Chương 7
Lam Cầm
02/02/2016
"Tiểu Cầm Thú, nếu như nàng nói láo, hiện tại thừa nhận đi, có lẽ ta sẽ suy nghĩ không cần tra tấn nưa”.
"Ta không có. . . . . . Ta không có nói láo." Hai gò má Đoạn Thủy Vũ đã hồng thấu, nhưng vẫn không muốn thừa nhận mình nói láo.
"Vậy sao? Taị sao ta lại có cảm giác nàng càng lúc càng ướt át!" ngón tay dài tà ác của Diêm Thiên Mạc thẳng kim hoa hạch nhu mềm của nàng, nàng run rẩy không ngừng, chỗ sâu mềm mại trong thân thể nàng càng không ngừng đầy nước cuồn cuộn dính đều hoa dịch trơn bóng.
"Không có. . . . . . cảm giác của ngươi sai lầm rồi. . . . . . A a. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ kiên trì nói, chết cũng không muốn thừa nhận chỗ sâu nhất trong cơ thể mình thật không ngừng chảy ra ái dịch.
"Thật sai lầm rồi sao?" ngón tay thon dài của Diêm Thiên Mạc đổi thành tiến công vùng đất chật hẹp dài, vỗ về chơi đùa trong hoa nguyệt, cảm thấy hoa dịch lưu chuyển sâu trong cơ thể nàng chảy ròng xuống, làm ngón tay hắn trơn trượt.
"Đây là cái gì?" Hắn tà tà cười một tiếng, đem ái dịch dính đầy ngón tay dài trong cơ thể nàng rút ra, bắt được con mắt nàng kinh ngạc lay động.
"Đây là. . . . . . Đây là. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ căn bản cũng không dám nhìn, chột dạ nhìn chằm chằm mặt đất, giận chính mình chỉ cần bị hắn vừa sờ sẽ không ngừng chảy ra chất lỏng làm người ta xấu hổ.
"Đây chính là chứng cớ nàng dâm đãng. Tiểu Cầm Thú của ta xem ra thân thể của nàng đã vì ta mà chuẩn bị tốt." Diêm Thiên Mạc tà tình cười .
"Cái gì vì ngươi chuẩn bị tốt?" Đoạn Thủy Vũ hơi thở lung tung, không biết hắn đang ám hiệu cái gì."Ta căn bản không có vì ngươi chuẩn bị cái gì."
"Này dịch thể sền sệt chính là chứng cớ nàng vì ta chuẩn bị xong. Còn phải bắt ta biểu diễn lần nữa sao? Tiểu Cầm Thú của ta." Diêm Thiên Mạc còn dư ra một bàn tay nâng cái cằm khéo léo của nàng lên, ngón tay dài dính đầy ái dịch của nàng chưa được nàng đồng ý đã ở trước mặt nàng lắc lắc, nhắc nhở thân thể nàng vì hắn mà có bao nhiêu kích động.
"Ngươi. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ cắn răng nghiến lợi trợn trừng mắt nhìn hắn, thân thể mềm mại không nhịn được liên tiếp run rẩy."Ngươi rất ác liệt!"
"Đây không phải cùng với nàng dâm đãng vừa lúc xứng thành một đôi sao?" Diêm Thiên Mạc giương cao môi mỏng, một chút cũng không thèm để ý nàng tức giận chỉ trích.
"Ngươi. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ còn muốn mắng, đột nhiên bị động tác của hắn dọa cho ngây người.
Hắn. . . . . . Hắn đang cởi áo khoác, áo khoác cởi ra xong, hắn lại bắt đầu cởi quần của hắn!
"Ngươi đang làm cái gì!"
"Nàng thì sao? Nàng cũng đã vì ta chuẩn bị xong, ta không hảo hảo nhấm nháp nàng chẳng phải là rất có lỗi với mình sao?" Diêm Thiên Mạc lấy ngón tay đầy ái dịch của nàng giơ cao lên trước mặt nàng, trên môi treo lên nụ cười cực tà ác.
"Ngươi. . . . . ." mùi dâm loạn của bản thân xuyên thấu qua ngón tay dài cảu hắn xông vào mũi, Đoạn Thủy Vũ xấu hổ cơ hồ muốn cắn lưỡi tự sát."Ngươi. . . . . . Đồ điên! Nhanh mặc quần áo vào!"
"Chẳng lẽ nàng lại quên thân thể nàng càng trần truồng hơn so với ta sao!" Diêm Thiên Mạc khẽ mỉm cười.
