Quyển 3 - Chương 34: Vô danh
Đường Gia Tam Thiểu
19/04/2013
Hảo hương, hảo hương, là cái gì vậy , con mắt ta quả là bị cái mũi đánh thức, mông lung trung ta thấy có đặt một chiếc bàn lớn có gì đó. Ta lắc lắc đầu có chút mê hồ.
"Cái gì mà thơm như vậy a, các người thật là tồi, cũng không thèm gọi ta."
Chợt nghe Chiến Hổ ha ha cười to nói: "Trông kìa, có đồ ăn ngon gì đó thì không cần gọi Trường Cung, mũi hắn không hề kém so với ma pháp a." Chiến hổ nói khiến mọi người đều cười to.
Ta xấu hổ đi tới bàn, để lại cho ta vị trí chủ vị, xem ra tinh linh môn cũng biết lắm lễ tiết. Ta cũng không khách khí liền ngồi xuống, "cái mũi làm sao vậy, cái này gọi là có khẩu phúc, a, mấy vị trưởng lão đều ở đây a, đừng khách khí, mọi người ăn đi, không phải tại chờ ta chứ." Ta lấy một viên thủy quả màu tím không biết tên đưa vào trong miệng nhai, hảo điềm a! hương vị ngọt ngào lập tức tràn ngập toàn thân ta, quá mỹ diệu.
Đông Nhật ngồi bên cạnh hơi kéo ta, nhắc ta nên văn nhã một chút. Không để ý tới hắn, ta đã đói bụng rồi còn tạo dáng làm gì.
Đại trưởng lão nói: "mọi người nhanh ăn đi, đừng khách khí."
Tinh linh yến tịch chủ yếu là thủy quả , ngay từ đầu ta nghe nói hương khí bọn họ dùng nhiều loại thủy quả nhưỡng tạo thành bách quả nhưỡng, quả thực uống rất ngon, thuần hậu tửu hương mang theo các loại thủy quả phương hương, uống vào đến bụng như có một cỗ nõan lưu theo tửu khí lưu biến toàn thân, phi thường thoải mái, đối với thân thể mệt nhọc của ta có tác dụng rất tốt, Chiến Hổ đại ca quả thực là yêu thích không buông tay, uống đến các trưởng lão đều có điểm yêu thương. Nghe các trưởng lão nói bách quả nhưỡng rất khó chế tạo, chỉ có chiêu đãi nhân tài tôn quý mới đưa ra dùng, còn có công hiệu tu bổ dưỡng nhan, vừa uống thì không có gì hơi tửu, nhưng về sau rất nồng, một vị khuyên chúng ta uống ít một chút. Chúng ta mấy người ngoại trừ Đông Nhật đều là tửu quỷ, làm sao còn có thể khách khí, vốn ta còn muốn hỏi chuyện về thánh kiếm, sau lại thật sự không cố nổi, tính ra, ngày mai mới nói chuyện, ta bây giờ cần bổ sung thể lực, ha ha.
Ta đưa tay cầm lấy một ít thức ăn mà tinh linh đã an bài sẵn trong phòng, nói thật ta thật sự mệt chết đi, tinh thần lực tiêu hao rất nhiều, ta nằm ở trên giường, đầu có chút quay quay xem ra bách quả nhưỡng quả thật hậu kính mười phần A! Ta xem xét một chút trạng thái ma pháp lực. Hoàn hảo, còn có ba thành, như vậy ngày mai nên năng khôi phục đến tám phần, mơ mơ màng màng ta tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm, ta dị thường hưng phấn, bởi vì, ta phát hiện tiểu kimtừ trận đấu lần trước tới nay vẫn ngủ say đã thức tỉnh. thông qua tâm linh câu thông ta biết nó lần trước ma pháp lực tiêu hao quá lớn, cho nên lựa chọn ngủ say dần khôi phục, bây giờ cơ bản đã bổ sung đầy đủ, tiểu kim là một trợ thủ cực mạnh a. Nhưng là, tiểu kim về một mặt nào đó còn rất yếu a, nếu không có ma lực của ta duy trì bên ngoài cơ thể thì nó chỉ có thể kiên trì công kích được 3 phút, thật sự quá ngắn, nếu gặp được đối thủ mạnh mẽ nó cũng không có tác dụng gì quá lớn, tính ra, tạm thời mặc kệ nó, ta bây giờ là ma đạo sư, bình thường căn bản là không cần nó đến hỗ trợ, ma lực của ta cơ bản khôi phục đến tám phần.
