Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới

Chương 697: Thiên Sinh Mị Thể! Bổn nguyên?!

Hắc Tiểu Ma

10/03/2019

Hành Tinh Gaia, quốc gia nằm ở phía nam Niyensa, tên của quốc gia này là Bali.

Trước thời đại tiến hóa, Bali là một quốc gia hạng trung của Tây Châu, sở hữu tài lực, quân đội hùng mạnh, lại còn trang bị thiết bị công nghệ tân tiến tối cao, sức chiến đấu có thể dễ dàng đánh bại cả quốc gia Niyensa.

Cũng vào thời đại hòa bình đó, Bali chính là một nỗi lo toan của Niyensa, gián tiếp thúc đẩy việc Công Chúa Fiona mua một trăm năm mươi bộ giáp công nghệ cao là Red Dragon và một ngàn khẩu súng năng lượng tân tiến có thể bắn phá luôn cả khả năng phòng thủ mạnh mẽ của Red Dragon.

Tất cả cũng chỉ vì đề phòng giặc ngoại xâm, bảo vệ sự yên bình cho quốc gia Niyensa mà Công Chúa Fiona yêu quý.

Không ngờ, khi cuộc giao dịch vừa hoàn thành thì thời đại khắc nghiệt, nguy hiểm này đột ngột tiến đến làm cho Công Chúa Fiona bị vây khốn ở phía nam Niyensa, mất liên lạc với Hoàng Tộc.

Và những loại vũ khí công nghệ tối tân kia trở thành sức mạnh giúp Công Chúa Fiona bảo vệ người dân khỏi quái vật chứ không phải là đám giặc ở bên ngoài nữa.

Cũng như bao quốc gia khác đang tồn tại trên Hành Tinh Gaia, quốc gia Bali lâm vào hỗn loạn, người dân đột nhiên bị biến thành quái vật khát máu, chuyên tấn công, ăn thịt hay lây nhiễm chất độc tiến hóa, bỗng chốc mất đi một phần hai người dân hay những người lãnh đạo tài giỏi khiến Bali bị chia rẽ, không còn gắn kết nữa.

Vào lúc này, một cô gái tuổi tầm hai mươi đang đứng giữa bầu trời cao vút, các áng mây trắng trôi lững lờ, cơn gió nhẹ mang theo cái lạnh thổi lướt qua mặt đất tạo nên những tiếng gió êm ái.

Đây là một vùng đất băng giá, tuy nhiên nó cũng dạt dào sinh cơ bởi vì rất nhiều quái vật, Venger đang tiềm ẩn bên dưới, chờ chực tấn công con mồi một kích trí mạng rồi đánh một bữa no say.

Còn cô gái này chính là Nguyễn Ngọc Trang, Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình.

Người tự nắm giữ vận mệnh, không còn bị lệ thuộc vào Mệnh Tinh nữa, lại còn sở hữu Quang Minh Thần Thể, tuy cảnh giới của Ngọc Trang chỉ ở mức Tam Dương trung kỳ nhưng sức chiến đấu của cô lại vượt qua cả tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn, bằng với Ngũ Dương sơ kỳ.

Tinh thông nhiều loại pháp thuật, thành thạo các kỹ năng đặc biệt của Thánh Kỵ Sĩ, lại còn là một người đạt tới tâm cảnh tầng thứ hai là Luyện Ý, trong cùng cảnh giới, Ngọc Trang gần như bất khả chiến bại!

Đây là một sự thật tuyệt đối!

Thậm chí dù cho Cửu Thế Chân Tiên Thánh Thể có đạt ở trình độ mạnh nhất cũng không thể kháng nổi sức mạnh của Ngọc Trang.

Quang Minh Thần Thể!

Chỉ cần khai thác ra một chút sức mạnh tiềm tàng của Thần Thể thôi cũng đủ nghiền nát bất kỳ loại Thánh Thể nào!

Tuy nhiên, lực chiến được quyết định bởi nhiều yếu tố, nếu như trí nhớ của Chu Tĩnh Nhi thức tỉnh thì chưa chắc người nào sẽ chiến thắng người nào, Cửu Chuyển Thánh Nhân, chính là tồn tại thăm dò dòng sông trường hà, tìm hiểu vận mệnh, lại còn nắm giữ hàng tá pháp tắc, thủ đoạn kinh người khác, đó là một tồn tại mà bất kỳ kẻ nào cũng phải kiêng dè.

