Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Chương 22: Lấy Lòng
Nhanh Ngưng Yên
24/07/2024
“Người này thật là quái lạ a! Nói tức giận liền tức giận, tính cách thật là không tốt!” khó trách lại có thể đem nguyên chủ hù chết, trường hợp đó nhất định là phi thường huyết tinh.
Tô Âm Âm lẩm bẩm trong miệng, lại còn không quên chửi thầm trong lòng.
Chuyện gì thì cũng không quan trọng bằng việc ăn cơm
Tô Âm Âm đem cái xương gà trong tay ném đi, lại cầm một cái chân gà nữa lên, không ngừng kiên trì mà gặm nó. Lúc Nguyên Cẩn Trần đi ra, vẫn còn thấy Tô Âm Âm đang còn ngồi ăn. Một đĩa chân gà cũng một đĩa cánh gà đều bị cô ăn hết sạch.
Nguyên Cẩn Trần tuy đã biết sức ăn của cô lớn, nhưng vẫn bị dọa cho kinh ngạc.
Hắn nhịn không được hỏi: “Ăn rất ngon sao?”
Tô Âm Âm vui vẻ mà gật đầu, “Đúng vậy, ăn rất ngon.”
Thần sắc của Nguyên Cẩn Trần trở nên phức tạp hỏi, “Cô rất thích ăn gà?”
“Chúng ta về sau có phải hay không ngày nào cũng đều được ăn gà?” Tô Âm Âm hoàn toàn không nghe được ý trong lời nói của Nguyên Cẩn Trần.
“Cô cho rằng cô là hồ ly sao?” Lại thích ăn gà như vậy.
Nguyên Cẩn Trần đang chỉnh lại quần áo, chuẩn bị ra cửa, nên chỉ thuận miệng nói một câu. Nhưng hắn lại không nhìn thấy được Tô Âm Âm sau khi nghe được những lời của hắn, thì sắc mặt trắng bệch, cả người đều cứng lại rồi.
“Tôi chính là hồ ly tinh chuyển thế đó! còn có cả chín cái đuôi!” Lông mi của Tô Âm Âm nhấp nháy, tự tin không đủ mà nói xong, đôi mắt liền quan sát sắc mặt của Nguyên Cẩn Trần.
Nguyên Cẩn Trần lại cười nhạo một tiếng, “Cô còn muốn làm Cửu Vĩ Hồ sao? Sao cô không nói cô là Cửu Vĩ Hồ luôn đi!”
“Tôi thật sự là Cửu Vĩ Hồ rất cao quý đó! ” Tô Âm Âm ưỡn thẳng bộ ngực nhỏ, nhìn còn rất hung dữ mà nói!
“Được được được, Cô là Cửu Vĩ Hồ chuyển thế được chưa.”
Nguyên Cẩn Trần một bên nói, một bên lại đi ra ngoài. Tô Âm Âm đuổi theo sau lưng hắn, đặc biệt nghiêm túc nói: “Tôi thật sự là Cửu Vĩ Hồ chuyển thế đó, không phải là lừa gạt anh đâu.”
Cô ở trong lòng âm thầm thề, nếu hắn không giống với những nhân loại khác, đối với thân phận của mình không phải là rất sợ hãi như những nhân loại khác. thì cô nhất định sẽ đối xử với hắn thật tốt, cái loại mà rất tốt rất tốt rất tốt đó.
“ Ân, vậy thì ta nhất định chính là Tam Thanh chuyển thế!”
Nguyên Cẩn Trần đẩy cửa muốn đi, Tô Âm Âm lại giữ chặt vạt áo hắn hỏi: “Đã là buổi tối rồi, anh còn muốn đi đâu?”
“Cô đã suy nghĩ kĩ muốn cùng tôi làm chuyện đó?” Nguyên Cẩn Trần hài hước nói xong, Tô Âm Âm liền nhanh chóng buông tay ra, còn đem người đẩy ra bên ngoài.
“Lưu manh, mau đi đi!”
Tô Âm Âm dùng sức đem cửa đóng lại, lưng tự vào cánh cửa dùng tay che ngực, sau đó mờ mịt nói: “Nơi này đập thật nhanh, không phải là có vấn đề gì rồi chứ?”
Cô không chú ý tới, gương mặt của cô cũng đang đỏ bừng.
Giải quyết xong tất cả đồ ăn trên bàn, Tô Âm Âm bình thản vuốt bụng nhỏ, thỏa mãn nói: “Hôm nay ăn thật là no nha.”
Cô duỗi người, Tắm rửa một cái liền leo lên giường đi ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau khi tỉnh lại, Nguyên Cẩn Trần cũng đã về, còn mang theo bữa sáng về luôn. Tô Âm Âm vui vẻ giống như một con ong mật nhỏ, Chạy tới chạy lui, còn ép cả nước trái cây, đặt trước mặt của Nguyên cẩn Trần một ly.
Cô cười lấy lòng nói: “Tôi ép nước trái cây cho anh đó.”
“ừm.”
Thái độ của Nguyên Cẩn Trần rất lãnh đạm, đem bữa sáng mới mang về, theo thứ tự mà đặt lên bàn. Tô Âm Âm lại không chút nào chịu ảnh hưởng bởi thái độ của hắn, vẫn như cũ nhiệt tình vạn phần đi qua.
“Anh biết không, cái bánh bao này ăn đặc biệt đặc biệt ngon đó, Tôi mỗi bữa sáng đều mong chờ để được ăn.”
“Vậy cô ăn nhiều một chút.”
Trong mắt của Nguyên Cẩn Trần chợt lóe lên sự ôn hòa một chút rồi biết mất. Ánh mắt dừng trên đĩa bánh bao, khóe miệng nhịn không được mà cong lên. Nhớ tới lần đầu tiên buổi sáng đó hắn mua bốn cái bánh bao, hắn một cái cũng chưa có ăn. Lại nhìn mười mấy cái bánh bao lúc này, cũng không biết ăn có thể ăn được mấy cái đây.
“Được a.”
Tô Âm Âm cầm lên một cái bánh bao, miệng nhỏ cắn một miếng. bộ dáng lúc ăn của cô rất đẹp, cô ăn cũng không nhanh, chính là lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ biến mất của bánh bao.
Nguyên cẩn Trần xem đến đó thì đã hiểu rồi.
Tô Âm Âm lẩm bẩm trong miệng, lại còn không quên chửi thầm trong lòng.
Chuyện gì thì cũng không quan trọng bằng việc ăn cơm
Tô Âm Âm đem cái xương gà trong tay ném đi, lại cầm một cái chân gà nữa lên, không ngừng kiên trì mà gặm nó. Lúc Nguyên Cẩn Trần đi ra, vẫn còn thấy Tô Âm Âm đang còn ngồi ăn. Một đĩa chân gà cũng một đĩa cánh gà đều bị cô ăn hết sạch.
Nguyên Cẩn Trần tuy đã biết sức ăn của cô lớn, nhưng vẫn bị dọa cho kinh ngạc.
Hắn nhịn không được hỏi: “Ăn rất ngon sao?”
Tô Âm Âm vui vẻ mà gật đầu, “Đúng vậy, ăn rất ngon.”
Thần sắc của Nguyên Cẩn Trần trở nên phức tạp hỏi, “Cô rất thích ăn gà?”
“Chúng ta về sau có phải hay không ngày nào cũng đều được ăn gà?” Tô Âm Âm hoàn toàn không nghe được ý trong lời nói của Nguyên Cẩn Trần.
“Cô cho rằng cô là hồ ly sao?” Lại thích ăn gà như vậy.
Nguyên Cẩn Trần đang chỉnh lại quần áo, chuẩn bị ra cửa, nên chỉ thuận miệng nói một câu. Nhưng hắn lại không nhìn thấy được Tô Âm Âm sau khi nghe được những lời của hắn, thì sắc mặt trắng bệch, cả người đều cứng lại rồi.
“Tôi chính là hồ ly tinh chuyển thế đó! còn có cả chín cái đuôi!” Lông mi của Tô Âm Âm nhấp nháy, tự tin không đủ mà nói xong, đôi mắt liền quan sát sắc mặt của Nguyên Cẩn Trần.
Nguyên Cẩn Trần lại cười nhạo một tiếng, “Cô còn muốn làm Cửu Vĩ Hồ sao? Sao cô không nói cô là Cửu Vĩ Hồ luôn đi!”
“Tôi thật sự là Cửu Vĩ Hồ rất cao quý đó! ” Tô Âm Âm ưỡn thẳng bộ ngực nhỏ, nhìn còn rất hung dữ mà nói!
“Được được được, Cô là Cửu Vĩ Hồ chuyển thế được chưa.”
Nguyên Cẩn Trần một bên nói, một bên lại đi ra ngoài. Tô Âm Âm đuổi theo sau lưng hắn, đặc biệt nghiêm túc nói: “Tôi thật sự là Cửu Vĩ Hồ chuyển thế đó, không phải là lừa gạt anh đâu.”
Cô ở trong lòng âm thầm thề, nếu hắn không giống với những nhân loại khác, đối với thân phận của mình không phải là rất sợ hãi như những nhân loại khác. thì cô nhất định sẽ đối xử với hắn thật tốt, cái loại mà rất tốt rất tốt rất tốt đó.
“ Ân, vậy thì ta nhất định chính là Tam Thanh chuyển thế!”
Nguyên Cẩn Trần đẩy cửa muốn đi, Tô Âm Âm lại giữ chặt vạt áo hắn hỏi: “Đã là buổi tối rồi, anh còn muốn đi đâu?”
“Cô đã suy nghĩ kĩ muốn cùng tôi làm chuyện đó?” Nguyên Cẩn Trần hài hước nói xong, Tô Âm Âm liền nhanh chóng buông tay ra, còn đem người đẩy ra bên ngoài.
“Lưu manh, mau đi đi!”
Tô Âm Âm dùng sức đem cửa đóng lại, lưng tự vào cánh cửa dùng tay che ngực, sau đó mờ mịt nói: “Nơi này đập thật nhanh, không phải là có vấn đề gì rồi chứ?”
Cô không chú ý tới, gương mặt của cô cũng đang đỏ bừng.
Giải quyết xong tất cả đồ ăn trên bàn, Tô Âm Âm bình thản vuốt bụng nhỏ, thỏa mãn nói: “Hôm nay ăn thật là no nha.”
Cô duỗi người, Tắm rửa một cái liền leo lên giường đi ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau khi tỉnh lại, Nguyên Cẩn Trần cũng đã về, còn mang theo bữa sáng về luôn. Tô Âm Âm vui vẻ giống như một con ong mật nhỏ, Chạy tới chạy lui, còn ép cả nước trái cây, đặt trước mặt của Nguyên cẩn Trần một ly.
Cô cười lấy lòng nói: “Tôi ép nước trái cây cho anh đó.”
“ừm.”
Thái độ của Nguyên Cẩn Trần rất lãnh đạm, đem bữa sáng mới mang về, theo thứ tự mà đặt lên bàn. Tô Âm Âm lại không chút nào chịu ảnh hưởng bởi thái độ của hắn, vẫn như cũ nhiệt tình vạn phần đi qua.
“Anh biết không, cái bánh bao này ăn đặc biệt đặc biệt ngon đó, Tôi mỗi bữa sáng đều mong chờ để được ăn.”
“Vậy cô ăn nhiều một chút.”
Trong mắt của Nguyên Cẩn Trần chợt lóe lên sự ôn hòa một chút rồi biết mất. Ánh mắt dừng trên đĩa bánh bao, khóe miệng nhịn không được mà cong lên. Nhớ tới lần đầu tiên buổi sáng đó hắn mua bốn cái bánh bao, hắn một cái cũng chưa có ăn. Lại nhìn mười mấy cái bánh bao lúc này, cũng không biết ăn có thể ăn được mấy cái đây.
“Được a.”
Tô Âm Âm cầm lên một cái bánh bao, miệng nhỏ cắn một miếng. bộ dáng lúc ăn của cô rất đẹp, cô ăn cũng không nhanh, chính là lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ biến mất của bánh bao.
Nguyên cẩn Trần xem đến đó thì đã hiểu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.