Chương 85: Buổi thị sát chờ mong đã lâu
Hà Thường Tại
18/03/2013
Cùng lúc với hành động lấp mộ phục hồi đất canh tác được tiến hành oanh oanh liệt liệt, công trình xây dựng cơ bản của dự án đập nước sông Lưu Sa cũng là trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi, ở hai bên sông Lưu Sa sơ bộ dựng lên một đập lớn, to lớn, đồ sộ, mới nhìn, ở xung quanh đều là vùng đất bằng phẳng bình nguyên phụ trợ, vô cùng cao lớn nguy nga, lồng lộng như một ngọn núi Bình Khâu khác
Mùa thu vàng của Huyện Khổng, trong ruộng đồng một màu vàng óng ánh, đất canh màu mỡ, cây ngô như sóng biển cuồn cuộn, đậu nành vào mùa thu hoạch dưới ánh mặt trời lóng lánh, hiện trường công trình đập nước sông Lưu Sa, không ít người mặc áo màu đỏ, buộc khăn đỏ, giăng đèn kết hoa, hân hoan bố trí, đang chuẩn bị vừa múa vừa hát nghênh đón lãnh đạo Thành ủy đến.
Trước đó nhận được thông báo của Huyện ủy huyện Khổng, cũng đã sớm tát nước rửa đường, rải cát vàng, chuẩn bị nghênh đón Tưởng Tuyết Tùng đại giá quang lâm. Toàn thể thành viên bốn bộ máy Huyện ủy, toàn bộ đến đông đủ, với Lý Dật Phong dẫn đầu, Lãnh Phong đứng thứ trong đội ngũ nghênh đón, xếp thành hàng dài, ở cửa tòa nhà huyện ủy kiên nhẫn chờ đợi.
Vốn Lý Dật Phong chuẩn bị dẫn dắt bốn bộ máy đến giao giới giữa huyện Khổng và huyện Trực Toàn nghênh đón, từ thành phố Hoàng Lương đi về hướng đông đến huyện Khổng, giữa đường phải đi qua ba huyện, huyện Trực Toàn là huyện đầu tiên sát cạnh phía tây huyện Khổng, bình thường lãnh đạo Thành ủy cấp quan trọng đến, đều phải đến biên giới huyện nghênh đón, nhưng Tưởng Tuyết Tùng không đồng ý, nói là không nên hưng sư động chúng
Lý Vĩnh Xương chỉ xem lời của bí thư Tưởng là khách khí, cho rằng Lý Dật Phong ngoài miệng đáp ứng, đến lúc đó vẫn sẽ tự mình đến huyện giới nghênh đón, sự tình trong quan trường, làm gì có khả năng lãnh đạo nói không cần hạ cấp liền thực không cần?
Không ngờ Lý Dật Phong coi như thật, thật sự không đi huyện giới nghênh đón, Lý Vĩnh Xương không có khả năng một người làm chim đầu đàn tự mình đi nghênh đón, không hợp quy củ, y đứng giữa đám người, khuất phía sau Lãnh Phong, ánh mắt lạnh lùng đánh giá Lý Dật Phong và Lãnh Phong phía trước, trong lòng tức giận bất bình nghĩ, cho dù là cán bộ tỉnh điều xuống thì sao nào? Lý Dật Phong và Lãnh Phong vẫn là quá ngạo mạn, không ngờ không đến huyện giới nghênh đón bí thư Tưởng, khiến thể diện bí thư Tưởng đặt nơi nào đây?
Đợi đấy, sau khi bí thư Tưởng đến, khẳng định sẽ cho Lý Dật Phong và Lãnh Phong một uy thế phủ đầu.
Lãnh Phong hơi hơi lùi ra phía sau Lý Dật Phong nửa người, ông ta so với Lý Dật Phong vóc dáng hơi cao một chút, bả vai cũng rộng không ít, nhìn từ phía sau, ông ta và Lý Dật Phong đứng chung một chỗ, bỗng nhiên liền có ảo giác ngang hàng, hơn nữa khi chợt nhìn, ông ta và Lý Dật Phong dường như còn rất giống là cùng một người.
