Quyển 5 - Chương 33: Cướp đoạt và kiến thiết (2)
Cảnh Tục
27/12/2014
- Giám đốc Trương nghĩ mục đích là gì?
Lâm Tuyền không tránh ánh mắt đánh giá của ông ta, chỉ cần là người biết lịch sử phát triển của Điện khí Tĩnh Hải đều không khỏi kinh phục vị giám đốc có bề ngoài bình thường này:
- Cho rằng chúng tôi là kẻ đầu cơ ti tiện, chỉ muốn cắn một miếng lớn rồi rút lui?
- Điện khí Tĩnh Hải là tâm huyết cả đời của tôi, tôi không thể khống chế bản thân không sinh ra lo lắng đó.
Trương Thừa Lộc thản nhiên thừa nhận:
- Tôi không phải hoàn toàn không hiểu gì về quy tắc TTCK, một khi Liên hợp Tĩnh Hải đem tài nguyên của năng lượng mới trút vào Điện khí Tĩnh Hải, với thủ đoạn của Liên hợp Tĩnh Hải, trong vòng hai năm, cổ phiếu Điện khí Tĩnh Hải có thể tăng lên năm sáu lần, khi đó các vị ăn no rồi rút đi thì tôi phải thu dọn tàn cuộc thế nào.
- Chúng tôi tất nhiên không phải không có dã tâm của cá mập.
Lâm Tuyền giọng bình đạm, nhưng mang theo tình cảm chân thành:
- Giám đốc Trương hãy tin vào tình cảm của tôi với thành phố này.
Trương Thừa Lộc tất nhiên không dễ dàng động lòng vì một câu nói của Lâm Tuyền, song ít nhiều cho ông ta cảm giác an tâm, mời Lâm Tuyền vào văn phòng bàn bạc kỹ hơn.
Trương Thanh là thư ký hành chính, lúc nãy bị Lâm Tuyền bắt bí một phen, lúc này đứng bên cạnh có chút bất an. Trong tính cách của Lâm Tuyền có ít nhiều thành phần vô lại, khí độ thể hiện trước sau khi Trương Thừa Lộc xuất hiện khiến Trương Thanh có cảm giác đối lập. Phương Nam nhìn thấy hết, khẽ tủm tỉm cười, theo sau Lâm Tuyền bước qua cánh cửa Điện khí Tĩnh Hải.
Lâm Tuyền và Đan Nguyên, Phương Nam ở lại Điện khí Tĩnh Hải một ngày, kết quả đàm phán cuối cùng Điện khí Tĩnh Hải tăng phát 40 triệu cổ phiếu mới cho Liên hợp Tĩnh Hải, lấy 180 triệu đồng. Liên hợp Tĩnh Hải hứa ẽ đóng băng số cổ phiếu này trong hai năm trở lên.
Cổ phiếu Điện khí Tĩnh Hải nằm mức 3 đồng / cổ phiếu thời gian dài, trong thời gian ngắn sau khi tin tức đưa ra, giá cổ phiếu tăng lên 4.5 đồng.
Liên hợp Tĩnh Hải bỏ một cái giá lớn như thế, việc nắm giữ Điện khí Tĩnh Hải là thế cục không thể xoay vần, phương án này tin rằng mau chóng được UBCK thông qua.
Trong vòng hơn 20 ngày trở về Tĩnh Hải, Lâm Tuyền bị nhấn chìm trong sổ sách báo cáo tĩnh lũy bốn tháng trời, vốn định dành thời gian chơi với Tiểu Tư Vũ cũng chẳng có, khiến y kêu khổ không thôi, huy động của Phương Nam, Tôn Phi Phi, Lý Lệ giúp đỡ, đương nhiên cái giá cũng không nhỏ, nhất là Tôn Phi Phi rất biết thừa cơ trục lợi, đặt đủ thứ điều kiện vứi y.
Tới tận khi vợ chồng Đinh Hướng Vinh dẫn 30 học sinh tới Tĩnh Hải nghỉ đông, Lâm Tuyền mới ngơi ra được.
Làm sao để bọn họ có một kỳ nghỉ đông vui vẻ ở Tĩnh Hải, Lâm Tuyền lập tức nghĩ đến đám Tiêu Lỵ Lỵ.
Vốn kế hoạch của Lâm Tuyền là tới ĐH Tĩnh Hải giảng dạy, đó chính là nguyên nhân đám Tiêu Lỵ Lỵ vào đây học tài chính quốc tế, không ngờ Lâm Tuyền sách ba lô đi lữ hành, khiến đám Tiêu Lỵ Lỵ cảm giác bị lừa gạt.
Lâm Tuyền trở về có tiếp xúc với Đh Tĩnh Hải, với Trần Dục hiệu trưởng Đh Tĩnh Hải mà nói, Lâm Tuyền vừa và giáo viên ông ta mong đợi, lại ngần ngại. Lâm Tuyền tuy không có địa vị trong giới học thuật, nhưng là học sinh được Lâm Cầm Nam tiến cử, đủ đảm bảo rồi, có điều lai lịch y quá lớn, bất kỳ ai cũng không muốn có cấp dưới như vậy, may Lâm Tuyền không có ý can thiệp quá sâu vào chuyện trường học, Trần Dục mới hơi yên tâm một chút.
Đám Tiêu Lỵ Lỵ ngày trước bị Lâm Tuyền hành hạ thảm nhất, chẳng biết thế nào mà từ đó sinh tình cảm, Lâm Tuyền đôi khi nghĩ đám nhóc này có sở thích bị ngược đãi? Chuyện đón tiếp nhóm Đinh Hương Vinh thì đám Tiêu Lỵ Lỵ rõ ràng là nhân tuyển tốt nhất, y cũng có ý tiếp tục rèn luyện ba đứa học sinh này.
Nhận được tin của Lâm Tuyền, Tiêu Lỵ Lỵ hưng phấn gật đầu ngay, kéo hai người bạn theo Lâm Tuyền, Phương Nam ra bến xe đón người.
Mặc dù Lâm Tuyền bảo Phương Nam gửi chi phí dư dả, nhưng Đinh Hướng Vinh quen chi tiêu tiết kiệm, chỉ mua vé ghế cứng, may mà gần Tết rồi, người về quê nhiều, người tới phía đông ít.
Đám nhỏ vì thế có ghế để nằm ngủ, Đinh Hướng Vinh cùng Từ Lan và một giáo viên khác tên Phùng Ký phải ngồi hơn 30 tiếng đồng hồ, mặt mày mỏi mệt, hắn vẫn mặc bộ vest duy nhất năm xưa làm tiêu thụ mua được, nhìn thấy Lâm Tuyền y phục chỉnh tề, Đinh Hướng Vinh dụi mắt:
- Thiếu chút nữa không nhận ra cậu nữa rồi, hoàn toàn không giống lúc tới chỗ chúng tôi.
Từ Lan đã hưởng thụ cuộc sống xa hoa, nhìn kỹ Lâm Tuyền rồi vỗ trán:
- Cởi bộ trang phục này ra đủ xây một trường học rồi, biết anh có tiền mà không ngờ anh có tiền tới mức này. Lão Đinh, chúng ta vớ được một vị đại tài chủ rồi.
Y phục của Lâm Tuyền trước kia được mẹ và chị Tĩnh Di chuẩn bị, sau này đều do Phương Nam lo liệu, y căn bản không có khái niệm về mấy việc này, cúi đầu nhìn quần áo mình mặc:
- Đắt thế sao?
- Nhìn một cái biết ngay y phục này tới từ bàn tay của cô.
Từ Lan tính cách thoáng đạt tự nhiên, quay sang Phương Nam:
- Vậy cô là Phương Nam?
Phương Nam hơi ngạc nhiên, đưa tay ra:
- Chào chị Từ Lan, tôi là Phương Nam, trợ thủ của ngài Lâm, tôi được nghe ngài ấy kể chuyện của chị và anh Đinh.
- Chỉ là trợ thủ thôi sao?
Từ Lan cười khúc khích:
- Nhìn hai người đứng cạnh nhau, căn bản là đôi tình lữ.
Phương Nam đỏ mặt, song cũng không phủ nhận, nhất định là Lâm Tuyền kể với họ chuyện gì rồi:
- Mọi người ngồi tàu hơn ba mươi tiếng rồi, đi ăn cơm đã, sau đó đến Tiểu học Tây Trạch nghỉ ngơi ... À đây là ba học sinh của ngài Lâm. Trong thời gian ở Tĩnh Hải, bọn chúng sẽ làm hướng dẫn viên cho mọi người, sau này sẽ có thêm nhiều người tình nguyện gia nhập.
Tiểu Tư Vũ đang học năm cuối ở nhà trẻ Tây Trạch thành người tình nguyện nhỏ nhất. Lâm Tĩnh Di mang thai năm tháng, được Trần Tú đón tới Tĩnh Hải dưỡng thai, suốt ngày nằm nhà cũng buồn chán, cách thời gian sinh nở còn xa, cũng nhiệt tình làm người tình nguyện. Trần Tú giấu chồng con, giấu cả bản thân Dương Minh, thông qua quan hệ của cha mình, dễ dàng liên hệ công việc cho Dương Minh ở ĐTH.
Trần Tuyết Phi vợ của Trần Chí Lập phó tổng giám đốc Đầu tư Nam Cảng nay đã là phó giám đốc ĐTH Tĩnh Hải, Trần Tú đem hồ sơ của Dương Minh tới chỗ cô, chuyện quan hệ cùng điều động công tác làm xong hết, Dương Minh mới biết chuyện, đành phải rầu rĩ tới phòng tin tức ĐTH Tĩnh Hải làm việc.
Bản thân Lâm Tuyền mà nói thì không tán thành cách làm này của mẹ y chút nào, quá làm tổn thương tự tôn của Dương Minh, nếu không y đã làm chuyện này từ lâu rồi, nhưng là phận con, y không thể nói được gì.
Ba mươi đứa bé tới từ La Nhiên tuổi lớn nhất chỉ có 12, trừ đưa tới Tiểu học Tinh Anh Tây Trạch, tiếp thụ thies điểm giáo dục cơ sở tiếng Anh thì số thời gian còn lại tới các nơi tham quan, khu giải trí Thanh Khâu Sơn, khu bảo hộ hươu, khu phong cảnh Tân Giang, viện bảo tàng Mỹ Thuật.
Khi tham quan điện lực thái dương Liên Hợp, việc tận dụng ánh mặt trời cung cấp điện lực khiến thầy giáo sơn thôn Phùng Ký chỉ mới tốt nghiệp cao trung tò mò vô cùng:
- Thế chẳng phải là chỉ cần có ánh sáng, dù ở trong núi cũng có thể kéo dây điện, xem TV à?
Lâm Tuyền gật đầu, giảng giải sơ qua về lý thuyết và ứng dụng thực tế ở Tĩnh Hải, Thông Nam:
- ... Dù chính phủ Thông Nam dùng hình thức miễn thuế trợ cấp lắp đặt hệ thống cung cấp quan điện ở khu nghỉ dưỡng Bắc Sơn thì chi phí cũng hơn đường điện bình thường ba lần.
Từ Lan ngạc nhiên:
- Nếu đắt thế còn dùng kỹ thuật này làm gì, Tĩnh Hải hình như đâu thiếu điện.
- Mặc dù chi phí đầu tư cao hơn rất nhiều, nhưng tính lâu dài thì đem lại nhiều lợi ích, vả lại là nơi thí điểm đầu tiên, hiệu quả quảng cáo rất đáng đầu tư. Mạng lưới phát điện mà Tân Năng Liên Hợp đang tiến hành thí điểm gần như chiếm 40% phân ngạch thị trường phát điện quang điện trong nước rồi.
