Chương 118: Ngang nhiên ra tay.
Hà Thường Tại
18/03/2013
Trải qua khó khăn của dự án đập nước Lưu Sa, từ lúc bắt đầu đã vô cùng vất vả, không dễ dàng gì mới khiến cho Lãnh Phong đồng ý nhường cho hạng mục này, rồi lại vấn đề mộ phần đánh vỡ đầu Lý Vĩnh Xương.
Sau đó Lý Vĩnh Xương lại mượn gió đông của chính sách lấp mộ phục hồi đất canh, thúc đẩy mạnh mẽ, việc xây dựng của hạng mục đập lớn mới tăng tốc được, lúc đến Tưởng Tuyết Tùng tiến hành thị sát công trình, công trình đã hoàn thành được một phần ba rồi. Còn cho tới hôm nay thì đã gần hoàn thành được một nửa, phóng tầm mắt nhìn ra, đập nước sông Lưu Sa đã dần hình thành rồi, như một tòa thành nguy nga tráng lệ, dưới ánh mặt trời buổi trưa, bức tường màu xám trở nên lấp lánh đến lạ lùng.
Đám người giằng co một bên là đội ngũ thi công, còn bên kia là thôn dân thôn Quan Gia, người đứng đầu thì vẫn là người lần trước vì vấn đề tổ tiên mà đánh Lý Vĩnh Xương - Quan Chi Thư. Sau mấy ngày ngồi nhà lao, Quan Chi Thư cũng coi như đã quen mặt, điểm không giống nhất với những lần gây chuyện trước đây chính là, y trưng ra một bộ mặt lưu manh vô lại, cái bộ mặt mà trời có sụp xuống thì cũng không thể thay đổi được, là cái mặt đứng đẩu tiên trong đám người đấy, đúng với ý nguyện được gặp trực tiếp chủ tịch huyện để đàm phán, chủ tịch huyện không lộ mặt, thì công trình đừng hòng được khởi công.
Nguyên nhân gây ra sự việc vẫn còn là một tranh cãi lớn.
Vốn dĩ tổ lãnh đạo của dự án đập sông Lưu Sa đã bàn bạc xong với thôn Quan Gia về vấn đề trưng dụng và bồi thường, tiền bồi thường của mỗi nhà mỗi hộ cũng đã được thống nhất, cán bộ thôn cũng đã làm thông công tác tư tưởng cho người dân, hơn nữa khoản tiền bồi thường cũng đã được phát đến đúng nơi, nhưng chính sách san mộ phục canh tạm dừng, dân của thôn Quan Gia lại bắt đầu lung lay động lòng, nguyên nhân chủ yếu là vì phần mộ của ông bà tổ tiên nhà Lý Vĩnh Xương một lần nữa bị dựng bia lên, đã khiến người dân ở thôn Quan Gia vô cùng kích động, đặc biệt là Quan Chi Thư
Cán bộ lãnh đạo huyện đi đầu san lấp mộ, cũng không làm nữa rồi, lại có người có ý tung tin đồn nhảm trong thôn, nói mỗi một ngôi mộ ở thôn Tiểu Quách đều được bồi thường 100 tệ, thôn Quan Gia chỉ 60, nên thôn dân mới cảm thấy bị thiệt hại nặng, một nhóm dân chúng bị kích động, cảm xúc được nhen nhóm, lại thấy được lợi ích trước mắt, trong một khoảng thời gian ngắn đã tổ chức những cuộc tấn công công trường với quy mô hơn mấy trăm người.
Các công nhân cũng không chịu lép về, bốc hỏa lên rồi thì cũng xông vào đánh nhau với người dân, cuối cùng xuýt thì trở thành một sự kiện đẫm máu, nếu như vào cái thời điểm mấu chốt Quế Hiểu Kiệt không lấy thân mình ra chắn trước mặt, lại đánh trúng Quan Chi Thư một côn, Quan Chi Thư nghĩ lại những ngày ở trại tạm giam không tốt lành gì rồi, giật mình tới mức nắm chặt tay, nói không chừng còn có thể xảy ra tai nạn chết người ý chứ.
Ở cái thời khắc mà mọi chuyện trở nên nghiêm trọng nhất, Quách Vĩ Toàn ôm đầu chạy vào bên trong bộ chỉ huy, không dám lộ mặt, làm một người lãnh đạo lớn phụ trách chủ yếu mọi chuyện, ông ta khiến cho người khác phải cảm thấy thất vọng.
Đội thi công hạng mục đập này đến từ các huyện và thành phố lân cận, công nhân hầu như không có mấy người ở huyện Khổng, cũng không biết ai tung tin đồn thất thiệt này đến đám công nhân, nói người dân trong thôn ức hiếp người ngoài, nên mới tấn công công trường nhiều lần, nếu như không phản kháng lại, người dân trong thôn có thể sẽ cướp bóc phá hoại nghiêm trọng hơn.
Ngọn lửa giận trong các công nhân cũng đã được châm lên, đều là người đi làm, đám người đó muốn đánh nhau với người dân trong thôn, hơn nữa còn kích động công nhân, yêu cầu huyện ủy và ủy ban nhân dân phải đảm bảo an toàn cho công nhân, huyện ủy và ủy ban nhân dân không có chứng thực là mọi chuyện đã được xử lý xong, môi trường làm việc đã an toàn trở lại, thì sẽ không làm nữa.
Đáng lẽ ra Quế Hiểu Kiệt cho dù đầu rơi máu chảy thì cũng phải vào can ngăn công nhân và người dân dùng vũ khí đánh nhau, nhưng lại không hề làm gì, công nhân yêu cầu huyện ủy và uỷ ban nhân dân đưa ra đảm bảo về môi trường lao động an toàn cho công nhân, nếu không thì sẽ không làm nữa, người dân thì yêu cầu phải tăng thêm bồi thường, nếu không thì họ sẽ không dì dời phần mộ đi nơi khác.
Lúc Lãnh Phong và Quan Doãn đến, hai bên đã giằng co nhau đến nửa ngày rồi.
Sau khi kể lại tỉ mỉ mọi chuyện đã xảy ra, Lãnh Phong đã hiểu ra hết mọi chuyện, có người thực sự đã tính toán rất chu toàn, đến chuyện nhà mình dựng lên trên mộ một tấm bia mà cũng có thể viết được thành một câu chuyện lớn như vậy, còn lén lút sắp xếp người kích động người dân thôn Quan Gia và công nhân nữa, hai bên đều đã được châm ngòi, quả thật là sợ rằng thiên hạ chưa đủ loạn. Vì thế nên càng phải làm cho mọi chuyện loạn hơn, để hòng kiếm được lợi lộc từ đây.
Đấu tranh chính trị tuy rằng không thể tránh khỏi được, nhưng kích động quần chúng, lợi dụng sự đơn giản của người công nhân, và sự thiếu hiểu biết nông cạn của người dân để gây chuyện, không quan tâm đến sự sống chết của công nhân và người dân, chỉ vì lợi ích của riêng mình, thiết lập quyền hành của mình trên sự ngu dốt và trên sinh mạng của người khác, hành vi như thế này, khiến cho Lãnh Phong cảm thấy vô cùng vô liêm sỉ!
Lãnh Phong bước thật nhanh vào bộ chỉ huy công trình, Quách Vĩ Toàn ngồi ngẩn người ra ở ngay cái ghế chính giữa phòng, ông ta còn không biết là Lãnh Phong đang chạy tới, trong đầu còn đang không biết nên phải ứng phó như thế nào, vừa thấy Lãnh Phong bất thình lình đẩy cửa xông vào, sợ tới mức nhảy dựng lên:
- Lãnh, chủ tịch Lãnh đến, ....
- Anh ngồi là được rồi, ngồi bất động như vậy, thì sự việc bên ngoài sẽ được giải quyết sao.
Lãnh Phong mỉa mai nói.
- Bí thư Quế cũng đã đầu rơi máu chảy rồi, anh còn ngồi được sao? Thực là rất biết cách giữ bình tĩnh, có muốn pha một tách trà Long Tỉnh không?
- Chủ tịch Lãnh, tôi...
Quách Vĩ Toàn bị Lãnh Phong châm trọc đến đỏ mặt tía tai,
- Tôi...
Nửa ngày cũng không nói xong được một câu.
Trong lòng Quan Doãn thở dài, năng lực của Quách Vĩ Toàn có hạn, sao Thành ủy lại đưa y lên làm phó chủ tịch huyện thường trực được cơ chứ? Lúc đó còn tưởng là bút tích của Lý Dật Phong, mà cũng đúng thật, Lý Dật Phong và Tưởng Tuyết Tùng cũng ít nhiều có quan hệ với nhau, nhưng bây giờ lại dùng tình cảm mà suy đoán, hoặc có lẽ việc bổ nhiệm Quách Vĩ Toàn cũng không hẳn là kế sắc kiềm chế Lãnh Phong của Lý Dật Phong, mà kết quả là càng thúc đẩy Lãnh Phong mạnh mẽ hơn, nói không chừng lại là bút tích của Lý Vĩnh Xương cũng nên, hoặc cũng có thể nói, là Tưởng Tuyết Tùng sắp xếp một cái đinh biết ghim người vào huyện Khổng.
Quan Doãn lúc này càng ngày càng ý thức được, trước đây hắn quá coi nhẹ mối quan hệ giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong, Lý Dật Phong và Lãnh Phong mặc dù ở huyện Khổng có mặt đối lập nhau, nhưng cũng có nhưng hợp tác cơ bản và tình nguyện, chỉ có điều không cần biết là ở thành phố cũng được, hay là Lý Vĩnh Xương cũng thế, đều đang cố gắng hết sức tạo phiền toái cho lần đầu bắt tay hợp tác giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong.
Tuy nhiên, nhất định cũng phải thừa nhận, điều lo lắng của Tưởng Tuyết Tùng hay Lý Vĩnh Xương là chính xác, sức mạnh lần đầu liên kết hợp tác của Lý Dật Phong và Lãnh Phong không phải là nhỏ, lúc Tưởng Tuyết Tùng đi thị sát các phần mộ, khiến cho Lý Vĩnh Xương xem xét kỹ càng câu chuyện của chiếc bia mộ, và thấy rằng đây ắt hẳn là chiêu trò được Lãnh Phong và Lý Dật Phong bày ra một cách tỉ mỉ cẩn thận. Đằng sau được sắp xếp như thế nào, Quan Doãn đương nhiên không thể đi hỏi được, nhưng điều mà hắn có thể khẳng định được là, Lý Dật Phong và Lãnh Phong đã hoàn toàn nhất trí về vấn đề xử lý Lý Vĩnh Xương.
Còn ở Tỉnh, khi đột nhiên bảo tạm ngừng chính sách di rời mộ đi, thì nghĩ rằng đây hẳn cũng chỉ là một sự trung hợp mà thôi, Lãnh Phong cũng đã ám chỉ qua với hắn rồi, chính sách di rời mộ diễn ra quá gấp gáp, khiến cho một số người bất mãn, chuyện dừng lại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, nhưng may mắn thế nào lại vừa hay vào đúng lúc Tưởng Tuyết Tùng phát hiện ra vấn đề mộ tổ của Lý Vĩnh Xương, chuyện này cũng đã chứng minh một điều, Lý Vĩnh Xương đã không gặp may rồi.
Chỉ có điều không ngờ Lý Vĩnh Xương cũng có bài bản, có thể mượn chính sách này làm tấm bình phong, rồi kêu gọi dừng chính sách này lại, rồi đồng thời mượn cơ hội người của thôn Quan Gia gây rối, châm mồi lửa trả thù, cuối cùng cũng là một tay gây chuyện của kẻ lõi đời.
Tình hình mạnh hơn người, thế cục của huyện Khổng xoay xung quanh một đập nước của sông Lưu Sa, lại một lần nữa thay đổi bất ngờ, cố nhiên vẫn là nguyên nhân Lý Vĩnh Xương không chịu rời khỏi sân khấu, cùng với sự thúc đẩy của đủ mọi phương diện, theo như lời Kim Nhất Gia nói, huyện Khổng tuy là nhỏ, nhưng tình hình phức tạp, nhất là sau khi Tưởng Tuyết Tùng đi thị sát công việc đã để lại một đám sương mù, huyện Khổng chẳng những không được nối thẳng lên tỉnh, mà lại còn trở thành một điểm nóng trong mắt lãnh đạo thành ủy.
Chỉ có điều có lẽ không phải là một điểm nóng về mặt chính diện, mà là một điểm nóng về mặt phản diện, nhưng không cần biết là thuộc loại nào, nhưng nếu huyện Khổng muốn gỡ bỏ được tình cảnh trước mắt, thì nhất định phải có một bàn tay khổng lồ và đầy tài năng, mới có thể ngăn được cơn sóng dữ, mới có thể rẽ mây mà nhìn thấy mặt trời được.
Có lẽ, thực sự đã đến lúc cần đến Lãnh Phong xoay chuyển tình thế rồi.
Quan Doãn vẫn nhớ như in lời ông ông cụ Dung nói, sau lưng Lãnh Phong, là bậc đế vương đấy.
- Là ai để lộ chuyện mỗi một ngôi mộ của thôn Tiểu Quách được bồi thường 60 tệ? Là ai đã tuyên truyền tin đồn thất thiệt tới công nhân? Còn nữa, chuyện Lý Vĩnh Xương xây mới lại tấm bia trên mộ tổ tiên, ai đó cố ý kích động người dân ở thôn Quan Gia? Đồng chí Vĩ Toàn, anh đã điều tra rõ ràng chưa?
Lãnh Phong chất vất bằng một loạt các câu hỏi, không chút khách khí trút xuống người Quách Vĩ Toàn.
Mặt Quách Vĩ Toàn giống như màu của đất:
- Chủ tịch Lãnh, tôi, tôi còn chưa kịp điều tra.
- Là chưa kịp điều tra, hay là không muốn điều tra ở chỗ đó? Hoặc là vốn dĩ là không muốn điều tra? Lãnh Phong không để cho Quách Vĩ Toàn có cơ hội thở dốc, lại tiếp tục tấn công,
- Là một lãnh đạo chủ yếu của một công trình lớn như vậy, đồng chí Quách Vĩ Toàn, anh khiến tôi và bí thư Lý vô cùng thất vọng đấy!
Quách Vĩ Toàn bị Lãnh Phong chất vấn, bị dồn đến chân tường, bỗng nhiên vươn người đứng dậy, theo cái kiểu lợn chết đến nơi rồi cũng không sợ nước sôi, vô lại nói:
- Chuyện xảy ra đột ngột, làm sao mà tôi điều tra kịp chứ? Còn nữa có bí thư Quế đi duy trì trật tự rồi, tôi đi làm gì nữa cho thừa ra?
- Được, anh nói là anh là người thừa rồi, bây giờ anh về huyện ủy trước, từ hôm nay, tạm thời dừng việc công tác ở tổ lãnh đạo của hạng mục này.
Lãnh Phong chính là đang đợi câu nói này của Quách Vĩ Toàn, lập tức mượn gió bẻ măng, tước đi quyền lực của Quách Vĩ Toàn,
- Lập tức giao hạng mục này cho Quan Doãn, sau khi giao lại mọi chuyện, thì anh có thể đi được rồi.
Hay!
Quan Doãn gần như vì muốn nhảy dựng lên khen ngợi Lãnh Phong, Lãnh Phong quả nhiên không phải là người có thể nhẫn nhịn được lâu, gió đổi chiều, thời cơ vừa đến, anh ta lập tức ra tay, cướp quyền chủ động ngay trên tay đối thủ.
Nếu nói lúc trước Lãnh Phong không tiếp nhận quyền lãnh đạo hạng mục này, là do Lý Vĩnh Xương có thể thúc đẩy quá trình diễn ra nhanh hơn, lại thêm dấu diếm mục đích chính trị nữa, còn bây giờ thời cơ đã chín muồi, đã đến lúc nắm lấy quyền lực trong tay, còn phải thu hồi mảnh lưới lớn của bọn làm phản, Quan Doãn nhắm mắt lại, nhớ đến điển tích Vũ Văn Thái mà ông cụ Dung đã kể.
Lãnh Phong muốn thu hồi toàn bộ hạng mục, rõ ràng là muốn nắm quyền kiểm soát.
Lại nghĩ sâu xa hơn, Quan Doãn lại càng cảm thấy đòn phản kích này của Lãnh Phong dành cho Lý Vĩnh Xương thật sắc bén, Lý Vĩnh Xương khơi mào cho công trình này, Lãnh Phong lập tức thu hồi toàn bộ nguồn tài chính, nắm lấy kinh tế rồi, để tiếp tục đánh với Lý Vĩnh Xương, đánh rắn thì phải đánh dập đầu, chính là muốn cho Lý Vĩnh Xương không thể xoay chuyển được tình thế!
Như vậy kế tiếp sẽ xem xem Lãnh Phong sẽ cứng rắn xử lí cuộc xô xát giữa công nhân và người dân như thế nào, sau khi xử lí mọi chuyện ổn thỏa, thì tài năng của Lãnh Phong mới được công nhận, lợi dụng công trình đập nước ở sông Lưu Hà, biến nó trở thành mồ chôn Lý Vĩnh Xương luôn.
Sau đó Lý Vĩnh Xương lại mượn gió đông của chính sách lấp mộ phục hồi đất canh, thúc đẩy mạnh mẽ, việc xây dựng của hạng mục đập lớn mới tăng tốc được, lúc đến Tưởng Tuyết Tùng tiến hành thị sát công trình, công trình đã hoàn thành được một phần ba rồi. Còn cho tới hôm nay thì đã gần hoàn thành được một nửa, phóng tầm mắt nhìn ra, đập nước sông Lưu Sa đã dần hình thành rồi, như một tòa thành nguy nga tráng lệ, dưới ánh mặt trời buổi trưa, bức tường màu xám trở nên lấp lánh đến lạ lùng.
Đám người giằng co một bên là đội ngũ thi công, còn bên kia là thôn dân thôn Quan Gia, người đứng đầu thì vẫn là người lần trước vì vấn đề tổ tiên mà đánh Lý Vĩnh Xương - Quan Chi Thư. Sau mấy ngày ngồi nhà lao, Quan Chi Thư cũng coi như đã quen mặt, điểm không giống nhất với những lần gây chuyện trước đây chính là, y trưng ra một bộ mặt lưu manh vô lại, cái bộ mặt mà trời có sụp xuống thì cũng không thể thay đổi được, là cái mặt đứng đẩu tiên trong đám người đấy, đúng với ý nguyện được gặp trực tiếp chủ tịch huyện để đàm phán, chủ tịch huyện không lộ mặt, thì công trình đừng hòng được khởi công.
Nguyên nhân gây ra sự việc vẫn còn là một tranh cãi lớn.
Vốn dĩ tổ lãnh đạo của dự án đập sông Lưu Sa đã bàn bạc xong với thôn Quan Gia về vấn đề trưng dụng và bồi thường, tiền bồi thường của mỗi nhà mỗi hộ cũng đã được thống nhất, cán bộ thôn cũng đã làm thông công tác tư tưởng cho người dân, hơn nữa khoản tiền bồi thường cũng đã được phát đến đúng nơi, nhưng chính sách san mộ phục canh tạm dừng, dân của thôn Quan Gia lại bắt đầu lung lay động lòng, nguyên nhân chủ yếu là vì phần mộ của ông bà tổ tiên nhà Lý Vĩnh Xương một lần nữa bị dựng bia lên, đã khiến người dân ở thôn Quan Gia vô cùng kích động, đặc biệt là Quan Chi Thư
Cán bộ lãnh đạo huyện đi đầu san lấp mộ, cũng không làm nữa rồi, lại có người có ý tung tin đồn nhảm trong thôn, nói mỗi một ngôi mộ ở thôn Tiểu Quách đều được bồi thường 100 tệ, thôn Quan Gia chỉ 60, nên thôn dân mới cảm thấy bị thiệt hại nặng, một nhóm dân chúng bị kích động, cảm xúc được nhen nhóm, lại thấy được lợi ích trước mắt, trong một khoảng thời gian ngắn đã tổ chức những cuộc tấn công công trường với quy mô hơn mấy trăm người.
Các công nhân cũng không chịu lép về, bốc hỏa lên rồi thì cũng xông vào đánh nhau với người dân, cuối cùng xuýt thì trở thành một sự kiện đẫm máu, nếu như vào cái thời điểm mấu chốt Quế Hiểu Kiệt không lấy thân mình ra chắn trước mặt, lại đánh trúng Quan Chi Thư một côn, Quan Chi Thư nghĩ lại những ngày ở trại tạm giam không tốt lành gì rồi, giật mình tới mức nắm chặt tay, nói không chừng còn có thể xảy ra tai nạn chết người ý chứ.
Ở cái thời khắc mà mọi chuyện trở nên nghiêm trọng nhất, Quách Vĩ Toàn ôm đầu chạy vào bên trong bộ chỉ huy, không dám lộ mặt, làm một người lãnh đạo lớn phụ trách chủ yếu mọi chuyện, ông ta khiến cho người khác phải cảm thấy thất vọng.
Đội thi công hạng mục đập này đến từ các huyện và thành phố lân cận, công nhân hầu như không có mấy người ở huyện Khổng, cũng không biết ai tung tin đồn thất thiệt này đến đám công nhân, nói người dân trong thôn ức hiếp người ngoài, nên mới tấn công công trường nhiều lần, nếu như không phản kháng lại, người dân trong thôn có thể sẽ cướp bóc phá hoại nghiêm trọng hơn.
Ngọn lửa giận trong các công nhân cũng đã được châm lên, đều là người đi làm, đám người đó muốn đánh nhau với người dân trong thôn, hơn nữa còn kích động công nhân, yêu cầu huyện ủy và ủy ban nhân dân phải đảm bảo an toàn cho công nhân, huyện ủy và ủy ban nhân dân không có chứng thực là mọi chuyện đã được xử lý xong, môi trường làm việc đã an toàn trở lại, thì sẽ không làm nữa.
Đáng lẽ ra Quế Hiểu Kiệt cho dù đầu rơi máu chảy thì cũng phải vào can ngăn công nhân và người dân dùng vũ khí đánh nhau, nhưng lại không hề làm gì, công nhân yêu cầu huyện ủy và uỷ ban nhân dân đưa ra đảm bảo về môi trường lao động an toàn cho công nhân, nếu không thì sẽ không làm nữa, người dân thì yêu cầu phải tăng thêm bồi thường, nếu không thì họ sẽ không dì dời phần mộ đi nơi khác.
Lúc Lãnh Phong và Quan Doãn đến, hai bên đã giằng co nhau đến nửa ngày rồi.
Sau khi kể lại tỉ mỉ mọi chuyện đã xảy ra, Lãnh Phong đã hiểu ra hết mọi chuyện, có người thực sự đã tính toán rất chu toàn, đến chuyện nhà mình dựng lên trên mộ một tấm bia mà cũng có thể viết được thành một câu chuyện lớn như vậy, còn lén lút sắp xếp người kích động người dân thôn Quan Gia và công nhân nữa, hai bên đều đã được châm ngòi, quả thật là sợ rằng thiên hạ chưa đủ loạn. Vì thế nên càng phải làm cho mọi chuyện loạn hơn, để hòng kiếm được lợi lộc từ đây.
Đấu tranh chính trị tuy rằng không thể tránh khỏi được, nhưng kích động quần chúng, lợi dụng sự đơn giản của người công nhân, và sự thiếu hiểu biết nông cạn của người dân để gây chuyện, không quan tâm đến sự sống chết của công nhân và người dân, chỉ vì lợi ích của riêng mình, thiết lập quyền hành của mình trên sự ngu dốt và trên sinh mạng của người khác, hành vi như thế này, khiến cho Lãnh Phong cảm thấy vô cùng vô liêm sỉ!
Lãnh Phong bước thật nhanh vào bộ chỉ huy công trình, Quách Vĩ Toàn ngồi ngẩn người ra ở ngay cái ghế chính giữa phòng, ông ta còn không biết là Lãnh Phong đang chạy tới, trong đầu còn đang không biết nên phải ứng phó như thế nào, vừa thấy Lãnh Phong bất thình lình đẩy cửa xông vào, sợ tới mức nhảy dựng lên:
- Lãnh, chủ tịch Lãnh đến, ....
- Anh ngồi là được rồi, ngồi bất động như vậy, thì sự việc bên ngoài sẽ được giải quyết sao.
Lãnh Phong mỉa mai nói.
- Bí thư Quế cũng đã đầu rơi máu chảy rồi, anh còn ngồi được sao? Thực là rất biết cách giữ bình tĩnh, có muốn pha một tách trà Long Tỉnh không?
- Chủ tịch Lãnh, tôi...
Quách Vĩ Toàn bị Lãnh Phong châm trọc đến đỏ mặt tía tai,
- Tôi...
Nửa ngày cũng không nói xong được một câu.
Trong lòng Quan Doãn thở dài, năng lực của Quách Vĩ Toàn có hạn, sao Thành ủy lại đưa y lên làm phó chủ tịch huyện thường trực được cơ chứ? Lúc đó còn tưởng là bút tích của Lý Dật Phong, mà cũng đúng thật, Lý Dật Phong và Tưởng Tuyết Tùng cũng ít nhiều có quan hệ với nhau, nhưng bây giờ lại dùng tình cảm mà suy đoán, hoặc có lẽ việc bổ nhiệm Quách Vĩ Toàn cũng không hẳn là kế sắc kiềm chế Lãnh Phong của Lý Dật Phong, mà kết quả là càng thúc đẩy Lãnh Phong mạnh mẽ hơn, nói không chừng lại là bút tích của Lý Vĩnh Xương cũng nên, hoặc cũng có thể nói, là Tưởng Tuyết Tùng sắp xếp một cái đinh biết ghim người vào huyện Khổng.
Quan Doãn lúc này càng ngày càng ý thức được, trước đây hắn quá coi nhẹ mối quan hệ giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong, Lý Dật Phong và Lãnh Phong mặc dù ở huyện Khổng có mặt đối lập nhau, nhưng cũng có nhưng hợp tác cơ bản và tình nguyện, chỉ có điều không cần biết là ở thành phố cũng được, hay là Lý Vĩnh Xương cũng thế, đều đang cố gắng hết sức tạo phiền toái cho lần đầu bắt tay hợp tác giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong.
Tuy nhiên, nhất định cũng phải thừa nhận, điều lo lắng của Tưởng Tuyết Tùng hay Lý Vĩnh Xương là chính xác, sức mạnh lần đầu liên kết hợp tác của Lý Dật Phong và Lãnh Phong không phải là nhỏ, lúc Tưởng Tuyết Tùng đi thị sát các phần mộ, khiến cho Lý Vĩnh Xương xem xét kỹ càng câu chuyện của chiếc bia mộ, và thấy rằng đây ắt hẳn là chiêu trò được Lãnh Phong và Lý Dật Phong bày ra một cách tỉ mỉ cẩn thận. Đằng sau được sắp xếp như thế nào, Quan Doãn đương nhiên không thể đi hỏi được, nhưng điều mà hắn có thể khẳng định được là, Lý Dật Phong và Lãnh Phong đã hoàn toàn nhất trí về vấn đề xử lý Lý Vĩnh Xương.
Còn ở Tỉnh, khi đột nhiên bảo tạm ngừng chính sách di rời mộ đi, thì nghĩ rằng đây hẳn cũng chỉ là một sự trung hợp mà thôi, Lãnh Phong cũng đã ám chỉ qua với hắn rồi, chính sách di rời mộ diễn ra quá gấp gáp, khiến cho một số người bất mãn, chuyện dừng lại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, nhưng may mắn thế nào lại vừa hay vào đúng lúc Tưởng Tuyết Tùng phát hiện ra vấn đề mộ tổ của Lý Vĩnh Xương, chuyện này cũng đã chứng minh một điều, Lý Vĩnh Xương đã không gặp may rồi.
Chỉ có điều không ngờ Lý Vĩnh Xương cũng có bài bản, có thể mượn chính sách này làm tấm bình phong, rồi kêu gọi dừng chính sách này lại, rồi đồng thời mượn cơ hội người của thôn Quan Gia gây rối, châm mồi lửa trả thù, cuối cùng cũng là một tay gây chuyện của kẻ lõi đời.
Tình hình mạnh hơn người, thế cục của huyện Khổng xoay xung quanh một đập nước của sông Lưu Sa, lại một lần nữa thay đổi bất ngờ, cố nhiên vẫn là nguyên nhân Lý Vĩnh Xương không chịu rời khỏi sân khấu, cùng với sự thúc đẩy của đủ mọi phương diện, theo như lời Kim Nhất Gia nói, huyện Khổng tuy là nhỏ, nhưng tình hình phức tạp, nhất là sau khi Tưởng Tuyết Tùng đi thị sát công việc đã để lại một đám sương mù, huyện Khổng chẳng những không được nối thẳng lên tỉnh, mà lại còn trở thành một điểm nóng trong mắt lãnh đạo thành ủy.
Chỉ có điều có lẽ không phải là một điểm nóng về mặt chính diện, mà là một điểm nóng về mặt phản diện, nhưng không cần biết là thuộc loại nào, nhưng nếu huyện Khổng muốn gỡ bỏ được tình cảnh trước mắt, thì nhất định phải có một bàn tay khổng lồ và đầy tài năng, mới có thể ngăn được cơn sóng dữ, mới có thể rẽ mây mà nhìn thấy mặt trời được.
Có lẽ, thực sự đã đến lúc cần đến Lãnh Phong xoay chuyển tình thế rồi.
Quan Doãn vẫn nhớ như in lời ông ông cụ Dung nói, sau lưng Lãnh Phong, là bậc đế vương đấy.
- Là ai để lộ chuyện mỗi một ngôi mộ của thôn Tiểu Quách được bồi thường 60 tệ? Là ai đã tuyên truyền tin đồn thất thiệt tới công nhân? Còn nữa, chuyện Lý Vĩnh Xương xây mới lại tấm bia trên mộ tổ tiên, ai đó cố ý kích động người dân ở thôn Quan Gia? Đồng chí Vĩ Toàn, anh đã điều tra rõ ràng chưa?
Lãnh Phong chất vất bằng một loạt các câu hỏi, không chút khách khí trút xuống người Quách Vĩ Toàn.
Mặt Quách Vĩ Toàn giống như màu của đất:
- Chủ tịch Lãnh, tôi, tôi còn chưa kịp điều tra.
- Là chưa kịp điều tra, hay là không muốn điều tra ở chỗ đó? Hoặc là vốn dĩ là không muốn điều tra? Lãnh Phong không để cho Quách Vĩ Toàn có cơ hội thở dốc, lại tiếp tục tấn công,
- Là một lãnh đạo chủ yếu của một công trình lớn như vậy, đồng chí Quách Vĩ Toàn, anh khiến tôi và bí thư Lý vô cùng thất vọng đấy!
Quách Vĩ Toàn bị Lãnh Phong chất vấn, bị dồn đến chân tường, bỗng nhiên vươn người đứng dậy, theo cái kiểu lợn chết đến nơi rồi cũng không sợ nước sôi, vô lại nói:
- Chuyện xảy ra đột ngột, làm sao mà tôi điều tra kịp chứ? Còn nữa có bí thư Quế đi duy trì trật tự rồi, tôi đi làm gì nữa cho thừa ra?
- Được, anh nói là anh là người thừa rồi, bây giờ anh về huyện ủy trước, từ hôm nay, tạm thời dừng việc công tác ở tổ lãnh đạo của hạng mục này.
Lãnh Phong chính là đang đợi câu nói này của Quách Vĩ Toàn, lập tức mượn gió bẻ măng, tước đi quyền lực của Quách Vĩ Toàn,
- Lập tức giao hạng mục này cho Quan Doãn, sau khi giao lại mọi chuyện, thì anh có thể đi được rồi.
Hay!
Quan Doãn gần như vì muốn nhảy dựng lên khen ngợi Lãnh Phong, Lãnh Phong quả nhiên không phải là người có thể nhẫn nhịn được lâu, gió đổi chiều, thời cơ vừa đến, anh ta lập tức ra tay, cướp quyền chủ động ngay trên tay đối thủ.
Nếu nói lúc trước Lãnh Phong không tiếp nhận quyền lãnh đạo hạng mục này, là do Lý Vĩnh Xương có thể thúc đẩy quá trình diễn ra nhanh hơn, lại thêm dấu diếm mục đích chính trị nữa, còn bây giờ thời cơ đã chín muồi, đã đến lúc nắm lấy quyền lực trong tay, còn phải thu hồi mảnh lưới lớn của bọn làm phản, Quan Doãn nhắm mắt lại, nhớ đến điển tích Vũ Văn Thái mà ông cụ Dung đã kể.
Lãnh Phong muốn thu hồi toàn bộ hạng mục, rõ ràng là muốn nắm quyền kiểm soát.
Lại nghĩ sâu xa hơn, Quan Doãn lại càng cảm thấy đòn phản kích này của Lãnh Phong dành cho Lý Vĩnh Xương thật sắc bén, Lý Vĩnh Xương khơi mào cho công trình này, Lãnh Phong lập tức thu hồi toàn bộ nguồn tài chính, nắm lấy kinh tế rồi, để tiếp tục đánh với Lý Vĩnh Xương, đánh rắn thì phải đánh dập đầu, chính là muốn cho Lý Vĩnh Xương không thể xoay chuyển được tình thế!
Như vậy kế tiếp sẽ xem xem Lãnh Phong sẽ cứng rắn xử lí cuộc xô xát giữa công nhân và người dân như thế nào, sau khi xử lí mọi chuyện ổn thỏa, thì tài năng của Lãnh Phong mới được công nhận, lợi dụng công trình đập nước ở sông Lưu Hà, biến nó trở thành mồ chôn Lý Vĩnh Xương luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.