lâm Tuyền, nghe có vẻ như có quan hệ không nhỏ.
………………
Lâm Tuyền đem thêm nhiều tinh lực tập trung vào trường học, trừ mỗi tuần 8 tiết theo ước hẹn với cha mình, chỉ cần ở Tĩnh Hải, y tới phụ đạo cho 20 học sinh có thành tích đứng đầu.
Đầu tháng 10, Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh, Tiền Vi và bạn trai Vương Kiến nối nhau tổ chức hôn lễ, Lâm Tuyền liền ở lại tỉnh thành một tuần, đón cả Lâm Minh Đạt, Trần Tú chơi vài ngày. Lâm Tuyền an bài nhà cho Lâm Tĩnh Di, Dương Minh ở tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, xa hoa hơn nhà ở Tinh Hồ Uyển rất gần. Tiểu khu Nguyệt Nha Hồ cách đại học Đông Hải rất gần, ngồi ba trạm xe buýt là tới nơi, ở căn nhà này tất nhiên an bài cho Tiểu Sơ một gian phòng lớn có cả thư phòng.
Lâm Tuyền không thích chỗ ồn ào đông người cho lắm, trong đám cưới của Tiền Vi trốn vào căn phòng nghỉ cho khách ngồi một mình. Cửa phòng có tiếng gõ khe khẽ, một cái đầu thò vào, đó là Tiền Vi:
- Em biết mà, thế nào anh cũng trốn vào một góc.
Nhìn Tiền Vi trong trang phục cô dâu trắng tinh khôi, đẹp hơn bất kỳ ngày nào trước kia, Lâm Tuyền nhớ lại trong ngày tháng hạnh phúc cùng Trần Vũ, cả hai đã có lần ngồi tưởng tượng viễn cảnh đám cưới của mình, Lâm Tuyền cười chua chát, cô ấy đâu cần phải tưởng tượng, mà đã thực sự mặc áo cưới rồi.
Chuyện đêm hôm đó với Tiền Vi, Lâm Tuyền thực sự không biết mình làm gì, nhưng sáng hôm sau tỉnh lại thì y nhớ ra tất cả, chỉ có điều vờ như không biết, vì không muốn ảnh hưởng quan hệ hai người mà thôi.
- Tiền Vi, đứng suy nghĩ nhiều quá, tương lai vẫn nắm trong tay chúng ta, chúc cô hạnh phúc.
Tiền Vi ngỡ ngàng nhìn y, chợt hiểu ra chuyện gì, nở nụ cười nhẹ nhàng.
Vào tháng 10, cải tạo ngõ Bích Tình đã được khởi công toàn diện, nhà cửa hai bên ngõ bị máy ủi xô đổ, lúc này chỉ cần đứng ở vị trí hơi cao một chút là có thể nhìn thấy sương khói mờ ảo của hồ Vị Danh. Hai lầu A, B được tiến hành chỉnh trang kết cấu nội bộ, có thể hoàn thành trước mầu xuân, tường ngoài đã được vôi ve xong, hai tòa nhà cao lớn lần thể hiện ra phong thái nên có của mình.
Bào cáo tổng kết quý ba của các công ty liên tục được đưa lên, chỉ riêng việc đọc mười mấy bản báo cáo dầy cộp đã chiếm cứ đại bộ phận thời gian của Lâm Tuyền, y chưa bao giờ tới Cao ốc Nam Cảng, có Phương Nam và Lý Lệ hiệp trợ kết nối với các phương diện rồi, một số vấn đề cần thiết thì thảo luận ở bữa tiệc nhà.
Cho nên Lâm Tuyền mà mời ăn cơm là đám Trương Bích Quân, Cố Hiểu Linh, Chu Sơn đều nơm nớp lo lắng, thực sự không sao hiểu nổi một mình Lâm Tuyền sao có thể xem nhiều báo cáo như thế, hơn nữa ngay cả những vấn đề vụn vặt đều biết rõ ràng.
Trong các hạng mục của Thiên Tinh Hồ thì chỉ có hạng mục nhà kinh tế là có chu kỳ ngắn nhất, gần như chỉ cần một năm là xong, còn các hạng mục khác đều đang tiến hành, công trình kỳ hai của Hoa viên Tân Hồ lợi nhuận là 36 triệu, nhưng tài chính cần tiếp tục còn nhiều hơn, cho nên không có kế hoạch phân chia hoa hồng. Từ Công ty giải tỏa chia lợi 3 triệu, Tú Thủy Các 3 triệu, lợi nhuận lớn nhất vẫn là từ Thực nghiệp Tinh Hồ. Khổng Lập Dân thấy Lâm Tuyền đúng là biến Thực nghiệp Tinh Hồ thành cái máy cướp tiền, loại nhuận còn khả quan hơn tập đoàn Đông Đô đã gây dựng 20 năm.
Tất nhiên không có nghĩa nói Tinh Hồ đã có thể sánh với Đông Đô, 20 năm tích lũy tài phú, Tinh Hồ còn rất lâu mới theo kịp.
Tòa nhà mà Marketing Tinh Hồ tiếp nhận hồi mùa xuân đã tiêu thụ được 85%, hiện đang đàm phát rút ra, khâu trừ đi chi phí tuyên truyền, thu lợi 23 triệu, đó còn là chưa sử dụng tới mạng lưới tiêu thụ của các chi nhánh dưới, nếu không còn nhanh hơn.
Hạng mục tiếp nhận vào mua thu đang trong hai tháng tiêu thụ mạnh, thêm vào phần kết của Chung cư Đàn Sơn, lợi nhuận ba quý của Marketing Tinh Hồ là 40 triệu, không có khoản lợi kếch xù như ở Chung cư Đàn Sơn nữa, mọi người có chút hụt hẫng, song so với người cùng nghề, thành tích này đủ kiêu ngạo rồi.
Lợi nhuận ba quý của Trí nghiệp Tinh Hồ đạt tới 24 triệu, gần như mỗi một chi nhánh kiếm được 300.000, địa ốc tiến vào thời kỳ tăng trưởng mạnh, dường như đưa ra bao nhiêu nhà cũng bị người ta tràn vào mua hết, thị trường nhà sang tay cũng nóng lên, xuất hiện rất nhiều nhà đầu tư.
- Lão Đại, anh dạy học ở đây thật à?
Trương Đào tới bây giờ vẫn thấy khó tin:
- Sao, tôi lừa cậu làm cái gì?
- Không có gì, hỏi cho biết thôi, anh làm việc luốn khiến người ta bất ngờ, mà Tây Trạch là trường tư, lương chắc cũng khá.
- Lương?
Lâm Tuyền đúng là quên việc này, kéo Chu Sơn đang chuẩn bị vào lớp dậy tiết tiếp theo:
- Lão Chu, lương của tôi là bao nhiêu thế?
- Lương?
Chu Sơn cũng ngớ người:
- Hình như phải trả lương thật, chuyện này để chúng tôi nghiên cứu ... Mà sao hôm nay cái lớp này im lặng thế?
Thò đầu vào trong lớp, thấy học sinh đứa nào ngồi đúng chỗ đứa nấy, sách vở đã mở trước mặt:
- Thầy Tiểu Lâm, chuyện trong lớp là sao?
- À, môn số học của tôi là thế, sáu đứa thành tích tệ nhất phải đứng học.
- Tốt, để cho bọn chúng đứng.
Chu Sơn gật đầu tán thành, chuyện Lâm Tuyền làm thì ông ta tán thành hết:
Trương Đào lấy khuỷu tay huých Lâm Tuyền một cái:
- Mấy em nữ sinh xinh tươi thế kia mà anh nỡ lòng nào.
Khó khăn lắm mới dựng lên được uy nghiêm, không thể để cho Trương Đào hủy được, Lâm Tuyền kéo hắn ra ngoài:
- Đi nào, chúng ta đi xe bus tới thành phố ăn cơm.
Trương Đào nói:
- Khỏi, tới Khách sạn Nam Cảng đi, Điền Lệ đợi chúng ta ăn cơm ở đó.
Bình thường những nhân viên cấp chủ quản trở lên của công ty đều ăn cơm ở khách sạn Nam Cảng, tối còn đỡ, chứ buổi trưa đi thế này thì thành một buổi tụ họp lớn mất, Lâm Tuyền lắc đầu:
- Tôi về thành phố còn có chút việc.
Ở trong một góc của Khách sạn Nam Cảng, Điền Lệ nhìn Trương Đào tới một mình, hỏi:
- Lâm Tuyền đâu?
