Chương 35: Chương 34.5
Lam Lâm
30/11/2016
34.5
Vì không muốn vứt bỏ toàn bộ sự cần cù, khen thưởng, Khúc Đồng Thu không xin phép, tới giờ làm việc vẫn đi làm như cũ. Dù sao nhất thời quay về cũng không tốt, chờ đợi miệng vết thương thong thả khép lại thì sẽ ảnh hưởng đến việc kiếm tiền nuôi gia đình của anh.
Anh là người chịu khó tăng ca nhất công ty. Chi phí cuộc sống hằng ngày tất nhiên không thành vấn đề, nhưng trong nhà có con nhỏ, mà còn là cô nhóc rất siêng học và thích thú với nhiều thứ. Luôn cần chuẩn bị sẵn tiễn ở nhiều mặt. Phải tính đến tiền học phí sau này, con tiền đồ cưới trong tương lai nữa.
Làm cha nên phải chăm chỉ kiếm tiền, mỗi tháng định kỳ tích trữ lại một ít, để dành cho tương lai.
Hôm nay lúc tăng ca con gái gọi điện đến, nói cho anh con bé vừa đi hiến máu về, đang cùng bạn mấy đứa bạn trong ký túc xá lén dùng nồi điện nấu trộm canh gan heo ăn.
Đây là chỗ khiến các đồng nghiệp của anh hâm mộ. Sinh con gái thì có được một người tri kỷ, chứ sinh con trai mới vừa ra khỏi cửa liền tung cánh bay, một tuần nhớ gọi điện thoại về một lần đã là tốt lắm, càng chẳng trông mong gì nó tâm sự, nói chuyện phiếm cùng cha mẹ được đâu.
Khúc Đồng Thu dặn đi dặn lại con gái phải cẩn thận khi sử dụng đồ điện, lại dạy con bé bỏ thêm rau và tiêu sẽ ăn ngon hơn, sau đó cúp điện thoại, lập tức nhắc chuyện với đồng sự kế bên: “Trường học con gái tôi hôm nay tổ chức hiến máu, giờ mới biết nhóm máu nó là nhóm máu hiếm mà, cũng không phải chuyện tốt. Nhóm máu O RH(–)[1], hiếm lắm phải không?”
“Chà, máu gấu mèo đó nha.” Đồng sự sột soạt ghi chép trên tài liệu. “Hiếm lắm, phải cẩn thận kẻo bị thương. Có nhóm máu hiếm là một chuyện phiền toái mà. Vậy nhóm máu của anh cũng là âm tính sao, hay của vợ anh?”
Khúc Đồng Thu lo nghĩ, bản thân anh chưa từng bị nhắc nhở mình có nhóm máu trân quý, cũng nhớ rõ Dương Diệu trong thời kỳ hậu sản truyền máu rất thuận lợi, là nhóm máu thông thường đại chúng.
“Hình như không. Vợ tôi nhóm máu O.”
“Vậy còn anh?”
“Máu tôi cũng là nhóm máu AB bình thường. Nói không chừng nhóm máu hi hữu vậy là di truyền.”
“Đúng, hai vợ chồng nhóm bình thường cũng có thể sinh ra máu gấu mèo.” Đồng sự đóng dấu lên thứ gì đó, bất chợt quay đầu nhìn anh. “Khoan đã, sai rồi, con gái anh nhóm máu O, làm sao hai người sinh ra con bé được?”
“Hả? Nhóm máu O và AB không thể sinh ra nhóm máu O sao?”
“Dĩ nhiên không thể. Đây là kiến thức thông thường mà. Không phải ở trung học đã học qua môn sinh vật rồi sao?”
Bị nói thế, Khúc Đồng Thu hỗn loạn. Thời ấy đi học đều thi chung một chỗ, mấy môn phụ thì chỉ làm cho có, tài liệu học phát ra cũng chỉ lật lật vài trang, kiến thức về sinh lý thiếu thốn, ấn tượng xem qua cũng mơ hồ. Mà ngay cả lần đầu tiên anh và Dương Diệu thân thiết, nếu không phải có Dương Diệu chủ động dẫn đường, anh chưa chắc đã thành công.
“Vợ tôi cũng nhóm máu O. Con gái nhận di truyền của mẹ không phải cũng là nhóm máu O sao?”
Đồng sự cười nói: “Không phải tính như vậy, dù sao nếu nhóm máu anh là AB, thì không sinh ra được nhóm máu O.”
“Nhưng, rõ ràng mẹ con bé nhóm máu O mà… Vậy, có thể nào là biến dị hay gì đó không…”
“Có phải biểu diễn trên ti vi đâu, làm gì thần kỳ như vậy. Nhất định là trong hai người có người xét nghiệm nhầm rồi. Bác sĩ cũng có lúc sơ ý.” Đồng sự lấy tài liệu vỗ vai anh, tiếp tục đi làm việc.
Khúc Đồng Thu cũng ngồi vào máy, tiếp tục mở to mắt xử lý công việc, cũng phải hơn một giờ nữa mới hoàn thành.
Anh vẫn không dao động, về việc là mình là cha ruột của con gái thì chưa từng hoài nghi qua, giống như tin tưởng trái đất hình tròn, những nghi ngờ gì đó đều là vớ vẩn.
Nhưng mà làm việc cứ phạm lỗi mãi, trong lòng dần dần có chút hoảng, bất tri bất giác mồ hôi ra ướt đẫm cả lưng. Anh rất muốn mở sách giáo khoa môn sinh học ra, đối chiếu từng dòng từng chữ trong đó để mà tranh cãi với đồng sự, để chứng minh rằng anh không sai, Khúc Kha chính là con gái của hai người.
Nhưng sách giáo khoa đương nhiên không có, Khúc Đồng Thu lau mồ hôi, mở cửa sổ mới trên máy tính tìm hiểu.
Lúc anh nhập vào từ khóa liên quan đến nhóm máu, từng kết quả một hiện ra trên mạng. Anh đọc một hàng rồi một hàng, đọc từ trên xuống dưới thêm một lần rồi mới tắt đi.
Anh vẫn cảm thấy không có khả năng, mặc kệ trên mạng viết như thế nào, Khúc Kha vẫn là con gái anh. Đó là cô con gái mà anh đã canh giữ bên ngoài phòng sinh, là cô con gái anh một đường lẽo đẽo theo sau nhìn từ ngoài cửa sổ, cô con gái anh chẳng thể ôm lầm. Tuy nếu lấy tư chất của anh ra so mà nói thì con gái xinh đẹp, thông minh quá, nhưng chắc đó là do di truyền từ mẹ, huống chi trước đây tất cả mọi người đều nói mũi con bé lớn lên mới giống anh làm sao.
Đồng sự tăng ca đều lục tục trở về, chỉ có anh một mình ngồi trước máy vi tính, đọc 17000 trang liên quan trên mạng cũng thấy tuyệt đối không nhiều, thậm chí còn quá ít, dần dần đọc nhanh hơn, mong mỏi có trang khẳng định nhóm máu AB và O có thể sinh ra nhóm máu O. Vậy mà vẫn chưa xuất hiện.
“Lão Khúc, còn tăng ca sao, vất vả vậy, ngày mai đến sớm đi, tôi phải đóng cửa.”
Ông bảo vệ đã già nơi cao ốc cầm một bình trà nóng lên thúc giục anh. Khúc Đồng Thu chỉ còn biết đóng máy tính, ôm lấy túi tài liệu, run rẩy rời khỏi văn phòng.
Vì không muốn vứt bỏ toàn bộ sự cần cù, khen thưởng, Khúc Đồng Thu không xin phép, tới giờ làm việc vẫn đi làm như cũ. Dù sao nhất thời quay về cũng không tốt, chờ đợi miệng vết thương thong thả khép lại thì sẽ ảnh hưởng đến việc kiếm tiền nuôi gia đình của anh.
Anh là người chịu khó tăng ca nhất công ty. Chi phí cuộc sống hằng ngày tất nhiên không thành vấn đề, nhưng trong nhà có con nhỏ, mà còn là cô nhóc rất siêng học và thích thú với nhiều thứ. Luôn cần chuẩn bị sẵn tiễn ở nhiều mặt. Phải tính đến tiền học phí sau này, con tiền đồ cưới trong tương lai nữa.
Làm cha nên phải chăm chỉ kiếm tiền, mỗi tháng định kỳ tích trữ lại một ít, để dành cho tương lai.
Hôm nay lúc tăng ca con gái gọi điện đến, nói cho anh con bé vừa đi hiến máu về, đang cùng bạn mấy đứa bạn trong ký túc xá lén dùng nồi điện nấu trộm canh gan heo ăn.
Đây là chỗ khiến các đồng nghiệp của anh hâm mộ. Sinh con gái thì có được một người tri kỷ, chứ sinh con trai mới vừa ra khỏi cửa liền tung cánh bay, một tuần nhớ gọi điện thoại về một lần đã là tốt lắm, càng chẳng trông mong gì nó tâm sự, nói chuyện phiếm cùng cha mẹ được đâu.
Khúc Đồng Thu dặn đi dặn lại con gái phải cẩn thận khi sử dụng đồ điện, lại dạy con bé bỏ thêm rau và tiêu sẽ ăn ngon hơn, sau đó cúp điện thoại, lập tức nhắc chuyện với đồng sự kế bên: “Trường học con gái tôi hôm nay tổ chức hiến máu, giờ mới biết nhóm máu nó là nhóm máu hiếm mà, cũng không phải chuyện tốt. Nhóm máu O RH(–)[1], hiếm lắm phải không?”
“Chà, máu gấu mèo đó nha.” Đồng sự sột soạt ghi chép trên tài liệu. “Hiếm lắm, phải cẩn thận kẻo bị thương. Có nhóm máu hiếm là một chuyện phiền toái mà. Vậy nhóm máu của anh cũng là âm tính sao, hay của vợ anh?”
Khúc Đồng Thu lo nghĩ, bản thân anh chưa từng bị nhắc nhở mình có nhóm máu trân quý, cũng nhớ rõ Dương Diệu trong thời kỳ hậu sản truyền máu rất thuận lợi, là nhóm máu thông thường đại chúng.
“Hình như không. Vợ tôi nhóm máu O.”
“Vậy còn anh?”
“Máu tôi cũng là nhóm máu AB bình thường. Nói không chừng nhóm máu hi hữu vậy là di truyền.”
“Đúng, hai vợ chồng nhóm bình thường cũng có thể sinh ra máu gấu mèo.” Đồng sự đóng dấu lên thứ gì đó, bất chợt quay đầu nhìn anh. “Khoan đã, sai rồi, con gái anh nhóm máu O, làm sao hai người sinh ra con bé được?”
“Hả? Nhóm máu O và AB không thể sinh ra nhóm máu O sao?”
“Dĩ nhiên không thể. Đây là kiến thức thông thường mà. Không phải ở trung học đã học qua môn sinh vật rồi sao?”
Bị nói thế, Khúc Đồng Thu hỗn loạn. Thời ấy đi học đều thi chung một chỗ, mấy môn phụ thì chỉ làm cho có, tài liệu học phát ra cũng chỉ lật lật vài trang, kiến thức về sinh lý thiếu thốn, ấn tượng xem qua cũng mơ hồ. Mà ngay cả lần đầu tiên anh và Dương Diệu thân thiết, nếu không phải có Dương Diệu chủ động dẫn đường, anh chưa chắc đã thành công.
“Vợ tôi cũng nhóm máu O. Con gái nhận di truyền của mẹ không phải cũng là nhóm máu O sao?”
Đồng sự cười nói: “Không phải tính như vậy, dù sao nếu nhóm máu anh là AB, thì không sinh ra được nhóm máu O.”
“Nhưng, rõ ràng mẹ con bé nhóm máu O mà… Vậy, có thể nào là biến dị hay gì đó không…”
“Có phải biểu diễn trên ti vi đâu, làm gì thần kỳ như vậy. Nhất định là trong hai người có người xét nghiệm nhầm rồi. Bác sĩ cũng có lúc sơ ý.” Đồng sự lấy tài liệu vỗ vai anh, tiếp tục đi làm việc.
Khúc Đồng Thu cũng ngồi vào máy, tiếp tục mở to mắt xử lý công việc, cũng phải hơn một giờ nữa mới hoàn thành.
Anh vẫn không dao động, về việc là mình là cha ruột của con gái thì chưa từng hoài nghi qua, giống như tin tưởng trái đất hình tròn, những nghi ngờ gì đó đều là vớ vẩn.
Nhưng mà làm việc cứ phạm lỗi mãi, trong lòng dần dần có chút hoảng, bất tri bất giác mồ hôi ra ướt đẫm cả lưng. Anh rất muốn mở sách giáo khoa môn sinh học ra, đối chiếu từng dòng từng chữ trong đó để mà tranh cãi với đồng sự, để chứng minh rằng anh không sai, Khúc Kha chính là con gái của hai người.
Nhưng sách giáo khoa đương nhiên không có, Khúc Đồng Thu lau mồ hôi, mở cửa sổ mới trên máy tính tìm hiểu.
Lúc anh nhập vào từ khóa liên quan đến nhóm máu, từng kết quả một hiện ra trên mạng. Anh đọc một hàng rồi một hàng, đọc từ trên xuống dưới thêm một lần rồi mới tắt đi.
Anh vẫn cảm thấy không có khả năng, mặc kệ trên mạng viết như thế nào, Khúc Kha vẫn là con gái anh. Đó là cô con gái mà anh đã canh giữ bên ngoài phòng sinh, là cô con gái anh một đường lẽo đẽo theo sau nhìn từ ngoài cửa sổ, cô con gái anh chẳng thể ôm lầm. Tuy nếu lấy tư chất của anh ra so mà nói thì con gái xinh đẹp, thông minh quá, nhưng chắc đó là do di truyền từ mẹ, huống chi trước đây tất cả mọi người đều nói mũi con bé lớn lên mới giống anh làm sao.
Đồng sự tăng ca đều lục tục trở về, chỉ có anh một mình ngồi trước máy vi tính, đọc 17000 trang liên quan trên mạng cũng thấy tuyệt đối không nhiều, thậm chí còn quá ít, dần dần đọc nhanh hơn, mong mỏi có trang khẳng định nhóm máu AB và O có thể sinh ra nhóm máu O. Vậy mà vẫn chưa xuất hiện.
“Lão Khúc, còn tăng ca sao, vất vả vậy, ngày mai đến sớm đi, tôi phải đóng cửa.”
Ông bảo vệ đã già nơi cao ốc cầm một bình trà nóng lên thúc giục anh. Khúc Đồng Thu chỉ còn biết đóng máy tính, ôm lấy túi tài liệu, run rẩy rời khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.