Chương 302: Kỳ nhân Kim Toàn Đạo
Hà Thường Tại
13/06/2013
Không chỉ Kim Toàn Đạo nhất thời ngạc nhiên vui mừng, lần đầu nghe luận điểm mới lạ như thế, mà ngay cả Kim Toàn Đức, Kim Toàn Kinh cũng đồng thời giật mình, hai người liếc nhau, hơi suy nghĩ, trong mắt lập tức biểu lộ niềm vui bất ngờ.
Hay, hay cho một cậu Phật là tim, Đạo là xương, Nho chỉ là vẻ ngoài, Đại độ khán thế giới, tuệ nhãn quan hồng trần
Kim gia một nhà tam kiệt, nếu để ở cổ đại, thực có thể là một nhà ba tiến sĩ, đều là người vô cùng tôn sùng truyền thống văn hóa, ba người tri thức quốc học phong phú, có thể nói uyên bác, làm bạn cùng rất nhiều bậc thầy quốc học trong nước. Tuy rằng người trong quan trường thương trường, lại trước sau không quên tu thân dưỡng tính, cái gọi là Nho gia tu thân trị thế, đạo gia trị thân tị thế, Phật gia trị tâm xuất thế, Tam gia đều có trọng điểm lại cùng xuất hiện, nhiều năm qua anh em ba người vẫn tranh luận không ngớt, khó có thể thông hiểu đạo lý Tam gia, đạt tới cảnh giới Tam gia hợp nhất.
Thật không ngờ, một người trẻ tuổi mới hơn 20 tuổi, con đường nhân sinh giờ mới bắt đầu, cho dù từ lúc vỡ lòng bắt đầu đọc sách, cho tới hôm nay cũng chỉ trải qua 20 năm cuộc sống, lại có thể một câu nói toạc ra thiên cơ, tháo gỡ vấn đề nan giải mấy chục năm trong cuộc đời của ba anh em, Quan Doãn chẳng lẽ là kỳ tài ngút trời, tại sao có thể có tri thức quốc học thâm hậu như vậy?
Giọng Quan Doãn không lớn, lại như đất bằng sinh sấm sét, một tiếng sấm sét qua đi, ngàn dặm không mây ngàn dặm thiên.
Quan Doãn thấy một câu khiếp sợ mấy người đang ngồi, không khỏi thầm nhủ hổ thẹn một tiếng, kỳ thật với dự trữ tri thức quốc học và trải qua cuộc đời của hắn, không đủ trước mặt các vị đại sư cấp cao múa rìu qua mắt thợ, chỉ có điều gần đây được sự giúp đỡ từ mẹ đối với lời nói và việc làm của hắn đều mẫu mực, dạy hắn viết chữ, ngâm thơ và ngâm nga chư tử bách gia và truyền thống văn hóa, sau khi lên đại học hứng thú không giảm, ngoại trừ yêu đương với Hạ Lai, phần lớn thời gian đều ngâm mình ở thư viện, hoàn thành đọc lượng lớn kiến thức và dự trữ tri thức.
Dự trữ tri thức trong thời đại học vô cùng quan trọng, là của cải cả đời.
Sau lại gặp ông cụ Dung, ông cụ Dung tri thức phong phú lại khiến tầm mắt Quan Doãn mở rộng ra, mới biết bên ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, trên người còn có người, hơn nữa đang bị ghẻ lạnh, lúc ở huyện Khổng một năm, hắn lại cùng ông cụ Dung học rất nhiều tri thức không có trong sách vở. Bắt đầu hệ thống tiếp xúc với tri thức đạo gia và Phật gia, dưới ảnh hưởng của ông cụ Dung, dần dần tạo thành quan điểm của mình.
Phật là tim, Đạo là xương, Nho chỉ là vẻ ngoài., không phải Quan Doãn sáng tạo độc đáo. Cũng không phải nguyên bản của ông cụ Dung. Mà là sau khi ông cụ Dung tổng kết lý luận tinh hoa của một bậc thầy quốc học thời trước và thời nay, lúc sau Quan Doãn nhất thời có cảm xúc nên phát ra tổng kết mà thành.
- Đúng đấy, tiếp tục nữa đi, Quan Doãn.