“Venger Vương sắp ra đời, mình cần phải nâng cao thực lực!” Ngọc Trang khẽ nói, âm thanh nhẹ nhàng, êm tai, cô đang nhìn xuống bên dưới và thấy rõ nhiều sinh vật đang ẩn nấp.

Ngọc Trang không để ý bọn quái vật đó cho lắm, bởi vì bọn chúng khá yếu đuối, sức mạnh trung bình chỉ ở khoảng Nhị Dương trung kỳ, hậu kỳ.

Cô đang tìm kiếm cơ hội rèn luyện bản thân bằng cách lao đầu vào những trận chiến với quái vật, Venger hay thậm chí là Venger Thức Tỉnh.

Bởi vì chỉ chiến đấu mới mài dũa ra một chiến binh thật sự!

Mục tiêu mà Giáo Đình đề ra ở Hành Tinh Gaia quá lớn, giải phóng toàn bộ con người khỏi sự bao vây của lũ quái vật, Vegner.

Để làm được việc đó, Ngọc Trang cần ra sức nhiều hơn nữa, hôm nay, cô ở đây vì thực hiện một số việc làm mà cô muốn làm, đó là truyền bá tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh cho vùng đất phía nam Niyensa, hay nói chính xác là mấy chục quốc gia hạng nhỏ, hạng trung, hay thậm chí có quốc gia hạng cao.

Quốc gia tên Bali này là một khởi đầu của Ngọc Trang.

Với lại, Ngọc Trang còn nhận được một lời nhờ cậy từ Viện Trưởng Mira, đó là tìm kiếm những nhà khoa học, nghiên cứu viên, hay các công nghệ kỹ thuật cao ở các tổ chức, tập đoàn công nghệ, mục đích cuối cùng là Viện Nghiên Cứu của tập đoàn phát triển công nghệ cao YSK cách quốc gia Niyensa về phía nam gần tám ngàn km, nằm ở quốc gia hạng trung gọi là Vikaria.

“Chúng ta nên bắt đầu ở đằng đó nhỉ?” Một cô gái đi cùng Ngọc Trang khẽ nói, cô ấy là Dương Khả, một người bạn đồng hành với Ngọc Trang.

Ngoại trừ Dương Khả ra còn có Tiêu Mị và Thiên Hoàng Tử Tinh Quy.

“Nơi này thật kỳ lạ, năng lượng bổn nguyên rất nồng nặc, có thật nơi đây chỉ là một Tiểu Thế Giới hay không vậy?” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy đưa cái đầu nhỏ lên cao rồi nhìn bốn phía, ánh mắt nghi hoặc, vẻ mặt suy tư.

Lúc đầu, khi đi vào cổng dịch chuyển ở Quang Minh Thánh Điện thì Thiên Hoàng Tử Tinh Quy cho rằng đầu bên kia chính là một Tiểu Thế Giới nhỏ bé đang gặp phải tai nạn diệt giới, một chất độc ngập tràn khắp không khí khiến con người, sinh vật khác bị thay đổi mạnh, đánh mất lý trí, trở nên khát máu.

Tuy nhiên, càng ở đây lâu thì Thiên Hoàng Tử Tinh Quy bắt đầu nghi ngờ, liệu nơi này có phải là Tiểu Thế Giới nhỏ bé hay không?

Tại sao những loại thể chất gọi là dị năng kia có thể phát triển, nâng cấp lên một độ cao thậm chí có cơ hội vượt qua luôn cả Đạo Thể, Tiên Thể?

“Nghe Giáo Hoàng nói, đây là một hành tinh hình tròn tên là Gaia, nằm giữa một hệ Mặt Trời!” Tiêu Mị nhẹ giọng đáp lại Thiên Hoàng Tử Tinh Quy.

“Ta biết, Thái Dương Hệ chính là những vùng có sinh mệnh nằm giữa không gian, trên Tiên Giới có hàng triệu tỷ Thái Dương Hệ như vậy!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy nhàn nhạt nói ra.

“WOA, Tiên Giới quá rộng lớn!” Dương Khả kinh ngạc thốt lên.

“Rộng lớn thì cũng rộng lớn đấy nhưng nguy hiểm quá nhiều, nhất là lũ tiên nhân của Tiên Triều, bọn chúng chính là sâu bọ!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy trầm giọng nói, ánh mắt lóe lên một tia sát khí khiến cho cả một vùng đất vốn bị đóng băng nay càng lạnh lẽo hơn gấp trăm lần.

Sát khí của một tồn tại từng cắn luôn cả Thánh Giả không phải là một chuyện đùa!

Đủ để trấn áp luôn cả bất cứ một tu sĩ, thậm chí là tiên nhân nào có lá gan nhỏ!

“Không một nơi trên Tiên Giới có Thái Dương Hệ ngập tràn năng lượng bổn nguyên như vậy!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quỷ khép hờ đôi mắt, giọng nói ẩn chứa một sự ngạc nhiên lớn.

Có thể khiến Thiên Hoàng Tử Tinh Quy, tồn tại cổ lão, sinh sống hơn một trăm ngàn năm trời ngạc nhiên thì chuyện này rất đặc biệt!

“Năng lượng bổn nguyên là gì?” Tiêu Mị khẽ hỏi.

“Năng lượng bổn nguyên của Thiên Địa, chúng có thể giúp một con chuột biến thành Thánh Chuột!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy bình tĩnh nói ra.

“Giống như ta đang tìm lại bổn nguyên nằm bên dưới Thiên Quy Đảo vậy!”

“Khi đạt tới trình độ nhất định, tu sĩ sẽ tiếp xúc với Trời Đất nhiều hơn, từ đó tìm hiểu pháp tắc, lấy pháp tắc nhập thể ngưng tụ với năng lượng sẵn có tạo thành bổn nguyên độc nhất!”

“Ngoại trừ các bổn nguyên đó thì còn có bổn nguyên hình thành từ Đất Trời nữa, hấp thụ chúng sẽ giúp tu sĩ gia tăng sức mạnh một cách quá đáng, thay đổi luôn cả tư chất của một sinh vật!”



“Năng lượng bổn nguyên lợi hại như vậy sao?” Dương Khả mở to mắt ra nhìn vào Thiên Hoàng Tử Tinh Quy.

“Cô bé không nhìn thấy những con người bên trong Thập Linh Hỏa thành sao? Tỷ lệ thiên tài sở hữu Địa Thể, Thiên Thể cao một cách đáng sợ!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy liếc xéo Dương Khả, đúng là một cô gái nhân loại ở trên mai rùa, không biết thông tin thường thức của Tiên Giới gì cả.

“Nhưng đó chỉ là một chút quyền năng của bổn nguyên mà thôi!”

“Nếu như có thể hấp thụ toàn bộ bổn nguyên trên Hành Tinh Gaia này, chắc chắn Cửu Chuyển Thánh Giả có tỷ lệ một phần trăm siêu thoát Thiên Địa, không còn bị trói buộc.” Nói tới đây, đôi mắt Thiên Hoàng Tử Tinh Quỷ trở nên ngưng trọng.

“Nhưng… quá khó! Bổn nguyên tập trung ở một vùng đất nhỏ hẹp, điều này tạo thành một bức tường năng lượng pháp tắc bao phủ khuôn viên rộng lớn, ngăn cách hết thần thức của các Đại Năng, nếu không có lẽ đã có Đại Năng phủ xuống thu hoạch bổn nguyên!”

“Nơi này… sắp có chuyện lớn xảy ra!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy trầm giọng khẳng định.

“Đúng vậy, còn người trên Hành Tinh Gaia đang bị đẩy vào bờ vực diệt vong!” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói ra.

“Không, cô bé, ta không đề cập tới chuyện đó, Hành Tinh Gaia này, nó đang thay đổi rất lớn… thậm chí nó sẽ tỉnh giấc!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy vội vàng lên tiếng, nó sẽ quan tâm đến sự sống chết của mấy tỷ con người trên Hành Tinh Gaia này ư?

Đúng là một trò đùa không vui vẻ!

“Đối với tôi, sự sống của con người ở nơi đây là chuyện lớn!” Ngọc Trang điềm tĩnh lên tiếng.

“Chuyện nhỏ!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy phun ra một câu, vẻ mặt hờ hững.

“Này, ông Rùa, chúng tôi còn chưa biết tên của ông nữa.” Dương Khả nhan nhẹn đổi chủ đề, nếu không hai người này sẽ còn nói qua, nói lại nhiều hơn nữa.

“Thiên Hoàng Tử Tinh Quy!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quỷ khẽ trả lời.

“Cứ gọi ta là vậy, còn tên thật của ta chỉ dành cho một người gọi mà thôi!”

“Người đó là ai vậy?” Tiêu Mị hiếu kỳ.

“Một người rất quan trọng đối với ta!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy nghiêm túc nói rồi im lặng, hình như nó không muốn nhắc nhiều về việc này.

“Có phải đó là người ông muốn ta đánh thức hay không?” Ngọc Trang nhẹ nhàng hỏi.

“Cô bé rất thông minh.” Thiên Hoàng Tử Tinh Quỷ gật đầu.

“Nhưng việc này rất khó, sẽ gặp họa sát thân!”

“Tôi đã đáp ứng ông làm việc đó để đổi lấy Tinh Hoa Của Đất Trời giúp tôi bước vào những cảnh cảnh giới lớn hơn bình thường.” Ngọc Trang khẽ nói.

“Rất tốt, trước mắt hãy nâng cao thực lực đi đã!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy cười một tiếng trong khi nói.

“Này, hình như ở đó có người đang chiến đấu!” Dương Khả hô lên, cô đang chỉ một ngón tay về nơi xa xa, một số năng lượng đang bạo phát một cách dữ dội, phóng lên bầu trời.

Trong đó có ngọn lửa màu đỏ, mặt đất còn bị chấn động mạnh, hàng chục cây cổ thụ cao hơn ba mươi mét ngã mạnh xuống, một cảnh tượng cực kỳ hỗn loạn.

Bằng cách sử dụng thần thức để dò xét, mọi người nhìn thấy một đám người ăn mặc khác nhau đang tấn công một bầy Tê Giác cao hơn mười mét, số lượng khoảng chừng năm mươi cá thể.

Còn số lượng người tấn công thì hơn một trăm, người nào, người này tản ra dao động năng lượng ở mức Tam Dương đỉnh phong trở lên.

Bọn Tê Giác tiến hóa cũng không kém, trong đó có một con sở hữu lớp da dày màu hoàng kim cực kỳ bắt mắt.

“Nó là…” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy trừng mắt lên nhìn vào Tê Giác hoàng kim.

“Một sinh vật đang có cực nhiều bổn nguyên của Thiên Địa, nếu như có thể hấp thụ nó thì tư chất sẽ tăng mạnh!”

Nghe lời nói của Thiên Hoàng Tử Tinh Quy thì Dương Khả, Tiêu Mị, hay Ngọc Trang đều cảm thấy bất ngờ.

Bọn họ chưa biết sự tồn tại của sinh vật hoàng kim.

Thanh Vũ, Quân Đoàn Trưởng Rinka, Richard, Dieter và một số thành viên của quân đoàn từng chạm trán với bầy Bọ Ngựa khổng lồ, con đầu đàn của chúng cũng có màu hoàng kim.

Nhưng với vốn kiến thức hạn hẹp của Quang Minh Giáo Đình, Thanh Vũ không biết tác dụng to lớn của sinh vật hoàng kim chứa đầy bổn nguyên có thể cải biến tư chất, thiên phú của con người, lúc bắt giữ con Bọ Ngựa đầu đàn thì Thanh Vũ đã ra giao nó cho Quân Đoàn Gaia xử lý, để bọn họ xẻ thịt nó chiêu đãi những hàng ngàn người.

Vì vậy, một con Bọ Ngựa hoàng kim không đủ phát huy tác dụng đối với hàng ngàn người, nó bị lãng phí một cách vô ích.

“Tiêu Mị, không phải cô bé muốn biết về Thiên Sinh Mị Thể có thể làm được gì sao?” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy đột nhiên nhìn vào Tiêu Mị rồi nói.

“Đây là một cơ hội đấy!”

“Con Tê Giác màu vàng đó thì có liên quan gì tới Thiên Sinh Mị Thể của tôi chứ ông Rùa?” Tiêu Mị hỏi với nét mặt khó hiểu.

Ngọc Trang, Dương Khả cũng nhìn vào Thiên Hoàng Tử Tinh Quy, ba người cùng chờ đợi câu trả lời.

Thiên Hoàng Tử Tinh Quy hơi ngẩng đầu lên cao, ánh mắt như thể đang nhớ lại ký ức cũ, giọng nói kể chuyện vang lên:

“Thiên Sinh Mị Thể chính là một thể chất đặc biệt, không được phân vào hệ thống cấp bậc giống như các loại thể chất khác, bởi vì mỗi một Thiên Sinh Mị Thể có đặc tính khác nhau, có người thân cận với tự nhiên, cây cối, có người thân cận với con người, yêu tộc, hung thú thậm chí là cả các mãnh thú mạnh nhất tồn tại trong truyền thuyết.”

“Nhưng Thiên Sinh Mị Thể rất nhỏ yếu, hầu như không phát huy tác dụng khi chưa ngưng tụ bổn nguyên từ pháp tắc của Thiên Địa.”

“Ta từng gặp gỡ hai Thiên Sinh Mị Thể đã ngưng tụ bổn nguyên nhờ vào nhiều kỳ ngộ kinh người khác nhau, một người nổi tiếng với Tử Tình Vũ Khúc, cô gái đó, lúc vừa đột phá Tiên Nhân và phi thăng lên Tiên Giới thì bị một số tiên nhân khác bắt giữ vào nơi ca kỹ, mua vui cho những tiên nhân khác.”

“Vì bị nhục nhã, ôm nỗi hận Thiên Cổ, cô ấy xuất hiện trước hàng chục ngàn tiên nhân khác đang tập trung dự một đại hội luận đạo…”

“Tử Tình một khúc, một bi phận,

Tử Tình nhất vũ, chôn vạn tiên!”

“Sau khi biểu diễn, Tử Tình Vũ Khúc kia dẫn động sức mạnh của Thiên Địa, trấn sát hết mấy chục ngàn tiên nhân, nhưng cô gái kia cũng không thể qua khỏi, tan thành mây khói với một nụ cười luyến tiếc.”



“Đúng là một số phận bi thương.” Dương Khả, Tiêu Mị gạt đi giọt nước mắt buồn bã trên khóe mắt.

“Ông từng ở đó sao?” Ngọc Trang khẽ hỏi.

“Đúng vậy, ta là một trong số các tồn tại có thể sống sót sau khi bị Thiên Địa tấn công, Thiên Sinh Mị Thể của cô gái ấy có thể khiến Thiên Địa thương tiếc!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy bình tĩnh trả lời.

“Người sở hữu Thiên Sinh Mị Thể còn lại chính là người quan trọng nhất đối với ta…” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy khẽ nói.

“Tiêu Mị, khi cô lấy được bổn nguyên, Thiên Sinh Mị Thể sẽ thức tỉnh, bộc lộ ra uy năng mạnh nhất, uy năng của cô khiến muôn loài thân cận, mến thương đồng nghĩa với việc có thể điều khiển các tồn tại cổ lão, từng để lại dấu ấn giữa Trời Đất, các Hồng Hoang Hung Thú!”

“Khi đó, dù là Thánh Giả cũng phải cúi đầu!” Giọng nói to rõ của Thiên Hoàng Tử Tinh Quy vang lên.

“Thật vậy ư?” Tiêu Mị nghi hoặc hỏi.

“Có nói quá hay không vậy?” Dương Khả trừng mắt.

“Ta chính là Thiên Hoàng Tử Tinh Quy, làm sao có thể lừa gạt những cô bé được?” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy nói một cách kiêu ngạo.

“Nào, hấp thụ bổn nguyên của con Tê Giác bé nhỏ kia đi!” Vừa nói, Thiên Hoàng Tử Tinh Quy vừa đưa một cái móng vuốt nhỏ chỉ về phía trận chiến.

“Tôi sẽ giúp đỡ cô lấy được bổn nguyên của con Tê Giác đó, Tiêu Mị.” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói ra.

“Cảm ơn chị Ngọc Trang!” Tiêu Mị cười tươi tắn.

“Giết! Giết!” Mấy trăm tiếng gầm gừ vọng ra từ giữa khu rừng rậm rạp, hơn một trăm con người đang chiến đấu ác liệt với bọn quái vật Tê Giác một sừng.

Hai bên đánh nhau thảm thiết, không từ một thủ đoạn để giết chết kẻ địch!

Máu tươi phun ra như suối từ một con Tê Giác, nó ngã ầm lên mặt đất, đôi mắt mở to ra nhưng nó không còn thở nữa.

“Cố gắng lên, chúng ta sẽ chiến thắng!” Một người đàn ông hét lớn trong khi đạp lên xác con Tê Giác đó rồi nhảy lên cao, tấn công một con Tê Giác khác.

Bỗng nhiên, tình hình chiến thắng đang dần nghiêng về con người thì con Tê Giác đầu đàn màu vàng kim đột ngột hành động!

Nó vẫn luôn quan sát từ xa, mặc cho cả đàn Tê Giác chém giết với con người.

Có vẻ như, con người thành công kích thích tính tình hung hăng của con Tê Giác màu vàng kim.

“GÀO!” Một tiếng gầm thét dữ dội vang vọng cả vùng trời, mấy chục cây cổ thụ nổ tung vì luồng sóng âm thanh đó, không những vậy, mấy chục người tiến hóa bị đẩy mạnh lên bầu trời cao rồi ngã mạnh xuống mặt đất, trong một cái chớp mắt, bọn họ mất hết sức chiến đấu.

Chưa ngừng lại ở đó, con Tê Giác màu hoàng kim còn thể hiện ra sức mạnh áp đảo vượt trội, nó trừng đôi mắt dã thú hung tàn nhìn vào phe con người, cái sừng từ từ tỏa ra ánh sáng chói lóa, và rồi một vệt sáng như thể một mũi tên nhọn gào thét phóng ra từ cái sừng to khỏe.

Một vệt sáng này có thể đánh giết luôn cả người tiến hóa cấp bốn hậu kỳ!

“Cẩn thận!” Mọi người gào thét.

“Cùng nhau phòng thủ!” Một người đàn ông trầm giọng hét lớn.

“Cường Hóa Sức Mạnh, giết!!”

Keng! Keng!

Người đàn ông tản ra một luồng năng lượng mạnh mẽ bao phủ mấy chục người tiến hóa cấp ba đỉnh phong, thoáng chốc sau, giữa giây phút nguy hiểm, mấy chục người đó liền được gia tăng sức mạnh đáng kể, cả một đám người biến thành người tiến hóa cấp bốn trung kỳ, bằng với người đàn ông dẫn đầu cả nhóm.

“Giết!” Có thêm sức mạnh làm niềm tin tăng cao, đánh bay sự sợ hãi, mấy chục con người hét dài tấn công, phản kháng mãnh liệt.

Ầm! Ầm! Ầm!

Vệt sáng bén nhọn bắn tới, đánh bay mấy chục người nhưng bị đã bị ngăn cản.

“Giết chết con đầu đàn!” Người đàn ông hét dài một tiếng, ông ta đi đầu, xông pha tiếp cận con Tê Giác màu vàng kim.

“Theo thủ lĩnh, giết con đầu đàn!!” Mấy chục người được gia trì sức mạnh từ dị năng của thủ lĩnh liền tiếp bước theo sau.

“GÀO!” Con Tê Giác đầu đàn không hề sợ hãi, nó lạnh lùng rít gào, một chân to khỏe giẫm mạnh vào mặt đất khiến cho cả vùng đất rung động mạnh, ánh sáng màu hoàng kim bao phủ che hết cả tầm nhìn của con người, và rồi mấy chục tia sáng bắn lên từ mặt đất, mỗi một tia sáng có thể đâm thủng luôn cả người tiến hóa cấp bốn hậu kỳ.

Dị năng của Tê Giác đầu đàn, lại có thêm dòng máu cao quý màu hoàng kim là bổn nguyên!

Đòn tấn công này có thể xóa sổ hết mấy trăm con người, biến bọn họ thành thức ăn no bụng cho cả đàn Tê Giác!

“Không thể nào!!” Người đàn ông thủ lĩnh kinh hãi hét lên.

“Cẩn thận, hãy lùi lại!!” Ông ta nhanh chóng quay đầu rồi hét lên, hi vọng những người kia ngừng bước, nhưng ông ta vẫn xông tới dù cho phía trước là cái chết.

“Thủ lĩnh, nguy hiểm!!” Mọi người hoảng sợ hét lên.

Vào khoảnh khắc này, vốn dĩ người đàn ông thủ lĩnh đó sẽ bị giết chết bởi con quái vật Tê Giác, nhưng điều đó đã không xảy ra.

Một cô gái bỗng nhiên bước ra từ hư vô, đứng trước người đàn ông thủ lĩnh, giọng nói bình thản vang lên:

“Lùi lại đi, ông không phải là đối thủ của nó!”

Cùng lúc đó…

Keng! Keng! Keng!!

Hàng chục cây kiếm ánh sáng phóng mạnh xuống từ bầu trời, không những thế, tia sáng màu trắng ấm áp lại lan tỏa khắp toàn bộ không gian, biến nơi đây thành vùng đất của ánh sáng, lu mờ luôn cả Mặt Trời, đòn tấn công của con Tê Giác hoàng kim bị phá vỡ bởi ánh sáng ôn hòa đó, còn những cây kiếm thì vô tình đâm thủng lớp da dày của con quái vật, giết chết nó chỉ trong nháy mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook