Chương 149: Ám độ Trần Thương
Hà Thường Tại
18/03/2013
Tay phải Lý Dật Phong vừa giơ lên, Trần Vũ Tường chen vào nói:
- Tôi nói hai câu…
Ông ta dường như nói một nửa mới phát hiện hành động của Lý Dật Phong, liền nói:
- Đồng chí Dật Phong có lời muốn nói?
Khí thế vừa mới đưa ra của Lý Dật Phong bị Trần Vũ Tường hỏi đầy thâm ý, lập tức lại biến mất, ông ta buông tay phải xuống, trong lòng càng khẳng định Trần Vũ Tường đối với lập trường nông nghiệp hiệu suất cao là thừa nhận và ủng hộ, tuy nhiên lúc này ông ta còn không suy nghĩ sâu xa vì sao Trần Vũ Tường mới nhận chức liền có quan niệm giống Lãnh Phong, không phải đã nói Trần Vũ Tường là con cháu do một tay Tưởng Tuyết Tùng nâng đỡ sao?
Lập trường nhân vật chính trị có lúc vì phe phái mà đối lập, có lúc vì quan niệm mà phân chia, không thể vơ đũa cả nắm, Lý Dật Phong nhất thời không nghĩ ra điểm xuất phát phía sau thái độ Trần Vũ Tường, liền ôm ý nghĩ không đem Trần Vũ Tường đẩy về phía Lãnh Phong, nói:
- Đồng chí Vũ Tường, cậu trước kia đối với vấn đề nông nghiệp đã từng đi sâu vào nghiên cứu?
Vấn đề này rất mơ hồ, có ý đánh Thái cực, Trần Vũ Tường liền cười ha hả:
- Không dối gạt đồng chí Dật Phong, vợ tôi là chuyên gia viện khoa học nông nghiệp tỉnh, cô ấy nghiên cứu vấn đề nông nghiệp toàn tỉnh nhiều năm, mỗi ngày bên tai tôi nói đi nói lại, dần dà, tôi đã thành nửa chuyên gia nông nghiệp.
Lý Dật phong nhất thời ngạc nhiên, ông ta chỉ là thuận miệng hỏi, muốn cho Trần Vũ Tường biết khó mà lui, không ngờ mơ hồ vừa hỏi vậy mà đã hỏi đến sự thật, ngược lại khiến ông ta không có lời để nói.
- Với khả năng phán đoán của nửa chuyên gia nông nghiệp như tôi, vừa rồi báo cáo liên quan đến quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao huyện Khổng của đồng chí Quan Doãn, vô cùng tỉ mỉ, vô cùng có ý nghĩa hiện thực, có thể không chút khoa trương nói, phần quy hoạch này, hiểu rõ mỗi một tấc đất huyện Khổng.
Vừa rồi ánh mắt Trần Vũ Tường bình thản, giống như bảo kiếm giấu trong vỏ, còn ông ta hện tại giống như kiếm rút ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng và hào quang bắn ra bốn phía.
- Không dối gạt các vị. Trước khi đến huyện Khổng, tôi cũng đã nghiên cứu tỉ mỉ, có hệ thống cấu tạo và tính chất của đất đai huyện Khổng, đối với tình hình đất đai huyện Khổng cũng đại khái có được hiểu biết nhất định, nhưng vừa rồi nghe lời nói của Quan Doãn, mới biết được hiểu biết của tôi còn chưa đủ, còn rất nông cạn. Quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn, là bản kế hoạch hoàn mỹ thiết lập phát triển kinh tế mấy chục năm sau của huyện Khổng.
Những lời trần thuật khẳng khái của Trần Vũ Tường, không những khiến Lý Dật Phong và Quách Vĩ Toàn kinh hãi, mà cũng khiến Quan Doãn kinh hãi!
Lý Dật Phong và Quách Vĩ Toàn khiếp sợ là vì đều không ngờ Trần Vũ Tường đối với tình hình đất đai huyện Khổng từng có nghiên cứu sâu như vậy, Quan Doãn khiếp sợ lại là vì Trần Vũ Toàn ngoài dự đoán của mọi người đề cao hắn, ngay cả quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của hắn có chỗ hơn người, cũng không đến nỗi được một gã phó bí thư huyện ủy nâng lên trở thành bản kế hoạch hoàn mỹ thiết lập phát triển kinh tế mấy chục năm sau của huyện Khổng… trong nháy mắt trong đầu Quan Doãn thình lình hiện lên một ý niệm. Vở kịch hôm nay, là vở kịch sớm đã được Lãnh Phong và Trần Vũ Tường tỉ mỉ tập luyện, muốn chính là liên kết đánh Lý Dật Phong trở tay không kịp.
Người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng Quan Doãn biết, Lãnh Phong gần đây thường về tỉnh thành, không ít lần chạy về viện Khoa học nông nghiệp, cũng phải thừa nhận Lãnh Phong quả thật chuyên tâm vì đại sự của huyện Khổng, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, từ chu kì sinh trưởng của cây bạch dương đến thời gian thành gỗ của vườn cây xanh hóa và nguồn tiêu thụ, ông ta không cái nào là không hiểu một cách tỉ mỉ, cái muốn chính là từng chi tiết nắm rõ trong lòng, có thể thấy được ông ta thực sự muốn lúc tại nhiệm vì huyện Khổng lưu lại sự nghiệp có lợi ích cho con cháu hậu thế, mà không phải chỉ là vì chiến tích.
Ngay từ đầu Quan Doãn cũng không nghĩ thông suốt giữa Lãnh Phong và Trần Vũ Tường ở chỗ nào cùng xuất hiện, Trần Vũ Tường lý lịch rõ ràng cho thấy ông ta luôn nhận chức ở thành phố Hoàng Lương, chưa từng đi tỉnh thành, mà Lãnh Phong trước khi đến huyện Khổng thì luôn ở tỉnh thành, cũng chưa từng đi thành phố Hoàng Lương, giữa hai người trừ khi có ngẫu nhiên va chạm trên công việc, nhưng không có khả năng đi sâu vào quan hệ cá nhân, hơn nữa Trần Vũ Tường không hề nghi ngờ chính là theo phe Tưởng Tuyết Tùng.
Nhưng lúc Trần Vũ Tường vừa rồi vô tình hay cố ý lộ ra vợ ông ta chính là chuyên gia viện Khoa học nông nghiệp tỉnh, Quan Doãn lập tức sáng tỏ thông suốt, liên tưởng đến sự thật Lãnh Phong gần đây hay chạy đến viện Khoa học nông nghiệp, điểm chung giữa Lãnh Phong và Trần Vũ Tường liền miêu tả sinh động rồi.
Lý Dật Phong sửng sốt nửa phút, trong lòng nói không ra là phẫn nộ hay là bất đắc dĩ, Lãnh Phong so với tưởng tượng của ông ta càng biết ngấm ngậm chịu đựng và càng cao minh hơn, chỉ cần nắm dược thời cơ, nhất định đấm mạnh xuất kích, không chút lưu tình, mà ông còn đắm chìm trong giao tình từng cùng Lãnh Phong liên kết lật đổ Lý Vĩnh Xương, cho rằng Lãnh Phong không đến mức xoay người một cái liền trở mặt vô tình, hiện tại ông ta rốt cuộc hiểu được, dưới sự so sánh, thủ pháp trong có nhu có cương của ông ta không bằng nói thẳng vào vấn đề của Lãnh Phong, hoặc là nói, ông ta hiện tại chẳng qua chỉ là một gã chính khách, mà Lãnh Phong đã bước đầu có đầy đủ tố chất mà một chính trị gia cần có.
Đại thế đã mất, Lý Dật Phong đã thấy rõ tình thế, Lãnh Phong, Trần Vũ Tường, Quế Hiểu Kiệt, một gã Chủ tịch huyện hai gã Phó bí thư huyện ủy, hơn nữa không hề nghi ngờ, Quách Vĩ Toàn cũng sẽ đi theo, kể từ đó, ý nghĩ nông nghiệp mạnh huyện sẽ trên hội nghị Thường ủy hình thành nhận thức chung nghiêng về một phía, nếu như không kịp thời ngăn lại trào lưu lan tràn đi xuống của nông nghiệp mạnh huyện, chiến lược công nghiệp mạnh huyện của ông ta sẽ bị nhỡ.