Kim Toàn Đức cũng thúc giục nói.
Mà ngay cả Hạ Đức Trường cũng nhất thời quên uể oải, giương lỗ tai lắng nghe Quan Doãn tiến thêm một bước giải thích.
- Cảnh giới cao nhất dưỡng sinh là dưỡng hình, dưỡng khí, dưỡng tâm, cảnh giới cao nhất làm người là trị thế, trị thân, trị tâm, vừa lúc đối ứng Nho gia, đạo gia và Phật gia. Người thường đều nghĩ đến bên trong Tam gia, chỉ có Nho gia nhập thế trị quốc, kỳ thật không phải, đạo gia và Phật gia đều nhập thế. Chẳng qua so sánh với Nho gia lúc nào cũng nhập thế, đạo gia chỉ tại thời kì đại loạn mới có nhân vật trọng yếu xuất hiện. Nếu cẩn thận nghiên cứu lịch sử Trung Quốc. Liền sẽ phát hiện một huyền bí, mỗi khi thiên hạ đại loạn, tất nhiên sẽ có một hai nhân vật thần bí xuất thế, sau khi bình định, sẽ công thành lui thân, mai danh ẩn tích, từ nay về sau không hề xuất hiện. Mà khi thái bình thịnh thế, chính là lúc Nho gia rầm rộ.
Ba người Kim Toàn Đạo và Kim Toàn Đức, Kim Toàn Kinh ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời kinh ngạc. Với cấp bậc của Quan Doãn, không đủ để tiếp xúc với văn hóa quốc gia trong bộ phận nghiên cứu bí mật nhất. Hắn làm sao biết hiện tượng thần bí nhất trong lịch sử Trung Quốc? Bên trong cấp cao, gần như mỗi người đều biết chuyện này, trong sách sử chưa bao giờ công khai có ghi lại như vậy, nhưng người bình thường —— xác thực mà nói, người không đến cấp bậc Ủy viên bộ Chính trị, trên cơ bản không có khả năng tận mắt nhìn đến phần ghi lại này —— Quan Doãn nếu không phải tận mắt nhìn thấy ghi chép, cũng chỉ có thể cho thấy một điều, hắn học cao nhân, từ hưng suy biến thiên trong lịch sử tìm hiểu ra lịch sử huyền bí nhất mà người ta không biết!
Sách sử, ngoại trừ chính sử dã sử, còn có một loại bí sử chưa bao giờ lưu truyền cũng sẽ không được chính thức thừa nhận, bí sử lưu truyền, ghi lại đều là sự kiện thần bí trong lịch sử. bí sử ba anh em Kim gia tận mắt nhìn thấy, ghi lại đúng là từ tam đại tới nay, mãi cho đến Tần Hán Đường Tống Nguyên Minh Thanh, bất kể thời đại nào đều có một loại nhân vật như vậy, thời đại tới thời điểm nguy cấp, bọn họ sẽ lặng yên xuất thế, không biết từ đâu mà đến, một khi làm xong việc nên làm, sẽ lặng yên lui đi, không biết đi đâu, cũng không lưu lại tên trong lịch sử, xong chuyện phất áo đi, giấu thân và tên.
Nếu thật là Quan Doãn chính mình tìm hiểu tới chân tướng lịch sử, Quan Doãn thật sự là kỳ tài ngút trời!
Hạ Đức Trường bởi vì không đủ cấp bậc biết bí sử, ông ta liền lý giải không được khiếp sợ của ba anh em Kim gia, chỉ là kinh ngạc với tri thức quốc học thâm hậu của Quan Doãn, trong lòng càng thêm hối hận không ngừng lúc trước chèn ép Quan Doãn, đồng thời càng thêm căm hận Lý Ngọc Hoan áp bức ông ta làm cho lòng ông ta mất cân bằng, không ngờ bỏ sót một Quan Doãn thiên tài quan trường ưu tú như vậy, lại nhìn Kim Nhất Giai một thân trang phục đứng ở bên cạnh Quan Doãn, cùng Quan Doãn anh tuấn vô cùng xứng, trong lòng hối hận mãnh liệt.
