Quyển 5 - Chương 3: Đi Thông Nam nghỉ mát (3)
Cảnh Tục
15/12/2014
Lâm Tuyền đang tham quan nơi sản xuất, thấy Cố Hiểu Linh cũng tới thì trêu:
- Sao chị Cố cũng tới ăn chực thế?
Nhìn thấy Liễu Trí khẽ gật đầu coi như chào hỏi.
Liễu Trí gặp Lâm Tuyền vẫn có đôi chút ngượng ngùng, dù gì cũng là người con trai trước kia cô có thiện cảm, không ngờ chàng trai ban đầu cô còn lấy ánh mắt cháu gái phó thị trưởng nhìn xuống với chút kiêu ngạo nay đã là người một câu nói khiến cả Cố Hiểu Linh phải thấp thỏm.
Cố Hiểu Linh tranh thủ nói ngay:
- Bị Thái Minh kéo tới, để giải thích với cậu hệ thống đèn đường dùng Tân thành Nam Cảng qua thảo luận tập thể, chỉ ứng dụng thử nghiệm trong phạm vi nhỏ, năm ngoái mua tổng cộng 20 bộ, năm nay kế hoạch mua 80 bộ ...
- Chuyện cụ thể ở Đầu tư Nam Cảng báo với tôi làm gì?
Lâm Tuyền ngạc nhiên hỏi:
- Thế cậu đột nhiên gọi Thái Minh tới làm gì?
Triệu Tăng cười giải thích:
- Tôi và Lâm Tuyền tới đây tham quan, nghe nói giám đốc Hứa là bạn Thái Minh, liền mời anh ta tới ăn cơm.
Cố Hiểu Linh kéo Thái Minh ra phía trước:
- Cậu không làm chuyện gì trái lòng thì việc gì có tật giật mình, làm tôi toát mồ hôi theo.
- Đâu có, đâu có ..
Thái Minh nhìn sắc mặt Lâm Tuyền bình thường, hỏi:
- Bỗng dưng cậu tới Thông Nam làm gì?
- Giờ anh hết sợ chưa?
Lâm Tuyền hỏi ngược lại:
Thái Minh cười hăng hắc:
- Lão Hứa, trưa nay ăn cơm ở đâu? Anh mà hầu hạ tốt vị tài chủ này thì chút khoản nợ của công ty anh chả là cái gì.
Triệu Tăng xem đồng hồ, sắp 12 giờ rồi:
- Ở khách sạn Bắc Sơn, chắc bọn họ ăn rồi.
- Còn có người khác nữa à?
Lâm Tuyền cười khổ:
- Anh Tăng nói mời chúng tôi tới Thông Nam nghỉ ngơi, cuối cùng kéo tôi tới đây tham quan.
Một giờ chiều mới tới khách sạn Bắc Sơn, đám Tiểu Sơ đúng là đã ăn trưa rồi, đang nghỉ ngơi trong phòng. Khách sạn nằm kề khu bảo hộ hươu, là một khách sạn nghỉ dưỡng ba sao, kề núi sát biển, phong cảnh hết sức tươi đẹp, khi xe đi lên núi còn có một con hươu nhàn nhã đi qua trước mặt.
Toàn bộ khu bảo hộ có 2.000 con hươu, nay đã thành vấn đề không nhỏ, tiền đầu tư tài chính hàng năm của chính phủ không đủ vận hành bình thường khu bảo hộ nữa.
Được Triệu Tăng dẫn dắt, Tú Thủy Các đầu tư vào khách sạn Bắc Sơn, chuẩn bị thành lập trung tâm săn bắn lớn, mỗi năm sẽ lấy số lượng hươu nhất định tới hiệp hội săn bắn quốc tế bán đấu giá, mỗi con hươu có tể tạo ra lợi nhuận tới 20.000 USD.
Khách sạn Bắc Sơn sẽ cải tạo thành khách sạn 5 sao đầu tiên của Thông Nam, hiện đang phân đợt trang hoàng và bồi dưỡng nhân viên.
Nhìn con hươu hiền lành đẹp đẽ này sắp thành đồ hi sinh cho thú giải trí của người giàu, thực không khỏi bùi ngùi.
Lâm Tuyền ngồi trong xe Triệu Tăng, nói:
- Đường sắt Tĩnh Hải nói sẽ kéo dài tới Thông Nam, vậy mà 10 năm rồi chưa thấy động tĩnh gì, còn cả đường cao tốc Tĩnh Hải tiến độ chậm chạm, hai năm cũng chẳng làm xong nền đường. Hải cảng nước sâu Tĩnh Nam năm xưa phát hiện ra làm oanh động toàn quốc, có thể nói là cảng nước sâu tốt nhất trong nước, giờ động tĩnh nhỏ đi nhiều rồi, tập đoàn hải vận không chú ý tới bên này nữa. Em thấy anh nên đi lộ tuyến cao tầng, trong nhiệm kỳ của anh mà làm tốt ba việc này, xem như đã tạo phúc một phương.
- Vẫn là vấn đề tài chính, tỉnh còn khốn khó, Tĩnh Hải lấy đâu ra tiền, dựa vào Thông Nam càng vô vọng.
Triệu Tăng chán nản nói:
- Nơi khác thắt chặt một chút sẽ có dư cho Thông Nam thôi. Từ Tĩnh Hải tới Thông Nam chỉ 50 km, đi đường cao tốc tốn 30 phút, Thông Nam và Tĩnh Hải nên ở cùng trong vòng kinh tế khép kín. Hai ngày nữa em lên Kiến Nghiệp, anh bỏ hết công chuyện đó, đi với em.
- Em đã đưa đường dắt lối, anh còn muốn em bỏ tiền à, có ai ác như anh không?
Lâm Tuyền lẩm bẩm:
- Em mách chị Tĩnh Di là anh ức hiếp em, xem chị ấy xử anh ra sao?
- Anh mong có cơ hội nói chuyện với cô ấy thêm vài câu mà chẳng được ấy chứ.
Lâm Tuyền thôi không đùa nữa, đời này coi như Triệu Tăng hết hi vọng rồi, nếu không chả lẽ y còn mong chị mình không hạnh phúc, bình tâm mà nói, y thấy Dương Minh hợp với chị Tĩnh Di hơn nhiều, cứ nhìn mà xem một anh chàng cao to lừng lững nghe lời cô vợ thấp hơn cả cái đầu răm rắp. Triệu Tăng là người rất có chính kiến, chưa chắc đã hòa hợp với cô gái cá tính, yêu ghét rõ ràng như chị y.
Hôm sau ăn cơm trưa xong, Lâm Tuyền và Triệu Tăng vẫn tới Năng lượng Thông Nam thăm quan, gặp mặt quản lý, nhân viên nghiên cứu, có điều nhân viên theo cùng thêm vài người, Trương Bích Quân, Phương Nam, Phàn Xuân Binh, Lý Lệ.
Năng lượng Thông Nam qua sáu năm phát triển, nay đã có hơn 100 nhân viên, tài sản 35 triệu, xem như là thành tích đang kiêu ngạo, nhưng khoác lên mình hoản nợ 40 triệu, làm Hứa Hồng Phát khóc không ra nước mắt.
May mà có thành ủy dàn xếp, ngân hàng không ép quá mức, còn sống được.
Không ngờ đến chiều Nghiêm Lập Hoàng cũng tới, đi theo ông còn có một nhân vật không ngờ, Lâm Cầm Nam bị ông mời tới Thông Nam rồi.
Hứa Hồng Phát hôm qua đón Nghiêm Lập Hoàng tới nhà, đem thân phận thực của Lâm Tuyền kể ra, Triệu Tăng đưa y tới đây tham quan, tất nhiên có ý muốn y giúp giải quyết khoản nợ kia. Cty Tây Phục làm Nghiêm Lập Hoàng nản chí, nhưng nghiên cứu vẫn phải tiến hành, nếu không khoảng cách với nước ngoài càng lớn, nếu Lâm Tuyền là vị đại tài chủ, làm gì có lý không moi của y chút tiền nghiên cứu.
Nghiêm Lập Hoàng dùng mấy chục năm giao tình uy hiếp Lâm Cầm Nam tới Tĩnh Hải, rồi thuê xe đón tới Thông Nam.
Lâm Cầm Nam chẳng hay biết gì, Tết ở nhà cũng chỉ xum vầy với con cái, nhưng con cái quá nhiều cũng làm người ta phiền lòng, thêm vào đám cháu, ở nhà chẳng có lấy một giây yên thân. Thế nên thấy Nghiêm Lập Hoàng nhiệt tình mời mọc, cùng con gái nhỏ tới Tĩnh Hải, ăn cơm xong lại vội vàng đi Thông Nam, nhìn thấy Lâm Tuyền mới vỡ lẽ:
- Lão già Nghiêm này muốn moi tiền của em đấy.
- Em luôn muốn mời thầy tới Tĩnh Hải, hôm qua có nói với thầy Ngiêm chuyện này, không ngờ hôm nay được gặp thầy rồi.
Lâm Tuyền tôn kính Lâm Cầm Nam phát ra từ tận đáy lòng.
- Nếu đã thế tôi ở lại Thông Nam nghỉ vài ngày.
Lâm Cầm Nam là thái sơn bắc đẩu trong giới kinh tế, ngay cả Cố Hiến Chương trước mặt ông cũng phải dùng lễ học trò, Cảnh Nhất Dân là quan phụ mẫu một phương, buổi tối tất nhiên cũng tới thỉnh giáo học vấn một phen.
Lâm Cầm Nam ở Thông Nam năm này, Lâm Tuyền bồi tiếp ông năm này, khác với đám Tiểu Sơ nhàn nhã, suốt ngày dắt Tiểu Tư Vũ đi tìm hươu đùa nghịch, Phương Nam không ở bên Lâm Tuyền làm việc thì cũng bận bịu vì con nhỏ, Lâm Tuyền để cô nghỉ ngơi thật thoải mái, trong năm ngày đó Lâm Tuyền tìm hiểu cặn kẽ các tình hình liên quan vè lĩnh vực năng lượng mới trong nước.
Buổi tối trước khi Lâm Cầm Nam trở về, mọi người đều đợi Lâm Tuyền đưa ra quyết định.
Lâm Tuyền nói:
- Vấn đề khoản nợ của Cty Tây Phục liên quan tới tiền bí thư thị ủy, rất là phức tạp, khó giải quyết ngay, khả năng dây dưa vài năm chưa biết chừng. Nghiên cứu quang điện không thể bỏ dở, tôi sẵn lòng lấy 40 triệu đầu tư vào Năng lượng Thông Nam, lấy 51% cổ phần, nhưng số tiền này không phải để trả nợ, mà để thành lập phòng thực nghiệm. Những việc khác có thể thong thả giải quyết, còn thiết bị nghiên cứu, bồi dưỡng nhân viên phải làm ngay, cùng lắm dựa vào nền tảng của Năng lượng Thông Nam, lập nên công ty khác. Ngoài ra tôi đầu tư thêm 40 triệu thành lập phòng nghiên cứu thực nghiệm cơ sở, hợp tác với Đh Đông Hải, hi vọng trong vòng 5 năm có thể lập nên hệ học đi đầu trong nước và quốc tế. Đương nhiên, tôi mong thầy Nghiêm chỉ đạo công tác phòng thực nghiệm, cũng như tiến cử thêm các học giả.
- Sao chị Cố cũng tới ăn chực thế?
Nhìn thấy Liễu Trí khẽ gật đầu coi như chào hỏi.
Liễu Trí gặp Lâm Tuyền vẫn có đôi chút ngượng ngùng, dù gì cũng là người con trai trước kia cô có thiện cảm, không ngờ chàng trai ban đầu cô còn lấy ánh mắt cháu gái phó thị trưởng nhìn xuống với chút kiêu ngạo nay đã là người một câu nói khiến cả Cố Hiểu Linh phải thấp thỏm.
Cố Hiểu Linh tranh thủ nói ngay:
- Bị Thái Minh kéo tới, để giải thích với cậu hệ thống đèn đường dùng Tân thành Nam Cảng qua thảo luận tập thể, chỉ ứng dụng thử nghiệm trong phạm vi nhỏ, năm ngoái mua tổng cộng 20 bộ, năm nay kế hoạch mua 80 bộ ...
- Chuyện cụ thể ở Đầu tư Nam Cảng báo với tôi làm gì?
Lâm Tuyền ngạc nhiên hỏi:
- Thế cậu đột nhiên gọi Thái Minh tới làm gì?
Triệu Tăng cười giải thích:
- Tôi và Lâm Tuyền tới đây tham quan, nghe nói giám đốc Hứa là bạn Thái Minh, liền mời anh ta tới ăn cơm.
Cố Hiểu Linh kéo Thái Minh ra phía trước:
- Cậu không làm chuyện gì trái lòng thì việc gì có tật giật mình, làm tôi toát mồ hôi theo.
- Đâu có, đâu có ..
Thái Minh nhìn sắc mặt Lâm Tuyền bình thường, hỏi:
- Bỗng dưng cậu tới Thông Nam làm gì?
- Giờ anh hết sợ chưa?
Lâm Tuyền hỏi ngược lại:
Thái Minh cười hăng hắc:
- Lão Hứa, trưa nay ăn cơm ở đâu? Anh mà hầu hạ tốt vị tài chủ này thì chút khoản nợ của công ty anh chả là cái gì.
Triệu Tăng xem đồng hồ, sắp 12 giờ rồi:
- Ở khách sạn Bắc Sơn, chắc bọn họ ăn rồi.
- Còn có người khác nữa à?
Lâm Tuyền cười khổ:
- Anh Tăng nói mời chúng tôi tới Thông Nam nghỉ ngơi, cuối cùng kéo tôi tới đây tham quan.
Một giờ chiều mới tới khách sạn Bắc Sơn, đám Tiểu Sơ đúng là đã ăn trưa rồi, đang nghỉ ngơi trong phòng. Khách sạn nằm kề khu bảo hộ hươu, là một khách sạn nghỉ dưỡng ba sao, kề núi sát biển, phong cảnh hết sức tươi đẹp, khi xe đi lên núi còn có một con hươu nhàn nhã đi qua trước mặt.
Toàn bộ khu bảo hộ có 2.000 con hươu, nay đã thành vấn đề không nhỏ, tiền đầu tư tài chính hàng năm của chính phủ không đủ vận hành bình thường khu bảo hộ nữa.
Được Triệu Tăng dẫn dắt, Tú Thủy Các đầu tư vào khách sạn Bắc Sơn, chuẩn bị thành lập trung tâm săn bắn lớn, mỗi năm sẽ lấy số lượng hươu nhất định tới hiệp hội săn bắn quốc tế bán đấu giá, mỗi con hươu có tể tạo ra lợi nhuận tới 20.000 USD.
Khách sạn Bắc Sơn sẽ cải tạo thành khách sạn 5 sao đầu tiên của Thông Nam, hiện đang phân đợt trang hoàng và bồi dưỡng nhân viên.
Nhìn con hươu hiền lành đẹp đẽ này sắp thành đồ hi sinh cho thú giải trí của người giàu, thực không khỏi bùi ngùi.
Lâm Tuyền ngồi trong xe Triệu Tăng, nói:
- Đường sắt Tĩnh Hải nói sẽ kéo dài tới Thông Nam, vậy mà 10 năm rồi chưa thấy động tĩnh gì, còn cả đường cao tốc Tĩnh Hải tiến độ chậm chạm, hai năm cũng chẳng làm xong nền đường. Hải cảng nước sâu Tĩnh Nam năm xưa phát hiện ra làm oanh động toàn quốc, có thể nói là cảng nước sâu tốt nhất trong nước, giờ động tĩnh nhỏ đi nhiều rồi, tập đoàn hải vận không chú ý tới bên này nữa. Em thấy anh nên đi lộ tuyến cao tầng, trong nhiệm kỳ của anh mà làm tốt ba việc này, xem như đã tạo phúc một phương.
- Vẫn là vấn đề tài chính, tỉnh còn khốn khó, Tĩnh Hải lấy đâu ra tiền, dựa vào Thông Nam càng vô vọng.
Triệu Tăng chán nản nói:
- Nơi khác thắt chặt một chút sẽ có dư cho Thông Nam thôi. Từ Tĩnh Hải tới Thông Nam chỉ 50 km, đi đường cao tốc tốn 30 phút, Thông Nam và Tĩnh Hải nên ở cùng trong vòng kinh tế khép kín. Hai ngày nữa em lên Kiến Nghiệp, anh bỏ hết công chuyện đó, đi với em.
- Em đã đưa đường dắt lối, anh còn muốn em bỏ tiền à, có ai ác như anh không?
Lâm Tuyền lẩm bẩm:
- Em mách chị Tĩnh Di là anh ức hiếp em, xem chị ấy xử anh ra sao?
- Anh mong có cơ hội nói chuyện với cô ấy thêm vài câu mà chẳng được ấy chứ.
Lâm Tuyền thôi không đùa nữa, đời này coi như Triệu Tăng hết hi vọng rồi, nếu không chả lẽ y còn mong chị mình không hạnh phúc, bình tâm mà nói, y thấy Dương Minh hợp với chị Tĩnh Di hơn nhiều, cứ nhìn mà xem một anh chàng cao to lừng lững nghe lời cô vợ thấp hơn cả cái đầu răm rắp. Triệu Tăng là người rất có chính kiến, chưa chắc đã hòa hợp với cô gái cá tính, yêu ghét rõ ràng như chị y.
Hôm sau ăn cơm trưa xong, Lâm Tuyền và Triệu Tăng vẫn tới Năng lượng Thông Nam thăm quan, gặp mặt quản lý, nhân viên nghiên cứu, có điều nhân viên theo cùng thêm vài người, Trương Bích Quân, Phương Nam, Phàn Xuân Binh, Lý Lệ.
Năng lượng Thông Nam qua sáu năm phát triển, nay đã có hơn 100 nhân viên, tài sản 35 triệu, xem như là thành tích đang kiêu ngạo, nhưng khoác lên mình hoản nợ 40 triệu, làm Hứa Hồng Phát khóc không ra nước mắt.
May mà có thành ủy dàn xếp, ngân hàng không ép quá mức, còn sống được.
Không ngờ đến chiều Nghiêm Lập Hoàng cũng tới, đi theo ông còn có một nhân vật không ngờ, Lâm Cầm Nam bị ông mời tới Thông Nam rồi.
Hứa Hồng Phát hôm qua đón Nghiêm Lập Hoàng tới nhà, đem thân phận thực của Lâm Tuyền kể ra, Triệu Tăng đưa y tới đây tham quan, tất nhiên có ý muốn y giúp giải quyết khoản nợ kia. Cty Tây Phục làm Nghiêm Lập Hoàng nản chí, nhưng nghiên cứu vẫn phải tiến hành, nếu không khoảng cách với nước ngoài càng lớn, nếu Lâm Tuyền là vị đại tài chủ, làm gì có lý không moi của y chút tiền nghiên cứu.
Nghiêm Lập Hoàng dùng mấy chục năm giao tình uy hiếp Lâm Cầm Nam tới Tĩnh Hải, rồi thuê xe đón tới Thông Nam.
Lâm Cầm Nam chẳng hay biết gì, Tết ở nhà cũng chỉ xum vầy với con cái, nhưng con cái quá nhiều cũng làm người ta phiền lòng, thêm vào đám cháu, ở nhà chẳng có lấy một giây yên thân. Thế nên thấy Nghiêm Lập Hoàng nhiệt tình mời mọc, cùng con gái nhỏ tới Tĩnh Hải, ăn cơm xong lại vội vàng đi Thông Nam, nhìn thấy Lâm Tuyền mới vỡ lẽ:
- Lão già Nghiêm này muốn moi tiền của em đấy.
- Em luôn muốn mời thầy tới Tĩnh Hải, hôm qua có nói với thầy Ngiêm chuyện này, không ngờ hôm nay được gặp thầy rồi.
Lâm Tuyền tôn kính Lâm Cầm Nam phát ra từ tận đáy lòng.
- Nếu đã thế tôi ở lại Thông Nam nghỉ vài ngày.
Lâm Cầm Nam là thái sơn bắc đẩu trong giới kinh tế, ngay cả Cố Hiến Chương trước mặt ông cũng phải dùng lễ học trò, Cảnh Nhất Dân là quan phụ mẫu một phương, buổi tối tất nhiên cũng tới thỉnh giáo học vấn một phen.
Lâm Cầm Nam ở Thông Nam năm này, Lâm Tuyền bồi tiếp ông năm này, khác với đám Tiểu Sơ nhàn nhã, suốt ngày dắt Tiểu Tư Vũ đi tìm hươu đùa nghịch, Phương Nam không ở bên Lâm Tuyền làm việc thì cũng bận bịu vì con nhỏ, Lâm Tuyền để cô nghỉ ngơi thật thoải mái, trong năm ngày đó Lâm Tuyền tìm hiểu cặn kẽ các tình hình liên quan vè lĩnh vực năng lượng mới trong nước.
Buổi tối trước khi Lâm Cầm Nam trở về, mọi người đều đợi Lâm Tuyền đưa ra quyết định.
Lâm Tuyền nói:
- Vấn đề khoản nợ của Cty Tây Phục liên quan tới tiền bí thư thị ủy, rất là phức tạp, khó giải quyết ngay, khả năng dây dưa vài năm chưa biết chừng. Nghiên cứu quang điện không thể bỏ dở, tôi sẵn lòng lấy 40 triệu đầu tư vào Năng lượng Thông Nam, lấy 51% cổ phần, nhưng số tiền này không phải để trả nợ, mà để thành lập phòng thực nghiệm. Những việc khác có thể thong thả giải quyết, còn thiết bị nghiên cứu, bồi dưỡng nhân viên phải làm ngay, cùng lắm dựa vào nền tảng của Năng lượng Thông Nam, lập nên công ty khác. Ngoài ra tôi đầu tư thêm 40 triệu thành lập phòng nghiên cứu thực nghiệm cơ sở, hợp tác với Đh Đông Hải, hi vọng trong vòng 5 năm có thể lập nên hệ học đi đầu trong nước và quốc tế. Đương nhiên, tôi mong thầy Nghiêm chỉ đạo công tác phòng thực nghiệm, cũng như tiến cử thêm các học giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.