Lâm Tuyền không tránh ánh mắt đánh giá của ông ta, chỉ cần là người biết lịch sử phát triển của Điện khí Tĩnh Hải đều không khỏi kinh phục vị giám đốc có bề ngoài bình thường này:
- Cho rằng chúng tôi là kẻ đầu cơ ti tiện, chỉ muốn cắn một miếng lớn rồi rút lui?
- Điện khí Tĩnh Hải là tâm huyết cả đời của tôi, tôi không thể khống chế bản thân không sinh ra lo lắng đó.
Trương Thừa Lộc thản nhiên thừa nhận:
- Tôi không phải hoàn toàn không hiểu gì về quy tắc TTCK, một khi Liên hợp Tĩnh Hải đem tài nguyên của năng lượng mới trút vào Điện khí Tĩnh Hải, với thủ đoạn của Liên hợp Tĩnh Hải, trong vòng hai năm, cổ phiếu Điện khí Tĩnh Hải có thể tăng lên năm sáu lần, khi đó các vị ăn no rồi rút đi thì tôi phải thu dọn tàn cuộc thế nào.
- Chúng tôi tất nhiên không phải không có dã tâm của cá mập.
Lâm Tuyền giọng bình đạm, nhưng mang theo tình cảm chân thành:
- Giám đốc Trương hãy tin vào tình cảm của tôi với thành phố này.
Trương Thừa Lộc tất nhiên không dễ dàng động lòng vì một câu nói của Lâm Tuyền, song ít nhiều cho ông ta cảm giác an tâm, mời Lâm Tuyền vào văn phòng bàn bạc kỹ hơn.
Trương Thanh là thư ký hành chính, lúc nãy bị Lâm Tuyền bắt bí một phen, lúc này đứng bên cạnh có chút bất an. Trong tính cách của Lâm Tuyền có ít nhiều thành phần vô lại, khí độ thể hiện trước sau khi Trương Thừa Lộc xuất hiện khiến Trương Thanh có cảm giác đối lập. Phương Nam nhìn thấy hết, khẽ tủm tỉm cười, theo sau Lâm Tuyền bước qua cánh cửa Điện khí Tĩnh Hải.
Lâm Tuyền và Đan Nguyên, Phương Nam ở lại Điện khí Tĩnh Hải một ngày, kết quả đàm phán cuối cùng Điện khí Tĩnh Hải tăng phát 40 triệu cổ phiếu mới cho Liên hợp Tĩnh Hải, lấy 180 triệu đồng. Liên hợp Tĩnh Hải hứa ẽ đóng băng số cổ phiếu này trong hai năm trở lên.
Cổ phiếu Điện khí Tĩnh Hải nằm mức 3 đồng / cổ phiếu thời gian dài, trong thời gian ngắn sau khi tin tức đưa ra, giá cổ phiếu tăng lên 4.5 đồng.
Liên hợp Tĩnh Hải bỏ một cái giá lớn như thế, việc nắm giữ Điện khí Tĩnh Hải là thế cục không thể xoay vần, phương án này tin rằng mau chóng được UBCK thông qua.
Trong vòng hơn 20 ngày trở về Tĩnh Hải, Lâm Tuyền bị nhấn chìm trong sổ sách báo cáo tĩnh lũy bốn tháng trời, vốn định dành thời gian chơi với Tiểu Tư Vũ cũng chẳng có, khiến y kêu khổ không thôi, huy động của Phương Nam, Tôn Phi Phi, Lý Lệ giúp đỡ, đương nhiên cái giá cũng không nhỏ, nhất là Tôn Phi Phi rất biết thừa cơ trục lợi, đặt đủ thứ điều kiện vứi y.
Tới tận khi vợ chồng Đinh Hướng Vinh dẫn 30 học sinh tới Tĩnh Hải nghỉ đông, Lâm Tuyền mới ngơi ra được.
Làm sao để bọn họ có một kỳ nghỉ đông vui vẻ ở Tĩnh Hải, Lâm Tuyền lập tức nghĩ đến đám Tiêu Lỵ Lỵ.
Vốn kế hoạch của Lâm Tuyền là tới ĐH Tĩnh Hải giảng dạy, đó chính là nguyên nhân đám Tiêu Lỵ Lỵ vào đây học tài chính quốc tế, không ngờ Lâm Tuyền sách ba lô đi lữ hành, khiến đám Tiêu Lỵ Lỵ cảm giác bị lừa gạt.
Lâm Tuyền trở về có tiếp xúc với Đh Tĩnh Hải, với Trần Dục hiệu trưởng Đh Tĩnh Hải mà nói, Lâm Tuyền vừa và giáo viên ông ta mong đợi, lại ngần ngại. Lâm Tuyền tuy không có địa vị trong giới học thuật, nhưng là học sinh được Lâm Cầm Nam tiến cử, đủ đảm bảo rồi, có điều lai lịch y quá lớn, bất kỳ ai cũng không muốn có cấp dưới như vậy, may Lâm Tuyền không có ý can thiệp quá sâu vào chuyện trường học, Trần Dục mới hơi yên tâm một chút.
Đám Tiêu Lỵ Lỵ ngày trước bị Lâm Tuyền hành hạ thảm nhất, chẳng biết thế nào mà từ đó sinh tình cảm, Lâm Tuyền đôi khi nghĩ đám nhóc này có sở thích bị ngược đãi? Chuyện đón tiếp nhóm Đinh Hương Vinh thì đám Tiêu Lỵ Lỵ rõ ràng là nhân tuyển tốt nhất, y cũng có ý tiếp tục rèn luyện ba đứa học sinh này.
Nhận được tin của Lâm Tuyền, Tiêu Lỵ Lỵ hưng phấn gật đầu ngay, kéo hai người bạn theo Lâm Tuyền, Phương Nam ra bến xe đón người.
Mặc dù Lâm Tuyền bảo Phương Nam gửi chi phí dư dả, nhưng Đinh Hướng Vinh quen chi tiêu tiết kiệm, chỉ mua vé ghế cứng, may mà gần Tết rồi, người về quê nhiều, người tới phía đông ít.
Đám nhỏ vì thế có ghế để nằm ngủ, Đinh Hướng Vinh cùng Từ Lan và một giáo viên khác tên Phùng Ký phải ngồi hơn 30 tiếng đồng hồ, mặt mày mỏi mệt, hắn vẫn mặc bộ vest duy nhất năm xưa làm tiêu thụ mua được, nhìn thấy Lâm Tuyền y phục chỉnh tề, Đinh Hướng Vinh dụi mắt:
- Thiếu chút nữa không nhận ra cậu nữa rồi, hoàn toàn không giống lúc tới chỗ chúng tôi.
Từ Lan đã hưởng thụ cuộc sống xa hoa, nhìn kỹ Lâm Tuyền rồi vỗ trán:
- Cởi bộ trang phục này ra đủ xây một trường học rồi, biết anh có tiền mà không ngờ anh có tiền tới mức này. Lão Đinh, chúng ta vớ được một vị đại tài chủ rồi.
Y phục của Lâm Tuyền trước kia được mẹ và chị Tĩnh Di chuẩn bị, sau này đều do Phương Nam lo liệu, y căn bản không có khái niệm về mấy việc này, cúi đầu nhìn quần áo mình mặc:
- Đắt thế sao?
- Nhìn một cái biết ngay y phục này tới từ bàn tay của cô.
Từ Lan tính cách thoáng đạt tự nhiên, quay sang Phương Nam:
- Vậy cô là Phương Nam?
Phương Nam hơi ngạc nhiên, đưa tay ra:
- Chào chị Từ Lan, tôi là Phương Nam, trợ thủ của ngài Lâm, tôi được nghe ngài ấy kể chuyện của chị và anh Đinh.
- Chỉ là trợ thủ thôi sao?
Từ Lan cười khúc khích:
- Nhìn hai người đứng cạnh nhau, căn bản là đôi tình lữ.
Phương Nam đỏ mặt, song cũng không phủ nhận, nhất định là Lâm Tuyền kể với họ chuyện gì rồi:
- Mọi người ngồi tàu hơn ba mươi tiếng rồi, đi ăn cơm đã, sau đó đến Tiểu học Tây Trạch nghỉ ngơi ... À đây là ba học sinh của ngài Lâm. Trong thời gian ở Tĩnh Hải, bọn chúng sẽ làm hướng dẫn viên cho mọi người, sau này sẽ có thêm nhiều người tình nguyện gia nhập.
Tiểu Tư Vũ đang học năm cuối ở nhà trẻ Tây Trạch thành người tình nguyện nhỏ nhất. Lâm Tĩnh Di mang thai năm tháng, được Trần Tú đón tới Tĩnh Hải dưỡng thai, suốt ngày nằm nhà cũng buồn chán, cách thời gian sinh nở còn xa, cũng nhiệt tình làm người tình nguyện. Trần Tú giấu chồng con, giấu cả bản thân Dương Minh, thông qua quan hệ của cha mình, dễ dàng liên hệ công việc cho Dương Minh ở ĐTH.
Trần Tuyết Phi vợ của Trần Chí Lập phó tổng giám đốc Đầu tư Nam Cảng nay đã là phó giám đốc ĐTH Tĩnh Hải, Trần Tú đem hồ sơ của Dương Minh tới chỗ cô, chuyện quan hệ cùng điều động công tác làm xong hết, Dương Minh mới biết chuyện, đành phải rầu rĩ tới phòng tin tức ĐTH Tĩnh Hải làm việc.
Bản thân Lâm Tuyền mà nói thì không tán thành cách làm này của mẹ y chút nào, quá làm tổn thương tự tôn của Dương Minh, nếu không y đã làm chuyện này từ lâu rồi, nhưng là phận con, y không thể nói được gì.
Ba mươi đứa bé tới từ La Nhiên tuổi lớn nhất chỉ có 12, trừ đưa tới Tiểu học Tinh Anh Tây Trạch, tiếp thụ thies điểm giáo dục cơ sở tiếng Anh thì số thời gian còn lại tới các nơi tham quan, khu giải trí Thanh Khâu Sơn, khu bảo hộ hươu, khu phong cảnh Tân Giang, viện bảo tàng Mỹ Thuật.
Khi tham quan điện lực thái dương Liên Hợp, việc tận dụng ánh mặt trời cung cấp điện lực khiến thầy giáo sơn thôn Phùng Ký chỉ mới tốt nghiệp cao trung tò mò vô cùng:
- Thế chẳng phải là chỉ cần có ánh sáng, dù ở trong núi cũng có thể kéo dây điện, xem TV à?
Lâm Tuyền gật đầu, giảng giải sơ qua về lý thuyết và ứng dụng thực tế ở Tĩnh Hải, Thông Nam:
- ... Dù chính phủ Thông Nam dùng hình thức miễn thuế trợ cấp lắp đặt hệ thống cung cấp quan điện ở khu nghỉ dưỡng Bắc Sơn thì chi phí cũng hơn đường điện bình thường ba lần.
Từ Lan ngạc nhiên:
- Nếu đắt thế còn dùng kỹ thuật này làm gì, Tĩnh Hải hình như đâu thiếu điện.
- Mặc dù chi phí đầu tư cao hơn rất nhiều, nhưng tính lâu dài thì đem lại nhiều lợi ích, vả lại là nơi thí điểm đầu tiên, hiệu quả quảng cáo rất đáng đầu tư. Mạng lưới phát điện mà Tân Năng Liên Hợp đang tiến hành thí điểm gần như chiếm 40% phân ngạch thị trường phát điện quang điện trong nước rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.