Lý Vĩnh Xương trong lòng theo bản năng giật mình, trước kia sao chưa từng chú ý tới Lãnh Phong và Lý Dật Phong có chỗ tương tự chứ? Cứ cảm thấy giữa hai người không phải gió đông thổi bạt gió tây chính là gió tây áp đảo gió đông, tuy nhiên trước kia là xem từ phía trước, lần đầu tiên đứng ở sau lưng đánh giá hai người, trong lòng y bỗng chốc căng như dây đàn, xem từ sau lưng, gió đông và gió tây hiện tại là rất có dấu hiệu liên kết, không phải là điềm báo tốt
Tuy nhiên... Lý Vĩnh Xương liên tưởng những gì y đã làm ở huyện Khổng, mùa thu hưng thịnh của huyện Khổng, y có công lớn nhất, không khoa trương nói, gần như tất cả đều là công lao một mình y, hơn nữa bí thư Tưởng phá lệ thị sát công tác huyện Khổng, cũng là vì y mà đến, tất cả những điểm sáng của huyện Khổng, toàn bộ tập trung trên người y
Lại có Thôi Ngọc Cường đúng lúc thu hồi bước chân chuyển hướng Lý Dật Phong, còn có Tiền Ái Lâm trợ thủ của y hôm qua mới khôi phục công tác, bước chân huyện Khổng chỉ là hơi chút rối loạn tiết tấu một chút, theo sau liền lập tức trở về quỹ đạo bình thường rồi, trừ y ra, huyện Khổng thu này không người bội thu
Quan Doãn, Ôn Lâm và Vương Xa Quân đứng ở sau đám người, Quan Doãn chải lại mái tóc, mặc bộ đồ tây, có vẻ cả người sáng sủa gấp trăm lần, giày da cũng được lau sáng loáng, vừa đứng trước mặt, anh tuấn, đẹp trai, phong độ và khí khái hào hùng kinh người.
Ôn Lâm mặc bộ công sở chuyên nghiệp, thân trên áo khoác dài tay bóp eo, thân dưới quần dài ống suôn, tóc cũng kẹp lên, không còn là kiểu tóc tản mạn thanh xuân trước đây, mà còn thêm hương vị thành thục, rồi cộng thêm cô trang điểm nhẹ, thoa son, kẽ mày, lúc mới nhìn, người rất tươi sáng, khi nhìn kỹ, xinh đẹp động lòng người.
Còn Vương Xa Quân vẫn như mọi khi, đầu đầy kem mút, tóc cọng nào cọng nấy thẳng đứng, tính năng định hình của kem mút khiến cho mái tóc của y rất hợp thời, thì y như minh tinh Hongkong ấy. Quần áo y hiển nhiên cũng là mới mua, nhãn hiệu trên cổ tay áo bộ đồ tây cũng chưa xé luôn, nếp gấp quần thẳng tắp, giày da sáng bong đến có thể làm gương soi, lại bởi vì vóc dáng y cao nhất, đứng giữa đám người, khiến cho trong lòng y tự sinh ra cảm giác tốt đẹp chính là hạc giữa bầy gà
Chẳng qua Vương Xa Quân lại bỏ qua một điểm, nếu nói y là hạc giữa bầy gà, quả thật, ngay cả Quan Doãn, Ôn Lâm ở trong vô số người trong sân đều bị y miệt thị, nhưng nói lại thì, Vương Xa Quân cho rằng bên trong đàn gà, cũng bao gồm cả người cậu Lý Vĩnh Xương của y. Đương nhiên, là y không ý thức đến điểm này, nếu ý thức được, có lẽ sẽ đem Lý Vĩnh Xương loại bỏ ra ngoài.
Vương Xa Quân hôm nay tâm tình đặc biệt dâng trào, Tưởng Tuyết Tùng thị sát công tác huyện Khổng, không chỉ là khẳng định đối với công tác của cậu, là ra sức ủng hộ đối với cậu, hơn nữa chỉ sợ Quan Doãn và Ôn Lâm cũng không biết chính là, bí thư Tưởng lúc này đây đến huyện Khổng còn có một mục đích khác, là vì âm thầm chọn lựa một thư ký. Nghe nói bí thư Tưởng đối với mấy thông tín viên của huyện Khổng cảm thấy rất hứng thú, thông tín viên ở khu huyện khác đều vẫn là bối cảnh trung chuyên sư phạm tốt nghiệp, huyện Khổng chỉ là một huyện nghèo, có thể có được ba sinh viên thông tín viên, chứng minh huyện Khổng ở phương diện nhân tài trở về, quả thật có chỗ độc đáo.
Vương Xa Quân trong lòng đắc ý nhất chính là, trải qua vận tác phía sau màn của Lý Vĩnh Xương, hồ sơ của y đã thành công xuất hiện trên bàn làm việc của bí thư Tưởng, tin tưởng với bằng cấp của y cộng thêm kinh nghiệm ở huyện Khổng, y cuối cùng có thể được bí thư Tưởng lựa chọn, từ đó một bước lên mây, đem đám người Quan Doãn, Ôn Lâm quăng ra phía sau, đáp trả sỉ nhục rớt tuyển Phó phòng ngày đó
Chỉ cần được bí thư Tưởng lựa chọn, một Phó phòng thì là gì chứ? Việc đặc biệt xử lý đặc biệt, y có thể trực tiếp nhảy qua Phó phòng, đặc cách đề bạt lên vì trưởng phòng sau đó lại điều vào Thành ủy, hừ, đến lúc đó Quan Doãn có lẽ sẽ rất đố kị sự thăng tiến của y
Đám người Huyện Khổng, lòng người khác nhau, đều đứng ngay hàng thẳng lối, chờ đợi Tưởng Tuyết Tùng đại giá quang lâm.
Đúng mười giờ, di động Lý Dật Phong vang lên, ông ta sau khi nhận máy, chỉ nghe một lát liền lập tức cắt đứt điện thoại, xoay người nói với Lãnh Phong:
- Bí thư Tưởng lập tức đến.
Sau một lát, một đoàn xe chậm rãi chạy đến, xe cảnh sát mở đường, tổng cộng có bốn năm chiếc ô tô theo thứ tự đậu ở cửa Huyện ủy, từ trên chiếc đầu tiên đi xuống một người, hơi gầy, mặt dài, mang kính mắt, mặc jacket màu xám, tuổi chừng ngoài bốn mươi, không phải ai khác, đúng là ủy viên thường vụ Thành ủy Hoàng Lương, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lãnh Nhạc
Lãnh Nhạc chạy về phía sau xe tự mình mở ra cửa xe cho Tưởng Tuyết Tùng. Thư ký Sư Long Phi của Tưởng Tuyết Tùng chậm một bước, sau khi xuống xe đứng phía sau Lãnh Nhạc, hơi hơi xấu hổ cười.
Một cảnh tượng giàu tính hí kịch như thế phát sinh vào lúc Tưởng Tuyết Tùng bước xuống, đám người huyện Khổng không khỏi đều tâm tư khác nhau, có người thu hồi ánh mắt, làm bộ không thấy, có người vội xoay đầu qua bên khác, sợ bị người hiểu lầm là cố ý nhắm vào, đám người hình thái khác nhau lại có cùng một ý tưởng, đều không hẹn mà cùng nghĩ, bên ngoài nghe đồn bí thư Tưởng rất bất mãn đối với thư ký Sư Long Phi, cố ý điều anh ta ra ngoài, xem ra, tin đồn đều không phải là tin đồn vô căn cứ, mà là xác thực.
Tưởng Tuyết Tùng một bước bước xuống ô tô
Tưởng Tuyết Tùng năm mươi tuổi vẫn còn khá trẻ, tóc rậm rạp, không hề có một sợi tóc rối, ông ta một thân ăn mặc chỉnh chu, sắc mặt hồng hào và khỏe mạnh, trên sống mũi một cặp kính gọng đen, toàn thân trên dưới có một luồng khí nho nhã. Khi mới nhìn, rất có vẻ phúc hậu của người nam tướng bắc
Tưởng Tuyết Tùng quả thật là người phương nam. Dân gian truyền nói, tướng mạo người phương nam dài hơn người phương bắc, còn nói người nam tướng bắc, nhất định là quan lớn. Rốt cuộc là truyền thuyết vẫn đúng là có căn cứ có thể tra, cũng không có người tìm tòi đến cùng.
Phía sau Tưởng Tuyết Tùng còn có một chiếc ô tô, trên xe bước xuống một người, hơn năm mươi tuổi khá béo, lưng hơi gù, mặt chữ điền mắt to, hình tượng người đàn ông phương bắc điển hình, đúng là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tăng Vĩ Hiến.
Đội ngũ thị sát của Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng không rất lớn, nhưng sắp xếp nhân viên hộ tống có ý vị rất sâu xa, Bí thư Thành ủy xuất hành, Trưởng ban thư ký Thành ủy nhất định đi theo, là thái độ bình thường, ở ngoài bình thường cũng sẽ có Phó Chủ tịch thành phố cùng đi, tuy nhiên bình thường sẽ không phải là Phó Chủ tịch thường trực thành phố, dù sao Phó Chủ tịch thường trực thành phố đứng đầu danh sách ứng cử cho vị trí Chủ tịch thành phố tiếp theo trong bộ máy chính phủ, quyền cao chức trọng, hơn nữa thân phận mẫn cảm, ý nghĩa tượng trưng trọng đại.
Phó Chủ tịch thường trực thành phố hộ tống Bí thư Thành ủy thị sát công tác, không thể nói nhất định đi lại rất gần với Bí thư Thành ủy, ít nhất cũng để lộ ra một ít tin tức. Người trong quan trường đều rõ ràng một điểm, Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố cùng bộ máy, không so được với Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện có thể chung sống hoà bình, một huyện dù sao cũng nhỏ bé, gút mắc ích lợi ít, mâu thuẫn xung đột cũng ít đi, còn một thành phố thì lớn rất nhiều à, xung đột và mâu thuẫn không thể tránh được.
Cụ thể đến thành phố Hoàng Lương, giữa Bí thư Thành ủy Tưởng Tuyết Tùng và Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác có nhất trí tiến độ hay không, bên ngoài tin đồn rất nhiều, có người nói Tưởng Tuyết Tùng đối với Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác 45 tuổi luôn luôn khiêm nhượng, bởi vì Chủ tịch thành phố Hô Diên cùng ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương có quan hệ chặt chẽ. Cũng có người nói Tưởng Tuyết Tùng đối với Hô Diên Ngạo Bác lung lạc lòng người, cẩn thận khéo đưa đẩy rất phản cảm. Còn có người nói, kỳ thật Tưởng Tuyết Tùng đối với Hô Diên Ngạo Bác ở mặt ngoài có bất hòa, kỳ thật ngấm ngầm liên kết chặt chẽ, để đối phó thế lực to lớn của ba dòng họ lớn thành phố Hoàng Lương, minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương.
Mặc kệ là loại tin đồn thổi nào, dù sao đều là nghe đồn, ai cũng không rõ chân tướng phía sau màn
Tưởng Tuyết Tùng ở phía trước, Tăng Vĩ Hiến ở phía sau, Lãnh Nhạc và Sư Long Phi đi theo cuối cùng, mấy người tới trước mặt đám người Lý Dật Phong, Lãnh Phong, Tưởng Tuyết Tùng giơ tay cùng Lý Dật Phong bắt tay:
- Đồng chí Dật Phong, thời phong kiến cổ đại cán bộ xuất hành, đều là đất vàng lót đường, tạt nước rửa đường, tôi một đường đi tới, thị trấn huyện Khổng cũng là đến một chiếc lá rụng cũng không có, sớm biết thế tôi sẽ không tới rồi, quá nhiều thiệt hại cho người dân rồi
Nhìn thấu không nói ra là thái độ bình thường trong quan trường, vì nghênh đón lãnh đạo cấp trên thị sát, hạ cấp thường xuyên sẽ làm một số việc chỉ có bề ngoài, Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng là Bí thư Thành ủy, nhưng ông ta cũng từ Bí thư huyện ủy làm lên, tự nhiên rõ người phía dưới làm thế nào tạo cảnh thái bình giả, làm thế nào nghênh đón đưa tiễn, nên ngay câu đầu tiên đã vạch trần ra hết, không khỏi khiến đám người huyện Khổng đều giật mình kinh hãi.
Lý Vĩnh Xương cũng là đắc chí, bí thư Tưởng khẳng định là mượn cơ hội biểu đạt sự bất mãn đối với việc Lý Dật Phong không đến huyện giới nghênh đón, lãnh đạo nói đều là nói mát, nói như vậy, Lý Dật Phong và Lãnh Phong khẳng định là không thể lấy được lòng trước mặt Tưởng Tuyết Tùng rồi
Đang lúc Lý Vĩnh Xương mừng thầm, câu thứ hai của Tưởng Tuyết Tùng lập tức khiến y chấn động.
- Ai là Quan Doãn?
Mùa thu vàng của Huyện Khổng, trong ruộng đồng một màu vàng óng ánh, đất canh màu mỡ, cây ngô như sóng biển cuồn cuộn, đậu nành vào mùa thu hoạch dưới ánh mặt trời lóng lánh, hiện trường công trình đập nước sông Lưu Sa, không ít người mặc áo màu đỏ, buộc khăn đỏ, giăng đèn kết hoa, hân hoan bố trí, đang chuẩn bị vừa múa vừa hát nghênh đón lãnh đạo Thành ủy đến.
Trước đó nhận được thông báo của Huyện ủy huyện Khổng, cũng đã sớm tát nước rửa đường, rải cát vàng, chuẩn bị nghênh đón Tưởng Tuyết Tùng đại giá quang lâm. Toàn thể thành viên bốn bộ máy Huyện ủy, toàn bộ đến đông đủ, với Lý Dật Phong dẫn đầu, Lãnh Phong đứng thứ trong đội ngũ nghênh đón, xếp thành hàng dài, ở cửa tòa nhà huyện ủy kiên nhẫn chờ đợi.
Vốn Lý Dật Phong chuẩn bị dẫn dắt bốn bộ máy đến giao giới giữa huyện Khổng và huyện Trực Toàn nghênh đón, từ thành phố Hoàng Lương đi về hướng đông đến huyện Khổng, giữa đường phải đi qua ba huyện, huyện Trực Toàn là huyện đầu tiên sát cạnh phía tây huyện Khổng, bình thường lãnh đạo Thành ủy cấp quan trọng đến, đều phải đến biên giới huyện nghênh đón, nhưng Tưởng Tuyết Tùng không đồng ý, nói là không nên hưng sư động chúng
Lý Vĩnh Xương chỉ xem lời của bí thư Tưởng là khách khí, cho rằng Lý Dật Phong ngoài miệng đáp ứng, đến lúc đó vẫn sẽ tự mình đến huyện giới nghênh đón, sự tình trong quan trường, làm gì có khả năng lãnh đạo nói không cần hạ cấp liền thực không cần?
Không ngờ Lý Dật Phong coi như thật, thật sự không đi huyện giới nghênh đón, Lý Vĩnh Xương không có khả năng một người làm chim đầu đàn tự mình đi nghênh đón, không hợp quy củ, y đứng giữa đám người, khuất phía sau Lãnh Phong, ánh mắt lạnh lùng đánh giá Lý Dật Phong và Lãnh Phong phía trước, trong lòng tức giận bất bình nghĩ, cho dù là cán bộ tỉnh điều xuống thì sao nào? Lý Dật Phong và Lãnh Phong vẫn là quá ngạo mạn, không ngờ không đến huyện giới nghênh đón bí thư Tưởng, khiến thể diện bí thư Tưởng đặt nơi nào đây?
Đợi đấy, sau khi bí thư Tưởng đến, khẳng định sẽ cho Lý Dật Phong và Lãnh Phong một uy thế phủ đầu.
Lãnh Phong hơi hơi lùi ra phía sau Lý Dật Phong nửa người, ông ta so với Lý Dật Phong vóc dáng hơi cao một chút, bả vai cũng rộng không ít, nhìn từ phía sau, ông ta và Lý Dật Phong đứng chung một chỗ, bỗng nhiên liền có ảo giác ngang hàng, hơn nữa khi chợt nhìn, ông ta và Lý Dật Phong dường như còn rất giống là cùng một người.
Lý Vĩnh Xương trong lòng theo bản năng giật mình, trước kia sao chưa từng chú ý tới Lãnh Phong và Lý Dật Phong có chỗ tương tự chứ? Cứ cảm thấy giữa hai người không phải gió đông thổi bạt gió tây chính là gió tây áp đảo gió đông, tuy nhiên trước kia là xem từ phía trước, lần đầu tiên đứng ở sau lưng đánh giá hai người, trong lòng y bỗng chốc căng như dây đàn, xem từ sau lưng, gió đông và gió tây hiện tại là rất có dấu hiệu liên kết, không phải là điềm báo tốt
Tuy nhiên... Lý Vĩnh Xương liên tưởng những gì y đã làm ở huyện Khổng, mùa thu hưng thịnh của huyện Khổng, y có công lớn nhất, không khoa trương nói, gần như tất cả đều là công lao một mình y, hơn nữa bí thư Tưởng phá lệ thị sát công tác huyện Khổng, cũng là vì y mà đến, tất cả những điểm sáng của huyện Khổng, toàn bộ tập trung trên người y
Lại có Thôi Ngọc Cường đúng lúc thu hồi bước chân chuyển hướng Lý Dật Phong, còn có Tiền Ái Lâm trợ thủ của y hôm qua mới khôi phục công tác, bước chân huyện Khổng chỉ là hơi chút rối loạn tiết tấu một chút, theo sau liền lập tức trở về quỹ đạo bình thường rồi, trừ y ra, huyện Khổng thu này không người bội thu
Quan Doãn, Ôn Lâm và Vương Xa Quân đứng ở sau đám người, Quan Doãn chải lại mái tóc, mặc bộ đồ tây, có vẻ cả người sáng sủa gấp trăm lần, giày da cũng được lau sáng loáng, vừa đứng trước mặt, anh tuấn, đẹp trai, phong độ và khí khái hào hùng kinh người.
Ôn Lâm mặc bộ công sở chuyên nghiệp, thân trên áo khoác dài tay bóp eo, thân dưới quần dài ống suôn, tóc cũng kẹp lên, không còn là kiểu tóc tản mạn thanh xuân trước đây, mà còn thêm hương vị thành thục, rồi cộng thêm cô trang điểm nhẹ, thoa son, kẽ mày, lúc mới nhìn, người rất tươi sáng, khi nhìn kỹ, xinh đẹp động lòng người.
Còn Vương Xa Quân vẫn như mọi khi, đầu đầy kem mút, tóc cọng nào cọng nấy thẳng đứng, tính năng định hình của kem mút khiến cho mái tóc của y rất hợp thời, thì y như minh tinh Hongkong ấy. Quần áo y hiển nhiên cũng là mới mua, nhãn hiệu trên cổ tay áo bộ đồ tây cũng chưa xé luôn, nếp gấp quần thẳng tắp, giày da sáng bong đến có thể làm gương soi, lại bởi vì vóc dáng y cao nhất, đứng giữa đám người, khiến cho trong lòng y tự sinh ra cảm giác tốt đẹp chính là hạc giữa bầy gà
Chẳng qua Vương Xa Quân lại bỏ qua một điểm, nếu nói y là hạc giữa bầy gà, quả thật, ngay cả Quan Doãn, Ôn Lâm ở trong vô số người trong sân đều bị y miệt thị, nhưng nói lại thì, Vương Xa Quân cho rằng bên trong đàn gà, cũng bao gồm cả người cậu Lý Vĩnh Xương của y. Đương nhiên, là y không ý thức đến điểm này, nếu ý thức được, có lẽ sẽ đem Lý Vĩnh Xương loại bỏ ra ngoài.
Vương Xa Quân hôm nay tâm tình đặc biệt dâng trào, Tưởng Tuyết Tùng thị sát công tác huyện Khổng, không chỉ là khẳng định đối với công tác của cậu, là ra sức ủng hộ đối với cậu, hơn nữa chỉ sợ Quan Doãn và Ôn Lâm cũng không biết chính là, bí thư Tưởng lúc này đây đến huyện Khổng còn có một mục đích khác, là vì âm thầm chọn lựa một thư ký. Nghe nói bí thư Tưởng đối với mấy thông tín viên của huyện Khổng cảm thấy rất hứng thú, thông tín viên ở khu huyện khác đều vẫn là bối cảnh trung chuyên sư phạm tốt nghiệp, huyện Khổng chỉ là một huyện nghèo, có thể có được ba sinh viên thông tín viên, chứng minh huyện Khổng ở phương diện nhân tài trở về, quả thật có chỗ độc đáo.
Vương Xa Quân trong lòng đắc ý nhất chính là, trải qua vận tác phía sau màn của Lý Vĩnh Xương, hồ sơ của y đã thành công xuất hiện trên bàn làm việc của bí thư Tưởng, tin tưởng với bằng cấp của y cộng thêm kinh nghiệm ở huyện Khổng, y cuối cùng có thể được bí thư Tưởng lựa chọn, từ đó một bước lên mây, đem đám người Quan Doãn, Ôn Lâm quăng ra phía sau, đáp trả sỉ nhục rớt tuyển Phó phòng ngày đó
Chỉ cần được bí thư Tưởng lựa chọn, một Phó phòng thì là gì chứ? Việc đặc biệt xử lý đặc biệt, y có thể trực tiếp nhảy qua Phó phòng, đặc cách đề bạt lên vì trưởng phòng sau đó lại điều vào Thành ủy, hừ, đến lúc đó Quan Doãn có lẽ sẽ rất đố kị sự thăng tiến của y
Đám người Huyện Khổng, lòng người khác nhau, đều đứng ngay hàng thẳng lối, chờ đợi Tưởng Tuyết Tùng đại giá quang lâm.
Đúng mười giờ, di động Lý Dật Phong vang lên, ông ta sau khi nhận máy, chỉ nghe một lát liền lập tức cắt đứt điện thoại, xoay người nói với Lãnh Phong:
- Bí thư Tưởng lập tức đến.
Sau một lát, một đoàn xe chậm rãi chạy đến, xe cảnh sát mở đường, tổng cộng có bốn năm chiếc ô tô theo thứ tự đậu ở cửa Huyện ủy, từ trên chiếc đầu tiên đi xuống một người, hơi gầy, mặt dài, mang kính mắt, mặc jacket màu xám, tuổi chừng ngoài bốn mươi, không phải ai khác, đúng là ủy viên thường vụ Thành ủy Hoàng Lương, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lãnh Nhạc
Lãnh Nhạc chạy về phía sau xe tự mình mở ra cửa xe cho Tưởng Tuyết Tùng. Thư ký Sư Long Phi của Tưởng Tuyết Tùng chậm một bước, sau khi xuống xe đứng phía sau Lãnh Nhạc, hơi hơi xấu hổ cười.
Một cảnh tượng giàu tính hí kịch như thế phát sinh vào lúc Tưởng Tuyết Tùng bước xuống, đám người huyện Khổng không khỏi đều tâm tư khác nhau, có người thu hồi ánh mắt, làm bộ không thấy, có người vội xoay đầu qua bên khác, sợ bị người hiểu lầm là cố ý nhắm vào, đám người hình thái khác nhau lại có cùng một ý tưởng, đều không hẹn mà cùng nghĩ, bên ngoài nghe đồn bí thư Tưởng rất bất mãn đối với thư ký Sư Long Phi, cố ý điều anh ta ra ngoài, xem ra, tin đồn đều không phải là tin đồn vô căn cứ, mà là xác thực.
Tưởng Tuyết Tùng một bước bước xuống ô tô
Tưởng Tuyết Tùng năm mươi tuổi vẫn còn khá trẻ, tóc rậm rạp, không hề có một sợi tóc rối, ông ta một thân ăn mặc chỉnh chu, sắc mặt hồng hào và khỏe mạnh, trên sống mũi một cặp kính gọng đen, toàn thân trên dưới có một luồng khí nho nhã. Khi mới nhìn, rất có vẻ phúc hậu của người nam tướng bắc
Tưởng Tuyết Tùng quả thật là người phương nam. Dân gian truyền nói, tướng mạo người phương nam dài hơn người phương bắc, còn nói người nam tướng bắc, nhất định là quan lớn. Rốt cuộc là truyền thuyết vẫn đúng là có căn cứ có thể tra, cũng không có người tìm tòi đến cùng.
Phía sau Tưởng Tuyết Tùng còn có một chiếc ô tô, trên xe bước xuống một người, hơn năm mươi tuổi khá béo, lưng hơi gù, mặt chữ điền mắt to, hình tượng người đàn ông phương bắc điển hình, đúng là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tăng Vĩ Hiến.
