Quyển 10 - Chương 41: Phản ứng của thường ủy
Cảnh Tục
27/04/2015
9h30, tổng Cty XD công bố có chuyện khác thường, xin dừng giao dịch một tiếng.
10h30 tổng cty XD mở cửa giao dịch, lượng bán ra cực lớn khiến cổ phiếu 00601 tụt xuống mức tới hạn, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái đồng thời tuyên bố, vì vấn đề lịch sử của Lệ Cảnh khiến tổn hại lợi ích của tổng Cty XD, bọn họ sẽ kiện ra tòa, yêu cầu Lệ Cảnh bồi thường tổn thất.
Liên hợp Tĩnh Hải tiếp đó ra công bố, tổng cty XD từ sau tháng 10 năm ngoái trọng tổ đã vận hành bình thường, còn Lệ Cảnh đã hi sinh lớn trong lần trọng tổ đó, cổ phiếu 00601 thời gian qua dao động quá lớn hoàn toàn do có cơ cấu đầu tư có hành vi phạm pháp, yêu cầu của An Thái và Lệ Cạnh là hoàn toàn vô lý, không có chỗ dựa pháp luật, Liên hợp Tĩnh Hải sẵn sàng mua lại tài sản của bọn họ với giá 20% lãi ròng của màng địa ốc, yêu cầu thu mua này sẽ có hiệu lực trong sáu tháng, giá ngang với giá trước khi Thẩm Thị và An Thái vào địa ốc Tĩnh Hải.
Tất nhiên Thẩm Thị không thể chấp nhận yêu cầu này, vì như thế đầu tư của chúng bào tổng công ty XD mất trên 50%, từ chối thì hiển nhiên càng không có chỗ dựa để công kích Lệ Cảnh.
Công bố đó thậm chí dẫn dắt dư luận cho mọi người thấy An Thái và Thẩm Thị có hiềm nghi thao túng giá cổ phiếu 00601. Tuyên bố của cả ba công ty đều được in ra, bày lên bàn trên cuộc họp thường ủy Tĩnh Hải.
Sắc mặt Cảnh Nhất Dân rất khó coi, lấy ánh mắt bén nhọn ít có để nhìn từng thường ủy ngồi trước mặt.
- Đây là sự khiêu khích với chính quyền Tĩnh Hải.
Hương Nghĩa Sơn hung hổ tuyên bố:
- Có kẻ muốn phá hỏng cục diện đoàn kết ổn định của chúng ta.
Trước đó Hướng Nghĩa Sơn là đối thủ của Cảnh Nhất Dân, nhưng lúc này đây ông ta tuyệt đối đứng về phía Cảnh Nhất Dân, người thâm hiểu tàn khốc của đấu tranh chính trị đều hiểu rõ nếu báo bài với tiêu đề gây sốc kia lan đi sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt thế nào với Tĩnh Hải.
Trong tư duy của Hướng Nghĩa Sơn cũng như đa phần thường ủy, lấy kính lúp mà soi quan trường thì chẳng có chỗ nào sạch sẽ, bài báo này tung ra, chẳng khác gì cho truyền thông toàn quốc kính hiển vi soi quan trường Tĩnh Hải, thường ủy ngồi đây ai cũng bất an. Hướng Nghĩa Sơn càng sợ vụ án Trương Quyền sẽ bị đào bới sâu thêm đến lúc đó nói không chừng đào luôn phần mộ cho ông ta, đặc biệt khi Cảnh Nhất Dân thông báo Trương Giai Minh trở về Tĩnh Hải, nhất định do hắn giở trò đằng sau.
Cảnh Nhất Dân còn tưởng thường ủy sẽ có một phen tranh chấp, không ngờ lần đầu tiên bọn họ đứng chung cùng chiến tuyết đối đầu với kẻ thù, mặc dù mỗi người mang môt tâm tư, một toan tính khác nhau, nhưng có một điểm chung là không ai muốn bài báo này xuất hiện ở truyền thông toàn quốc.
Rất nhanh thường ủy thảo luận ra ý đồ của đối thủ, Hướng Nghĩa Sơn căm phẫn nói:
- Những biện pháp của chính phủ thời gian trước đã đụng chạm tới lợi ích một số tập đoàn, khiến hàng chục tỷ của bọn chúng bị mắc kẹt ở Tĩnh Hải, bọn chúng đang định dùng mọi thủ đoạn phá hỏng đoàn kết ở Tĩnh Hải, để thành phố phải từ bỏ biện pháp ổn định thị trường địa ốc, để bọn chúng thoải mái thao túng, nếu chúng ta bỏ qua hành vi này, thì đó là phạm tội với người dân.
Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên nhìn nhau, chỉ cần thường ủy có ý kiến thống nhất, thì thành phố đưa ra biện pháp chủ động là khả thi, Lâm Tuyền chưa vì tình cảm cá nhân mà mất tỉnh táo và năng lực phán đoán, thành phố phải nắm quyền thẩm tra vụ án trong tay, nếu không sẽ bị những kẻ có mưu đồ mở rộng vô hạn, rơi vào bị động cực độ.
Đấu tranh mãi mãi không đơn giản như bề ngoài, kẻ gây ra chuyện này quá hiểm ác xong cung quá ấu trĩ, không đủ tầm cao suy xét vấn đều toàn diện.
Lâm Tuyền và Chương Lập cùng Lưu Hoải Sơn chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách pháp luật cùng ở trong văn phòng Cảnh Nhất Dân, 11h30 cuộc họp thường ủy kết thúc, Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên đi vào:
- Thường ủy quyết định do thành ủy tích cực tranh thủ thẩm tra vụ án hối lộ, trước khi tỉnh ủy và bộ giám sát có hành động, thành ủy cần có thái độ tích cực.
Luc này Vương Hiểu Dương đi vào báo cáo sự kiện phóng viên xông vào tổng bộ Lệ Cảnh, con ngươi của Lâm Tuyền co lại, lạnh lùng nói:
- Kẻ địch độc ác song quá ngu xuẩn.
Cảnh Nhất Dân gật đầu:
- Đúng là quá ngu xuẩn, chúng không cần kích động tình thế, nếu để mọi chuyện diễn biến tự nhiên hơn dẫn dắt tớ báo lớn chúng ta sẽ rất bị động, cục trưởng Vương, hãy mau chóng làm ra một báo cáo hoàn chính, tốt nhất là trước trưa nay phải xong, chỉ cần có chứng cứ chứng minh bài báo đó có cơ cấu mang âm mưu khó lương tham dự, chúng ta càng dễ nắm quyền chủ động trong tay.
Liễu Diệp Thiên thì để ý tới Lâm Tuyền bề ngoài tỏ ra lạnh lùng, nhưng hai tay giấu dưới bàn đang siết chặt lại, vai hơn run run, nhìn từ điểm này thấy được đối phương đã đánh trúng điểm yếu của Lâm Tuyền, hẳn hành động xông vào Lệ Cảnh đã tạo thành tổn hại cho người mà y ra sức bảo vệ.
…………..
Tổng bộ của Thẩm Thị đặt ở tòa nhà Quảng Văn, trên tầng 28, tường kính màu lam ánh chiếu khuôn mặt đắc chí của Thẩm Nhạc:
- Chiêu này của anh Trương quả nhiên lợi hại, đám người ở Tĩnh Hải lúc này đang loạn hết cả lên rồi, tiếc là không được chứng kiến.
Lục Trọng Đạt nhíu mày lại ngồi một bên không nói, ông ta đang bận cân nhắc từng chi tiết trong sự việc này, Thẩm Nhạc giấu mọi người tìm Trương Giai Minh từ New Zealand về lại còn làm ra trò vừa rồi, mặc dù đáng mừng, nhưng không phải không có chỗ cần chú tâm.
Lục Băng Thiến mắng:
- Nhạc Nhạc, con làm xằng làm bậy như thế sẽ mang tới phiền toái cho bác Hạ đấy, những tin bài thế này, trừ khi có chứng cứ chắc mười phần, nếu không thì không thể làm như vậy. Huống hồ dùng tiêu đề khoa trương như thế thu hút sự chú ý, con tưởng rằng bộ giám sát sau khi xử lý xong đám người Tĩnh Hải, không truy cứu trách nhiệm người cho đăng bài báo sao?
- Không gây ảnh hưởng oanh động thì làm sao bộ giám sát nhúng tay thẩm tra được.
Thẩm Nhạc bỏ ngoài tai:
- Y và tỉnh quan hệ mật thiết như thế, nếu thông qua cấp tỉnh, khẳng định không thể thẩm tra rõ vụ án này.
Lục Băng Thiến không nói nữa, đứa con của bà ta chỉ có chút thông minh vặt, va chạm cuộc đời chưa nhiều, đi đâu cũng được người ta nhường nhịn, luôn nghĩ mình là đúng, giải thích vô ích, chuyện đã gây ra rồi, giờ phải tìm cách sao để tận dụng tối đa.
Lục Trọng Đạt trầm ngâm hỏi Trương Giai Minh:
- Cậu chắc chắn Lâm Tuyền sẽ bảo vệ Trần Minh Hành?
- Nếu y bảo vệ Trần Minh Hành, nhất định lộ ra nhược điểm cho chúng ta công kích, nếu y không bảo vệ, chúng ta tiếp tục đào bới sâu hơn đào tới tận xương máu của bọn chúng ...
Trương Giai Mình cười âm hiểu:
- Cha tôi ở trong quan trường Tĩnh Hải 20 năm, nếu tôi muốn khiến cả Tĩnh Hải chó chạy gà bay thì không khó khăn gì, đây chẳng phải điều các vị muốn à?
- Không hoàn toàn như thế, chúng tôi không thể không nghĩ tới ảnh hưởng chính trị đằng sau.
Lục Trọng Đạt bình tĩnh nói, ông ta nhận thấy Trương Giai Minh là một chiến hữu nguy hiểm, kiến nghị của hắn tuy có thể đả kích mạnh Tĩnh Hải, nhưng cũng kéo Thẩm Thị vào hoàn cảnh bất lợi. Có điều hiện giờ ưu tiên của Thẩm Tại Tinh, Lục Băng Thiến lại là làm sao đả kích người đó không còn tỉnh táo suy nghĩ sâu xa nữa, đụng vào điểm yếu một người phải xem người đó ra sao, là kẻ hèn yếu sẽ nhũng như con chi chi, song nếu vuốt đuôi một con sư tử sẽ khiến nó nổi khùng, ông ta hết sức lo lắng:
- Nếu chúng ta dồn ép, khiến Tĩnh Hải không thở được, song nếu Tĩnh Hải bày ra tư thái đáng thương của kẻ bị hại, thượng tầng sẽ có thái độ gì khó nắm bắt. Nhất là dùng ảnh hưởng thế lực thương nghiệp bên ngoài tác động vào một thành phố, đã vượt qua quy tắc của cuộc chơi.
10h30 tổng cty XD mở cửa giao dịch, lượng bán ra cực lớn khiến cổ phiếu 00601 tụt xuống mức tới hạn, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái đồng thời tuyên bố, vì vấn đề lịch sử của Lệ Cảnh khiến tổn hại lợi ích của tổng Cty XD, bọn họ sẽ kiện ra tòa, yêu cầu Lệ Cảnh bồi thường tổn thất.
Liên hợp Tĩnh Hải tiếp đó ra công bố, tổng cty XD từ sau tháng 10 năm ngoái trọng tổ đã vận hành bình thường, còn Lệ Cảnh đã hi sinh lớn trong lần trọng tổ đó, cổ phiếu 00601 thời gian qua dao động quá lớn hoàn toàn do có cơ cấu đầu tư có hành vi phạm pháp, yêu cầu của An Thái và Lệ Cạnh là hoàn toàn vô lý, không có chỗ dựa pháp luật, Liên hợp Tĩnh Hải sẵn sàng mua lại tài sản của bọn họ với giá 20% lãi ròng của màng địa ốc, yêu cầu thu mua này sẽ có hiệu lực trong sáu tháng, giá ngang với giá trước khi Thẩm Thị và An Thái vào địa ốc Tĩnh Hải.
Tất nhiên Thẩm Thị không thể chấp nhận yêu cầu này, vì như thế đầu tư của chúng bào tổng công ty XD mất trên 50%, từ chối thì hiển nhiên càng không có chỗ dựa để công kích Lệ Cảnh.
Công bố đó thậm chí dẫn dắt dư luận cho mọi người thấy An Thái và Thẩm Thị có hiềm nghi thao túng giá cổ phiếu 00601. Tuyên bố của cả ba công ty đều được in ra, bày lên bàn trên cuộc họp thường ủy Tĩnh Hải.
Sắc mặt Cảnh Nhất Dân rất khó coi, lấy ánh mắt bén nhọn ít có để nhìn từng thường ủy ngồi trước mặt.
- Đây là sự khiêu khích với chính quyền Tĩnh Hải.
Hương Nghĩa Sơn hung hổ tuyên bố:
- Có kẻ muốn phá hỏng cục diện đoàn kết ổn định của chúng ta.
Trước đó Hướng Nghĩa Sơn là đối thủ của Cảnh Nhất Dân, nhưng lúc này đây ông ta tuyệt đối đứng về phía Cảnh Nhất Dân, người thâm hiểu tàn khốc của đấu tranh chính trị đều hiểu rõ nếu báo bài với tiêu đề gây sốc kia lan đi sẽ tạo thành ảnh hưởng ác liệt thế nào với Tĩnh Hải.
Trong tư duy của Hướng Nghĩa Sơn cũng như đa phần thường ủy, lấy kính lúp mà soi quan trường thì chẳng có chỗ nào sạch sẽ, bài báo này tung ra, chẳng khác gì cho truyền thông toàn quốc kính hiển vi soi quan trường Tĩnh Hải, thường ủy ngồi đây ai cũng bất an. Hướng Nghĩa Sơn càng sợ vụ án Trương Quyền sẽ bị đào bới sâu thêm đến lúc đó nói không chừng đào luôn phần mộ cho ông ta, đặc biệt khi Cảnh Nhất Dân thông báo Trương Giai Minh trở về Tĩnh Hải, nhất định do hắn giở trò đằng sau.
Cảnh Nhất Dân còn tưởng thường ủy sẽ có một phen tranh chấp, không ngờ lần đầu tiên bọn họ đứng chung cùng chiến tuyết đối đầu với kẻ thù, mặc dù mỗi người mang môt tâm tư, một toan tính khác nhau, nhưng có một điểm chung là không ai muốn bài báo này xuất hiện ở truyền thông toàn quốc.
Rất nhanh thường ủy thảo luận ra ý đồ của đối thủ, Hướng Nghĩa Sơn căm phẫn nói:
- Những biện pháp của chính phủ thời gian trước đã đụng chạm tới lợi ích một số tập đoàn, khiến hàng chục tỷ của bọn chúng bị mắc kẹt ở Tĩnh Hải, bọn chúng đang định dùng mọi thủ đoạn phá hỏng đoàn kết ở Tĩnh Hải, để thành phố phải từ bỏ biện pháp ổn định thị trường địa ốc, để bọn chúng thoải mái thao túng, nếu chúng ta bỏ qua hành vi này, thì đó là phạm tội với người dân.
Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên nhìn nhau, chỉ cần thường ủy có ý kiến thống nhất, thì thành phố đưa ra biện pháp chủ động là khả thi, Lâm Tuyền chưa vì tình cảm cá nhân mà mất tỉnh táo và năng lực phán đoán, thành phố phải nắm quyền thẩm tra vụ án trong tay, nếu không sẽ bị những kẻ có mưu đồ mở rộng vô hạn, rơi vào bị động cực độ.
Đấu tranh mãi mãi không đơn giản như bề ngoài, kẻ gây ra chuyện này quá hiểm ác xong cung quá ấu trĩ, không đủ tầm cao suy xét vấn đều toàn diện.
Lâm Tuyền và Chương Lập cùng Lưu Hoải Sơn chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách pháp luật cùng ở trong văn phòng Cảnh Nhất Dân, 11h30 cuộc họp thường ủy kết thúc, Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên đi vào:
- Thường ủy quyết định do thành ủy tích cực tranh thủ thẩm tra vụ án hối lộ, trước khi tỉnh ủy và bộ giám sát có hành động, thành ủy cần có thái độ tích cực.
Luc này Vương Hiểu Dương đi vào báo cáo sự kiện phóng viên xông vào tổng bộ Lệ Cảnh, con ngươi của Lâm Tuyền co lại, lạnh lùng nói:
- Kẻ địch độc ác song quá ngu xuẩn.
Cảnh Nhất Dân gật đầu:
- Đúng là quá ngu xuẩn, chúng không cần kích động tình thế, nếu để mọi chuyện diễn biến tự nhiên hơn dẫn dắt tớ báo lớn chúng ta sẽ rất bị động, cục trưởng Vương, hãy mau chóng làm ra một báo cáo hoàn chính, tốt nhất là trước trưa nay phải xong, chỉ cần có chứng cứ chứng minh bài báo đó có cơ cấu mang âm mưu khó lương tham dự, chúng ta càng dễ nắm quyền chủ động trong tay.
Liễu Diệp Thiên thì để ý tới Lâm Tuyền bề ngoài tỏ ra lạnh lùng, nhưng hai tay giấu dưới bàn đang siết chặt lại, vai hơn run run, nhìn từ điểm này thấy được đối phương đã đánh trúng điểm yếu của Lâm Tuyền, hẳn hành động xông vào Lệ Cảnh đã tạo thành tổn hại cho người mà y ra sức bảo vệ.
…………..
Tổng bộ của Thẩm Thị đặt ở tòa nhà Quảng Văn, trên tầng 28, tường kính màu lam ánh chiếu khuôn mặt đắc chí của Thẩm Nhạc:
- Chiêu này của anh Trương quả nhiên lợi hại, đám người ở Tĩnh Hải lúc này đang loạn hết cả lên rồi, tiếc là không được chứng kiến.
Lục Trọng Đạt nhíu mày lại ngồi một bên không nói, ông ta đang bận cân nhắc từng chi tiết trong sự việc này, Thẩm Nhạc giấu mọi người tìm Trương Giai Minh từ New Zealand về lại còn làm ra trò vừa rồi, mặc dù đáng mừng, nhưng không phải không có chỗ cần chú tâm.
Lục Băng Thiến mắng:
- Nhạc Nhạc, con làm xằng làm bậy như thế sẽ mang tới phiền toái cho bác Hạ đấy, những tin bài thế này, trừ khi có chứng cứ chắc mười phần, nếu không thì không thể làm như vậy. Huống hồ dùng tiêu đề khoa trương như thế thu hút sự chú ý, con tưởng rằng bộ giám sát sau khi xử lý xong đám người Tĩnh Hải, không truy cứu trách nhiệm người cho đăng bài báo sao?
- Không gây ảnh hưởng oanh động thì làm sao bộ giám sát nhúng tay thẩm tra được.
Thẩm Nhạc bỏ ngoài tai:
- Y và tỉnh quan hệ mật thiết như thế, nếu thông qua cấp tỉnh, khẳng định không thể thẩm tra rõ vụ án này.
Lục Băng Thiến không nói nữa, đứa con của bà ta chỉ có chút thông minh vặt, va chạm cuộc đời chưa nhiều, đi đâu cũng được người ta nhường nhịn, luôn nghĩ mình là đúng, giải thích vô ích, chuyện đã gây ra rồi, giờ phải tìm cách sao để tận dụng tối đa.
Lục Trọng Đạt trầm ngâm hỏi Trương Giai Minh:
- Cậu chắc chắn Lâm Tuyền sẽ bảo vệ Trần Minh Hành?
- Nếu y bảo vệ Trần Minh Hành, nhất định lộ ra nhược điểm cho chúng ta công kích, nếu y không bảo vệ, chúng ta tiếp tục đào bới sâu hơn đào tới tận xương máu của bọn chúng ...
Trương Giai Mình cười âm hiểu:
- Cha tôi ở trong quan trường Tĩnh Hải 20 năm, nếu tôi muốn khiến cả Tĩnh Hải chó chạy gà bay thì không khó khăn gì, đây chẳng phải điều các vị muốn à?
- Không hoàn toàn như thế, chúng tôi không thể không nghĩ tới ảnh hưởng chính trị đằng sau.
Lục Trọng Đạt bình tĩnh nói, ông ta nhận thấy Trương Giai Minh là một chiến hữu nguy hiểm, kiến nghị của hắn tuy có thể đả kích mạnh Tĩnh Hải, nhưng cũng kéo Thẩm Thị vào hoàn cảnh bất lợi. Có điều hiện giờ ưu tiên của Thẩm Tại Tinh, Lục Băng Thiến lại là làm sao đả kích người đó không còn tỉnh táo suy nghĩ sâu xa nữa, đụng vào điểm yếu một người phải xem người đó ra sao, là kẻ hèn yếu sẽ nhũng như con chi chi, song nếu vuốt đuôi một con sư tử sẽ khiến nó nổi khùng, ông ta hết sức lo lắng:
- Nếu chúng ta dồn ép, khiến Tĩnh Hải không thở được, song nếu Tĩnh Hải bày ra tư thái đáng thương của kẻ bị hại, thượng tầng sẽ có thái độ gì khó nắm bắt. Nhất là dùng ảnh hưởng thế lực thương nghiệp bên ngoài tác động vào một thành phố, đã vượt qua quy tắc của cuộc chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.