Quyển 12 - Chương 2: Đại lục hình thế
Đường Gia Tam Thiểu
18/04/2013
Hải Nguyệt kiên định nói:
-Không, ta muốn cùng đi với ngươi, ta cũng có thực lực ma đạo sĩ, nói không chừng cũng có thể giúp đỡ được một chút, ngươi đi một mình ta làm sao yên tâm được. Ngươi nhẫn tâm để ta ở lại khổ sở chờ ngươi a!
Mã Khắc ôn nhu nói:
-Hải Nguyệt, ngươi đừng làm khó dễ ta nữa, ngươi đi thì ta nhất định sẽ phân tâm, nơi đó nguy hiểm đến mức nào ta cũng không biết, nếu ngươi có việc gì thì ta làm sao bây giờ. Ai, hay là ngươi ở lại đế đô đi.
Hải Nguyệt nói:
-Đúng vậy, bởi vì nguy hiểm nên ta càng muốn cùng đi với ngươi, nếu ngươi không mang ta theo, ta sẽ tự mình trốn đi, ngươi tự mình lựa chọn đi.
-Cái này ……, ta ……, vậy được rồi.
Mã Khắc đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Ta cười thầm trong lòng, cho dù Mã Khắc đã thành người đứng đầu một nước nhưng khi đối mặt với Hải Nguyệt thì cũng không có một chút biện pháp a! Ta liếc mắt nhìn Kiếm Sơn, đánh mắt cho hắn một cái, đã đến lúc chúng ta xuất hiện. Sau một khắc, ta và Kiếm Sơn đồng thời xuất hiện ở giữa hoàng cung đại điện.
-Người nào?
Mấy tiếng quát chợt vang lên, mấy đạo lãnh quang bổ về phía chúng ta. Dù sao quốc vương và vương hậu của Ngải Hạ vương quốc đều ở chỗ này, an toàn là vấn đề rất trọng yếu, chúng ta vừa hiện ra đã bị đối đãi như thích khách. Nhưng với trình độ công kích của bọn họ làm sao mà thương tổn được ta.
Không cần ta đặc ý ngăn trở, kết giới phòng ngự nhu hòa tự nhiên mở ra chung quanh ta, lãnh quang bổ trên kết giới, tự nhiên bị bật ngược trở về, bởi vì ta cũng không có ý niệm đả thương người trong đầu cho nên các hộ vệ cũng không bị thương. Ma pháp sư chung quanh đã bắt đầu niệm chú ngữ, hình dáng giống như gặp đại địch.
Ta vội nói:
-Đừng nhúc nhích, Mã Khắc, vừa làm quốc vương vài ngày thì cả ta cũng không nhận ra sao?
-Chờ một chút.
Mã Khắc ngăn cản các ma pháp sư sắp ra tay, từ vương vị đứng lên, Hải Nguyệt thân mặc cung trang cũng đứng lên, bọn họ đều kinh nghi nhìn ngân diện nhân, vẫn là Mã Khắc thân thiết với ta hơn một chút, run giọng nói:
-Ngươi, ngươi là ……
Ta gật đầu, bình tĩnh nói:
-Đúng vậy, ta đã trở lại.
-Lão đại.
Mã Khắc vọt từ trên vương tọa xuống như tia chớp, có kinh nghiệm với Kiếm Sơn lần trước, ta vội vàng thu liễm năng lượng bên ngoài cơ thể, gắt gao ôm lấy Mã Khắc, cảm tình của ta và Mã Khắc giống như là thân huynh đệ, từ ngày đầu tiên chúng ta nhận biết nhau thì đã bắt đầu, chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi tình nghĩa này.
-Đại ca, ngươi rốt cục đã trở lại, ngươi biết không? Mọi người chúng ta chờ ngươi rất cực khổ a!
Ai - , ta cũng không ngờ là đi lâu như vậy, ngươi nhẹ tay một chút muốn làm gãy xương ta sao?
Mã Khắc buông hai tay đang nắm bả vai ta ra, nước mắt trong suốt không ngừng chảy ra từ mắt hắn:
-Lão đại, ngươi trở về là tốt rồi, trong khoảng thời gian ngươi rời đi này đại lục đã biến hóa rất lớn.
Ta gật đầu nói:
-Kiếm Sơn đã đem chuyện yêu tộc xuất hiện nói cho ta biết rồi. Mộc Tử bọn họ đâu? Bây giờ ở nơi nào?
Mã Khắc a a cười, nói:
-Lão đại, ngươi thật sự là trọng sắc khinh hữu a! Cũng không hỏi xem huynh đệ ta gần đây thế nào, đầu tiên là tìm Mộc Tử, ai - , ai u.
Ta thu hồi tay mới vừa gõ ở trên đầu Mã Khắc, giả vờ cả giận nói:
-Tiểu tử ngươi có phải là muốn ăn đấm, ngươi hảo hảo đứng ở chỗ này, ta còn hỏi cái gì nữa, Mộc Tử và Chiến Hổ đại ca bọn họ vắng mặt, ta đương nhiên phải hỏi một câu rồi. Nói mau, nếu không ……
Ta bóp hai tay, phát ra tiếng rắc rắc, hắc hắc cười, không có hảo ý nhìn Mã Khắc. Thị vệ và ma pháp sư chung quanh đã sớm ngây người, bọn họ không thể nào ngờ quốc vương tôn kính của mình sẽ bị một người mặc áo bào sơ cấp ma pháp sư đối xử như vậy a.
-Uy, Trường Cung, ngươi vừa đến sao lại khi dễ Mã Khắc. Trước kia có thể, bây giờ thì không được.
Hải Nguyệt mỉm cười đi tới bên người Mã Khắc, ôm cánh tay Mã Khắc, bộ dáng vợ chồng đồng tâm.
Mã Khắc thâm tình nhìn thoáng qua Hải Nguyệt, vẻ mặt phiêu nhiên nói:
-Vẫn là lão bà tốt với ta nhất.
Đối với Mã Khắc ta có thể không kiêng kỵ, nhưng với Hải Nguyệt thì không được, trước tiên không nói đến chuyện nàng là nữ hài tử, nội chuyện Hải Thủy là ta đã sợ nàng vài phần, tính tình Hải Nguyệt ta đã biết rồi, vội vàng cười nói:
-Coi như nể mặt Hải Nguyệt tha cho ngươi vậy. Nhưng các ngươi mau nói cho ta tin tức của mọi người, ta đang rất gấp a! Bây giờ thời gian gấp gáp, yêu tộc có thể rất nhanh sẽ có hành động, chúng ta phải sớm chuẩn bị.
Vừa nghe ta nhắc tới yêu tộc, sắc mặt Mã Khắc biến đổi, có chút gật đầu nói:
-Lão đại, ta cũng nghĩ như vậy. Khoảng thời gian này vô cùng yên tĩnh, nhưng năm ngày trước Tư Đặc Luân pháo đài truyền đến tin cấp báo, nói là có rất nhiều yêu thú xuất hiện ở cái vực các ngươi tạo ra lần trước, lần này yêu thú xuất hiện kích thước không khổng lồ như trước nhưng khả năng công kích rất mạnh. Chúng ta bên này còn hoàn hảo một chút, có pháo đài có thể thủ, lại có ma pháp năng lượng pháo, tạm thời còn có thể phòng ngự được, nhưng ma tộc và thú nhân tộc bên kia bây giờ tổn thất đang gia tăng mỗi ngày. Mộc Tử và mấy huynh đệ của ngươi đã đem người của Thần Hộ lĩnh qua đó trước. Phải đoạn tuyệt căn nguyên của nó mới được. Bất quá ta cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, yêu tộc tại sao lại lựa chọn giới tuyến của ba tộc để xuất hiện, địa hình đó đối với chúng cũng không có lợi, lại bị chúng ta ba tộc giáp công a! Chẳng lẽ, bọn chúng có đủ thực lực để chống lại chúng ta. Từ khi long tộc và tinh linh tộc gia nhập chiến đấu, chúng ta thủy chung vẫn ở thế thượng phong! Thật không biết bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Ta than nhẹ một tiếng, nói:
-Có lẽ đến thời khắc quyết định thắng bại rồi. Yêu vương sợ rằng thật sự sẽ tới. Trách không được ta từ ThiênLiệt hạp cốc đi ra thì cảm giác được chung quanh có rất nhiều yêu khí, nguyên lai yêu tộc lựa chọn xuất hiện tại khe vực đó.
Mã Khắc và Hải Nguyệt đồng thời cả kinh, hai người hai mặt nhìn nhau, một lúc lâu, Mã Khắc có chút gian sáp nói:
-Lão đại, ý ngươi là yêu vương sẽ xuất hiện sao?
Ta ừm một tiếng, nói:
-Mã Khắc, hai năm nay các ngươi giao thủ với yêu tộc có thấy tam đại yêu chủ xuất hiện không?
Mã Khắc nói:
-Có xuất hiện một lần, bị ba ba Tiểu Kim đánh chạy mất, sau này thì không có động tĩnh.
-Không, ta muốn cùng đi với ngươi, ta cũng có thực lực ma đạo sĩ, nói không chừng cũng có thể giúp đỡ được một chút, ngươi đi một mình ta làm sao yên tâm được. Ngươi nhẫn tâm để ta ở lại khổ sở chờ ngươi a!
Mã Khắc ôn nhu nói:
-Hải Nguyệt, ngươi đừng làm khó dễ ta nữa, ngươi đi thì ta nhất định sẽ phân tâm, nơi đó nguy hiểm đến mức nào ta cũng không biết, nếu ngươi có việc gì thì ta làm sao bây giờ. Ai, hay là ngươi ở lại đế đô đi.
Hải Nguyệt nói:
-Đúng vậy, bởi vì nguy hiểm nên ta càng muốn cùng đi với ngươi, nếu ngươi không mang ta theo, ta sẽ tự mình trốn đi, ngươi tự mình lựa chọn đi.
-Cái này ……, ta ……, vậy được rồi.
Mã Khắc đành phải bất đắc dĩ thỏa hiệp.
Ta cười thầm trong lòng, cho dù Mã Khắc đã thành người đứng đầu một nước nhưng khi đối mặt với Hải Nguyệt thì cũng không có một chút biện pháp a! Ta liếc mắt nhìn Kiếm Sơn, đánh mắt cho hắn một cái, đã đến lúc chúng ta xuất hiện. Sau một khắc, ta và Kiếm Sơn đồng thời xuất hiện ở giữa hoàng cung đại điện.
-Người nào?
Mấy tiếng quát chợt vang lên, mấy đạo lãnh quang bổ về phía chúng ta. Dù sao quốc vương và vương hậu của Ngải Hạ vương quốc đều ở chỗ này, an toàn là vấn đề rất trọng yếu, chúng ta vừa hiện ra đã bị đối đãi như thích khách. Nhưng với trình độ công kích của bọn họ làm sao mà thương tổn được ta.
Không cần ta đặc ý ngăn trở, kết giới phòng ngự nhu hòa tự nhiên mở ra chung quanh ta, lãnh quang bổ trên kết giới, tự nhiên bị bật ngược trở về, bởi vì ta cũng không có ý niệm đả thương người trong đầu cho nên các hộ vệ cũng không bị thương. Ma pháp sư chung quanh đã bắt đầu niệm chú ngữ, hình dáng giống như gặp đại địch.
Ta vội nói:
-Đừng nhúc nhích, Mã Khắc, vừa làm quốc vương vài ngày thì cả ta cũng không nhận ra sao?
-Chờ một chút.
Mã Khắc ngăn cản các ma pháp sư sắp ra tay, từ vương vị đứng lên, Hải Nguyệt thân mặc cung trang cũng đứng lên, bọn họ đều kinh nghi nhìn ngân diện nhân, vẫn là Mã Khắc thân thiết với ta hơn một chút, run giọng nói:
-Ngươi, ngươi là ……
Ta gật đầu, bình tĩnh nói:
-Đúng vậy, ta đã trở lại.
-Lão đại.
Mã Khắc vọt từ trên vương tọa xuống như tia chớp, có kinh nghiệm với Kiếm Sơn lần trước, ta vội vàng thu liễm năng lượng bên ngoài cơ thể, gắt gao ôm lấy Mã Khắc, cảm tình của ta và Mã Khắc giống như là thân huynh đệ, từ ngày đầu tiên chúng ta nhận biết nhau thì đã bắt đầu, chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi tình nghĩa này.
-Đại ca, ngươi rốt cục đã trở lại, ngươi biết không? Mọi người chúng ta chờ ngươi rất cực khổ a!
Ai - , ta cũng không ngờ là đi lâu như vậy, ngươi nhẹ tay một chút muốn làm gãy xương ta sao?
Mã Khắc buông hai tay đang nắm bả vai ta ra, nước mắt trong suốt không ngừng chảy ra từ mắt hắn:
-Lão đại, ngươi trở về là tốt rồi, trong khoảng thời gian ngươi rời đi này đại lục đã biến hóa rất lớn.
Ta gật đầu nói:
-Kiếm Sơn đã đem chuyện yêu tộc xuất hiện nói cho ta biết rồi. Mộc Tử bọn họ đâu? Bây giờ ở nơi nào?
Mã Khắc a a cười, nói:
-Lão đại, ngươi thật sự là trọng sắc khinh hữu a! Cũng không hỏi xem huynh đệ ta gần đây thế nào, đầu tiên là tìm Mộc Tử, ai - , ai u.
Ta thu hồi tay mới vừa gõ ở trên đầu Mã Khắc, giả vờ cả giận nói:
-Tiểu tử ngươi có phải là muốn ăn đấm, ngươi hảo hảo đứng ở chỗ này, ta còn hỏi cái gì nữa, Mộc Tử và Chiến Hổ đại ca bọn họ vắng mặt, ta đương nhiên phải hỏi một câu rồi. Nói mau, nếu không ……
Ta bóp hai tay, phát ra tiếng rắc rắc, hắc hắc cười, không có hảo ý nhìn Mã Khắc. Thị vệ và ma pháp sư chung quanh đã sớm ngây người, bọn họ không thể nào ngờ quốc vương tôn kính của mình sẽ bị một người mặc áo bào sơ cấp ma pháp sư đối xử như vậy a.
-Uy, Trường Cung, ngươi vừa đến sao lại khi dễ Mã Khắc. Trước kia có thể, bây giờ thì không được.
Hải Nguyệt mỉm cười đi tới bên người Mã Khắc, ôm cánh tay Mã Khắc, bộ dáng vợ chồng đồng tâm.
Mã Khắc thâm tình nhìn thoáng qua Hải Nguyệt, vẻ mặt phiêu nhiên nói:
-Vẫn là lão bà tốt với ta nhất.
Đối với Mã Khắc ta có thể không kiêng kỵ, nhưng với Hải Nguyệt thì không được, trước tiên không nói đến chuyện nàng là nữ hài tử, nội chuyện Hải Thủy là ta đã sợ nàng vài phần, tính tình Hải Nguyệt ta đã biết rồi, vội vàng cười nói:
-Coi như nể mặt Hải Nguyệt tha cho ngươi vậy. Nhưng các ngươi mau nói cho ta tin tức của mọi người, ta đang rất gấp a! Bây giờ thời gian gấp gáp, yêu tộc có thể rất nhanh sẽ có hành động, chúng ta phải sớm chuẩn bị.
Vừa nghe ta nhắc tới yêu tộc, sắc mặt Mã Khắc biến đổi, có chút gật đầu nói:
-Lão đại, ta cũng nghĩ như vậy. Khoảng thời gian này vô cùng yên tĩnh, nhưng năm ngày trước Tư Đặc Luân pháo đài truyền đến tin cấp báo, nói là có rất nhiều yêu thú xuất hiện ở cái vực các ngươi tạo ra lần trước, lần này yêu thú xuất hiện kích thước không khổng lồ như trước nhưng khả năng công kích rất mạnh. Chúng ta bên này còn hoàn hảo một chút, có pháo đài có thể thủ, lại có ma pháp năng lượng pháo, tạm thời còn có thể phòng ngự được, nhưng ma tộc và thú nhân tộc bên kia bây giờ tổn thất đang gia tăng mỗi ngày. Mộc Tử và mấy huynh đệ của ngươi đã đem người của Thần Hộ lĩnh qua đó trước. Phải đoạn tuyệt căn nguyên của nó mới được. Bất quá ta cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, yêu tộc tại sao lại lựa chọn giới tuyến của ba tộc để xuất hiện, địa hình đó đối với chúng cũng không có lợi, lại bị chúng ta ba tộc giáp công a! Chẳng lẽ, bọn chúng có đủ thực lực để chống lại chúng ta. Từ khi long tộc và tinh linh tộc gia nhập chiến đấu, chúng ta thủy chung vẫn ở thế thượng phong! Thật không biết bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Ta than nhẹ một tiếng, nói:
-Có lẽ đến thời khắc quyết định thắng bại rồi. Yêu vương sợ rằng thật sự sẽ tới. Trách không được ta từ ThiênLiệt hạp cốc đi ra thì cảm giác được chung quanh có rất nhiều yêu khí, nguyên lai yêu tộc lựa chọn xuất hiện tại khe vực đó.
Mã Khắc và Hải Nguyệt đồng thời cả kinh, hai người hai mặt nhìn nhau, một lúc lâu, Mã Khắc có chút gian sáp nói:
-Lão đại, ý ngươi là yêu vương sẽ xuất hiện sao?
Ta ừm một tiếng, nói:
-Mã Khắc, hai năm nay các ngươi giao thủ với yêu tộc có thấy tam đại yêu chủ xuất hiện không?
Mã Khắc nói:
-Có xuất hiện một lần, bị ba ba Tiểu Kim đánh chạy mất, sau này thì không có động tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.