Chương 504: Từng bước bước ra
Hà Thường Tại
14/06/2013
Văn Lương Cát và Phó bí thư tỉnh ủy sau khi hồi báo tiến triển của vụ án cho Chương Hệ Phong, còn thiện ý đề xuất Chương Hệ Phong không nên bổ nhiệm Đại Gia làm thư ký, Đại Gia là người không đáng tin cậy trên mặt chính trị.
Động cơ của Văn Lương Cát là, nếu Chương Hệ Phong buông tay Đại Gia, điều Đại Gia đi, y có thể yên tâm điều tra Đại Gia, dù sao điều tra người bên cạnh của Bí thư Tỉnh ủy, e dè quá nhiều. Hơn nữa y còn ngây thơ tưởng rằng, sau khi Chương Hệ Phong nghe Đại Gia dính đến vụ trọng án, nhất định sẽ có giới hạn với Đại Gia, Bí thư Chương với thân phận là Bí thư Tỉnh ủy ắt sẽ công bình chính trực.
Nhưng điều khiến cho Văn Lương Cát thất vọng kinh hãi, Chương Hệ Phong chẳng những không tỏ thái độ rõ ràng phải điều Đại Gia đi, hơn nữa còn yêu cầu y thận trọng phá án, không nên làm tổn hại đến bất kỳ đảng viên tốt nào.
Văn Lương Cát không khuất phục Chương Hệ Phong lạm dụng uy quyền, liền thông báo cho Viện kiểm sát Tỉnh ủy với tội danh biển thủ công quỹ bắt Tổng giám đốc công ty đầu tư Vương Cường Chí, tạm thời không thi hành án với Đại Gia, nhưng hành động này đã gây chấn động lớn đến Chương Hệ Phong, Chương Hệ Phong hoàn toàn không cho rằng Đại Gia phạm tội bị điều tra, ngược lại cảm thấy Văn Lương Cát cố ý đối chọi y, là muốn mượn cơ hội điều tra y, vì thế Chương Hệ Phong đang khiếp sợ lại nổi giận đùng đùng, quyết định dùng trăm phương nghìn kế để dìm vụ án xuống.
Sau đó không lâu, Chương Hệ Phong liên tiếp tạo áp lực, Viện kiểm sát tỉnh dưới áp lực, rơi vào đường cùng đành phải thả Tổng giám đốc công ty đầu tư. Văn Lương Cát vô cùng thất vọng, không ngờ Chương Hệ Phong là người như thế, không phân biệt được chuyện phải trái, thân là Bí thư Tỉnh ủy, đảm nhiệm quyền lực của Bí thư Tỉnh ủy nhưng không nguyện gánh vác thẩm quyền và tính công chính của Bí thư Tỉnh ủy, mà lại dùng người không khách quan, lạm dụng quyền lực.
Văn Lương Cát đành phải đè vụ án xuống, y cứ nghĩ sự việc như thế qua đi, không ngờ không lâu sau, khi y phát bệnh nằm trong bệnh viện, Chương Hệ Phong bày mưu đặt kế hướng dẫn các bộ phận liên quan nhân lúc Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Văn Lương Cát không có tham gia, kết hợp triệu khai cuộc họp phân tích vụ án một lần nữa, trong cuộc họp đưa ra kết luận ——10.000.000 công quỹ không thuộc về khoản tham ô, không đáng truy cứu Vương Cường Chí.
Văn Lươg cát hoàn toàn bị Chương Hệ Phong khống chế
Bởi vì muốn bảo vệ Đại Gia, Chương Hệ Phong không tiếc hy sinh quyền lực của một gã Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Lúc này quyền thế của y ngập trời, đánh đâu thắng đó ở tỉnh Yến, không gì cản nổi rồi.
Nhưng mà, sự tình còn chưa xong.
Cuối năm, Chương Hệ Phong đến Bắc Kinh hoạt động, chưa được sự đồng ý của Văn Lương Cát, y tự mình biên tạo sức khỏe của Văn Lương Cát không tốt, nhiều lần chủ động hướng Tỉnh ủy đưa ra tin đồn thoái lui, đồng thời đã làm thông công tác lãnh đạo trung ương. Nhưng không lâu sau trên hội nghị công tác của Tỉnh ủy, Chương Hệ Phong đột nhiên làm khó dễ, bất ngờ công kích, trên hội nghị tuyên bố quyết định cách chức Văn Lương Cát.
Văn Lương Cát thật bất ngờ, vì bảo vệ Đại Gia, Chương Hệ Phong không tiếc hi sinh tiền đồ của y, trực tiếp cách chức y ngay tại chỗ, y đau buồn phẫn nộ, lập tức khiêu chiến Chương Hệ Phong:
- Chương Hệ Phong, cách làm của anh không thỏa đáng. Chúng ta đơn giản chỉ là bất đồng quan điểm trong công việc. Anh làm như vậy là đang chặn miệng của tôi.
Chương Hệ Phong cười lạnh một tiếng đáp lại Văn Lương Cát:
- Đồng chí Văn Lương Cát, tôi cũng chỉ là theo thủ tục tổ chức bình thường tuyên bố quyết định của Trung ương. Anh nếu không phục, có thể đến Trung ương phản ánh sự việc, đừng đem việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự trở thành ân oán cá nhân.
Văn Lương Cát bất đắc dĩ, cuối cùng ôm nỗi hận bị Chương Hệ Phong cách chức từ một gã đường đường là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh trở thành một dân thường, nguyên nhân gây ra chỉ vì y dám điều tra thư ký Đại Gia của Chương Hệ Phong.
Sở Nhất Thiên theo sát việc này nên trong lòng y biết rõ, Đại Gia chính vảy ngược của Chương Hệ Phong, động vào tất nổi giận, không được đụng đến. Người nào đụng đến người đó sẽ chết, cho nên y đối với các sự tình liên quan đến Đại Gia, luôn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm. Chỉ sợ một câu nói sai sẽ chọc giận Chương Hệ Phong.
Nghe giọng nói của Chương Hệ Phong nổi giận lôi đình, Sở Nhất Thiên còn nói:
- Bắt người chỉ sợ không được, Tề Toàn - Phó bí thư Tề, Hạ Đức Trường - Phó trưởng ban Hạ đều ra tay, sự tình động tĩnh quá lớn.
- Cái gì?
Chương Hệ Phong giật mình, sau khi giật mình mới tỉnh táo lại, biết sự tình không có đơn giản như vậy, suy nghĩ một chút lại hỏi.
- Còn có ai ra mặt?
- Lúc ấy còn có trưởng phòng số hai của ban Tổ chức Cán bộ Lý Dật Phong có mặt tại hiện trường...
Sở Nhất Thiên do dự một chút, không biết có nên bẩm báo chi tiết sự thật cho Chương Hệ Phong biết không.
Y nghe tin Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị còn xuất hiện ở bệnh viện, trong lòng biết vây quanh sự kiện Quan Doãn và Tề Ngang Dương bị thương, cho thấy bước đầu hình thành sự liên minh chống lại Chương Hệ Phong, theo chức trách của một thư ký, y không nên do dự thông báo bước tiến triển mới nhất của sự việc, tuy nhiên không biết sao, chuyện này khiến trong lòng của y mơ hồ ẩn chứa dự cảm xấu.
Sở Nhất Thiên biết hậu đài lớn mạnh của Chương Hệ Phong, lớn mạnh đến nỗi chỉ cần Cục chính trị trong nước không rối ren rung chuyển, địa vị của Chương Hệ Phong sẽ ổn như bàn thạch, cho dù Chương Hệ Phong không tha cho tỉnh Yến, y cũng không cần có trách nhiệm với Tỉnh ủy tỉnh Yến, càng không cần để ý tới cảm nhận của người dân ở tỉnh Yến, chỉ cần phía Bắc Kinh trước sau duy trì kết nối y có thể áp chế tất cả những phần tử phản đối. Y cũng cho rằng, cho dù bộ máy của cả tỉnh Yến thay đổi, quyền uy của Bí thư Tỉnh ủy Chương Hệ Phong cũng không ai có thể tấn công.
Nhưng chuyện Đại Gia bị đánh là do Quan Doãn, với sự hiểu biết của Sở Nhất Thiên về Quan Doãn, dường như sự tình chỉ cần có liên quan đến Quan Doãn, thường thường sẽ có biến chuyển ngoài dự đoán của mọi người, lúc này tình thế phát triển quá nhanh khiến y dốc hết sức lực tìm hiểu, chuyện này không phải là một sự kiện độc lập, mà là một loạt sự kiện mở đầu.
Nói cách khác, chuyện này... Vẫn chưa xong.
Sở Nhất Thiên do dự chưa được mấy giây, liền quyết định cẩn thận vẫn hơn, nói:
- Sau đó ai đến bệnh viện thăm Quan Doãn và Tề Ngang Dương, tạm thời còn chưa biết rõ.
- Gọi điện thoại cho Vương Trí Uyên đến chỗ của tôi.
Chương Hệ Phong chỉ bảo.
- Lập tức.
Vương Trí Uyên là Giám đốc sở Công an tỉnh.
Khi Sở Nhất Thiên đang đặt điện thoại xuống, Chương Hệ Phong lại nói thêm một câu:
- Gọi điện thoại cho Chu Trí…
Nói một nửa, y lại thay đổi chủ ý.
- Thôi, tôi trực tiếp gọi điện thoại cho Triệu Hàng.
Chu Trí là thư ký của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Triệu Hàng, Sở Nhất Thiên hiểu được tâm tư của Chương Hệ Phong, Chương hệ Phong sau khi cách chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Văn Lương Cát, người kế nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Triệu Hàng ở ngoài mặt Chương Hệ Phong nói gì y nghe nấy, trên thực tế so với sự ăn ngay nói thẳng của Văn Lương Cát, Triệu Hàng cũng là già đời giảo hoạt hơn, ngoài mặt lá mặt lá trái, âm thầm hành động một mình, là người bằng mặt không bằng lòng.
Người bằng mặt mà không bằng lòng so với người đem mọi việc đều để ngoài mặt thì khó đối phó hơn nhiều.
Chỉ vì lúc này sự tình cần nhờ cậy Triệu Hàng, Chương Hệ Phong dù cho không muốn Triệu Hàng can thiệp vào, nhưng đành phải để cho Triệu Hàng ra mặt. Lần trước chuyện lập án điều tra Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác, Triệu Hàng âm thầm ra tay, ngoài miệng nói hết sức tốt, đáp ứng sẽ hồi báo mọi chuyện cho Chương Hệ Phong trước, sau đó mới đưa ra quyết định, không ngờ cuối cùng sau khi tin điều tra Hô Diên Ngạo Bác truyền ra ngoài, Chương Hệ Phong mới biết được.
Cuối cùng Hô Diên Ngạo Bác không ngờ trổ bệnh mà chết, nhưng thật ra giảm đi phiền hà kéo dài điều tra, nhưng Hô Diên Ngạo Bác sở dĩ đột nhiên tử vong, Triệu Hàng rò rỉ tin y có công lao trong việc thúc đẩy điều tra, việc này khiến Chương Hệ Phong rất căm tức, lại không có cách nào chỉ trích Triệu Hàng, vì mọi chuyện Triệu Hàng làm mịt mờ êm thấm, khiến y tìm không ra lý do.
Trong lòng Sở Nhất Thiên thầm than một tiếng, Quan Doãn mới đến Tỉnh ủy không lâu, đã gây ra sự kiện đánh nhau, không ngờ việc này khiến Chương Hệ Phong gần như luống cuống tay chân, Quan Doãn này, thật đúng là không thể coi thường. Nếu để cho Bí thư Chương biết Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị cũng có mặt tại hiện trường —— tạm thời bất luận động cơ và dụng ý của Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị là gì —— cũng không biết Bí thư Chương có thêm hoảng loạn hay không?
Trời đã sẩm tối, Vương Trí Uyên và Triệu Hàng bị khẩn cấp mời đến gặp mặt Chương Hệ Phong, cùng lúc đó, trong bóng đêm bao phủ, Sở Triều Huy và Hoàng Hán đang ở sân sau của một tiệm mì bàn bạc chuyện đại sự.
Sở Triều Huy sau khi Quan Doãn điều đến Tỉnh ủy nửa tháng, cũng đi tới thành phố Yến. Y với thân phận là nhân viên an ninh quốc gia, nhưng hành động linh hoạt, không bị hạn chế, có thể bất cứ lúc nào lấy lý do chấp hành nhiệm vụ bí mật để sống ở bên ngoài. Ngược lại, Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực cũng chỉ có thể làm việc một cách trung thực ở Hoàng Lương.
Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm nhanh chân đến thành phố Yến hơn Sở Triều Huy, hai người bây giờ là vệ sĩ bên cạnh Quan Doãn, tận hết sức lực bảo vệ sự an toàn của Quan Doãn, hai người hiện tại cũng đã cho rằng, Quan Doãn đáng để cho họ đi theo cả đời.
Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm không có thân phận hạn chế, tiền lương của hai người do Hồng Nhan Hinh phát, Quan Doãn cũng không bạc đãi hai người, chẳng những rất đãi ngộ, còn an bài chỗ ở ở thành phố Yến, đồng thời dưới sự trợ giúp của Hoàng Hán, còn tìm công việc để che giấu thân phận của hai người.
Cuộc gặp mặt giữa Sở Triều Huy và Hoàng Hán, Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm hai người không có mặt, hai người suốt đêm lên đường đi đến Chương Trình, phải tìm ra chỗ hở của nhà máy thuốc lá Chương Trình.
- Cục trưởng Hoàng, gần đây thu thập tài liệu tố cáo Đại Gia đã được sắp xếp cả rồi.
Sở Triều Huy đem xấp tài liệu dày đưa cho Hoàng Hán.
- Xin anh xem qua một chút.
Hoàng Hán tiếp nhận tài liệu, lật qua lật lại xem qua loa rồi nói:
- Vấn đề của Đại Gia, tôi đều đọc làu làu rồi, vấn đề hiện tại là, làm thế nào lấy được chứng cứ xác thực nhất của Đại Gia.
Sinh mạng chính trị của Đại Gia đã xảy ra thay đổi, sau khi y đảm nhiệm chức thư ký của Chương Hệ Phong, y bắt đầu kiếm tiền trắng trợn và sa đoạ, cũng từ khi đảm nhiệm chức thư ký của Chương Hệ Phong còn cho rằng Chương Hệ Phong dung túng nhân nhượng cho y hầu như vô điều kiện.
Khi Đại Gia đảm nhiệm thư ký của Chủ tịch tỉnh, xe mà y lái là chiếc xe số hai của Ủy ban nhân dân Tỉnh bảng số xe 00002, ngụ ý hắn là dưới một người trên vạn người. Sau đó, y lên làm thư ký số một của Tỉnh ủy, bảng số xe đổi thành 11111, đồng nghĩa y là thư ký số một đệ nhất thiên hạ, độc nhất vô nhị, y là lão Đại ở tỉnh Yến, mọi chuyện do y định đoạt.
Sau khi Đại Gia đảm nhiệm Cục thuế nhà nước, biển số xe của y là 00038, ý của y là khi y 38 tuổi là một ngưỡng cửa của cuộc đời y, có tiền đồ rộng lớn, không ngờ những nổ lực trước kia của y trong chốc lát đã bị hủy hoại.
Năm nay, Đại Gia 35 tuổi.
Đại Gia còn cho rằng, trước khi 38 tuổi, nếu xe riêng của y biển số là 00038 bị ngăn lại vượt qua tám lần, tuổi già cuối đời của y sẽ gặp họa.
- Chiếc xe riêng biển số 00038 còn chưa có một lần bị chặn lại.
Hoàng Hán cười đầy thâm ý.
- Chuyện tố cáo Đại Gia giao cho thư ký Quan và Tề Ngang Dương, công việc chặn xe riêng của Đại Gia, để tôi phụ trách.
- Chặn lại xe riêng của Đại Gia có ích lợi gì?
Sở Triều Huy khó hiểu.
- Tác dụng lớn.
Hoàng Hán khẽ mỉm cười.
- Chuyện này, sớm muộn gì khiến Cục trưởng Hồng sụp hố
Động cơ của Văn Lương Cát là, nếu Chương Hệ Phong buông tay Đại Gia, điều Đại Gia đi, y có thể yên tâm điều tra Đại Gia, dù sao điều tra người bên cạnh của Bí thư Tỉnh ủy, e dè quá nhiều. Hơn nữa y còn ngây thơ tưởng rằng, sau khi Chương Hệ Phong nghe Đại Gia dính đến vụ trọng án, nhất định sẽ có giới hạn với Đại Gia, Bí thư Chương với thân phận là Bí thư Tỉnh ủy ắt sẽ công bình chính trực.
Nhưng điều khiến cho Văn Lương Cát thất vọng kinh hãi, Chương Hệ Phong chẳng những không tỏ thái độ rõ ràng phải điều Đại Gia đi, hơn nữa còn yêu cầu y thận trọng phá án, không nên làm tổn hại đến bất kỳ đảng viên tốt nào.
Văn Lương Cát không khuất phục Chương Hệ Phong lạm dụng uy quyền, liền thông báo cho Viện kiểm sát Tỉnh ủy với tội danh biển thủ công quỹ bắt Tổng giám đốc công ty đầu tư Vương Cường Chí, tạm thời không thi hành án với Đại Gia, nhưng hành động này đã gây chấn động lớn đến Chương Hệ Phong, Chương Hệ Phong hoàn toàn không cho rằng Đại Gia phạm tội bị điều tra, ngược lại cảm thấy Văn Lương Cát cố ý đối chọi y, là muốn mượn cơ hội điều tra y, vì thế Chương Hệ Phong đang khiếp sợ lại nổi giận đùng đùng, quyết định dùng trăm phương nghìn kế để dìm vụ án xuống.
Sau đó không lâu, Chương Hệ Phong liên tiếp tạo áp lực, Viện kiểm sát tỉnh dưới áp lực, rơi vào đường cùng đành phải thả Tổng giám đốc công ty đầu tư. Văn Lương Cát vô cùng thất vọng, không ngờ Chương Hệ Phong là người như thế, không phân biệt được chuyện phải trái, thân là Bí thư Tỉnh ủy, đảm nhiệm quyền lực của Bí thư Tỉnh ủy nhưng không nguyện gánh vác thẩm quyền và tính công chính của Bí thư Tỉnh ủy, mà lại dùng người không khách quan, lạm dụng quyền lực.
Văn Lương Cát đành phải đè vụ án xuống, y cứ nghĩ sự việc như thế qua đi, không ngờ không lâu sau, khi y phát bệnh nằm trong bệnh viện, Chương Hệ Phong bày mưu đặt kế hướng dẫn các bộ phận liên quan nhân lúc Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Văn Lương Cát không có tham gia, kết hợp triệu khai cuộc họp phân tích vụ án một lần nữa, trong cuộc họp đưa ra kết luận ——10.000.000 công quỹ không thuộc về khoản tham ô, không đáng truy cứu Vương Cường Chí.
Văn Lươg cát hoàn toàn bị Chương Hệ Phong khống chế
Bởi vì muốn bảo vệ Đại Gia, Chương Hệ Phong không tiếc hy sinh quyền lực của một gã Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Lúc này quyền thế của y ngập trời, đánh đâu thắng đó ở tỉnh Yến, không gì cản nổi rồi.
Nhưng mà, sự tình còn chưa xong.
Cuối năm, Chương Hệ Phong đến Bắc Kinh hoạt động, chưa được sự đồng ý của Văn Lương Cát, y tự mình biên tạo sức khỏe của Văn Lương Cát không tốt, nhiều lần chủ động hướng Tỉnh ủy đưa ra tin đồn thoái lui, đồng thời đã làm thông công tác lãnh đạo trung ương. Nhưng không lâu sau trên hội nghị công tác của Tỉnh ủy, Chương Hệ Phong đột nhiên làm khó dễ, bất ngờ công kích, trên hội nghị tuyên bố quyết định cách chức Văn Lương Cát.
Văn Lương Cát thật bất ngờ, vì bảo vệ Đại Gia, Chương Hệ Phong không tiếc hi sinh tiền đồ của y, trực tiếp cách chức y ngay tại chỗ, y đau buồn phẫn nộ, lập tức khiêu chiến Chương Hệ Phong:
- Chương Hệ Phong, cách làm của anh không thỏa đáng. Chúng ta đơn giản chỉ là bất đồng quan điểm trong công việc. Anh làm như vậy là đang chặn miệng của tôi.
Chương Hệ Phong cười lạnh một tiếng đáp lại Văn Lương Cát:
- Đồng chí Văn Lương Cát, tôi cũng chỉ là theo thủ tục tổ chức bình thường tuyên bố quyết định của Trung ương. Anh nếu không phục, có thể đến Trung ương phản ánh sự việc, đừng đem việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự trở thành ân oán cá nhân.
Văn Lương Cát bất đắc dĩ, cuối cùng ôm nỗi hận bị Chương Hệ Phong cách chức từ một gã đường đường là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh trở thành một dân thường, nguyên nhân gây ra chỉ vì y dám điều tra thư ký Đại Gia của Chương Hệ Phong.
Sở Nhất Thiên theo sát việc này nên trong lòng y biết rõ, Đại Gia chính vảy ngược của Chương Hệ Phong, động vào tất nổi giận, không được đụng đến. Người nào đụng đến người đó sẽ chết, cho nên y đối với các sự tình liên quan đến Đại Gia, luôn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm. Chỉ sợ một câu nói sai sẽ chọc giận Chương Hệ Phong.
Nghe giọng nói của Chương Hệ Phong nổi giận lôi đình, Sở Nhất Thiên còn nói:
- Bắt người chỉ sợ không được, Tề Toàn - Phó bí thư Tề, Hạ Đức Trường - Phó trưởng ban Hạ đều ra tay, sự tình động tĩnh quá lớn.
- Cái gì?
Chương Hệ Phong giật mình, sau khi giật mình mới tỉnh táo lại, biết sự tình không có đơn giản như vậy, suy nghĩ một chút lại hỏi.
- Còn có ai ra mặt?
- Lúc ấy còn có trưởng phòng số hai của ban Tổ chức Cán bộ Lý Dật Phong có mặt tại hiện trường...
Sở Nhất Thiên do dự một chút, không biết có nên bẩm báo chi tiết sự thật cho Chương Hệ Phong biết không.
Y nghe tin Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị còn xuất hiện ở bệnh viện, trong lòng biết vây quanh sự kiện Quan Doãn và Tề Ngang Dương bị thương, cho thấy bước đầu hình thành sự liên minh chống lại Chương Hệ Phong, theo chức trách của một thư ký, y không nên do dự thông báo bước tiến triển mới nhất của sự việc, tuy nhiên không biết sao, chuyện này khiến trong lòng của y mơ hồ ẩn chứa dự cảm xấu.
Sở Nhất Thiên biết hậu đài lớn mạnh của Chương Hệ Phong, lớn mạnh đến nỗi chỉ cần Cục chính trị trong nước không rối ren rung chuyển, địa vị của Chương Hệ Phong sẽ ổn như bàn thạch, cho dù Chương Hệ Phong không tha cho tỉnh Yến, y cũng không cần có trách nhiệm với Tỉnh ủy tỉnh Yến, càng không cần để ý tới cảm nhận của người dân ở tỉnh Yến, chỉ cần phía Bắc Kinh trước sau duy trì kết nối y có thể áp chế tất cả những phần tử phản đối. Y cũng cho rằng, cho dù bộ máy của cả tỉnh Yến thay đổi, quyền uy của Bí thư Tỉnh ủy Chương Hệ Phong cũng không ai có thể tấn công.
Nhưng chuyện Đại Gia bị đánh là do Quan Doãn, với sự hiểu biết của Sở Nhất Thiên về Quan Doãn, dường như sự tình chỉ cần có liên quan đến Quan Doãn, thường thường sẽ có biến chuyển ngoài dự đoán của mọi người, lúc này tình thế phát triển quá nhanh khiến y dốc hết sức lực tìm hiểu, chuyện này không phải là một sự kiện độc lập, mà là một loạt sự kiện mở đầu.
Nói cách khác, chuyện này... Vẫn chưa xong.
Sở Nhất Thiên do dự chưa được mấy giây, liền quyết định cẩn thận vẫn hơn, nói:
- Sau đó ai đến bệnh viện thăm Quan Doãn và Tề Ngang Dương, tạm thời còn chưa biết rõ.
- Gọi điện thoại cho Vương Trí Uyên đến chỗ của tôi.
Chương Hệ Phong chỉ bảo.
- Lập tức.
Vương Trí Uyên là Giám đốc sở Công an tỉnh.
Khi Sở Nhất Thiên đang đặt điện thoại xuống, Chương Hệ Phong lại nói thêm một câu:
- Gọi điện thoại cho Chu Trí…
Nói một nửa, y lại thay đổi chủ ý.
- Thôi, tôi trực tiếp gọi điện thoại cho Triệu Hàng.
Chu Trí là thư ký của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Triệu Hàng, Sở Nhất Thiên hiểu được tâm tư của Chương Hệ Phong, Chương hệ Phong sau khi cách chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Văn Lương Cát, người kế nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Triệu Hàng ở ngoài mặt Chương Hệ Phong nói gì y nghe nấy, trên thực tế so với sự ăn ngay nói thẳng của Văn Lương Cát, Triệu Hàng cũng là già đời giảo hoạt hơn, ngoài mặt lá mặt lá trái, âm thầm hành động một mình, là người bằng mặt không bằng lòng.
Người bằng mặt mà không bằng lòng so với người đem mọi việc đều để ngoài mặt thì khó đối phó hơn nhiều.
Chỉ vì lúc này sự tình cần nhờ cậy Triệu Hàng, Chương Hệ Phong dù cho không muốn Triệu Hàng can thiệp vào, nhưng đành phải để cho Triệu Hàng ra mặt. Lần trước chuyện lập án điều tra Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác, Triệu Hàng âm thầm ra tay, ngoài miệng nói hết sức tốt, đáp ứng sẽ hồi báo mọi chuyện cho Chương Hệ Phong trước, sau đó mới đưa ra quyết định, không ngờ cuối cùng sau khi tin điều tra Hô Diên Ngạo Bác truyền ra ngoài, Chương Hệ Phong mới biết được.
Cuối cùng Hô Diên Ngạo Bác không ngờ trổ bệnh mà chết, nhưng thật ra giảm đi phiền hà kéo dài điều tra, nhưng Hô Diên Ngạo Bác sở dĩ đột nhiên tử vong, Triệu Hàng rò rỉ tin y có công lao trong việc thúc đẩy điều tra, việc này khiến Chương Hệ Phong rất căm tức, lại không có cách nào chỉ trích Triệu Hàng, vì mọi chuyện Triệu Hàng làm mịt mờ êm thấm, khiến y tìm không ra lý do.
Trong lòng Sở Nhất Thiên thầm than một tiếng, Quan Doãn mới đến Tỉnh ủy không lâu, đã gây ra sự kiện đánh nhau, không ngờ việc này khiến Chương Hệ Phong gần như luống cuống tay chân, Quan Doãn này, thật đúng là không thể coi thường. Nếu để cho Bí thư Chương biết Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị cũng có mặt tại hiện trường —— tạm thời bất luận động cơ và dụng ý của Trần Hằng Phong và Hồ Tuấn Nghị là gì —— cũng không biết Bí thư Chương có thêm hoảng loạn hay không?
Trời đã sẩm tối, Vương Trí Uyên và Triệu Hàng bị khẩn cấp mời đến gặp mặt Chương Hệ Phong, cùng lúc đó, trong bóng đêm bao phủ, Sở Triều Huy và Hoàng Hán đang ở sân sau của một tiệm mì bàn bạc chuyện đại sự.
Sở Triều Huy sau khi Quan Doãn điều đến Tỉnh ủy nửa tháng, cũng đi tới thành phố Yến. Y với thân phận là nhân viên an ninh quốc gia, nhưng hành động linh hoạt, không bị hạn chế, có thể bất cứ lúc nào lấy lý do chấp hành nhiệm vụ bí mật để sống ở bên ngoài. Ngược lại, Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực cũng chỉ có thể làm việc một cách trung thực ở Hoàng Lương.
Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm nhanh chân đến thành phố Yến hơn Sở Triều Huy, hai người bây giờ là vệ sĩ bên cạnh Quan Doãn, tận hết sức lực bảo vệ sự an toàn của Quan Doãn, hai người hiện tại cũng đã cho rằng, Quan Doãn đáng để cho họ đi theo cả đời.
Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm không có thân phận hạn chế, tiền lương của hai người do Hồng Nhan Hinh phát, Quan Doãn cũng không bạc đãi hai người, chẳng những rất đãi ngộ, còn an bài chỗ ở ở thành phố Yến, đồng thời dưới sự trợ giúp của Hoàng Hán, còn tìm công việc để che giấu thân phận của hai người.
Cuộc gặp mặt giữa Sở Triều Huy và Hoàng Hán, Đới Kiên Cường và Khuất Văn Lâm hai người không có mặt, hai người suốt đêm lên đường đi đến Chương Trình, phải tìm ra chỗ hở của nhà máy thuốc lá Chương Trình.
- Cục trưởng Hoàng, gần đây thu thập tài liệu tố cáo Đại Gia đã được sắp xếp cả rồi.
Sở Triều Huy đem xấp tài liệu dày đưa cho Hoàng Hán.
- Xin anh xem qua một chút.
Hoàng Hán tiếp nhận tài liệu, lật qua lật lại xem qua loa rồi nói:
- Vấn đề của Đại Gia, tôi đều đọc làu làu rồi, vấn đề hiện tại là, làm thế nào lấy được chứng cứ xác thực nhất của Đại Gia.
Sinh mạng chính trị của Đại Gia đã xảy ra thay đổi, sau khi y đảm nhiệm chức thư ký của Chương Hệ Phong, y bắt đầu kiếm tiền trắng trợn và sa đoạ, cũng từ khi đảm nhiệm chức thư ký của Chương Hệ Phong còn cho rằng Chương Hệ Phong dung túng nhân nhượng cho y hầu như vô điều kiện.
Khi Đại Gia đảm nhiệm thư ký của Chủ tịch tỉnh, xe mà y lái là chiếc xe số hai của Ủy ban nhân dân Tỉnh bảng số xe 00002, ngụ ý hắn là dưới một người trên vạn người. Sau đó, y lên làm thư ký số một của Tỉnh ủy, bảng số xe đổi thành 11111, đồng nghĩa y là thư ký số một đệ nhất thiên hạ, độc nhất vô nhị, y là lão Đại ở tỉnh Yến, mọi chuyện do y định đoạt.
Sau khi Đại Gia đảm nhiệm Cục thuế nhà nước, biển số xe của y là 00038, ý của y là khi y 38 tuổi là một ngưỡng cửa của cuộc đời y, có tiền đồ rộng lớn, không ngờ những nổ lực trước kia của y trong chốc lát đã bị hủy hoại.
Năm nay, Đại Gia 35 tuổi.
Đại Gia còn cho rằng, trước khi 38 tuổi, nếu xe riêng của y biển số là 00038 bị ngăn lại vượt qua tám lần, tuổi già cuối đời của y sẽ gặp họa.
- Chiếc xe riêng biển số 00038 còn chưa có một lần bị chặn lại.
Hoàng Hán cười đầy thâm ý.
- Chuyện tố cáo Đại Gia giao cho thư ký Quan và Tề Ngang Dương, công việc chặn xe riêng của Đại Gia, để tôi phụ trách.
- Chặn lại xe riêng của Đại Gia có ích lợi gì?
Sở Triều Huy khó hiểu.
- Tác dụng lớn.
Hoàng Hán khẽ mỉm cười.
- Chuyện này, sớm muộn gì khiến Cục trưởng Hồng sụp hố
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.