"Muốn mắng bại lộ, tựa hồ nàng nên mắng mình trước mới đúng." Bàn tay hắn tà nịnh ở trước ngực nàng tàn sát, lần lượt xoay chuyển say sưa yêu kiều.
"A. . . . . Kia. . . . . . là ngươi ép ta. . . . . . không phải ta tự nguyện. . . . . ." Đắm chìm ở trong ái dục, Đoạn Thủy Vũ một câu cũng không có cách nào nói xong đầy đủ.
"Nàng xác định nàng thật không thích vạch trần thân thể để ta vuốt ve nàng! Tiểu Cầm Thú, rõ ràng nàng lại nói láo. Nàng nói, ta nên xử phạt nàng thế nào đây?" Diêm Thiên Diêm Thiên Mạc lấy ngón tay đã từng nhiễm ái dịch của nàng nâng cao cằm nàng lên, hai mắt bắn tán loạn ra khát vọng dục ái.
Từ ngón tay dài của hắng truyền đến mùi dâm tà của bản thân, Đoạn Thủy Vũ thẹn thùng xoay đầu. "Buông ta ra. . . . . ."
"Kịch hay mới ra sân, ta làm sao có thể thả nàng ra!" cánh tay Diêm Thiên Mạc kiềm chặt vòng eo nàng, đem nửa người dưới hướng nàng, nam căn bộc phát bên cạnh hoa huyệt mềm mại của nàng chuẩn bị qua lại.
"Buông ra. . . . . ." Nơi ấy bị hắn chống đỡ đến tột cùng là thứ gì thô sáp thật dài! Đoạn Thủy Vũ lo lắng giãy dụa, mà nam căn lửa nóng của hắn lại như hình với bóng, căn bản không buông tha nàng.
"Được, buông ra thì buông ra." Đầu tiên Diêm Thiên Mạc đem ngang tàng bộc phát rời nàng chốc lát, đang lúc nàng thư giãn, cả người chợt hướng nàng, thừa dịp thời khắc nàng chưa chuẩn bị, cây gậy nóng như que hàn công phá hoa huyệt nhu nhược đầy dịch của nàng.
"A ——" Đoạn Thủy Vũ đột nhiên kêu lên, cảm giác thân thể giống như bị người dùng lưỡi dao sắc bén mở ra, vỡ ra tới đau đớn. Nàng đầu đẹp ngửa về phía sau, ngũ quan xinh xắn nhăn ở một chỗ, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu không ngừng chảy xuống dưới, vào giờ khắc này, nàng đau đến cơ hồ cho là mình sẽ chết đi.
"Rất đau, phải hay không?" Bờ môi Diêm Thiên Mạc giương lên mỉm cười thỏa mãn. Trong nháy mắt công phá thân thể nàng, trong cơ thể nàng chảy ra máu đỏ thẫm từ nơi hai người tương hợp chảy xuống, thấm xuống giữa bắp đùi nàng, cũng nhuộm đến hai chân của hắn, nụ cười bên môi hẵn càng nồng hậu.
"Bỏ . . . . . Nói nhảm. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ muốn hung hăng trừng hắn cũng không có sức. Thân thể mềm mại của nàng hư mềm thẳng đứng trên cây cột, mồ hôi không ngừng chảy xuống gò má tràn đầy dục ái của nàng,
"Tin tưởng ta, đợi lát nữa nàng sẽ rất thư thái." Diêm Thiên Mạc khẽ mỉm cười, cố gắng chịu đựng bộc phát vẫn cất giấu trong hoa huyệt mềm mại yêu kiều của nàng, cũng không nhúc nhích.
"Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi sao?" Nàng không phải bị ngược cuồng, sao có thể coi đau thành ra như vậy còn cảm thấy rất thoải mái?
"Tin tưởng ta, đây tuyệt đối không phải chuyện hoang đường." Môi Thiên Mạc giương lên nụ cười tà, thân thể tinh tráng bắt đầu lấy tốc độ chậm rãi dùng sức đụng chạm thân thể xinh đẹp của nàng.
"A a. . . . . ." Đột nhiên hứng lấy mãnh lực đụng chạm của hắn, Đoạn Thủy Vũ đau đến mặt đẹp nhăn chặt hơn. Phái nam của hắn bộc phát không ngừng ở trong thân thể nàng qua lại lui tới, cơ hồ muốn đem nàng đau ra nước mắt. "Đau. . . . . ."
Diêm Thiên Mạc đưa tay ra, mân mê xoa hòn ngọc rung động trước ngực nàng, nửa người dưới càng thêm dùng tốc độ chậm rãi ở trong thân thể mềm mại của nàng tiến hành luật động sâu sắc, muốn làm cho nàng trải qua loại đau đớn và tiến công đến vui thích cực hạn.
"A. . . . . ." Kỳ lạ, khi hắn rút ra khỏi thân thể mềm mại của nàng, Đoạn Thủy Vũ cảm thấy nơi nào đó từng có cảm giác hư không, mà sau một khắc tiến công của hắn thì đột nhiên nàng cảm giác hoa kính bị căng lớn nhồi vào cảm giác phong phú, cùng với lúc chống đỡ thái hợp, theo đau đớn mà đến, cọ rửa qua toàn thân nàng, cơ hồ khiến nàng bị ngất xỉu trong dòng nước xiết.
Từ vẻ biến chuyển rất nhỏ trên mặt của nàng, Diêm Thiên Mạc nhận thấy được nàng đã có thể hưởng thụ khoái cảm dung hợp hai người."Ta nói không sai, có phải hay không!"
Đoạn Thủy Vũ mở đôi môi mềm mại, đang muốn nói dối phản bác hắn, đột nhiên hắn tăng nhanh tốc độ đâm vào, làm nàng chỉ có thể liên tiếp rên rỉ, căn bản không thể nói ra một câu.
Khi hắn đâm thật sâu vào thân thể mềm mại nàng thì sung sướng cùng thống khổ đồng thời sinh ra, nàng phải thật sâu chống đỡ hướng sau lưng cây cột, hung hăng cắn răng, mới có thể hưởng thụ đến cảm giác vui vẻ tận cùng. Tay nàng bị trói cột vào sau lưng mỗi lần khi hắn xâm nhập thân thể nàng cái kia trong nháy mắt bởi vì chịu đựng áp lực quá lớn xuống ý thức muốn tránh thoát, lại cũng bị trói buộc chặt, ngược lại mang đến một loại đau đớn khác
Nàng cắn chặt hàm răng, nghĩ chịu đựng thân hình cường tráng áp phục xuống đau đớn của hắn, tiếng gào cũng ngâm lên mỗi lần hắn đâm vào thân thể mềm mại nàng từ đôi môi mềm mại phát ra. Nàng thống khổ lay động mái đầu đen nhánh xinh đẹp. Mái tóc tán loạn đã sớm dính đầy mồ hôi trong suốt, theo nàng đong đưa bay tán loạn, càng thêm mê người.
"Tiểu Cầm Thú, cảm giác thưởng thức nàng thật đúng là không phải thống khoái bình thường!" Diêm Thiên Mạc quát mạnh một tiếng, gia tăng tốc độ ở trên thân thể mềm mại của nàng dong ruỗi, một lần lại một lần lấy cường tráng gắng gượng chống đỡ hoa tâm nhu nhược không còn chút sức lực nào của nàng.
"A a. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ chỉ có thể nương theo sự dẫn dắt của hắn, hưởng thụ thống khổ cùng vui sướng lúc giao nhau, trừ lần đó ra, hoàn toàn không có cách nào nói ra bất kỳ chữ nào.
Hắn đang động trên thân thể của nàng, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, kiên cường dâng trào nơi nơi bằng tốc độ nhanh nhất lấp đầy hoa huyệt tươi đẹp của nàng, căng đến mức nàng cơ hồ cho là mình tại một khắc sau sẽ nổ tung, nhưng mà sau một khắc, hắn lại đem nam căn nóng rực nhanh chóng rút ra, vốn cảm giác căng đầy lập tức bị hư không thay thế không nói ra được. Như thế nhiều lần lặp lại, kịch liệt gãy vọt làm cho nàng muốn điên cuồng.
Đột nhiên Diêm Thiên Mạc quát lên một tiếng điên cuồng, hắn ngang nhiên to lớn đi vào, một lần đánh chiếm nơi mềm mại, sâu nhất trong hoa tâm nàng, phun trào vô số mầm móng kích tình trong thân thể nóng bỏng của nàng.
"A. . . . . ." Trong tích tắc đấy, thân thể mềm mại của Đoạn Thủy Vũ giống như co giật mạnh mẽ, như dòng nước xiết tràn đầy không bị cản trở, cả người không có cách nào nhúc nhích, chỉ có mặt đẹp vặn nhăn lên, khóe mắt chậm rãi chảy xuống giọt lệ, cơ hồ muốn xụi lơ trước người của hắn. . . . . .
"Ta không có. . . . . . Ta không có nói láo." Hai gò má Đoạn Thủy Vũ đã hồng thấu, nhưng vẫn không muốn thừa nhận mình nói láo.
"Vậy sao? Taị sao ta lại có cảm giác nàng càng lúc càng ướt át!" ngón tay dài tà ác của Diêm Thiên Mạc thẳng kim hoa hạch nhu mềm của nàng, nàng run rẩy không ngừng, chỗ sâu mềm mại trong thân thể nàng càng không ngừng đầy nước cuồn cuộn dính đều hoa dịch trơn bóng.
"Không có. . . . . . cảm giác của ngươi sai lầm rồi. . . . . . A a. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ kiên trì nói, chết cũng không muốn thừa nhận chỗ sâu nhất trong cơ thể mình thật không ngừng chảy ra ái dịch.
"Thật sai lầm rồi sao?" ngón tay thon dài của Diêm Thiên Mạc đổi thành tiến công vùng đất chật hẹp dài, vỗ về chơi đùa trong hoa nguyệt, cảm thấy hoa dịch lưu chuyển sâu trong cơ thể nàng chảy ròng xuống, làm ngón tay hắn trơn trượt.
"Đây là cái gì?" Hắn tà tà cười một tiếng, đem ái dịch dính đầy ngón tay dài trong cơ thể nàng rút ra, bắt được con mắt nàng kinh ngạc lay động.
"Đây là. . . . . . Đây là. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ căn bản cũng không dám nhìn, chột dạ nhìn chằm chằm mặt đất, giận chính mình chỉ cần bị hắn vừa sờ sẽ không ngừng chảy ra chất lỏng làm người ta xấu hổ.
"Đây chính là chứng cớ nàng dâm đãng. Tiểu Cầm Thú của ta xem ra thân thể của nàng đã vì ta mà chuẩn bị tốt." Diêm Thiên Mạc tà tình cười .
"Cái gì vì ngươi chuẩn bị tốt?" Đoạn Thủy Vũ hơi thở lung tung, không biết hắn đang ám hiệu cái gì."Ta căn bản không có vì ngươi chuẩn bị cái gì."
"Này dịch thể sền sệt chính là chứng cớ nàng vì ta chuẩn bị xong. Còn phải bắt ta biểu diễn lần nữa sao? Tiểu Cầm Thú của ta." Diêm Thiên Mạc còn dư ra một bàn tay nâng cái cằm khéo léo của nàng lên, ngón tay dài dính đầy ái dịch của nàng chưa được nàng đồng ý đã ở trước mặt nàng lắc lắc, nhắc nhở thân thể nàng vì hắn mà có bao nhiêu kích động.
"Ngươi. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ cắn răng nghiến lợi trợn trừng mắt nhìn hắn, thân thể mềm mại không nhịn được liên tiếp run rẩy."Ngươi rất ác liệt!"
"Đây không phải cùng với nàng dâm đãng vừa lúc xứng thành một đôi sao?" Diêm Thiên Mạc giương cao môi mỏng, một chút cũng không thèm để ý nàng tức giận chỉ trích.
"Ngươi. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ còn muốn mắng, đột nhiên bị động tác của hắn dọa cho ngây người.
Hắn. . . . . . Hắn đang cởi áo khoác, áo khoác cởi ra xong, hắn lại bắt đầu cởi quần của hắn!
"Ngươi đang làm cái gì!"
"Nàng thì sao? Nàng cũng đã vì ta chuẩn bị xong, ta không hảo hảo nhấm nháp nàng chẳng phải là rất có lỗi với mình sao?" Diêm Thiên Mạc lấy ngón tay đầy ái dịch của nàng giơ cao lên trước mặt nàng, trên môi treo lên nụ cười cực tà ác.
"Ngươi. . . . . ." mùi dâm loạn của bản thân xuyên thấu qua ngón tay dài cảu hắn xông vào mũi, Đoạn Thủy Vũ xấu hổ cơ hồ muốn cắn lưỡi tự sát."Ngươi. . . . . . Đồ điên! Nhanh mặc quần áo vào!"
"Chẳng lẽ nàng lại quên thân thể nàng càng trần truồng hơn so với ta sao!" Diêm Thiên Mạc khẽ mỉm cười.