- Anh ấy có chuyện về thành phố rồi?
- Tìm được anh ấy ở trường Tây Trạch thật sao?
Điền Lệ vẫn thấy khó tin vào chuyện này:
- Lão Đại đúng là Lão Đại, chẳng những đi dạy học rồi mà vẫn như trước kia, tuyệt đối không nể tình với mỹ nữ, lớp của anh ấy có hai tiểu mỹ nhân như thủy tiên tắm sương sớm, vậy mà anh ấy phạt đứng 2 tiết liền, còn mắng người ta là rác rưởi, rác rưởi mà như thế anh không ngại đời này thêm nhiều rác rười một chút. Thật không biết trái tim anh ấy làm bằng thứ gì.
Trương Đào cứ nhớ tới bộ dạng ủy khuất đáng thương của Tiêu Lỵ Lỵ, Văn Nhàn là hận không thể kéo Lâm Tuyền tới đây đấm cho một trận.
Điền Lệ gõ hắn một cái, không cho hắn nói năng bậy bạ, quay sang nhìn Trần Vũ:
- Vẫn muốn gặp anh ấy chứ?
Trần Vũ lắc đầu, mắt thâm quầng, rõ ràng là đêm qua không ngủ, bộ dạng làm người ta nhìn mà xót xa:
- Mai mình sẽ về Anh.
- Bạn tin những lời giám đốc Trương nói sao?
- Mình biết anh ấy không phải là người như thế, nhưng anh ấy và cô Phương Nam kia ... Hai người cũng đã thấy rồi.
Điền Lệ là người bàng quan, cô biết Lâm Tuyền còn rất nặng tình với Trần Vũ, nếu không đã chẳng có tai nạn kia, nếu không hôm qua nhìn thấy Trần Vũ đã không làm rơi thức ăn, song không nói gì cả.
Không ngờ rằng Trương Bích Quân và Tôn Phi Phi ngồi ngay ở bàn bên cạnh, nghe hết được cuộc nói chuyện của bọn họ, Lâm Tuyền và Phương Nam thực sự đã phát sinh chuyện gì rồi sao? Quan trong hơn, cô gái Trần Vũ kia có quan hệ gì với Lâm Tuyền, nghe có vẻ như có quan hệ không nhỏ.
………………
Lâm Tuyền đem thêm nhiều tinh lực tập trung vào trường học, trừ mỗi tuần 8 tiết theo ước hẹn với cha mình, chỉ cần ở Tĩnh Hải, y tới phụ đạo cho 20 học sinh có thành tích đứng đầu.
Đầu tháng 10, Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh, Tiền Vi và bạn trai Vương Kiến nối nhau tổ chức hôn lễ, Lâm Tuyền liền ở lại tỉnh thành một tuần, đón cả Lâm Minh Đạt, Trần Tú chơi vài ngày. Lâm Tuyền an bài nhà cho Lâm Tĩnh Di, Dương Minh ở tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, xa hoa hơn nhà ở Tinh Hồ Uyển rất gần. Tiểu khu Nguyệt Nha Hồ cách đại học Đông Hải rất gần, ngồi ba trạm xe buýt là tới nơi, ở căn nhà này tất nhiên an bài cho Tiểu Sơ một gian phòng lớn có cả thư phòng.
Lâm Tuyền không thích chỗ ồn ào đông người cho lắm, trong đám cưới của Tiền Vi trốn vào căn phòng nghỉ cho khách ngồi một mình. Cửa phòng có tiếng gõ khe khẽ, một cái đầu thò vào, đó là Tiền Vi:
- Em biết mà, thế nào anh cũng trốn vào một góc.
Nhìn Tiền Vi trong trang phục cô dâu trắng tinh khôi, đẹp hơn bất kỳ ngày nào trước kia, Lâm Tuyền nhớ lại trong ngày tháng hạnh phúc cùng Trần Vũ, cả hai đã có lần ngồi tưởng tượng viễn cảnh đám cưới của mình, Lâm Tuyền cười chua chát, cô ấy đâu cần phải tưởng tượng, mà đã thực sự mặc áo cưới rồi.