Ta nhờ một người tinh linh thị vệ giúp ta đi tìm Tam trưởng lão, định hỏi hắn về vị trí thánh kiếm
Thị vệ đã trở lại, nói với ta: "trưởng lão mời ngài và bằng hữu của ngài đến nghị sự thính. ta sẽ dẫn đường cho ngài." Tại thị vệ dẫn ta đi tới cửa một gian phòng rất lớn
Tam trưởng lão đón đến, nói: "Trường cung, ngài đã đến rồi, ta đã lệnh cho thị vệ đi mời bằng hữu của ngài, chắc cũng nhanh tới thôi."
Ta khách khí nói: "trưởng lão, cám ơn ngài ngày hôm qua đã khoản đãi, tinh linh vương điện hạ không có chuyện gì nữa chứ?"
"Nhờ ngài đã trị liệu, điện hạ bây giờ đã tốt hơn nhiều, người đang ở trong phòng chờ ngài ."
"Vậy chúng ta nhanh đi thôi." Ta theo Tam trưởng lão đi vào trong phòng, phòng ốc thật hoa lệ, trên mặt đất bày một tảng đá thành cái bàn ,trên bàn phóng trứ rất nhiều thủy quả, có lẽ bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt lắm, tự nhiên tinh linh vương đang ngồi ở thủ tịch vị trí.
Thấy ta tới, tinh linh vương vội từ chỗ ngồi trên cao đứng lên, "Uy ma đạo sư, ngài tới, mời ngồi."thực lực ta ngày hôm qua hiển lộ có mọi người hữu mục cộng đổ, cho nên ta cũng không kỳ quái bọn họ biết ta là ma đạo sư, nhưng lần đầu tiên có người gọi ta như vậy , thực ta còn có chút chưa quen. Ta bị hắn dẫn tới ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay trái
"Điện hạ ngài gọi ta Trường Cung là được."
Tinh linh vương không có theo ta ngồi xuống, mà hướng ta bái một bái thật sâu: "ta cám ơn Uy ma đạo sư ngài đối với ta tộc nhân dân đã cứu trợ cũng như ân cứu mạng chính ta." Hắn làm ta còn chưa có ngồi đã vội đứng lên , "ngài ngàn vạn lần đừng khách khí, trợ giúp các ngài là việc nên làm, chúng ta đồng dạng cũng phải nhờ các ngài trợ giúp mà, mọi người hỗ huệ hỗ lợi mà thôi, không cần tạ, huống chi ta cũng là một người thích hòa bình , ta cũng phi thường cao hứng khi đẩy lùi đợt tiến công của hắc ám tinh linh tộc mà không làm đổ máu.
"Bất luận nói như thế nào, nếu không có các ngài trợ giúp chúng ta có lẽ bị diệt tộc chi mệnh a, ta rất cám ơn ngài." Ta trong lòng thầm nghĩ: tinh linh vương như thế nào có nhiều lễ tiết như vậy a, thật là phiền toái.
Đột nhiên, ta linh cơ chợt động, dùng âm lượng chỉ hắn mới có thể nghe được nói: "nếu ngài thực sự cảm tạ ta, khi ta đi ngài có thể tặng ta vài bình bách quả nhưỡng." nghe được ta nói tự nhiên tinh linh vương thay đổi sắc mặt một chút, lặng lẽ nói với ta: "Uy ma đạo sư, các ngài hôm qua đă uống sản lượng nửa năm của ta a, ta chỉ có thể tái cho ngài một ít."
