Chương 94: Con nuôi và cha nuôi
Huyết Hồng
29/03/2013
- Khốn khiếp!
Đứng trên một đoạn phòng sóng đê cách cảng tương đối xa, toàn thân Arthur được bọc bởi một chiếc áo khoác màu trắng đã nhìn thấy Lâm Tề đứng ở trên đầu thuyền Đại Phong Xa dương dương tự đắc. Y tức giận đến mức một cước đá vào một tảng đá lớn. Dưới sự tức giận, Arthur không nghĩ đến phải dùng đấu khí để bảo vệ chính cái chân của mình, tảng đá lớn bị sóng biển đánh vào vô số năm mà không có chút sứt mẻ, đầu ngón chân của Arthur thiếu chút nữa thì bị cắt đứt.
Đau đến nỗi rên dài một tiếng, Arthur giống như con gà mái bị đánh què một chân nhảy về phía trước, gã nhe răng trợn mắt “chào hỏi” Lâm Tề, xiêu xiêu vẹo vẹo đặt mông ngồi ở trên mặt đất. Trên chỗ phòng sóng đê xung quanh đều là tuyết tụ và hàn băng lộn xộn, sóng biển không ngừng đánh trên chỗ phòng sóng đê, một lớp ướt nước biển ướt át tụ trong tích tuyết không đông lại, Arthur té ngã trên đất, lập tức toàn thân đều là nước.
Đứng bên cạnh Arthur là vài tên vẻ mặt dữ tợn thân người vạm vỡ liền nâng Arthur dậy, tức giận đến khóe mắt nhảy loạn Arthur hung hăng cho bọn chúng vài cái tát. Y như tên cuồng loạn gầm gừ nói:
- Không phải nói đưa hắn đi Sơn Gian an dưỡng rồi sao? Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây? Đám người rác rưởi các ngươi, đám người ăn phân heo các ngươi ngu ngốc, tin tức của các ngươi là từ đâu ra?
Bay một cước lên đạp thân thình cao to khôi ngô nhất làm người đàn ông vạm vỡ té ngã xuống đất, Arthur mặt trầm xuống quát lớn:
- Ta đem bọn ngươi an bài vào gia tộc Hắc Hổ đã năm năm, suốt năm năm, các ngươi thậm chí ngay cả đến hướng đi chính xác của Lâm Tề mà các ngươi còn không nắm được, ta cần các ngươi còn có tác dụng gì chứ?
Đám đại hán sắc mặt từng đợt biến đổi xám ngắt, bọn chúng sợ hãi rụt rè cúi đầu xuống, không dám phát ra một âm thanh nào. Gã đại hán bị Arthur đá ngã càng uất ức thiếu chút nữa là khóc, không nắm bắt chuẩn xác hướng đi của Lâm Tề, điều này có thể trách bọn họ sao?
Không sai, Arthur đã đem bọn họ bố trí vào gia tộc Hắc Hổ, nhưng mà bọn họ ở trong gia tộc Hắc Hổ đều là thân phận gì?
Đốn củi, nấu nước, rửa chuồng heo, còn mỗi một tháng ở trong phố lớn ngõ nhỏ đi dạo, đi một số cửa hàng nhỏ ngoài việc thu thuế tiền, thuộc loại thuế nguyệt hắc ám của thế giới hắc ám – cũng chính là ‘phí bảo hộ’.
Bọn họ đều là tiểu lâu la, ngay cả đại lâu la cũng không được nữa. Động tĩnh hướng đi của Lâm Tề đều là do Râu Đen tự an bài, do Thiết Chùy, Đồ Đao, Barr, đại mục tư đâu tự mình làm, về phương diện này bọn họ cách xa phải đến mười vạn tám ngàn dặm, bọn họ làm sao có thể biết được chuẩn xác hướng đi của Lâm Tề?
Phẫn nỗ đá một cái trút hết lửa giận trong lòng, Arthur cắn răng nói:
- Hắn đi trên thuyền biển Đại Phong Xa, hắn là đi để làm gì? Ừ? Thả lỏng một chút? Khuây khỏa một chút? Có thể, khẳng định lão gia có sự sắp xếp khác không? Vậy thì là cái gì? Hừ, đuôi thuyền trên Đại Phong Xa sao lại thế này? Sao lại có một lỗ thủng lớn trên đuôi thuyền? Hình như là bị…
Như có chút suy nghĩ thoáng qua đuôi thuyền là bị lực lôi điện bổ ra một lỗ lớn, Arthur như thoáng chút suy nghĩ gật gật đầu, y trong lúc nhất thời nghĩ đến rất nhiều rất nhiều. Không thể không thừa nhận rằng, tính phát tán năng lực suy nghĩ của Arthur rất lớn rất mạnh, thậm chí y liên tưởng đến có lẽ gia tộc Hắc Hổ và một số thế lực ngoại bộ ở trên tiến hành một số giao dịch tuyệt mật, mà Lâm Tề chính là người chấp nhận giao dịch lần này.
- Gặp quỷ, tại sao lại là hắn? Tại sao lại để hắn đi chấp hành?
Arthur nghiến răng:
- Ta, không lẽ so với Lâm Tề không giỏi giang gì sao?
Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đầu thuyền không ngừng vẫy tay, vẻ mặt Lâm Tề đường làm quan rộng mở, Arthur có chút đìu hiu quân chặt lấy áo choàng, hừ một tiềng lạnh lùng xoay người đi. Gã vừa bước đi vừa quay mặt nói với tên đại hán vạm vỡ:
- Tăng cường và liên hệ với Hải Mã đại thúc bọn họ, năm đó đám lão thuộc hạ của phụ thân ta Qủy Tóc Đỏ, chỉ cần nguyện ý đi theo ta, chỉ cần là trung thực đáng tin, cho đại thúc Hải Mã ta đưa bọn họ tập trung lên. Ta cần một loại hoàn toàn thuộc về ta, có thể điều động lực lượng hùng mạnh bất cứ lúc nào.
Mấy gã đại hán to cao phải vội vàng ứng lại, Arthur sắc mặt tối sầm cúi đầu, dẫn theo bọn họ vội vàng đi ra cảng, không vào trong ngõ nhỏ Dunner.
Trong đám người trên khu cảng, sắc mặt Râu Đen tối sầm phẫn nộ huy động xì gà trên tay, chút nữa không để ý làm tàn thuốc rớt xuống đến nỗi đám quan to quý nhân mặc áo khoác da quý phải né tránh. Râu Đen phẫn nộ phun nước miếng rít gào nói:
- Thần ơi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Hẳn là hai tiểu tử dưỡng thương ở trong biệt thự kia, bọn họ sao lại xuất hiện trên thuyền săn kình xa? Trời ạ, chẳng lẽ bọn họ không để ý thương thế của chính mình, chạy đi săn kình xoa trên thuyền này sao?
Ồ!
Quan to quý nhân bên cạnh Râu Đen đồng thời phát ra một tiếng hét kinh hãi.
Râu Đen say sưa tràn trề suy diễn của một phụ thân vô cùng đau đớn nên có mỗi tiếng mỗi cử động, ông nhảy chân giận dữ hét lên:
- chẳng sợ ta cho bọn chúng độc dược đến từ Đông Dương do đại sư chế tạo là loại dược tốt nhất, nhưng không tới nửa tháng chữa thương, bọn họ đừng nghĩ đến việc phục hồi như lúc ban đầu! Thần, vì sao bọn chúng dám lén lên thuyền đi săn cá kia? Chẳng lẽ bọn chúng muốn khiêu chiên đám ma thú cuồng kinh này sao?
Thân thể co rút thành một đoàn khô cằn, cẩn thận Râu Đen đứng ở bên người Đồ Đao làm thanh khí kêu lên:
- Lão gia, chẳng lẽ điều này không phải người vẫn giáo dục thiếu gia sao? Ngài nói ngài có con trai, hẳn là có dũng khí khiêu chiến hết thảy. Thân chịu trọng thương đi biển săn bắn cá một mắt, hành vi này không phải thiếu gia nên có sao?
Râu Đen kinh ngạc trước động tác khoa trương của bộ hạ, ông ta vô cùng khiếp sợ nhìn Đồ Đao kêu lên:
- Thật sao? Ta có dạy nó như vậy sao?
Đứng ở bên cạnh Râu Đen, Nam tước MiLo nghiêm trang nói:
- Tiger tiên sinh, ta tin tưởng ngài nhất định là giáo dục ngài tiểu thiếu gia Lâm Tề như vậy! nếu không, chúng ta làm sao có thể giải thích sự tình với hắn và rút kiếm với bạn của hắn và đấu sức với nhiều tên thú nhân anh dũng như vậy?
Đám quan to quý nhân đứng bên cạnh Râu Đen đều đứng lên vỗ tay tán thưởng, đúng vậy, hai người trẻ tuổi anh dũng bao nhiêu. Bọn họ anh dũng vừa mới cùng với mấy tên thú nhân dơ bẩn đáng chết đọ sức, từ Đồ Đao của bọn họ giải cứu con ông cháu cha công tử và các tiểu thư của Dunner. Sau đó bọn họ mang theo thương thế trộm xiên săn cá, giống như một người đàn ông chân chính, ở trên biển lớn đỉnh bão tuyết và Độc Giác Cuồng Kình đã đấu, thật sự là rất anh dũng, và không sợ.
- Ngài có một đứa con giỏi! Tiger tiên sinh tôn kính!
- Lâm Tề thiếu gia chính là sự kiêu hãnh của Dunner chúng tôi, sự tôn kính của Tiger tiên sinh!
- Đúng vậy, nếu như mấy tên khốn khiếp không nên thân của nhà chúng ta có thể có được một nửa của Lâm Tề thì thật là tốt quá, chẳng sợ chư thần bây giờ triệu tập ta, ta cũng có thể yên tâm rồi.
- Lâm Tề tiên sinh là gương mẫu cho tất cả thanh niên trẻ tuổi của Dunner chúng tôi, điều này không thể nghi ngờ được!
Râu Đen bị mọi người khích lệ vẻ mặt trở nên đỏ bừng, ông ta giống như con gấu chó lớn của đoàn xiếc thú uốn thân hình hùng tráng khổng lồ xuống, nho nhã lễ độ hướng về phía đám quý nhân quan to thi lễ., vô cùng khiêm tốn cười nói:
- Qúa khen rồi, quá khen rồi, ta chỉ là dạy cho Lâm Tề làm một người đàn ông thật sự nên làm như thế nào mà thôi. Chư vị thật sự là quá khen rồi, kỳ thực, đám trẻ tuổi của Dunner chúng ta, đều vô cùng không tệ đâu!
Sự việc khó hiểu vì sao Lâm Tề lại xuất hiện trên Đại Phong Xa như vậy đã trôi qua, căn bản không có người miệt mài tìm hiểu điểm này.
Trên bến tàu tiếng hoan hô cười nói ầm ĩ, tất cả mọi người vẫy vẫy khăn tay, hoan nghênh Lâm Tề và Enzo, nhất là thú săn trên Đại Phong Xa trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.