Cũng không thể không nói, nông nghiệp mạnh huyện sở dĩ đưa tới không ít đồng tình của ủy viên thường vụ, công lao của Quan Doãn không thể bỏ qua, đúng là quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn làm rung động không ít ủy viên thường vụ có lập trường không vững, Lý Dật Phong đã rõ ràng cảm thấy không khí bất thường, vài vị ủy viên thường vụ đang rỉ tai thì thầm thảo luận triển vọng đầu tư của nông nghiệp hiệu suất cao, hơn nữa vẻ mặt phấn khởi, nếu hiện tại biểu quyết… chiến lược nông nghiệp mạnh huyện của Lãnh Phong, chắc chắn trở thành phương hướng phát triển lớn của huyện Khổng sau này.
Nhưng Lý Dật Phong lại không có thành kiến với Quan Doãn, cách làm của Quan Doãn phù hợp với thân phận của hắn, cũng là chức trách của hắn, ông ta không thể vì Quan Doãn một tay thúc đẩy quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao mà ghi hận Quan Doãn.
Làm sao đây? Lý Dật Phong không thể nhận thua, lòng cứng rắn, liền muốn sử dụng một phiếu bác bỏ, một phiếu bác bỏ của bí thư có thể khiến âm thanh phản đối của tất cả ủy viên thường vụ vô hiệu, trước gác lại rồi hãy nói, lát nữa mới tiêu diệt từng bộ phận…
Không ngờ không đợi ông ta mở miệng lên tiếng, Lãnh Phong lại kịp thời nói theo vào:
- Lời nói của đồng chí Vũ Tường là sự khẳng định đối với chiến lược nông nghiệp mạnh huyện, cũng là ủng hộ quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn, cá nhân tôi cho rằng, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, xu thế phải làm, hiện tại đang là mùa nông nhàn, đúng lúc triển khai trưng đất công tác, đầu xuân năm sau có thể thực hiện cụ thể. Tôi đề nghị, đồng chí Vĩ Toàn làm đội trưởng quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, đồng chí Hiểu Kiệt phía Huyện ủy phối hợp, đồng chí Quan Doãn hiệp trợ, đồng chí Dật Phong, anh thấy thế nào?
Hay cho một chiêu minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương, đều cho rằng Lãnh Phong muốn mượn thế tấn công khi Trần Vũ Tường nhận chức một hành động phá thế cục, phải bức Lý Dật Phong nhượng bộ về phương hướng phát triển lớn huyện Khổng, không ngờ Lãnh Phong cũng là xuất ra cú đấm mạnh, lúc mắt thấy một quyền đánh tới thịt, lại kịp thời thu quyền, biến thành gió nhẹ quất vào mặt, chẳng khác gì đánh một bài Thái Cực xinh đẹp khéo léo.
Ai nói Lãnh Phong chỉ biết mạnh mẽ, cứng rắn xuất kích, hóa ra ông ta cũng có thủ pháp bốn lạng đẩy ngàn cân! Rõ ràng là bức cung, kỳ thật cuối cùng điểm dừng chân vẫn là bức Lý Dật Phong nhượng bộ quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao. Cố nhiên, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao và chiến lược nông nghiệp mạnh huyện cùng nhận một mạch, nhưng đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao chỉ là bộ phận, nông nghiệp mạnh huyện là phương hướng lớn, Lý Dật Phong phê duyệt nông nghiệp hiệu suất cao không có nghĩa là thỏa hiệp về phương hướng phát triển lớn của huyện Khổng, chỉ tương đương với nhường một bước nhỏ.
Lý Dật Phong biết là nên lui một bước, nên ngừng không ngừng tất phải chịu loạn, lập tức nói:
- Đề nghị của đồng chí Lãnh Phong khả thi, quyết định vậy đi, tan họp!
Thấy tốt thì đúng lúc rút lui là một tố dưỡng cơ bản mà một chính khách nhất định phải có, Lý Dật Phong vừa nói xong, đứng dậy liền đi, không chút do dự.
Có một chi tiết người khác có phát hiện hay không Quan Doãn không thể biết được, dù sao hắn đã chú ý thấy được Lãnh Phong và Trần Vũ Tường lặng lẽ trao đổi một ánh mắt, mà Quách Vũ Toàn cũng vì thu hoạch lớn ngoài ý muốn mà lộ vẻ vui mừng, trong lòng Quan Doãn vui sướng một trận, Lãnh Phong bình tĩnh ra tay, quyết đoán thu tay lại, có phong độ của một đại tướng. Thủ đoạn minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương vừa rồi, chẳng những khiến đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao kéo lâu không quyết cuối cùng có thể thực hiện, cũng là tuyên bố với Lý Dật Phong, cùng với việc nhận chức của Trần Vũ Tường, thế cục huyện Khổng đang nghiêng về phía ông ta.
Hơn nữa cũng gián tiếp lôi kéo Quách Vĩ Toàn, để Quách Vĩ Toàn có thể mượn quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao mà vớt một số chiến tích. Thêm nữa Quế Hiểu Kiệt ở trong Đảng xếp hạng cao hơn so với Quách Vĩ Toàn, trên quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, Lãnh Phong lại đề nghị lấy Quách Vĩ Toàn làm chủ, khiến Quách Vĩ Toàn đại xuất danh tiếng.
Hành động lần này của Lãnh Phong, một công ba việc, khiến danh tiếng của ông ta trong Huyện ủy trực tiếp lên cao, mơ hồ có xu thế đè Lý Dật Phong một đầu.
Hội nghị thường vụ vừa kết thúc, Quan Doãn về phòng thư kí trước, vừa đi vừa cuối đầu suy nghĩ, Trần Vũ Tường nhận chức là bước ngoặc cho thế cục huyện Khổng, cho thấy ở thời đại Lý Vĩnh Xương cục diện Lý Dật Phong luôn chiếm thế thượng phong một đi không trở lại, Trần Vũ Tường sẽ liên kết với Lãnh Phong hay không còn chưa biết, nhưng Trần Vũ Tường rõ ràng với Lý Dật Phong có nguyên tắc riêng rẽ, mà Quách Vĩ Toàn lại cùng Trần Vũ Tường quan hệ chặt chẽ, như vậy Trần Vũ Tường và Lãnh Phong lập trường giống nhau, không hề nghi ngờ, Quách Vĩ Toàn cũng dần dần dựa sát về phía Lãnh Phong.
Lại liên tưởng đến lúc trước khi Lãnh Phong đề cử ứng cử viên vào chức phó bí thư, liền đề cử Quách Vĩ Toàn, quan hệ của Quách Vĩ Toàn hiện tại với Lãnh Phong không những rất dịu dàng, mà đã có cơ sở thân mật.
Kể từ đó, cán cân quyền lực của huyện Khổng đã hoàn toàn nghiêng về phía Lãnh Phong, trong lòng Quan Doãn lại hiện lên một nghi vấn, Tưởng Tuyết Tùng sẽ tùy ý để Lãnh Phong phát triển lớn mạnh ở huyện Khổng? Khi đang nghĩ đến một mớ lộn xộn cúi đầu rảo bước vào phòng thư ký, đẩy cửa, bỗng nhiên cảm thấy đỉnh đầu chỉa vào trên mặt cái gì đó, mềm mềm, tròn tròn, có tính co dãn và tính dẻo nhất định, hình như là hai ngọn núi…
Mùa đông rồi, phòng thư ký treo rèm cửa bằng bông thật dày, Quan Doãn suy nghĩ tới mức xuất thần rồi, không vén rèm cửa lên, lúc đầu đội lên rèm cửa, liền đụng phải bề mặt đồ vật lạ, hắn nhất thời không phản ứng kịp, lại lấy tay đẩy, còn nói một câu:
- Rèm cửa hư rồi?
- Ôi chao!
Phía sau rèm cửa truyền đến tiếng thét kinh hãi của Lãnh Thư.
Rèm cửa vừa mở, Quan Doãn lập tức ngây ngẩn cả người, tay phải của hắn đang dừng lại trên ngực Lãnh Thư, giống như còn có ý tập kích ngực vậy. Cái này quá không tốt, Quan Doãn là thanh niên ba tốt, đối với Lãnh Thư thật sự không có ý đồ gì, vội vàng cười ha hả thu tay về:
- Cái này thật sự là hiểu lầm, tôi tưởng rèm cửa hư rồi…
Lãnh Thư mặt đỏ như táo đỏ, xấu hổ liếc mắt nhìn Quan Doãn một cái, cúi đầu xem mũi chân chính mình:
- Rèm cửa nhà anh có được tốt như vậy…
Một câu nói khiến Quan Doãn ngượng ngùng, hắn gãi gãi đầu, ngẩng đầu mới phát hiện phòng thư ký có người, hơn nữa không phải là một người, mà là hai người, càng làm cho hắn chấn động chính là, còn là hai người phụ nữ xinh đẹp.
Lúc này, hai người phụ nữ xinh đẹp đồng thời quăng đến phía hắn ánh mắt tràn ngập nghi ngờ và bất mãn…
- Tôi nói hai câu…
Ông ta dường như nói một nửa mới phát hiện hành động của Lý Dật Phong, liền nói:
- Đồng chí Dật Phong có lời muốn nói?
Khí thế vừa mới đưa ra của Lý Dật Phong bị Trần Vũ Tường hỏi đầy thâm ý, lập tức lại biến mất, ông ta buông tay phải xuống, trong lòng càng khẳng định Trần Vũ Tường đối với lập trường nông nghiệp hiệu suất cao là thừa nhận và ủng hộ, tuy nhiên lúc này ông ta còn không suy nghĩ sâu xa vì sao Trần Vũ Tường mới nhận chức liền có quan niệm giống Lãnh Phong, không phải đã nói Trần Vũ Tường là con cháu do một tay Tưởng Tuyết Tùng nâng đỡ sao?
Lập trường nhân vật chính trị có lúc vì phe phái mà đối lập, có lúc vì quan niệm mà phân chia, không thể vơ đũa cả nắm, Lý Dật Phong nhất thời không nghĩ ra điểm xuất phát phía sau thái độ Trần Vũ Tường, liền ôm ý nghĩ không đem Trần Vũ Tường đẩy về phía Lãnh Phong, nói:
- Đồng chí Vũ Tường, cậu trước kia đối với vấn đề nông nghiệp đã từng đi sâu vào nghiên cứu?
Vấn đề này rất mơ hồ, có ý đánh Thái cực, Trần Vũ Tường liền cười ha hả:
- Không dối gạt đồng chí Dật Phong, vợ tôi là chuyên gia viện khoa học nông nghiệp tỉnh, cô ấy nghiên cứu vấn đề nông nghiệp toàn tỉnh nhiều năm, mỗi ngày bên tai tôi nói đi nói lại, dần dà, tôi đã thành nửa chuyên gia nông nghiệp.
Lý Dật phong nhất thời ngạc nhiên, ông ta chỉ là thuận miệng hỏi, muốn cho Trần Vũ Tường biết khó mà lui, không ngờ mơ hồ vừa hỏi vậy mà đã hỏi đến sự thật, ngược lại khiến ông ta không có lời để nói.
- Với khả năng phán đoán của nửa chuyên gia nông nghiệp như tôi, vừa rồi báo cáo liên quan đến quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao huyện Khổng của đồng chí Quan Doãn, vô cùng tỉ mỉ, vô cùng có ý nghĩa hiện thực, có thể không chút khoa trương nói, phần quy hoạch này, hiểu rõ mỗi một tấc đất huyện Khổng.
Vừa rồi ánh mắt Trần Vũ Tường bình thản, giống như bảo kiếm giấu trong vỏ, còn ông ta hện tại giống như kiếm rút ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng và hào quang bắn ra bốn phía.
- Không dối gạt các vị. Trước khi đến huyện Khổng, tôi cũng đã nghiên cứu tỉ mỉ, có hệ thống cấu tạo và tính chất của đất đai huyện Khổng, đối với tình hình đất đai huyện Khổng cũng đại khái có được hiểu biết nhất định, nhưng vừa rồi nghe lời nói của Quan Doãn, mới biết được hiểu biết của tôi còn chưa đủ, còn rất nông cạn. Quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn, là bản kế hoạch hoàn mỹ thiết lập phát triển kinh tế mấy chục năm sau của huyện Khổng.
Những lời trần thuật khẳng khái của Trần Vũ Tường, không những khiến Lý Dật Phong và Quách Vĩ Toàn kinh hãi, mà cũng khiến Quan Doãn kinh hãi!
Lý Dật Phong và Quách Vĩ Toàn khiếp sợ là vì đều không ngờ Trần Vũ Tường đối với tình hình đất đai huyện Khổng từng có nghiên cứu sâu như vậy, Quan Doãn khiếp sợ lại là vì Trần Vũ Toàn ngoài dự đoán của mọi người đề cao hắn, ngay cả quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của hắn có chỗ hơn người, cũng không đến nỗi được một gã phó bí thư huyện ủy nâng lên trở thành bản kế hoạch hoàn mỹ thiết lập phát triển kinh tế mấy chục năm sau của huyện Khổng… trong nháy mắt trong đầu Quan Doãn thình lình hiện lên một ý niệm. Vở kịch hôm nay, là vở kịch sớm đã được Lãnh Phong và Trần Vũ Tường tỉ mỉ tập luyện, muốn chính là liên kết đánh Lý Dật Phong trở tay không kịp.
Người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng Quan Doãn biết, Lãnh Phong gần đây thường về tỉnh thành, không ít lần chạy về viện Khoa học nông nghiệp, cũng phải thừa nhận Lãnh Phong quả thật chuyên tâm vì đại sự của huyện Khổng, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, từ chu kì sinh trưởng của cây bạch dương đến thời gian thành gỗ của vườn cây xanh hóa và nguồn tiêu thụ, ông ta không cái nào là không hiểu một cách tỉ mỉ, cái muốn chính là từng chi tiết nắm rõ trong lòng, có thể thấy được ông ta thực sự muốn lúc tại nhiệm vì huyện Khổng lưu lại sự nghiệp có lợi ích cho con cháu hậu thế, mà không phải chỉ là vì chiến tích.
Ngay từ đầu Quan Doãn cũng không nghĩ thông suốt giữa Lãnh Phong và Trần Vũ Tường ở chỗ nào cùng xuất hiện, Trần Vũ Tường lý lịch rõ ràng cho thấy ông ta luôn nhận chức ở thành phố Hoàng Lương, chưa từng đi tỉnh thành, mà Lãnh Phong trước khi đến huyện Khổng thì luôn ở tỉnh thành, cũng chưa từng đi thành phố Hoàng Lương, giữa hai người trừ khi có ngẫu nhiên va chạm trên công việc, nhưng không có khả năng đi sâu vào quan hệ cá nhân, hơn nữa Trần Vũ Tường không hề nghi ngờ chính là theo phe Tưởng Tuyết Tùng.
Nhưng lúc Trần Vũ Tường vừa rồi vô tình hay cố ý lộ ra vợ ông ta chính là chuyên gia viện Khoa học nông nghiệp tỉnh, Quan Doãn lập tức sáng tỏ thông suốt, liên tưởng đến sự thật Lãnh Phong gần đây hay chạy đến viện Khoa học nông nghiệp, điểm chung giữa Lãnh Phong và Trần Vũ Tường liền miêu tả sinh động rồi.
Lý Dật Phong sửng sốt nửa phút, trong lòng nói không ra là phẫn nộ hay là bất đắc dĩ, Lãnh Phong so với tưởng tượng của ông ta càng biết ngấm ngậm chịu đựng và càng cao minh hơn, chỉ cần nắm dược thời cơ, nhất định đấm mạnh xuất kích, không chút lưu tình, mà ông còn đắm chìm trong giao tình từng cùng Lãnh Phong liên kết lật đổ Lý Vĩnh Xương, cho rằng Lãnh Phong không đến mức xoay người một cái liền trở mặt vô tình, hiện tại ông ta rốt cuộc hiểu được, dưới sự so sánh, thủ pháp trong có nhu có cương của ông ta không bằng nói thẳng vào vấn đề của Lãnh Phong, hoặc là nói, ông ta hiện tại chẳng qua chỉ là một gã chính khách, mà Lãnh Phong đã bước đầu có đầy đủ tố chất mà một chính trị gia cần có.
Đại thế đã mất, Lý Dật Phong đã thấy rõ tình thế, Lãnh Phong, Trần Vũ Tường, Quế Hiểu Kiệt, một gã Chủ tịch huyện hai gã Phó bí thư huyện ủy, hơn nữa không hề nghi ngờ, Quách Vĩ Toàn cũng sẽ đi theo, kể từ đó, ý nghĩ nông nghiệp mạnh huyện sẽ trên hội nghị Thường ủy hình thành nhận thức chung nghiêng về một phía, nếu như không kịp thời ngăn lại trào lưu lan tràn đi xuống của nông nghiệp mạnh huyện, chiến lược công nghiệp mạnh huyện của ông ta sẽ bị nhỡ.
Cũng không thể không nói, nông nghiệp mạnh huyện sở dĩ đưa tới không ít đồng tình của ủy viên thường vụ, công lao của Quan Doãn không thể bỏ qua, đúng là quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn làm rung động không ít ủy viên thường vụ có lập trường không vững, Lý Dật Phong đã rõ ràng cảm thấy không khí bất thường, vài vị ủy viên thường vụ đang rỉ tai thì thầm thảo luận triển vọng đầu tư của nông nghiệp hiệu suất cao, hơn nữa vẻ mặt phấn khởi, nếu hiện tại biểu quyết… chiến lược nông nghiệp mạnh huyện của Lãnh Phong, chắc chắn trở thành phương hướng phát triển lớn của huyện Khổng sau này.
Nhưng Lý Dật Phong lại không có thành kiến với Quan Doãn, cách làm của Quan Doãn phù hợp với thân phận của hắn, cũng là chức trách của hắn, ông ta không thể vì Quan Doãn một tay thúc đẩy quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao mà ghi hận Quan Doãn.
Làm sao đây? Lý Dật Phong không thể nhận thua, lòng cứng rắn, liền muốn sử dụng một phiếu bác bỏ, một phiếu bác bỏ của bí thư có thể khiến âm thanh phản đối của tất cả ủy viên thường vụ vô hiệu, trước gác lại rồi hãy nói, lát nữa mới tiêu diệt từng bộ phận…
Không ngờ không đợi ông ta mở miệng lên tiếng, Lãnh Phong lại kịp thời nói theo vào:
- Lời nói của đồng chí Vũ Tường là sự khẳng định đối với chiến lược nông nghiệp mạnh huyện, cũng là ủng hộ quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao của Quan Doãn, cá nhân tôi cho rằng, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, xu thế phải làm, hiện tại đang là mùa nông nhàn, đúng lúc triển khai trưng đất công tác, đầu xuân năm sau có thể thực hiện cụ thể. Tôi đề nghị, đồng chí Vĩ Toàn làm đội trưởng quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, đồng chí Hiểu Kiệt phía Huyện ủy phối hợp, đồng chí Quan Doãn hiệp trợ, đồng chí Dật Phong, anh thấy thế nào?
Hay cho một chiêu minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương, đều cho rằng Lãnh Phong muốn mượn thế tấn công khi Trần Vũ Tường nhận chức một hành động phá thế cục, phải bức Lý Dật Phong nhượng bộ về phương hướng phát triển lớn huyện Khổng, không ngờ Lãnh Phong cũng là xuất ra cú đấm mạnh, lúc mắt thấy một quyền đánh tới thịt, lại kịp thời thu quyền, biến thành gió nhẹ quất vào mặt, chẳng khác gì đánh một bài Thái Cực xinh đẹp khéo léo.
Ai nói Lãnh Phong chỉ biết mạnh mẽ, cứng rắn xuất kích, hóa ra ông ta cũng có thủ pháp bốn lạng đẩy ngàn cân! Rõ ràng là bức cung, kỳ thật cuối cùng điểm dừng chân vẫn là bức Lý Dật Phong nhượng bộ quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao. Cố nhiên, quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao và chiến lược nông nghiệp mạnh huyện cùng nhận một mạch, nhưng đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao chỉ là bộ phận, nông nghiệp mạnh huyện là phương hướng lớn, Lý Dật Phong phê duyệt nông nghiệp hiệu suất cao không có nghĩa là thỏa hiệp về phương hướng phát triển lớn của huyện Khổng, chỉ tương đương với nhường một bước nhỏ.
Lý Dật Phong biết là nên lui một bước, nên ngừng không ngừng tất phải chịu loạn, lập tức nói:
- Đề nghị của đồng chí Lãnh Phong khả thi, quyết định vậy đi, tan họp!
Thấy tốt thì đúng lúc rút lui là một tố dưỡng cơ bản mà một chính khách nhất định phải có, Lý Dật Phong vừa nói xong, đứng dậy liền đi, không chút do dự.
Có một chi tiết người khác có phát hiện hay không Quan Doãn không thể biết được, dù sao hắn đã chú ý thấy được Lãnh Phong và Trần Vũ Tường lặng lẽ trao đổi một ánh mắt, mà Quách Vũ Toàn cũng vì thu hoạch lớn ngoài ý muốn mà lộ vẻ vui mừng, trong lòng Quan Doãn vui sướng một trận, Lãnh Phong bình tĩnh ra tay, quyết đoán thu tay lại, có phong độ của một đại tướng. Thủ đoạn minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương vừa rồi, chẳng những khiến đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao kéo lâu không quyết cuối cùng có thể thực hiện, cũng là tuyên bố với Lý Dật Phong, cùng với việc nhận chức của Trần Vũ Tường, thế cục huyện Khổng đang nghiêng về phía ông ta.
Hơn nữa cũng gián tiếp lôi kéo Quách Vĩ Toàn, để Quách Vĩ Toàn có thể mượn quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao mà vớt một số chiến tích. Thêm nữa Quế Hiểu Kiệt ở trong Đảng xếp hạng cao hơn so với Quách Vĩ Toàn, trên quy hoạch đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao, Lãnh Phong lại đề nghị lấy Quách Vĩ Toàn làm chủ, khiến Quách Vĩ Toàn đại xuất danh tiếng.
Hành động lần này của Lãnh Phong, một công ba việc, khiến danh tiếng của ông ta trong Huyện ủy trực tiếp lên cao, mơ hồ có xu thế đè Lý Dật Phong một đầu.
Hội nghị thường vụ vừa kết thúc, Quan Doãn về phòng thư kí trước, vừa đi vừa cuối đầu suy nghĩ, Trần Vũ Tường nhận chức là bước ngoặc cho thế cục huyện Khổng, cho thấy ở thời đại Lý Vĩnh Xương cục diện Lý Dật Phong luôn chiếm thế thượng phong một đi không trở lại, Trần Vũ Tường sẽ liên kết với Lãnh Phong hay không còn chưa biết, nhưng Trần Vũ Tường rõ ràng với Lý Dật Phong có nguyên tắc riêng rẽ, mà Quách Vĩ Toàn lại cùng Trần Vũ Tường quan hệ chặt chẽ, như vậy Trần Vũ Tường và Lãnh Phong lập trường giống nhau, không hề nghi ngờ, Quách Vĩ Toàn cũng dần dần dựa sát về phía Lãnh Phong.
Lại liên tưởng đến lúc trước khi Lãnh Phong đề cử ứng cử viên vào chức phó bí thư, liền đề cử Quách Vĩ Toàn, quan hệ của Quách Vĩ Toàn hiện tại với Lãnh Phong không những rất dịu dàng, mà đã có cơ sở thân mật.
Kể từ đó, cán cân quyền lực của huyện Khổng đã hoàn toàn nghiêng về phía Lãnh Phong, trong lòng Quan Doãn lại hiện lên một nghi vấn, Tưởng Tuyết Tùng sẽ tùy ý để Lãnh Phong phát triển lớn mạnh ở huyện Khổng? Khi đang nghĩ đến một mớ lộn xộn cúi đầu rảo bước vào phòng thư ký, đẩy cửa, bỗng nhiên cảm thấy đỉnh đầu chỉa vào trên mặt cái gì đó, mềm mềm, tròn tròn, có tính co dãn và tính dẻo nhất định, hình như là hai ngọn núi…
Mùa đông rồi, phòng thư ký treo rèm cửa bằng bông thật dày, Quan Doãn suy nghĩ tới mức xuất thần rồi, không vén rèm cửa lên, lúc đầu đội lên rèm cửa, liền đụng phải bề mặt đồ vật lạ, hắn nhất thời không phản ứng kịp, lại lấy tay đẩy, còn nói một câu:
- Rèm cửa hư rồi?
- Ôi chao!
Phía sau rèm cửa truyền đến tiếng thét kinh hãi của Lãnh Thư.
Rèm cửa vừa mở, Quan Doãn lập tức ngây ngẩn cả người, tay phải của hắn đang dừng lại trên ngực Lãnh Thư, giống như còn có ý tập kích ngực vậy. Cái này quá không tốt, Quan Doãn là thanh niên ba tốt, đối với Lãnh Thư thật sự không có ý đồ gì, vội vàng cười ha hả thu tay về:
- Cái này thật sự là hiểu lầm, tôi tưởng rèm cửa hư rồi…
Lãnh Thư mặt đỏ như táo đỏ, xấu hổ liếc mắt nhìn Quan Doãn một cái, cúi đầu xem mũi chân chính mình:
- Rèm cửa nhà anh có được tốt như vậy…
Một câu nói khiến Quan Doãn ngượng ngùng, hắn gãi gãi đầu, ngẩng đầu mới phát hiện phòng thư ký có người, hơn nữa không phải là một người, mà là hai người, càng làm cho hắn chấn động chính là, còn là hai người phụ nữ xinh đẹp.
Lúc này, hai người phụ nữ xinh đẹp đồng thời quăng đến phía hắn ánh mắt tràn ngập nghi ngờ và bất mãn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.