Chuyện đêm hôm đó với Tiền Vi, Lâm Tuyền thực sự không biết mình làm gì, nhưng sáng hôm sau tỉnh lại thì y nhớ ra tất cả, chỉ có điều vờ như không biết, vì không muốn ảnh hưởng quan hệ hai người mà thôi.
- Tiền Vi, đứng suy nghĩ nhiều quá, tương lai vẫn nắm trong tay chúng ta, chúc cô hạnh phúc.
Tiền Vi ngỡ ngàng nhìn y, chợt hiểu ra chuyện gì, nở nụ cười nhẹ nhàng.
Vào tháng 10, cải tạo ngõ Bích Tình đã được khởi công toàn diện, nhà cửa hai bên ngõ bị máy ủi xô đổ, lúc này chỉ cần đứng ở vị trí hơi cao một chút là có thể nhìn thấy sương khói mờ ảo của hồ Vị Danh. Hai lầu A, B được tiến hành chỉnh trang kết cấu nội bộ, có thể hoàn thành trước mầu xuân, tường ngoài đã được vôi ve xong, hai tòa nhà cao lớn lần thể hiện ra phong thái nên có của mình.
Bào cáo tổng kết quý ba của các công ty liên tục được đưa lên, chỉ riêng việc đọc mười mấy bản báo cáo dầy cộp đã chiếm cứ đại bộ phận thời gian của Lâm Tuyền, y chưa bao giờ tới Cao ốc Nam Cảng, có Phương Nam và Lý Lệ hiệp trợ kết nối với các phương diện rồi, một số vấn đề cần thiết thì thảo luận ở bữa tiệc nhà.
Cho nên Lâm Tuyền mà mời ăn cơm là đám Trương Bích Quân, Cố Hiểu Linh, Chu Sơn đều nơm nớp lo lắng, thực sự không sao hiểu nổi một mình Lâm Tuyền sao có thể xem nhiều báo cáo như thế, hơn nữa ngay cả những vấn đề vụn vặt đều biết rõ ràng.
Trong các hạng mục của Thiên Tinh Hồ thì chỉ có hạng mục nhà kinh tế là có chu kỳ ngắn nhất, gần như chỉ cần một năm là xong, còn các hạng mục khác đều đang tiến hành, công trình kỳ hai của Hoa viên Tân Hồ lợi nhuận là 36 triệu, nhưng tài chính cần tiếp tục còn nhiều hơn, cho nên không có kế hoạch phân chia hoa hồng. Từ Công ty giải tỏa chia lợi 3 triệu, Tú Thủy Các 3 triệu, lợi nhuận lớn nhất vẫn là từ Thực nghiệp Tinh Hồ. Khổng Lập Dân thấy Lâm Tuyền đúng là biến Thực nghiệp Tinh Hồ thành cái máy cướp tiền, loại nhuận còn khả quan hơn tập đoàn Đông Đô đã gây dựng 20 năm.
Tất nhiên không có nghĩa nói Tinh Hồ đã có thể sánh với Đông Đô, 20 năm tích lũy tài phú, Tinh Hồ còn rất lâu mới theo kịp.
Tòa nhà mà Marketing Tinh Hồ tiếp nhận hồi mùa xuân đã tiêu thụ được 85%, hiện đang đàm phát rút ra, khâu trừ đi chi phí tuyên truyền, thu lợi 23 triệu, đó còn là chưa sử dụng tới mạng lưới tiêu thụ của các chi nhánh dưới, nếu không còn nhanh hơn.
Hạng mục tiếp nhận vào mua thu đang trong hai tháng tiêu thụ mạnh, thêm vào phần kết của Chung cư Đàn Sơn, lợi nhuận ba quý của Marketing Tinh Hồ là 40 triệu, không có khoản lợi kếch xù như ở Chung cư Đàn Sơn nữa, mọi người có chút hụt hẫng, song so với người cùng nghề, thành tích này đủ kiêu ngạo rồi.
Lợi nhuận ba quý của Trí nghiệp Tinh Hồ đạt tới 24 triệu, gần như mỗi một chi nhánh kiếm được 300.000, địa ốc tiến vào thời kỳ tăng trưởng mạnh, dường như đưa ra bao nhiêu nhà cũng bị người ta tràn vào mua hết, thị trường nhà sang tay cũng nóng lên, xuất hiện rất nhiều nhà đầu tư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.