"Muốn mắng bại lộ, tựa hồ nàng nên mắng mình trước mới đúng." Bàn tay hắn tà nịnh ở trước ngực nàng tàn sát, lần lượt xoay chuyển say sưa yêu kiều.
"A. . . . . Kia. . . . . . là ngươi ép ta. . . . . . không phải ta tự nguyện. . . . . ." Đắm chìm ở trong ái dục, Đoạn Thủy Vũ một câu cũng không có cách nào nói xong đầy đủ.
"Nàng xác định nàng thật không thích vạch trần thân thể để ta vuốt ve nàng! Tiểu Cầm Thú, rõ ràng nàng lại nói láo. Nàng nói, ta nên xử phạt nàng thế nào đây?" Diêm Thiên Diêm Thiên Mạc lấy ngón tay đã từng nhiễm ái dịch của nàng nâng cao cằm nàng lên, hai mắt bắn tán loạn ra khát vọng dục ái.
Từ ngón tay dài của hắng truyền đến mùi dâm tà của bản thân, Đoạn Thủy Vũ thẹn thùng xoay đầu. "Buông ta ra. . . . . ."
"Kịch hay mới ra sân, ta làm sao có thể thả nàng ra!" cánh tay Diêm Thiên Mạc kiềm chặt vòng eo nàng, đem nửa người dưới hướng nàng, nam căn bộc phát bên cạnh hoa huyệt mềm mại của nàng chuẩn bị qua lại.
"Buông ra. . . . . ." Nơi ấy bị hắn chống đỡ đến tột cùng là thứ gì thô sáp thật dài! Đoạn Thủy Vũ lo lắng giãy dụa, mà nam căn lửa nóng của hắn lại như hình với bóng, căn bản không buông tha nàng.
"Được, buông ra thì buông ra." Đầu tiên Diêm Thiên Mạc đem ngang tàng bộc phát rời nàng chốc lát, đang lúc nàng thư giãn, cả người chợt hướng nàng, thừa dịp thời khắc nàng chưa chuẩn bị, cây gậy nóng như que hàn công phá hoa huyệt nhu nhược đầy dịch của nàng.
"A ——" Đoạn Thủy Vũ đột nhiên kêu lên, cảm giác thân thể giống như bị người dùng lưỡi dao sắc bén mở ra, vỡ ra tới đau đớn. Nàng đầu đẹp ngửa về phía sau, ngũ quan xinh xắn nhăn ở một chỗ, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu không ngừng chảy xuống dưới, vào giờ khắc này, nàng đau đến cơ hồ cho là mình sẽ chết đi.
"Rất đau, phải hay không?" Bờ môi Diêm Thiên Mạc giương lên mỉm cười thỏa mãn. Trong nháy mắt công phá thân thể nàng, trong cơ thể nàng chảy ra máu đỏ thẫm từ nơi hai người tương hợp chảy xuống, thấm xuống giữa bắp đùi nàng, cũng nhuộm đến hai chân của hắn, nụ cười bên môi hẵn càng nồng hậu.
"Bỏ . . . . . Nói nhảm. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ muốn hung hăng trừng hắn cũng không có sức. Thân thể mềm mại của nàng hư mềm thẳng đứng trên cây cột, mồ hôi không ngừng chảy xuống gò má tràn đầy dục ái của nàng,
"Tin tưởng ta, đợi lát nữa nàng sẽ rất thư thái." Diêm Thiên Mạc khẽ mỉm cười, cố gắng chịu đựng bộc phát vẫn cất giấu trong hoa huyệt mềm mại yêu kiều của nàng, cũng không nhúc nhích.
"Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi sao?" Nàng không phải bị ngược cuồng, sao có thể coi đau thành ra như vậy còn cảm thấy rất thoải mái?
"Tin tưởng ta, đây tuyệt đối không phải chuyện hoang đường." Môi Thiên Mạc giương lên nụ cười tà, thân thể tinh tráng bắt đầu lấy tốc độ chậm rãi dùng sức đụng chạm thân thể xinh đẹp của nàng.
"A a. . . . . ." Đột nhiên hứng lấy mãnh lực đụng chạm của hắn, Đoạn Thủy Vũ đau đến mặt đẹp nhăn chặt hơn. Phái nam của hắn bộc phát không ngừng ở trong thân thể nàng qua lại lui tới, cơ hồ muốn đem nàng đau ra nước mắt. "Đau. . . . . ."
Diêm Thiên Mạc đưa tay ra, mân mê xoa hòn ngọc rung động trước ngực nàng, nửa người dưới càng thêm dùng tốc độ chậm rãi ở trong thân thể mềm mại của nàng tiến hành luật động sâu sắc, muốn làm cho nàng trải qua loại đau đớn và tiến công đến vui thích cực hạn.
"A. . . . . ." Kỳ lạ, khi hắn rút ra khỏi thân thể mềm mại của nàng, Đoạn Thủy Vũ cảm thấy nơi nào đó từng có cảm giác hư không, mà sau một khắc tiến công của hắn thì đột nhiên nàng cảm giác hoa kính bị căng lớn nhồi vào cảm giác phong phú, cùng với lúc chống đỡ thái hợp, theo đau đớn mà đến, cọ rửa qua toàn thân nàng, cơ hồ khiến nàng bị ngất xỉu trong dòng nước xiết.
Từ vẻ biến chuyển rất nhỏ trên mặt của nàng, Diêm Thiên Mạc nhận thấy được nàng đã có thể hưởng thụ khoái cảm dung hợp hai người."Ta nói không sai, có phải hay không!"
Đoạn Thủy Vũ mở đôi môi mềm mại, đang muốn nói dối phản bác hắn, đột nhiên hắn tăng nhanh tốc độ đâm vào, làm nàng chỉ có thể liên tiếp rên rỉ, căn bản không thể nói ra một câu.
Khi hắn đâm thật sâu vào thân thể mềm mại nàng thì sung sướng cùng thống khổ đồng thời sinh ra, nàng phải thật sâu chống đỡ hướng sau lưng cây cột, hung hăng cắn răng, mới có thể hưởng thụ đến cảm giác vui vẻ tận cùng. Tay nàng bị trói cột vào sau lưng mỗi lần khi hắn xâm nhập thân thể nàng cái kia trong nháy mắt bởi vì chịu đựng áp lực quá lớn xuống ý thức muốn tránh thoát, lại cũng bị trói buộc chặt, ngược lại mang đến một loại đau đớn khác
Nàng cắn chặt hàm răng, nghĩ chịu đựng thân hình cường tráng áp phục xuống đau đớn của hắn, tiếng gào cũng ngâm lên mỗi lần hắn đâm vào thân thể mềm mại nàng từ đôi môi mềm mại phát ra. Nàng thống khổ lay động mái đầu đen nhánh xinh đẹp. Mái tóc tán loạn đã sớm dính đầy mồ hôi trong suốt, theo nàng đong đưa bay tán loạn, càng thêm mê người.
"Tiểu Cầm Thú, cảm giác thưởng thức nàng thật đúng là không phải thống khoái bình thường!" Diêm Thiên Mạc quát mạnh một tiếng, gia tăng tốc độ ở trên thân thể mềm mại của nàng dong ruỗi, một lần lại một lần lấy cường tráng gắng gượng chống đỡ hoa tâm nhu nhược không còn chút sức lực nào của nàng.
"A a. . . . . ." Đoạn Thủy Vũ chỉ có thể nương theo sự dẫn dắt của hắn, hưởng thụ thống khổ cùng vui sướng lúc giao nhau, trừ lần đó ra, hoàn toàn không có cách nào nói ra bất kỳ chữ nào.
Hắn đang động trên thân thể của nàng, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, kiên cường dâng trào nơi nơi bằng tốc độ nhanh nhất lấp đầy hoa huyệt tươi đẹp của nàng, căng đến mức nàng cơ hồ cho là mình tại một khắc sau sẽ nổ tung, nhưng mà sau một khắc, hắn lại đem nam căn nóng rực nhanh chóng rút ra, vốn cảm giác căng đầy lập tức bị hư không thay thế không nói ra được. Như thế nhiều lần lặp lại, kịch liệt gãy vọt làm cho nàng muốn điên cuồng.
Đột nhiên Diêm Thiên Mạc quát lên một tiếng điên cuồng, hắn ngang nhiên to lớn đi vào, một lần đánh chiếm nơi mềm mại, sâu nhất trong hoa tâm nàng, phun trào vô số mầm móng kích tình trong thân thể nóng bỏng của nàng.
"A. . . . . ." Trong tích tắc đấy, thân thể mềm mại của Đoạn Thủy Vũ giống như co giật mạnh mẽ, như dòng nước xiết tràn đầy không bị cản trở, cả người không có cách nào nhúc nhích, chỉ có mặt đẹp vặn nhăn lên, khóe mắt chậm rãi chảy xuống giọt lệ, cơ hồ muốn xụi lơ trước người của hắn. . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.