Đội ngũ thị sát của Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng không rất lớn, nhưng sắp xếp nhân viên hộ tống có ý vị rất sâu xa, Bí thư Thành ủy xuất hành, Trưởng ban thư ký Thành ủy nhất định đi theo, là thái độ bình thường, ở ngoài bình thường cũng sẽ có Phó Chủ tịch thành phố cùng đi, tuy nhiên bình thường sẽ không phải là Phó Chủ tịch thường trực thành phố, dù sao Phó Chủ tịch thường trực thành phố đứng đầu danh sách ứng cử cho vị trí Chủ tịch thành phố tiếp theo trong bộ máy chính phủ, quyền cao chức trọng, hơn nữa thân phận mẫn cảm, ý nghĩa tượng trưng trọng đại.
Phó Chủ tịch thường trực thành phố hộ tống Bí thư Thành ủy thị sát công tác, không thể nói nhất định đi lại rất gần với Bí thư Thành ủy, ít nhất cũng để lộ ra một ít tin tức. Người trong quan trường đều rõ ràng một điểm, Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố cùng bộ máy, không so được với Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện có thể chung sống hoà bình, một huyện dù sao cũng nhỏ bé, gút mắc ích lợi ít, mâu thuẫn xung đột cũng ít đi, còn một thành phố thì lớn rất nhiều à, xung đột và mâu thuẫn không thể tránh được.
Cụ thể đến thành phố Hoàng Lương, giữa Bí thư Thành ủy Tưởng Tuyết Tùng và Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác có nhất trí tiến độ hay không, bên ngoài tin đồn rất nhiều, có người nói Tưởng Tuyết Tùng đối với Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác 45 tuổi luôn luôn khiêm nhượng, bởi vì Chủ tịch thành phố Hô Diên cùng ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương có quan hệ chặt chẽ. Cũng có người nói Tưởng Tuyết Tùng đối với Hô Diên Ngạo Bác lung lạc lòng người, cẩn thận khéo đưa đẩy rất phản cảm. Còn có người nói, kỳ thật Tưởng Tuyết Tùng đối với Hô Diên Ngạo Bác ở mặt ngoài có bất hòa, kỳ thật ngấm ngầm liên kết chặt chẽ, để đối phó thế lực to lớn của ba dòng họ lớn thành phố Hoàng Lương, minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương.
Mặc kệ là loại tin đồn thổi nào, dù sao đều là nghe đồn, ai cũng không rõ chân tướng phía sau màn
Tưởng Tuyết Tùng ở phía trước, Tăng Vĩ Hiến ở phía sau, Lãnh Nhạc và Sư Long Phi đi theo cuối cùng, mấy người tới trước mặt đám người Lý Dật Phong, Lãnh Phong, Tưởng Tuyết Tùng giơ tay cùng Lý Dật Phong bắt tay:
- Đồng chí Dật Phong, thời phong kiến cổ đại cán bộ xuất hành, đều là đất vàng lót đường, tạt nước rửa đường, tôi một đường đi tới, thị trấn huyện Khổng cũng là đến một chiếc lá rụng cũng không có, sớm biết thế tôi sẽ không tới rồi, quá nhiều thiệt hại cho người dân rồi
Nhìn thấu không nói ra là thái độ bình thường trong quan trường, vì nghênh đón lãnh đạo cấp trên thị sát, hạ cấp thường xuyên sẽ làm một số việc chỉ có bề ngoài, Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng là Bí thư Thành ủy, nhưng ông ta cũng từ Bí thư huyện ủy làm lên, tự nhiên rõ người phía dưới làm thế nào tạo cảnh thái bình giả, làm thế nào nghênh đón đưa tiễn, nên ngay câu đầu tiên đã vạch trần ra hết, không khỏi khiến đám người huyện Khổng đều giật mình kinh hãi.
Lý Vĩnh Xương cũng là đắc chí, bí thư Tưởng khẳng định là mượn cơ hội biểu đạt sự bất mãn đối với việc Lý Dật Phong không đến huyện giới nghênh đón, lãnh đạo nói đều là nói mát, nói như vậy, Lý Dật Phong và Lãnh Phong khẳng định là không thể lấy được lòng trước mặt Tưởng Tuyết Tùng rồi
Đang lúc Lý Vĩnh Xương mừng thầm, câu thứ hai của Tưởng Tuyết Tùng lập tức khiến y chấn động.
- Ai là Quan Doãn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.