Tinh linh vương cười khổ nói: "ngài có biết tự nhiên tinh linh tộc bách quả nhưỡng tại quốc gia loài người sẽ đổi được bao nhiêu tiền không? Một tiểu bình có thể bán được 10000 toản thạch tệ. Khi ngài đi ta sẽ tặng ngài 5 bình, nhưng ngài ngàn vạn lần đừng nói với bằng hữu là ta tặng ngài , nếu không bọn họ đều đòi ta tựu ……"
Ta nhìn hắn đồng cảm, đồng thời nở nụ cười.
"Chuyện gì làm cho các ngươi vui vẻvậy a?" Chiến hổ bọn họ tất cả đều đến
Ta giật mình nói: "đại ca, các ngươi đều tới, ta vừa rồi cùng điện hạ nói chuyện phiếm mà thôi."
Tinh linh vương thuyết: " tất cả mọi người đều đến đông đủ rồi, Tam trưởng lão những gì chúng ta biết về thánh kiếm đều nói hết cho bọn họ ."
Tam trưởng lão lên tiếng, nói: "đầu tiên, ta đại biểu cả tự nhiên tinh linh tộc hướng tới các vị lòng thành kính sâu sắc, cám ơn các ngươi đã trợ giúp tộc ta vượt qua cửa ải khó lần này."
Chiến hổ đại ca ha ha cười, nói: "không cần khách khí, đến lúc đó đem bách quả nhưỡng tái cấp chúng ta một ít là được." mọi người đều tỏ vẻ đồng ý, ngay cả không thế nào uống rượu như Đông Nhật đều gật đầu, quả nhiên tinh linh vương đoán không sai
Vì bách quả nhưỡng đành phải lừa gạt mọi người một hồi, "đại ca, ngày hôm qua chúng ta đã uống sản lượng của cả một năm , ta cũng không có lưu trữ." Ta cùng tinh linh vương dùng ánh mắt quái dị nhìn thoáng qua nhau.
Chiến hổ thất vọng liếm liếm môi, tiếc rẻ nói: "sớm biết vậy ngày hôm qua tựu uống ít một chút."
Ta ý bảo Tam trưởng lão tiếp tục nói. Tam trưởng lão : "thánh kiếm, nghe nói là vũ khí năm đó vua của chư thần để lại, có uy lực hủy thiên diệt địa, tộc ta từ xưa tương truyền ở tại thần chi sâm lâm."
"Thần chi sâm lâm? như thế nào cho tới bây giờ không có nghe nói qua." ta nghi hoặc hỏi.
"Đúng, chính là thần chi sâm lâm,chúng ta tự nhiên tinh linh một tộc tại viễn cổ từng được xưng là thần sứ giả, cho nên cũng chỉ có chúng ta biết bí mật này, kỳ thật, giống các ngươi tầm bảo giả chúng ta từng nhìn thấy nhiều hơn, có thể tìm được thần chi sâm lâm càng ngày càng ít, cho dù tìm được thần chi sâm lâm cũng không ai có thể đi vào kết giới thần bày. Thời gian dài, tựu cũng không có người nào tìm thấy thánh kiếm. các ngươi là nhóm thứ một ngàn tám trăm có dư đến tìm bảo vật."
"Có kết giới sao? Bằng lực lượng chúng ta cũng không thể vào hay sao?" chúng ta dụng toàn lực lượng có thể đối phó một tiểu quân đoàn .
"các ngươi có lực lượng quả thật rất mạnh, nhưng khi ta tuổi còn trẻ cũng gặp qua lực lượng không kém hơn các ngươi, nhưng bọn họ cũng vô pháp tiến vào, nghe nói, muốn tiến vào kết giới không riêng phải có lực lượng, còn phải được thần thừa nhận mới có thể. Chúng ta cũng chỉ biết như vậy, cho nên tiến vào bên trong thần chi sâm lâm chúng ta cũng không biết , bất quá nguy hiểm không quá lớn, cùng nhất là bị ngăn cản mà thôi."
Ta vốn tưởng rằng bằng vào thực lực của chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ không khó, không nghĩ tới phức tạpnhư thế. ta cười khổ nói: "cám ơn ngài nói cho ta biết thần chi sâm lâm ở địa phương nào, chúng ta muốn thử vận khí một chút
Tam trưởng lão cười nói: "Trường cung, ngươi không cần gấp, kỳ thật ta nhận ra ngươi có một loại làm cho người ta cảm giác phi thường thân cận, mặc dù cùng ngươi ở chung thời gian không lâu, nhưng ta không thể khống chế dần coi ngươi trở thành bằng hữu, lại thêm ngươi rất thiện lương là người mà thần hợp nhất. Hơn nữa ngươi dùng chính là quang hệ ma pháp, cho nên rất có thể được thần nhận."
Tu Ti nghe Tam trưởng lão nói cũng phụ họa đáp: "đúng vậy, ta, Hành Áo, Cao Đức cũng đều có loại cảm giác này, ngay từ đầu chúng ta đều không thế nào phục ngươi, sau đó cùng ngươi tiếp xúc càng nhiều tựu cảm giác được ngươi là người có thể tin cậy, bất tri bất giác cùng ngươi thành bằng hữu."
Ta nhìn nhìn mọi người, hóa ra là thế này, ta không có cái gì tuyệt đối địch nhân, thời gian qua mọi người đều phi thường tin cậy ta, còn tưởng chính mình phi thường tài giỏi, nguyên lai chỉ vì sự đôn hậu mà thôi, thật là làm cho ta thất vọng.
"Được rồi, mọi ngươi đừng đùa ta nữa, Tam trưởng lão, ngài mau chỉ vị trí thần chi sâm lâm ."
Tam trưởng lăo cười cười, "kỳ thật, các ngươi đă tới thần chi sâm lâm rồi."
Lão nói làm cho chúng ta kinh ngạc không hiểu, lão nói tiếp: " tinh linh sâm lâm chính là bên ngoài thần chi sâm lâm , tiến vào sâu trong chính là thần chi sâm lâm ."
Chiến hổ cười: "Trường cung, vận khí chúng ta cũng thật tốt quá, một chút đường quanh co chưa từng đi a, trưởng lão, hay phiền toái ngài đưa chúng ta đi đi."
Tam trưởng lăo trầm ngâm một chút, nói: "chúng ta tinh linh tổ tiên quy định, thị tinh linh tộc đều không thể tiếp cận trong phạm vi thần chi sâm lâm 100 công lí , ta chỉ có thể nói cho ngươi vị trí đại khái, các ngươi dựa theo phương hướng ta nói là có thể tìm thấy."
"Vậy cũng tốt, Vậy chúng ta bây giờ xuất phát."
Ta đứng lên vừa định đi, đột nhiên thấy tinh linh vương mặt lộ vẻ khó xử, như còn điều gì đó muốn nói. "điện hạ, ngài còn có chuyện gì sao?"
Tinh linh vương xấu hổ cười, nói: "là như vậy, lần này mặc dù ám tinh linh tộc đã lui binh lại, nhưng ta sợ ……"
Ta nhất thời giật mình đại ngộ, nguyên lai bọn họ sợ tái lọt vào công kích a, đó thật sự là vấn đề lớn, ta khổ tâm nghĩ, làm sao đối phó chuyện như vậy. Ta từ thứ nguyên đại trung xuất ra một quyển sách đệ cho tinh linh vương, nói: "đây là quang hệ sơ, trung cấp ma pháp thư mà ta tự viết ra, bên trong có rất nhiều tiểu ma pháp đều là ta tự nghĩ ra , ngài nên phổ biến cho toàn chiến sĩ tinh linh, tinh linh có ma pháp thiên phú nên sẽ rất nhanh có thể nắm giữ, như vậy tựu không sợ bọn họ."
Tinh linh vương nhận lấy quyển sách nhìn thoáng qua, nói: "hình như không đúng, đây là ma pháp trận thật lệ."
"A! ta bất cẩn đã đưa nhầm rồi." ta vội đổi lấy đúng quyển quang hệ sơ,trung thư,ta tự nhắc mình vẫn còn chưa có nghiên cứu tới ma pháp trận, lúc bình thường thật không muốn nhìn . < kỳ thật, ma pháp trận là một môn học vấn phi thường thâm ảo, lúc Quang chi tử gặp được khó khăn lớn nhất mới phát hiện không có sớm đi học tập ma pháp trận là một sai lầm. >
"Cái gì mà thơm như vậy a, các người thật là tồi, cũng không thèm gọi ta."
Chợt nghe Chiến Hổ ha ha cười to nói: "Trông kìa, có đồ ăn ngon gì đó thì không cần gọi Trường Cung, mũi hắn không hề kém so với ma pháp a." Chiến hổ nói khiến mọi người đều cười to.
Ta xấu hổ đi tới bàn, để lại cho ta vị trí chủ vị, xem ra tinh linh môn cũng biết lắm lễ tiết. Ta cũng không khách khí liền ngồi xuống, "cái mũi làm sao vậy, cái này gọi là có khẩu phúc, a, mấy vị trưởng lão đều ở đây a, đừng khách khí, mọi người ăn đi, không phải tại chờ ta chứ." Ta lấy một viên thủy quả màu tím không biết tên đưa vào trong miệng nhai, hảo điềm a! hương vị ngọt ngào lập tức tràn ngập toàn thân ta, quá mỹ diệu.
Đông Nhật ngồi bên cạnh hơi kéo ta, nhắc ta nên văn nhã một chút. Không để ý tới hắn, ta đã đói bụng rồi còn tạo dáng làm gì.
Đại trưởng lão nói: "mọi người nhanh ăn đi, đừng khách khí."
Tinh linh yến tịch chủ yếu là thủy quả , ngay từ đầu ta nghe nói hương khí bọn họ dùng nhiều loại thủy quả nhưỡng tạo thành bách quả nhưỡng, quả thực uống rất ngon, thuần hậu tửu hương mang theo các loại thủy quả phương hương, uống vào đến bụng như có một cỗ nõan lưu theo tửu khí lưu biến toàn thân, phi thường thoải mái, đối với thân thể mệt nhọc của ta có tác dụng rất tốt, Chiến Hổ đại ca quả thực là yêu thích không buông tay, uống đến các trưởng lão đều có điểm yêu thương. Nghe các trưởng lão nói bách quả nhưỡng rất khó chế tạo, chỉ có chiêu đãi nhân tài tôn quý mới đưa ra dùng, còn có công hiệu tu bổ dưỡng nhan, vừa uống thì không có gì hơi tửu, nhưng về sau rất nồng, một vị khuyên chúng ta uống ít một chút. Chúng ta mấy người ngoại trừ Đông Nhật đều là tửu quỷ, làm sao còn có thể khách khí, vốn ta còn muốn hỏi chuyện về thánh kiếm, sau lại thật sự không cố nổi, tính ra, ngày mai mới nói chuyện, ta bây giờ cần bổ sung thể lực, ha ha.
Ta đưa tay cầm lấy một ít thức ăn mà tinh linh đã an bài sẵn trong phòng, nói thật ta thật sự mệt chết đi, tinh thần lực tiêu hao rất nhiều, ta nằm ở trên giường, đầu có chút quay quay xem ra bách quả nhưỡng quả thật hậu kính mười phần A! Ta xem xét một chút trạng thái ma pháp lực. Hoàn hảo, còn có ba thành, như vậy ngày mai nên năng khôi phục đến tám phần, mơ mơ màng màng ta tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm, ta dị thường hưng phấn, bởi vì, ta phát hiện tiểu kimtừ trận đấu lần trước tới nay vẫn ngủ say đã thức tỉnh. thông qua tâm linh câu thông ta biết nó lần trước ma pháp lực tiêu hao quá lớn, cho nên lựa chọn ngủ say dần khôi phục, bây giờ cơ bản đã bổ sung đầy đủ, tiểu kim là một trợ thủ cực mạnh a. Nhưng là, tiểu kim về một mặt nào đó còn rất yếu a, nếu không có ma lực của ta duy trì bên ngoài cơ thể thì nó chỉ có thể kiên trì công kích được 3 phút, thật sự quá ngắn, nếu gặp được đối thủ mạnh mẽ nó cũng không có tác dụng gì quá lớn, tính ra, tạm thời mặc kệ nó, ta bây giờ là ma đạo sư, bình thường căn bản là không cần nó đến hỗ trợ, ma lực của ta cơ bản khôi phục đến tám phần.
Ta nhờ một người tinh linh thị vệ giúp ta đi tìm Tam trưởng lão, định hỏi hắn về vị trí thánh kiếm
Thị vệ đã trở lại, nói với ta: "trưởng lão mời ngài và bằng hữu của ngài đến nghị sự thính. ta sẽ dẫn đường cho ngài." Tại thị vệ dẫn ta đi tới cửa một gian phòng rất lớn
Tam trưởng lão đón đến, nói: "Trường cung, ngài đã đến rồi, ta đã lệnh cho thị vệ đi mời bằng hữu của ngài, chắc cũng nhanh tới thôi."
Ta khách khí nói: "trưởng lão, cám ơn ngài ngày hôm qua đã khoản đãi, tinh linh vương điện hạ không có chuyện gì nữa chứ?"
"Nhờ ngài đã trị liệu, điện hạ bây giờ đã tốt hơn nhiều, người đang ở trong phòng chờ ngài ."
"Vậy chúng ta nhanh đi thôi." Ta theo Tam trưởng lão đi vào trong phòng, phòng ốc thật hoa lệ, trên mặt đất bày một tảng đá thành cái bàn ,trên bàn phóng trứ rất nhiều thủy quả, có lẽ bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt lắm, tự nhiên tinh linh vương đang ngồi ở thủ tịch vị trí.
Thấy ta tới, tinh linh vương vội từ chỗ ngồi trên cao đứng lên, "Uy ma đạo sư, ngài tới, mời ngồi."thực lực ta ngày hôm qua hiển lộ có mọi người hữu mục cộng đổ, cho nên ta cũng không kỳ quái bọn họ biết ta là ma đạo sư, nhưng lần đầu tiên có người gọi ta như vậy , thực ta còn có chút chưa quen. Ta bị hắn dẫn tới ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay trái
"Điện hạ ngài gọi ta Trường Cung là được."
Tinh linh vương không có theo ta ngồi xuống, mà hướng ta bái một bái thật sâu: "ta cám ơn Uy ma đạo sư ngài đối với ta tộc nhân dân đã cứu trợ cũng như ân cứu mạng chính ta." Hắn làm ta còn chưa có ngồi đã vội đứng lên , "ngài ngàn vạn lần đừng khách khí, trợ giúp các ngài là việc nên làm, chúng ta đồng dạng cũng phải nhờ các ngài trợ giúp mà, mọi người hỗ huệ hỗ lợi mà thôi, không cần tạ, huống chi ta cũng là một người thích hòa bình , ta cũng phi thường cao hứng khi đẩy lùi đợt tiến công của hắc ám tinh linh tộc mà không làm đổ máu.
"Bất luận nói như thế nào, nếu không có các ngài trợ giúp chúng ta có lẽ bị diệt tộc chi mệnh a, ta rất cám ơn ngài." Ta trong lòng thầm nghĩ: tinh linh vương như thế nào có nhiều lễ tiết như vậy a, thật là phiền toái.
Đột nhiên, ta linh cơ chợt động, dùng âm lượng chỉ hắn mới có thể nghe được nói: "nếu ngài thực sự cảm tạ ta, khi ta đi ngài có thể tặng ta vài bình bách quả nhưỡng." nghe được ta nói tự nhiên tinh linh vương thay đổi sắc mặt một chút, lặng lẽ nói với ta: "Uy ma đạo sư, các ngài hôm qua đă uống sản lượng nửa năm của ta a, ta chỉ có thể tái cho ngài một ít."
Tinh linh vương cười khổ nói: "ngài có biết tự nhiên tinh linh tộc bách quả nhưỡng tại quốc gia loài người sẽ đổi được bao nhiêu tiền không? Một tiểu bình có thể bán được 10000 toản thạch tệ. Khi ngài đi ta sẽ tặng ngài 5 bình, nhưng ngài ngàn vạn lần đừng nói với bằng hữu là ta tặng ngài , nếu không bọn họ đều đòi ta tựu ……"
Ta nhìn hắn đồng cảm, đồng thời nở nụ cười.
"Chuyện gì làm cho các ngươi vui vẻvậy a?" Chiến hổ bọn họ tất cả đều đến
Ta giật mình nói: "đại ca, các ngươi đều tới, ta vừa rồi cùng điện hạ nói chuyện phiếm mà thôi."
Tinh linh vương thuyết: " tất cả mọi người đều đến đông đủ rồi, Tam trưởng lão những gì chúng ta biết về thánh kiếm đều nói hết cho bọn họ ."
Tam trưởng lão lên tiếng, nói: "đầu tiên, ta đại biểu cả tự nhiên tinh linh tộc hướng tới các vị lòng thành kính sâu sắc, cám ơn các ngươi đã trợ giúp tộc ta vượt qua cửa ải khó lần này."
Chiến hổ đại ca ha ha cười, nói: "không cần khách khí, đến lúc đó đem bách quả nhưỡng tái cấp chúng ta một ít là được." mọi người đều tỏ vẻ đồng ý, ngay cả không thế nào uống rượu như Đông Nhật đều gật đầu, quả nhiên tinh linh vương đoán không sai
Vì bách quả nhưỡng đành phải lừa gạt mọi người một hồi, "đại ca, ngày hôm qua chúng ta đã uống sản lượng của cả một năm , ta cũng không có lưu trữ." Ta cùng tinh linh vương dùng ánh mắt quái dị nhìn thoáng qua nhau.
Chiến hổ thất vọng liếm liếm môi, tiếc rẻ nói: "sớm biết vậy ngày hôm qua tựu uống ít một chút."
Ta ý bảo Tam trưởng lão tiếp tục nói. Tam trưởng lão : "thánh kiếm, nghe nói là vũ khí năm đó vua của chư thần để lại, có uy lực hủy thiên diệt địa, tộc ta từ xưa tương truyền ở tại thần chi sâm lâm."
"Thần chi sâm lâm? như thế nào cho tới bây giờ không có nghe nói qua." ta nghi hoặc hỏi.
"Đúng, chính là thần chi sâm lâm,chúng ta tự nhiên tinh linh một tộc tại viễn cổ từng được xưng là thần sứ giả, cho nên cũng chỉ có chúng ta biết bí mật này, kỳ thật, giống các ngươi tầm bảo giả chúng ta từng nhìn thấy nhiều hơn, có thể tìm được thần chi sâm lâm càng ngày càng ít, cho dù tìm được thần chi sâm lâm cũng không ai có thể đi vào kết giới thần bày. Thời gian dài, tựu cũng không có người nào tìm thấy thánh kiếm. các ngươi là nhóm thứ một ngàn tám trăm có dư đến tìm bảo vật."
"Có kết giới sao? Bằng lực lượng chúng ta cũng không thể vào hay sao?" chúng ta dụng toàn lực lượng có thể đối phó một tiểu quân đoàn .
"các ngươi có lực lượng quả thật rất mạnh, nhưng khi ta tuổi còn trẻ cũng gặp qua lực lượng không kém hơn các ngươi, nhưng bọn họ cũng vô pháp tiến vào, nghe nói, muốn tiến vào kết giới không riêng phải có lực lượng, còn phải được thần thừa nhận mới có thể. Chúng ta cũng chỉ biết như vậy, cho nên tiến vào bên trong thần chi sâm lâm chúng ta cũng không biết , bất quá nguy hiểm không quá lớn, cùng nhất là bị ngăn cản mà thôi."
Ta vốn tưởng rằng bằng vào thực lực của chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ không khó, không nghĩ tới phức tạpnhư thế. ta cười khổ nói: "cám ơn ngài nói cho ta biết thần chi sâm lâm ở địa phương nào, chúng ta muốn thử vận khí một chút
Tam trưởng lão cười nói: "Trường cung, ngươi không cần gấp, kỳ thật ta nhận ra ngươi có một loại làm cho người ta cảm giác phi thường thân cận, mặc dù cùng ngươi ở chung thời gian không lâu, nhưng ta không thể khống chế dần coi ngươi trở thành bằng hữu, lại thêm ngươi rất thiện lương là người mà thần hợp nhất. Hơn nữa ngươi dùng chính là quang hệ ma pháp, cho nên rất có thể được thần nhận."
Tu Ti nghe Tam trưởng lão nói cũng phụ họa đáp: "đúng vậy, ta, Hành Áo, Cao Đức cũng đều có loại cảm giác này, ngay từ đầu chúng ta đều không thế nào phục ngươi, sau đó cùng ngươi tiếp xúc càng nhiều tựu cảm giác được ngươi là người có thể tin cậy, bất tri bất giác cùng ngươi thành bằng hữu."
Ta nhìn nhìn mọi người, hóa ra là thế này, ta không có cái gì tuyệt đối địch nhân, thời gian qua mọi người đều phi thường tin cậy ta, còn tưởng chính mình phi thường tài giỏi, nguyên lai chỉ vì sự đôn hậu mà thôi, thật là làm cho ta thất vọng.
"Được rồi, mọi ngươi đừng đùa ta nữa, Tam trưởng lão, ngài mau chỉ vị trí thần chi sâm lâm ."
Tam trưởng lăo cười cười, "kỳ thật, các ngươi đă tới thần chi sâm lâm rồi."
Lão nói làm cho chúng ta kinh ngạc không hiểu, lão nói tiếp: " tinh linh sâm lâm chính là bên ngoài thần chi sâm lâm , tiến vào sâu trong chính là thần chi sâm lâm ."
Chiến hổ cười: "Trường cung, vận khí chúng ta cũng thật tốt quá, một chút đường quanh co chưa từng đi a, trưởng lão, hay phiền toái ngài đưa chúng ta đi đi."
Tam trưởng lăo trầm ngâm một chút, nói: "chúng ta tinh linh tổ tiên quy định, thị tinh linh tộc đều không thể tiếp cận trong phạm vi thần chi sâm lâm 100 công lí , ta chỉ có thể nói cho ngươi vị trí đại khái, các ngươi dựa theo phương hướng ta nói là có thể tìm thấy."
"Vậy cũng tốt, Vậy chúng ta bây giờ xuất phát."
Ta đứng lên vừa định đi, đột nhiên thấy tinh linh vương mặt lộ vẻ khó xử, như còn điều gì đó muốn nói. "điện hạ, ngài còn có chuyện gì sao?"
Tinh linh vương xấu hổ cười, nói: "là như vậy, lần này mặc dù ám tinh linh tộc đã lui binh lại, nhưng ta sợ ……"
Ta nhất thời giật mình đại ngộ, nguyên lai bọn họ sợ tái lọt vào công kích a, đó thật sự là vấn đề lớn, ta khổ tâm nghĩ, làm sao đối phó chuyện như vậy. Ta từ thứ nguyên đại trung xuất ra một quyển sách đệ cho tinh linh vương, nói: "đây là quang hệ sơ, trung cấp ma pháp thư mà ta tự viết ra, bên trong có rất nhiều tiểu ma pháp đều là ta tự nghĩ ra , ngài nên phổ biến cho toàn chiến sĩ tinh linh, tinh linh có ma pháp thiên phú nên sẽ rất nhanh có thể nắm giữ, như vậy tựu không sợ bọn họ."
Tinh linh vương nhận lấy quyển sách nhìn thoáng qua, nói: "hình như không đúng, đây là ma pháp trận thật lệ."
"A! ta bất cẩn đã đưa nhầm rồi." ta vội đổi lấy đúng quyển quang hệ sơ,trung thư,ta tự nhắc mình vẫn còn chưa có nghiên cứu tới ma pháp trận, lúc bình thường thật không muốn nhìn . < kỳ thật, ma pháp trận là một môn học vấn phi thường thâm ảo, lúc Quang chi tử gặp được khó khăn lớn nhất mới phát hiện không có sớm đi học tập ma pháp trận là một sai lầm. >
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.