Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 43: Dạ Yến

Huyết Hồng

29/03/2013



Râu Đen ngồi trên ghế vương, Lâm Tề vểnh chân ngồi ghé vào đuôi của ghế vương, Enzo bất đắc dĩ, Thiết Chùy và Đồ Đao đều là người thô lỗ. Râu đen cũng là người cấp bậc lễ nghĩa, không phải ai cũng có thể ngồi ghé vào ghế của mình. Cho nên Enzo khó khăn ngồi bê một chiếc ghế dựa lớn ở chỗ bàn ăn đem tới gần sát chỗ cha con Lâm Tề đang nói chuyện.

Ngay lúc di chuyển chiếc ghế dựa lớn, Enzo mới biết chiếc ghế dựa này nặng đến thế nào. Chiếc ghế dựa lớn giống như một khối gỗ, nặng đến mấy trăm cân. Thế nhưng tổ tiên của nhà Lâm Tề lại còn làm cho những ghế dựa lớn này càng thêm dùng bền hơn, như là phía dưới chân ghế còn đóng một tấm sắt dày, để phòng ngừa chiếc ghế lớn và mặt đất ma sát quá độ sẽ làm hỏng chiếc ghế.

Cho nên một chiếc ghế dựa sức nặng phải đến tám trăm cân, Enzo phải dùng hết lực của mình mới có thể di chuyển được chiếc ghế dựa.

Cố tình để y cực cực khổ khổ di chuyển chiếc ghế lớn ở trong đó, mà Thiết Chùy và Đồ Đao đủ thực lực để nhấc chiếc ghế thì lại ác ý đứng ở bên cười rất to. Râu Đen và Lâm Tề cười đến mắt híp lại thành một đường. Enzo nghẹn đỏ mặt, chỉ cảm thấy mình quá ngu xuẩn, sao lại đi theo Lâm Tề đến nơi này chứ?

Người trong nhà này, không người nào là bình thường cả!

Râu Đen tranh cử chức Thị trưởng, tương lai còn chuẩn bị làm quan trên hành chính, mục tiêu chủ yếu của ông rõ ràng là đặt vào thu nhập thuế má và kinh phí hành chính hàng năm. Cường đạo quả nhiên là cường đạ, thật sự khó có thể tưởng tượng được sau này Râu Đen làm một quan trên hành chính của một tỉnh. Vậy thì tỉnh đó sẽ bị ông ta phá hoại còn ra bộ dạng gì nữa.

Có lẽ gia tộc Hắc Hổ này tôi tớ bị biến hóa nhanh chóng, sẽ bị biên vào quân đoàn chính quy của đế quốc? Đến lúc đó phố lớn ngõ nhỏ tán loạn Long Kỵ binh và mũ đồng đều biến thành những hảo hán giết người và phóng hỏa của gia tộc Lâm Tề? Bọn họ vừa hô “Lấy danh nghĩa hoàng thất đế quốc” vừa phá cửa xông vào nhà người ta mà cướp của.

Vừa nghĩ tới cảnh tượng đáng sợ đó, Enzo không khỏi sởn cả tóc gáy.

Thật sự là kích thích lẫn bạo liệt. Nếu Daddy Râu Đen thật sự bất hạnh đạt được tước vị của một quý tộc, tương lai còn có thể lập thân trong triều đình, vậy thì thật sự rất có ý nghĩa. Khó có thể tưởng tượng một người như ông ta trở thành một trọng thần của đế quốc, đế quốc sẽ biến thành bộ dạng như nào chứ.

Bên ngoài truyền đến tiếng nồi niêu bát đĩa, cũng có những mùi thơm hương liệu và mùi thịt không ngừng bay tới. Tôi tới Lâm gia đang chuẩn bị tổ chức yến tiệc. Ngày Lâm Tề về nhà cũng là ngày “lễ Ông Táo”. Dựa theo tập tục của Phương Tây Đại Lục, Lễ ông Táo là đại ngày thờ cúng Ông Táo, cả nhà già trẻ đều phải tụ tập để ăn uống thả cửa.



Điều này cũng là được bắt đầu bởi từ người dân "Chịu Đông". Từ giờ trở đi, Bạo Phong Tuyết của băng nguyên phương Bắc Odin sẽ tàn sát bừa bãi hơn phân nửa đại lục, dân chúng rất ít ra cửa. Tất cả mọi người đều trú ở trong nhà sống qua trời đông giá rét. Trên cơ bản, chỉ cần trong nhà có chút gia sản, Lễ ông Táo cũng đại diện cho một loạt yến hội mùa đông bắt đầu.

Dù sao mùa đông dài cũng không có gì tiêu khiển, ngoại trừ ở nhà ăn uống, thì còn có thể làm gì?

Tạm thời bỏ qua sự việc tranh cử chức Thị trưởng, Râu Đen cẩn thận hỏi Lâm Tề ba năm đã làm những gì. Tuy rằng Râu Đen có tình báo, phía bên Quán Người què luôn luôn có một số tin tức từ phía Lâm Tề truyền về Dunner. Nhưng có rất nhiều chuyện của Lâm Tề mà Người Què cũng không do thám được, cho nên Râu Đen phải tỉ mỉ hỏi toàn bộ những việc mà Lâm Tề trải qua ba năm nay.

