Chương 28: Biến sự
Tà Nguyệt Lâu Chủ
12/02/2020
- Phù... ù...
Thần sắc nhanh chóng khôi phục như thường, Trần Thế Khải tiến lại gần đứa chất nhi của mình.
- Tĩnh Kỳ, ngươi tuổi còn nhỏ, nay đi Hạng quốc, lâu thì năm sáu năm, nhanh thì có thể một hai năm liền quay trở về, lúc đó... nói không chừng lại được trọng thị.
Trần Tĩnh Kỳ nghe xong, chẳng nói gì.
...
Dưới nước sóng vỗ, trên đầu ánh trăng bàng bạc chiếu rọi. Trần Thế Khải bởi không chịu được gió lạnh nên đã sớm lui vào phòng, hiện trên thuyền, ngoài đám thuyền phu đang chèo thuyền ra cũng chỉ còn có một mình Trần Tĩnh Kỳ. Hắn thong thả đi tới đầu thuyền, nhắm mắt cảm thụ từng làn khí tươi mát...
Xa xa, Trần Tĩnh Kỳ nhìn thấy những ánh đèn trên các con thuyền đánh cá không ngừng lóe lên, chợt nghĩ: "Giữa đêm khuya lạnh giá này nhiều người vẫn đang khổ cực kiếm sống. Ta cũng như họ, đều phải vì vận mệnh của mình mà bôn ba..."
Hắn khẽ thở dài, tiếp tục ngó xem.
Xem được một lúc, trên khuôn mặt Trần Tĩnh Kỳ bỗng lộ ra vẻ khác lạ.
Hắn phát hiện có điểm không được bình thường. Những chiếc thuyền đánh cá kia, chúng đang hợp lại với nhau, hình như đồng thời cùng hướng đến chỗ hắn.
Đột nhiên, trên những chiếc thuyền đánh cá ấy, ánh đèn xuất hiện càng lúc càng nhiều. Rồi, "ánh đèn" lao vút lên không, nhắm về thuyền hắn bay tới.
Không ổn! Là hoả tiễn!
- Có địch!
Trần Tĩnh Kỳ biến sắc kinh hô, vội xoay người chạy đi.
Phập!
Mới chạy được ba bốn bước, một mũi tên đang cháy đỏ rực đã bay ngang sát mặt Trần Tĩnh Kỳ, cắm vào tường lâu.
Hoảng hồn, hắn phóng vội, khẩn trương chạy vào phòng.
Phập! Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phập!
- Có địch!
- Có địch!
- Bảo vệ Vương gia!
Hộ vệ từ tầng một chạy ra, dùng khiên che chắn.
Phập!
Phập!
Hỏa tiễn không ngừng xuyên qua cửa bay vào trong phòng Trần Tĩnh Kỳ, khoang thuyền đã bắt đầu cháy lớn, khói bốc lên cuồn cuộn khiến hắn không khỏi ho khan.
"Cứ thế này, cho dù ta không bị cháy chết thì cũng sẽ ngộp thở mà chết thôi."
Cân nhắc, Trần Tĩnh Kỳ cắn răng, chạy ra phía cửa, vung chân đá mạnh.
- Bảo vệ Vương gia!
Trần Tĩnh Kỳ vừa chạy ra bên ngoài thì liền được đám võ sĩ hộ vệ tay cầm khiên thép bảo vệ.
Mưa tên dần ít lại, rồi dứt hẳn.
Chính lúc này, từ bên dưới những chiếc thuyền nhỏ, tiếng hò reo cất cao. Một đám người bịt mặt, mặc đồ đen phóng lên thuyền của Trần Tĩnh Kỳ, ra tay chém giết.
- A!
- A...!
- Sát! Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Xông lên!
Các hộ vệ từ tầng một ùa ra, gươm đao tua tủa xông vào đánh trả địch nhân. Nhưng là, theo như Trần Tĩnh Kỳ quan sát, đám hắc y nhân kia so với các hộ vệ hộ tống hắn thì võ công cao hơn hẳn. Mặc dù bọn chúng số lượng không nhiều nhưng lại hoàn toàn chiếm được ưu thế.
Trần Tĩnh Kỳ chính thức kinh sợ!
Phải biết những hộ vệ này không phải tầm thường! Để phòng ngừa bất trắc, Thiên Đức hoàng đế đã đặc biệt phái đại nội thị vệ đi theo hộ tống hắn đấy!
Đám hắc y nhân kia tuyệt đối không thể nào là hạng thổ phỉ được. Rõ ràng có đại nhân vật quyết giết hắn, mục đích quá nửa là để phá hoại quan hệ hoà bình giữa hai nước Trần - Hạng...
- Tĩnh Kỳ!
Giống như Trần Tĩnh Kỳ, Trần Thế Khải cũng vì lửa khói mà buộc phải chạy ra khỏi phòng. Bên cạnh hắn còn có hai tì thiếp ăn mặc hở hang.
- Hoàng thúc!
Trần Tĩnh Kỳ đang muốn chạy qua chỗ Trần Thế Khải thì chợt từ bên dưới, ba bốn bóng đen phóng vọt lên, vung kiếm đâm tới chỗ hắn.
Trần Tĩnh Kỳ phản ứng mau lẹ, vội lách mình. Song, đường kiếm của hắc y nhân quá nhanh, khiến hắn khó có thể tránh thoát hoàn toàn. Cánh tay trái của hắn hiện đã bị thương, máu tươi chảy ròng.
- Bảo vệ Vương gia!
Đám hộ vệ cùng nhau dựng thành rào chắn phía trước Trần Tĩnh Kỳ và Trần Thế Khải, vung đao chống trả đám hắc y nhân.
Tong số các hắc y nhân có một tên vóc người yểu điệu, vừa nhìn đã biết là nữ nhân. Nàng điểm chân vào sàn thuyền nhún một cái, thân hình vụt lên hơn hai trượng bỏ đám hộ vệ lại phía sau, trên không trung tiện tay rút ra thanh đoản kiếm sáng loá, lao đến chỗ Trần Tĩnh Kỳ, ý đồ lấy mạng.
Xong rồi!
Trần Tĩnh Kỳ vốn không biết võ công, đối mặt với nữ hắc y nhân căn bản vô phương chống đỡ. Trong đầu hắn thậm chí đã nghĩ tới cái chết.
Keng!
Dị biến bất ngờ xảy ra. Tại khoảnh khắc mũi kiếm của nữ hắc y nhân sắp đâm vào Trần Tĩnh Kỳ thì một bóng người chợt lao ra ngăn cản. Chiếu theo y phục thì đây là một gã thuyền phu.
Thần sắc nhanh chóng khôi phục như thường, Trần Thế Khải tiến lại gần đứa chất nhi của mình.
- Tĩnh Kỳ, ngươi tuổi còn nhỏ, nay đi Hạng quốc, lâu thì năm sáu năm, nhanh thì có thể một hai năm liền quay trở về, lúc đó... nói không chừng lại được trọng thị.
Trần Tĩnh Kỳ nghe xong, chẳng nói gì.
...
Dưới nước sóng vỗ, trên đầu ánh trăng bàng bạc chiếu rọi. Trần Thế Khải bởi không chịu được gió lạnh nên đã sớm lui vào phòng, hiện trên thuyền, ngoài đám thuyền phu đang chèo thuyền ra cũng chỉ còn có một mình Trần Tĩnh Kỳ. Hắn thong thả đi tới đầu thuyền, nhắm mắt cảm thụ từng làn khí tươi mát...
Xa xa, Trần Tĩnh Kỳ nhìn thấy những ánh đèn trên các con thuyền đánh cá không ngừng lóe lên, chợt nghĩ: "Giữa đêm khuya lạnh giá này nhiều người vẫn đang khổ cực kiếm sống. Ta cũng như họ, đều phải vì vận mệnh của mình mà bôn ba..."
Hắn khẽ thở dài, tiếp tục ngó xem.
Xem được một lúc, trên khuôn mặt Trần Tĩnh Kỳ bỗng lộ ra vẻ khác lạ.
Hắn phát hiện có điểm không được bình thường. Những chiếc thuyền đánh cá kia, chúng đang hợp lại với nhau, hình như đồng thời cùng hướng đến chỗ hắn.
Đột nhiên, trên những chiếc thuyền đánh cá ấy, ánh đèn xuất hiện càng lúc càng nhiều. Rồi, "ánh đèn" lao vút lên không, nhắm về thuyền hắn bay tới.
Không ổn! Là hoả tiễn!
- Có địch!
Trần Tĩnh Kỳ biến sắc kinh hô, vội xoay người chạy đi.
Phập!
Mới chạy được ba bốn bước, một mũi tên đang cháy đỏ rực đã bay ngang sát mặt Trần Tĩnh Kỳ, cắm vào tường lâu.
Hoảng hồn, hắn phóng vội, khẩn trương chạy vào phòng.
Phập! Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phập!
- Có địch!
- Có địch!
- Bảo vệ Vương gia!
Hộ vệ từ tầng một chạy ra, dùng khiên che chắn.
Phập!
Phập!
Hỏa tiễn không ngừng xuyên qua cửa bay vào trong phòng Trần Tĩnh Kỳ, khoang thuyền đã bắt đầu cháy lớn, khói bốc lên cuồn cuộn khiến hắn không khỏi ho khan.
"Cứ thế này, cho dù ta không bị cháy chết thì cũng sẽ ngộp thở mà chết thôi."
Cân nhắc, Trần Tĩnh Kỳ cắn răng, chạy ra phía cửa, vung chân đá mạnh.
- Bảo vệ Vương gia!
Trần Tĩnh Kỳ vừa chạy ra bên ngoài thì liền được đám võ sĩ hộ vệ tay cầm khiên thép bảo vệ.
Mưa tên dần ít lại, rồi dứt hẳn.
Chính lúc này, từ bên dưới những chiếc thuyền nhỏ, tiếng hò reo cất cao. Một đám người bịt mặt, mặc đồ đen phóng lên thuyền của Trần Tĩnh Kỳ, ra tay chém giết.
- A!
- A...!
- Sát! Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Xông lên!
Các hộ vệ từ tầng một ùa ra, gươm đao tua tủa xông vào đánh trả địch nhân. Nhưng là, theo như Trần Tĩnh Kỳ quan sát, đám hắc y nhân kia so với các hộ vệ hộ tống hắn thì võ công cao hơn hẳn. Mặc dù bọn chúng số lượng không nhiều nhưng lại hoàn toàn chiếm được ưu thế.
Trần Tĩnh Kỳ chính thức kinh sợ!
Phải biết những hộ vệ này không phải tầm thường! Để phòng ngừa bất trắc, Thiên Đức hoàng đế đã đặc biệt phái đại nội thị vệ đi theo hộ tống hắn đấy!
Đám hắc y nhân kia tuyệt đối không thể nào là hạng thổ phỉ được. Rõ ràng có đại nhân vật quyết giết hắn, mục đích quá nửa là để phá hoại quan hệ hoà bình giữa hai nước Trần - Hạng...
- Tĩnh Kỳ!
Giống như Trần Tĩnh Kỳ, Trần Thế Khải cũng vì lửa khói mà buộc phải chạy ra khỏi phòng. Bên cạnh hắn còn có hai tì thiếp ăn mặc hở hang.
- Hoàng thúc!
Trần Tĩnh Kỳ đang muốn chạy qua chỗ Trần Thế Khải thì chợt từ bên dưới, ba bốn bóng đen phóng vọt lên, vung kiếm đâm tới chỗ hắn.
Trần Tĩnh Kỳ phản ứng mau lẹ, vội lách mình. Song, đường kiếm của hắc y nhân quá nhanh, khiến hắn khó có thể tránh thoát hoàn toàn. Cánh tay trái của hắn hiện đã bị thương, máu tươi chảy ròng.
- Bảo vệ Vương gia!
Đám hộ vệ cùng nhau dựng thành rào chắn phía trước Trần Tĩnh Kỳ và Trần Thế Khải, vung đao chống trả đám hắc y nhân.
Tong số các hắc y nhân có một tên vóc người yểu điệu, vừa nhìn đã biết là nữ nhân. Nàng điểm chân vào sàn thuyền nhún một cái, thân hình vụt lên hơn hai trượng bỏ đám hộ vệ lại phía sau, trên không trung tiện tay rút ra thanh đoản kiếm sáng loá, lao đến chỗ Trần Tĩnh Kỳ, ý đồ lấy mạng.
Xong rồi!
Trần Tĩnh Kỳ vốn không biết võ công, đối mặt với nữ hắc y nhân căn bản vô phương chống đỡ. Trong đầu hắn thậm chí đã nghĩ tới cái chết.
Keng!
Dị biến bất ngờ xảy ra. Tại khoảnh khắc mũi kiếm của nữ hắc y nhân sắp đâm vào Trần Tĩnh Kỳ thì một bóng người chợt lao ra ngăn cản. Chiếu theo y phục thì đây là một gã thuyền phu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.