Vốn dĩ, Quan Doãn yêu Hạ Lai. Vốn dĩ, Quan Doãn là rể hiền của ông ta. Vốn dĩ, Quan Doãn có thể cùng ông ta liên kết trong quan trường, có lẽ có thể sáng lập một đoạn truyền kỳ, nhưng hiện tại, chỉ là một giấc mộng Hoàng Lương!
Là chính tay ông ta đem Quan Doãn đưa đến bên Kim Nhất Giai!
Kim Toàn Đạo vừa rồi ở chính đường đã nghe được đoạn đối thoại của Quan Doãn ở bên ngoài cùng với Lý Ngọc Hoan, đối với Quan Doãn trọng tình trọng nghĩa có bước đầu ấn tượng, nhưng Quan Doãn trọng tình trọng nghĩa cũng không thay đổi được ông ta tự mình quyết định tiêu chuẩn lựa chọn rể hiền Kim gia, ông ta sẽ không chỉ coi trọng một người đàn ông có tình nghĩa hay không, ông ta là chủ gia đình, nhất định phải vì đại sự cả đời Kim Nhất Giai suy nghĩ, một người đàn ông ngoại trừ có tình có nghĩa, có bản lĩnh sống yên phận hay không, mới là căn bản.
Quan Doãn muốn phá bỏ môn đăng hộ đối trở thành rể hiền Kim gia, đường phải đi còn rất dài, Kim Toàn Đạo đã sớm luyện một tâm bình tĩnh bất động như tùng, Quan Doãn nếu qua không được khảo nghiệm của ông ta, mặc kệ hắn có tài ăn nói, ba hoa chích choè, đều không có tư cách cầu hôn Kim Nhất Giai!
Thiên kim Kim gia, mặc dù không phải không gia đình quan không gả, nhưng cũng nhất định phải không có tài không gả!
Kim Toàn Đạo thừa nhận ông ta có thiên kiến môn đăng hộ đối, vấn đề là, dân chúng thiên hạ, ai mà không có thiên kiến môn đăng hộ đối? Cái gọi là nhà cửa rộng gả con gái cửa thấp cưới vợ, cha mẹ thiên hạ bất kể là quan lớn hay là người buôn bán nhỏ, trăm ngàn năm qua đều là tâm tư giống nhau, cho dù ông ta thân là số 1 Bắc Kinh cũng không có ngoại lệ. Hơn nữa con gái có tri thức hiểu lễ nghĩa, vì bồi dưỡng cô thành tài, bỏ ra thật lớn tài lực, càng bỏ ra lượng lớn tâm huyết, ông ta chỉ có duy nhất đứa con gái này, hạnh phúc nửa đời sau và toàn bộ hy vọng ký thác vào trên người con gái, nếu con gái cuối cùng gả cho một người tầm thường, chẳng phải là tâm huyết cả đời phó mặc buông xuôi hay sao?
Một nhà có con gái trăm nhà cầu, con gái Kim Nhất Giai có thể nói hoàn mỹ, có bao nhiêu con cháu quý tộc Bắc Kinh theo đuổi mà không được, còn nữa con gái lại có danh xưng đệ nhất thiên kim Bắc kinh, dựa vào cái gì để một tên nghèo đến từ huyện Khổng dễ dàng ôm mỹ nhân về? Kim Toàn Đạo thật không có thành kiến với Quan Doãn, chỉ là do tình yêu thương tự nhiên của cha với con gái, vào trước là chủ cho rằng Quan Doãn nhất định là một cậu bé nông thôn miệng lưỡi trơn tru, nếu không hắn cũng sẽ không lừa Hạ Lai lại dụ dỗ được phụ nữ xoay quanh.
Bình tĩnh mà xem xét, kỳ thật lúc đầu Kim Toàn Đạo ấn tượng không tốt với Quan Doãn, cũng là chuyện Quan Doãn và Hạ Lai quá lớn, mà Kim gia và Hạ gia dù sao cũng là thân thích, nếu chẳng may truyền ra ngoài bị người hiểu lầm Kim gia đoạt con rể Hạ gia, liền thật khó nghe, lại khiến người ngoài biết Quan Doãn giành qua cướp lại chỉ là một thường dân xuất thân cán bộ cấp phó phòng, Kim gia còn mặt mũi nào mà tồn tại? Chẳng lẽ con gái Kim gia cứ không đáng giá như vậy, phải vì một thư ký số 1 Thành ủy không cần tất cả?
Đương nhiên, sâu trong nội tâm Kim Toàn Đạo còn một điều bất mãn người ta lại không biết là, cho dù Hạ Lai và Kim Nhất Giai là chị em cô dì, nhưng Hạ gia sao có thể cùng Kim gia đánh đồng? Rốt cuộc, Hạ gia, ở trong mắt Kim gia, chỉ là nhà quan không được xếp hạng thôi, hẳn là, căn bản không tính là nhà quan. Quan Doãn cưới Hạ Lai chính là trèo cao rồi, xem như vượt Long Môn, cưới Kim Nhất Giai, chính là bay thẳng lên trời, bay lên Nam Thiên môn!
Kim Toàn Đạo liền đối với Quan Doãn trước yêu Hạ Lai sau yêu Kim Nhất Giai rất phê bình kín đáo, cũng một lòng nhận định Quan Doãn dụng tâm bất chính, chính là muốn bám một cành cây cao nhà quan.
Mặc dù như thế, do tôn trọng con gái, khi Kim Nhất Giai nói Quan Doãn muốn đích thân tới cửa cầu hôn, Kim Toàn Đạo vẫn là đồng ý, dù sao ông ta từng nói, chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn lựa chọn rể Kim gia, bất kể là không phải con cháu quý tộc, cũng có thể tới Kim gia cầu hôn. Đương nhiên, phát ngôn sau lưng có phải có suy tính chính trị nhất định hoặc là mục đích vì Kim gia nổi danh hay không, Kim Toàn Đạo không nói rõ.
Kim Toàn Đạo chính là muốn chính mắt nhìn Quan Doãn —— thư ký số 1 trẻ tuổi nhất Thành ủy trong truyền thuyết này, rốt cuộc có thực tài hay không, là nổi danh mà không tài, hay là dưới sự nổi danh mà thật không kham nổi —— hơn nữa nói thật, ông ta mặc dù đối với tình cảm từng trải của Quan Doãn hơi có bất mãn, nhưng đối với tài năng quan trường của Quan Doãn, vẫn tương đối yêu thích.
Sau lần đầu tiên Kim Nhất Giai tiết lộ tên Quan Doãn với ông ta, là một người cha vô cùng quan tâm đối với trưởng thành của con gái, liếc mắt liền nhìn ra ngọt ngào và vui sướng của con gái khi nhắc tới tên Quan Doãn, là ông ta biết, người trẻ tuổi ở huyện Khổng xa xôi gọi là Quan Doãn này, đã đi vào trong lòng con gái. Là người trẻ tuổi đầu tiên có thể làm cho con gái có cảm giác yêu đương, ông ta nhất định phải tỉ mỉ tìm hiểu một chút Quan Doãn rốt cuộc là ai.
Không tra không biết, vừa tra đã giật mình, khi Kim Toàn Đạo bắt tay vào điều tra tư liệu Quan Doãn, Quan Doãn đã xác định từ huyện Khổng điều đến Hoàng Lương đảm nhiệm thư ký số 1 Thành ủy rồi. Thư ký số 1 Thành ủy còn trẻ như vậy, lại là xuất thân gốc dân đen, ông ta không khỏi chấn động, Quan Doãn đến tột cùng là thần thánh phương nào, làm sao được Tưởng Tuyết Tùng chọn trúng?
Tưởng Tuyết Tùng không phải Bí thư Thành ủy bình thường, Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng nhìn như xuất thân nhà bình dân, không có rễ không đáy, kỳ thật người ta lại con cháu Điền gia Bắc Kinh, là lực lượng trù bị được Điền gia mạnh mẽ bồi dưỡng! Bí mật này, toàn bộ quan trường tỉnh Yến gần như không có mấy người biết, cho dù là bên trong mấy nhà Bắc Kinh, người biết cũng không nhiều.
Có thể được Điền gia Bắc Kinh nhìn trúng, nhất định có thủ đoạn quan trường không giống bình thường, Điền gia nổi danh luôn luôn bồi dưỡng Đại tướng nơi biên cương. Bởi vậy có thể suy đoán, có thể được Tưởng Tuyết Tùng chọn trúng, Quan Doãn nhất định có chỗ hơn người.
Hay, hay cho một cậu Phật là tim, Đạo là xương, Nho chỉ là vẻ ngoài, Đại độ khán thế giới, tuệ nhãn quan hồng trần
Kim gia một nhà tam kiệt, nếu để ở cổ đại, thực có thể là một nhà ba tiến sĩ, đều là người vô cùng tôn sùng truyền thống văn hóa, ba người tri thức quốc học phong phú, có thể nói uyên bác, làm bạn cùng rất nhiều bậc thầy quốc học trong nước. Tuy rằng người trong quan trường thương trường, lại trước sau không quên tu thân dưỡng tính, cái gọi là Nho gia tu thân trị thế, đạo gia trị thân tị thế, Phật gia trị tâm xuất thế, Tam gia đều có trọng điểm lại cùng xuất hiện, nhiều năm qua anh em ba người vẫn tranh luận không ngớt, khó có thể thông hiểu đạo lý Tam gia, đạt tới cảnh giới Tam gia hợp nhất.
Thật không ngờ, một người trẻ tuổi mới hơn 20 tuổi, con đường nhân sinh giờ mới bắt đầu, cho dù từ lúc vỡ lòng bắt đầu đọc sách, cho tới hôm nay cũng chỉ trải qua 20 năm cuộc sống, lại có thể một câu nói toạc ra thiên cơ, tháo gỡ vấn đề nan giải mấy chục năm trong cuộc đời của ba anh em, Quan Doãn chẳng lẽ là kỳ tài ngút trời, tại sao có thể có tri thức quốc học thâm hậu như vậy?
Giọng Quan Doãn không lớn, lại như đất bằng sinh sấm sét, một tiếng sấm sét qua đi, ngàn dặm không mây ngàn dặm thiên.
Quan Doãn thấy một câu khiếp sợ mấy người đang ngồi, không khỏi thầm nhủ hổ thẹn một tiếng, kỳ thật với dự trữ tri thức quốc học và trải qua cuộc đời của hắn, không đủ trước mặt các vị đại sư cấp cao múa rìu qua mắt thợ, chỉ có điều gần đây được sự giúp đỡ từ mẹ đối với lời nói và việc làm của hắn đều mẫu mực, dạy hắn viết chữ, ngâm thơ và ngâm nga chư tử bách gia và truyền thống văn hóa, sau khi lên đại học hứng thú không giảm, ngoại trừ yêu đương với Hạ Lai, phần lớn thời gian đều ngâm mình ở thư viện, hoàn thành đọc lượng lớn kiến thức và dự trữ tri thức.
Dự trữ tri thức trong thời đại học vô cùng quan trọng, là của cải cả đời.
Sau lại gặp ông cụ Dung, ông cụ Dung tri thức phong phú lại khiến tầm mắt Quan Doãn mở rộng ra, mới biết bên ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, trên người còn có người, hơn nữa đang bị ghẻ lạnh, lúc ở huyện Khổng một năm, hắn lại cùng ông cụ Dung học rất nhiều tri thức không có trong sách vở. Bắt đầu hệ thống tiếp xúc với tri thức đạo gia và Phật gia, dưới ảnh hưởng của ông cụ Dung, dần dần tạo thành quan điểm của mình.
Phật là tim, Đạo là xương, Nho chỉ là vẻ ngoài., không phải Quan Doãn sáng tạo độc đáo. Cũng không phải nguyên bản của ông cụ Dung. Mà là sau khi ông cụ Dung tổng kết lý luận tinh hoa của một bậc thầy quốc học thời trước và thời nay, lúc sau Quan Doãn nhất thời có cảm xúc nên phát ra tổng kết mà thành.
- Đúng đấy, tiếp tục nữa đi, Quan Doãn.
Kim Toàn Đức cũng thúc giục nói.
Mà ngay cả Hạ Đức Trường cũng nhất thời quên uể oải, giương lỗ tai lắng nghe Quan Doãn tiến thêm một bước giải thích.
