Chương 330: Bồn cây cảnh
Hà Thường Tại
13/06/2013
Chỉ có điều khiến Hô Diên Ngạo Bác trong lòng âm thầm lo lắng, đó là Bạch Sa vốn rất có hứng thú với sự kiện Hoa Tửu Tường, nhưng bỗng nhiên lại giảm đi hứng thú với chuyện này, hay là vẫn chưa tập trung chú ý vào nó, chẳng lẽ đã xảy ra điều gì chăng?
Hô Diên Ngạo Bác cũng biết Bạch Sa đặc biệt triệu tập hội nghị Ủy ban Kỷ luật thường vụ để nghiên cứu sự kiện Hoa Tửu Tường, vốn định thừa dịp Tưởng Tuyết Tùng không ở Thành ủy đưa ra quan điểm cho sự kiện Hoa Tửu Tường, một khi Ủy ban Kỷ luật đã xem xét, sự tình sẽ được đầy nhanh, không ngờ nội bộ bên trong Ủy ban Kỷ luật lại có sự phân kỳ rất lớn, cuối cùng vẫn chưa có ý kiến thống nhất.
Cứ xem như ý kiến của Ủy ban Kỷ luật không thống nhất, cũng không khiến Bạch Sa rầu rĩ không vui như vậy, y sớm dự liệu được kết quả này, nếu không thể thúc đẩy Ủy ban Kỷ luật lập chuyên án sự kiện Hoa Tửu Tường, y sẽ âm thầm vượt qua Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ điều tra, âm thầm điều tra lấy chứng cứ, và trực tiếp báo cáo cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Bạch Sa cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, không đến nổi không hiểu những nghiệp vụ đặc thù của Ủy ban Kỷ luật, cũng không nên vì một chuyện nhỏ mà suy sụp ủ rũ, y có vấn đề gì chăng?
Tất cả kế hoạch lớn đều ở trong tay Hô Diên Ngạo Bác, Bạch Sa là một mắt xích rất quan trọng, nếu Bạch Sa rời khỏi, kế hoạch của y sẽ mất hết, cho nên, mặc kệ Bạch Sa gặp chuyện gì mà dao động lòng tin, y nhất định phải quy phục Bạch Sa trở lại đồng tâm hiệp lực cùng y tiến lên.
-Chủ nhiệm Bạch sao lại ủ rũ thế?
Hô Diên Ngạo Bác nâng chén rượu lên.
-Nào, uống một ly nào
Bạch Sa bất đắt dĩ nâng chén rượu lên, miễn cưỡng cười:
-Đón năm mới, mỗi ngày đều uống rượu, dạ dày khó chịu.
-Dạ dày khó chịu?
Hô Diên Ngạo Bác mỉm cười.
-Tôi đoán trong lòng anh không được thoải mái? Chủ nhiệm Bạch, tôi từng nói với anh, đừng vì một chuyện nhỏ mà kìm nén trong lòng không giải quyết được, không có gì là không giải quyết được. Quan Doãn đánh Trịnh Hằng Nam vả Thôi Nghĩa Thiên ba cái tát, bên ngoài rất kiêu ngạo, rất khí thế, nhưng họ Thôi cũng nói lời xin lỗi với Quan Doãn, đều này cũng nói lên được rằng, không thể lấy đại khái mà quyết định tất cả, phải tùy việc mà xét. Trong chuyện này, Quan Doãn chiếm thế, cuối cùng cho dù Trịnh Hằng Nam nói lời xin lỗi với Quan Doãn, cho dù Vương Hướng Đông cũng không dám đụng đến Quan Doãn, cũng không phải là mọi chuyện đều lắng xuống, càng không thể nói thế cục của Hoàng Lương bởi vì ba cái tát của Quan Doãn mà đã nghiêng vẹo rồi.
-Quả là dạ dày tôi có vấn đề.
Bạch Sa không biết có nghe lời khuyên của Hô Diên Ngạo Bác hay không, đứng lên.
-Tôi đi trước, thật xin lỗi các anh.
-Đợi đã.
Hô Diên Ngạo Bác níu tay Bạch Sa.
-Gấp cái gì, dục tốc bất đạt, nghe tôi nói hết hãy đi.
