Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 30: Cuộc thi cuối kỳ

Huyết Hồng

29/03/2013



Lâm Tề cũng không báo cáo lại sự uy hiếp Howlin, tuy rằng hành động của hắn có phần thận trọng hơn, thế nhưng hắn thực sự không báo cáo lại về sư uy hiếp của Howlin.

Gia tộc Pavel, bọn chúng lại vì Ngựa Ô House mà dám liều lĩnh sử dụng lực lượng gia tộc mà đối phó với chính mình chứ? Lâm Tề không biết được rằng gia tộc Pavel sẽ làm như vậy. Một gia tộc quý tộc quân sự, lực lượng gia tộc của bọn chúng không phải dễ dàng vận dụng. Về phần trả thù cho Ngựa Ô House? Nếu như chỉ là một mình Howlin trả thù, Lâm Tề cần gì phải khẩn trương?

Sự việc như thế dần dần trôi qua, vụ án đốt cháy quán rượu làm kinh động đến gia tộc thượng lưu cũng đã trôi vào qua khứ.

Ngựa Ô House cùng mấy tên nòng cốt của Hội Kỵ sĩ bàn tròn bình yên ở lại Học viện Lục quân, chỉ có điều bọn chúng đều bị nghiêm khắc cảnh cáo ở một vài mức độ nào đó. Mà đêm đó tại quán rượu các thành viên trong Hội kỵ sĩ bàn tròn bị thuốc mê làm cho mê muội. Có hơn tám mươi người bị phạt rất nghiêm khắc, bọn họ sớm đã bị đuổi khỏi trường học, gia nhập quân đội biên phòng Bắc Hải gian khổ nhất, tỉ lệ tử vong cao nhất của đế quốc.

Quân đội biên phòng Bắc Hải, Lấy Lục Đảo là nơi phát động các cuộc chiến tranh 'Normand chiến bảo' là nơi dừng chân chủ yếu. Trách nhiệm đảm nhiệm chính là phòng thủ sự tấn công Ngũ Đại Liên Đảo của nhân thú, người khổng lồ cùng những kẻ tàn ác khác. Thực sự đây chính là chiến trường quan trọng bậc nhất.

Vốn sinh viên học viện Lục Quân đều rất có thanh tựu. Nếu như hơn tám mươi sinh viên hoàn thành khóa học tốt, cho dù bọn họ gia nhập lính biên giới Bắc Hải chí ít ban đầu cũng trở thành một sĩ quan quân đội. Thế nhưng bọn họ sớm bị đuổi khỏi trường học, cho nên chỉ có thể trở thành binh lính bình thường trong quân đội biên phòng Bắc Hải. Hơn nữa giữa hồ sơ còn bị đánh dấu đậm, ghi lại những hành vi không tốt.

Bây giờ Lâm Tề, lại có một nhóm địch nhân hận hắn tận xương tận tủy. Thế nhưng Lâm Tề vẫn như trước không hề quan tâm. Hắn cần phải lưu ý, đám người này bất cứ lúc nào cũng có thể chém Lâm Tề thành từng khúc, không may trở thành ma quỷ thì sao?

- Ủa, lính biên phòng Bắc Hải sao? Dùng mười tiền vàng mua chuộc tên nội gián nào đó, những thằng khốn này một lần nữa trở lại đất liền sẽ tập kích và bị chém chết! Không cần quan tâm tới bọn chúng, bọn chúng sẽ chết rất nhanh!

Đó là phản ứng đầu tiên sau khi Vu Liên nghe được tin tức quan trọng này, ngay cả Enzo cũng cho rằng quân đội biên phòng Bắc Hải hằng ngày có tới bốn mươi phần trăm lính ra trận tử vong, không phải là chuyện giỡn.



Cho nên chuyện này thì như thế đã trôi qua, Lâm Tề chỉ là đề phòng thủ đoạn trả thù của Ngựa Ô House, nhưng cũng không có gì là qua lo lắng.

Thời gian khoảng một ngày một đêm đã trôi qua, hai tuần sau, Bolelli bắt đầu cuộc thi cuối kỳ của trường đại học.

Ở học viện Lục Quân ngoài phương diện thi chiến lược, còn có phương diện thao diễn thực chiến. Enzo cùng Thất Y Huyết Kiếm hợp thành một phân đội nhỏ, dưới sự giám sát của một giáo sư chuyên trách rời khỏi Bolleli, tiến hành cuộc thi cuối kỳ là trải qua diễn tập dã ngoại sinh tồn trong vòng một tuần. Bọn họ dưới sự giám sát của giáo sư kia, tại một vùng hoang vu dã ngoại sinh tồn trong bảy ngày được tùy ý chọn, giữa băng thiên tuyết địa săn bắt ít nhất mười đầu dã thú và ma thú cường mạnh phù hợp với tiêu chuẩn.

Là sinh viên năm thứ ba trường đại học Đệ Ngũ chuyên nghành Tài Vụ và Kế Toán, tuy rằng Lâm Tề và Gland tiên sinh có giao tình rất tốt, hứa hẹn cho Lâm Tề và toàn bộ bè đảng của hắn sẽ nhận được thành tích hạng ưu, thế nhưng diễn kịch thì vẫn phải diễn.

Nằm áp mặt vào bàn trong mỗi môn thi, Lâm Tề xuất thần nhìn đề thi tinh mỹ trước mặt. Bài thi của cuộc thi cuối kỳ chất liệu có thể sánh ngang vượt trội với phù chuộc tội của Ballin thần phụ. Không chỉ có mấy trang giấy tráng mềm mại trơn bóng, hơn nữa nét mực in ấn rất rõ ràng. Lâm Tề cầm bút lông ngỗng, nhẹ nhàng đưa bút viết lên bài, từ từ vẽ bức tranh đầu quái thú tinh xảo.

Đầu quái thú giống như con rắn, thế nhưng trong miệng rất nhiều răng nhọn, chính là dị thú hình thù kỳ lạ mà Lâm Tề đã nhìn thấy trên trường bào của đám người Giang Vĩnh. Lâm Tề có chút ấn tượng, dường như hắn đã từng thấy loại dị thú này, biết loại dị thú này riêng chỉ có ở Đông Phương, đại diện một lực lượng hay quyền lực nào đó.

Thế nhưng quái thú này rốt cuộc tên là cái gì thế nào?

Người cùng học ngồi bên cạnh đang viết rất nhanh, đề thi không nhiều lắm, chỉ có gần năm đề mà thôi, nhưng mà mỗi đề đều là tổng hợp trình bày và phân tích. Ví như đề thứ nhất 'nhiều năm Lục Đảo gây chiến tranh phá hỏng nền kinh tế Đại Lục, bởi vậy sau chiến tranh thuế pháp có gì là cải biến.'

Đối với những loại đề này vô cùng đau đầu này, Lâm Tề cảm thấy hẳn là đầu óc của người ra đề có vấn đề. Bọn hắn là sinh viên chuyên nghành Tài Vụ và Kế Toán, bọn hắn chỉ cần biết làm sao kiếm được nhiều tiền vàng, đồng thời không cho người khác cướp đi tiền vàng là đủ rồi. Vì sao một sinh viên chuyên nghành Tài Vụ và Kế Toán phải biết chiến tranh Lục Đảo khi đó có vấn đề gì?

Chiến tranh Lục đảo kéo dài trăm năm đã chấm dứt ba mươi năm rồi mà! Thần ơi, sai thiên lôi xuống đánh chết giáo sư ra đề này đi, chiến tranh Lục Đảo đối với sự trì trệ kinh tế Đại Lục cùng với Lâm Tề thì có liên quan gì chứ? Lâm Tề chỉ biết rằng nhiều năm chiến tranh trên Lục Đảo, gia tài của ông nội hắn, cha của ông nội hắn, ông nội của ông nội hắn cùng với những bậc trưởng bối từ thời xửa xưa đã gia tăng gấpp ba mươi lăm lần.

Lục Đảo chiến tranh ảnh hưởng tới kinh tế Lục Địa ra sao? Lâm Tề thật sự chẳng ý thức.



Ngược lại Lâm Tề rõ ràng nhớ rất kỹ khi hắn còn bé, Daddy Râu Đen của hắn trước mặt hắn có oán giận chiến tranh trăm năm thì phải? Đó là thời kỳ rất tốt cho các hán tử kiếm được thật nhiều tiền. Thời kỳ cuối chiến tranh, một mẩu bánh mỳ đen có thể đổi lấy năm tiền bạc, Lâm Tề thân mến, một mẩu banh mỳ đen có thể đổi lấy năm tiền bạc à! Không còn chiến tranh Lục Đảo sao có thể dễ dàng phát tài như thế.

Chỉ cần mẩu bánh mỳ đen vậy đã kiếm được tiền, càng không cần nói tới gia tộc của hắn nắm giữ cảng Duner đi buôn bán Nhân Tộc nô lệ của Ngũ Đại Liên Đảo, và cũng từ Ngũ Đảo Đai Liên đi buôn bán tới những thú nhân và tên nô lệ to lớn bên kia.

Thật đúng là một người hừng hực khí thế, người đàn ông có tài luôn luôn dễ dàng phát tài trong thời đại bấy giờ.

Thế nhưng hiện tại thì sao? Chiến tranh kết thúc đã ba mươi năm. Thậm chí cha của Lâm Tề phải quan tâm tới nhà kho lúa mì buôn bán đầy khó khăn!

Lục Đảo chiến tranh thực sự là một từ tuyệt vời, Lâm Tề khẽ thở dài một hơi. Lúc nào Lục Đảo lại xảy ra chiến tranh liên miên? Hắn đời này có thể vượt qua đại thời đại của những người đàn ông chân chính tuyệt với đó không?

Gạt bỏ các loại cảm xúc bùi ngùi trong đầu, Lâm Tề chậm rãi theo ấn tượng vẽ ra một loài sinh vật quái dị giống như loài rắn từ trên trường bào của đám người Giang Vĩnh.

Hắn cau mày nhếch miệng thở dài. Tên Giang Vĩnh chết tiệt này, không ngờ gã là một kỵ sĩ Thiên Vị. Được rồi, nếu như Giang Vĩnh là một người kỵ sĩ Thiên Vị, kỵ sĩ tháp tùng bên cạnh gã đều là kỵ sĩ Địa Vị. Thiết Quyền Huynh Đệ Hội nhỏ bé của Lâm Tề quyết không phải đối thủ của bọn chúng. Toàn bộ lực lượng Thiết Quyền Huynh Đệ Hội rất mạnh nhất chính là Lâm Tề, Vu Liên, Enzo và cả Thất Y Huyết Kiếm. Đám tay chân này chỉ có thể đủ tư cách ức hiếp dân chúng và học sinh bình thường xung quanh , thế nhưng để chống lại kỵ sĩ Thiên Vị, chẳng khác nào tự tìm đến cái chết.

Xem ra, phải buông tha con dê béo mụ mẫm này.

Thực sự không cam lòng mà, như vậy thật uổng phí con dê béo mụ mẫm.

Trong tiếng than vãn ai oán liên tục một tuần của Lâm Tề, cuộc thi cuối kì của trường đại Đệ Ngũ chuyên ngành Tài Vụ và Kế Toán kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook