Chương 465: Giấc mộng Hoàng Lương
Hà Thường Tại
13/06/2013
Đối với một số người trong quan trường thích chức vị và quyền thế mà nói, dưới tình hình đột nhiên ngã quỵ vĩnh viễn không ngoi đầu lên được, có lẽ chết là cách giải thoát tốt nhất, mặc dù đối với người chết ai cũng không biết có địa ngục hay không, có lẽ người sau khi chết còn có một nơi tối tăm vĩnh viễn không bình yên, không ngừng nghiêm khắc trừng phạt các tham quan làm điều phi pháp trên thế gian.
Nhưng cho dù như thế nào, chí ít đối với người còn sống mà nói, sự trừng phạt lớn nhất của một con người chính là cái chết.
Sau khi Hô Diên Ngạo Bác chết, tin đồn có liên quan đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã tiến hành lập văn bản điều tra y có khả nghi tham nhũng khoản tiền hơn chục triệu của học viện Tiến Thủ cùng với việc rửa tiền của chuyên án cửa hàng bán xe Audi độc quyền được chính thức truyền ra ngoài, đến lúc này rất nhiều người mới bừng tỉnh, thảo nào Hô Diên Ngạo Bác sau khi ở Di Nam khẩn cấp trở về Tỉnh ủy không bao lâu đã ngã quỵ, hóa ra là trước đó nghe được tin tức này.
Lúc trước, còn có không ít người đoán Hô Diên Ngạo Bác ngã quỵ là bị cảm nắng dẫn đến trúng gió, quần chúng không rõ chân tướng hay là cán bộ Đảng viên không biết, bọn họ còn tự tổ chức đi đến bệnh viện Nhân dân tỉnh thăm hỏi Chủ tịch thành phố Hô Diên kính yêu —— sau khi Hô Diên Ngạo Bác bị té xỉu, nhanh chóng được đưa đến bệnh viện thành phố, sau khi trải qua cấp cứu, lại chuyển tới bệnh viện Nhân dân tỉnh —— kết quả bị ngăn lại, không ít người không biết rõ sự tình, còn chửi bới thậm tệ Tưởng Tuyết Tùng là người khắc nghiệt, khi Hô Diên Ngạo Bác bệnh nặng vẫn không quên đấu tranh chính trị.
Đối với lời đồn đại nhảm nhí, Tưởng Tuyết Tùng tỏ ra bàng quan, thời gian là mực thước duy nhất kiểm nghiệm chân lý đúng hay sai, tranh luận cùng với quần chúng và cán bộ Đảng viên không biết rõ chân tướng của sự việc là hành động không sáng suốt, đợi chân tướng của mọi chuyện được sáng tỏ, là lúc mọi người mới biết đúng hay sai.
Hô Diên Ngạo Bác vì lo lắng mà sinh bệnh, hơn nữa đã hết hy vọng, trước khi xảy ra chuyện y đã biết mọi chuyện không tốt sẽ bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh lập án điều tra còn là do Triệu Hàng điều tra —— người ta ví Triệu Hàng Diêm vương mặt cười. Ngụ ý chính là vì y là miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm và lòng lang dạ sói, hễ vụ án nào mà do y tra khảo đều là thập tử nhất sinh —— không có lối thoát, do sắp thăng chức thành Bí thư Thành ủy Tần Đường, một bước giẫm lên khoảng không đã ngã xuống vách núi, có sự chênh lệch lớn như vậy làm cho tâm lý của con người cũng mất cân bằng, từ đó dẫn đến trúng gió, cuối cùng đi đời nhà ma.
Về phần tại sao Ủy ban Kỷ luật tỉnh đột nhiên quyết định lập án điều tra đối với Hô Diên Ngạo Bác. Là ai đích thân đem chứng cớ gửi cho Triệu Hàng, Triệu Hàng xin chỉ thị Chương Hệ Phong như thế nào, Chương Hệ Phong tại sao đồng ý lập án điều tra Hô Diên Ngạo Bác. Không để cho người ngoài biết, dù sao ở phía sau nhất định đã xảy ra nhiều nội tình mà mọi người không biết, và nhất định không chỉ một bàn tay khổng lồ đang cố gắng thúc đẩy tiến trình của vụ án.
Mặc kệ như thế nào, Hô Diên Ngạo Bác kết cục cuối cùng ở Hoàng Lương, không những chuyện tới đột nhiên hơn nữa lại làm cho người ta vội vàng không kịp chuẩn bị.
Người tuy chết rồi, tiếng tăm còn ở lại, với nhiều cha mẹ học sinh biết được tiền đầu tư vào học viện Tiến Thủ, luôn luôn lấy hình tượng thanh liêm công chính của Chủ tịch thành phố Hô Diên mượn gió bẻ măng lấy đi tiền mồ hôi nước mắt mà bọn họ đã đầu tư, nhiều cha mẹ học sinh còn tỏ ra phẫn nộ, một là phẫn nộ cho sự dối trá và tham lam của Chủ tịch thành phố Hô Diên, hai là phẫn nộ Chủ tịch thành phố Hô Diên lừa gạt bọn họ, xem bọn họ là những người ngốc đem ra đùa giỡn.
Cha mẹ học sinh cho dù tức giận cũng không tỏ ra hành vi quá khích, mà chỉ dùng phương thức truyền miệng khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Hoàng Lương thậm chí còn ra sức truyền công tích vĩ đại của Chủ tịch thành phố Hô Diên ở Hoàng Lương. Trong khoảng thời gian ngắn, Hô Diên Ngạo Bác trở thành nhân vật điển hình phản diện nhất trong mắt người dân thành phố Hoàng Lương, tin rằng trong thời gian dài, nỗi ô nhục của Hô Diên Ngạo Bác sẽ được ghi chép vào lịch sử.
Đương nhiên, người dân thành phố đều cho rằng sự sụp đổ của Hô Diên Ngạo Bác là vì y vơ vét tiền đầu tư của học viện Tiến Thủ. Kỳ thật, nói ra chân tướng thường sẽ làm tổn thương lòng người, cho nên, có đôi khi không biết chân tướng lại là một hạnh phúc. Nguyên nhân chính mà Hô Diên Ngạo Bác ngã ngựa không phải là bởi vì vơ vét tiền đầu tư phi pháp của học viện Tiến Thủ, mà là sự kiện rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền.
Người dân thành phố cho rằng Chủ tịch thành phố Hô Diên đụng vào lợi ích của bọn họ mới bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh lập án, nhưng mà sự thật lại không phải như thế. Tiền đầu tư phi pháp tuy lớn, nhưng không có chạm đến lợi ích của một số nhân vật cấp quan trọng của Tỉnh ủy, mà chuyên án rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền, mới trực tiếp liên lụy tới nhân vật cấp cao quan trọng của Tỉnh ủy, chủ yếu nhất là, dưới thủ đoạn lôi đình của Hoàng Hán, nắm giữ phần lớn nội tình của vụ án rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền, nội tình bên trong lại nhắm thẳng vào các nhân vật cấp cao quan trọng khác của Tỉnh ủy, coi đây là điều kiện trao đổi, thí xe giữ tướng, là điều kiện tiên quyết đảm bảo không để bại lộ chân tướng của các nhân vật cấp cao của Tỉnh ủy, Hô Diên Ngạo Bác chỉ có thể trở thành vật hi sinh chính trị
Đáng thương không chỉ là dân chúng không biết rõ chân tướng, một người còn đáng thương hơn nữa chính là Hô Diên Ngạo Bác chết mà không biết vì sao mà chết.
Thành ủy Hoàng Lương cũng không vì Hô Diên Ngạo Bác cử hành lễ truy điệu, dù sao Hô Diên Ngạo Bác tuy chết rồi, nhưng trong quan trường nên coi trọng thanh danh, người mà có thân bại danh liệt không được nhận đãi ngộ lễ truy điệu. Mặc dù không có triệu tập lễ truy điệu, nhưng cũng có người hiểu chuyện đã gửi một câu đối phúng điếu cho Hô Diên Ngạo Bác, câu đối phúng điếu viết rất tinh tế, hơn nữa bút tích cứng cáp, rất công lực, một khi truyền ra, sẽ khiến Hoàng Lương xôn xao.
Đồng thời, cũng là định luận che quan tài suốt cuộc đời của Hô Diên Ngạo Bác.
Vế trên, nửa cuộc đời thắng được hàng ngàn người.
Vế dưới, chỉ một truyện đã làm hoen ố thanh danh cả đời.
Vế ngang, giấc mộng Hoàng Lương.
Câu đối phúng điếu rốt cuộc là do người nào viết, không ai biết cả, nhưng mỗi người đều nhớ rõ chính là Hô Diên Ngạo Bác chết tại Hoàng Lương, mọi nỗ lực và phấn đấu cho cả đời của y, chung quy chỉ là giấc mộng Hoàng Lương.
Hô Diên Ngạo Bác sau khi chết ở Hoàng Lương, kinh tế đã chính thức phát triển rất nhanh, đồng thời, các sự vụ của Hoàng Lương cũng có hướng phát triển hoàn toàn mới.
Vốn cho là sau cái chết của Hô Diên Ngạo ghế trống sẽ được bỏ không tại Tỉnh ủy, nhưng quyết định của Tỉnh ủy lại nằm ngoài dự đoán mọi người, Thôi Đồng đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố Hoàng Lương, Quyền Chủ tịch thành phố, đề danh Chủ tịch thành phố, do đó phá vỡ quy cách người địa phương không thể đảm nhiệm nhân vật số một của chính đảng theo lệ thường.
Thôi Đồng sắp bước vào hàng ngũ quan lớn cấp giám đốc sở, đã trở thành một câu chuyện thần thoại lên chức trong giới quan lại.
Mà dư âm của chuyên án rửa tiền của cửa hàng bán bán xe Audi độc quyền, cũng không vì Hô Diên Ngạo Bác chết mà bỏ dở, vẫn đang tiếp tục điều tra. Trải qua điều tra, có bốn năm người cán bộ cấp phó của Thành ủy trở lên liên quan đến vụ rửa tiền, trong đó có dính đến hai gã Phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính sách.
Quan Doãn là Phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính sách, sau khi danh sách của hai gã phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính được đưa ra, xếp hạng của hắn được nâng lên là Phó chủ nhiệm thứ nhất, sau đó, trải qua sự đề cử của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, cất nhắc đề bạt Quan Doãn là cấp Cục phó.
Sau khi báo cáo đề cử được đưa lên, bị Tưởng Tuyết Tùng đè xuống. Tưởng Tuyết Tùng không trả lại, cũng không để cho đi, rốt cuộc ông có ý định gì đối với việc đề bạt Quan Doãn lên cấp Cục phó, ai cũng không thể hiểu hết.
Mà từ khi Hô Diên Ngạo Bác chết, phía trước càng có nhiều tin đồn về việc Tưởng Tuyết Tùng có thể bị điều khỏi Hoàng Lương, đột nhiên tin tức phía trước cũng không xuất đầu lộ diện nữa rồi, dường như Tưởng Tuyết Tùng vẫn ngồi vững trên ngai vàng Bí thư Thành ủy và sẽ không bị điều khỏi Hoàng Lương, cũng không tiếp tục nghe đồn về hướng đi của ông nữa.
Sau khi Thôi Đồng lên nhận chức, hầu như rất hòa hợp với Tưởng Tuyết Tùng, bộ máy chính trị ở Hoàng Lương nhất tề tiến bước, hơn nữa thế lực ba dòng họ gần đây gần như sụp đổ, thời kỳ chính trị trong sạch của Hoàng Lương đã tới.
Tháng bảy của Hoàng Lương, là một trong những tháng nóng bức nhất trong năm, công trường đang thi công ở khu kinh tế mới Hoàng Lương đang bước vào khí thế sục sôi ngất trời, thường xuyên thấy một người mặc váy dài dịu dàng uyển chuyển đi qua đi lại như con thoi.
Đúng là Tô Mạc Ngu.
Chịu sự ủy thác của Quan Doãn, Tô Mạc Ngu gần như cư trú ở Hoàng Lương, gần như mỗi ngày đều ngâm mình ở công trường, chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của Quan Doãn giao phó cho cô —— tiếp cận đồng thời làm quen Hầu Lam.
Mỗi ngày mặt trời vừa lên khỏi đỉnh đầu là đã có mặt ở công trường, cô đi qua đi lại liên tục, làn da trắng nõn của Tô Mạc Ngu do phơi nắng đã đen thêm mấy phần, tuy nhiên làn da như màu lúa mì ngược lại càng làm cho cô tăng thêm sự quyến rũ. Những người phụ nữ trong nước hơn phân nữa thích da trắng, nhưng làn da quá trắng có khi còn không bằng màu da hơi vàng càng gợi cảm càng mê hoặc lòng người.
Hay bởi vì nguyên nhân gần đây thường xuyên chạy ra công trường, cơ thể của Tô Mạc Ngu được rèn luyện khỏe hơn, săn chắc hơn so với trước kia. Cánh tay và bắp chân của cô được phơi bày, không hề mỏng manh yếu đuối như trước, mà là có sự co dãn và tràn đầy sức sống.
Gọi là mỹ nữ khỏe mạnh, lời này quả là không sai.
Tô Mạc Ngu tự nhận cô không phải đóa hoa giao tiếp giỏi, nhưng nhiều năm dốc sức ở thương trường khiến cho cách cô xử sự trong công việc rất khéo, với thân phận chủ quản công trình bên A và sau một thời gian tiếp xúc với người phụ trách công trình bên B Hầu Lam, cô trên cơ bản đã nhận được sự tín nhiệm của Hầu Lam, và trở thành bạn tốt của Hầu Lam.
Cũng không phải Hầu Lam không có cảnh giác cao, mà Hầu Lam là nhân vật quan trọng của Bắc Thành Nhất Kiến, cô chỉ phụ trách kỹ thuật, không chịu trách nhiệm bên ngoài và nghiệp vụ, suy nghĩ của người xuất thân từ kỹ thuật rất đơn giản, không nhạy cảm trong việc nắm bắt hay đánh giá một con người, hơn nữa vốn Hầu Lam lại là người hơi thoáng dễ dãi, cùng Tô Mạc Ngu mặc dù không phải là đồng hương, nhưng bọn họ cũng xem như đồng hương đến từ phía nam, cô nhanh chóng kết thân với Tô Mạc Ngu, xem Tô Mạc Ngu là người bạn thâm giao.
Đối với Bắc Thành Nhất Kiến được mở rộng nhanh chóng ở tỉnh Yến, Hầu Lam cũng không biết nhiều nội tình, cô chỉ chịu trách nhiệm cho việc giám sát tiến độ tổng thể của dự án công trình đã nhận. Cô tuy là người phương Nam, nhưng lại có tính tình thẳng thắn như phụ nữ đông Bắc, bình thường hòa mình với các công nhân, các công nhân cũng đều thân thiết gọi cô là Hầu tiểu tổng.
Sở dĩ không gọi Hầu tổng mà gọi là hầu tiểu tổng, thêm một chữ tiểu, là muốn thể hiện sự thân thiết.
Trải qua một thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, Tô Mạc Ngu cũng thích sự nhanh mồm nhanh miệng của Hầu Lam, Hầu Lam rất có uy trong công nhân, lúc vui vẻ cô thậm chí sẽ cùng đấu rượu với các công nhân. Có một lần cô uống đến say mèm, Tô Mạc Ngu là người đưa cô về nhà. Sự cẩn thận của Tô Mạc Ngu là góc bù cho sự ngay thẳng của Hầu Lam, tình hữu nghị giữa hai người ngày càng sâu sắc.
Cuối tuần, Tô Mạc Ngu mời Hầu Lam đi ngoại ô chơi, Hầu Lam vui vẻ đồng ý. Sáng sớm thứ Bảy, Tô Mạc Ngu lái xe đến đón Hầu Lam, chạy thẳng về hướng Bắc, thẳng đến Hoàng Lương Mộng cách thành phố Bắc Hoàng Lương mười mấy cây số.
Điển cố thành ngữ ‘giấc mộng Hoàng Lương’ gần như mỗi người đều biết, tên của thành phố Hoàng Lương cũng từ đó mà ra, tuy rằng Hoàng Lương này và ‘giấc mộng Hoàng Lương’ kém có một chữ, nhưng tên thành phố của thành phố Hoàng Lương quả thật đã thoát thai thành giấc mộng Hoàng lương là một sự thật không thể hoài nghi.
Hầu Lam cũng mới đến Hoàng Lương không bao lâu, lại còn chưa có đi qua Hoàng Lương Mộng vào lúc sáng sớm, chỉ nghe nói phải đi Hoàng Lương Mộng cô đã đợi chờ.
Hoàng Lương Mộng cho đến ngày nay đã phát triển thành một thị trấn, diện tích cũng không lớn, chủ yếu làm du lịch là chính.
Xe đến thị trấn Hoàng Lương, sau khi xuống xe, Tô Mạc Ngu đưa tay chỉ cách đó không xa:
- Hầu Lam, giới thiệu mấy người bạn cho cô quen được không?
- Được chứ, là bạn như thế nào? Tôi rất thích kết bạn. Tuy nhiên nói trước, trừ Quan Doãn ra.
- Vì sao không kết bạn với tôi?
Vừa dứt lời, giọng nói của Quan Doãn truyền đến sau lưng của Hầu Lam.
Quan Doãn gặp mặt Hầu Lam, là Quan Doãn cố tình, cuộc gặp mặt quan trọng thứ nhất.
Nhưng cho dù như thế nào, chí ít đối với người còn sống mà nói, sự trừng phạt lớn nhất của một con người chính là cái chết.
Sau khi Hô Diên Ngạo Bác chết, tin đồn có liên quan đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã tiến hành lập văn bản điều tra y có khả nghi tham nhũng khoản tiền hơn chục triệu của học viện Tiến Thủ cùng với việc rửa tiền của chuyên án cửa hàng bán xe Audi độc quyền được chính thức truyền ra ngoài, đến lúc này rất nhiều người mới bừng tỉnh, thảo nào Hô Diên Ngạo Bác sau khi ở Di Nam khẩn cấp trở về Tỉnh ủy không bao lâu đã ngã quỵ, hóa ra là trước đó nghe được tin tức này.
Lúc trước, còn có không ít người đoán Hô Diên Ngạo Bác ngã quỵ là bị cảm nắng dẫn đến trúng gió, quần chúng không rõ chân tướng hay là cán bộ Đảng viên không biết, bọn họ còn tự tổ chức đi đến bệnh viện Nhân dân tỉnh thăm hỏi Chủ tịch thành phố Hô Diên kính yêu —— sau khi Hô Diên Ngạo Bác bị té xỉu, nhanh chóng được đưa đến bệnh viện thành phố, sau khi trải qua cấp cứu, lại chuyển tới bệnh viện Nhân dân tỉnh —— kết quả bị ngăn lại, không ít người không biết rõ sự tình, còn chửi bới thậm tệ Tưởng Tuyết Tùng là người khắc nghiệt, khi Hô Diên Ngạo Bác bệnh nặng vẫn không quên đấu tranh chính trị.
Đối với lời đồn đại nhảm nhí, Tưởng Tuyết Tùng tỏ ra bàng quan, thời gian là mực thước duy nhất kiểm nghiệm chân lý đúng hay sai, tranh luận cùng với quần chúng và cán bộ Đảng viên không biết rõ chân tướng của sự việc là hành động không sáng suốt, đợi chân tướng của mọi chuyện được sáng tỏ, là lúc mọi người mới biết đúng hay sai.
Hô Diên Ngạo Bác vì lo lắng mà sinh bệnh, hơn nữa đã hết hy vọng, trước khi xảy ra chuyện y đã biết mọi chuyện không tốt sẽ bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh lập án điều tra còn là do Triệu Hàng điều tra —— người ta ví Triệu Hàng Diêm vương mặt cười. Ngụ ý chính là vì y là miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm và lòng lang dạ sói, hễ vụ án nào mà do y tra khảo đều là thập tử nhất sinh —— không có lối thoát, do sắp thăng chức thành Bí thư Thành ủy Tần Đường, một bước giẫm lên khoảng không đã ngã xuống vách núi, có sự chênh lệch lớn như vậy làm cho tâm lý của con người cũng mất cân bằng, từ đó dẫn đến trúng gió, cuối cùng đi đời nhà ma.
Về phần tại sao Ủy ban Kỷ luật tỉnh đột nhiên quyết định lập án điều tra đối với Hô Diên Ngạo Bác. Là ai đích thân đem chứng cớ gửi cho Triệu Hàng, Triệu Hàng xin chỉ thị Chương Hệ Phong như thế nào, Chương Hệ Phong tại sao đồng ý lập án điều tra Hô Diên Ngạo Bác. Không để cho người ngoài biết, dù sao ở phía sau nhất định đã xảy ra nhiều nội tình mà mọi người không biết, và nhất định không chỉ một bàn tay khổng lồ đang cố gắng thúc đẩy tiến trình của vụ án.
Mặc kệ như thế nào, Hô Diên Ngạo Bác kết cục cuối cùng ở Hoàng Lương, không những chuyện tới đột nhiên hơn nữa lại làm cho người ta vội vàng không kịp chuẩn bị.
Người tuy chết rồi, tiếng tăm còn ở lại, với nhiều cha mẹ học sinh biết được tiền đầu tư vào học viện Tiến Thủ, luôn luôn lấy hình tượng thanh liêm công chính của Chủ tịch thành phố Hô Diên mượn gió bẻ măng lấy đi tiền mồ hôi nước mắt mà bọn họ đã đầu tư, nhiều cha mẹ học sinh còn tỏ ra phẫn nộ, một là phẫn nộ cho sự dối trá và tham lam của Chủ tịch thành phố Hô Diên, hai là phẫn nộ Chủ tịch thành phố Hô Diên lừa gạt bọn họ, xem bọn họ là những người ngốc đem ra đùa giỡn.
Cha mẹ học sinh cho dù tức giận cũng không tỏ ra hành vi quá khích, mà chỉ dùng phương thức truyền miệng khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Hoàng Lương thậm chí còn ra sức truyền công tích vĩ đại của Chủ tịch thành phố Hô Diên ở Hoàng Lương. Trong khoảng thời gian ngắn, Hô Diên Ngạo Bác trở thành nhân vật điển hình phản diện nhất trong mắt người dân thành phố Hoàng Lương, tin rằng trong thời gian dài, nỗi ô nhục của Hô Diên Ngạo Bác sẽ được ghi chép vào lịch sử.
Đương nhiên, người dân thành phố đều cho rằng sự sụp đổ của Hô Diên Ngạo Bác là vì y vơ vét tiền đầu tư của học viện Tiến Thủ. Kỳ thật, nói ra chân tướng thường sẽ làm tổn thương lòng người, cho nên, có đôi khi không biết chân tướng lại là một hạnh phúc. Nguyên nhân chính mà Hô Diên Ngạo Bác ngã ngựa không phải là bởi vì vơ vét tiền đầu tư phi pháp của học viện Tiến Thủ, mà là sự kiện rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền.
Người dân thành phố cho rằng Chủ tịch thành phố Hô Diên đụng vào lợi ích của bọn họ mới bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh lập án, nhưng mà sự thật lại không phải như thế. Tiền đầu tư phi pháp tuy lớn, nhưng không có chạm đến lợi ích của một số nhân vật cấp quan trọng của Tỉnh ủy, mà chuyên án rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền, mới trực tiếp liên lụy tới nhân vật cấp cao quan trọng của Tỉnh ủy, chủ yếu nhất là, dưới thủ đoạn lôi đình của Hoàng Hán, nắm giữ phần lớn nội tình của vụ án rửa tiền của cửa hàng chuyên bán xe Audi độc quyền, nội tình bên trong lại nhắm thẳng vào các nhân vật cấp cao quan trọng khác của Tỉnh ủy, coi đây là điều kiện trao đổi, thí xe giữ tướng, là điều kiện tiên quyết đảm bảo không để bại lộ chân tướng của các nhân vật cấp cao của Tỉnh ủy, Hô Diên Ngạo Bác chỉ có thể trở thành vật hi sinh chính trị
Đáng thương không chỉ là dân chúng không biết rõ chân tướng, một người còn đáng thương hơn nữa chính là Hô Diên Ngạo Bác chết mà không biết vì sao mà chết.
Thành ủy Hoàng Lương cũng không vì Hô Diên Ngạo Bác cử hành lễ truy điệu, dù sao Hô Diên Ngạo Bác tuy chết rồi, nhưng trong quan trường nên coi trọng thanh danh, người mà có thân bại danh liệt không được nhận đãi ngộ lễ truy điệu. Mặc dù không có triệu tập lễ truy điệu, nhưng cũng có người hiểu chuyện đã gửi một câu đối phúng điếu cho Hô Diên Ngạo Bác, câu đối phúng điếu viết rất tinh tế, hơn nữa bút tích cứng cáp, rất công lực, một khi truyền ra, sẽ khiến Hoàng Lương xôn xao.
Đồng thời, cũng là định luận che quan tài suốt cuộc đời của Hô Diên Ngạo Bác.
Vế trên, nửa cuộc đời thắng được hàng ngàn người.
Vế dưới, chỉ một truyện đã làm hoen ố thanh danh cả đời.
Vế ngang, giấc mộng Hoàng Lương.
Câu đối phúng điếu rốt cuộc là do người nào viết, không ai biết cả, nhưng mỗi người đều nhớ rõ chính là Hô Diên Ngạo Bác chết tại Hoàng Lương, mọi nỗ lực và phấn đấu cho cả đời của y, chung quy chỉ là giấc mộng Hoàng Lương.
Hô Diên Ngạo Bác sau khi chết ở Hoàng Lương, kinh tế đã chính thức phát triển rất nhanh, đồng thời, các sự vụ của Hoàng Lương cũng có hướng phát triển hoàn toàn mới.
Vốn cho là sau cái chết của Hô Diên Ngạo ghế trống sẽ được bỏ không tại Tỉnh ủy, nhưng quyết định của Tỉnh ủy lại nằm ngoài dự đoán mọi người, Thôi Đồng đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố Hoàng Lương, Quyền Chủ tịch thành phố, đề danh Chủ tịch thành phố, do đó phá vỡ quy cách người địa phương không thể đảm nhiệm nhân vật số một của chính đảng theo lệ thường.
Thôi Đồng sắp bước vào hàng ngũ quan lớn cấp giám đốc sở, đã trở thành một câu chuyện thần thoại lên chức trong giới quan lại.
Mà dư âm của chuyên án rửa tiền của cửa hàng bán bán xe Audi độc quyền, cũng không vì Hô Diên Ngạo Bác chết mà bỏ dở, vẫn đang tiếp tục điều tra. Trải qua điều tra, có bốn năm người cán bộ cấp phó của Thành ủy trở lên liên quan đến vụ rửa tiền, trong đó có dính đến hai gã Phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính sách.
Quan Doãn là Phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính sách, sau khi danh sách của hai gã phó chủ nhiệm của phòng Nghiên cứu Chính được đưa ra, xếp hạng của hắn được nâng lên là Phó chủ nhiệm thứ nhất, sau đó, trải qua sự đề cử của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, cất nhắc đề bạt Quan Doãn là cấp Cục phó.
Sau khi báo cáo đề cử được đưa lên, bị Tưởng Tuyết Tùng đè xuống. Tưởng Tuyết Tùng không trả lại, cũng không để cho đi, rốt cuộc ông có ý định gì đối với việc đề bạt Quan Doãn lên cấp Cục phó, ai cũng không thể hiểu hết.
Mà từ khi Hô Diên Ngạo Bác chết, phía trước càng có nhiều tin đồn về việc Tưởng Tuyết Tùng có thể bị điều khỏi Hoàng Lương, đột nhiên tin tức phía trước cũng không xuất đầu lộ diện nữa rồi, dường như Tưởng Tuyết Tùng vẫn ngồi vững trên ngai vàng Bí thư Thành ủy và sẽ không bị điều khỏi Hoàng Lương, cũng không tiếp tục nghe đồn về hướng đi của ông nữa.
Sau khi Thôi Đồng lên nhận chức, hầu như rất hòa hợp với Tưởng Tuyết Tùng, bộ máy chính trị ở Hoàng Lương nhất tề tiến bước, hơn nữa thế lực ba dòng họ gần đây gần như sụp đổ, thời kỳ chính trị trong sạch của Hoàng Lương đã tới.
Tháng bảy của Hoàng Lương, là một trong những tháng nóng bức nhất trong năm, công trường đang thi công ở khu kinh tế mới Hoàng Lương đang bước vào khí thế sục sôi ngất trời, thường xuyên thấy một người mặc váy dài dịu dàng uyển chuyển đi qua đi lại như con thoi.
Đúng là Tô Mạc Ngu.
Chịu sự ủy thác của Quan Doãn, Tô Mạc Ngu gần như cư trú ở Hoàng Lương, gần như mỗi ngày đều ngâm mình ở công trường, chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của Quan Doãn giao phó cho cô —— tiếp cận đồng thời làm quen Hầu Lam.
Mỗi ngày mặt trời vừa lên khỏi đỉnh đầu là đã có mặt ở công trường, cô đi qua đi lại liên tục, làn da trắng nõn của Tô Mạc Ngu do phơi nắng đã đen thêm mấy phần, tuy nhiên làn da như màu lúa mì ngược lại càng làm cho cô tăng thêm sự quyến rũ. Những người phụ nữ trong nước hơn phân nữa thích da trắng, nhưng làn da quá trắng có khi còn không bằng màu da hơi vàng càng gợi cảm càng mê hoặc lòng người.
Hay bởi vì nguyên nhân gần đây thường xuyên chạy ra công trường, cơ thể của Tô Mạc Ngu được rèn luyện khỏe hơn, săn chắc hơn so với trước kia. Cánh tay và bắp chân của cô được phơi bày, không hề mỏng manh yếu đuối như trước, mà là có sự co dãn và tràn đầy sức sống.
Gọi là mỹ nữ khỏe mạnh, lời này quả là không sai.
Tô Mạc Ngu tự nhận cô không phải đóa hoa giao tiếp giỏi, nhưng nhiều năm dốc sức ở thương trường khiến cho cách cô xử sự trong công việc rất khéo, với thân phận chủ quản công trình bên A và sau một thời gian tiếp xúc với người phụ trách công trình bên B Hầu Lam, cô trên cơ bản đã nhận được sự tín nhiệm của Hầu Lam, và trở thành bạn tốt của Hầu Lam.
Cũng không phải Hầu Lam không có cảnh giác cao, mà Hầu Lam là nhân vật quan trọng của Bắc Thành Nhất Kiến, cô chỉ phụ trách kỹ thuật, không chịu trách nhiệm bên ngoài và nghiệp vụ, suy nghĩ của người xuất thân từ kỹ thuật rất đơn giản, không nhạy cảm trong việc nắm bắt hay đánh giá một con người, hơn nữa vốn Hầu Lam lại là người hơi thoáng dễ dãi, cùng Tô Mạc Ngu mặc dù không phải là đồng hương, nhưng bọn họ cũng xem như đồng hương đến từ phía nam, cô nhanh chóng kết thân với Tô Mạc Ngu, xem Tô Mạc Ngu là người bạn thâm giao.
Đối với Bắc Thành Nhất Kiến được mở rộng nhanh chóng ở tỉnh Yến, Hầu Lam cũng không biết nhiều nội tình, cô chỉ chịu trách nhiệm cho việc giám sát tiến độ tổng thể của dự án công trình đã nhận. Cô tuy là người phương Nam, nhưng lại có tính tình thẳng thắn như phụ nữ đông Bắc, bình thường hòa mình với các công nhân, các công nhân cũng đều thân thiết gọi cô là Hầu tiểu tổng.
Sở dĩ không gọi Hầu tổng mà gọi là hầu tiểu tổng, thêm một chữ tiểu, là muốn thể hiện sự thân thiết.
Trải qua một thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, Tô Mạc Ngu cũng thích sự nhanh mồm nhanh miệng của Hầu Lam, Hầu Lam rất có uy trong công nhân, lúc vui vẻ cô thậm chí sẽ cùng đấu rượu với các công nhân. Có một lần cô uống đến say mèm, Tô Mạc Ngu là người đưa cô về nhà. Sự cẩn thận của Tô Mạc Ngu là góc bù cho sự ngay thẳng của Hầu Lam, tình hữu nghị giữa hai người ngày càng sâu sắc.
Cuối tuần, Tô Mạc Ngu mời Hầu Lam đi ngoại ô chơi, Hầu Lam vui vẻ đồng ý. Sáng sớm thứ Bảy, Tô Mạc Ngu lái xe đến đón Hầu Lam, chạy thẳng về hướng Bắc, thẳng đến Hoàng Lương Mộng cách thành phố Bắc Hoàng Lương mười mấy cây số.
Điển cố thành ngữ ‘giấc mộng Hoàng Lương’ gần như mỗi người đều biết, tên của thành phố Hoàng Lương cũng từ đó mà ra, tuy rằng Hoàng Lương này và ‘giấc mộng Hoàng Lương’ kém có một chữ, nhưng tên thành phố của thành phố Hoàng Lương quả thật đã thoát thai thành giấc mộng Hoàng lương là một sự thật không thể hoài nghi.
Hầu Lam cũng mới đến Hoàng Lương không bao lâu, lại còn chưa có đi qua Hoàng Lương Mộng vào lúc sáng sớm, chỉ nghe nói phải đi Hoàng Lương Mộng cô đã đợi chờ.
Hoàng Lương Mộng cho đến ngày nay đã phát triển thành một thị trấn, diện tích cũng không lớn, chủ yếu làm du lịch là chính.
Xe đến thị trấn Hoàng Lương, sau khi xuống xe, Tô Mạc Ngu đưa tay chỉ cách đó không xa:
- Hầu Lam, giới thiệu mấy người bạn cho cô quen được không?
- Được chứ, là bạn như thế nào? Tôi rất thích kết bạn. Tuy nhiên nói trước, trừ Quan Doãn ra.
- Vì sao không kết bạn với tôi?
Vừa dứt lời, giọng nói của Quan Doãn truyền đến sau lưng của Hầu Lam.
Quan Doãn gặp mặt Hầu Lam, là Quan Doãn cố tình, cuộc gặp mặt quan trọng thứ nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.