- Cảnh giới cao nhất dưỡng sinh là dưỡng hình, dưỡng khí, dưỡng tâm, cảnh giới cao nhất làm người là trị thế, trị thân, trị tâm, vừa lúc đối ứng Nho gia, đạo gia và Phật gia. Người thường đều nghĩ đến bên trong Tam gia, chỉ có Nho gia nhập thế trị quốc, kỳ thật không phải, đạo gia và Phật gia đều nhập thế. Chẳng qua so sánh với Nho gia lúc nào cũng nhập thế, đạo gia chỉ tại thời kì đại loạn mới có nhân vật trọng yếu xuất hiện. Nếu cẩn thận nghiên cứu lịch sử Trung Quốc. Liền sẽ phát hiện một huyền bí, mỗi khi thiên hạ đại loạn, tất nhiên sẽ có một hai nhân vật thần bí xuất thế, sau khi bình định, sẽ công thành lui thân, mai danh ẩn tích, từ nay về sau không hề xuất hiện. Mà khi thái bình thịnh thế, chính là lúc Nho gia rầm rộ.
Ba người Kim Toàn Đạo và Kim Toàn Đức, Kim Toàn Kinh ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời kinh ngạc. Với cấp bậc của Quan Doãn, không đủ để tiếp xúc với văn hóa quốc gia trong bộ phận nghiên cứu bí mật nhất. Hắn làm sao biết hiện tượng thần bí nhất trong lịch sử Trung Quốc? Bên trong cấp cao, gần như mỗi người đều biết chuyện này, trong sách sử chưa bao giờ công khai có ghi lại như vậy, nhưng người bình thường —— xác thực mà nói, người không đến cấp bậc Ủy viên bộ Chính trị, trên cơ bản không có khả năng tận mắt nhìn đến phần ghi lại này —— Quan Doãn nếu không phải tận mắt nhìn thấy ghi chép, cũng chỉ có thể cho thấy một điều, hắn học cao nhân, từ hưng suy biến thiên trong lịch sử tìm hiểu ra lịch sử huyền bí nhất mà người ta không biết!
Sách sử, ngoại trừ chính sử dã sử, còn có một loại bí sử chưa bao giờ lưu truyền cũng sẽ không được chính thức thừa nhận, bí sử lưu truyền, ghi lại đều là sự kiện thần bí trong lịch sử. bí sử ba anh em Kim gia tận mắt nhìn thấy, ghi lại đúng là từ tam đại tới nay, mãi cho đến Tần Hán Đường Tống Nguyên Minh Thanh, bất kể thời đại nào đều có một loại nhân vật như vậy, thời đại tới thời điểm nguy cấp, bọn họ sẽ lặng yên xuất thế, không biết từ đâu mà đến, một khi làm xong việc nên làm, sẽ lặng yên lui đi, không biết đi đâu, cũng không lưu lại tên trong lịch sử, xong chuyện phất áo đi, giấu thân và tên.
Nếu thật là Quan Doãn chính mình tìm hiểu tới chân tướng lịch sử, Quan Doãn thật sự là kỳ tài ngút trời!
Hạ Đức Trường bởi vì không đủ cấp bậc biết bí sử, ông ta liền lý giải không được khiếp sợ của ba anh em Kim gia, chỉ là kinh ngạc với tri thức quốc học thâm hậu của Quan Doãn, trong lòng càng thêm hối hận không ngừng lúc trước chèn ép Quan Doãn, đồng thời càng thêm căm hận Lý Ngọc Hoan áp bức ông ta làm cho lòng ông ta mất cân bằng, không ngờ bỏ sót một Quan Doãn thiên tài quan trường ưu tú như vậy, lại nhìn Kim Nhất Giai một thân trang phục đứng ở bên cạnh Quan Doãn, cùng Quan Doãn anh tuấn vô cùng xứng, trong lòng hối hận mãnh liệt.
Vốn dĩ, Quan Doãn yêu Hạ Lai. Vốn dĩ, Quan Doãn là rể hiền của ông ta. Vốn dĩ, Quan Doãn có thể cùng ông ta liên kết trong quan trường, có lẽ có thể sáng lập một đoạn truyền kỳ, nhưng hiện tại, chỉ là một giấc mộng Hoàng Lương!
Là chính tay ông ta đem Quan Doãn đưa đến bên Kim Nhất Giai!
Kim Toàn Đạo vừa rồi ở chính đường đã nghe được đoạn đối thoại của Quan Doãn ở bên ngoài cùng với Lý Ngọc Hoan, đối với Quan Doãn trọng tình trọng nghĩa có bước đầu ấn tượng, nhưng Quan Doãn trọng tình trọng nghĩa cũng không thay đổi được ông ta tự mình quyết định tiêu chuẩn lựa chọn rể hiền Kim gia, ông ta sẽ không chỉ coi trọng một người đàn ông có tình nghĩa hay không, ông ta là chủ gia đình, nhất định phải vì đại sự cả đời Kim Nhất Giai suy nghĩ, một người đàn ông ngoại trừ có tình có nghĩa, có bản lĩnh sống yên phận hay không, mới là căn bản.
Quan Doãn muốn phá bỏ môn đăng hộ đối trở thành rể hiền Kim gia, đường phải đi còn rất dài, Kim Toàn Đạo đã sớm luyện một tâm bình tĩnh bất động như tùng, Quan Doãn nếu qua không được khảo nghiệm của ông ta, mặc kệ hắn có tài ăn nói, ba hoa chích choè, đều không có tư cách cầu hôn Kim Nhất Giai!
Thiên kim Kim gia, mặc dù không phải không gia đình quan không gả, nhưng cũng nhất định phải không có tài không gả!
Kim Toàn Đạo thừa nhận ông ta có thiên kiến môn đăng hộ đối, vấn đề là, dân chúng thiên hạ, ai mà không có thiên kiến môn đăng hộ đối? Cái gọi là nhà cửa rộng gả con gái cửa thấp cưới vợ, cha mẹ thiên hạ bất kể là quan lớn hay là người buôn bán nhỏ, trăm ngàn năm qua đều là tâm tư giống nhau, cho dù ông ta thân là số 1 Bắc Kinh cũng không có ngoại lệ. Hơn nữa con gái có tri thức hiểu lễ nghĩa, vì bồi dưỡng cô thành tài, bỏ ra thật lớn tài lực, càng bỏ ra lượng lớn tâm huyết, ông ta chỉ có duy nhất đứa con gái này, hạnh phúc nửa đời sau và toàn bộ hy vọng ký thác vào trên người con gái, nếu con gái cuối cùng gả cho một người tầm thường, chẳng phải là tâm huyết cả đời phó mặc buông xuôi hay sao?
Một nhà có con gái trăm nhà cầu, con gái Kim Nhất Giai có thể nói hoàn mỹ, có bao nhiêu con cháu quý tộc Bắc Kinh theo đuổi mà không được, còn nữa con gái lại có danh xưng đệ nhất thiên kim Bắc kinh, dựa vào cái gì để một tên nghèo đến từ huyện Khổng dễ dàng ôm mỹ nhân về? Kim Toàn Đạo thật không có thành kiến với Quan Doãn, chỉ là do tình yêu thương tự nhiên của cha với con gái, vào trước là chủ cho rằng Quan Doãn nhất định là một cậu bé nông thôn miệng lưỡi trơn tru, nếu không hắn cũng sẽ không lừa Hạ Lai lại dụ dỗ được phụ nữ xoay quanh.
Bình tĩnh mà xem xét, kỳ thật lúc đầu Kim Toàn Đạo ấn tượng không tốt với Quan Doãn, cũng là chuyện Quan Doãn và Hạ Lai quá lớn, mà Kim gia và Hạ gia dù sao cũng là thân thích, nếu chẳng may truyền ra ngoài bị người hiểu lầm Kim gia đoạt con rể Hạ gia, liền thật khó nghe, lại khiến người ngoài biết Quan Doãn giành qua cướp lại chỉ là một thường dân xuất thân cán bộ cấp phó phòng, Kim gia còn mặt mũi nào mà tồn tại? Chẳng lẽ con gái Kim gia cứ không đáng giá như vậy, phải vì một thư ký số 1 Thành ủy không cần tất cả?
Đương nhiên, sâu trong nội tâm Kim Toàn Đạo còn một điều bất mãn người ta lại không biết là, cho dù Hạ Lai và Kim Nhất Giai là chị em cô dì, nhưng Hạ gia sao có thể cùng Kim gia đánh đồng? Rốt cuộc, Hạ gia, ở trong mắt Kim gia, chỉ là nhà quan không được xếp hạng thôi, hẳn là, căn bản không tính là nhà quan. Quan Doãn cưới Hạ Lai chính là trèo cao rồi, xem như vượt Long Môn, cưới Kim Nhất Giai, chính là bay thẳng lên trời, bay lên Nam Thiên môn!
Kim Toàn Đạo liền đối với Quan Doãn trước yêu Hạ Lai sau yêu Kim Nhất Giai rất phê bình kín đáo, cũng một lòng nhận định Quan Doãn dụng tâm bất chính, chính là muốn bám một cành cây cao nhà quan.
Mặc dù như thế, do tôn trọng con gái, khi Kim Nhất Giai nói Quan Doãn muốn đích thân tới cửa cầu hôn, Kim Toàn Đạo vẫn là đồng ý, dù sao ông ta từng nói, chỉ cần phù hợp tiêu chuẩn lựa chọn rể Kim gia, bất kể là không phải con cháu quý tộc, cũng có thể tới Kim gia cầu hôn. Đương nhiên, phát ngôn sau lưng có phải có suy tính chính trị nhất định hoặc là mục đích vì Kim gia nổi danh hay không, Kim Toàn Đạo không nói rõ.
Kim Toàn Đạo chính là muốn chính mắt nhìn Quan Doãn —— thư ký số 1 trẻ tuổi nhất Thành ủy trong truyền thuyết này, rốt cuộc có thực tài hay không, là nổi danh mà không tài, hay là dưới sự nổi danh mà thật không kham nổi —— hơn nữa nói thật, ông ta mặc dù đối với tình cảm từng trải của Quan Doãn hơi có bất mãn, nhưng đối với tài năng quan trường của Quan Doãn, vẫn tương đối yêu thích.
Sau lần đầu tiên Kim Nhất Giai tiết lộ tên Quan Doãn với ông ta, là một người cha vô cùng quan tâm đối với trưởng thành của con gái, liếc mắt liền nhìn ra ngọt ngào và vui sướng của con gái khi nhắc tới tên Quan Doãn, là ông ta biết, người trẻ tuổi ở huyện Khổng xa xôi gọi là Quan Doãn này, đã đi vào trong lòng con gái. Là người trẻ tuổi đầu tiên có thể làm cho con gái có cảm giác yêu đương, ông ta nhất định phải tỉ mỉ tìm hiểu một chút Quan Doãn rốt cuộc là ai.
Không tra không biết, vừa tra đã giật mình, khi Kim Toàn Đạo bắt tay vào điều tra tư liệu Quan Doãn, Quan Doãn đã xác định từ huyện Khổng điều đến Hoàng Lương đảm nhiệm thư ký số 1 Thành ủy rồi. Thư ký số 1 Thành ủy còn trẻ như vậy, lại là xuất thân gốc dân đen, ông ta không khỏi chấn động, Quan Doãn đến tột cùng là thần thánh phương nào, làm sao được Tưởng Tuyết Tùng chọn trúng?
Tưởng Tuyết Tùng không phải Bí thư Thành ủy bình thường, Tưởng Tuyết Tùng tuy rằng nhìn như xuất thân nhà bình dân, không có rễ không đáy, kỳ thật người ta lại con cháu Điền gia Bắc Kinh, là lực lượng trù bị được Điền gia mạnh mẽ bồi dưỡng! Bí mật này, toàn bộ quan trường tỉnh Yến gần như không có mấy người biết, cho dù là bên trong mấy nhà Bắc Kinh, người biết cũng không nhiều.
Có thể được Điền gia Bắc Kinh nhìn trúng, nhất định có thủ đoạn quan trường không giống bình thường, Điền gia nổi danh luôn luôn bồi dưỡng Đại tướng nơi biên cương. Bởi vậy có thể suy đoán, có thể được Tưởng Tuyết Tùng chọn trúng, Quan Doãn nhất định có chỗ hơn người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.