Bạch Sa đành phải ngồi xuống, sắc mặt có chút mất tự nhiên, tựa hồ không còn hứng thú với lời nói của Hô Diên Ngạo Bác.
-Tôi vừa mới tặng một bồn cây cảnh cho Bí thư Tưởng. Bí thư Tưởng chẳng phải đã có một bồn cây cảnh tên là giang sơn? Chỉ có giang sơn không có mỹ nhân sao được, tôi sẽ tặng cho y một bồn hoa tên là mỹ nhân.
Hô Diên Ngạo Bác lại có thói quen xoa bụng, khẽ mỉm cười.
- Các anh nói, đới đến ngày mai khi Bí thư Tưởng đến phòng làm việc phát hiện có một bồn cây cảnh tên là mỹ nhân, chẳng phài đó là một niềm vui bất ngờ hay sao?
Bạch Sa không nói chuyện. Đinh Tư Ngọc chỉ cười mà không nói, Lưu Tư Xa cười ha hả:
-Trước có sự kiện Trần Vũ Tường, giờ có chuyện Bí thư Tưởng có chậu hoa tên mỹ nhân, Bí thư Tưởng và người bên cạnh y, đều là người thích đẹp. Ha ha, ha ha ha ha.
Đinh Tư Ngọc nghe được ẩn ý của Hô Diên Ngạo Bác nói:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên cao minh, mượn tay Quan Doãn tặng cho Bí thư Tưởng, một công đôi việc, đã khiến Bí thư Tưởng trong lòng hiểu được một số sự tình đừng tưởng rằng người khác không biết, lại gián tiếp gõ Quan Doãn, khiến Quan Doãn phải làm việc cẩn thận hơn, đừng quá đắc ý vênh váo, nhưng tôi vẫn không rõ, Quan Doãn còn chưa kết hôn, muốn phát hiện đời sống sinh hoạt riêng tư của hắn, quả là không dễ.
Đinh Tư Ngọc bỗng nhiên thức tỉnh, mấy người đang ngỗi cũng bừng tỉnh, hoá ra kế hoạch của Chủ tịch thành phố Hô Diên rất nhịp nhàng ăn khớp, vừa chụp vừa buột rất nhịp nhàng, sau sự kiện Hoa Tửu Tường, còn muốn tìm ra quan hệ bất chính của Quan Doãn. Nếu Quan Doãn lại để xảy ra chuyện không nghiêm túc trong vấn đề quan hệ nam nữ, người thân tín của Bí thư Tưởng và thư ký liên tiếp gặp chuyện không may, hình tượng của Bí thư Tưởng sẽ sụp đổ.
Ngay từ ngoài, trước tiêu diệt người của Tưởng Tuyết Tùng, tuy cấp bậc của Trần Vũ Tường và Quan Doãn cũng không cao, nhưng sẽ gây ra thiệt hại lớn cho Tưởng Tuyết Tùng, chiêu thức ấy quả thật cao minh.
Bạch Sa vừa nghe Quan Doãn cũng có khả năng có quan hệ bất chính, lập tức có hứng thú, đã thay đổi thái độ, vội hỏi:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên có kế hoạch an thiên hạ phải không? Vấn đề hiện tại không phải Bí thư Tưởng lợi hại nhiều hay ít, mà là Quan Doãn mượn oai hùm, thật thật giả giả rất đáng ghét, làm cho người ta không hiểu rõ những hành động của Quan Doãn rốt cuộc là có ý gì, hay là ám hiệu của Bí thư Tưởng. Tôi đã thấy qua thư ký không ít lần, nhưng từ trước đến giờ chưa gặp qua người nào khó chơi như Quan Doãn.
Hô Diên Ngạo Bác cười vui vẻ, câu nói của Bạch Sa đã nói rõ ngọn nguồn, Bạch Sa hiện tại không sợ Tưởng Tuyết Tùng, người mà y sợ chính là Quan Doãn, có thể thấy được Quan Doãn đã bắt được điểm yếu của Bạch Sa, y cười đắc ý:
-Quan Doãn sẽ không còn khó chơi, ngày mai, hắn sẽ phải đứng ngồi không yên.
Thấy vẻ mặt tự đắc của Hô Diên Ngạo Bác, tâm tình của Bạch Sa vui lên, y biết thủ đoạn của Hô Diên Ngạo Bác, liên tiếp lập kế hoạch, liền hỏi:
-Chủ tịch thành phố có diệu kế gì, có thể tiết lộ ra không, để cho tôi có một giấc ngủ ngon.
Hô Diên Ngạo Bác nửa đùa nửa thật nói:
-Thiên cơ bất khả lộ….
Nói chưa hết ý, điện thoại lại vang lên.
Hô Diên Ngạo Bác nghe điện thoại, chỉ mới nghe vài câu, sắc mặt đã thay đổi, để điện thoại xuống:
-Có người thả pháo ở học viện Tiến Thủ, là người nhàm chán quấy phá, hay là người có dụng tâm báo hiệu.
Tâm tình Bạch Sa vừa mới nhẹ nhõm một chút lại lập tức chấn động, không biết sao, y bỗng nhiên nghĩ tới Quan Doãn trước Thành ủy gây mâu thuẫn với y, trực giác nói cho y biết, tiếng pháo nổ trong đêm khuya, là muốn đánh thức giấc mộng đẹp một số người.
Một số người, bao gồm y.
Tâm tư Bạch Sa lại bất định, nhớ tới còn chưa hạ bệ được Trịnh Lệnh Đông, đột nhiên cảm giác trận quyết chiến giữa Hô Diên Ngạo Bác và Tưởng Tuyết Tùng, chưa chắc giống như lời của Hô Diên Ngạo Bác nói, chắc chắn thành công.
Đêm ở Hoàng Lương, có bao nhiêu người ở Hoàng Lương không chìm vào giấc mộng cũng không biết, dù sao trời vừa sáng, Thành ủy lại bắt đầu tiếng ồn ào náo động đầu tiên của năm mới —— tuy rằng ngày mai mới chính thức đi làm, nhưng trước một ngày phải dọn dẹp vệ sinh sắp xếp kế hoạch, cũng là thời cơ tạo một ấn tượng tốt cho lãnh đạo, cho nên trên cơ bản mọi người đều tụ họp đông đủ.
Hơn chín giờ sáng, Tưởng Tuyết Tùng đã ở tại tòa nhà Thành ủy.
Giống như đã hẹn sẵn, Tưởng Tuyết Tùng mới xuất hiện ở tòa nhà Thành ủy không lâu, Hô Diên Ngạo Bác cũng xuất hiện, Thành ủy số 1 số 2 lần lượt xuất hiện ở Thành ủy, thể hiện công tác của Thành ủy vào năm mới đã chính thức đi vào quỹ đạo.
Trên cơ bản ngoại trừ một số ủy viên thường vụ cá biệt có nhà riêng ở xa không xuất hiện, gần như các lãnh đạo chủ chốt và các cán bộ bậc trung ở Thành ủy đều tụ họp đông đủ. Âm thanh quét dọn vệ sinh và tiếng chúc tết qua lại hòa quyện với nhau, tòa nhà Thành ủy năm mới đắm chìm trong không khí đầm ấm.
Hòa khí đầm ấm chỉ là ngoài mặt, chứ bên trong cũng có những bất hòa không ít.
Trong văn phòng, Bí thư Tưởng Tuyết Tùng lượn mấy vòng quanh chậu cảnh mỹ nhân, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chậu cảnh mỹ nhân, trong ánh mắt bỗng nhiên hiện lên sự tức giận.
Quan Doãn thấy sự thay đồi khác thường của Tưởng Tuyết Tùng vội nói:
-Ngày hôm qua Chủ tịch thành phố Hô Diên quá nhiệt tình, vừa nói tặng đã mang chậu hoa tặng cho anh, y vừa đến, Lưu Dương đã mang chậu theo sau, tôi cũng không dám cản…
Tưởng Tuyết Tùng khoát tay, cười đầy thâm ý :
-Đừng nói là cậu, tôi muốn ngăn chưa chắc đã ngăn được, Chủ tịch thành phố Hô Diên này đã tạo mấy chậu cảnh này rất công phu, cậu nhìn kỹ một chút mỹ nhân trong chậu…
Bản thân bồn cây cảnh không lớn, lại có núi có nước, mỹ nhân trong bồn cảnh lớn thế nào thì có thể nhìn ắt biết liền, chỉ hơn mười centimet thôi, Quan Doãn lúc ấy vẫn chưa cẩn thận quan sát mỹ nhân trong bồn, theo hắn suy nghĩ, bất quá là một chậu bồn cảnh, cho dù có ý đặt tên mỹ nhân, sao lại có thể như vậy?
Khi Quan Doãn theo lời nói của Tưởng Tuyết Tùng nhìn chăm chút vào mỹ nhân bên trong bồn cảnh, chỉ thấy một người con gái cổ điển nép vào dòng nước mà đứng, mép váy bay lên, mái tóc như mây, khuôn mặt thanh tú, chạm trổ tinh xảo, trông rất sống động, mặt mày của cô tựa hồ như... Ôn Lâm.
Đúng là dựa theo tướng mạo của Ôn Lâm cố ý chế tác một pho tượng, còn đặt tên là mỹ nhân tặng cho Tưởng Tuyết Tùng, Hô Diên Ngạo Bác rốt cuộc có ý đồ gì? Bỗng nhiên trong lòng Quan Doãn nổi lên cơn giận dữ, không kìm nổi cười lạnh một tiếng:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên quả là tính toán chu toàn, đường đường là Chủ tịch thành phố lại nghĩ ra cách làm như vậy, quả là cũng làm khó ông ta
Tưởng Tuyết Tùng ha hả cười:
-Quan Doãn, sự kiện Trần Vũ Tường cậu cũng biết, về sau phải chú ý một chút, không nên lặp lại sai lầm trong vấn đề quan hệ trai gái, cậu còn trẻ, mỗi bước đi phải cẩn thận.
Nói xong, Tưởng Tuyết Tùng bước vào trong phòng.
Quan Doãn ngây người một lát, nhớ tới Ôn Lâm trở về huyện Khổng, nhất thời cảm xúc bốc lên. Lời nhắc nhở của Bí thư Tưởng đầy thâm ý, sau sự kiện Hoa Tửu Tường, nếu hắn cũng bị người khác quy chụp chuyện tình yêu trai gái, chẳng khác gì những người thân tín bên cạnh Bí thư Tưởng gần như bị sa lưới hết, mặc dù hắn bây giờ là người chưa kết hôn, cho dù hắn và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ, cũng là chuyện tình yêu đôi lứa rất đỗi bình thường, nhưng dù sao tin này truyền ra ngoài cũng có sự ảnh hưởng không tốt, nhất là bị những người có ý đồ xấu bóp méo sự thật, nhất định sẽ tạo ra sóng gió
Mỹ nhân trong bồn cây cảnh, rắp tâm hại người, Hô Diên Ngạo Bác là muốn nói bóng nói gió với hắn, là muốn sau sự kiện Hoa Tửu Tường, tiếp tục sẽ cho ra những tác phẩm văn chương về vấn đề tác phong trong chuyện tình yêu trai gái, nói cách khác, hắn có lẽ là người kế tiếp?
Trong lòng Quan Doãn đột nhiên hào tình vạn trượng, Hô Diên Ngạo Bác, cứ việc phóng ngựa lại đây, xem y có bao nhiêu cân lượng, xem y còn có thủ đoạn gì nữa!
Điện thoại liền đột ngột vang lên, vừa thấy số đã biết là Lưu Bảo Gia, Quan Doãn trong lòng căng thẳng, Trịnh Lệnh Đông có tin tức.
-Anh Quan, tôi vừa gặp mặt Trịnh Lệnh Đông.
Giọng nói của Lưu Bảo Gia có phần phẫn nộ,
- Cuộc đạm phán không có kết quả.
Đàm phán tan vỡ nằm trong dự liệu của Quan Doãn, Trịnh Lệnh Đông tưởng có chứng cớ nơi tay, thì có thể định đoạt hắn và Trịnh Thiên Tắc? Nằm mơ! Nhớ tới tối hôm qua nhận được gói đồ, Quan Doãn nháy mắt hạ quyết tâm:
-Thi hành bước tiếp theo của kế hoạch.
-Vâng.
Lưu Bảo Gia chính là đợi câu nói này của Quan Doãn
Vừa mới để điện thoại xuống, lại có người đến gõ cửa, Quan Doãn mở cửa ra, là vẻ mặt lo lắng của Quách Vĩ Toàn.
Quách Vĩ Toàn vội nói:
-Thư ký Quan, có người biên chuyện ngắn của anh rồi, rõ ràng muốn bêu xấu anh.
-Chuyện ngắn gì?
Quan Doãn giật mình, quả là chuyện này đến quá nhanh.
Hô Diên Ngạo Bác cũng biết Bạch Sa đặc biệt triệu tập hội nghị Ủy ban Kỷ luật thường vụ để nghiên cứu sự kiện Hoa Tửu Tường, vốn định thừa dịp Tưởng Tuyết Tùng không ở Thành ủy đưa ra quan điểm cho sự kiện Hoa Tửu Tường, một khi Ủy ban Kỷ luật đã xem xét, sự tình sẽ được đầy nhanh, không ngờ nội bộ bên trong Ủy ban Kỷ luật lại có sự phân kỳ rất lớn, cuối cùng vẫn chưa có ý kiến thống nhất.
Cứ xem như ý kiến của Ủy ban Kỷ luật không thống nhất, cũng không khiến Bạch Sa rầu rĩ không vui như vậy, y sớm dự liệu được kết quả này, nếu không thể thúc đẩy Ủy ban Kỷ luật lập chuyên án sự kiện Hoa Tửu Tường, y sẽ âm thầm vượt qua Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ điều tra, âm thầm điều tra lấy chứng cứ, và trực tiếp báo cáo cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Bạch Sa cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, không đến nổi không hiểu những nghiệp vụ đặc thù của Ủy ban Kỷ luật, cũng không nên vì một chuyện nhỏ mà suy sụp ủ rũ, y có vấn đề gì chăng?
Tất cả kế hoạch lớn đều ở trong tay Hô Diên Ngạo Bác, Bạch Sa là một mắt xích rất quan trọng, nếu Bạch Sa rời khỏi, kế hoạch của y sẽ mất hết, cho nên, mặc kệ Bạch Sa gặp chuyện gì mà dao động lòng tin, y nhất định phải quy phục Bạch Sa trở lại đồng tâm hiệp lực cùng y tiến lên.
-Chủ nhiệm Bạch sao lại ủ rũ thế?
Hô Diên Ngạo Bác nâng chén rượu lên.
-Nào, uống một ly nào
Bạch Sa bất đắt dĩ nâng chén rượu lên, miễn cưỡng cười:
-Đón năm mới, mỗi ngày đều uống rượu, dạ dày khó chịu.
-Dạ dày khó chịu?
Hô Diên Ngạo Bác mỉm cười.
-Tôi đoán trong lòng anh không được thoải mái? Chủ nhiệm Bạch, tôi từng nói với anh, đừng vì một chuyện nhỏ mà kìm nén trong lòng không giải quyết được, không có gì là không giải quyết được. Quan Doãn đánh Trịnh Hằng Nam vả Thôi Nghĩa Thiên ba cái tát, bên ngoài rất kiêu ngạo, rất khí thế, nhưng họ Thôi cũng nói lời xin lỗi với Quan Doãn, đều này cũng nói lên được rằng, không thể lấy đại khái mà quyết định tất cả, phải tùy việc mà xét. Trong chuyện này, Quan Doãn chiếm thế, cuối cùng cho dù Trịnh Hằng Nam nói lời xin lỗi với Quan Doãn, cho dù Vương Hướng Đông cũng không dám đụng đến Quan Doãn, cũng không phải là mọi chuyện đều lắng xuống, càng không thể nói thế cục của Hoàng Lương bởi vì ba cái tát của Quan Doãn mà đã nghiêng vẹo rồi.
-Quả là dạ dày tôi có vấn đề.
Bạch Sa không biết có nghe lời khuyên của Hô Diên Ngạo Bác hay không, đứng lên.
-Tôi đi trước, thật xin lỗi các anh.
-Đợi đã.
Hô Diên Ngạo Bác níu tay Bạch Sa.
-Gấp cái gì, dục tốc bất đạt, nghe tôi nói hết hãy đi.
Bạch Sa đành phải ngồi xuống, sắc mặt có chút mất tự nhiên, tựa hồ không còn hứng thú với lời nói của Hô Diên Ngạo Bác.
-Tôi vừa mới tặng một bồn cây cảnh cho Bí thư Tưởng. Bí thư Tưởng chẳng phải đã có một bồn cây cảnh tên là giang sơn? Chỉ có giang sơn không có mỹ nhân sao được, tôi sẽ tặng cho y một bồn hoa tên là mỹ nhân.
Hô Diên Ngạo Bác lại có thói quen xoa bụng, khẽ mỉm cười.
- Các anh nói, đới đến ngày mai khi Bí thư Tưởng đến phòng làm việc phát hiện có một bồn cây cảnh tên là mỹ nhân, chẳng phài đó là một niềm vui bất ngờ hay sao?
Bạch Sa không nói chuyện. Đinh Tư Ngọc chỉ cười mà không nói, Lưu Tư Xa cười ha hả:
-Trước có sự kiện Trần Vũ Tường, giờ có chuyện Bí thư Tưởng có chậu hoa tên mỹ nhân, Bí thư Tưởng và người bên cạnh y, đều là người thích đẹp. Ha ha, ha ha ha ha.
Đinh Tư Ngọc nghe được ẩn ý của Hô Diên Ngạo Bác nói:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên cao minh, mượn tay Quan Doãn tặng cho Bí thư Tưởng, một công đôi việc, đã khiến Bí thư Tưởng trong lòng hiểu được một số sự tình đừng tưởng rằng người khác không biết, lại gián tiếp gõ Quan Doãn, khiến Quan Doãn phải làm việc cẩn thận hơn, đừng quá đắc ý vênh váo, nhưng tôi vẫn không rõ, Quan Doãn còn chưa kết hôn, muốn phát hiện đời sống sinh hoạt riêng tư của hắn, quả là không dễ.
Đinh Tư Ngọc bỗng nhiên thức tỉnh, mấy người đang ngỗi cũng bừng tỉnh, hoá ra kế hoạch của Chủ tịch thành phố Hô Diên rất nhịp nhàng ăn khớp, vừa chụp vừa buột rất nhịp nhàng, sau sự kiện Hoa Tửu Tường, còn muốn tìm ra quan hệ bất chính của Quan Doãn. Nếu Quan Doãn lại để xảy ra chuyện không nghiêm túc trong vấn đề quan hệ nam nữ, người thân tín của Bí thư Tưởng và thư ký liên tiếp gặp chuyện không may, hình tượng của Bí thư Tưởng sẽ sụp đổ.
Ngay từ ngoài, trước tiêu diệt người của Tưởng Tuyết Tùng, tuy cấp bậc của Trần Vũ Tường và Quan Doãn cũng không cao, nhưng sẽ gây ra thiệt hại lớn cho Tưởng Tuyết Tùng, chiêu thức ấy quả thật cao minh.
Bạch Sa vừa nghe Quan Doãn cũng có khả năng có quan hệ bất chính, lập tức có hứng thú, đã thay đổi thái độ, vội hỏi:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên có kế hoạch an thiên hạ phải không? Vấn đề hiện tại không phải Bí thư Tưởng lợi hại nhiều hay ít, mà là Quan Doãn mượn oai hùm, thật thật giả giả rất đáng ghét, làm cho người ta không hiểu rõ những hành động của Quan Doãn rốt cuộc là có ý gì, hay là ám hiệu của Bí thư Tưởng. Tôi đã thấy qua thư ký không ít lần, nhưng từ trước đến giờ chưa gặp qua người nào khó chơi như Quan Doãn.
Hô Diên Ngạo Bác cười vui vẻ, câu nói của Bạch Sa đã nói rõ ngọn nguồn, Bạch Sa hiện tại không sợ Tưởng Tuyết Tùng, người mà y sợ chính là Quan Doãn, có thể thấy được Quan Doãn đã bắt được điểm yếu của Bạch Sa, y cười đắc ý:
-Quan Doãn sẽ không còn khó chơi, ngày mai, hắn sẽ phải đứng ngồi không yên.
Thấy vẻ mặt tự đắc của Hô Diên Ngạo Bác, tâm tình của Bạch Sa vui lên, y biết thủ đoạn của Hô Diên Ngạo Bác, liên tiếp lập kế hoạch, liền hỏi:
-Chủ tịch thành phố có diệu kế gì, có thể tiết lộ ra không, để cho tôi có một giấc ngủ ngon.
Hô Diên Ngạo Bác nửa đùa nửa thật nói:
-Thiên cơ bất khả lộ….
Nói chưa hết ý, điện thoại lại vang lên.
Hô Diên Ngạo Bác nghe điện thoại, chỉ mới nghe vài câu, sắc mặt đã thay đổi, để điện thoại xuống:
-Có người thả pháo ở học viện Tiến Thủ, là người nhàm chán quấy phá, hay là người có dụng tâm báo hiệu.
Tâm tình Bạch Sa vừa mới nhẹ nhõm một chút lại lập tức chấn động, không biết sao, y bỗng nhiên nghĩ tới Quan Doãn trước Thành ủy gây mâu thuẫn với y, trực giác nói cho y biết, tiếng pháo nổ trong đêm khuya, là muốn đánh thức giấc mộng đẹp một số người.
Một số người, bao gồm y.
Tâm tư Bạch Sa lại bất định, nhớ tới còn chưa hạ bệ được Trịnh Lệnh Đông, đột nhiên cảm giác trận quyết chiến giữa Hô Diên Ngạo Bác và Tưởng Tuyết Tùng, chưa chắc giống như lời của Hô Diên Ngạo Bác nói, chắc chắn thành công.
Đêm ở Hoàng Lương, có bao nhiêu người ở Hoàng Lương không chìm vào giấc mộng cũng không biết, dù sao trời vừa sáng, Thành ủy lại bắt đầu tiếng ồn ào náo động đầu tiên của năm mới —— tuy rằng ngày mai mới chính thức đi làm, nhưng trước một ngày phải dọn dẹp vệ sinh sắp xếp kế hoạch, cũng là thời cơ tạo một ấn tượng tốt cho lãnh đạo, cho nên trên cơ bản mọi người đều tụ họp đông đủ.
Hơn chín giờ sáng, Tưởng Tuyết Tùng đã ở tại tòa nhà Thành ủy.
Giống như đã hẹn sẵn, Tưởng Tuyết Tùng mới xuất hiện ở tòa nhà Thành ủy không lâu, Hô Diên Ngạo Bác cũng xuất hiện, Thành ủy số 1 số 2 lần lượt xuất hiện ở Thành ủy, thể hiện công tác của Thành ủy vào năm mới đã chính thức đi vào quỹ đạo.
Trên cơ bản ngoại trừ một số ủy viên thường vụ cá biệt có nhà riêng ở xa không xuất hiện, gần như các lãnh đạo chủ chốt và các cán bộ bậc trung ở Thành ủy đều tụ họp đông đủ. Âm thanh quét dọn vệ sinh và tiếng chúc tết qua lại hòa quyện với nhau, tòa nhà Thành ủy năm mới đắm chìm trong không khí đầm ấm.
Hòa khí đầm ấm chỉ là ngoài mặt, chứ bên trong cũng có những bất hòa không ít.
Trong văn phòng, Bí thư Tưởng Tuyết Tùng lượn mấy vòng quanh chậu cảnh mỹ nhân, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chậu cảnh mỹ nhân, trong ánh mắt bỗng nhiên hiện lên sự tức giận.
Quan Doãn thấy sự thay đồi khác thường của Tưởng Tuyết Tùng vội nói:
-Ngày hôm qua Chủ tịch thành phố Hô Diên quá nhiệt tình, vừa nói tặng đã mang chậu hoa tặng cho anh, y vừa đến, Lưu Dương đã mang chậu theo sau, tôi cũng không dám cản…
Tưởng Tuyết Tùng khoát tay, cười đầy thâm ý :
-Đừng nói là cậu, tôi muốn ngăn chưa chắc đã ngăn được, Chủ tịch thành phố Hô Diên này đã tạo mấy chậu cảnh này rất công phu, cậu nhìn kỹ một chút mỹ nhân trong chậu…
Bản thân bồn cây cảnh không lớn, lại có núi có nước, mỹ nhân trong bồn cảnh lớn thế nào thì có thể nhìn ắt biết liền, chỉ hơn mười centimet thôi, Quan Doãn lúc ấy vẫn chưa cẩn thận quan sát mỹ nhân trong bồn, theo hắn suy nghĩ, bất quá là một chậu bồn cảnh, cho dù có ý đặt tên mỹ nhân, sao lại có thể như vậy?
Khi Quan Doãn theo lời nói của Tưởng Tuyết Tùng nhìn chăm chút vào mỹ nhân bên trong bồn cảnh, chỉ thấy một người con gái cổ điển nép vào dòng nước mà đứng, mép váy bay lên, mái tóc như mây, khuôn mặt thanh tú, chạm trổ tinh xảo, trông rất sống động, mặt mày của cô tựa hồ như... Ôn Lâm.
Đúng là dựa theo tướng mạo của Ôn Lâm cố ý chế tác một pho tượng, còn đặt tên là mỹ nhân tặng cho Tưởng Tuyết Tùng, Hô Diên Ngạo Bác rốt cuộc có ý đồ gì? Bỗng nhiên trong lòng Quan Doãn nổi lên cơn giận dữ, không kìm nổi cười lạnh một tiếng:
-Chủ tịch thành phố Hô Diên quả là tính toán chu toàn, đường đường là Chủ tịch thành phố lại nghĩ ra cách làm như vậy, quả là cũng làm khó ông ta
Tưởng Tuyết Tùng ha hả cười:
-Quan Doãn, sự kiện Trần Vũ Tường cậu cũng biết, về sau phải chú ý một chút, không nên lặp lại sai lầm trong vấn đề quan hệ trai gái, cậu còn trẻ, mỗi bước đi phải cẩn thận.
Nói xong, Tưởng Tuyết Tùng bước vào trong phòng.
Quan Doãn ngây người một lát, nhớ tới Ôn Lâm trở về huyện Khổng, nhất thời cảm xúc bốc lên. Lời nhắc nhở của Bí thư Tưởng đầy thâm ý, sau sự kiện Hoa Tửu Tường, nếu hắn cũng bị người khác quy chụp chuyện tình yêu trai gái, chẳng khác gì những người thân tín bên cạnh Bí thư Tưởng gần như bị sa lưới hết, mặc dù hắn bây giờ là người chưa kết hôn, cho dù hắn và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ, cũng là chuyện tình yêu đôi lứa rất đỗi bình thường, nhưng dù sao tin này truyền ra ngoài cũng có sự ảnh hưởng không tốt, nhất là bị những người có ý đồ xấu bóp méo sự thật, nhất định sẽ tạo ra sóng gió
Mỹ nhân trong bồn cây cảnh, rắp tâm hại người, Hô Diên Ngạo Bác là muốn nói bóng nói gió với hắn, là muốn sau sự kiện Hoa Tửu Tường, tiếp tục sẽ cho ra những tác phẩm văn chương về vấn đề tác phong trong chuyện tình yêu trai gái, nói cách khác, hắn có lẽ là người kế tiếp?
Trong lòng Quan Doãn đột nhiên hào tình vạn trượng, Hô Diên Ngạo Bác, cứ việc phóng ngựa lại đây, xem y có bao nhiêu cân lượng, xem y còn có thủ đoạn gì nữa!
Điện thoại liền đột ngột vang lên, vừa thấy số đã biết là Lưu Bảo Gia, Quan Doãn trong lòng căng thẳng, Trịnh Lệnh Đông có tin tức.
-Anh Quan, tôi vừa gặp mặt Trịnh Lệnh Đông.
Giọng nói của Lưu Bảo Gia có phần phẫn nộ,
- Cuộc đạm phán không có kết quả.
Đàm phán tan vỡ nằm trong dự liệu của Quan Doãn, Trịnh Lệnh Đông tưởng có chứng cớ nơi tay, thì có thể định đoạt hắn và Trịnh Thiên Tắc? Nằm mơ! Nhớ tới tối hôm qua nhận được gói đồ, Quan Doãn nháy mắt hạ quyết tâm:
-Thi hành bước tiếp theo của kế hoạch.
-Vâng.
Lưu Bảo Gia chính là đợi câu nói này của Quan Doãn
Vừa mới để điện thoại xuống, lại có người đến gõ cửa, Quan Doãn mở cửa ra, là vẻ mặt lo lắng của Quách Vĩ Toàn.
Quách Vĩ Toàn vội nói:
-Thư ký Quan, có người biên chuyện ngắn của anh rồi, rõ ràng muốn bêu xấu anh.
-Chuyện ngắn gì?
Quan Doãn giật mình, quả là chuyện này đến quá nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.