Chương 144: Đọ sức phía sau màn
Hà Thường Tại
18/03/2013
Thành phố Hoàng Lương có 4 quận, 14 huyện, và 1 thị xã. Trong 4 quận giáp thành phố có quận Đan Thủy có diện tích lớn nhất, cũng là quận có kinh tế phát đạt nhất và dân cư nhiều nhất. Nói kinh tế đứng đầu, dân cư đứng đầu còn không đủ để nói hết tầm quan trọng của quận Đan Thủy ở thành phố Hoàng Lương. Quận Đan Thủy là nơi ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương cùng tập trung. Điều này đã thể hiện rõ địa vị hết sức quan trọng của quận Đan Thủy!
Một quận quan trọng như thế, từ Bí thư Quận ủy, Chủ tịch Quận, cho tới Chủ nhiệm trong quận và nhân viên trong phòng, đều khiến người ta có cảm giác ưu việt, tài trí hơn người.
Cũng là vì, tổng giá trị sản xuất của quận Đan Thủy chiếm một phần ba tổng giá trị sản xuất của toàn thành phố. Hơn nữa, vài lãnh đạo cấp phó ở thành phố đều từng nhậm chức ở quận Đan Thủy. Điều kiện quận Đan Thủy ưu việt như thế, nên ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương đều an bài, rèn luyện hậu thế ở quận Đan Thủy.
Bên trong Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Đan Thủy, không nói Bí thư Quận ủy và Chủ tịch Quận lần lượt do ba dòng họ lớn thay phiên nhau đảm nhiệm, ngay cả nhân viên và cán sự trong phòng phía dưới, trên cơ bản tất cả cũng là con cháu của ba dòng họ lớn.
Gần như mỗi người ở thành phố Hoàng Lương, đều biết, người ra vào trụ sở Quận ủy Đan Thủy, cho dù chỉ là nhân viên công tác đạp một chiếc xe đạp, cũng đều là người rất có lai lịch. Lại càng không cần nói tới trung tầng cấp Phó phòng trở lên, mỗi người không phú thì quý.
Ở dưới tình hình như thế, Trần Vũ Tường là một nhân sĩ nằm ngoài vòng tròn của ba dòng họ lớn, có thể ngồi trên vị trí Phó chủ tịch quận, quả thật khiến người ta ngạc nhiên. Càng khiến người khác ngạc nhiên hơn chính là, Trần Vũ Tường chẳng những ngồi vững vàng trên vị trí Phó chủ tịch quận suốt ba năm, hơn nữa địa vị trong Quận từ từ vững chắc, giành được sự tán thành nhất trí của ba dòng họ lớn. Điều này quả thật là kỳ quặc.
Phải biết rằng, ba dòng họ lớn là dân bản xứ sinh trưởng ở địa phương thành phố Hoàng Lương, hợp tung liên hoành, trong anh có tôi, trong tôi có anh, là thế lực địa phương hiển hách nhất thành phố Hoàng Lương, lại có tính bài ngoại. Ngoài dự đoán của mọi người, lại có thể tán thành Trần Vũ Tường, một người từ bên ngoài đến. Càng khiến người ta không thể tin được chính là, Phó chủ tịch Quận Trần Vũ Tường, một người không ở trong bộ máy Ủy viên thường vụ chẳng những được nhân vật số một, số hai trong Quận ủy Đan Thủy do ba dòng họ lớn đảm nhiệm, là Bí thư quận ủy và Chủ tịch Quận tín nhiệm, còn có quan hệ không tầm thường với mấy Uỷ viên thường vụ.
Người chân chính nhìn thấu thủ đoạn xử sự khéo léo của Trần Vũ Tường đều tán thưởng tự đáy lòng. Vũ Tường quả là một nhân tài.
Ngay cả Tưởng Tuyết Tùng ở thành phố Hoàng Lương nhiều năm cũng không mở ra được cục diện rắc rối khó gỡ của ba dòng họ lớn này. Nhưng Trần Vũ Tường lại có thể như cá gặp nước chu toàn trong ba dòng họ lớn. Nếu không phải bối cảnh của gã quá mức thâm hậu, thì chính là thủ đoạn của gã vô cùng cao minh. Mặc kệ là tình hình thế nào, mỗi người đều cho rằng, khi Trần Vũ Tường đủ tuổi, nhất định có thể từng bước thăng chức. Việc tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ Quận ủy Đan Thủy chỉ còn là vấn đề thời gian. Nói không chừng một ngày kia còn có thể trở thành lãnh đạo thành phố.
Nhưng đang lúc tất cả mọi người cho rằng Trần Vũ Tường chắc chắn sẽ tỏa sáng ở quận Đan Thủy, chỉ chờ bước tiếp theo sẽ đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ kiêm Phó chủ tịch quận thường trực Quận Ủy. Nhất là khi quả thật Phó chủ tịch thường trực quận sắp lui ra. Ai cũng thấy Trần Vũ Tường có khả năng tiếp nhận chức vụ này. Không ngờ, đột nhiên một giấy điều lệnh khiến tất cả mọi người chấn động!
Đảng cộng sản Trung quốc Thành ủy Hoàng Lương quyết định, bổ nhiệm đồng chí Trần Vũ Tường làm Ủy viên Đảng cộng sản Trung quốc Huyện ủy huyện Khổng và Uỷ viên thường vụ, Phó Bí thư, mà không đảm nhiệm Phó chủ tịch quận Đan Thủy... Sau khi bổ nhiệm được công bố, không ít người nhìn nhau, không thể lý giải được. Trần Vũ Tường vốn đang có tiền đồ sáng lạng, sao đột nhiên đúng lúc đó lại bị chuyển xuống huyện Khổng?
Đối với không ít người, tuy rằng từ Phó chủ tịch quận điều nhiệm làm Phó bí thư Huyện ủy, là điều chuyển ngang, hơn nữa ngoài mặt thấy, giống như một bước tiến nho nhỏ. Dù sao Phó Bí thư cũng là một chức vụ trong Đảng, xếp hạng cao hơn so với Phó chủ tịch quận. Nhưng từ quận đứng đầu thành phố Hoàng Lương điều nhiệm tới một huyện đồng bằng nhỏ bần cùng lạc hậu, chẳng lẽ không phải là bị xử lý sao? Huyện Khổng muốn cái gì cũng không có, sao ra được chiến tích? Hơn nữa, lại là Phó Bí thư, không phải Bí thư hoặc Chủ tịch huyện. Lần này, xem như Trần Vũ Tường đã ngã xuống.
Thậm chí, không ít người quan có quan hệ không tồi với Trần Vũ Tường đều không lý giải được việc điều động của Trần Vũ Tường, đều gọi điện thoại tới hỏi xem đã xảy ra chuyện gì. Có phải gã đã đắc tội với lãnh đạo cấp quan trọng nào đó ở thành phố, hoặc là phải đi đường vòng để lên chức hay không. Đối với tất cả quan tâm và nghi ngờ đó, Trần Vũ Tường lại không trả lời, chỉ nói tất cả đều theo sự an bài của thượng cấp. Gã nguyện ý phát huy nhiệt tình tại huyện Khổng.
Tuy nói như vậy, nhưng người hiểu rõ Trần Vũ Tường vẫn suy nghĩ cả trăm lần cũng không giải thích được điều này. Thời gian qua, Trần Vũ Tường luôn làm việc nghiêm túc, hơn nữa mọi chuyện đều rất rõ ràng. Tính cách của gã điềm đạm, chắc chắn mà không liều lĩnh. Nhìn chung, vài lần bổ nhiệm của gã trước kia, đều có dấu hiệu báo trước. Chỉ có lần này dường như quyết định có phần quá đột ngột. Cuối cùng, bổ nhiệm của Trần Vũ Tường là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, hay an bài có dụng ý lâu dài khác?
Việc bổ nhiệm Trần Vũ Tường chẳng những dẫn tới sóng to gió lớn ở Đan Thủy, cũng khiến cho Thành ủy có ý kiến nghị luận không nhỏ.
Chủ yếu là vì trước đó không có chút tin tức nào được truyền ra. Tất cả mọi sự chú ý đều tập trung vào vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương. Cuối cùng Lý Vĩnh Xương sẽ rơi nặng hơn. Tất cả sẽ được quyết định tùy thuộc vào việc trong Bí thư Tưởng và Chủ tịch thành phố Hô Diên, người nào sẽ nhường trước một bước. Mà trước khi kết quả vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương được công khai, đã có một loạt những cuộc đọ sức phía sau màn mà mọi người không được biết!
Thật ra những người hiểu rõ tình hình đều hiểu, quan hệ giữa Bí thư Tưởng và Lý Vĩnh Xương rất bình thường. Ngược lại không bằng sự lui tới chặt chẽ giữa Chủ tịch thành phố Hô Diên với Lý Vĩnh Xương. Nhưng hết lần này tới lần khác, trên vấn đề Lý Vĩnh Xương, chủ trương của Chủ tịch thành phố Hô Diên chẳng những muốn khai trừ Lý Vĩnh Xương ra khỏi Đảng, còn muốn chuyển ông ta cho cơ quan tư pháp xử lý, còn muốn xử nặng. Mà Bí thư Tưởng lại không đồng ý, ám chỉ vấn đề Lý Vĩnh Xương chỉ đến khai trừ ra khỏi Đảng thôi, sau đó không giải quyết được gì. Ít nhất cũng phải để Lý Vĩnh Xương yên ổn lúc tuổi già. Chủ tịch thành phố Hô Diên không nhượng bộ. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương thành phố Bạch Sa cũng nhấn mạnh vấn đề Lý Vĩnh Xương vô cùng nghiêm trọng, chẳng những liên quan tới vụ án góp vốn phi pháp và tập hợp quần chúng gây sự, còn đang có hành vi tham ô hủ bại nghiêm trọng trong hạng mục đập nước sông Lưu Sa. Hơn nữa, báo thanh niên quốc gia thanh niên đã đăng tin về vụ án Tiền Ái Lâm góp vốn phi pháp. Điều đó đã khiến Chủ tịch tỉnh Trần Hằng Phong rất tức giận. Ông ta cũng tự mình đưa ra chỉ thị. Tất cả những việc đó, đều tạo áp lực rất lớn đối với Tưởng Tuyết Tùng.
Một loạt sự kiện báo thanh niên đăng tin Tiền Ái Lâm góp vốn phi pháp cùng với tài liệu tham khảo nội bộ của Hạ Lai được trình thẳng tới trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy. Nếu để cho Tưởng Tuyết Tùng biết phía sau việc này là bút tích của Quan Doãn, khẳng định hắn sẽ thay đổi cái nhìn đối với Quan Doãn, đối với Quan Doãn từ thưởng thức biến thành bất mãn. Bởi vì hành động này tạo thành phiền phức rất lớn đối với ông ta, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của ông ta, khiến ông ta không thể triển khai hành động mượn sức bảo vệ Lý Vĩnh Xương, lấy lòng ba dòng họ lớn, đồng thời không thể không đẩy kế hoạch triển khai toàn diện của ông ta lại phía sau!
Tưởng Tuyết Tùng còn vì chuyện như vậy đã từng liên lạc với Hạ Đức Trường. Hạ Đức Trường thuyết phục ông ta, nói là ban đầu Hạ Lai không muốn đăng, nhưng trời đưa đất đẩy làm sao, lanh đạo xã lại thấy được bản thảo, lập không nói gì cho sắp chữ in ra, còn thông qua con đường bí mật chuyển tới Tỉnh ủy, kết quả dẫn tới Trần Hằng Phong phê duyệt đưa ra chỉ thị.
Tưởng Tuyết Tùng bán tín bán nghi đối với những lời Hạ Đức Trường nói, nhưng lại không tiện trực tiếp hỏi rõ Hạ Lai về chuyện này, cũng chỉ có thể cam chịu. Ngẫm lại lúc ấy khi ông ta chỉ huy nên sớm quyết định, nắm giữ tài liệu góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, chính là có thể khống chế, còn muốn mượn tay Hạ Lai để điều tra huyện Khổng lấy bằng chứng. Thật ra ông ta làm vậy cũng vì bố cục của ông ta ở thành phố Hoàng Lương. Mà phía Lý Vĩnh Xương sụp đổ ở huyện Khổng, khiến ông ta còn phải ép vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm xuống.
Không ngờ, cuối cùng vẫn là do vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm khiến ông ta có miệng khó trả lời. Ở thế khó xử, Tưởng Tuyết Tùng cũng không dám không nhìn chỉ thị của Trần Hằng Phong. Trần Hằng Phong lại là Chủ tịch tỉnh yếu thế. Dù sao ông ta cũng cũng là Chủ tịch tỉnh. Nhưng nếu ông ta cũng tán thành đánh Lý Vĩnh Xương vĩnh viễn không thể xoay người, vậy đại kế do ông ta tỉ mỉ triển khai để tạo giao hảo với ba dòng họ lớn đồng thời mượn tay ba dòng họ lớn tay để chấn hưng kinh tế Hoàng Lương sẽ bị ngâm nước nóng.
Lý Vĩnh Xương sống hay chết không quan trọng. Trong mắt ông ta, Lý Vĩnh Xương bất quá cũng chỉ là một lợi thế hoặc là đạo cụ có thể lấy ra lợi dụng bất cứ lúc nào, là cầu nối giữa ông ta và ba dòng họ lớn. Không, nói Lý Vĩnh Xương là cây cầu lớn, không bằng gọi là trá bài thì thích hợp hơn.
Từ đầu đến cuối, Tưởng Tuyết Tùng không ngừng quyết tâm phải dồn Lý Vĩnh Xương vào chỗ chết. Nếu chỉ có áp lực từ Hô Diên Ngạo Bác cũng là không có gì. Ông ta hoàn toàn có thể khôn khéo hóa giải Hô Diên Ngạo Bác. Thủ đoạn khéo đưa đẩy rất đa dạng. Mhưng còn có áp lực từ Trần Hằng Phong, khiến ông ta ăn không ngon. Quan trọng hơn nữa, thư ký của Trần Hằng Phong tự mình gọi điện thoại tới hỏi về vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, còn yêu cầu Thành ủy đúng lúc báo cáo tiến triển vụ án với Chủ tịch tỉnh Trần, càng khiến Tưởng Tuyết Tùng thêm đau đầu.
Mối liên hệ giữa án kiện góp vốn phi pháp Tiền Ái Lâm và Lý Vĩnh Xương không hề tách rời. Nếu ông ta muốn ra sức bảo vệ Lý Vĩnh Xương, chẳng may Hô Diên Ngạo Bác vì vụ án góp vốn phi pháp Tiền Ái Lâm làm ầm ĩ tới mức đăng báo ở tỉnh, lại càng liên lụy tới Lý Vĩnh Xương. Như vậy chẳng phải ông ta trở thành người bao che cho Lý Vĩnh Xương? Nhưng Lý Vĩnh Xương hoàn toàn ngã, quan hệ giữa ông ta và ba dòng họ lớn sẽ thành thế nào? Hơn nữa làm thế nào để giành được sự tín nhiệm của ba dòng họ lớn một lần nữa?
Không có sự ủng hộ của ba dòng họ lớn, đại kế phát triển kinh tế của ông ta ở thành phố Hoàng Lương sẽ không thể triển khai. Nếu đại kế thất bại, cho dù ông ta thường xuyên tạo ra chiến tích ở Hoàng Lương, nhưng bước tiếp theo của ông ta có khả năng vẫn là một bước giẫm vào khoảng không. Giấc mộng vào kinh của ông ta sẽ tan biến! Mà nếu ông ta không thể một bước từ thành phố Hoàng Lương vào kinh, có lẽ cả cuộc đời còn lại sẽ phải sống ở tỉnh Yến.
Một loạt hậu quả rất trầm trọng, khiến ông ta gần như không gánh vác nổi.
Khi Tưởng Tuyết Tùng gần như bước vào đường cùng, bỗng nhiên trong đầu ông ta chợt hiện ra một cái tên, Quan Doãn. Đúng, chính là Quan Doãn. Quan Doãn trong đại kế liên thủ giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong dẹp yên Lý Vĩnh Xương, hẳn không thể thiếu tác dụng điểm tựa. Cũng có thể nói, nếu điều Quan Doãn đến bên cạnh ông ta đảm nhiệm thư ký, hắn có thể trợ giúp ông ta trong quá trình giao tiếp với ba dòng họ lớn, tạo ra tác dụng thúc đẩy đến một mức độ nhất định?
Lại nhớ tới ngày đó, khi ông ta cùng Quan Doãn viết lưu niệm luận thơ, trong lòng Tưởng Tuyết Tùng lại dâng lên ý tưởng vô cùng mãnh liệt muốn điều Quan Doãn đến bên cạnh...
Trải qua suy nghĩ cặn kẽ đồng thời cân nhắc tới đến thủ đoạn tiếp sau, Tưởng Tuyết Tùng đang chuẩn bị tiến hành hiệp thương với Hô Diên Ngạo Bác về Lý Vĩnh Xương vấn đề, lại nhận được một cuộc điện thoại thần bí đến từ trên tỉnh. Sau khi nghe điện thoại xong, vẻ mặt Tưởng Tuyết Tùng đầy oán giận nói một câu:
- Lãnh Phong, bản lĩnh của mày thật ghê gớm! Một ngày nào đó, thành phố Hoàng Lương cũng dung không nổi mày.
Buông điện thoại, dưới áp lực ở khắp nơi, cuối cùng Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác đạt thành thỏa hiệp nhỏ cuối cùng. Sau đó Ủy ban kỷ luật chính thức tuyên bố, Lý Vĩnh Xương vì vi phạm kỷ luật nghiêm trọng bị miễn đi chức vụ Phó bí thư huyện ủy huyện Khổng, cũng khai trừ Đảng viên, chuyển cho cơ quan tư pháp xử lý.
Cùng ngày đó, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy tuyên bố bổ nhiệm Trần Vũ Tường.
Ba ngày sau, Phó trưởng ban cán bộ Thành ủy Diệp Lâm cùng đi xuống. Trần Vũ Tường chính thức nhậm chức Phó bí thư huyện ủy huyện Khổng chức. Đồng thời với việc Trần Vũ Tường đảm nhiệm, tin tức liên quan tới việc Quan Doãn sắp được điều tới Thành ủy đảm nhiệm thư ký của Tưởng Tuyết Tùng lại xôn xao nổi lên.
Huyện Khổng nghênh đón mùa đông đầy rối ren.
Một quận quan trọng như thế, từ Bí thư Quận ủy, Chủ tịch Quận, cho tới Chủ nhiệm trong quận và nhân viên trong phòng, đều khiến người ta có cảm giác ưu việt, tài trí hơn người.
Cũng là vì, tổng giá trị sản xuất của quận Đan Thủy chiếm một phần ba tổng giá trị sản xuất của toàn thành phố. Hơn nữa, vài lãnh đạo cấp phó ở thành phố đều từng nhậm chức ở quận Đan Thủy. Điều kiện quận Đan Thủy ưu việt như thế, nên ba dòng họ lớn của thành phố Hoàng Lương đều an bài, rèn luyện hậu thế ở quận Đan Thủy.
Bên trong Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Đan Thủy, không nói Bí thư Quận ủy và Chủ tịch Quận lần lượt do ba dòng họ lớn thay phiên nhau đảm nhiệm, ngay cả nhân viên và cán sự trong phòng phía dưới, trên cơ bản tất cả cũng là con cháu của ba dòng họ lớn.
Gần như mỗi người ở thành phố Hoàng Lương, đều biết, người ra vào trụ sở Quận ủy Đan Thủy, cho dù chỉ là nhân viên công tác đạp một chiếc xe đạp, cũng đều là người rất có lai lịch. Lại càng không cần nói tới trung tầng cấp Phó phòng trở lên, mỗi người không phú thì quý.
Ở dưới tình hình như thế, Trần Vũ Tường là một nhân sĩ nằm ngoài vòng tròn của ba dòng họ lớn, có thể ngồi trên vị trí Phó chủ tịch quận, quả thật khiến người ta ngạc nhiên. Càng khiến người khác ngạc nhiên hơn chính là, Trần Vũ Tường chẳng những ngồi vững vàng trên vị trí Phó chủ tịch quận suốt ba năm, hơn nữa địa vị trong Quận từ từ vững chắc, giành được sự tán thành nhất trí của ba dòng họ lớn. Điều này quả thật là kỳ quặc.
Phải biết rằng, ba dòng họ lớn là dân bản xứ sinh trưởng ở địa phương thành phố Hoàng Lương, hợp tung liên hoành, trong anh có tôi, trong tôi có anh, là thế lực địa phương hiển hách nhất thành phố Hoàng Lương, lại có tính bài ngoại. Ngoài dự đoán của mọi người, lại có thể tán thành Trần Vũ Tường, một người từ bên ngoài đến. Càng khiến người ta không thể tin được chính là, Phó chủ tịch Quận Trần Vũ Tường, một người không ở trong bộ máy Ủy viên thường vụ chẳng những được nhân vật số một, số hai trong Quận ủy Đan Thủy do ba dòng họ lớn đảm nhiệm, là Bí thư quận ủy và Chủ tịch Quận tín nhiệm, còn có quan hệ không tầm thường với mấy Uỷ viên thường vụ.
Người chân chính nhìn thấu thủ đoạn xử sự khéo léo của Trần Vũ Tường đều tán thưởng tự đáy lòng. Vũ Tường quả là một nhân tài.
Ngay cả Tưởng Tuyết Tùng ở thành phố Hoàng Lương nhiều năm cũng không mở ra được cục diện rắc rối khó gỡ của ba dòng họ lớn này. Nhưng Trần Vũ Tường lại có thể như cá gặp nước chu toàn trong ba dòng họ lớn. Nếu không phải bối cảnh của gã quá mức thâm hậu, thì chính là thủ đoạn của gã vô cùng cao minh. Mặc kệ là tình hình thế nào, mỗi người đều cho rằng, khi Trần Vũ Tường đủ tuổi, nhất định có thể từng bước thăng chức. Việc tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ Quận ủy Đan Thủy chỉ còn là vấn đề thời gian. Nói không chừng một ngày kia còn có thể trở thành lãnh đạo thành phố.
Nhưng đang lúc tất cả mọi người cho rằng Trần Vũ Tường chắc chắn sẽ tỏa sáng ở quận Đan Thủy, chỉ chờ bước tiếp theo sẽ đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ kiêm Phó chủ tịch quận thường trực Quận Ủy. Nhất là khi quả thật Phó chủ tịch thường trực quận sắp lui ra. Ai cũng thấy Trần Vũ Tường có khả năng tiếp nhận chức vụ này. Không ngờ, đột nhiên một giấy điều lệnh khiến tất cả mọi người chấn động!
Đảng cộng sản Trung quốc Thành ủy Hoàng Lương quyết định, bổ nhiệm đồng chí Trần Vũ Tường làm Ủy viên Đảng cộng sản Trung quốc Huyện ủy huyện Khổng và Uỷ viên thường vụ, Phó Bí thư, mà không đảm nhiệm Phó chủ tịch quận Đan Thủy... Sau khi bổ nhiệm được công bố, không ít người nhìn nhau, không thể lý giải được. Trần Vũ Tường vốn đang có tiền đồ sáng lạng, sao đột nhiên đúng lúc đó lại bị chuyển xuống huyện Khổng?
Đối với không ít người, tuy rằng từ Phó chủ tịch quận điều nhiệm làm Phó bí thư Huyện ủy, là điều chuyển ngang, hơn nữa ngoài mặt thấy, giống như một bước tiến nho nhỏ. Dù sao Phó Bí thư cũng là một chức vụ trong Đảng, xếp hạng cao hơn so với Phó chủ tịch quận. Nhưng từ quận đứng đầu thành phố Hoàng Lương điều nhiệm tới một huyện đồng bằng nhỏ bần cùng lạc hậu, chẳng lẽ không phải là bị xử lý sao? Huyện Khổng muốn cái gì cũng không có, sao ra được chiến tích? Hơn nữa, lại là Phó Bí thư, không phải Bí thư hoặc Chủ tịch huyện. Lần này, xem như Trần Vũ Tường đã ngã xuống.
Thậm chí, không ít người quan có quan hệ không tồi với Trần Vũ Tường đều không lý giải được việc điều động của Trần Vũ Tường, đều gọi điện thoại tới hỏi xem đã xảy ra chuyện gì. Có phải gã đã đắc tội với lãnh đạo cấp quan trọng nào đó ở thành phố, hoặc là phải đi đường vòng để lên chức hay không. Đối với tất cả quan tâm và nghi ngờ đó, Trần Vũ Tường lại không trả lời, chỉ nói tất cả đều theo sự an bài của thượng cấp. Gã nguyện ý phát huy nhiệt tình tại huyện Khổng.
Tuy nói như vậy, nhưng người hiểu rõ Trần Vũ Tường vẫn suy nghĩ cả trăm lần cũng không giải thích được điều này. Thời gian qua, Trần Vũ Tường luôn làm việc nghiêm túc, hơn nữa mọi chuyện đều rất rõ ràng. Tính cách của gã điềm đạm, chắc chắn mà không liều lĩnh. Nhìn chung, vài lần bổ nhiệm của gã trước kia, đều có dấu hiệu báo trước. Chỉ có lần này dường như quyết định có phần quá đột ngột. Cuối cùng, bổ nhiệm của Trần Vũ Tường là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, hay an bài có dụng ý lâu dài khác?
Việc bổ nhiệm Trần Vũ Tường chẳng những dẫn tới sóng to gió lớn ở Đan Thủy, cũng khiến cho Thành ủy có ý kiến nghị luận không nhỏ.
Chủ yếu là vì trước đó không có chút tin tức nào được truyền ra. Tất cả mọi sự chú ý đều tập trung vào vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương. Cuối cùng Lý Vĩnh Xương sẽ rơi nặng hơn. Tất cả sẽ được quyết định tùy thuộc vào việc trong Bí thư Tưởng và Chủ tịch thành phố Hô Diên, người nào sẽ nhường trước một bước. Mà trước khi kết quả vận mệnh cuối cùng của Lý Vĩnh Xương được công khai, đã có một loạt những cuộc đọ sức phía sau màn mà mọi người không được biết!
Thật ra những người hiểu rõ tình hình đều hiểu, quan hệ giữa Bí thư Tưởng và Lý Vĩnh Xương rất bình thường. Ngược lại không bằng sự lui tới chặt chẽ giữa Chủ tịch thành phố Hô Diên với Lý Vĩnh Xương. Nhưng hết lần này tới lần khác, trên vấn đề Lý Vĩnh Xương, chủ trương của Chủ tịch thành phố Hô Diên chẳng những muốn khai trừ Lý Vĩnh Xương ra khỏi Đảng, còn muốn chuyển ông ta cho cơ quan tư pháp xử lý, còn muốn xử nặng. Mà Bí thư Tưởng lại không đồng ý, ám chỉ vấn đề Lý Vĩnh Xương chỉ đến khai trừ ra khỏi Đảng thôi, sau đó không giải quyết được gì. Ít nhất cũng phải để Lý Vĩnh Xương yên ổn lúc tuổi già. Chủ tịch thành phố Hô Diên không nhượng bộ. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương thành phố Bạch Sa cũng nhấn mạnh vấn đề Lý Vĩnh Xương vô cùng nghiêm trọng, chẳng những liên quan tới vụ án góp vốn phi pháp và tập hợp quần chúng gây sự, còn đang có hành vi tham ô hủ bại nghiêm trọng trong hạng mục đập nước sông Lưu Sa. Hơn nữa, báo thanh niên quốc gia thanh niên đã đăng tin về vụ án Tiền Ái Lâm góp vốn phi pháp. Điều đó đã khiến Chủ tịch tỉnh Trần Hằng Phong rất tức giận. Ông ta cũng tự mình đưa ra chỉ thị. Tất cả những việc đó, đều tạo áp lực rất lớn đối với Tưởng Tuyết Tùng.
Một loạt sự kiện báo thanh niên đăng tin Tiền Ái Lâm góp vốn phi pháp cùng với tài liệu tham khảo nội bộ của Hạ Lai được trình thẳng tới trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy. Nếu để cho Tưởng Tuyết Tùng biết phía sau việc này là bút tích của Quan Doãn, khẳng định hắn sẽ thay đổi cái nhìn đối với Quan Doãn, đối với Quan Doãn từ thưởng thức biến thành bất mãn. Bởi vì hành động này tạo thành phiền phức rất lớn đối với ông ta, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của ông ta, khiến ông ta không thể triển khai hành động mượn sức bảo vệ Lý Vĩnh Xương, lấy lòng ba dòng họ lớn, đồng thời không thể không đẩy kế hoạch triển khai toàn diện của ông ta lại phía sau!
Tưởng Tuyết Tùng còn vì chuyện như vậy đã từng liên lạc với Hạ Đức Trường. Hạ Đức Trường thuyết phục ông ta, nói là ban đầu Hạ Lai không muốn đăng, nhưng trời đưa đất đẩy làm sao, lanh đạo xã lại thấy được bản thảo, lập không nói gì cho sắp chữ in ra, còn thông qua con đường bí mật chuyển tới Tỉnh ủy, kết quả dẫn tới Trần Hằng Phong phê duyệt đưa ra chỉ thị.
Tưởng Tuyết Tùng bán tín bán nghi đối với những lời Hạ Đức Trường nói, nhưng lại không tiện trực tiếp hỏi rõ Hạ Lai về chuyện này, cũng chỉ có thể cam chịu. Ngẫm lại lúc ấy khi ông ta chỉ huy nên sớm quyết định, nắm giữ tài liệu góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, chính là có thể khống chế, còn muốn mượn tay Hạ Lai để điều tra huyện Khổng lấy bằng chứng. Thật ra ông ta làm vậy cũng vì bố cục của ông ta ở thành phố Hoàng Lương. Mà phía Lý Vĩnh Xương sụp đổ ở huyện Khổng, khiến ông ta còn phải ép vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm xuống.
Không ngờ, cuối cùng vẫn là do vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm khiến ông ta có miệng khó trả lời. Ở thế khó xử, Tưởng Tuyết Tùng cũng không dám không nhìn chỉ thị của Trần Hằng Phong. Trần Hằng Phong lại là Chủ tịch tỉnh yếu thế. Dù sao ông ta cũng cũng là Chủ tịch tỉnh. Nhưng nếu ông ta cũng tán thành đánh Lý Vĩnh Xương vĩnh viễn không thể xoay người, vậy đại kế do ông ta tỉ mỉ triển khai để tạo giao hảo với ba dòng họ lớn đồng thời mượn tay ba dòng họ lớn tay để chấn hưng kinh tế Hoàng Lương sẽ bị ngâm nước nóng.
Lý Vĩnh Xương sống hay chết không quan trọng. Trong mắt ông ta, Lý Vĩnh Xương bất quá cũng chỉ là một lợi thế hoặc là đạo cụ có thể lấy ra lợi dụng bất cứ lúc nào, là cầu nối giữa ông ta và ba dòng họ lớn. Không, nói Lý Vĩnh Xương là cây cầu lớn, không bằng gọi là trá bài thì thích hợp hơn.
Từ đầu đến cuối, Tưởng Tuyết Tùng không ngừng quyết tâm phải dồn Lý Vĩnh Xương vào chỗ chết. Nếu chỉ có áp lực từ Hô Diên Ngạo Bác cũng là không có gì. Ông ta hoàn toàn có thể khôn khéo hóa giải Hô Diên Ngạo Bác. Thủ đoạn khéo đưa đẩy rất đa dạng. Mhưng còn có áp lực từ Trần Hằng Phong, khiến ông ta ăn không ngon. Quan trọng hơn nữa, thư ký của Trần Hằng Phong tự mình gọi điện thoại tới hỏi về vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, còn yêu cầu Thành ủy đúng lúc báo cáo tiến triển vụ án với Chủ tịch tỉnh Trần, càng khiến Tưởng Tuyết Tùng thêm đau đầu.
Mối liên hệ giữa án kiện góp vốn phi pháp Tiền Ái Lâm và Lý Vĩnh Xương không hề tách rời. Nếu ông ta muốn ra sức bảo vệ Lý Vĩnh Xương, chẳng may Hô Diên Ngạo Bác vì vụ án góp vốn phi pháp Tiền Ái Lâm làm ầm ĩ tới mức đăng báo ở tỉnh, lại càng liên lụy tới Lý Vĩnh Xương. Như vậy chẳng phải ông ta trở thành người bao che cho Lý Vĩnh Xương? Nhưng Lý Vĩnh Xương hoàn toàn ngã, quan hệ giữa ông ta và ba dòng họ lớn sẽ thành thế nào? Hơn nữa làm thế nào để giành được sự tín nhiệm của ba dòng họ lớn một lần nữa?
Không có sự ủng hộ của ba dòng họ lớn, đại kế phát triển kinh tế của ông ta ở thành phố Hoàng Lương sẽ không thể triển khai. Nếu đại kế thất bại, cho dù ông ta thường xuyên tạo ra chiến tích ở Hoàng Lương, nhưng bước tiếp theo của ông ta có khả năng vẫn là một bước giẫm vào khoảng không. Giấc mộng vào kinh của ông ta sẽ tan biến! Mà nếu ông ta không thể một bước từ thành phố Hoàng Lương vào kinh, có lẽ cả cuộc đời còn lại sẽ phải sống ở tỉnh Yến.
Một loạt hậu quả rất trầm trọng, khiến ông ta gần như không gánh vác nổi.
Khi Tưởng Tuyết Tùng gần như bước vào đường cùng, bỗng nhiên trong đầu ông ta chợt hiện ra một cái tên, Quan Doãn. Đúng, chính là Quan Doãn. Quan Doãn trong đại kế liên thủ giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong dẹp yên Lý Vĩnh Xương, hẳn không thể thiếu tác dụng điểm tựa. Cũng có thể nói, nếu điều Quan Doãn đến bên cạnh ông ta đảm nhiệm thư ký, hắn có thể trợ giúp ông ta trong quá trình giao tiếp với ba dòng họ lớn, tạo ra tác dụng thúc đẩy đến một mức độ nhất định?
Lại nhớ tới ngày đó, khi ông ta cùng Quan Doãn viết lưu niệm luận thơ, trong lòng Tưởng Tuyết Tùng lại dâng lên ý tưởng vô cùng mãnh liệt muốn điều Quan Doãn đến bên cạnh...
Trải qua suy nghĩ cặn kẽ đồng thời cân nhắc tới đến thủ đoạn tiếp sau, Tưởng Tuyết Tùng đang chuẩn bị tiến hành hiệp thương với Hô Diên Ngạo Bác về Lý Vĩnh Xương vấn đề, lại nhận được một cuộc điện thoại thần bí đến từ trên tỉnh. Sau khi nghe điện thoại xong, vẻ mặt Tưởng Tuyết Tùng đầy oán giận nói một câu:
- Lãnh Phong, bản lĩnh của mày thật ghê gớm! Một ngày nào đó, thành phố Hoàng Lương cũng dung không nổi mày.
Buông điện thoại, dưới áp lực ở khắp nơi, cuối cùng Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác đạt thành thỏa hiệp nhỏ cuối cùng. Sau đó Ủy ban kỷ luật chính thức tuyên bố, Lý Vĩnh Xương vì vi phạm kỷ luật nghiêm trọng bị miễn đi chức vụ Phó bí thư huyện ủy huyện Khổng, cũng khai trừ Đảng viên, chuyển cho cơ quan tư pháp xử lý.
Cùng ngày đó, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy tuyên bố bổ nhiệm Trần Vũ Tường.
Ba ngày sau, Phó trưởng ban cán bộ Thành ủy Diệp Lâm cùng đi xuống. Trần Vũ Tường chính thức nhậm chức Phó bí thư huyện ủy huyện Khổng chức. Đồng thời với việc Trần Vũ Tường đảm nhiệm, tin tức liên quan tới việc Quan Doãn sắp được điều tới Thành ủy đảm nhiệm thư ký của Tưởng Tuyết Tùng lại xôn xao nổi lên.
Huyện Khổng nghênh đón mùa đông đầy rối ren.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.