Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 61: Đẫm máu trốn chạy

Huyết Hồng

29/03/2013



Địa vị người đàn ông trung niên dù sao cũng là kỵ sĩ đỉnh cao, tuy rằng ngực bị toét thành một lỗ thủng lớn, hai cánh tay hai bên đều bị nổ nát, nhưng hơi thở vẫn còn treo lại đó, Gã vật vã bò trên mặt đất, miễn cưỡng ngẩng đầu lên, vừa hộc máu, vừa rít tiếng kêu lớn:

- Đại nhân, chạy!

Trên ngực bị rách một lỗ thủng lớn như thế, bộ phận phổi cũng bị thương nặng, người trung niên hơi thở gấp rút cuối cùng khạt ra toàn máu bọt màu hồng, tiếng nói của anh ta cũng ngày càng nhỏ dần, phút chốc ngắn ngủi thở dốc vài cái, đầu của anh ta gục xuống đất thật mạnh, không còn chút hơi thở nào nữa.

Bóng đen của mười mấy tên thân hình cao to tay cầm mã tấu và rìu chiến đã nhanh chóng hướng đến gần xe ngựa.

Trong một dãy nhà ở kế bên con đường lớn ven biển, có mười mấy tòa lầu đang sáng đèn, nhưng cửa sổ của chúng nhanh chóng bị hòn đá đập vỡ, đèn trong tầng lầu lập tức vụt tắt đi hết nửa, nhưng tiếng chó sủa liên tục vang lên, theo sau đó là một tràn tiếng chó sủa vang lên, trong một số căn nhà vọng lại âm thanh của lưỡi đao được rút khỏi vỏ kiếm, một số người đàn ông lực lưỡng đang lớn tiếng hò hét điều gì đó, dường như muốn dẫn dụ mọi người ra xem náo nhiệt.

Duner sát bên Bắc Hải, khi Lục đảo chiến tranh trăm năm thì ở đây cũng đã từng chịu sự quấy rối của đám ngoại tộc Ngũ Đại Liên Đảo, cho nên dân phong ở đây dũng mãnh đến cực điểm. Lại cộng thêm việc Duner là vùng đất thuộc phía Bắc của Đại Lục, các loại dã thú hung hãng vô cùng nhiều, khuôn khổ thân hình của dân chúng ở đây cũng như những con thú hoang đặc sản của vùng phía Bắc vậy, đặc biệt cao to vạm vỡ, tinh lực cũng nảy lửa hơn nhiều so với người dân ở địa phương khác.

Vì vậy tuy rằng chịu sự cảnh cáo của bọn tay chân mà Lâm Tề triệu tập đến, bên trong những căn nhà đó vẫn y như rằng có những người không sợ chuyện gọi ra đám tôi tớ trong nhà, điểm danh một số vũ khí như đao kiếm, cung tên mà thường thì mỗi nhà mỗi hộ ở Duner đều chuẩn bị sẵn, đốt lửa lên, kéo theo chó săn hung hãng, chậm rãi đi ra khỏi cửa muốn xem chuyện rốt cuộc ra làm sao.

Đám người muốn xem náo nhiệt đó vừa mới bước ra khỏi cửa nhà mình, liền có những bóng đen hành tung quái quỷ chào đón họ. Những người đó thấp giọng thì thào nói vài câu với những người này, ngay sau đó ngọn đuốc sáng rực nhanh chóng vụt tắt, chủ nhà lớn tiếng quát nạt chó săn nhà mình đế chúng câm mồm, thanh đao vào lại chui kiếm, cung tên được thả lỏng dây, những chủ nhà hiếu kỳ này dẫn theo tôi tớ nhà mình lại trở về phòng ngủ ấm áp mà ngã đầu ngon giấc.

Mười mấy cái bóng đen ấy không thèm quan tâm đến tiếng động gần đó, bọn họ nhanh chóng đến gần xe ngựa, cách xe ngựa còn không tới mười mét.

Lâm Tề đứng trên đài viễn vọng của thuyền đánh cá, cười nói với Baar rằng:



- Đại thúc Baar, đám thương buôn của Villas cũng thật đúng là giàu có, bên cạnh hai cô gái nhỏ xinh thế mà đều có kỵ sĩ địa vị cấp cao bảo vệ, điều không ngờ họ còn là những kỵ sĩ có thể khả năng bước vào Thiên Vị bất cứ lúc nào! Thúc nói tiền lương một năm của họ được bao nhiêu tiền nhỉ?

Baar vẫn y như rằng cười lên vài tiếng chua chát, vấn đề này cũng thật khó trả lời.

Cho dù là ở đế quốc, thân phận của kỵ sĩ Thiên vị thông thường đều là thân phận trưởng đoàn quân cấp một của cấm vệ quân Hoàng gia, cho dù không có thực quyền cầm quân, nhưng chức vị ảo thì tuyệt đối cao đến nổi người ta phải giật mình. Hơn nữa bất kỳ một kỵ sĩ Thiên Vị nào ở đế quốc đều có thể vinh dự có được huân vị bá tước, một khi lập được công lao cho đế quốc, thế thì vinh dự bá tước sẽ lập tức được chuyển thành thế tập bá tước, từ đây có thể thấy giá trị của kỵ sĩ Thiên Vị.

Bên cạnh hai cô gái đến từ đại gia đình Villas này thật không ngờ lại có cao thủ mà bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Thiên Vị bảo vệ, điều này thật sự là ngoài dự tính của Baar. Nhấm mắt lại cân nhắc một hồi lâu, Baar biến thành một cái bóng đen lủi xuống đài viễn vọng, cứ như âm hồn vậy lướt qua từng con từng con thuyền, nhanh chóng hướng về chiếc xe ngựa bị lật úp đó mà chạy đi.

Nếu như bên cạnh hai cô gái này có cao thủ bảo vệ như vậy, thế thì thân phận của bọn họ quả thật không đơn giản, cho dù coi như công chúa của đế quốc, nếu như không phải loại công chúa được sủng ái, bên cạnh cũng sẽ không có cao thủ như vậy. Hai người con gái này nhất định phải chết, nhanh chóng giết chết bọn họ, sau đó xóa sạch mọi vết tích, lau hết tất cả những dấu vết để lại có thể ảnh hưởng liên lụy lên người của Lâm Tề.

Gia tộc Hắc Hổ không sợ phiền phức, nhưng cũng không cần thiết chủ động chuốt lấy phiền toái phải không?

Nhất là thời khắc mấu chốt của thủ lĩnh Râu Đen đang tranh cử chức vị thị trưởng, chẳng lẽ ngươi hy vọng một thị trưởng dự bị của Duner sẽ mang theo cây kiếm lớn mà chạy lên phố chém người sao?

Lâm Tề cũng suy xét ra mối quan hệ nguyên nhân phức tạp bên trong, hắn nhíu nhíu mày, lấy ra một cây kèn được chế bằng ốc biển, lại thổi nó lên. Hắn thổi vang tín hiệu cảnh giới cấp độ hai của gia tộc, đồng thời hướng về tòa nhà tổ tiên mà xin cao thủ tiếp viện, bất kể thế nào, nhất định phải giữ Nhã và Linh ở đây.

Baar hẳn là đã đủ để đối phó với hai cô gái đó, Lâm Tề triệu tập người giúp đỡ mới, là dự phòng có người phá đám ——thí dụ như nói gã huynh trưởng của gã hận không thể một dao đấm chết gã, Lâm Tề thật lòng không mong muốn gặp lại hắn vào lúc này.

Người bay vút lướt ngang qua trời là Baar đã nhanh chóng men theo con đê phòng chóng sóng biển mà xông thẳng đến con đường lớn ven biển, ông ta lớn tiếng khẽ quát:

- Không cần người sống, giết đi!

Ra lệnh một tiếng, mười mấy cái bóng đen đang tiếp cận xe ngựa liền nhanh chóng lui về sau, bọn chúng lần lượt bỏ hết binh khí trên tay xuống, từ trong eo rút ra chiến rìu hai lưỡi to cỡ bàn tay, một tiếng hô hào truyền đến, mười mấy cây rìu chiến hai lưỡi được làm bằng đồng thuần khiết, nặng đến mười kg liền gào thét mà bay ra, mang từng luồng gió xoáy ngược dòng bạo ngược, hướng thẳng vào thùng xe bị lật úp mà đập.



Đây là chiêu mà gia tộc Hắc Hổ đã học được trên tay người thú ở đảo Ngũ Đại Liên, đám người thú cao to lực lưỡng có thể dùng cây rìu nhỏ hai lưỡi nhẹ nhàng tấn côngvà chém giết một đám trọng giáp bộ binh trong vòng trăm bước! Đám tay chân của Gia tộc Hắc Hồ tuy rằng về phần sức mạnh thì không bằng những người thú đó, nhưng trong vòng ba mươi bước thì y như rằng vẫn có thể khiến người ta nghe thấy sức sát thương khiến người ta sợ mất mật.

Mắt thấy mười mấy cây rìu sắp chặt vào thùng xe, hai giọng nữ mềm mại mà ngọt ngào không một chút khác biệt gì đột nhiên vang lên.

- Thần nói, tất cả tà ác đều sắp bị tiêu diệt, vinh quang của thần thống trị thế giới vạn vật!

Một đoàn lửa cháy hừng hực khiến người ta lo sợ bùng phát từ trong thùng xe, thùng xe trong tít tốc đã bị đốt thành làn khói xanh, Nhã và Linh đồng loạt bay lên, treo lơ lửng trong khoảng không cách mặt đất ba thước, ánh mắt đang phun ra ngọn lửa giận dữ khiến người ta kinh sợ. Ấn đường giữa hai chân mày bọn họ có một luồng sáng lấp lánh kỳ lạ, trong ánh lửa lóe sáng đó, bất chợt có thể nhìn thấy một đốm phù văn màu vàng lóe lên trong phút chốc.

Mười mấy cây rìu tít tốc đến gần cơ thể của hai người, nhưng rất nhanh tốc độ bay của rìu càng lúc càng chậm lại, đợi đến lúc áp sát cơ thể của hai cô gái cách khoản còn chừng một mét, lực bay của đám rìu này hoàn toàn một bị một sức mạnh vô hình triệt tiêu, bất đắc dĩ rơi cả xuống đất.

Cây rìu được làm bằng thép tinh khiết đã bị cháy đến đỏ bừng, sau khi rớt xuống đất liền đốt cho gạch đường của đại lộ ven biển phải run lên “cành cạch”.

- Kẻ có tội như các ngươi, ngang nhiên dám tập kích ám sát hầu cận của thần linh! Tội của các ngươi, nhất định sẽ phải nhận lãnh sự trừng phạt của thần!

Nhã và Linh cùng lúc giơ tay phải lên, nhanh chóng đưa tay vẽ những đường phù văn kỳ dị, chỉ trong chớp mắt, hai chữ phù văn màu đỏ sẫm to nhỏ như đầu người liền gần sắp hoàn thành.

Baar huýt sáo một tiếng nghe rõ ràng, y rút thanh liêm đao dài dài sau lưng của mình ra, bóng người chớp nhoáng một cái đã dẫn thêm mười mấy cái ảo ảnh, tựa như cơn ác mộng vậy lướt qua cơ thể của hai cô gái. Thanh liêm đao khổng lồ hung hăng chém vào khoảng không sau lưng hai cô gái, chỉ nghe một tiếng gầm giòn tan truyền đến, chỗ không tới một mét sau lưng hai cô gái, một lớp quầng sáng màu đỏ đột nhiên bị vỡ nát.

Lưỡi hái kéo qua giữa lưng hai cô gái, máu tươi tung tóe khắp nơi, lưng của hai cô gái bị chém một đường sâu đến nổi có thể thấy cả xương bên trong, vết thương thê thảm ngang dọc cả tấm lưng.

Hai cô gái đồng thanh kêu gào thảm thiết, trên mặt bọn họ lộ vẻ kinh hoàng, vội vội vàng vàng hóa thân thành hai đốm lửa bay xa ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook