Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Chương 11: Tiểu Hồ Ly Nói Lời Ngốc Nghếch
Nhanh Ngưng Yên
24/07/2024
Hỏa khí của Nguyên Cẩn Trần rốt cuộc cũng tan đi, lại thấy biểu cảm của cô lúc này thì mềm lòng đến rối tinh rối mù.
Hắn thở dài, đứng dậy nói: “Tôi đi hâm nóng lại cho cô.”
Ánh mặt của Tô Âm Âm sáng lên vui vẻ hỏi: “Còn có thể hâm nóng lên sao?”
“Tô Âm Âm, cô giả vờ không hiểu hay thật sự không hiểu vậy?” Đây là những việc cơ bản nhất trong sinh hoạt, chẳng lẽ đến những cái cơ bản nhất này mà cô cũng không biết sao?
“Anh đây là đang ghét bỏ tôi ngu ngốc phải không?” Tô Âm Âm cũng không phải là ngốc thật, nhìn ra sự ghét bỏ của hắn, đúng lý hợp tình mà nói, “Tôi thật sự là không biết a? Đồ ăn của tôi đều là do bảo mẫu làm cho.”
Nguyên Cẩn Trần thở dài một hơi, “Cô ngồi chờ đi.”
Tô Âm Âm lại giống như cái đuôi nhỏ mà đi theo hắn, “Tôi chưa bao giờ thấy qua việc hâm lại đồ ăn đó, tôi hiện tại muốn đi xem làm như thế nào được chứ?”
Vậy thì về sau đồ ăn bị lạnh thì cô cũng có thể tự mình hâm lại.
Tô Âm Âm vui vẻ mà nghĩ.
Tô Âm Âm có lòng học hỏi, Nguyên Cẩn Trần sao có thể ngăn cản chứ phải không?
Hắn mang theo Tô Âm Âm Vào phòng bếp, thuần thục bật bếp lên, sau đó đem thịt kho tàu đổ vào nồi nấu lại.
“Oa, anh thế mà lại thật sự sẽ biết nấu cơm nha? nhưng mà không phải anh cũng là một đại thiếu gia sao?”
Tô Âm Âm vẻ mặt nghi hoặc, Nguyên gia so với Tô gia còn nhiều tiền hơn đó. Người ta không chỉ có tiền mà còn có cả quyền nữa. Ai lại không biết đại thiếu gia Nguyên gia trong tay nắm giữ toàn bộ một quân đoàn, khống chế bảy phần binh lực lớn mạnh của đế quốc chứ.
“Ai quy định làm đại thiếu gia thì sẽ không biết nấu cơm?” Nguyên Cẩn Trần đem đồ ăn đã hâm tốt một lần nữa đổ ra bát, “Được rồi, bưng đồ ăn lên đi. Tôi đem những món khác cũng hâm lại luôn.”
“A, được”
Có ăn, Tô Âm Âm liền tỏ ra ngoan ngoãn.
Cô ở bên này vừa mới đem đồ ăn bưng lên bàn, lúc trở lại bếp thì những món khác cũng đã được hâm nóng lên xong rồi. Vốn dĩ cũng không quá nguội, bỏ vào trong nồi nấu đặt lên trên bếp nấu một chút là được. bất quá cũng chỉ cần mười phút thì đồ ăn cũng đã hâm nóng lại xong hết.
Tô Âm Âm ngồi ở trước bàn, ngoan ngoãn ăn cơm, thuận tiện cũng đem rau xanh mà bình thường cô không thích ăn nhét vào trong miệng. Hương vị so với tưởng tượng vẫn tốt, cũng không phải là quá khó ăn.
Ăn uống no đủ, vẻ mặt của Tô Âm Âm hiện lên biểu cảm hạnh phúc, hoàn toàn quên mất trận cãi nhau vừa rồi.
Nguyên Cẩn Trần nhìn thấy thế, vốn là còn muốn răn dạy hai câu, nhưng lời nói vừa đến bên miệng lại nuốt trở về. Tiểu nha đầu này quá kiều khí, một lời không hợp liền bắt đầu rớt nước mắt. Cùng lính của hắn hoàn toàn không giống nhau. Nguyên Cẩn Trần cũng không có biện pháp đối với cô.
“Vết thương ở chân của cô đã tốt rồi sao?” Nguyên cẩn Trần hỏi cô.
Tô Âm Âm ngẩn ra sau đó lại lắc đầu, “Không có, sao có thể khỏi nhanh như vậy chứ?”
“Cô đây là do thường ngày không chịu đi nhiều, vậy đi bắt đầu từ buổi sáng ngày mai, cô đi theo chúng ta cùng huấn luyện.”
“Anh là đang cùng tôi nói đùa sao?” Cô vì cái gì mà muốn cũng bọn họ huấn luyện chung?
Nguyên Cẩn Trần nhướng mày, “Cô cảm thấy là tôi là đang cũng cô nói đùa sao?”
“Nhà người khác vợ bọn họ đều không phải đi, vậy tôi vì cái gì mà phải đi. còn có các cô ấy vì cái gì mà nói anh không kéo dài được vậy?” Lời nói của Tô Âm Âm còn chưa dứt sắc mặt của Nguyên Cẩn Trần đã xanh mét.
Giọng nói âm trầm làm cho người khác sợ hãi, “Bọn họ nói cái gì mà lại nói tôi không thể kéo dài được?”
Tô Âm Âm chỉ vào bên ngoài nói: “Là các cô ấy nói nha! Bọn họ còn nói đã nhìn thấy thân thể của anh, nói anh là eo chó săn linh tinh gì đó. Còn nói tôi không biết chăm sóc anh? Tôi nghĩ mãi không không rõ, tôi vì cái gì mà phải chăm sóc anh a?”
Nếu không phải trên mặt cô tràn ngập biểu cảm nghi hoặc, Nguyên Cẩm Trần thật cho rằng cô là đang ám chỉ cái gì đó với mình.
“Bắt đầu từ buổi sáng ngày mai, cô với tôi cùng nhau chạy bộ!”
“Tôi không đi!”
Có điên rồi không?
Bắt cô đi chạy bộ?
Nguyên chủ vừa mới vào đại học liền phải đi học quân sự một tháng, một tháng kia đối với nguyên chủ phải nói giống như là địa ngục.
Còn nghe nói mấy cái này chỉ là trò trẻ con mà thôi, cường độ huấn luyện trong quân đội còn căng thẳng hơn nhiều so với huấn luyện quân sự.
Nên Tô Âm Âm không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.
Hắn thở dài, đứng dậy nói: “Tôi đi hâm nóng lại cho cô.”
Ánh mặt của Tô Âm Âm sáng lên vui vẻ hỏi: “Còn có thể hâm nóng lên sao?”
“Tô Âm Âm, cô giả vờ không hiểu hay thật sự không hiểu vậy?” Đây là những việc cơ bản nhất trong sinh hoạt, chẳng lẽ đến những cái cơ bản nhất này mà cô cũng không biết sao?
“Anh đây là đang ghét bỏ tôi ngu ngốc phải không?” Tô Âm Âm cũng không phải là ngốc thật, nhìn ra sự ghét bỏ của hắn, đúng lý hợp tình mà nói, “Tôi thật sự là không biết a? Đồ ăn của tôi đều là do bảo mẫu làm cho.”
Nguyên Cẩn Trần thở dài một hơi, “Cô ngồi chờ đi.”
Tô Âm Âm lại giống như cái đuôi nhỏ mà đi theo hắn, “Tôi chưa bao giờ thấy qua việc hâm lại đồ ăn đó, tôi hiện tại muốn đi xem làm như thế nào được chứ?”
Vậy thì về sau đồ ăn bị lạnh thì cô cũng có thể tự mình hâm lại.
Tô Âm Âm vui vẻ mà nghĩ.
Tô Âm Âm có lòng học hỏi, Nguyên Cẩn Trần sao có thể ngăn cản chứ phải không?
Hắn mang theo Tô Âm Âm Vào phòng bếp, thuần thục bật bếp lên, sau đó đem thịt kho tàu đổ vào nồi nấu lại.
“Oa, anh thế mà lại thật sự sẽ biết nấu cơm nha? nhưng mà không phải anh cũng là một đại thiếu gia sao?”
Tô Âm Âm vẻ mặt nghi hoặc, Nguyên gia so với Tô gia còn nhiều tiền hơn đó. Người ta không chỉ có tiền mà còn có cả quyền nữa. Ai lại không biết đại thiếu gia Nguyên gia trong tay nắm giữ toàn bộ một quân đoàn, khống chế bảy phần binh lực lớn mạnh của đế quốc chứ.
“Ai quy định làm đại thiếu gia thì sẽ không biết nấu cơm?” Nguyên Cẩn Trần đem đồ ăn đã hâm tốt một lần nữa đổ ra bát, “Được rồi, bưng đồ ăn lên đi. Tôi đem những món khác cũng hâm lại luôn.”
“A, được”
Có ăn, Tô Âm Âm liền tỏ ra ngoan ngoãn.
Cô ở bên này vừa mới đem đồ ăn bưng lên bàn, lúc trở lại bếp thì những món khác cũng đã được hâm nóng lên xong rồi. Vốn dĩ cũng không quá nguội, bỏ vào trong nồi nấu đặt lên trên bếp nấu một chút là được. bất quá cũng chỉ cần mười phút thì đồ ăn cũng đã hâm nóng lại xong hết.
Tô Âm Âm ngồi ở trước bàn, ngoan ngoãn ăn cơm, thuận tiện cũng đem rau xanh mà bình thường cô không thích ăn nhét vào trong miệng. Hương vị so với tưởng tượng vẫn tốt, cũng không phải là quá khó ăn.
Ăn uống no đủ, vẻ mặt của Tô Âm Âm hiện lên biểu cảm hạnh phúc, hoàn toàn quên mất trận cãi nhau vừa rồi.
Nguyên Cẩn Trần nhìn thấy thế, vốn là còn muốn răn dạy hai câu, nhưng lời nói vừa đến bên miệng lại nuốt trở về. Tiểu nha đầu này quá kiều khí, một lời không hợp liền bắt đầu rớt nước mắt. Cùng lính của hắn hoàn toàn không giống nhau. Nguyên Cẩn Trần cũng không có biện pháp đối với cô.
“Vết thương ở chân của cô đã tốt rồi sao?” Nguyên cẩn Trần hỏi cô.
Tô Âm Âm ngẩn ra sau đó lại lắc đầu, “Không có, sao có thể khỏi nhanh như vậy chứ?”
“Cô đây là do thường ngày không chịu đi nhiều, vậy đi bắt đầu từ buổi sáng ngày mai, cô đi theo chúng ta cùng huấn luyện.”
“Anh là đang cùng tôi nói đùa sao?” Cô vì cái gì mà muốn cũng bọn họ huấn luyện chung?
Nguyên Cẩn Trần nhướng mày, “Cô cảm thấy là tôi là đang cũng cô nói đùa sao?”
“Nhà người khác vợ bọn họ đều không phải đi, vậy tôi vì cái gì mà phải đi. còn có các cô ấy vì cái gì mà nói anh không kéo dài được vậy?” Lời nói của Tô Âm Âm còn chưa dứt sắc mặt của Nguyên Cẩn Trần đã xanh mét.
Giọng nói âm trầm làm cho người khác sợ hãi, “Bọn họ nói cái gì mà lại nói tôi không thể kéo dài được?”
Tô Âm Âm chỉ vào bên ngoài nói: “Là các cô ấy nói nha! Bọn họ còn nói đã nhìn thấy thân thể của anh, nói anh là eo chó săn linh tinh gì đó. Còn nói tôi không biết chăm sóc anh? Tôi nghĩ mãi không không rõ, tôi vì cái gì mà phải chăm sóc anh a?”
Nếu không phải trên mặt cô tràn ngập biểu cảm nghi hoặc, Nguyên Cẩm Trần thật cho rằng cô là đang ám chỉ cái gì đó với mình.
“Bắt đầu từ buổi sáng ngày mai, cô với tôi cùng nhau chạy bộ!”
“Tôi không đi!”
Có điên rồi không?
Bắt cô đi chạy bộ?
Nguyên chủ vừa mới vào đại học liền phải đi học quân sự một tháng, một tháng kia đối với nguyên chủ phải nói giống như là địa ngục.
Còn nghe nói mấy cái này chỉ là trò trẻ con mà thôi, cường độ huấn luyện trong quân đội còn căng thẳng hơn nhiều so với huấn luyện quân sự.
Nên Tô Âm Âm không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.