Lâm Tề đối với những gì mà cha hỏi, hắn mở miệng là nói mình rất “Khốn Cùng”, rất “Thất Vọng”, rất “Không có tiền”, rất “Thiếu Tiền” vân vân. Mặt của Râu Đen bị Lâm Tề biến thành màu đen xám, trong lỗ mũi của ông không ngừng phụt ra làn sương khói. Ông rất muốn đánh ngã Lâm Tề ra mặt đất, sau đó hung hăng đạp hắn hai đạp.

Ngay lúc cha con và ba người Enzo không có dinh dưỡng mà nói chuyện, thì yến tiệc sắp sửa xong.

Bởi vì tiểu thiếu gia Lâm Tề ba năm nay lần đầu tiên về nhà, năm nay Yến hội lễ Ông táo của Lâm Tề gia vô cùng long trọng. Không nói đến rượu và thức ăn, thì đã có gần ba mươi món đưa lên rồi, còn có ba mươi con dê nướng, toàn bộ đầu đuôi, cả người đều nướng vàng ruộm, dầu trơn không ngừng nhỏ xuống, các hương liệu đến từ phương Đông được rắc lên toàn bộ con dê.

Cả một con dê nướng như vậy, ở trong quán rượu xa hoa của Bolelli một con có thể bá được giá hai trăm đồng tiền vang. Mà không chỉ có con dê kia đáng giá, mà càng đáng giá chính là những hương liệu trên người con dê. Những hương liệu này đến từ phương Đông, trôi nổi trên biển trải qua mấy vạn lý mới đến được phương Tây đại lục, mỗi một hương liệu đều có giá trị mười mấy tiền vàng!

Ngoại trừ toàn bộ dê nướng, còn có những tảng thịt bò lớn ngon mềm, ngỗng nướng và gà nướng được đặt vào trong những chiếc khay bạc to thuần khiết. Những chiếc khay bằng bạc thuần khiết đáng yêu được đặt lên bởi những con lợn sữa nướng thơ ngây chỉnh tề sắp thành một hàng, giống như đang xếp thành hàng đi lại.

Trừ những thứ đó ra, còn có chim muông đủ loại hiếm thấy.

Loại thủy cầm là thức ăn quý hiếm đặc biệt của quý tộc đế quốc như là thiên nga đen, thiên nga trắng, vịt trời, chim sơn ca, vân vân. Mà trên yến tiệc của nhà Lâm Tề, ít nhất có bốn mươi loại thủy cầm khác nhau bày lên. Mùi thức ăn nồng đậm, hương thơm nức mũi, gần như tích thành những ải mây có thể thấy được bằng mắt thường.



Mấy trăm tên hảo hán dữ tợn cao to lực lưỡng tham dự yến hội, những người này đều là người của gia tộc Lâm Tề, có tư cách tham dự yến hội.Mặt khác, còn có hơn mười yến hội quy mô nhỏ trong sảnh, nhà tổ tiên cho những người khác như tạp dịch, nữ tì vân vân. Tất cả đều vui vẻ thỏa thích tại yến tiệc.

Một lần yến hội, còn có trên ba nghìn người tham gia, quy mô như vậy có thể so sánh với quốc yến của hoàng đế đế quốc cử hành tại cung Thắng Lợi.

Mà đây cũng chưa phải là hết, bởi vì thời điểm mọi người vui vẻ mở tiệc, bên ngoài tòa nhà tổ tiên còn có mấy trăm người đàn ông đảm nhiệm việc phòng thủ. Tổ trạch này của Lâm Tề gia, dùng đầm rồng hang hổ để hình dung cũng không sai.

Ngay khi Râu Đen giả vờ giả vịt niệm tụng bài văn tế lễ Ông Táo, ông giơ lên một chén rượu bằng vàng ròng tuyên quý bố yến tiệc bắt đầu.

Trong đại sảnh mấy trăm hảo hán cao to lực lưỡng giơ chén rượu lên, cùng hô to “Daddy Râu Đen vạn tuế”, theo sau bọn họ là những tiếng hô to: ‘Hoan nghênh thiếu gia về nhà” Trong tiếng cười tiếng kêu gào, những hảo hán này đem chén rượu ngon uống một hơi cạn sạch.

Trong các hảo hán ở đây, mười mấy tên rõ ràng là rõ ràng là thú nhân huyết thống tinh khiết cường tráng hai mắt sáng rực. Tại nơi khác ở đại lục phương Tây, thú nhân bị lực lượng khác truy sát, nhưng trong tổ trạch của nhà Lâm Tề, những thú nhân này lại cùng con người kề vai sát cánh ăn uống, mọi người cùng nhau ăn uống thả cửa, vui vẻ hòa thuận như người một nhà.

Lâm Tề mang theo Enzo, mỗi người cầm một thùng rượu hướng về các lão nhân trong nhà Lâm Tề kính rượu. Đại thúc nào đó, bá bá nào đó, đại thẩm nào đó, dì nào đó…Tất cả lão nhân này trên mặt đều có những vết thương dữ tợn, nhưng thấy Lâm Tề, bọn họ đều nở nụ cười hiền lành tươi tắn.

Bọn họ đối với Lâm Tề thì chỉ uống một ngụm rượu nhỏ, nhưng đối với Enzo, bọn họ chẳng chút khách khí uống với y từng cốc lớn.

Vì thế, yến hội vừa mới bắt đầu chưa đến một tiếng, thì Enzo đã chóng mặt ngã lăn ra.

Một giờ sau, Lâm Tề cũng nghiêng ngả lảo đảo không dậy nổi.

Râu Đen lắc đầu, mang Lâm Tề rời khỏi đại sảnh yến hội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook